Chương 6: Thời gian sống của anh ta không còn dài
NaNa1302
22/08/2019
Bên ngoài trời lại bắt đầu đổ mưa , cơn gió lạnh
khe khẽ lùa qua mái tóc đã dài gần đến mắt của Hạo Nhiên . Dù là mưa
phùn nhưng đứng bên ngoài lâu cũng sẽ bị cảm lạnh . Quần áo Hạo Nhiên
ướt đẫm , cơn gió lùa qua khiến anh cảm thấy lạnh . Nhưng lạnh làm sao
bằng cái lạnh khi không có cô bên cạnh chứ . Anh đã đánh mất Giai Kì rồi ....
.............
Ngồi dưới sàn nhà mát lạnh , Giai Kì đầu thụp xuống ôm lấy đầu gối mà khóc nấc . Cô chưa thấy mình thảm bại như lúc này , nỗi đau âm ỉ trong trái tim còn đau hơn cả nỗi đau thể xác . Gió ngoài cửa xổ lùa vào khiến bản thân cô cảm thấy lạnh , lạng thấu xương . Đứng dậy đóng cửa xổ lại thì lại thấy một bóng dáng vẫn còn đứng ngoài trời mưa tầm tã . Anh ta ...chưa đi sao
- Tại sao vẫn chưa đi , anh muốn làm cho tôi đau khổ đến mức nào đây
Dựa lưng vào sát cửa sổ , Giai Kì hít mũi vào một cái , tự nói nhỏ với lòng mình . Hạo Nhiên anh ta tự hành hạ mình cũng chẳng khác nào hàng hạ bản thân cô . Nhìn anh ta như vậy , lòng cô nào có được yên ổn , nó lại càng đau , rất đau ...
Ông trời chắc đang thương xót cho nỗi lòng của cô , mưa ngày càng lớn , cũng không khác như cô khóc là mấy . Nhưng anh ta liệu có bị cảm hay không ...
Nực cười thật , cô lại lấy cái danh phận gì mà lo cho anh ta . Hai người giờ đây chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi ...người dưng , người xa lạ hay nói cách khác cũng được
Người ta nói lỗi lầm nào cũng có thể bỏ qua được , cô rất muốn tha thứ cho họ nhưng không thể được . Là một người phụ nữ làm sao lại có thể chấp nhận người mình yêu lại phản bội mình cho được ...là không thể . Nói cô ích kỉ cũng được ...không sao , thà làm trái tim tổn thương một lần còn hơn là đau mãi mãi . Đàn ông trên thế giới ..chẳng mấy ai chung tình cả . Họ đã một lần vứt bỏ tình yêu đẹp đẽ này , mình cũng không còn lí do gì mà níu kéo
Cạch
Tiếng mở cửa vang lên , Hạo Nhiên ngước khuôn mặt đầy nước mưa lên , người khẽ run lên
- Anh về đi , đừng dầm mưa ở đây nữa , anh định dở mấy cái trò này để lấy lòng thương hại sao . Nam Hạo Nhiên , anh có biết không . Tôi trước giờ chưa một giây phút nào ngừng yêu anh cả . Còn anh , trong trái tim anh có chỗ chứa nào cho Hứa Giai Kì tôi không . Đàn ông các người tất cả đều là động vật sống bằng nửa thân dưới *_* . Tôi hận , hận những thể loại người như anh . Anh cút đi , đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa
Một mạch nói ra những suy nghĩ của mình , Giai Kì cầm chiếc dép đi trong nhà choang thẳng vào Hạo Nhiên . Anh ta như vậy mà lại không có tránh chiếc dép của cô đang lao tới
- Giai Kì ...anh ....
Chưa nói song câu , cơ thể Hạo Nhiên lờ đờ ngã xuống mặt đất . Bóng đen ập tới , đôi mắt Hạo Nhiên nặng trĩu liền nhắm tịt lại
- Hạo Nhiên ...
.............
Ngồi dưới sàn nhà mát lạnh , Giai Kì đầu thụp xuống ôm lấy đầu gối mà khóc nấc . Cô chưa thấy mình thảm bại như lúc này , nỗi đau âm ỉ trong trái tim còn đau hơn cả nỗi đau thể xác . Gió ngoài cửa xổ lùa vào khiến bản thân cô cảm thấy lạnh , lạng thấu xương . Đứng dậy đóng cửa xổ lại thì lại thấy một bóng dáng vẫn còn đứng ngoài trời mưa tầm tã . Anh ta ...chưa đi sao
- Tại sao vẫn chưa đi , anh muốn làm cho tôi đau khổ đến mức nào đây
Dựa lưng vào sát cửa sổ , Giai Kì hít mũi vào một cái , tự nói nhỏ với lòng mình . Hạo Nhiên anh ta tự hành hạ mình cũng chẳng khác nào hàng hạ bản thân cô . Nhìn anh ta như vậy , lòng cô nào có được yên ổn , nó lại càng đau , rất đau ...
Ông trời chắc đang thương xót cho nỗi lòng của cô , mưa ngày càng lớn , cũng không khác như cô khóc là mấy . Nhưng anh ta liệu có bị cảm hay không ...
Nực cười thật , cô lại lấy cái danh phận gì mà lo cho anh ta . Hai người giờ đây chỉ là bèo nước gặp nhau mà thôi ...người dưng , người xa lạ hay nói cách khác cũng được
Người ta nói lỗi lầm nào cũng có thể bỏ qua được , cô rất muốn tha thứ cho họ nhưng không thể được . Là một người phụ nữ làm sao lại có thể chấp nhận người mình yêu lại phản bội mình cho được ...là không thể . Nói cô ích kỉ cũng được ...không sao , thà làm trái tim tổn thương một lần còn hơn là đau mãi mãi . Đàn ông trên thế giới ..chẳng mấy ai chung tình cả . Họ đã một lần vứt bỏ tình yêu đẹp đẽ này , mình cũng không còn lí do gì mà níu kéo
Cạch
Tiếng mở cửa vang lên , Hạo Nhiên ngước khuôn mặt đầy nước mưa lên , người khẽ run lên
- Anh về đi , đừng dầm mưa ở đây nữa , anh định dở mấy cái trò này để lấy lòng thương hại sao . Nam Hạo Nhiên , anh có biết không . Tôi trước giờ chưa một giây phút nào ngừng yêu anh cả . Còn anh , trong trái tim anh có chỗ chứa nào cho Hứa Giai Kì tôi không . Đàn ông các người tất cả đều là động vật sống bằng nửa thân dưới *_* . Tôi hận , hận những thể loại người như anh . Anh cút đi , đừng xuất hiện trước mặt tôi nữa
Một mạch nói ra những suy nghĩ của mình , Giai Kì cầm chiếc dép đi trong nhà choang thẳng vào Hạo Nhiên . Anh ta như vậy mà lại không có tránh chiếc dép của cô đang lao tới
- Giai Kì ...anh ....
Chưa nói song câu , cơ thể Hạo Nhiên lờ đờ ngã xuống mặt đất . Bóng đen ập tới , đôi mắt Hạo Nhiên nặng trĩu liền nhắm tịt lại
- Hạo Nhiên ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.