Chương 2: Chương 2
CrystalTramTram
20/07/2018
Biểu diễn đặc sắc tôi cho cô tiền còn nếu không thì......cút_Anh giống như sắp tức giận nói
Trong đầu cô như sắp nổ tung, không nói không rành lại bắt người ta biểu diễn? Còn đặc sắc mới cho cô tiền? Con người gì kì lạ vậy?
-Tôi có thể mặc lại quần áo không?_Cô cúi đầu, hai tay ôm ngực thật chặt cô rất không thích cảm giác trần trụi này mà, lại còn ở trước mặt tên đàn ông nguy hiểm này, việc này đối với thiếu nữ 18 tuổi như cô đúng là sỉ nhục và xấu hổ
-Không được_Anh nghiến răng nói, anh sắp không nhịn được rồi, sao trên đời này lại có một người ngốc như thế chứ?
Cô bị anh nhìn bằng ánh mắt nham hiểm và lạnh lùng như vậy sợ tới mức co rúm người lại, hai mắt đẫm nước, khóc nói:- Tôi không muốn bán nữa, anh cho tôi đi được không?
-Cmn! cô nghĩ đây là đâu? muốn đến là đến đi là đi_Anh thật sự bị cô chọc giận mà, đứng lên đi nhanh tới, cả người tỏa ra sát khí bức người. Ngón tay thô lỗ năng cầm cô lên, phun ra ba chữ:- Đừng có mơ
" Huhu...huhu" trên khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy nước mắt
-Chết tiệt! cô nín ngay cho tôi_Anh tức giận bóp mạnh cầm cô, khiến nó trở nên đau đớn cùng đỏ lựng
Ánh mắt như muốn giết người, khiến cô không tự chủ run rẩy bờ vai run run, hai bầu vú mềm mại trước ngực cũng theo đó đung đưa
Anh nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, có một loại cảm xúc muốn.......mẹ nó! anh vậy mà lại nổi phản ứng với con nhỏ ngu ngốc này
Bàn tay to lớn bế ngan eo người đang ngây ngốc kia, trực tiếp bước đến bên chiếc giường duy nhất trong phòng, tay cũng mở cúc áo sơ mi
Đột nhiên bị ngã xuống giường khiến cô hoàng hốt không thôi, định thần lại thì con người kia đã cởi áo sơ mi ra
Chui rúc vào trong trăn. Cô không muốn bị cưỡng hiếp đâu, cô muốn về nhà
Vứt áo sơ mi xuống đắt, tay tiếp tục di chuyển đến thắt lưng, ánh mắt không hề rời khỏi cô gái đang chui rúc vào trong trăn kia, khóe miệng rợi lên nụ cười tà mị. Trốn? có thể sao, cho đến khi trên người không còn thứ gì nữa, anh không nhanh không chậm bước đến chiếc giường.
Khó có người khiến cho anh phản ứng, anh có thể không "cưng chiều" cô thật tốt sao?
Trăn bị giựt ra, trên người mát lạnh khiến cô liều mạng đạp, lùi người về phía đầu giường lại bị anh bắt được kéo trở lại, cả khối thân thể nặng đè lên người cô
Mặc kệ nắm đấm nhỏ cô vun về phía mình, há miệng ngậm lấy một bên ngực tay còn lại bóp lấy một bên ngực
Trong đầu cô như sắp nổ tung, không nói không rành lại bắt người ta biểu diễn? Còn đặc sắc mới cho cô tiền? Con người gì kì lạ vậy?
-Tôi có thể mặc lại quần áo không?_Cô cúi đầu, hai tay ôm ngực thật chặt cô rất không thích cảm giác trần trụi này mà, lại còn ở trước mặt tên đàn ông nguy hiểm này, việc này đối với thiếu nữ 18 tuổi như cô đúng là sỉ nhục và xấu hổ
-Không được_Anh nghiến răng nói, anh sắp không nhịn được rồi, sao trên đời này lại có một người ngốc như thế chứ?
Cô bị anh nhìn bằng ánh mắt nham hiểm và lạnh lùng như vậy sợ tới mức co rúm người lại, hai mắt đẫm nước, khóc nói:- Tôi không muốn bán nữa, anh cho tôi đi được không?
-Cmn! cô nghĩ đây là đâu? muốn đến là đến đi là đi_Anh thật sự bị cô chọc giận mà, đứng lên đi nhanh tới, cả người tỏa ra sát khí bức người. Ngón tay thô lỗ năng cầm cô lên, phun ra ba chữ:- Đừng có mơ
" Huhu...huhu" trên khuôn mặt nhỏ nhắn dính đầy nước mắt
-Chết tiệt! cô nín ngay cho tôi_Anh tức giận bóp mạnh cầm cô, khiến nó trở nên đau đớn cùng đỏ lựng
Ánh mắt như muốn giết người, khiến cô không tự chủ run rẩy bờ vai run run, hai bầu vú mềm mại trước ngực cũng theo đó đung đưa
Anh nhìn mà miệng đắng lưỡi khô, có một loại cảm xúc muốn.......mẹ nó! anh vậy mà lại nổi phản ứng với con nhỏ ngu ngốc này
Bàn tay to lớn bế ngan eo người đang ngây ngốc kia, trực tiếp bước đến bên chiếc giường duy nhất trong phòng, tay cũng mở cúc áo sơ mi
Đột nhiên bị ngã xuống giường khiến cô hoàng hốt không thôi, định thần lại thì con người kia đã cởi áo sơ mi ra
Chui rúc vào trong trăn. Cô không muốn bị cưỡng hiếp đâu, cô muốn về nhà
Vứt áo sơ mi xuống đắt, tay tiếp tục di chuyển đến thắt lưng, ánh mắt không hề rời khỏi cô gái đang chui rúc vào trong trăn kia, khóe miệng rợi lên nụ cười tà mị. Trốn? có thể sao, cho đến khi trên người không còn thứ gì nữa, anh không nhanh không chậm bước đến chiếc giường.
Khó có người khiến cho anh phản ứng, anh có thể không "cưng chiều" cô thật tốt sao?
Trăn bị giựt ra, trên người mát lạnh khiến cô liều mạng đạp, lùi người về phía đầu giường lại bị anh bắt được kéo trở lại, cả khối thân thể nặng đè lên người cô
Mặc kệ nắm đấm nhỏ cô vun về phía mình, há miệng ngậm lấy một bên ngực tay còn lại bóp lấy một bên ngực
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.