Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 249: Hoa hậu học đường.

Hoạ Thuỷ

17/07/2016

Sau đó, cô nghiêm túc xem lại mình một chút, cảm thấy mua xe mới dụ ăn trộm tới như vậy nhất định phải mua xe cũ, lại một lần nữa xịt thêm sơn lên một chút, cũng rất đẹp. Kết quả không đến một tuần, lại bị trộm!

"A"Bên ngoài thư viện, Thiên Tuyết thét chói tai, "Vì sao nha vì sao?"

Uyển Tình hơi há mồm, nửa ngày mới nghĩ đến một nguyên nhân: "Cậu sơn nó thật xinh đẹp. . . . . ."

"Không đến một học kỳ, tớ mất liền ba chiếc xe đó! Cậu vì sao không mất?"

"Chẳng lẽ là. . . . . . Vấn đề nhân phẩm?"

"Đinh Uyển Tình!"

“Suỵt ---” Uyển Tình vội vàng hạ giọng “Đây là thư viện, nhỏ giọng, nhỏ giọng một chút.”

“Ô ô ô…… Vì cái gì trộm luôn để ý đến mình.”

“Bẳng không cậu đổi xe xấu đi?”

“Lại cho ăn trộm sao?” Thiên Tuyết trừng.

Uyển Tình: “Không chừng xấu một chút ăn trộm sẽ không trộm nữa.”

Thiên Tuyết ngẵm lại thấy có đạo lý, quyết định đi mua một chiếc xe mới lung linh xinh xắn, sau đó tùy tiện sơn lên.Vốn dĩ con gái thường sơn xe màu hồng nhạt, còn cô dùng màu xanh lục dạ quang ánh lên.

Uyển Tình nhìn thấy, thật sự không đành lòng tiếp tục nói không nữa, rất không muốn đi chung đường với cô.

Chờ các cô quay về trường thì trên đường vạn ánh huỳnh quang gây chú ý với vô số ánh mắt.

Đương nhiên về sau thật sự xe của Thiên Tuyết không bị trộm nữa, cho dù xe không có khóa, hay đề ở sân thể dục phơi nắng khi trở về cũng không bị trộm, cũng không có bị trộm hạ thủ, nhưng theo phương diện khác: Toàn bộ đều nói khoa tiếng Trung có siêu cấp mĩ nữ hoa hậu học đường Mục Thiên Tuyết……

Đợi chút cái gì mà “Khoa tiếng Trung siêu cấp mỹ nữ hoa hậu học đường.”

Thiên Tuyết nghe câu đó, nửa ngày không hiểu, trở về phòng ngủ hỏi Lý Ức, Lý Ức kinh ngạc hỏi lại: "Cậu không biết à?"

"Biết cái gì?"

"Ách. . . . . . Cậu mở Computer, đến diễn đàn trường!" Lí Ức không có máy tính chỉ có thể kêu mình mở ra

“Diễn dàn trường học ở đâu?” Thiên Tuyết kêu Lí Ức tới.

Lí Ức nhập địa chỉ, tiến vào diễn đàn, ở trên có mấy đề mục cái gì xếp hạng hoa hậu học đường của đại học C, bảng xếp hạng cây cỏ mới nhất đại học C, mười người đẹp nhất khoa tiếng Trung. . . . . .



“Sao còn loại đồ này?”

“Từng trường học đều có mà…..” Lí Ức nói "Chúng ta lần này động tĩnh kết hợp, Hoàn phì Yến sấu*, còn có vài cái thủ khoa nữa, bỏ lại mấy khoa chuyên môn của đại học gần đây trong tích tắc."

*Hoàn phì yến sấu: Hoàn “béo” Yến “gầy”, câu thành ngữ của Trung Quốc, trong đó “hoàn phì” chỉ Dương Ngọc Hoàn- Dương Quý Phi sống ở thời Đường tuy hơi béo nhưng vẫn rất xinh đẹp, “yến sấu” chỉ Triệu Phi Yến, hoàng hậu Hán Thành Đế, sống ở thời Hán, người gầy nhưng cũng rất đẹp. Câu thành ngữ này ý chỉ mỗi người có nét đẹp riêng, thế mạnh khác nhau.

Uyển Tình Thiên Tuyết không nói gì.

Thiên Tuyết mở xem một chút bài viết về danh hiệu hoa hậu học đường, ở trên còn có nơi bỏ phiếu, hiện tại bỏ phiếu đã kết thúc. Tổng cộng có hai mươi nhân vật được chọn, chiến thắng cuối cùng là thập đại hoa khôi của trường….

“Hoa hậu học đường không phải là chỉ có một sao?”

“Không có biện pháp khoa tiếng Trung mỹ nữ quá nhiều, hơn nữa mội người đều có sở thích riêng, chọn ít quá sẽ đánh nhau.”

Thiên Tuyết nhìn bảng xếp hạng, quay đầu nhìn Uyển Tình: “Như thế nào cậu lại đứng đầu tiên.”

Uyển Tình tỉnh ngộ: “Khó trách thời điểm khi đi ra ngoài có cảm giác mọi người đều nhìn tớ….. Còn tưởng rằng là do tự mình suy nghĩ nhiều.”

Thiên Tuyết xoát xoát xoát kéo xuống,muốn nhìn tên mình, trước mười coi như xong, phía sau mười cũng không có tên mình.

“Mình xấu hơn Uyển Tình rất nhiều sao?” Quay sang hỏi Lí Ức.

Lí Ức: “Thật ra cậu và Uyển Tình không phân cao thấp, có một số thưởng thức sự hoạt bát hiếu động của cậu, có một số thưởng thức sự ôn nhu yên lặng của Uyển Tình, cho nên hai cậu trong bảng xếp hạng thường xuyên biến hóa vị trí giữa thứ nhất và thứ hai…..”

“Vậy tớ đâu.”

Lí Ức thật sự khó nói, liền chỉ ngón tay: “Nhìn bài viết đằng sau đi…..”

Uyển Tình cảm thấy tình thế nghiêm trọng kéo ghế dựa lại ngồi cùng Thiên Tuyết nhìn xem.

Nhìn vào bài viết thì như muốn chảy cả nước miếng, một lát nói người này đẹp, một lát nói người kia đẹp, Thiên Tuyết và Uyển Tình nhìn thấy không ít lời khen ngợi dành cho mình có chút cao hứng, nhìn hơn mười trang thật sự nhớ ra việc chính ----

Sự thật là có người nói Thiên Tuyết giả mạo em gái Mục Thiên Dương cho nên mọi người cảm thấy nhân phẩm cô có vấn đề không xứng làm hoa khôi của khoa! Phía dưới bắt đầu bình luận cãi nhau, cuối cùng làm mấy tài tử khoa tiếng trung bùng nổ ra.

Tài tử đã nói một câu: Người con gái như thế, không xứng đề tên lên này!

Sau đó phía dưới mọi người còn trực tiếp đá Thiên Tuyết ra khỏi danh sách thi tuyển.

“Đá à!”Thiên Tuyết ném chuột, “Đây là ám chỉ cái gì? Tớ đứa con gái như thế thì sao?”



Uyển Tình phát hiện vấn đề nghiêm trọng đoạt lấy chuột đến bài viết bên ngoài. Nhìn thấy bên trong bài viết, giống như có nơi dán ảnh của các cô. Cho tới bây giờ cô chưa bao giờ post ảnh mình lên mạng nha, bọn họ từ đâu mà có?”

Uyển Tình vừa ra liền nhìn thấy không ít bài viết đứng đầu, giống như đều là chủ điểm có ảnh của hoa hậu giảng đường nhìn thấy tên mình, vội vàng đi vào một chút.

“Tớ chưa chụp qua ảnh này mà. . . . . .” Cô nhìn Thiên Tuyết

Thiên Tuyết nhìn thoáng qua, nói: “Thừa dịp cậu không chú ý, chụp ảnh! A đáng ghét, còn có quân huấn! Cậu mặc quân trang cũng xinh đẹp như vậy nha! Chậc chậc, cái kỹ thuật này thật kém, chụp cậu xấu. . . . . .”

Uyển Tình nhìn cô một cái, yên lặng ra ngoài, tìm được của cô.

Thiên Tuyết vừa nhìn, nhất thời nổi giận: “Tớ. . . . . . À! Sao chụp tớ xấu vậy! Giống như đứa ngốc! Không được, tớ muốn tìm người hắc diễn đàn! Uyển Tình kêu Quản Hạo Nhiên, anh ấy không phải sinh viên hàng đầu khoa máy tính à?”

Uyển Tình ngẫm lại hỏi Lí Ức: “Như vậy là xâm phạm quyền chân dung đi.”

Lí Ức khó xử : “Cái này. . . . . . Đây là diễn đàn trường học, mọi người đều học cái một trường, nói cái này có hơi không tốt phải không?”

Uyển Tình ngẫm lại nếu như vậy có vẻ mình keo kiệt, không biết còn tưởng cô cố ý để mắt cao sao. Cô hỏi: “Tớ đây mình có thể kêu bọn họ xóa không?”

“Cái kia không rõ ràng lắm. Ai đều muốn mình đẹp nhất, ước gì cho người ta thấy mà, phỏng chừng không ai kêu bọn họ xóa qua.”

“Phải xóa!” Thiên Tuyết cũng nói, nếu như bị anh của cô biết, tìm người bên ngoài đến hắc diễn đàn sẽ không tốt.

“Có thể liên hệ admin một chút.” Lí Ức nói

Uyển Tình thấy admin đang onl, liền đăng kí hội viên phát tin tức qua. Vừa nói công khai thân phận, admin hứng thú phấn khởi: ‘Đinh mỹ nữ à ~ có gì chỉ giáo?’

Uyển Tình nói rõ ý đồ ra.

Bên kia thực do dự, không muốn xóa, khuyên các loại. Uyển Tình thực kiên trì, bên kia nói: ‘Cô không Đinh mỹ nữ chứ gì? Có phải ghen tị sắc đẹp của cô ấy không? Đến đến đến, chúng ta xem video một chút, xác định cô là Đinh Uyển Tình, tôi liền xóa!’

Uyển Tình sửng sốt, nhìn Lí Ức và Thiên Tuyết: “Admin là nam à?”

“Tớ đến!” Thiên Tuyết đoạt lấy máy tính đi, bùm bùm đánh chữ: ‘Dám không xóa! Không xóa ta hắc máy tính ngươi! Đánh gãy chân chó ngươi!’

Admin bị dọa, cái Đinh mỹ nữ này sao đột nhiên giống như biến hóa thành một người khác? Vừa rồi dịu dàng giống như trong tưởng tượng bao nhiêu.

Admin yếu ớt hỏi: ‘Đinh mỹ nữ? Không có việc gì chứ?’

‘Tôi là Mục Thiên Tuyết! Cô gái như thế!’

Ách. . . . . .

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook