Bảo Bối Nhỏ Của Tổng Tài Lưu Manh
Chương 62
Linhh yy
30/01/2023
Anh đi gần lại chỗ cô,nhìn cô cứ đăm đăm vào anh mà không chớp mắt, biết là cô đang say mê với thân hình của anh bây giờ, điều này làm nỗi hứng
trong người anh bắt đầu nổi dậy, cách cô nhìn anh không phải là ăn tươi
nuốt sống cũng không phải là kiểu biến thái giống như anh, mà là kiểu
thân hình săn chắc khiến cô say mê.
Giật mình lại thì cũng không đúng,cô không nhìn anh nữa mà chuyển sang hướng khác, đầu óc cô bây giờ có một linh cảm không tốt đó chính là cô sắp làm bữa ăn cho tên sói già đó rồi. Cô tìm cách thoát thân nhưng quên mất rằng anh đã đứng trước mặt cô từ bao giờ, bây giờ chạy có còn muộn nữa không ? Dĩ nhiên là đã quá muộn khỏi suy nghĩ cũng biết thân hình anh như thế cộng thêm anh nhanh tay thì làm sao cô chạy kịp, đành phải tìm cách khác vậy.
-- Chú muốn... muốn làm gì ?
-- Lúc ở bữa ăn,không phải em nói là tôi muốn gì cũng được mà đúng không ?
Cô đứng hình quên mất là còn câu nói đó có cô, bây giờ mới nhớ mà liệu lần này có thể thoát, và tất nhiên là không ,không thể nào xóa bỏ được lời nói đã thốt ra thì làm sao mà nuốt vào. Cô nhìn anh gượng gạo mỉm cười,nụ cười méo mó của làm anh không khỏi phì cười,cô lên tiếng.
-- Cái đó...
-- Không thể nuốt lời được.
Cô nuốt nước bọt vào trong ,thôi thì đâm lao thì phải theo lao thôi ai bảo mạnh miệng nói ra được thì cũng phải mạnh dạn mà chịu thôi, cô thầm than trong lòng không biết ngày mai sẽ ra sao nữa ? Huhu...
-- Em... có đâu.
-- Ừm... vậy thì tốt.
-- Chú.. muốn gì sao không mặc quần áo chứ ?
-- Hành sự sao lại mặc quần áo.
-- Haha ... vậy à..à em...em muốn đi vệ sinh.
Cô vừa bật dậy anh liền nhanh chóng đè cô xuống dưới thân mình,cô hét lên dù là biết chuyện gì sẽ đến,nhưng cô vẫn lo sợ..
-- Có thể... để lần..lần khác không ?
-- Không được như vậy là thất hứa.
Anh mỉm cười với cô,nụ cười mãn nguyện đầy sự kiu căng, cô muốn khóc trong lòng , biết là cô lo sợ anh liền dịu dàng hôn lên môi cô, nụ hôn không quá mạnh bạo mà là nhẹ nhàng chỉ nghe tiếng chóp chép vào nhau, eo ôi xấu hổ chết mất , bị anh hôn đến nỗi không phản khán được đủ hiểu anh thao túng tâm lý của cô như thế nào ?
Làm cô đê mê mà cùng anh hòa huyện vào nhau, nụ hôn ướt át đôi lúc nghe tiếng rên rỉ từ trong miệng cô phát ra, khiến anh dâng trào cảm xúc trong người.Buôn tha đôi môi bị anh hôn đến không thể nào đó hơn,anh hôn xuống xương quai xanh của cô, mút chúng làm nên một dấu ấn đó trên đó, cô uốn éo cơ thể miệng không ngừng thở ra hít vào cộng thêm tiếng rên của cô, bảo sao anh mê cô như vậy.
Đang triền miên trên người cô đột nhiên cô lên tiếng giọng nói đứt quãng.
-- Ưm...aa..chú..đừng cắn mà...
-- Bé con..thích không ?
-- Không..không thích...
-- Vậy sao ?
Anh trườn người xuống dưới,chiếc áo ngủ của cô bị anh lột ra khỏi người ,hai quả anh đào nảy nở khiến anh muốn xoa nắn rồi mút chúng ngày đêm, phải nói anh rất biến thái kiểu như vậy anh cũng ra được là quá ghê người,cô mà biết suy nghĩ của anh chắc phải bỏ chạy cho xong.
Bây giờ cô không phản khán gì vì biết thế nào cũng đến đành để im cho anh làm, tay anh chạm vào hai quả anh đào mà xoa nắn, khiến cô rên rỉ lên ,cả vơ thể đều uốn éo hai tay nắm chặt lấy tấm gar giường đến nỗi phải nhăn nheo lại.
Xoa nắn đã chán anh liền ngậm lấy hạt đậu mà mút chúng, khiến chúng phải cứng lên ,anh trêu đùa hạt đậu khiến cô khó chịu mà lên tiếng.
-- Ưm...đừng mà.. khó chịu..
-- Khó chịu chỗ nào hửm...
-- Aaa...ngứa ..ngứa...đừng trêu mà...
-- Vậy sao nên làm gì đây ta ?
-- Hức...chú bắt nạt..em ..ưm..
-- Vậy em nói gì đi tôi sẽ làm.
-- Ưm..ngứa..mút...
-- Mút hạt đậu này sao ?
-- Ư... phải...
-- Ngoan...
Anh hài lòng liền ngậm lấy *** *** *** mà mút lên, cô được như ý nguyện liền thoả mãn mà rên lên, trong khi đó anh vừa mút cái tay liền loàn từ phía dưới quần của cô, vì đây là quần ngắn nên rất dễ dàng một tay anh đã cởi ra, chỉ còn chiếc quần lót trắng tinh được bao phủ bởi nơi đẹp nhất.
Không nhanh không chậm anh liền cởi nốt chiếc quần đó ném xuống sàn ,cùng với bộ đồ ngủ lúc nãy của cô. Trên người cô không mảnh vải,trông cô bây giờ rất quyến rủ, miệng anh vừa mút hạt đậu,tay thì chạm vào nơi mỹ miều đẹp đẽ đó. Nhận thấy có gì đó chạm vào người cô, ngay chỗ đó cô liền rùng người lại miệng không ngừng ngân nga.
Giật mình lại thì cũng không đúng,cô không nhìn anh nữa mà chuyển sang hướng khác, đầu óc cô bây giờ có một linh cảm không tốt đó chính là cô sắp làm bữa ăn cho tên sói già đó rồi. Cô tìm cách thoát thân nhưng quên mất rằng anh đã đứng trước mặt cô từ bao giờ, bây giờ chạy có còn muộn nữa không ? Dĩ nhiên là đã quá muộn khỏi suy nghĩ cũng biết thân hình anh như thế cộng thêm anh nhanh tay thì làm sao cô chạy kịp, đành phải tìm cách khác vậy.
-- Chú muốn... muốn làm gì ?
-- Lúc ở bữa ăn,không phải em nói là tôi muốn gì cũng được mà đúng không ?
Cô đứng hình quên mất là còn câu nói đó có cô, bây giờ mới nhớ mà liệu lần này có thể thoát, và tất nhiên là không ,không thể nào xóa bỏ được lời nói đã thốt ra thì làm sao mà nuốt vào. Cô nhìn anh gượng gạo mỉm cười,nụ cười méo mó của làm anh không khỏi phì cười,cô lên tiếng.
-- Cái đó...
-- Không thể nuốt lời được.
Cô nuốt nước bọt vào trong ,thôi thì đâm lao thì phải theo lao thôi ai bảo mạnh miệng nói ra được thì cũng phải mạnh dạn mà chịu thôi, cô thầm than trong lòng không biết ngày mai sẽ ra sao nữa ? Huhu...
-- Em... có đâu.
-- Ừm... vậy thì tốt.
-- Chú.. muốn gì sao không mặc quần áo chứ ?
-- Hành sự sao lại mặc quần áo.
-- Haha ... vậy à..à em...em muốn đi vệ sinh.
Cô vừa bật dậy anh liền nhanh chóng đè cô xuống dưới thân mình,cô hét lên dù là biết chuyện gì sẽ đến,nhưng cô vẫn lo sợ..
-- Có thể... để lần..lần khác không ?
-- Không được như vậy là thất hứa.
Anh mỉm cười với cô,nụ cười mãn nguyện đầy sự kiu căng, cô muốn khóc trong lòng , biết là cô lo sợ anh liền dịu dàng hôn lên môi cô, nụ hôn không quá mạnh bạo mà là nhẹ nhàng chỉ nghe tiếng chóp chép vào nhau, eo ôi xấu hổ chết mất , bị anh hôn đến nỗi không phản khán được đủ hiểu anh thao túng tâm lý của cô như thế nào ?
Làm cô đê mê mà cùng anh hòa huyện vào nhau, nụ hôn ướt át đôi lúc nghe tiếng rên rỉ từ trong miệng cô phát ra, khiến anh dâng trào cảm xúc trong người.Buôn tha đôi môi bị anh hôn đến không thể nào đó hơn,anh hôn xuống xương quai xanh của cô, mút chúng làm nên một dấu ấn đó trên đó, cô uốn éo cơ thể miệng không ngừng thở ra hít vào cộng thêm tiếng rên của cô, bảo sao anh mê cô như vậy.
Đang triền miên trên người cô đột nhiên cô lên tiếng giọng nói đứt quãng.
-- Ưm...aa..chú..đừng cắn mà...
-- Bé con..thích không ?
-- Không..không thích...
-- Vậy sao ?
Anh trườn người xuống dưới,chiếc áo ngủ của cô bị anh lột ra khỏi người ,hai quả anh đào nảy nở khiến anh muốn xoa nắn rồi mút chúng ngày đêm, phải nói anh rất biến thái kiểu như vậy anh cũng ra được là quá ghê người,cô mà biết suy nghĩ của anh chắc phải bỏ chạy cho xong.
Bây giờ cô không phản khán gì vì biết thế nào cũng đến đành để im cho anh làm, tay anh chạm vào hai quả anh đào mà xoa nắn, khiến cô rên rỉ lên ,cả vơ thể đều uốn éo hai tay nắm chặt lấy tấm gar giường đến nỗi phải nhăn nheo lại.
Xoa nắn đã chán anh liền ngậm lấy hạt đậu mà mút chúng, khiến chúng phải cứng lên ,anh trêu đùa hạt đậu khiến cô khó chịu mà lên tiếng.
-- Ưm...đừng mà.. khó chịu..
-- Khó chịu chỗ nào hửm...
-- Aaa...ngứa ..ngứa...đừng trêu mà...
-- Vậy sao nên làm gì đây ta ?
-- Hức...chú bắt nạt..em ..ưm..
-- Vậy em nói gì đi tôi sẽ làm.
-- Ưm..ngứa..mút...
-- Mút hạt đậu này sao ?
-- Ư... phải...
-- Ngoan...
Anh hài lòng liền ngậm lấy *** *** *** mà mút lên, cô được như ý nguyện liền thoả mãn mà rên lên, trong khi đó anh vừa mút cái tay liền loàn từ phía dưới quần của cô, vì đây là quần ngắn nên rất dễ dàng một tay anh đã cởi ra, chỉ còn chiếc quần lót trắng tinh được bao phủ bởi nơi đẹp nhất.
Không nhanh không chậm anh liền cởi nốt chiếc quần đó ném xuống sàn ,cùng với bộ đồ ngủ lúc nãy của cô. Trên người cô không mảnh vải,trông cô bây giờ rất quyến rủ, miệng anh vừa mút hạt đậu,tay thì chạm vào nơi mỹ miều đẹp đẽ đó. Nhận thấy có gì đó chạm vào người cô, ngay chỗ đó cô liền rùng người lại miệng không ngừng ngân nga.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.