Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 488: Anh họ sẽ đánh người

Hoạ Thuỷ

17/11/2016

Chính là……

Trước kia cô nghe bọn người Mục Thiên Dương gọi anh là “Văn Sâm”, vẫn tưởng chỉ là tên Anh văn! Trong Anh văn không phải là có những cái tên như Quỳnh Sâm, Văn Sâm như vậy sao? Cô không nghĩ tới anh là họ Văn tên Sâm! Bằng không……Bằng không cô đã sớm chạy!

Uyển Tình nghĩ như vậy, kéo đứa nhỏ bỏ chạy, đạp lên lúa mạch của Từ gia cũng không quan tâm. Xem ra cô cần phải rời khỏi đây trước, bằng không…..Không dám tưởng tượng!

Văn Sâm nhìn bóng lưng của cô, vẻ mặt trước sau như một không biểu tình.

Tiếu Tiêu thấy cô chạy trối chết, cũng không có đuổi theo, mà quay lại hỏi Văn Sâm: “Các người quen biết?”

“Uh.” Tất cả Văn Sâm đều thản nhiên, vừa lấy di động ra vừa đi về phía trước, “Chị dâu cùng về nhà ăn cơm đi?”

Tiếu Tiêu tò mò quan hệ của anh và Uyển Tình, cũng không cự tuyệt, kêu Kiều Kiều đi theo: “Đầu gỗ! Hai đứa con của cô ấy không phải của cậu chứ?”

“Không phải?” Văn Sâm bình tĩnh thuyết, lặng đi một chút, quay đầu hỏi, “Không phải là của Từ Trọng?”

Tiếu Tiêu cũng lặng đi một chút, nói: “Không biết đâu. Cô ấy bị Từ gia đuổi tới gian phòng củi, còn thu tiền thuê nhà của cô ấy, người lớn ức hiếp cô ấy. Bên ngoài đều đồn đứa nhỏ không phải của Từ Trọng, bằng không vì sao Từ gia lại đối xử với cô ấy như vậy?”

Văn Sâm gật đầu, khi ăn cơm tối hỏi mọi người trong nhà chuyện của Uyển Tình. Mọi người vừa nghe, mắt bốc lên lục quang, đều nghĩ đứa nhỏ của Uyển Tình là con của anh. Nếu là như vậy, liền thật tốt quá, song bào thai, Từ gia không cần bọn họ, bọn họ mong Văn Sâm kết hôn chỉ chờ mười năm sau……

Văn Sâm không nói gì, nói: “Không phải của con. Bất quá ba ba của đứa nhỏ có thể quen biết, đến đây rất lớn, việc này làm không tốt, liền không khai phá được.”

Nếu không khai phá được? Như vậy sao được! Quan hệ đời đời này, toàn bộ người dân trong huyện!

Người của Văn gia lập tức chỉ cần ngươi nói một lời ta lập tức thuyết đứng lên, nói đến chuyện đứa nhỏ không phải của Từ Trọng, Tiếu Tiếu bĩu môi nói: “Có một số vô liêm sỉ còn tưởng rằng cô ấy dễ thông đồng, lấy cớ làm quần áo ngụy trang đến cửa hàng của tôi, để cho cô ấy tùy cơ ứng biến, thì lại sẽ có người nhân cơ hội sỗ sàng.”

Mắt Văn Sâm nhíu lại: “Sao lại vậy? Cô ấy bị ức hiếp?” Dám ức hiếp bà chủ kiêm chị dâu của anh, đánh a! Văn Sâm liếc mắt nhìn anh em xung quanh một cái, sức mạnh hẳn là mạnh hơn nhiều so với năm trẻ đó……..

“Làm sao có thể?” Ông chủ Văn nói, “Chị dâu của em lợi hại hơn nhiều? Trực tiếp đánh người!”

Uyển Tình lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy, vội vàng trốn tránh, chưa thấy mệt, thì bị người dọa sợ. Chờ phục hồi lại tinh thần, Tiếu Tiêu đã đuổi người đi rồi. Sau đó lại có người đến, Tiếu Tiêu liền tự mình ra mặt, A Sanh ở bên cạnh thì gọi điện cho ông chủ Văn: có người đến đùa giỡn chị Tiếu Tiêu!

Ông chủ Văn và Tiếu Tiêu còn vấn vương tơ lòng, không đến 2 phút liền chạy tới, nếu thấy có người đàn ông nào đến gần Tiếu Tiêu, tiến lên đánh rồi nói sau!

Ít nhiều vì có đôi vợ chồng đã ly dị mà bưu hãn này, mà Uyển Tình mới không quá mệt.

Văn Sâm nhả ra khí, chưa ăn mệt là tốt rồi, bằng không không biết nói như thế nào với tổng tài?



Văn Sâm biết đại khái mọi thứ, chân tướng đều rất rõ ràng, còn nghe được sinh nhật đứa nhỏ___Văn gia có đi dự tiệc trăm ngày, tính toán cho dù đến, phân biệt cũng bất quá hai ngày. Anh lại yên lặng tính toán ở trong lòng, thời gian thụ thai hẳn là lúc ở cùng một chỗ với Mục Thiên Dương___anh không rõ ràng lắm về Uyển Tình, cũng không dám khẳng định, nhưng trực giác cho anh biết cô hẳn là không có người đàn ông khác.

Cho nên, hai đứa nhỏ kia là con của tổng tài?

Ăn cơm xong, Văn Sâm liền, gọi điện thoại cho Mục Thiên Thành, Mục Thiên Thành đáng thương nói: “Rốt cuộc anh cũng gọi điện thoại cho em……Có phải nhớ em hay không? Em đã nói rồi, anh phải về quên nên mang theo em….”

“Anh nhìn thấy Uyển Tình.” Văn Sâm bình tĩnh đánh gãi anh.

Mục Thiên Thành lặng đi một chút, nhảy dựng lên: “Anh nói ai? Anh nhìn thấy ai?”

“Chị dâu nhỏ của em.”ai muốn đọc trước liên hệ

“Em……Đi đi đi đi! Cô ấy ở nơi nào?” Mục Thiên Thành rống to, “Anh mau bắt lấy cô ấy! Em lập tức gọi điện thoại cho anh em!”

“Cô ấy đã kết hôn, mang theo hai đứa con.” Văn Sâm tiếp tục bình tĩnh.

Mục Thiên Thành té ngã ở trong phòng, đứng lên rống: “Anh nói gì?”

“Cô ấy đã kết hôn, có hai đứa con.”

“Hai đứa?” Mục Thiên Thành kêu rên, xong rồi xong rồi……..Một đứa còn có thể là của anh họ, hiện tại đã sinh hai đứa, nhất định là theo người đàn ông khác…….

Ô ô ô, trời muốn anh chết!

“Đầu gỗ, làm sao bây giờ?” Mục Thiên Thành đáng thương hỏi, “Em có cần nói cho anh họ hay không?”

“Tùy tiện!” Dù sao anh cũng sẽ không nói. Tùy rằng anh thân với Mục Thiên Dương, nhưng phần lớn là giải quyết việc chung, loại việc tư này, anh nhúng tay có điểm quái dị, để cho Mục Thiên Thành chuyển lời sẽ thỏa đáng hơn.

Mục Thiên Thành rối rắm, Uyển Tình đã phản bội, đi nói cái này với anh họ biết, không phải sẽ lấy đi tim anh ấy sao? Vài năm nay anh ấy đã tĩnh mịnh như vậy……

Văn Sâm biết trong đầu anh đang suy nghĩ cái gì, nhịn không được thở dài: “Đứa nhỏ là song ___”

“Đầu gỗ!” Mục Thiên Thành đột nhiên rống lên, đánh gãy rời của anh, “Không phải anh về nhà sao? Anh gặp cô ấy ở nơi nào?”

Văn Sâm dừng một chút, nói: “Quê của anh.”

“Anh….Anh……Anh mới nhìn thấy cô ấy? Cố ấy đã ở quê của anh bao nhiêu năm? Sẽ không luôn luôn ở đó chứ?”

“Hẳn là. Em còn nhớ mấy năm trước khi em gái anh gọi điện tới, nói mối tình đầu của nó bị trộm săn giết chết không?”



“Có vấn đề gì?”ai muốn đọc trước liên hệ

Văn Sâm tường thuật tóm tắt lại một lần.

Mục Thiên Thành nghe xong, nghiến răng nghiến lợi nói: “Nói cách khác, anh từng có liên quan với chị dâu của em, mà anh cư nhiên không biết?”

“Làm sao anh có thể nghĩ tới vợ của Từ Trọng là cô ấy?” Văn Sâm còn buồn bực đây, cậu phải biết rằng, anh phải đi bắt người đi ra!

“Không phải anh chỉ cần tới đó là thấy sao? Anh để cho anh em tìm thấy vợ chậm hai năm, anh nhất định phải chết! Chết chắc rồi! Anh của em nhất định sẽ đánh anh!”

Văn Sâm trầm mặc một chút, chắc chắn nói: “Hắn sẽ không đánh anh.” Đánh người hoặc đánh an hem ruột, hoặc đánh kẻ thù, anh và Mục Thiên Dương còn không đến trình độ có thể đánh nhau.

Mục Thiên Thành phụ họa: “Đúng. Vợ của anh em phạm sai lầm, chỉ biết đánh anh em, sẽ không đánh vợ của anh em.”

Văn Sâm:……

“Quên đi, anh đi xem trước đây. Dù sao anh họ của em còn ở nước ngoài, hiện tại nói cho hắn biết, hắn cũng không bay về được.”

“Đừng tăng tốc độ.” Văn Sâm thản nhiên mệnh lệnh.

Mục Thiên Thành lẩm bẩm một tiếng, ngoan ngoãn đáp ứng.

-

Uyển Tình ngủ không yên. Cô sợ, sợ Văn Sâm nói cho Mục Thiên Dương. Cô không dám đối mặt với anh, không dám tưởng tượng khi gặp lại anh sẽ phát sinh chuyện gì, hiện tại cô thầm nghĩ trốn! Chạy càng xa càng tốt!

Cô từ trên giường đứng lên, mở đèn, bắt đầu thu dọn đồ đạc. Ngày mai đi, nơi này không thể ở lâu!

Thu một lát, Đang Đang xoa mắt mơ mơ màng màng đứng lên: “Mẹ……Mẹ đang làm gì?”

“Mẹ đang quét phòng.” Uyển Tình buông đồ xuống đi qua, “Làm sao vậy? Muốn đi tiểu sao?”

“Vâng….”

Uyển Tình ôm bé đứng lên, chờ bé đi vệ sinh xong, lại làm đánh thức Đinh Đinh, để cho Đinh Đinh đi vệ sinh luôn cũng được, miễn để bọn chúng đái dầm. Đi vệ sinh xong, Đinh Đinh vừa tiến vào ổ chăn ngủ liền ngủ, vẫn không quên ôm ba chân con gấu bông. Đang Đang lại ngồi ở trên giường nhìn Uyển Tình.

Uyển Tình nói: “Không nên ngồi, sẽ cảm lạnh.” Sau đó dỗ dánh bé ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook