Chương 249: Thành phố A loạn?
PunPun
04/01/2021
\[…\] Dinh thự D.Y
Bao ngoài dinh thự là lớp tường chống đạn dầy đặc, tầng lớp vệ sĩ bên ngoài. Số vệ sĩ có thể nói là không đếm xuể, là ai mà có danh dự lớn thế này?
Không sai, là Dylan cùng với York, cái tên D.Y cũng từ chữ cái đầu của tên họ mà ra. Nơi này được xây nên không lâu, cũng tầm 2 năm về trước.
Bên trong, hai người đàn ông khí chất thanh tao lại tỏa ra sút hút ma mị. Quả thật... Là bị cuốn hút bởi nhau...
York tựa lưng vào ghế, ngay cả động cũng không nỡ... Mọi động tác đối với người ngồi trên là hoàn toàn ôn nhu, ánh mắt đầy ắp sự dịu dàng nồng ấm của người đàn ông trưởng thành. Là ai mà có thể để cho người đàn ông bí ẩn luôn ẩn dật ở Italy nâng niu, ánh mắt chứa toàn sự yêu chiều như thế? Đích xác là Dylan, một con người tài sắc vẹn toàn.
Nói về tài, Dylan là vị hoàng tử thứ hai của Vương Quốc Anh, là người ưu tiên kế vị nhưng chủ động từ bỏ. Lại thêm một danh Minh Chủ của Dạ Thiên Đế Quốc, riêng hai đại thân phận này đã đủ để nói lên cái *tài* của anh. Riêng về sắc, Dylan lại chưa từng thua bất cứ ai. Là con lai, anh mang trong mình hai dòng máu, Anh-Đức. Vì vậy, vẻ đẹp được thừa hưởng từ ba mẹ chưa bao giờ là tệ. Đôi mắt tuyệt đẹp, vầng trán cao, đôi môi dày, chiếc mũi cao... Thật không biết phải diễn tả thế nào!
Dylan không hề ngủ, anh dựa vào người York tìm kiếm hơi ấm, bình yên mà lâu rồi không cảm nhận được. Hiếm có dịp thư giãn như bây giờ, phải tận hưởng chứ?
“ Dylan. ” Tay York luồng vào gáy, khẽ chạm vào cổ anh. Dylan vốn là một mãnh nam, hoàn toàn không có nhạy cảm đến mức chạm một cái là rung cả người như Huyền Thiên Băng. Từ lúc sinh ra vẫn bình thường, tới khi ở với tên York không biết sống chết này thì Dylan ngày càng nhạy cảm... Vẫn còn may, một cái chạm nhẹ không đến nỗi. Có thể nhịn được!
“ Dylan... ” York thấy Dylan vẫn yên tĩnh không đáp lại liền thuận thế làm càng. Tay đang yên vị trên cổ lại hướng xuống ngực, thuần thục cởi bỏ từng cúc áo. Chỉ là một cái sơ mi mỏng manh mà thôi, York dư sức xé.
York cau mày, cúc áo mới gỡ được hai chiếc đã thò tay vào trong cơ ngực săn chắc của Dylan rồi...
“ Anh không muốn gọi lần thứ ba đâu! ”
“ Ah~ ” Dylan khẽ rung, phát ra thứ âm thanh ám muội.
“ Cắn cắn, suốt ngày chỉ biết cắn! Cũng đâu phải cầm tinh con chó đâu! ” Dylan vương tay về phía sau gắng đẩy khuôn mặt York ra. Ai mà ngờ ở đằng trước, cái tay kia lại không an phận đến như thế, tùy ý chơi đùa ngực của anh!
“ Ư... Đủ rồi mà, không.. không chịu nổi đâu.. ” Dylan khó chịu, cả người ngứa ngáy vô cùng.
“ Không có lần sau? ”
“ Không có! ”
York cũng buông tay, không trêu đùa nữa, chỉ đơn giản là đặt tay rồi để luôn ở đấy thôi.
“ Sao, sao anh vẫn để tay ở đấy? ”
“ Em chỉ bảo anh ngừng, anh cũng ngừng rồi. Để tay ở đâu em cũng muốn quản? ”
“ Anh, vô lại! ”
“ Ừ, anh rất vô lại. Khi nào chúng ta về Italy? ” York trở nên nghiêm túc với câu hỏi này, hoàn toàn không có chút gì là bỡn cợt như ban nãy.
“ ... ” Dylan không đáp, anh không biết nên trả lời thế nào nữa.
“ Em không muốn về? ” York dò hỏi trước sự im lặng của Dylan, theo lý mà nói, trở về là chuyện sớm muộn. Tại sao Dylan lại không muốn?
“ Ừ, không muốn về. ”
“ Tại sao? ”
“ Không biết... ”
“ Vậy, em muốn khi nào về? ”
“ Ít nhất là.. sau khi Alice về.. ” Dylan thấp thỏm, nói ra câu này.. là rất can đảm rồi.
Quả nhiên, mặt York đen như đít nồi, đôi mắt sắc bén khi nhìn Dylan.
“ Còn nói không muốn về, không biết lý do. Tóm lại chẳng phải đều là chờ đợi Alice của em sao? Hừ! ”
“ Không hẳn.. ”
“ Cái gì mà không hẳn? Rốt cuộc em đang lo cái gì thế? Lúc nào cũng Alice, Alice, anh mới là người quan trọng nhất của em! Dẹp ngay hình ảnh của cô ta đi! ” York thật sự muốn phát điên mà!
“ Cô ta? Đó là em gái em! ” Dylan nhíu mày, giọng hòa hoãn lại bắt đầu gay gắt.
“ Nếu là em gái thì càng không thể! Cô ta đã lớn rồi! Còn cần em lo cái gì hả? ” York bực bội nhưng vẫn không đứng dậy, sợ ảnh hưởng đến Dylan, chỉ quay mặt sang chỗ khác. Quả nhiên, giận thì giận chứ vẫn quan tâm người ta, giỏi cái mạnh miệng!
“ Nhưng... ”
“ Không nhưng nhị! Thứ nhất, Ám Dạ đó không phải là một kẻ yếu đuối cần em chăm sóc, nhưng anh đây rất cần! Thứ hai, thành phố A đang vô cùng loạn, chắc chắn đã có một thế lực ngầm đâm chọt. Em thân là Minh Chủ của Dạ Thiên Đế Quốc, việc đầu tiên em cần làm là trở về Italy chủ trì đại cục. Ở sau lưng hỗ trợ cho Ám Dạ, như thế không tốt hơn sao? Nơi này chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, những ông ngầm lớn cũng đang ở đây. Tiêu biểu là thủ lĩnh Thần Tử-Hàn Tử Mặc mục tiêu đầu của chúng, Ám Chủ- Ám Dạ cũng ở đây, ông trùm xã hội đen Baldric cũng hiện diện tại nơi này, còn có cả em, anh, những người thủ lĩnh khác. Nếu chúng thật sự có dã tâm, một lưới tóm gọn các ông hoàng của giới hắc đạo, ai sẽ là người thu dọn sau cùng? ”
“ ... ”
Bao ngoài dinh thự là lớp tường chống đạn dầy đặc, tầng lớp vệ sĩ bên ngoài. Số vệ sĩ có thể nói là không đếm xuể, là ai mà có danh dự lớn thế này?
Không sai, là Dylan cùng với York, cái tên D.Y cũng từ chữ cái đầu của tên họ mà ra. Nơi này được xây nên không lâu, cũng tầm 2 năm về trước.
Bên trong, hai người đàn ông khí chất thanh tao lại tỏa ra sút hút ma mị. Quả thật... Là bị cuốn hút bởi nhau...
York tựa lưng vào ghế, ngay cả động cũng không nỡ... Mọi động tác đối với người ngồi trên là hoàn toàn ôn nhu, ánh mắt đầy ắp sự dịu dàng nồng ấm của người đàn ông trưởng thành. Là ai mà có thể để cho người đàn ông bí ẩn luôn ẩn dật ở Italy nâng niu, ánh mắt chứa toàn sự yêu chiều như thế? Đích xác là Dylan, một con người tài sắc vẹn toàn.
Nói về tài, Dylan là vị hoàng tử thứ hai của Vương Quốc Anh, là người ưu tiên kế vị nhưng chủ động từ bỏ. Lại thêm một danh Minh Chủ của Dạ Thiên Đế Quốc, riêng hai đại thân phận này đã đủ để nói lên cái *tài* của anh. Riêng về sắc, Dylan lại chưa từng thua bất cứ ai. Là con lai, anh mang trong mình hai dòng máu, Anh-Đức. Vì vậy, vẻ đẹp được thừa hưởng từ ba mẹ chưa bao giờ là tệ. Đôi mắt tuyệt đẹp, vầng trán cao, đôi môi dày, chiếc mũi cao... Thật không biết phải diễn tả thế nào!
Dylan không hề ngủ, anh dựa vào người York tìm kiếm hơi ấm, bình yên mà lâu rồi không cảm nhận được. Hiếm có dịp thư giãn như bây giờ, phải tận hưởng chứ?
“ Dylan. ” Tay York luồng vào gáy, khẽ chạm vào cổ anh. Dylan vốn là một mãnh nam, hoàn toàn không có nhạy cảm đến mức chạm một cái là rung cả người như Huyền Thiên Băng. Từ lúc sinh ra vẫn bình thường, tới khi ở với tên York không biết sống chết này thì Dylan ngày càng nhạy cảm... Vẫn còn may, một cái chạm nhẹ không đến nỗi. Có thể nhịn được!
“ Dylan... ” York thấy Dylan vẫn yên tĩnh không đáp lại liền thuận thế làm càng. Tay đang yên vị trên cổ lại hướng xuống ngực, thuần thục cởi bỏ từng cúc áo. Chỉ là một cái sơ mi mỏng manh mà thôi, York dư sức xé.
York cau mày, cúc áo mới gỡ được hai chiếc đã thò tay vào trong cơ ngực săn chắc của Dylan rồi...
“ Anh không muốn gọi lần thứ ba đâu! ”
“ Ah~ ” Dylan khẽ rung, phát ra thứ âm thanh ám muội.
“ Cắn cắn, suốt ngày chỉ biết cắn! Cũng đâu phải cầm tinh con chó đâu! ” Dylan vương tay về phía sau gắng đẩy khuôn mặt York ra. Ai mà ngờ ở đằng trước, cái tay kia lại không an phận đến như thế, tùy ý chơi đùa ngực của anh!
“ Ư... Đủ rồi mà, không.. không chịu nổi đâu.. ” Dylan khó chịu, cả người ngứa ngáy vô cùng.
“ Không có lần sau? ”
“ Không có! ”
York cũng buông tay, không trêu đùa nữa, chỉ đơn giản là đặt tay rồi để luôn ở đấy thôi.
“ Sao, sao anh vẫn để tay ở đấy? ”
“ Em chỉ bảo anh ngừng, anh cũng ngừng rồi. Để tay ở đâu em cũng muốn quản? ”
“ Anh, vô lại! ”
“ Ừ, anh rất vô lại. Khi nào chúng ta về Italy? ” York trở nên nghiêm túc với câu hỏi này, hoàn toàn không có chút gì là bỡn cợt như ban nãy.
“ ... ” Dylan không đáp, anh không biết nên trả lời thế nào nữa.
“ Em không muốn về? ” York dò hỏi trước sự im lặng của Dylan, theo lý mà nói, trở về là chuyện sớm muộn. Tại sao Dylan lại không muốn?
“ Ừ, không muốn về. ”
“ Tại sao? ”
“ Không biết... ”
“ Vậy, em muốn khi nào về? ”
“ Ít nhất là.. sau khi Alice về.. ” Dylan thấp thỏm, nói ra câu này.. là rất can đảm rồi.
Quả nhiên, mặt York đen như đít nồi, đôi mắt sắc bén khi nhìn Dylan.
“ Còn nói không muốn về, không biết lý do. Tóm lại chẳng phải đều là chờ đợi Alice của em sao? Hừ! ”
“ Không hẳn.. ”
“ Cái gì mà không hẳn? Rốt cuộc em đang lo cái gì thế? Lúc nào cũng Alice, Alice, anh mới là người quan trọng nhất của em! Dẹp ngay hình ảnh của cô ta đi! ” York thật sự muốn phát điên mà!
“ Cô ta? Đó là em gái em! ” Dylan nhíu mày, giọng hòa hoãn lại bắt đầu gay gắt.
“ Nếu là em gái thì càng không thể! Cô ta đã lớn rồi! Còn cần em lo cái gì hả? ” York bực bội nhưng vẫn không đứng dậy, sợ ảnh hưởng đến Dylan, chỉ quay mặt sang chỗ khác. Quả nhiên, giận thì giận chứ vẫn quan tâm người ta, giỏi cái mạnh miệng!
“ Nhưng... ”
“ Không nhưng nhị! Thứ nhất, Ám Dạ đó không phải là một kẻ yếu đuối cần em chăm sóc, nhưng anh đây rất cần! Thứ hai, thành phố A đang vô cùng loạn, chắc chắn đã có một thế lực ngầm đâm chọt. Em thân là Minh Chủ của Dạ Thiên Đế Quốc, việc đầu tiên em cần làm là trở về Italy chủ trì đại cục. Ở sau lưng hỗ trợ cho Ám Dạ, như thế không tốt hơn sao? Nơi này chắc chắn sẽ xảy ra chuyện, những ông ngầm lớn cũng đang ở đây. Tiêu biểu là thủ lĩnh Thần Tử-Hàn Tử Mặc mục tiêu đầu của chúng, Ám Chủ- Ám Dạ cũng ở đây, ông trùm xã hội đen Baldric cũng hiện diện tại nơi này, còn có cả em, anh, những người thủ lĩnh khác. Nếu chúng thật sự có dã tâm, một lưới tóm gọn các ông hoàng của giới hắc đạo, ai sẽ là người thu dọn sau cùng? ”
“ ... ”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.