Bảo Bối Của Tổng Tài Hàn Thiếu
Chương 17: Mộc Tuyết Vân và Nam Cẩn Phong
Pu Dayy
29/05/2021
Thời gian thấm thoát trôi qa. Hôm nay là ngày
cuối cùng ở Hawaii rồi. Nhờ chuyến đi này 4
người lại có thêm 2 người bạn. Vậy là từ giờ
nhóm có tận 6 người. Chuyên phát cơm chó cho
khách du lịch.
Hôm nay là chủ nhật cuối cùng của chuyến du
lịch. Nam Cẩn Phong gọi cho Hàn Hạo Thiên và
Cao Thành cùng cô và Ngô Tuyết đến bờ biển.
Nam Cẩn Phong đang đứng một mình ở bờ biển.
Không thấy sự suất hiện của Mộc Tuyết Vân.
"Có chuyện gì không bạn của tôi.?" Cao Thành
hỏi Nam Cẩn Phong.
"Tôi muốn mọi người giúp tôi một chuyện." Nam
Cẩn Phong chậm rãi nói.
"Chuyện gì. Nếu giúp được chúng tôi sẽ giúp.!"
Ngô Tuyết nói.
"Tôi muốn...(Bí mật)...." Nam Cẩn Phong nói
"Được.!"Hạo Thiên và Tiểu Niệm đồng thanh.
"Đúng là lưỡng tình tương duyệt.!" Nam Cẩn
Phong nói.
"Đơn nhiên rồi.! Họ yêu nhau sâu đậm vậy mà.!"
Ngô Tuyết và Cao Thành đồng thanh.
"Ơ hay.! mấy người đùa tôi à.!" Nam Cẩn Phong
tỏ vẻ khó hiểu nói.
"Thôi. Bây giờ thực hiện kế hoạch. Mai phải về
Việt Nam rồi.!" Hàn Hạo Thiên lạnh lùng nói,
gương mặt không tí xúc cảm.
Ngô Tuyết kéo Tiểu Niệm lại và thì thầm vào tai
cô. "Tớ không nghĩ cậu có thể sống với người
lạnh lùng như vậy được đấy.!"
"Không đâu Tiểu Tuyết. Anh ấy tốt với tớ lắm.
Với người khác thì như vậy thôi.!"
"Dị hen.!" Ngô Tuyết nở nụ cười rồi chạy đến chỗ
Cao Thành và ôm tay anh ta.
Cao Thành, Ngô Tuyết cùng Nam Cẩn Phong đi
chung với nhau để Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm
Niệm ở lại. Cao Thành phụ trách chuẩn bị quần
áo cho Nam Cẩn Phong, Ngô Tuyết thì phụ trách
cho Mộc Tuyết Vân.
"Này Tuyết.! Bộ này rườm rà quá. Nhìn không
khác gì váy cưới. Chọn bộ khác đi." Mộc Tuyết.
Vân nói với Ngô Tuyết.
"Không rườm rà, rất đẹp. Lấy cho tôi bộ này.!"
Ngô Tuyết nói với Mộc Tuyết Vân và cô nhân
viên.
"Ơ mà Tiểu Niệm đâu. Sau không thấy cậu ấy."
Tuyết Vân lại hỏi Ngô Tuyết, vì cô cảm nhận từ
lúc mình thức dậy, như là trở thành người tối cổ.
"Cậu ấy bận rồi. Cậu đi cùng tớ đến chỗ makup.!"
Ngô Tuyết tìm lí do để lánh qua chuyện khác.
*************
"Tuyết gửi cho mình hình váy cưới của Tiểu Vân
rồi. Là bộ sa-rê màu hồng phấn." Cao Thành nói
với Nam Cẩn Phong.
"Vậy thì lấy một bộ âu phục màu hồng phấn đi.!"
Nam Cẩn Phong nói với cô nhân viên.
Một lúc sau, cô nhân viên bước ra, trên tay cầm
bộ âu phục màu hồng phấn. Trên ngực có cài
một bông hồng đỏ. Vừa nhìn đã ưng ý ngay.
"Lấy cho tôi bộ này.!" Nam Cẩn Phong nói rồi trả
tiền và cùng Cao Thành đến cửa hàng trang sức.
"Một chiếc nhẫn làm từ vàng trắng. Bên trên có
một viên kim cương to. Bên trong có khắc tên.
Dù sao cũng là viện trưởng bệnh viện xuyên
quốc gia nên cầu hôn phải hơn người chứ.
****************
Trong khi 4 người kia đi mua sắm. Thì nam nữ 9
của chúng ta phải còng lưng trang trí bờ biển.
Nhờ vào Hàn Hạo Thiên có quen một người có
kinh doanh tiệm đồ dùng cho lễ đính hôn, lễ
cưới nên họ chỉ cần sắp xếp thêm một số thứ
như, xếp hoa thành hình trái tim, đèn cầy hình
trái tim. Mọi người xung quanh bờ biển đều như
đổ dồn vào 2 người đang trang trí.
"Sau khi mọi chuyện giải quyết xong anh sẽ bù
cho em một màng cầu hôn, lễ cưới khác. em sẽ
là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới.!"
Hàn Hạo Thiên nói với Lục Niệm Niệm.
"Đối với em, ở bên anh là hạnh phúc nhất rồi.!"
Tiểu Niệm nói với Hàn Hạo Thiên.
Một màng cẩu thuyết được quay video lại, vừa
đăng lên thì có hơn 300.000 lượt chia sẽ bài. Và
đang đứng top hot trên báo của khắp các nước
Châu Âu.
______________________
Tối.
Khoảng hơn 7 giờ.Tiểu Niệm cùng Hàn Hạo
Thiên thắp sáng hết tất cả đèn cầy. Nam Cẩn
Phong mặc bộ âu phục màu hồng đứng giữa trái
tim được lót bằng cánh hoa hồng nằm trong
vòng đèn cầy. Ngô Tuyết bịt mắt Mộc Tuyết Vân
và dẫn từ từ đi vào vòng trái tim rồi bước ra
ngoài đến bên cạnh Cao Thành.
Bộ váy cưới màu hồng phấn, được đính thêm
một số hạt lấp lánh. Được đèn cầy rọi vào nhìn
Mộc Tuyết Vân như một cô tiên bước ra từ
truyện cổ tích.
Mộc Tuyết Vân từ từ mở mắt ra. Nam Cẩn Phong
đang đứng vội quỳ một chân xuống. Ngước nhìn
cô công chúa trước mặt.
"Anh không muốn gì nhiều. Chỉ muốn ở bên cạnh
và chăm sóc cho em suốt đời và hứa chỉ yêu
mình em.
Mỗi buổi sáng thức dậy anh hi vọng rằng người
anh nhìn thấy đầu tiên là em. Anh muốn được
cùng em ăn sáng, ăn trưa, ăn tối. Và nhìn thấy
em trước khi ngủ. Vì anh yêu em hơn tất cả
những gì anh có. Anh yêu em. Cô gái của anh.
(Gao Bạc TV hân hạnh tài trợ lời cầu hôn này.!)
Lúc nhìn thấy em ở Bar cùng với Tiểu Niệm anh
đã nhận ra tình yêu sét đánh là có thật. Lúc
thấy em xuất hiện trên lễ đường cùng Tiểu
Niệm ở đám cưới của Hạo Thiên và Tiểu Niệm
Anh đã tự hứa với lòng mình rằng em sẽ là của
anh. Thật may mắn khi Tiểu Niệm đồng ý giúp
anh đến được với em. Tiểu Vân đồng ý gã cho
anh nhé.!" Nam Cẩn Phong nói với Mộc Tuyết
Vân. Lời thoại này anh cũng học hơn một buổi
trời mới có thể nói lưu loát như thế này.
Mộc Tuyết Vân im lặng. Những giọt nước mắt
hạnh phúc chầm chậm rơi. Bỗng dưng Tiểu
Niệm hô to, mọi người bên ngoài cũng hùa theo.
Nhiều nhứ tiếng gọp lại nghe rất khó hiểu.
Nhưng giọng nói của Tiểu Niệm ngày một lớn
hơn. Không muốn hiểu cũng phải hiểu.
"Đồng ý, đồng ý đi, đồng ý đi."
Mộc Tuyết Vân nhẹ nhàng gật đầu.
"Em đồng ý.! em mong anh nói được, làm được.!"
"Anh hứa.!" Nói rồi Nam Cẩn Phong đeo chiếc nhẫn lên tay Mộc Tuyết Vân. Nhẹ nhàng đặt một
nụ hôn lên môi Mộc Tuyết Vân.
Lại là một tin hot.
Sáng thì màng cẩu lương của Hàn tổng và phu
của mình làm chấn động cả Châu Âu. Ai lại ngờ
một vị tổng tài nổi tiếng lạnh lùng không gần
nữ sắc lại yêu thương vợ mình như vậy.
Tối thì là màng cầu hôn siêu to khổng lồ của viện
trưởng của bệnh viện xuyên quốc gia với cô Mộc
tiểu thư. Màng cầu hôn ấy lại có sự giúp đỡ của
vợ chồng Hàn tổng và vợ chồng Cao lão đại.
Cầu hôn xong thì ai về phòng nấy để chuẩn bị
cho chuyến rời Hawaii vào ngày mai. Vừa về
Hàn Hạo Thiên cùng Tiểu Niệm lao vào phòng
tắm. Sau khi giành giật một hồi thì 2 người lại
tắm chung. -..- Hạo Thiên cũng muốn làm vài
hiệp với Tiểu Niệm lắm. Nhưng thấy cô mệt anh
lại bỏ qua. Anh đi đến tủ lạnh. Lấy 2 tô cháu hải
sản và 2 ly sữa được anh kêu ngân viên đem lên
lúc 18h30. Nhưng vì không có 2 trên phòng nên
cô nhân viên đem để vào tủ lạnh. Anh lấy ra
hâm nóng lại.! Rồi anh cùng cô ăn. Ăn xong cô
cầm điện thoại lên viết lập trình. Anh đem đồ
bỏ vô vali. Xong thì anh giật điện thoại từ tay
của cô ra. Ôm cô vào lòng, rồi 2 người đáng một
giấc.
Bên Ngô Tuyết thì Cao Thành vừa về đã gọi thức
ăn lên. Tắm sạch sẽ xong thì ra ăn uống rồi
chuẩn bị đồ đạc vào vali để mai về VN, rồi vào
ngủ.
Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân thì
không cần gọi đồ ăn Vì thức ăn đã được chuẩn
bị sẵn trước. Vừa ăn vừa trò chuyện.! Ăn xong
thì tắm rữa và đi ngủ. Đồ đạc cũng đã được Ngô
Tuyết và Cao Thành đem vào vali giúp rồi nên
không cần phải bận tâm việc đấy. Cũng là một
giấc ngủ với Nam Cẩn Phong nhưng hôm nay
Ngô Tuyết lại thấy ấm áp và hạnh phúc hơn.
Suy nghĩ bân quơ một hồi thì cô cũng chìm vào
giấc ngủ.
____________
"Con chúng ta đều hạnh phúc hết rồi. 2 người
yên nghĩ đi.! Chính đứa nhóc ấy sẽ giúp 2 người
trả đũa những kẻ hại 2 người" một người đàn
ông bí ẩn nói với 2 bức di ảnh.
"Đó là chị ruột của con à!" Một cậu thiếu
niên chừng 20 tuổi hỏi.
"Đúng.! Rồi có một ngày 2 con sẽ nhận nhau
thôi. Nhưng không phải bây giờ. Con hiểu ý ta
chứ Phong Thần!"
"Vâng.! Con hiểu."
cuối cùng ở Hawaii rồi. Nhờ chuyến đi này 4
người lại có thêm 2 người bạn. Vậy là từ giờ
nhóm có tận 6 người. Chuyên phát cơm chó cho
khách du lịch.
Hôm nay là chủ nhật cuối cùng của chuyến du
lịch. Nam Cẩn Phong gọi cho Hàn Hạo Thiên và
Cao Thành cùng cô và Ngô Tuyết đến bờ biển.
Nam Cẩn Phong đang đứng một mình ở bờ biển.
Không thấy sự suất hiện của Mộc Tuyết Vân.
"Có chuyện gì không bạn của tôi.?" Cao Thành
hỏi Nam Cẩn Phong.
"Tôi muốn mọi người giúp tôi một chuyện." Nam
Cẩn Phong chậm rãi nói.
"Chuyện gì. Nếu giúp được chúng tôi sẽ giúp.!"
Ngô Tuyết nói.
"Tôi muốn...(Bí mật)...." Nam Cẩn Phong nói
"Được.!"Hạo Thiên và Tiểu Niệm đồng thanh.
"Đúng là lưỡng tình tương duyệt.!" Nam Cẩn
Phong nói.
"Đơn nhiên rồi.! Họ yêu nhau sâu đậm vậy mà.!"
Ngô Tuyết và Cao Thành đồng thanh.
"Ơ hay.! mấy người đùa tôi à.!" Nam Cẩn Phong
tỏ vẻ khó hiểu nói.
"Thôi. Bây giờ thực hiện kế hoạch. Mai phải về
Việt Nam rồi.!" Hàn Hạo Thiên lạnh lùng nói,
gương mặt không tí xúc cảm.
Ngô Tuyết kéo Tiểu Niệm lại và thì thầm vào tai
cô. "Tớ không nghĩ cậu có thể sống với người
lạnh lùng như vậy được đấy.!"
"Không đâu Tiểu Tuyết. Anh ấy tốt với tớ lắm.
Với người khác thì như vậy thôi.!"
"Dị hen.!" Ngô Tuyết nở nụ cười rồi chạy đến chỗ
Cao Thành và ôm tay anh ta.
Cao Thành, Ngô Tuyết cùng Nam Cẩn Phong đi
chung với nhau để Hàn Hạo Thiên và Lục Niệm
Niệm ở lại. Cao Thành phụ trách chuẩn bị quần
áo cho Nam Cẩn Phong, Ngô Tuyết thì phụ trách
cho Mộc Tuyết Vân.
"Này Tuyết.! Bộ này rườm rà quá. Nhìn không
khác gì váy cưới. Chọn bộ khác đi." Mộc Tuyết.
Vân nói với Ngô Tuyết.
"Không rườm rà, rất đẹp. Lấy cho tôi bộ này.!"
Ngô Tuyết nói với Mộc Tuyết Vân và cô nhân
viên.
"Ơ mà Tiểu Niệm đâu. Sau không thấy cậu ấy."
Tuyết Vân lại hỏi Ngô Tuyết, vì cô cảm nhận từ
lúc mình thức dậy, như là trở thành người tối cổ.
"Cậu ấy bận rồi. Cậu đi cùng tớ đến chỗ makup.!"
Ngô Tuyết tìm lí do để lánh qua chuyện khác.
*************
"Tuyết gửi cho mình hình váy cưới của Tiểu Vân
rồi. Là bộ sa-rê màu hồng phấn." Cao Thành nói
với Nam Cẩn Phong.
"Vậy thì lấy một bộ âu phục màu hồng phấn đi.!"
Nam Cẩn Phong nói với cô nhân viên.
Một lúc sau, cô nhân viên bước ra, trên tay cầm
bộ âu phục màu hồng phấn. Trên ngực có cài
một bông hồng đỏ. Vừa nhìn đã ưng ý ngay.
"Lấy cho tôi bộ này.!" Nam Cẩn Phong nói rồi trả
tiền và cùng Cao Thành đến cửa hàng trang sức.
"Một chiếc nhẫn làm từ vàng trắng. Bên trên có
một viên kim cương to. Bên trong có khắc tên.
Dù sao cũng là viện trưởng bệnh viện xuyên
quốc gia nên cầu hôn phải hơn người chứ.
****************
Trong khi 4 người kia đi mua sắm. Thì nam nữ 9
của chúng ta phải còng lưng trang trí bờ biển.
Nhờ vào Hàn Hạo Thiên có quen một người có
kinh doanh tiệm đồ dùng cho lễ đính hôn, lễ
cưới nên họ chỉ cần sắp xếp thêm một số thứ
như, xếp hoa thành hình trái tim, đèn cầy hình
trái tim. Mọi người xung quanh bờ biển đều như
đổ dồn vào 2 người đang trang trí.
"Sau khi mọi chuyện giải quyết xong anh sẽ bù
cho em một màng cầu hôn, lễ cưới khác. em sẽ
là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên thế giới.!"
Hàn Hạo Thiên nói với Lục Niệm Niệm.
"Đối với em, ở bên anh là hạnh phúc nhất rồi.!"
Tiểu Niệm nói với Hàn Hạo Thiên.
Một màng cẩu thuyết được quay video lại, vừa
đăng lên thì có hơn 300.000 lượt chia sẽ bài. Và
đang đứng top hot trên báo của khắp các nước
Châu Âu.
______________________
Tối.
Khoảng hơn 7 giờ.Tiểu Niệm cùng Hàn Hạo
Thiên thắp sáng hết tất cả đèn cầy. Nam Cẩn
Phong mặc bộ âu phục màu hồng đứng giữa trái
tim được lót bằng cánh hoa hồng nằm trong
vòng đèn cầy. Ngô Tuyết bịt mắt Mộc Tuyết Vân
và dẫn từ từ đi vào vòng trái tim rồi bước ra
ngoài đến bên cạnh Cao Thành.
Bộ váy cưới màu hồng phấn, được đính thêm
một số hạt lấp lánh. Được đèn cầy rọi vào nhìn
Mộc Tuyết Vân như một cô tiên bước ra từ
truyện cổ tích.
Mộc Tuyết Vân từ từ mở mắt ra. Nam Cẩn Phong
đang đứng vội quỳ một chân xuống. Ngước nhìn
cô công chúa trước mặt.
"Anh không muốn gì nhiều. Chỉ muốn ở bên cạnh
và chăm sóc cho em suốt đời và hứa chỉ yêu
mình em.
Mỗi buổi sáng thức dậy anh hi vọng rằng người
anh nhìn thấy đầu tiên là em. Anh muốn được
cùng em ăn sáng, ăn trưa, ăn tối. Và nhìn thấy
em trước khi ngủ. Vì anh yêu em hơn tất cả
những gì anh có. Anh yêu em. Cô gái của anh.
(Gao Bạc TV hân hạnh tài trợ lời cầu hôn này.!)
Lúc nhìn thấy em ở Bar cùng với Tiểu Niệm anh
đã nhận ra tình yêu sét đánh là có thật. Lúc
thấy em xuất hiện trên lễ đường cùng Tiểu
Niệm ở đám cưới của Hạo Thiên và Tiểu Niệm
Anh đã tự hứa với lòng mình rằng em sẽ là của
anh. Thật may mắn khi Tiểu Niệm đồng ý giúp
anh đến được với em. Tiểu Vân đồng ý gã cho
anh nhé.!" Nam Cẩn Phong nói với Mộc Tuyết
Vân. Lời thoại này anh cũng học hơn một buổi
trời mới có thể nói lưu loát như thế này.
Mộc Tuyết Vân im lặng. Những giọt nước mắt
hạnh phúc chầm chậm rơi. Bỗng dưng Tiểu
Niệm hô to, mọi người bên ngoài cũng hùa theo.
Nhiều nhứ tiếng gọp lại nghe rất khó hiểu.
Nhưng giọng nói của Tiểu Niệm ngày một lớn
hơn. Không muốn hiểu cũng phải hiểu.
"Đồng ý, đồng ý đi, đồng ý đi."
Mộc Tuyết Vân nhẹ nhàng gật đầu.
"Em đồng ý.! em mong anh nói được, làm được.!"
"Anh hứa.!" Nói rồi Nam Cẩn Phong đeo chiếc nhẫn lên tay Mộc Tuyết Vân. Nhẹ nhàng đặt một
nụ hôn lên môi Mộc Tuyết Vân.
Lại là một tin hot.
Sáng thì màng cẩu lương của Hàn tổng và phu
của mình làm chấn động cả Châu Âu. Ai lại ngờ
một vị tổng tài nổi tiếng lạnh lùng không gần
nữ sắc lại yêu thương vợ mình như vậy.
Tối thì là màng cầu hôn siêu to khổng lồ của viện
trưởng của bệnh viện xuyên quốc gia với cô Mộc
tiểu thư. Màng cầu hôn ấy lại có sự giúp đỡ của
vợ chồng Hàn tổng và vợ chồng Cao lão đại.
Cầu hôn xong thì ai về phòng nấy để chuẩn bị
cho chuyến rời Hawaii vào ngày mai. Vừa về
Hàn Hạo Thiên cùng Tiểu Niệm lao vào phòng
tắm. Sau khi giành giật một hồi thì 2 người lại
tắm chung. -..- Hạo Thiên cũng muốn làm vài
hiệp với Tiểu Niệm lắm. Nhưng thấy cô mệt anh
lại bỏ qua. Anh đi đến tủ lạnh. Lấy 2 tô cháu hải
sản và 2 ly sữa được anh kêu ngân viên đem lên
lúc 18h30. Nhưng vì không có 2 trên phòng nên
cô nhân viên đem để vào tủ lạnh. Anh lấy ra
hâm nóng lại.! Rồi anh cùng cô ăn. Ăn xong cô
cầm điện thoại lên viết lập trình. Anh đem đồ
bỏ vô vali. Xong thì anh giật điện thoại từ tay
của cô ra. Ôm cô vào lòng, rồi 2 người đáng một
giấc.
Bên Ngô Tuyết thì Cao Thành vừa về đã gọi thức
ăn lên. Tắm sạch sẽ xong thì ra ăn uống rồi
chuẩn bị đồ đạc vào vali để mai về VN, rồi vào
ngủ.
Nam Cẩn Phong và Mộc Tuyết Vân thì
không cần gọi đồ ăn Vì thức ăn đã được chuẩn
bị sẵn trước. Vừa ăn vừa trò chuyện.! Ăn xong
thì tắm rữa và đi ngủ. Đồ đạc cũng đã được Ngô
Tuyết và Cao Thành đem vào vali giúp rồi nên
không cần phải bận tâm việc đấy. Cũng là một
giấc ngủ với Nam Cẩn Phong nhưng hôm nay
Ngô Tuyết lại thấy ấm áp và hạnh phúc hơn.
Suy nghĩ bân quơ một hồi thì cô cũng chìm vào
giấc ngủ.
____________
"Con chúng ta đều hạnh phúc hết rồi. 2 người
yên nghĩ đi.! Chính đứa nhóc ấy sẽ giúp 2 người
trả đũa những kẻ hại 2 người" một người đàn
ông bí ẩn nói với 2 bức di ảnh.
"Đó là chị ruột của con à!" Một cậu thiếu
niên chừng 20 tuổi hỏi.
"Đúng.! Rồi có một ngày 2 con sẽ nhận nhau
thôi. Nhưng không phải bây giờ. Con hiểu ý ta
chứ Phong Thần!"
"Vâng.! Con hiểu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.