Bảo Bối Giá Trên Trời: Tổng Tài, Mời Ký Đơn Ly Hôn
Chương 43: Anh Tìm Thấy Chị Dâu Chưa
Đường Nhã Đóa
26/07/2021
Edit by Chang
Eric cười giơ lịch trình trên tay lên, cười toét miệng: “Buổi chiều đi đánh golf đi, ai thua mời người thắng ăn hải sản.” Nói xong, anh ta nhìn Cố Bắc Thần: “Thế nào? Ông chủ Cố.”
Cố Bắc Thần cười cười: “Được thôi. Em là người bận rộn, chỉ cần em OK thì anh sẽ phụng bồi.”
Eric chậc một tiếng: “Lần này nhất định phải cho anh thua tâm phục khẩu phục.” Nói xong, anh ta lại quay đầu nói với Tiểu Thiến: “Nếu con dâu nuôi từ bé tìm tôi, cứ bảo cô ấy gọi vào số cá nhân của tôi là cô ấy biết ngay.”
“Vâng.”
A Niên cười hỏi: “Ai thế nhỉ? Eric, ai là con dâu nuôi từ bé thế?”
Eric cười thần bí, nói: “Không nói cho anh đâu.”
A Niên cắt một tiếng.
Eric và Cố Bắc Thần ngồi sau xe, A Niên lái xe.
Trong tay Cố Bắc Thần cầm một tập tài liệu, vừa nhìn vừa hỏi: “Hôm qua em lại lêu lổng chỗ nào thế?”
Eric buông điện thoại vẫn đang lướt Weibo xuống, đáp: “Đến chỗ nào lêu lổng không quan trọng, quan trọng là, đã tìm được chị dâu rồi sao?”
Cố Bắc Thần ngước mắt nhìn anh ta, sau đó trầm mặc tiếp tục nhìn tài liệu trong tay.
A Niên ngước mắt nhìn kính chiếu hậu, rõ ràng nhìn thấy sắc mặt Cố Bắc Thần hơi cứng đờ.
“A Niên, anh vẫn luôn đi theo anh hai tôi à, anh nói chút đi, sao lại như thế?”
A Niên có chút khó xử nhìn Cố Bắc Thần, khụ hai tiếng, sau đó cười cười nói: “Ờ, chuyện này…”
Cố Bắc Thần lại nhàn nhạt trả lời: “Không, không tìm được.”
Eric nhìn anh rồi thở dài, cầm di động tiếp tục lướt Weibo, nói: “Không tìm được thì từ bỏ đi, dù sao em cũng nghe Cố Ngữ Hi nói chị dâu để lại giấy thỏa thuận ly hôn rồi đi, sau khi ký tên hai người đã không còn bất kì quan hệ gì nữa. Hắc, mới đầu em cứ tưởng Vưu Kỳ San, kết quả không ngờ lại là người em không quen biết. Ôi dào em nói anh hai này, nhà chúng ta cũng không phải không có tiền, vậy mà anh lại không cho người ta được cái nhẫn hay hôn lễ nào. Chậc, trên thế giới này sao lại có người phụ nữ ngốc như thế chứ, bắt được cậu cả nhà họ Cố, thế mà không cần gì cả đã kết hôn? Quá mệt mỏi mà.”
Cố Bắc Thần nhìn anh ta.
Eric dường như căn bản không để ý đến sắc mặt cứng đờ của anh, vừa trả lời tin nhắn của fans trên Weibo vừa tiếp tục nói: “Nếu em là chị dâu, chắc chắn em cũng sẽ chạy. Ai, thôi bỏ đi, đã ba năm rồi, nói không chừng bây giờ con chị ấy cũng có thể gọi anh là chú rồi. Anh hai, hôn lễ lần sau nhớ tổ chức long trọng chút nhé, đúng rồi, anh và Vưu Kỳ San sao rồi?”
A Niên ho nhẹ một tiếng, rõ ràng anh ta cảm nhận được bầu không khí có chút không tốt lắm.
Cố Bắc Thần buông tài liệu trong tay xuống, nói: “Em nói đủ chưa?”
Eric sửng sốt, ngẩng đầu nhìn anh rồi vội vàng đổi đề tài: “Chuyện đó… Ngày mai em bảo người đưa vé vào xem ghế đầu phim điện ảnh của em nhá, được không?”
Cố Bắc Thần thở dài, không để ý tới anh ta.
Ba năm, cô giống như hơi nước bốc hơi khỏi nhân gian. Trên thế giới này không có người nào Cố Bắc Thần không tìm thấy, duy chỉ có Hạ Mạt Tâm.
Eric cười giơ lịch trình trên tay lên, cười toét miệng: “Buổi chiều đi đánh golf đi, ai thua mời người thắng ăn hải sản.” Nói xong, anh ta nhìn Cố Bắc Thần: “Thế nào? Ông chủ Cố.”
Cố Bắc Thần cười cười: “Được thôi. Em là người bận rộn, chỉ cần em OK thì anh sẽ phụng bồi.”
Eric chậc một tiếng: “Lần này nhất định phải cho anh thua tâm phục khẩu phục.” Nói xong, anh ta lại quay đầu nói với Tiểu Thiến: “Nếu con dâu nuôi từ bé tìm tôi, cứ bảo cô ấy gọi vào số cá nhân của tôi là cô ấy biết ngay.”
“Vâng.”
A Niên cười hỏi: “Ai thế nhỉ? Eric, ai là con dâu nuôi từ bé thế?”
Eric cười thần bí, nói: “Không nói cho anh đâu.”
A Niên cắt một tiếng.
Eric và Cố Bắc Thần ngồi sau xe, A Niên lái xe.
Trong tay Cố Bắc Thần cầm một tập tài liệu, vừa nhìn vừa hỏi: “Hôm qua em lại lêu lổng chỗ nào thế?”
Eric buông điện thoại vẫn đang lướt Weibo xuống, đáp: “Đến chỗ nào lêu lổng không quan trọng, quan trọng là, đã tìm được chị dâu rồi sao?”
Cố Bắc Thần ngước mắt nhìn anh ta, sau đó trầm mặc tiếp tục nhìn tài liệu trong tay.
A Niên ngước mắt nhìn kính chiếu hậu, rõ ràng nhìn thấy sắc mặt Cố Bắc Thần hơi cứng đờ.
“A Niên, anh vẫn luôn đi theo anh hai tôi à, anh nói chút đi, sao lại như thế?”
A Niên có chút khó xử nhìn Cố Bắc Thần, khụ hai tiếng, sau đó cười cười nói: “Ờ, chuyện này…”
Cố Bắc Thần lại nhàn nhạt trả lời: “Không, không tìm được.”
Eric nhìn anh rồi thở dài, cầm di động tiếp tục lướt Weibo, nói: “Không tìm được thì từ bỏ đi, dù sao em cũng nghe Cố Ngữ Hi nói chị dâu để lại giấy thỏa thuận ly hôn rồi đi, sau khi ký tên hai người đã không còn bất kì quan hệ gì nữa. Hắc, mới đầu em cứ tưởng Vưu Kỳ San, kết quả không ngờ lại là người em không quen biết. Ôi dào em nói anh hai này, nhà chúng ta cũng không phải không có tiền, vậy mà anh lại không cho người ta được cái nhẫn hay hôn lễ nào. Chậc, trên thế giới này sao lại có người phụ nữ ngốc như thế chứ, bắt được cậu cả nhà họ Cố, thế mà không cần gì cả đã kết hôn? Quá mệt mỏi mà.”
Cố Bắc Thần nhìn anh ta.
Eric dường như căn bản không để ý đến sắc mặt cứng đờ của anh, vừa trả lời tin nhắn của fans trên Weibo vừa tiếp tục nói: “Nếu em là chị dâu, chắc chắn em cũng sẽ chạy. Ai, thôi bỏ đi, đã ba năm rồi, nói không chừng bây giờ con chị ấy cũng có thể gọi anh là chú rồi. Anh hai, hôn lễ lần sau nhớ tổ chức long trọng chút nhé, đúng rồi, anh và Vưu Kỳ San sao rồi?”
A Niên ho nhẹ một tiếng, rõ ràng anh ta cảm nhận được bầu không khí có chút không tốt lắm.
Cố Bắc Thần buông tài liệu trong tay xuống, nói: “Em nói đủ chưa?”
Eric sửng sốt, ngẩng đầu nhìn anh rồi vội vàng đổi đề tài: “Chuyện đó… Ngày mai em bảo người đưa vé vào xem ghế đầu phim điện ảnh của em nhá, được không?”
Cố Bắc Thần thở dài, không để ý tới anh ta.
Ba năm, cô giống như hơi nước bốc hơi khỏi nhân gian. Trên thế giới này không có người nào Cố Bắc Thần không tìm thấy, duy chỉ có Hạ Mạt Tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.