Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh
Chương 18
Linhh yy
18/10/2022
Đến bar,ba người đàn ông cùng tụ họp với nhau, anh thì không nói gì nhìn ly rượu rồi uống hết một hơi. Triệu Minh Đức và Hàn Lâm lần đầu thấy anh như vậy ? Chắc chắn là xảy ra chuyện, khi không kêu đi uống rượu, không nói không đằng tự mình uống, chắc chắn là chuyện thường tình cảm đây rồi. Triệu Minh Đức mạo hiểm lên tiếng hỏi.
-- Âu Thiên cậu làm sao vậy ?
-- Không sao .
-- Không sao mà một ly rượu như vậy ,cậu nóc hết, nói đi có chuyện gì ?
-- Tôi hỏi hai cậu,khi bị người khác bàn tán nói mình này nọ, nhưng lại giận lên người khác, mà người bị giận không biết gì ? Cứ như vậy mấy ngày không chịu được liền hỏi lại, nhưng lại nói không có quan hệ gì, trong lòng cảm thấy rất là khó chịu.
-- Ý cậu là người đó giận cậu ,làm cậu khó chịu trong lòng.
-- Ừm.
-- Hà há... này là cậu để ý người ta rồi.
-- Không thể nào chỉ mới có mấy ngày kia mà.
-- Thích một người đâu cần phải có thời gian dài, cậu lần đầu gặp người ta liền cò chút để ý, cộng thêm tiếp xúc gần nhau chắc chắn là có rồi, lúc này không còn là thích mà là yêu. ( Hàn Lâm )
-- Đúng đó Hàn Lâm nói rất đúng, thích hay yêu một người từ cái lần đầu tiên là đều bình thường, không cần chờ thời gian dài có thể thích được.
-- Vậy là mình yêu cô ấy sao ?
-- Ây dô là tiên nữ nào làm cậu như thế vậy.
-- Thư ký mới của cậu sao ? ( Hàn Lâm )
-- Thật sao Thiên.
-- Biết rồi còn hỏi.
-- Vậy không biết là hên hay xui cho cô gái đó nữa.
-- Cầm mồm lại đi.
Anh suy nghĩ những lời nói của Hàn Lâm, vậy là anh yêu cô rồi sao ? Phải rồi mỗi lần trêu cô tâm trạng anh đều vui, khi cô xa lánh giữ khoảng cách với anh làm anh rất khó chịu trong lòng. Là anh yêu cô rồi sao ? Băng ngàn năm lâu dài cũng phải tan chảy mà thôi, quả thật anh đã tan chảy trước cô rồi.
Anh uống một lúc sau liền về biệt thự nghỉ ngơi, vẫn suy nghĩ đến cô hình bóng cô tức giận luôn nằm sâu trong tâm trí anh, lúc này anh bất giác mỉm cười tự nói.
-- Châu An Nhiên có lẽ tôi yêu em thật rồi.
-------…
Sáng hôm sau vẫn như mọi ngày cô thức sớm, chuẩn bị đi làm, hôm nay cô chọn cho mình một bộ đồ vô cùng nhẹ nhàng nhưng cũng đầy cá tính . Cô trang điểm nhẹ rồi xuống nhà ăn sáng, ăn xong cô tạm biệt ba mẹ mình rồi đi làm.
Vào công ty cô thấy nhân viên hôm nay rất lạ, ánh mắt nhìn cô vô cùng kính nể không còn sự khinh bỉ nữa. Cô cũng chẳng hiểu và cũng không muốn hiểu, cô vào thang máy lên phòng cao nhất, cô đi ra đi lại bàn làm việc, cô nhìn giờ đồng hồ cũng nghĩ anh sắp đến nên cô pha cà phê cho anh. Nhiệm vụ của cô là mỗi buổi sáng đều pha sẵn cho anh ly cà phê.
Anh đi lên không thấy cô đâu tưởng rằng cô chưa đến,nhưng thực sự là cô đang trong phòng anh, vừa đặt ly cà phê xuống thấy hồ sơ lộn xộn nên cô sắp xếp lại cho ngay ngắn. Thì nghe tiếng động liền ngước lên bôn mắt nhìn nhau,cô nhanh chóng sắp xếp hồ sơ xong liền đi ra ngoài, nhưng bị anh nắm tay kéo ngược lại, cô nhíu mày nhìn anh.
-- Tần tổng chú có việc gì sao ?
-- Có tôi có chuyện muốn nói với em.
Tai cô có nghe nhầm không vậy, là kêu cô là em đó, cô nghĩ mình chắc nghe nhầm thôi nên không có gì bận tâm. Anh kéo cô đi lại sofa ngồi, cô ngồi kế bên anh nhưng không quên là giữ khoảng cách với anh, anh thấy vậy thì khó chịu liền nhích vô, cô càng ra xa anh càng lại gần đến đường cùng cô lên tiếng.
-- Chú có gì thì mau nói đi tôi còn làm việc.
-- Được em nghe cho rõ những gì tôi nói đây.
-- Chú nói đi.
Không hiểu sao tim cô lại đập nhanh như vậy, lần này cô không nghe nhầm nữa kêu cô là em, hai tay cô bấu vào nhau sẵn sàng nghe những gì anh nói.
-- Từ nay về sau tôi không cho phép em tránh mặt tôi hay là giữ khoảng cách, nếu có tôi sẽ phạt em.
-- Nếu tôi không nghe chú phạt tôi cái gì, trừ lương sao ?
-- Không, phạt em làm phụ nữ của tôi.
Ô mai gót cô đang được tỏ tình hay là đe dọa cô vậy, ông chú già nay hôm nay não có vấn đề hay sao ấy ? Mới sáng sớm nói gì đâu không ,hết gọi cô là em, bây giờ làm phụ nữ của ông chú già này, chắc chỉ là đùa thôi.
-- Chú đang đùa đ...
-- Không đùa là thật, nếu em không tin có thể thực hiện ngay bây giờ .
-- Não chú mới sáng có vấn sao ?
-- Vẫn rất tỉnh tảo.
Cô nghi hoặc nhìn anh, thấy cô không tin mình anh liền nhích lại gần cô hơn, áp sát vào người cô, làm cô bất ngờ tim cũng đập nhanh hơn, hai gò má cô cũng bắt đầu đỏ lên, nhìn cô lúc này thật sự rất đáng yêu nha, anh nhếch môi cười làm cô đắm say dù chỉ là cái nhếch môi, nhưng cảm thấy nó rất đẹp cô u mê vào nụ cười đó khiến anh muốn ôm cô về làm của riêng cho mình thôi.
( ảnh minh họa)
-- Âu Thiên cậu làm sao vậy ?
-- Không sao .
-- Không sao mà một ly rượu như vậy ,cậu nóc hết, nói đi có chuyện gì ?
-- Tôi hỏi hai cậu,khi bị người khác bàn tán nói mình này nọ, nhưng lại giận lên người khác, mà người bị giận không biết gì ? Cứ như vậy mấy ngày không chịu được liền hỏi lại, nhưng lại nói không có quan hệ gì, trong lòng cảm thấy rất là khó chịu.
-- Ý cậu là người đó giận cậu ,làm cậu khó chịu trong lòng.
-- Ừm.
-- Hà há... này là cậu để ý người ta rồi.
-- Không thể nào chỉ mới có mấy ngày kia mà.
-- Thích một người đâu cần phải có thời gian dài, cậu lần đầu gặp người ta liền cò chút để ý, cộng thêm tiếp xúc gần nhau chắc chắn là có rồi, lúc này không còn là thích mà là yêu. ( Hàn Lâm )
-- Đúng đó Hàn Lâm nói rất đúng, thích hay yêu một người từ cái lần đầu tiên là đều bình thường, không cần chờ thời gian dài có thể thích được.
-- Vậy là mình yêu cô ấy sao ?
-- Ây dô là tiên nữ nào làm cậu như thế vậy.
-- Thư ký mới của cậu sao ? ( Hàn Lâm )
-- Thật sao Thiên.
-- Biết rồi còn hỏi.
-- Vậy không biết là hên hay xui cho cô gái đó nữa.
-- Cầm mồm lại đi.
Anh suy nghĩ những lời nói của Hàn Lâm, vậy là anh yêu cô rồi sao ? Phải rồi mỗi lần trêu cô tâm trạng anh đều vui, khi cô xa lánh giữ khoảng cách với anh làm anh rất khó chịu trong lòng. Là anh yêu cô rồi sao ? Băng ngàn năm lâu dài cũng phải tan chảy mà thôi, quả thật anh đã tan chảy trước cô rồi.
Anh uống một lúc sau liền về biệt thự nghỉ ngơi, vẫn suy nghĩ đến cô hình bóng cô tức giận luôn nằm sâu trong tâm trí anh, lúc này anh bất giác mỉm cười tự nói.
-- Châu An Nhiên có lẽ tôi yêu em thật rồi.
-------…
Sáng hôm sau vẫn như mọi ngày cô thức sớm, chuẩn bị đi làm, hôm nay cô chọn cho mình một bộ đồ vô cùng nhẹ nhàng nhưng cũng đầy cá tính . Cô trang điểm nhẹ rồi xuống nhà ăn sáng, ăn xong cô tạm biệt ba mẹ mình rồi đi làm.
Vào công ty cô thấy nhân viên hôm nay rất lạ, ánh mắt nhìn cô vô cùng kính nể không còn sự khinh bỉ nữa. Cô cũng chẳng hiểu và cũng không muốn hiểu, cô vào thang máy lên phòng cao nhất, cô đi ra đi lại bàn làm việc, cô nhìn giờ đồng hồ cũng nghĩ anh sắp đến nên cô pha cà phê cho anh. Nhiệm vụ của cô là mỗi buổi sáng đều pha sẵn cho anh ly cà phê.
Anh đi lên không thấy cô đâu tưởng rằng cô chưa đến,nhưng thực sự là cô đang trong phòng anh, vừa đặt ly cà phê xuống thấy hồ sơ lộn xộn nên cô sắp xếp lại cho ngay ngắn. Thì nghe tiếng động liền ngước lên bôn mắt nhìn nhau,cô nhanh chóng sắp xếp hồ sơ xong liền đi ra ngoài, nhưng bị anh nắm tay kéo ngược lại, cô nhíu mày nhìn anh.
-- Tần tổng chú có việc gì sao ?
-- Có tôi có chuyện muốn nói với em.
Tai cô có nghe nhầm không vậy, là kêu cô là em đó, cô nghĩ mình chắc nghe nhầm thôi nên không có gì bận tâm. Anh kéo cô đi lại sofa ngồi, cô ngồi kế bên anh nhưng không quên là giữ khoảng cách với anh, anh thấy vậy thì khó chịu liền nhích vô, cô càng ra xa anh càng lại gần đến đường cùng cô lên tiếng.
-- Chú có gì thì mau nói đi tôi còn làm việc.
-- Được em nghe cho rõ những gì tôi nói đây.
-- Chú nói đi.
Không hiểu sao tim cô lại đập nhanh như vậy, lần này cô không nghe nhầm nữa kêu cô là em, hai tay cô bấu vào nhau sẵn sàng nghe những gì anh nói.
-- Từ nay về sau tôi không cho phép em tránh mặt tôi hay là giữ khoảng cách, nếu có tôi sẽ phạt em.
-- Nếu tôi không nghe chú phạt tôi cái gì, trừ lương sao ?
-- Không, phạt em làm phụ nữ của tôi.
Ô mai gót cô đang được tỏ tình hay là đe dọa cô vậy, ông chú già nay hôm nay não có vấn đề hay sao ấy ? Mới sáng sớm nói gì đâu không ,hết gọi cô là em, bây giờ làm phụ nữ của ông chú già này, chắc chỉ là đùa thôi.
-- Chú đang đùa đ...
-- Không đùa là thật, nếu em không tin có thể thực hiện ngay bây giờ .
-- Não chú mới sáng có vấn sao ?
-- Vẫn rất tỉnh tảo.
Cô nghi hoặc nhìn anh, thấy cô không tin mình anh liền nhích lại gần cô hơn, áp sát vào người cô, làm cô bất ngờ tim cũng đập nhanh hơn, hai gò má cô cũng bắt đầu đỏ lên, nhìn cô lúc này thật sự rất đáng yêu nha, anh nhếch môi cười làm cô đắm say dù chỉ là cái nhếch môi, nhưng cảm thấy nó rất đẹp cô u mê vào nụ cười đó khiến anh muốn ôm cô về làm của riêng cho mình thôi.
( ảnh minh họa)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.