Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh
Chương 54
Linhh yy
03/01/2023
Sau khi giúp cô vệ sinh xong,anh quay ngược vào trong vệ sinh cho mình, cô
bên ngoài ngồi trên giường, định ngồi dậy sắp xếp chăn gối lại ngay
ngắn, dù là vẫn còn đau nhưng cũng đỡ hơn lúc nãy. Cô lòm khòm ngồi dậy, sắp xếp lại kéo chăn ra thì thấy vết máu đỏ trên giường, gương mặt cô
gượng đỏ lại.
Phải rồi cô bây giờ là người phụ nữ của anh mất rồi, nhưng cũng vui mà cũng buồn, vui vì có được anh, buồn vì không còn là cô gái chính hiệu nữa. Đang suy nghĩ vớ vẩn thì anh bước ra, thình lình xuất hiện phía sau cô mà lên tiếng.
-- Em đang nghĩ gì vậy ?
-- Không có.
-- Vậy không ngồi nghỉ đi mà còn dọn.
-- Thì em chỉ muốn sắp xếp gọn gàng lại thôi.
-- Được rồi để tôi làm.
-- Không cần.
Cô nghe anh nói vậy liền nhanh chân tránh đi, dù phía dưới vẫn còn đau, Anh thấy cô sốt sắng thì khó hiểu, vô tình lướt xuống nệm thì cô cũng thảy chăn lên che đậy gì đó.
Khiến anh tò mò muốn biết, anh đi lại chỗ cô, làm cô bối rối không biết làm gì ? Đành ngồi xuống trước rồi tính vậy ? Cô ngồi xuống giường nhìn anh mà cười nói.
-- Chú..sao vậy ?
-- Em che cái gì đó.
-- Không có.. không có che gì hết.
-- Thật .
-- Thật mà chú không tin em sao ?
-- Không thể tin được, em có gì che dấu.
-- Không có mà.
-- Em không tránh ra cũng không sao ?
Anh gật đầu vài cái rồi nhanh chân đi lại, bế cô lên đặt cô qua chỗ khác rồi lật chăn lên, phản ứng anh quá nhanh cô làm không kịp nên để cho anh thấy mất rồi.
Anh lật lên thấy vết máu thì mỉm cười, thì ra cô đang che dấu vết máu lần đầu bị anh lấy đi, cô chu môi mà quay đi chỗ khác, thấy cũng đã thấy rồi làm gì được nữa ?
-- Tại sao lại che đậy ?
-- Không có.
-- Còn nói là không.
-- Mặc kệ chú.
-- Quay qua đây.
-- Không.
-- Nhanh lên quay mặt qua đây.
-- Không mà.
Anh đâu chịu thua cô, liền đi lại quay măt cô qua nhìn anh, cô không nhìn anh mà cũng biết được là anh đang cười cô rồi, gương mặt cô đỏ hồng lên rất đáng yêu,anh cưng nựng hai gò má của cô rồi hôn lên đó.
-- Vẫn nhạy cảm như vậy sao ?
-- Có đâu.
-- Có, đang tiếc sao ?
-- Tiếc.
-- Ừm tiếc khi bị tôi lấy đi lần đầu.
-- Phải rất tiếc.
-- Ồ...ừm..vậy tôi phải làm gì đó để cho em không tiếc rồi.
-- Chú định làm gì ?
Ánh mắt của anh trở nên biến thái hơn, anh nhìn vào khe ngực của cô làm cô lạnh sống lưng hết cả lên, cô kéo áo mình lại che đi phần đẩy đà của mình.
-- Chú..đúng là tên biến thái.
-- Ừm..biến thái vậy để tôi cho em xem thử.
-- Không cần, chú là trâu sao ?
-- Trâu mà có thể thịt được người mình thịt thì cũng chịu.
-- Vô sỉ.
-- Được rồi xuống dưới ăn trưa thôi.
Anh bế cô lên rồi đi về hướng cửa, mở cửa rồi đi ra ngoài vào thang máy, cô nằm trong lòng anh cảm nhận được sự yêu thương quan tâm anh dành cho cô, nhiều đến nhường nào ?
Bước ra khỏi thang máy, người làm thấy anh và cô thì cuối đầu chào, rồi tiếp tục công việc, dù họ thấy anh bế cô trên tay,cũng tò mò nhưng phận là người làm ai dám nhiều chuyện, nên bỏ qua cho êm chuyện.
Anh bế cô xuống phòng khách, đặt cô xuống ghế rồi anh ngồi kế bên cô , những món ăn trên bàn đều là những món có dinh dưỡng phù hợp cho cô, mỗi một món anh đều gắp cho cô, cô ăn thử thì nó vô cùng ngon, chắc tại đói bụng nên ăn sẽ ngon miệng hơn một chút.
Trong thời gian đó anh chu đáo gắp thức ăn cho cô, rồi giúp cô lau miệng, cả hai ăn xong thì lên phòng khách nghỉ ngơi, anh xem tài liệu, còn cô thì nằm lên đùi anh mà xem chương trình, các game show rồi đến phim, đến khi cô xem một bộ phim thì đúng ngay cảnh nóng,cô liền chuyển chương trình khác.
Cô đâu biết rằng từ nãy giờ anh đã thấy hết, chỉ mỉm cười rồi cuối xuống nói nhỏ bên tai cô.
-- Mùi vị cũng không tệ phải không ?
-- Chú không đứng đắn chút nào.
-- Có sao nói vậy, mà công nhận tôi muốn thử lại lần nữa.
--Chú muốn thử thì tự mình làm đi.
-- Một mình thì sao làm được, phải có thêm em mới hấp dẫn.
-- Chú đừng nói nữa.
Anh cười lên rồi, tiếp tục đọc tài liệu, còn cô thì muốn bốc khói trên đầu luôn rồi, từ cái đêm hôm qua tới giờ cô liền bị anh trêu đùa suốt, không thèm quan tâm cô chỉ tập trung xem chương trình của mình.
Vậy là một ngày diễn ra vô cùng êm đềm, hạnh phúc bên nhau không có gì chướng ngại, trong một ngày đó anh và cô hết làm việc rồi đi dạo trong vườn, nói chung đi hết trong biệt thự, rồi bận rộn cùng nhau đến hết ngày thì thôi.
Phải rồi cô bây giờ là người phụ nữ của anh mất rồi, nhưng cũng vui mà cũng buồn, vui vì có được anh, buồn vì không còn là cô gái chính hiệu nữa. Đang suy nghĩ vớ vẩn thì anh bước ra, thình lình xuất hiện phía sau cô mà lên tiếng.
-- Em đang nghĩ gì vậy ?
-- Không có.
-- Vậy không ngồi nghỉ đi mà còn dọn.
-- Thì em chỉ muốn sắp xếp gọn gàng lại thôi.
-- Được rồi để tôi làm.
-- Không cần.
Cô nghe anh nói vậy liền nhanh chân tránh đi, dù phía dưới vẫn còn đau, Anh thấy cô sốt sắng thì khó hiểu, vô tình lướt xuống nệm thì cô cũng thảy chăn lên che đậy gì đó.
Khiến anh tò mò muốn biết, anh đi lại chỗ cô, làm cô bối rối không biết làm gì ? Đành ngồi xuống trước rồi tính vậy ? Cô ngồi xuống giường nhìn anh mà cười nói.
-- Chú..sao vậy ?
-- Em che cái gì đó.
-- Không có.. không có che gì hết.
-- Thật .
-- Thật mà chú không tin em sao ?
-- Không thể tin được, em có gì che dấu.
-- Không có mà.
-- Em không tránh ra cũng không sao ?
Anh gật đầu vài cái rồi nhanh chân đi lại, bế cô lên đặt cô qua chỗ khác rồi lật chăn lên, phản ứng anh quá nhanh cô làm không kịp nên để cho anh thấy mất rồi.
Anh lật lên thấy vết máu thì mỉm cười, thì ra cô đang che dấu vết máu lần đầu bị anh lấy đi, cô chu môi mà quay đi chỗ khác, thấy cũng đã thấy rồi làm gì được nữa ?
-- Tại sao lại che đậy ?
-- Không có.
-- Còn nói là không.
-- Mặc kệ chú.
-- Quay qua đây.
-- Không.
-- Nhanh lên quay mặt qua đây.
-- Không mà.
Anh đâu chịu thua cô, liền đi lại quay măt cô qua nhìn anh, cô không nhìn anh mà cũng biết được là anh đang cười cô rồi, gương mặt cô đỏ hồng lên rất đáng yêu,anh cưng nựng hai gò má của cô rồi hôn lên đó.
-- Vẫn nhạy cảm như vậy sao ?
-- Có đâu.
-- Có, đang tiếc sao ?
-- Tiếc.
-- Ừm tiếc khi bị tôi lấy đi lần đầu.
-- Phải rất tiếc.
-- Ồ...ừm..vậy tôi phải làm gì đó để cho em không tiếc rồi.
-- Chú định làm gì ?
Ánh mắt của anh trở nên biến thái hơn, anh nhìn vào khe ngực của cô làm cô lạnh sống lưng hết cả lên, cô kéo áo mình lại che đi phần đẩy đà của mình.
-- Chú..đúng là tên biến thái.
-- Ừm..biến thái vậy để tôi cho em xem thử.
-- Không cần, chú là trâu sao ?
-- Trâu mà có thể thịt được người mình thịt thì cũng chịu.
-- Vô sỉ.
-- Được rồi xuống dưới ăn trưa thôi.
Anh bế cô lên rồi đi về hướng cửa, mở cửa rồi đi ra ngoài vào thang máy, cô nằm trong lòng anh cảm nhận được sự yêu thương quan tâm anh dành cho cô, nhiều đến nhường nào ?
Bước ra khỏi thang máy, người làm thấy anh và cô thì cuối đầu chào, rồi tiếp tục công việc, dù họ thấy anh bế cô trên tay,cũng tò mò nhưng phận là người làm ai dám nhiều chuyện, nên bỏ qua cho êm chuyện.
Anh bế cô xuống phòng khách, đặt cô xuống ghế rồi anh ngồi kế bên cô , những món ăn trên bàn đều là những món có dinh dưỡng phù hợp cho cô, mỗi một món anh đều gắp cho cô, cô ăn thử thì nó vô cùng ngon, chắc tại đói bụng nên ăn sẽ ngon miệng hơn một chút.
Trong thời gian đó anh chu đáo gắp thức ăn cho cô, rồi giúp cô lau miệng, cả hai ăn xong thì lên phòng khách nghỉ ngơi, anh xem tài liệu, còn cô thì nằm lên đùi anh mà xem chương trình, các game show rồi đến phim, đến khi cô xem một bộ phim thì đúng ngay cảnh nóng,cô liền chuyển chương trình khác.
Cô đâu biết rằng từ nãy giờ anh đã thấy hết, chỉ mỉm cười rồi cuối xuống nói nhỏ bên tai cô.
-- Mùi vị cũng không tệ phải không ?
-- Chú không đứng đắn chút nào.
-- Có sao nói vậy, mà công nhận tôi muốn thử lại lần nữa.
--Chú muốn thử thì tự mình làm đi.
-- Một mình thì sao làm được, phải có thêm em mới hấp dẫn.
-- Chú đừng nói nữa.
Anh cười lên rồi, tiếp tục đọc tài liệu, còn cô thì muốn bốc khói trên đầu luôn rồi, từ cái đêm hôm qua tới giờ cô liền bị anh trêu đùa suốt, không thèm quan tâm cô chỉ tập trung xem chương trình của mình.
Vậy là một ngày diễn ra vô cùng êm đềm, hạnh phúc bên nhau không có gì chướng ngại, trong một ngày đó anh và cô hết làm việc rồi đi dạo trong vườn, nói chung đi hết trong biệt thự, rồi bận rộn cùng nhau đến hết ngày thì thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.