Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 357: Đại sự bị phơi bày(2/6)

Hoạ Thuỷ

06/09/2016

Uyển Tình suy nghĩ hồi lâu, vấn đề hẳn là ở trên người mình. Thái độ của anh đối với cô cải biến, đối với yêu cầu của cô cũng làm theo, anh muốn là quan hệ người yêu, hai người ngang hàng yêu nhau, anh cũng không cường thế đối với cô như trước kia. Đồng thời, anh hi vọng cô giống như những người phụ nữ đang yêu khác. Nhưng cô vẫn chưa phục hồi tinh thần lại, lúc nào cũng dùng thái độ trước kia đối với anh…….

Phải, cô hẳn là ít sợ anh hơn một chút…….

Không đúng! Rõ ràng bình thường cô không sợ anh, nhưng lúc đó là vẻ mặt anh ôn hòa. Lúc anh tức giận, cô vẫn là sợ hại, cô không có cách nào không sợ, cô từng gặp qua anh thô bạo, nhớ tới liền phát run…….

-

Uyển Tình suy nghĩ cả đêm, ban đêm lăn qua lăn lại không ngủ yên. Sáng sớm hôm sau đi học, Thiên Tuyết hỏi: “Hai người đã làm hòa chưa?”

Khuôn mặt Uyển Tình đầy u sầu: “Tớ cần cậu nghĩ biện pháp giúp tớ, cũng không biết nên nói như thế nào…….”

“Nói từ đầu!”

Uyển Tình sửng sốt, liền bắt đầu từ ngày gặt Quản Hạo Nhiên ở công ty. Lúc ăn điểm tâm chưa nói xong, lên trên lớp, hai người tiếp tục trao đổi giấy nói chuyện, viết mấy trang.

Thiên Tuyết viết: “Hai người là không hiểu nhau! Anh ấy không có cảm giác an toàn, sợ hãi mất đi cậu đi? Còn cậu, phản ứng quá lớn…….Nhưng mà suy nghĩ của cậu đúng, không thể ra ánh sáng, thì nhất định phải tín nhiệm! Anh ấy cần phải được dạy dỗ!”

Uyển Tình nhớ tới Mục Thiên Dương, như đi vào cõi tiên…….

Thiên Tuyết đưa vở cho cô, thấy cô không nhìn, bất mãn dùng bút bi ở trên tây cô vẽ loạn một chút! Giải quyết chuyện tình yêu nan giải cho cậu, cậu lại không nể mặt tớ! Bác sĩ tâm lý còn xem giờ thu phí đó, tớ tính cái gì?

“Nga.” Uyển Tình phục hồi tinh thần lại, lấy vở qua vừa thấy, ưu thương nói, “Cậu cũng hiểu chuyện, vì sao anh ấy không hiểu……”

“Viết chữ.” Thiên Tuyết hạ giọng nói, cô giáo này rất biến thái, mọi người đều gọi cô ta là Diệt Tuyệt sư thái, nếu như bị cô ta bát được sẽ phiền toán.

Uyển Tình cầm bút bi viết ra giấy: nếu anh ấy vẫn không tin tớ, chờ đến lúc tớ thích anh ấy, anh cũng không tin đi?

Giống như hiện tại, cô tận tâm tận lực làm chút chuyện cho anh, anh liền hoài nghi là cô dùng lí trí muốn đòi anh vui vẻ, mà không phải là tình cảm thật. Kỳ thật, cô còn không nghĩ tới chuyện đòi anh vui vẻ đâu, tuy rằng hai người khi yêu nhau, sẽ cố ý làm chút chuyện khiến đối phương vui vẻ, nhưng bây giờ cô còn chưa tới trình độ đó. Cô chỉ muốn bày tỏ một chút tâm ý thôi, làm cho anh vui vẻ không phải mục đích ban đầu của cô, tuy rằng anh thực sự vui vẻ. Nhưng đồng thời, anh lại hoài nghi cô……



Chỉ là hiện tại nói với anh, cô thích anh, phản ứng đầu tiên của anh cũng không phải là vui mừng, mà là hoài nghi? Anh khẳng định cho rằng là cô lừa anh, cho rằng cô muốn làm cho anh vui vẻ, mà không phải là tình cảm thật trong lòng cô.

Thiên Tuyết cảm thấy, vấn đề của hai người thực sự rất nghiêm trọng.

“Hai người vẫn là cần mở rộng cửa lòng!”

“Tớ không biết nói như thế nào!”

“Vậy thuận theo tự nhiên đi. Dù sao cậu còng nhỏ, còn có thời gian.”

Uyển Tình nheo mắt, thầm tự nhủ: anh sắp già rồi.

Nghĩ vậy, cô cũng đã muốn cười. Kỳ thật cô không nghĩ tới vấn đề tuổi tác, nhưng mà anh rất để ý………

Sauk hi tan học, hai người thu dọn sách vở, chuẩn bị rời phòng học, lớp trưởng lắp bắp đi tới: “Đinh Uyển Tình, Mục Thiên Tuyết, các cậu không có việc gì chứ?”

“Không có việc gì!” Hai người không hiểu có chuyện gì, “Có chuyện gì?”

“Không có việc gì không có việc gì…..” Lớp trưởng vội lắc đầu, chạy nhanh.

Hai người cảm thấy kỳ quái, nhìn những bạn học khác, có ít người mờ mịt giống các cô, có một số người thì tránh ánh mắt của các cô.

Dựa vào! Đã xảy ra chuyện gì Truyện đã được dịch 100 chương chưa public :) nếu ai muốn mua giá siêu rẻ ủng hộ dịch giả cân đường hộp sữa thì gửi gmail : [email protected]

Thiên Tuyết vốn không có ý định để chuyện này ở trong lòng, nhưng trên đường trở về phòng ngủ, tổng cảm giác đang có người ở sau lưng nhìn mình. Cô hỏi Uyển Tình: “Cậu có cảm thấy có ‘mũi nhọn ở sau lưng không’?”

“Không sai.” Uyển tình nhíu mày, “Chẳng lẽ lại có tin tức của chúng ta?” Cô nhớ rõ lúc vừa mới tiến vào đại học, bởi vì chuyện tuyển hoa hậu giảng đường, cũng không khác hiện tại lắm.

“Gần đây tớ không có tin tức náo loạn!” Mũi nhọn ở sau lưng Thiên Tuyết nhiều hơn cô, chuyện tuyển hoa hậu giảng đường, đụng phải học trưởng, quăng xe đạp, đánh nhau với Lý Kỳ Lâm ở bìa rừng, cầm học bổng tốt nhất đất nước, tuần trước còn thành công KO rụng học trưởng thiên tài……



Thiên Tuyết đột nhiên phát hiện, nguyên lai cô vị đại như vậy, có thể trở thành nhân vật phong trào hay không?

“A! Tớ nhớ ra rồi?” Thiên Tuyết nói, “Hôm kia có người đến người tìm tớ, nói muốn thi biện luận với khoa pháp luật, bảo tớ tham gia. Chậc, không thể nghĩ ngờ sẽ phải thua, khoa pháp luật rất giỏi ăn nói! Bọn họ nếu bại bởi khoa tiếng Trung, về sau không vần phải chiêu sinh……”

Uyển Tình không nói gì, đó là người rất hung tàn. Một đại mỹ nữ gia thế hiển hách, ở trường hoành hành ngang ngược từ trong ra ngoài, thật sự là trăm năm khó gặp!

Bất quá, Uyển Tình cũng hiểu được, nhất định gần đây Thiên Tuyết rất nổi bật, cho nên mới bị chú ý.

Các cô vừa bước vào phòng ngủ, nữ sinh phòng bên cạnh chạy tới tìm các cô: “Thiên Tuyết Uyển Tình, hai người đã xảy ra chuyện!”

“Phốc___” Thiên Tuyết đang uống nước, một ngụm văng ra, “Chúng tớ còn rất tốt đứng ở trước mặt cậu đó!”

“Ai nha!” Nữ sinh gấp đến độ dậm chân, “Các cậu lên diện đàn của trường xem đi!”

“Tớ choáng váng, lại náo loạn thiêu thân cái gì?” Tay chân Thiên Tuyết lưu loát mở máy tính ra, lúc chờ máy tính khỏi động hỏi, “Xảy ra chuyện gì? Tớ chỉ thắng cái biện luận mà thôi.”

Biểu tình của nữ sinh vặn vẹo: “Tớ cũng không biết mở miệng thế nào, chính các cậu xem đi! Tớ nghĩ chắc chắn có người hại các cậu!”

Thiên Tuyết sửng sốt, các cậu? Các cậu? Cô và Uyển Tình đều có tai ương? Rốt cuộc là chuyện gì? Cô nghĩ không ra, trực tiếp mở diện đàn ra, xem đông tây trên dưới trang web, kết quả nhìn một vòng, cái gì cũng không có!

Cô quay đầu nhìn nữ sinh kia, nữ sinh kia cũng kinh ngạc, sau đó viết lại vào chỗ tìm kiếm, sau đó còn dung tên của Thiên Tuyết và Uyển Tình tìm kiếm một lần, hiện lên các đường dẫn của một năm trước “Thời kì hoa hậu giảng đường”, sau đó là thành công vĩ đại của Thiên Tuyết.

Thiên Tuyết đâu đầu, cô thật sự lợi hại nha, nhiều như vậy……

“Không có, hẳn là bị xóa rồi.” Nữ sinh đánh một cái nick “Cây Hoa Hồng” nói, “Chính là cô ta phát tin tức, nói các cậu….Ách…….Hiện tại không có việc gì.”

“Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Uyển Tình cảm thấy sự tình nghiêm trọng. Nếu chỉ có Thiên Tuyết thôi, Thiên Tuyết thích tham gia hoạt động, lại luôn đứng nhất, mọi người hâm mộ ghen tị với cậu ấy, nhất định phải bái quái. Nhưng mà bản thân luôn luôn không hoạt bát, người khác đều nói cô là cái bóng của Thiên Tuyết, chưa tứng chế tạo chuyện? Ách, trừ bỏ cái chuyện kia…..Các cô là buộc định.

“Dù sao cũng không phải chuyện tốt.” Nữ sinh nói, “Rất ghê tởm, tớ không nói ra miệng được, không biết Cây Hoa Hồng sao có thể viết ra được?”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook