Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh

Chương 58

Linhh yy

30/01/2023

Đến tối phố xá lên đèn, người người qua lại tấp nập rất nhộn nhịp, nhưng trong căn biệt thự nào đó có hai thân thể đang ôm nhau ngủ ngon lành, đã vậy còn không chịu dậy,chắc tại giấc ngủ quá ngon lại hạnh phúc như vậy,bảo sao mà không chịu dậy.

Một lúc sau, cô trở mình bỗng cơ thể cứng đơ, không nhúc nhích được,liền tờ mờ mở mắt ra, đập vào mắt cô là lòng ngực rắn chắc của anh, được anh bao phủ biểu sao mà khó trở người, cô nhích người ra rồi ngước lên nhìn khuôn mặt anh đang ngủ say, trông hài hòa hơn lúc thức dậy.

Lý do khi anh ngủ, cái nét dễ chịu luôn hiện lên khiến cô cảm thấy rất đẹp trai nha, còn khi tỉnh dậy phải nói vô liêm sỉ hay trêu cô, càng không đứng đắn chút nào, nhưng cũng không phải là không đẹp trai, mà đẹp theo cái nét hào hoa lại còn yêu nghiệt nữa, bảo sao mấy cô gái không mê cho được.

Ngắm nhìn anh một lúc,cô quyết định gỡ tay anh ra, rồi bước xuống giường vào trong rửa mặt cho tỉnh táo lại sao đó mới ra ngoài,chảy chuốt lại mái tóc bị rối, cũng được một lúc mà vẫn không thấy anh tỉnh dậy,cô nghĩ không lẽ ngủ say đến vậy,liền đứng dậy đi lại chỗ anh ngồi xuống khum người xuống nhìn anh.

Thì bỗng một lực kéo cô xuống,bất ngờ không biết nói gì cô tròn mắt nhìn tên yêu nghiệt trước mắt nở nụ cười giang xảo,cô la lên .

-- Chú nãy giờ tỉnh rồi.

-- Cũng không hẳn.

-- Mau buông em ra, chú mau đi rửa mặt đi

-- Không đi mà em rửa giúp tôi đi.

-- Chú có tay tự mà rửa đi.

-- Nhưng tôi muốn em rửa cho tôi.

-- Không thèm nói chuyện với chú đâu.

-- Nhưng em vẫn nói đó thôi.

-- Chú...

Cô cứng họng khi bị anh phản đòn ,không biết nói gì hơn cô quay sang hờn dỗi anh, còn anh khi nãy còn hơn thua với cô bây giờ thấy cô hờn dỗi cũng không lo lắng gì, mà ngồi dậy sẵn tiện bế cô vào phòng tắm,cô vòng tay ôm cổ anh, bị đưa vào tắm cô ngờ vực hỏi anh.



-- Chú đưa em vào đây làm gì ?

-- Giúp tôi vệ sinh.

-- Chú tự làm đi.

-- Em không làm là ở trong đây luôn nhé.

-- Chú quá quắt.

-- Không chịu cũng phải chịu..

Anh nhoẻn miệng cười lên, còn cô thì không nói lên lời,đúng là ông chú già măt dày mà, nói không làm nhưng rồi cũng phải rửa mặt giúp anh,làm xong cả hai ra ngoài. Anh nhìn lên đồng hồ cũng đã mười chín giờ nên tranh thủ cùng cô xuống nhà ăn tối.

Xuống dưới nhà món ăn được đưa lên bàn trông rất hấp dẫn, nhìn thôi mà bụng cô đã kêu rộn lên hết,anh đẩy ghế ra cho cô ngồi xuống,xong mới đến lượt anh cả hai ngồi kế bên nhau, và rồi cùng nhau ăn tối.

Ăn xong thì cô muốn đi dạo trong vườn,anh cũng đồng ý cùng cô đi dạo , một vườn hoa hương thơm tỏa ra vô cùng thơm ,cô cưng nựng từng đóa hoa rồi cùng anh ngồi xuống chiếc ghế gỗ ngắm sao trên trời. Đến giữa khuya thì cả hai cùng nhau lên giường ngủ, ngủ một giấc dài cho đến sáng hôm sau.

----------

Hôm sau ,cả hai người cùng nhau thức dậy vệ sinh cá nhân rồi cùng nhau ăn sáng,sau đó mới lên công ty ,trên đường đến trụ sở chính nơi được xem là công ty lãnh đạo các chi nhánh lớn nhỏ trãi dài các nước, dù là anh không làm bên trụ sở chinh nhưng mọi chuyện bên trụ sở đều được anh nắm bắt rất rõ trong tay.

Đến nơi cô cùng anh bước ra khỏi xe, tất cả nhân viên khi nghe anh đến đều nghiêm trang để chuẩn bị chào đón anh, cô nhìn tổng thể một lượt phải nói quá hoành tráng,cô đi theo anh vào trong, nhân viên ở đây đều thấy anh gật đầu chào hỏi,khuôn mặt anh đã trở lại lúc ban đầu khi gặp anh, lạnh lùng quyết đoán nhưng cũng rất chi là đẹp trai.

Nhân viên chào anh chỉ gật đầu nhẹ rồi bước đi lên, vào thang máy những người cũng có chức vụ đang trong thang máy đứng chung với anh như muốn bức chết họ vậy, vô cùng ngột ngạc không thôi, đến khi thang máy mở ra anh liền cất tiếng.

-- Có việc thì làm tiếp đi, không cần theo tôi nữa.



-- Vâng.

Họ chỉ ' vâng ' rồi thôi sau đó ai ở đâu thì về chỗ làm việc,còn anh và cô thì vào phòng làm việc,vào trong cô nhìn xung quanh căn phòng được thiết kế vô cùng tỉ mỉ và rất tinh tế, cộng thêm khi thấy anh ngồi vào vị trí làm việc thì vô cùng mê người nha, cô cứ nhìn mãi đến khi anh cười lên rồi nói.

-- Đẹp lắm sao ?

-- Ừm...đẹp lắm.

-- Lại đây .

Cô nghe theo anh đi lại chỗ anh, thì anh kéo cô ngồi lên đùi anh nhìn cô nói.

-- Đẹp hơn khi có em ngồi cùng tôi

-- Ai thèm ngồi cùng chú chứ.

-- Em dám không ngồi.

-- Chú lại bắt nạt em.

-- Nào có.

-- Có kìa.

-- Được rồi đừng giận tôi đùa thôi.

-- Suốt ngày cứ đùa.

Anh cưng nựng má cô mà hôn lên xem như thoả thích, kế đó trong văn phòng một người làm việc một người ngồi chơi,lý do ai kia không muốn cô mệt mỏi nên không cho cô làm gì ? Còn cô thì buồn bã rảnh rỗi không có gì làm nên sinh ra chán hết phá này rồi phá cái kia, cuối cùng cô lại ngồi một chỗ chơi game cho rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook