Chương 71
NaNa1302
30/08/2019
- Chị sao vậy
Thấy có người đi vào Hứa Giai Kì ngay lập tức lấy tay quệt nước mắt . Nhưng cũng không thể che giấu được ánh mắt của người phụ nữ đang tới . Mắt hồng hồng , lớp trang điểm bị nhoè đi phần nào
- Chị không khoẻ chỗ nào sao ? Nếu không tôi có thể nói với Tiểu Bạch , chị có thể về trước
- Thiếu Ngư , cô cũng ở đây sao . Thật ngại quá , uống rượu có phần quá đà cho nên ...nhưng mà không sao đâu . Tôi còn có thể tiếp tục
- Vậy sao , vậy tôi không làm phiền cô nữa
Thiếu Ngư cũng không làm phiền Giai Kì nữa mà đi vào rửa tay sau đó mỉm cười đi ra
———-
- Anh , anh nói xem . Liệu có phải chị ấy nhận ra tình cảm của anh hay không . Ban nãy trong nhà vệ sinh em thấy chị ấy khóc đấy . Anh không biết lúc ấy em kích động ra sao đâu . Aaa , anh họ , em cuối cùng cũng làm được việc có ích cho anh . Anh có thể nói với cha mẹ đừng cho em đi du học có được không ??
Ừm , Thiếu Ngư chính xác là em họ của Hoắc Triển Bạch . Mẹ của Hoắc Triển Bạch chính là chị ruột của bố Thiếu Ngư . Cô em họ này lại vô cùng nghịch ngợm . Học hành không tử tế , vậy cho nên chú dì của Hoắc Triển Bạch quyết định để Hàn Thiếu Ngư đi du học . Phần nào đó cũng mong cô con gái này sau khi du học sẽ học hỏi được kinh nghiệm phần nào từ người nước nào . Chí ít sẽ không cho Thiếu Ngư tiền tiêu hàng tháng để cô biết khiếm được đồng tiền khó khăn ra sao ??
- Cô ấy có sao ? Tim cô ấy anh đã được kiểm chứng , nó được làm từ sắt đá . Đã nhiều lần anh mở lòng như vậy rồi ... Bỏ qua đi , em còn nhỏ . Việc này sẽ không hiểu đâu
- Vậy , anh à . Chuyện em nhờ anh ...
Hàn Thiếu Ngư chưa dứt câu , Hoắc Triển Bạch đã quay khuôn mặt lạnh tanh sang
- Có sao ?
Hàn Thiếu Ngư : Anh họ là cái đồ khốn kiếp
- Lên xe đi , anh đưa em về nhà
- Anh , làm ơn đấy . Một lần thôi , giúp em đi mà
Đôi mắt lấp lánh , sáng ngời , hai gò má ửng hồng , khuôn mặt đáng yêu . Nhưng mà đánh tiếc
- Em làm cô ấy khóc !
Gì cơ , làm ai khóc ??
- Anh ...từ từ đã , em làm ai khóc cơ . Anh ..anh thương lượng lại đi mà . Em không cố ý , đấy là kế sách cơ mà . Chính anh cũng đồng ý rồi còn gì . Sao anh lại vô lí như vậy , rõ ràng là em đang giúp anh ..anh..anh huhuhu giúp em đi mà , em không muốn xuất ngoại đâu
- Xem biểu hiện của em
Hả ! Biểu hiện ?? Gì
- Mang chị dâu em về
Một câu ngắn gọn , xong Hoắc Triển Bạch liền đem Hàn Thiếu Ngư lôi ra khỏi xe
- Tự mình gọi taxi , tiền ... tự trả
Dứt lời liền lao xe vút khỏi tầm mắt Hàn Thiếu Ngư chỉ còn để lại một làn khói trắng
- Anh ...anh được lắm
Thấy có người đi vào Hứa Giai Kì ngay lập tức lấy tay quệt nước mắt . Nhưng cũng không thể che giấu được ánh mắt của người phụ nữ đang tới . Mắt hồng hồng , lớp trang điểm bị nhoè đi phần nào
- Chị không khoẻ chỗ nào sao ? Nếu không tôi có thể nói với Tiểu Bạch , chị có thể về trước
- Thiếu Ngư , cô cũng ở đây sao . Thật ngại quá , uống rượu có phần quá đà cho nên ...nhưng mà không sao đâu . Tôi còn có thể tiếp tục
- Vậy sao , vậy tôi không làm phiền cô nữa
Thiếu Ngư cũng không làm phiền Giai Kì nữa mà đi vào rửa tay sau đó mỉm cười đi ra
———-
- Anh , anh nói xem . Liệu có phải chị ấy nhận ra tình cảm của anh hay không . Ban nãy trong nhà vệ sinh em thấy chị ấy khóc đấy . Anh không biết lúc ấy em kích động ra sao đâu . Aaa , anh họ , em cuối cùng cũng làm được việc có ích cho anh . Anh có thể nói với cha mẹ đừng cho em đi du học có được không ??
Ừm , Thiếu Ngư chính xác là em họ của Hoắc Triển Bạch . Mẹ của Hoắc Triển Bạch chính là chị ruột của bố Thiếu Ngư . Cô em họ này lại vô cùng nghịch ngợm . Học hành không tử tế , vậy cho nên chú dì của Hoắc Triển Bạch quyết định để Hàn Thiếu Ngư đi du học . Phần nào đó cũng mong cô con gái này sau khi du học sẽ học hỏi được kinh nghiệm phần nào từ người nước nào . Chí ít sẽ không cho Thiếu Ngư tiền tiêu hàng tháng để cô biết khiếm được đồng tiền khó khăn ra sao ??
- Cô ấy có sao ? Tim cô ấy anh đã được kiểm chứng , nó được làm từ sắt đá . Đã nhiều lần anh mở lòng như vậy rồi ... Bỏ qua đi , em còn nhỏ . Việc này sẽ không hiểu đâu
- Vậy , anh à . Chuyện em nhờ anh ...
Hàn Thiếu Ngư chưa dứt câu , Hoắc Triển Bạch đã quay khuôn mặt lạnh tanh sang
- Có sao ?
Hàn Thiếu Ngư : Anh họ là cái đồ khốn kiếp
- Lên xe đi , anh đưa em về nhà
- Anh , làm ơn đấy . Một lần thôi , giúp em đi mà
Đôi mắt lấp lánh , sáng ngời , hai gò má ửng hồng , khuôn mặt đáng yêu . Nhưng mà đánh tiếc
- Em làm cô ấy khóc !
Gì cơ , làm ai khóc ??
- Anh ...từ từ đã , em làm ai khóc cơ . Anh ..anh thương lượng lại đi mà . Em không cố ý , đấy là kế sách cơ mà . Chính anh cũng đồng ý rồi còn gì . Sao anh lại vô lí như vậy , rõ ràng là em đang giúp anh ..anh..anh huhuhu giúp em đi mà , em không muốn xuất ngoại đâu
- Xem biểu hiện của em
Hả ! Biểu hiện ?? Gì
- Mang chị dâu em về
Một câu ngắn gọn , xong Hoắc Triển Bạch liền đem Hàn Thiếu Ngư lôi ra khỏi xe
- Tự mình gọi taxi , tiền ... tự trả
Dứt lời liền lao xe vút khỏi tầm mắt Hàn Thiếu Ngư chỉ còn để lại một làn khói trắng
- Anh ...anh được lắm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.