Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh

Chương 81: Bù cho anh (H+)

Linhh yy

12/05/2023

Và rồi anh hôn khắp người cô, cũng không quên nhắm đến ngực cô mà tự tiện kéo áo cô xuống mà ngăm lấy một bên ngực của cô mà mút chúng, rồi lại uống sữa của cô, dù là có cản lại nhưng cuối cùng cô cũng phải khuất phục trước hành động của anh, cuối cùng không chỉ hôn hít mà con tiếp tục công cuộc của mình mà rà xuống phía dưới của cô, không nhanh không chậm đồ trên người anh và cô đều lột sạch ra vứt xuống sàn.

Cả hai cùng nhau trao nhau nụ hôn nồng cháy mà mấy tháng nay kể từ lúc cô mang thai tới nay anh chưa từng đụng đến, điều này làm sự ham muốn của anh mãnh liệt hơn bao giờ hết.

Hôn cô một lúc anh ngẩng lên nhìn cô mà lên tiếng.

– Hôn nay em phải bù cho anh suốt mấy tháng không được ăn.

– Không.

– Vậy thì ngày mai em đừng hồng xuống giường.

– Ư…khoang…ân…

Và rồi anh hôn cô không để cô nói gì thêm, anh hôn khắp người cô để lại vài dấu ấn trên người, cuối cùng anh ranh mãnh mà tách hai chân cô ra nhìn xuống phía dưới, anh cứ nhìn chằm chằm khiến cô ngượng ngùng muốn khép lại nhưng cuối cùng bị anh tách ra.

Cuối xuống hôn lên đó, cô giật bắn người nhìn về phía anh mà nói.

– Khoang…chỗ…chỗ đó không được…aa…ưm…

Giọng nói đứt quảng của cô kèm với hơi thở hổn hển của cô không ngừng nghỉ, anh cứ cuối xuống l.i.ế.m l.á.p xung quanh hang động bí hiểm đó. Cuối cùng anh nhắm đến điểm nhạy cảm mà tấn công vào, cô kích thích mà rên nhẹ lên, nhìn qua con đang ngủ ngon không muốn làm thằng bé thức giấc nên cô lấy tay che miệng cô lại để không tạo ra tiếng.

Anh cứ tấn công khiến cô kích thích chịu không được mà lên đỉnh điểm của mình, bao nhiêu mật ngọt đều bị anh lấy sạch đi ngước lên nhìn cô mà thoả mãn.

– Anh…con …không được thằng bé sẽ thức.

– Vậy thì nhỏ tiếng lại là được rồi.

Cô chưa kịp nói đã bị anh tấn công lần, kích thích này đến kích thích kia khiến cơ thể cô mềm nhũn ra hơi thở dồn dập, anh nhìn cô mà thoả mãn và rồi tới lượt anh bên dưới của anh đã trở nên khó chịu hơn nên không thể kiềm được nữa, phía dưới của cô đủ ẩm ướt nên dễ ra vào hơn.

Anh đưa con vật to lớn vào bên mép hoa mà cha sát kế là một lúc nhanh nhẹn mà đâm thẳng vào trong, cô cong người mà khó chịu.



– Aa…đau…anh…chậm…

– Sinh con rồi vẫn khít như vậy sao?

– Anh im miệng.

– Khít thật.

– Ưm…nhanh quá…ưm… không chịu được.

– Em sướng rồi bây giờ tới lượt em làm anh rồi.

– Aa…chậm…lại…ưm…ân…

Anh cứ đẩy ra rồi lại đẩy vào cứ như vậy mà đến tận khuya, anh cũng không nghĩ mà cày cấy bên trong cô nhiều lần đã ngất đi nhưng bị anh làm cho tỉnh giấc, cuối cùng cô van xin anh.

– Hức…dừng lại…không…muốn mệt.

– Một chút nữa…

– Không dừng đi…aa…

Anh không nghe lời cô nói mà cứ tiếp tục mày mò đến tận gần sáng, cuối cùng anh rút ra bắn lên bụng cô sau đó mới gục xuống người cô mà nghĩ, cô lúc này cũng được nghĩ nên cứ thế mà ngủ măc kệ mọi thứ xung quanh.

Nghĩ một lúc anh lấy khăn giấy lau qua người cô rồi đến anh sau đó ôm cô trên giường mà ngủ, cũng không quên hôn lên trán cô xem như lời chúc ngủ ngon của anh, rồi cứ vậy mà anh ôm cô ngủ đến tận sáng.

Tờ mờ sáng hai thân ảnh ôm nhau ngủ sau, đâu biết được là thằng bé đã thức giấc nhìn ba mẹ mình ôm nhau ngủ, nhưng điều đó thằng bé không quấy phá ba mẹ mình mà ngược lại còn vui vẻ mà ú a rồi tự chơi một mình, đến khi anh nhíu mày tỉnh dậy nghe tiếng con thì mới nhích người ngồi dậy đắp chăn cho cô rồi mới xuống giường.

Anh lấy cái khăn quấn ngang hông rồi đi lại chỗ con mà bế lên trên tay, nhìn con mới sáng mà vui vẻ không quấy phá đủ hiểu thằng nhóc này hiểu chuyện cỡ nào.



Anh bế con trên tay, tay còn lại thì pha sữa cho con, pha xong chờ sữa ấm ấm rồi mới cho con uống, uống xong là thằng nhóc nằm xuống nôi mà chơi một mình, thấy thế anh vội vào trong tắm sạch sẽ rồi ra chơi với con trong khi đó cô đang mơ màng tỉnh dậy không thấy anh đâu, nhìn qua con thấy thằng bé đang nằm một mình cô nhích người ngồi dậy, tuy phía dưới vô cùng đau nhưng gắn chịu đi lại chỗ con rồi ẩm thằng bé lên mà âu yếm giỡn.

Đúng lúc anh tắm xong bước ra thấy cô bế thằng bé trên tay,anh đi lại ẩm đứa bé lên nói.

– Em vào trong tắm đi anh bế con cho.

– Ừm…thắng bé uống sữa rồi sao.

– Đã uống sữa bình rồi.

– Hèn gì nhóc con lại không thèm ti của mẹ, tưởng đâu con chê rồi chứ.

– Nó chê còn có anh chi.

– Biến thái lo chăm con đi.

Cô khập khiễng đi vào phòng tắm, còn anh đứng cười ngây ngốc bế con trên tay mà miệng cứ cười miết, cô tắm xong thấy anh và con đang chơi với nhau mà trong lòng hạnh phúc, cuộc đời của cô chưa từng nghĩ sẽ có ngày hôm nay nhưng thật sự đã có.

Đợi nhóc con cứng cáp một chút, anh lền tiến hành hôn lễ, do lúc trước sức khỏe cô còn yếu nên mới để sau mới làm, bây giờ là thời cơ tốt nhất để anh đường đường chính chính rước cô về làm vợ, nghĩ đến đó là anh cười toe toét hết cả lên.

Hôn lễ được diễn ra trong sự mong đợi từ mọi người, ai nấy đều vui mừng cho cả hai và chúc phúc cho hai vợ chồng họ, sau khi hôn lễ kết thúc cô và anh gửi nhóc con qua nhà ông bà ở, để cho anh và cô có không gian riêng của vợ chồng mới cưới.

Đến tối cô mệt lả người nằm trên giường, còn anh từ nhà tắm bước ra nằm xuống cùng cô hai người cùng nhau nói chuyện đến khuya, cuối cùng chuyện nên làm cũng đã làm.

Đến tận sáng hôm sau anh và cô vẫn ôm nhau ngủ ngon, đúng là không có tiếng con khóc nên ngủ cũng say hơn lúc chăm bé, nghĩ lại có con cũng vui nhưng cũng mệt, cuối cùng là chấp nhận ai bảo anh cho ra sớm quá chi bây giờ than.

Và rồi từng ngày qua ngày cô và anh sống trong hạnh phúc bên nhau, mỗi ngày cô đều mang cơm đến cho anh, sau đó thì ở lại chỗ anh đến chiều rồi cùng nhau về, còn nhóc con thì gửi cho ông bà chăm nên bây giờ cô rảnh rỗi vô cùng, thậm chí có thể phụ giúp anh trong công việc, chia sẻ bớt gánh nặng cùng với anh đó cũng là một việc mà cô nên làm.

Like,vote cho tui nhé!!

Cảm ơn ️️

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình full
đấu phá thương khung

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook