Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Chương 80: Cháu Thật Sự Không Rõ Chú Đang Nói Cái Gì

Họa Thi Ngữ

02/06/2017

CHƯƠNG 80: CHÁU THẬT SỰ KHÔNG RÕ CHÚ ĐANG NÓI CÁI GÌ

Mộ Dung Lăng Phong vừa đi, Từ Trạch Á liền ngồi co quắp trên sô pha, quả nhiên đối mặt với Mộ Dung Lăng Phong cậu không còn có đủ dũng khí

“Tiểu Á, con không sao chứ?” Lạc Tuấn Tiệp ngồi xuống bên cạnh Từ Trạch Á, lo lắng hỏi

“Chú Lạc, vừa rồi cảm ơn chú, con không sao” Nói không sao là không có khả năng, kỳ thật cậu vẫn lo lắng vài ngày nữa Mộ Dung Lăng Phong thật sự sẽ lại đến, như vậy nói không chừng Mộ Dung Lăng Phong nhất định sẽ không bỏ qua cho chú Lạc, dù sao quyền giám hộ của cậu hiện tại vẫn ở chỗ Mộ Dung Lăng Phong, nếu quả thật muốn dùng thủ đoạn luật pháp để giải quyết, như vậy phần thắng của chú Lạc nhất định là rất ít, chính là, hiện tại phải làm sao bây giờ đây? Cậu không muốn trở về, cậu lại càng không muốn liến lụy đến chú Lạc, mà cậu lại không có nơi khác để đi.

“Tiểu Á, con không cần lo lắng, con cứ an tâm ở đây, chuyện còn lại chú Lạc sẽ xử lý” Lạc Tuấn Tiệp biết Từ Trạch Á vẫn rất không an tâm, dù sao vẻ mặt vừa rồi của Mộ Dung Lăng Phong nếu không phải quản gia tới đúng lúc chỉ sợ lại muốn ——- Tuy rằng hắn không sợ Mộ Dung Lăng Phong nhưng hắn là sợ Tiểu Á sẽ lại bị tổn thương, cho nên hắn nhất định phải nhanh tìm biện pháp đem chuyện này giải quyết sớm một chút, như vậy Tiểu Á và hắn cũng đều có thể yên tâm.

“Dạ, chú Lạc” Từ Trạch Á không phải là không tin Lạc Tuấn Tiệp, nhưng trong lòng chính là rất không kiên định, tổng cảm giác chuyện này sẽ không kết thúc nhanh như vậy.

“Kia Tiểu Á ngoan ngoãn ở nhà, chú phải ra ngoài một chút rất nhanh sẽ trở về” Lạc Tuấn Tiệp đứng lên vỗ vỗ đầu Từ Trạch Á nói hiện tại quan trọng nhất chính là muốn đi tìm một luật sư cố vấn một chút chuyện liên quan đến quyền giám hộ của Tiểu Á phải làm sao mới có được phần thắng, hơn nữa Mộ Dung Lăng Phong vừa rời đi hắn tin tưởng trước mắt cũng sẽ không trở lại, cho nên hắn tạm thời cũng yên tâm.

“Dạ, chú Lạc an tâm đi đi, con không sao” Từ Trạch Á miễn cưỡng nhìn Lạc Tuấn Tiệp cười cười, cậu không phải trẻ con không thể luôn để chú Lạc lo lắng cho cậu được.

“Chú đi đây, Tiểu Á ngoan ngoãn ở nhà chờ chú trở lại” Lạc Tuấn Tiệp vẫn có chút lo lắng nói.

“Dạ, hẹn gặp lại chú Lạc

“Hẹn gặp lại Tiểu Á” Lạc Tuấn Tiệp cầm lấy cặp công văn quay đầu bước ra ngoài.

Lạc Tuấn Tiệp vừa đi, biểu tình Từ Trạch Á liền trở nên ngưng trọng, trong lòng cũng bắt đầu hơi hơi run rẩy, mặc dù người kia thiếu chút nữa đã giết chết cậu, mà cậu đối người kia như trước vẫn là ———–

“Cái kia ông ơi, cháu muốn hỏi một chút tại sao Trạch Á hôm nay không tới trường?” Bởi vì có chút lo lắng cho Từ Trạch Á nên Phú Đình Đình liền tới Mộ Dung gia.

“Cái kia Phú tiểu thư, Trạch Á thiếu gia cậu ấy —–

“Trạch Á làm sao vậy?” Vẻ mặt Phú Đình Đình có chút lo lắng, ngày hôm qua gửi tin nhắn cho Từ Trạch Á cũng không thấy cậu trả lời, hôm nay gọi điện thoại cũng không gọi được, mà Từ Trạch Á hôm nay cũng không đi học, cô rất lo lắng có phải là đã xảy ra chuyện gì hay không? Hay là bởi vì cô ———–

“Trạch Á thiếu gia cậu ấy ——

“Lão Vương, là ai?” Vừa nghe thấy tiếng nói chuyện Mộ Dung Lăng Phong liền đi ra, bởi vì anh cảm giác Tiểu Á của anh đã trở lại.

“Chú Mộ Dung, cháu là Phú Đình Đình, cháu đến tìm Trạch Á” Vừa thấy Mộ Dung Lăng Phong, Phú Đình Đình liền nhanh nhảu chào hỏi.

“Nguyên lai là Phú tiểu thư, mời vào” Lời nói Mộ Dung Lăng Phong cứng nhắc thậm chí còn có chút lạnh nhạt cùng lãnh đạm.

“Cảm ơn chú Mộ Dung” Phú Đình Đình đi theo vào trong.



“Phú tiểu thư tới là vì chuyện của Tiểu Á sao?” Mới vừa ngồi xuống Mộ Dung Lăng Phong liền nhìn về phía Phú Đình Đình hỏi từ trước kia anh đã không thích Phú Đình Đình này cùng Phú Hào, cứ là người muốn cướp Tiểu Á của anh thì anh đều không thích, mà nữ sinh lại trăm phương ngàn kế cùng một dạng với ba cô ta.

“Đúng vậy, chú Mộ Dung, xin hỏi Trạch Á đang ở đâu?” Phú Đình Đình hỏi tổng cảm giác người trước mặt này không giống với Mộ Dung Lăng Phong gặp ở tiệc sinh nhật cô lần trước, khi đó Mộ Dung Lăng Phong là một người ba ôn nhu, mà hiện tại cô cảm giác trên người người này tản ra khí tức lạnh nhạt cùng lãnh đạm khiến người ta có chút sởn gai ốc.

“Tiểu Á không ở nhà, nếu có chuyện gì cứ nói với tôi tôi sẽ nhắn dùm cho nó” Tuy rằng không thích Phú Đình Đình, nhưng Mộ Dung Lăng Phong vẫn hết sức ẩn nhẫn nói dù sao một nam nhân hơn ba mươi tuổi như anh sao có thể nhằm vào một đứa nhỏ mười mấy tuổi được, nếu truyền ra ngoài chẳng những để người ta cười nhạo nếu để Tiểu Á biết chỉ sợ cũng —— dù sao Phú Đình Đình cũng là người Tiểu Á thích hơn nữa ———

“Cái kia, cháu chính là muốn hỏi một chút Tiểu Á hôm nay chẳng những không đi học hơn nữa điện thoại cũng không gọi được” Kỳ thật cô cũng là lo lắng cho Trạch Á có phải bởi vì chuyện của cô mà chịu liên lụy hay không, tuy rằng sự kiện kia giúp cô rất lớn, cũng khiến lão ba kia của cô sẽ không tìm cô phiền toái, thế nhưng mà đối với Từ Trạch Á chỉ sợ cũng ———-

“Nó không có việc gì, nó hiện tại không có ở đây” Mộ Dung Lăng Phong thản nhiên nói trong lòng lại xùy xùy, không phải lại muốn quấn lấy Tiểu Á, muốn làm thiếu phu nhân Mộ Dung gia bọn họ sao? Bất quá, thiếu phu nhân Mộ Dung gia bọn họ cũng không phải là người nào cũng có thể làm được, mà người giống như Phú Đình Đình thì lại càng không thể, cho dù là Tiểu Á thích thì anh cũng sẽ tuyệt đối không cho phép.

“Không ở đây, kia cậu ấy hiện tại đang ở đâu?

“Nó ở nhà một người họ hàng, vài ngày nữa mới có thể trở về

“Vậy làm sao mới có thể liên lạc được với Tiểu Á?

Thấy Phú Đình Đình tựa hồ không hỏi ra được tung tích Tiểu Á không gặp được Tiểu Á thì sẽ không bỏ qua, Mộ Dung Lăng Phong có chút không kiên nhẫn: “Phú tiểu thư nếu như đến là vì chuyện của cô cùng Tiểu Á, cô yên tâm chờ Tiểu Á trở về tôi sẽ cho cô một câu trả lời

“Chuyện cùng Tiểu Á? Chú Mộ Dung, cháu không rõ chú đang nói cái gì?” Phú Đình Đình nghi hoặc, cô cùng Từ Trạch Á có chuyện gì?

“Phú tiểu thư là người thông minh không thể không hiểu tôi đang nói cái gì?” Mộ Dung Lăng Phong châm chọc nói

Cô thật đúng là không biết, “Cái kia chú Mộ Dung, cháu thật sự không rõ chú đang nói cái gì, cháu với Trạch Á chỉ là bằng bạn bè, cái khác ——–

“Là bạn bè sẽ đi khách sạn sao?” Mộ Dung Lăng Phong rốt cuộc cũng nhịn không được sắc bén nói

Đi khách sạn? Quả nhiên chuyện kia đã lộ rồi sao? Khó trách ngày hôm qua lão ba nhà cô còn nói cái gì mà sẽ chờ tin tốt, chẳng lẽ tin tốt là chỉ chuyện của cô với Trạch Á sao? Cô chỉ là muốn giả bộ ở bên ngoài một chút thôi, chẳng lẽ lão ba nhà cô thật sự lấy chuyện này ra viết thành văn, lại còn ———-

“Chú Mộ Dung, chú hiểu lầm rồi, cháu cùng Trạch Á đi khách sạn chỉ là ———-

“Được rồi, cô không cần phải nói, tôi đã nói sẽ cho baba cô một câu trả lời, tôi nói được thì sẽ làm được” Mộ Dung Lăng Phong cắt ngang lời nói của Phú Đình Đình, anh cũng không muốn nhắc lại chuyện ngày đó, ngày đó với anh mà nói cực kỳ không muốn nhớ lại, nếu không phải là ngày đó thì Tiểu Á của anh cũng sẽ không ly khai anh, cho nên mặc kệ Phú Đình Đình với Tiểu Á như thế nào, anh bây giờ chỉ muốn Tiểu Á trở lại bên cạnh anh, anh sẽ làm người ba tốt, làm một người tốt ba vô dục vô cầu()

() Không ham muốn, không nhu cầu

Xem ra baba Trạch Á đúng thật là đã hiểu lầm, bất quá người biết chỉ sợ sẽ không hiểu lầm, mà nếu quả thật bởi vì chuyện của cô mà liên lụy đến Trạch Á, trong lòng cô chỉ sợ cũng sẽ áy náy, cô càng không thể vì bản thân mà thương tổn người khác, như vậy cho dù cô có được hạnh phúc thì cũng sẽ không an tâm

“Chú Mộ Dung, cháu với Trạch Á thật sự không phải như chú nghĩ, cháu với Trạch Á là trong sạch, chúng cháu đi khách sạn chuyện gì cũng không làm, chẳng qua là ———



Chuyện gì cũng không có làm? Mà hai người còn đi khách sạn một mình, chuyện này có khả năng sao? Anh không tin, cho dù ai cũng sẽ không tin, hơn nữa không phải còn có mấy tin nhắn kia là bằng chứng tốt nhất sao?

“Phú tiểu thư, cô trở về đi, chờ Tiểu Á về tôi nhất định sẽ tự mình đưa nó tới nhà cô thăm hỏi” Mộ Dung Lăng Phong nói xong liền nháy mắt quản gia.

“Phú tiểu thư, để tôi tiễn cô về

“Chú Mộ Dung, chú nghe cháu —–” Phú Đình Đình còn muốn giải thích nhưng Mộ Dung Lăng Phong đã đứng dậy đi lên lầu.

“Phú tiểu thư, mời ——” Quản gia dẫn Phú Đình Đình đi ra ngoài

“Cái kia ông ơi, xin hỏi Từ Trạch Á rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Phú Đình Đình dừng cước bộ nhìn quản gia hỏi nếu Mộ Dung Lăng Phong không muốn nói như vậy cô chỉ có thể hỏi người khác mà thôi.

“Phú tiểu thư, Trạch Á thiếu gia cậu ấy không có việc gì” Quản gia thản nhiên nói bởi vì ông cũng chỉ có thể nói như vậy.

“Không có việc gì? Cháu không tin, Trạch Á nhất định là xảy ra chuyện?” Phú Đình Đình ôm cánh tay quản gia hỏi từ lúc vừa bước vào Mộ Dung gia cô đã cảm giác không khí có chút không thích hợp, mà vừa rồi lời nói của Mộ Dung Lăng Phong càng khiến cô thêm hoài nghi, tốt xấu gì cô cũng là bạn của Trạch Á, nếu Trạch Á thật sự xảy ra chuyện, người bạn là cô cho dù không giúp được gì nhưng cũng có thể động viên khích lệ cậu cố lên nha

“Phú tiểu thư, Trạch Á thiếu gia thật sự không có việc gì” Quản gia lại nói

“Vậy ông cho cháu biết Trạch Á ở đâu, cháu đi tìm cậu ấy chờ thấy được cậu ấy cháu liền tin ông” Phú Đình Đình như trước ôm cánh tay quản gia bất di bất dịch, bày ra bộ dáng ông không nói cho cháu biết thì cháu tuyệt đối sẽ không buông tha

“Phú tiểu thư, lão gia không phải đã nói rồi sao, Trạch Á thiếu gia ở nhà một người họ hàng, vài ngày nữa sẽ trở về” Đối với Phú Đình Đình chết cũng quấn lấy này quản gia cũng thực bất đắc dĩ nhưng dù sao Phú Đình Đình là thiên kim Phú gia ông cũng không thể thất lễ

“Vậy ông nói cho cháu biết người họ hàng kia ở đâu, cháu đi tìm cậu ấy” Dù sao Phú Đình Đình chính là không hỏi ra nguyên do thì sẽ không buông tha, cũng không muốn buông tha ý tứ của quản gia

“Chuyện này ——” Quản gia khó xử nhìn Phú Đình Đình, lão gia chính là bởi chuyện của Trạch Á thiếu gia cùng Phú Đình Đình này mới có thể —— nếu lại để Phú Đình Đình gặp mặt Trạch Á thiếu gia thì chẳng phải là —–, cho nên ông nhất định không thể nói cho Phú Đình Đình Trạch Á thiếu gia ở đâu, thế nhưng mà hiện tại xem ra nếu ông không nói Phú Đình Đình cũng tuyệt đối sẽ không chịu để yên. “Cái kia, họ hàng ở nước ngoài, cho dù ta nói cho cô chỉ sợ cô ——–” Chuyện cho tới bây giờ ông cũng chỉ có thể nói như vậy

“Nước ngoài?” Phú Đình Đình có điểm nghi ngờ

“Đúng vậy, chẳng lẽ Trạch Á thiếu gia không nói với cô mẹ cậu ấy ở Mỹ sao?

“Chuyện này cũng từng nói qua, ông nói là Trạch Á đi Mỹ tới chỗ mẹ cậu ấy sao?

“Đúng — đúng vậy, bất quá Trạch Á thiếu gia hai ngày nữa sẽ trở về

“Nga,” Điều này Phú Đình Đình không muốn tin cũng phải tin, cô dù sao cũng không thể chạy đến Mỹ đi?

BB, LNMACN – 81

Edit + Beta: Hanbie Đăng bởi: admin

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối, Lão Ngưu Muốn Ăn Cỏ Non

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook