Bảo Bối Của Tôi Là Em

Chương 315: Tìm Hàn Tử Mặc

PunPun

13/06/2021

Khu vực của Hàn Tử Mặc bình yên là đổi lấy hai mạng người, máu me không ít. Mà nơi Vũ và Killian vừa rời đi, hiện trường cũng là mười người chết chín người bị thương. Nơi Huyền Thiên Băng vừa đi ra cũng phải đổi một mạng người mới có thể dọa dẫm được Hỏa Mị Lân, chung quy không nơi nào xảy ra án mạng.

Ấy vậy mà, khu vực Baldric và Ken lại hoàn toàn yên ổn, vốn Baldric là xã hội đen, phải là người nên đánh nhau đến đẫm máu nhất nhưng không ngờ anh lại là người nguyên vẹn nhất. Acpart Folxy dù có làm thương Ken đôi chút nhưng chung quy đều là những vết thương nhỏ không đáng kể.

Cụ thể sau khi Black đưa Baldric đến đây thì rời đi để chờ bọn người Thương Gia Minh, dự tính lúc trở lại sẽ xem trò cười của họ nhưng lúc đến thật sự khiến Black ngỡ ngàng, Ken cùng Baldric hoàn toàn nguyên vẹn, Acpart Folxy cũng không làm gì yên vị mà hút thuốc.

Thật ra chính Baldric và Ken cũng bất ngờ, không ngờ tới mọi chuyện lại có thể diễn ra như thế này.

Baldric bước vào, Acpart Folxy làm điệu bộ như mời khách, sau đó còn nói những câu chọc tức Baldric.

“ Shit! Tưởng ai, không ngờ là mày, lâu rồi không gặp sao mày vẫn hãm như thế? ” Baldric cau mày, Acpart Folxy, tên này gây không ít sóng gió cho cả Baldric và Ken chỉ vì một chữ hắn bảo là yêu.

Folxy cười lớn, đứng cạnh Ken, vô tư mà thả làn khói mờ mịt vào gương mặt điển trai ấy. Ken không chịu được loại khí khó chịu liền ho sặc sụa.

“ Mày rõ ràng biết em ấy không thích thuốc lá! ” Baldric từng bước tiến đến, anh thật muốn nhanh chóng dập tắt điếu thuốc kia.

“ Tao đương nhiên biết. ” Folxy cũng chỉ là giả vờ thôi, anh thật sự đã thay đổi, không ai muốn làm tổn hại đến người mình yêu mà? Ban nãy... Thật ra là đang diễn trò cho một số người xem mà thôi.

“ Biết mà còn làm à? ”

“ Đứng yên đó đi, chốc nữa thôi tao liền trả em ấy lại cho mày, tiến tới nữa thì đừng trách. Còn có, ném cây súng trong người mày lên đây. ” Acpart Folxy bỡn cợt, rất nhanh đã dập tắt điếu thuốc kia.

“ Chậc, nói đi, bày ra cái trò này để làm gì? ” Baldric nhắm mặt Folxy mà ném, thật mong nó trúng làm sao.

“ Thế nào? Muốn ám sát tao rồi lên đây à? ” Folxy cười nhạt bắt lấy, bắn vào một cái hồng tâm xa lắc xa lơ ở trên tường.

“ Hờ, mày nghĩ mày là ai mà tao còn phải ám sát, muốn giết thì ban nãy đã không quăng khẩu súng kia lên. ” Baldric tự mãn, nhưng Baldric có thể cảm nhận được, Folxy hoàn toàn không có ý gây chiến hay đại loại.

Folxy đột nhiên quay sang nhìn Ken đang vô lực, rất bi thương mà nói: “ Nếu năm đó tao không làm ra những chuyện như vậy liệu chúng ta có thể..? ”



“... ” Ken không đáp thực chất là không nói nổi, nhưng nếu thật sự có ‘nếu như’ thì mọi chuyện cũng sẽ không như bây giờ, có trả lời cũng được gì đâu chứ.

“ Thằng chó mày nên cút đi! Mày có mặt mũi gì mà nói những lời đó chứ? Đừng tưởng Ken lúc nào cũng tha thứ cho mày thì bây giờ cũng sẽ vậy! ”

“ Tao biết, Ken luôn tha thứ cho tao... ” Folxy mắt nặng trĩu, trầm tư ngồi yên một chỗ khiến Baldric có chút ngạc nhiên, Folxy thay đổi thật rồi?

“ Bây giờ thì không! Mày đáng lẽ không nên lại xuất hiện làm phiền cuộc sống của bọn tao. “ Baldric từng bước bước lên tấm tròn trắng xếp như bậc thang kia, quả thật là không chịu nổi thêm một chút nào nữa mà.

“ Mày thật sự yêu Ken sao? ”

“ Cần mày hỏi chắc? ”

Folxy đứng dậy, lại gần Ken và bắt đầu cởi trói cho anh, thì thầm, “ Xin lỗi. ” Ngay khi nói xong Folxy đẩy Ken xuống để Baldric đỡ lấy.

“ Đừng bước lên nữa, đi đi. Là tao nợ Ken, bây giờ thì trả hết rồi. ” Folxy lại châm một điếu thuốc khác, ngồi yên ở nơi cao nhất, nhìn thật cô độc.

Baldric không khó để đỡ Ken xuống bên dưới, cùng lúc đó thì Black tới, mọi chuyện chính là diễn ra suôn sẻ như vậy. Cho đến bây giờ lời nói đầy ẩn ý của Folxy vẫn khiến Baldric nhận thấy có gì không đúng.

Thật ra, mọi chuyện của ngày hôm nay đều được sắp xếp để giết ba người, Hàn Tử Mặc, Killian và Ken. Tuy nhiên Folxy đã chủ động đề nghị với Hàn Gia về việc hợp tác và Folxy đồng ý sẽ là người kết liễu Ken. Cho nên nói, Folxy là người gián tiếp cứu Ken một mạng.

“ Này, mày đã làm gì Ken thế? ” Baldric nhìn bộ dạng không chút sức lực của Ken thì có chút hoảng, ai biết tên kia lại dở trò?

“ Chút thuốc mà thôi, vài ba ngày nữa là khỏi ấy mà. ” Folxy phất tay, thật không muốn nhìn họ ôm ấp, đuổi đi càng nhanh thì càng tốt.

“ Hừ, tốt nhất là vậy! ” Baldric cùng Black rời đi, toàn bộ thuộc hạ của Black rất bất ngờ, bọn họ tới là để giúp sức nhưng hình như đã trở nên dư thừa thì phải?

“ Ở đây không cần các người lo rồi, các người có thể đi tìm lão đại của mình, để lại vài người đưa chúng tôi đến máy bay. ” Baldric vỗ vai Black, dù sao Black cũng rất gấp muốn đi tìm Hàn Tử Mặc rồi. Black rất nhanh đã phân phó xong người, tự thân đi tìm Hàn Tử Mặc. Mà lúc này, Huyền Thiên Băng cũng là trên đường đến đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối Của Tôi Là Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook