Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Chương 465: Phản ứng mang thai

Hoạ Thuỷ

03/11/2016

Uyển Tình cười nói: “Không phải ông đã xem qua chứng minh thư sao? Đủ 20 đó?”

“Thật là trẻ.” Ông chủ cảm thấy quá trẻ, nhưng thấy cô bình thường cực kỳ quy củ, không có thói quen không tốt, cũng không dám đoán, cũng không dám hỏi loạn.

Nếu ông chủ nói hôm nay có thể đi, Uyển Tình cũng không tiếp tục ở lại, sau khi tính tiền lương liền rời đi. Sau đó đi tìm người xem nhà cửa, phải tìm một khu nhà thoáng mát cho cô ở một tháng.

Um, cô có nên thuê một bảo mẫu nấu cơm cho mình không? Nhưng ở nơi nhỏ hẹp này, tìm đâu ra một người tốt như má Trương đây?

Nếu không hiện giờ cô lại gọi điện thoại cho Thiên Dương?

Xong rồi, cô lại như vậy, Thiên Dương có thể đánh cô hay không, có thể hận cô hay không? Mà cô rõ ràng còn để lại thư như vậy, hiện tại là bởi vì mang thai gọi anh đến đón mình, giống như cực kỳ quá đáng. Nhưng là cô cũng không thể đã mang thai con của anh rồi còn không quay lại, vậy thì càng quá đáng hơn.

Trong lòng UYển Tình thở dài, phiền toái hẳn ra, cảm giác về những ngày đau khổ bất đắc dĩ kia lại dâng lên, cô vội vàng dừng lại, lệnh cho chính mình không cần suy nghĩ nhiều. Thế nhưng không dễ dàng mới mang thai, tuyệt đối không thể miên man nghĩ nhiều, tâm tình muốn tốt một chút, có một số việc cũng không cần để ý đến!

Cô vẫn là nên thuê nhà trước đi, liền nghĩ một tháng sau sẽ liên hệ với anh, không cần nghĩ khác!

Bảo bối, hai đứa nghe nè, mẹ sẽ chăm sóc tốt cho các con, sẽ thông suốt phóng khoáng, các con nhất định phải ngoan ngoãn, biết không?

Uyển Tình để cho trung tâm giúp mình đi thuê nhà cửa, muốn một nơi yên tĩnh, tầng trệt không cần rất cao, không cần vượt qua tầng 4...”

Cô xem nhà cửa nơi này đều rất thấp, chắc là không có nơi nào có thang máy, chỉ có thể đi thang bộ, cho nên mới yêu cầu đối với tầng trể. Kết quả người ở trung tâm môi giới nhà lại đưa ra một dạng nhà dân, không phải nhà chung cư!

Lần này càng ít đi, tìm mãi cũng không thấy thích hợp.

Lại ở khách sạn hai ngày, cô cảm thấy không thể ăn rau ở khách sạn, có chút lo lắng cho sự phát triển của bảo bối. Lại một lần muốn gọi điện thoại cho Mục Thiên Dương, kết quả lại xoắn xuýt một phen, rõ ràng không nghĩ muốn, thành thành thật thật cùng một tháng sau.

Lúc này, nhận được điện thoại của người ở trung tâm: “Cô Đinh, xin chào, cô còn đang cần phòng cho thuê sao? Hiện giờ chúng tôi có một căn nhà nhỏ không tồi, nội thất đã trang trí xong, giá có phần cao mà không phải là nhà chung cư. Thế nhưng cô yên tâm, dưới lầu vào cửa cần chìa khóa, mà đối diện là đồn công an, tuyệt đối an toàn!

Đồn công an? Trong đầu Uyển Tình hiện lên gì đó, lại không bắt được, nói nên đi xem trước.



Sau khi đến bên kia, nhìn cảnh huy ở đồn công an, mới nhớ tới không phải Từ Trọng cũng là cảnh sát sao?

Không có thời gian nghĩ nhiều, đi theo người môi giới lên lầu nhìn một lần, đứng ở cửa sổ, xa xa có thể nhìn thấy nhánh sông ở bên thành phố, có thể thấy những người đang trêu đùa trên bãi sông.

Cô gật đầu: Được. Chủ yếu là nội thất cũng thoải mái, cô chỉ cần mua một bộ bát đũa là có thể tự nấu cơm được. Đệm ga cũng phải mua một bộ, cái khác không cần đổi. Um, sau khi chuyển nhà vẫn nên mời người giúp việc hỗ trợ một chút, chính mình không cần quá mệt mỏi, nên suy nghĩ vì bảo bối.P/s: truyện đã được dịch full ai muốn đọc trước liên hệ [email protected]

Tuy Uyển Tình chỉ tính toán ở một tháng, nhưng nhà cho thuê đòi ký hợp đồng một năm, tiền thuê nhà đưa theo quý, cô hoàn toàn không sao cả, dù sao đều là tiền trinh, sau khi Thiên Dương đến, để cho anh thanh toán, cô không cần quan tâm. Hiện giờ cô chỉ cần thoải mái chăm sóc bản thân là được rồi.

Mỗi ngày UYển Tình đều tự mình đi chợ mua đồ ăn, sau đó làm một bữa cơm, ăn cơm xong xem ti vi, hoặc ra ngoài đi bộ, ngẫu nhiên đi đến nơi bán đồ cho trẻ sơ sinh.

Sau vài ngày, cô bắt đầu có phản ứng mang thai, tuy chỉ là rất nhỏ cảm thấy ghê tởm, nhưng cô vẫn sợ hãi không thôi, vội chạy đến bệnh viện.

Bác sĩ an ủi: “Cô nghĩ cái này đã là gì? Trước kia cô vẫn không nôn, là do may mắn. Hiện giờ chắc là cũng không nôn quá vài ngày, ăn ngon ngủ ngon là được.”

Uyển Tình vẫn lo lắng: “Bọn chúng có thể không tốt không? Có nên xem cho tôi một lần không? Máy móc lần trước, có phải không thể nhìn thấy chúng?”

Bác sĩ không nói gì, thấy cô thần kinh như vậy, liền làm một cái kiểm tra toàn thân cho cô, phản ứng chúng tôi dù không xót tiền nhưng cũng không cần giúp cô đau lòng.

Uyển Tình thấy bảo bối không sao, mới hoàn toàn yên tâm.

Sau khi trở về lại nôn rất ít khoảng hai tuần, sau đó thì không nôn nữa.

Như thế nào không nỗn nữa? Có phải bảo bối sao rồi không? Uyển Tình bị dọa lại chạy đến bệnh viện.

Bác sĩ không nói gì, trực tiếp cho cô đi làm kiểm tra, sau khi lấy báo cáo thì mang đến cho cô: “Bảo Bảo cực kỳ khỏe mạnh, về sau sẽ không ói ra, bọn chúng trưởng thành thực sự yên ổn. Qua một lúc, cô sẽ cảm giác được bọn chúng động đậy trong bụng cô.”

“Thật vậy không?” Uyển Tình vui vẻ mở to hai mắt: “Không phải thật thần kỳ sao?”

“Đó là tương đương thần kỳ.” Bác sĩ gật đầu, có một chút kính sợ, sinh mệnh gì đó, thật sự rất thần kỳ!

“Còn có, về sau không cần chạy đến đây quá nhiều, một tháng đến một lần là được.”



Uyển Tình xấu hổ cười cười, cô phải biết bảo bối bình an mới yên tâm. Hãy tôn trọng bạn dịch của thich .com - nhớ ghi nguồn thich

Bác sĩ hỏi: “Chồng cô sao không đi cùng? Giấy chứng sinh thì sao? Tôi thấy tuổi cô nhỏ như thế, phải có giấy chứng nhận kết hôn chứ?”

Uyển Tình sửng sốt, nói: “Gần đây chồng tôi rất bận, hai tuần nữa anh ấy sẽ đến đây, giấy chứng sinh và giấy chứng nhận kết hôn không thành vấn đề, có chồng là được.”

Bác sĩ cười cười, không cần phải nhiều lời nữa, chỉ sợ cô không có giấy chứng sinh, đến lúc đó lại phiền toái. Nói ra chuyện này, cô tự nhiên biết, ông cũng không cần lo lắng.

Uyển Tình bĩu môi, lần mò bụng rời khỏi bệnh viện. Nửa đường qua, liền đi wc ở bệnh viện.

Wc ở đây có chút đơn sơ, cô treo túi xách ở góc tường, đi nhà cầu xong nghĩ muốn lấy giấy, trực tiếp lấy tay kéo khóa kéo, kết quả sờ không tới, xoạch một tiếng, có thứ gì đó trực tiếp từ bên trong rơi xuống WC.

Cô sửng sốt một phen, cúi đầu vừa thấy...

Điện thoại!

“A...” cô ảo não than một tiếng, đây là di động Thiên Dương mua cho cô đi, dùng hơn ba năm, trải qua trắc trở, rốt cuộc cũng sống thọ và chết tại nhà rồi.

Không còn gì để nói.

Đúng là wc bệnh viện là từ xưa, căn bản không có cách nào khác để nhặt, cô chỉ có thể đáng tiếc một tiếng, chậm chạp vẫy tay tạm biệt.

Uyển Tình nghĩ đến vẫn còn phải gọi điện thoại cho anh, gọi anh đến đón mình, rời khỏi bệnh viện liền đi mua điện thoại mới.

Lập tức muốn quá năm nay, bán điện thoại làm khuyến mãi, Uyển Tình nghe được bọn họ nhiệt tình giới thiệu, sửng sốt: “Qúa năm rồi sao?”

“Đúng thế, hôm nay đã 25 tháng chạp rồi!”

Uyển Tình sờ hai má, đã 25 tháng chạp rồi, cô không biết? Gào khóc, khẩn trương mua di động, gọi cho Mục Thiên Dương, bảo bảo lập tức được bốn tháng, cũng qua năm, sẽ không cần níu kéo, trở về cùng anh thôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook