Chương 50: Con Người Mới
Gió lạnh
25/04/2016
Sáng hôm sau
Tại sân trường Royal
Tất cả học sinh náo loạn cả lên . Không phải vì Thiên hay vì Vũ . Một con xe đen Lambori đen bóng và đắt đỏ vừa lao vào sân trường . Xe của Vũ và hắn đều đã có mặt ! Vậy là ai ? Hẳn tất cả đều tò mò về người chủ của chiếc xe ngoại này . Học sinh trong trường luôn biết tới mức độ giàu có của Băng và Vũ khi cả hai gần như thay xe như thay áo . Còn về hắn , dạo gần đây cậu hay đi xe riêng tới trường nên do đó phần nào lũ học sinh cũng hiểu hắn không phải là một người vừa vặn . Chỉ có điều họ không biết Thiên chính là hoàng tử thừa kế tài sản kếch xù nhà JK và là bảo bối độc tôn của Lâm gia . Nếu đến hắn họ còn không biết thì chẳng lý nào họ biết được nó ? Cánh của xe bật mở . Mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào đó .
Rồi .
Nhi bước ra . Hàng ngàn đôi mắt mở căng . Dưới ánh nắng , mái tóc màu hạt dẻ dày bóng mượt , làn da trắng như tuyết đông , đôi môi tươi như anh đào giữa mùa . Cô bước đi . Lạnh lùng và vô cảm . Tất cả đều chết trân vì nó . Vì vẻ đẹp và sức cuốn hút khó tả này . Cô đi qua . Như một cơn gió lạnh qua miền địa cực. Đối với mức độ lạnh lùng của Thiên và nó bây giờ thì cậu . . . - còn - thua - xa
Vào lớp
Ngỡ tưởng như mọi người đã thấy hết . Song chưa . Tất cả con mắt trong lớp đều nhìn nó hiếu kì . Nhưng chẳng một ai dám đến gần bởi mức độ nguy hiểm rất cao đang bao quanh cô . Thiên chau mày nhìn nó . Có lẽ , hình ảnh của hắn hay thậm chí là cái nhìn của cậu cũng chẳng được mắt cô lọt vào dù là một tia nhỏ . Băng và Vũ suýt hét lên kinh hoàng trước cô , nếu đại não họ không kịp kìm chế được thì chắc cả một ngôi trường sẽ sập ngay và báo chia sẽ đưa tin là : Ngôi trường Royal đã bị sập bởi hai giọng hét siêu nhiên . Cả ba người kia phải chăng đang nghĩ cô sẽ ngồi vào chỗ quen thuộc có Thiên và họ đang chờ để thẩm vấn và tra tấn cô . Thế nhưng . Nhi đi thẳng , cô không có dấu hiệu nào như là ba người kia muốn vì cô ghê tởm cái chỗ ngồi như vết xe đổ của cô . Băng và Vũ khó hiểu , cả hai cứ nhìn theo cô , chắc hai người đó đang muốn biết cô muốn làm gì . Rất nay cho họ bởi còn được võng mạc cô tiếp thu , không như hắn . . . Cô ngồi xuống , lôi trong balo ra laptop . Muôn người đều ngạc nhiên , riêng ba người trố mắt . Một học sinh gương mẫu là đây . Chắc nhìn nhầm . Bởi trong balo cô chẳng có sách vở hay bút thước . Đó cũng là những suy nghĩ riêng của ba người còn những người kia đang trên đỉnh cao của sự tò mò với cô - một người lạ . Thiên không thể chịu nổi , cậu rời khỏi bàn , xách balo xuống bàn sau Băng và Vũ - nơi cô đang ngự trị . Cậu cứ nhìn nó . Thiên thật sự không biết là nó có laptop . Rõ rằng đây không phải là khinh thường mà là cậu thực sự chỉ thấy nó luôn ôm Ipad và lúc nào cũng thế . Trong phòng của hai người cũng hẳn là chưa có nữa trừ của cậu . Thiên nghi hoặc . Cũng có thể là mới mua . Loại này khá đắt đỏ trên thị trường nên ít ai dùng đến , xử lý thông tin thuộc loại siêu nhanh , tốc độ lưu trữ cũng rất hẳn . . . Nhưng vấn đề là cô cần dùng đến nó để làm gì ?
Thiên cũng dùng loại này song cậu vẫn chưa lý giải nổi được việc nó cần dùng laptop để làm gì trong khi suốt ngày ôm ipad , điện thoại , tivi . . . Và rồi cả thái độ hôm nay nữa ? Tất cả đối với cậu là một ẩn số?
- Em vừa mới mua nó à ? - hắn hỏi
Đáp lại câu hỏi đó chỉ là một sự thờ ơ vô cảm . Cô đang tập trung cao vào màn hình máy tính . Đôi lúc mày khẽ nhăn lại . Cậu không thể biết cô đang làm gì vì màn hình bị quay đối lưng với cậu
- Em đang làm gì vậy ?Nhi vẫn không trả lời , Vũ cũng quay xuống . Cậu cũng nhìn thấy cảnh tượng chẳng khác hắn là mấy . Tất nhiên là cậu khác với Thiên vì cậu là anh trai của nó
- Em đang làm việc à . Ba mẹ mới với anh về việc giao cho em một số dự án ? - Vũ nói và cũng đồng nghĩa với việc Thiên hiểu
- Làm việc ? - hắn hỏi
- Tất nhiên ! Cậu đừng mơ tưởng là bảo bối sẽ làm việc cho gia đình cậu . Ít ra nên làm cho nhà mình trước sau đó rồi thì tính sau - Vũ vênh mặt
Thiên cũng chẳng thèm nói nữa . Cậu lôi laptop ra và hoàn thành tiếp đống công việc như núi
- Hai người tính làm việc đồng đội à ! Đúng là . . .
Trong suốt giờ học , cô và hắn luôn tập trung cao độ cho công việc của mình . Thiên Di cũng không đi học và điều đó làm cô thấy thoải mái hơn . Đôi lúc , cô khẽ liếc sang hắn , chỉ thấy in hình màn hình máy tính sáng trưng thu nhỏ và hắn cũng vậy . Cả hai ánh mắt luôn nhìn nhau nhưng chẳng bao giờ trùng nhau giống như đã lệch quỹ đạo . Sự xuất hiện của một thiên thần trong lớp và sự biến mất của một thiên tài trong trường không thể không làm các giáo theo chú ý . Hết thảy học sinh đều gắn mác cho cô là học sinh mới và cũng treo cho Thiên cái biển " đào hoa " từ đó
- Hoàng Ngọc Băng Nhi ! Lên bảng - cô giáo dậy triết gọi
Bà cô đang muốn kiểm tra xem học trò bảo bối của Royal không thua gì Hoàng Ngọc Băng Nhi của The Rose trừ sắc đẹp đang ở đâu . Bà ta hẳn cũng biết sự xuất hiện của người đẹp trong lớp này . Có lẽ bà ta không quan tâm . Điều bà ta đang muốn là kiểm tra tính đúng sai của thông tin hiện đang hot . Nhi nhăn mặt như bị ai làm phiền trong lúc tập trung cao độ . Gấp laptop lại , cô đứng dậy khiến mọi người đều ngạc nhiên trừ 3 người . Cô lên bảng , đúng như yêu cầu . Bà ta nhăn mặt lại , đây là dấu hiệu của tử thần khi gặp bà ta
- Em là ai ? Tôi gọi Hoàng Ngọc Băng Nhi chứ không phải em ?
Nó vẫn đứng yên , không động tĩnh
- Em bị điếc sao ? - bà ta trừng mắt
- Hoàng Ngọc Băng Nhi- miệng nó thốt lên . Lạnh thật . Khiến Thiên giật mình rồi khỏi máy tính để xác minh xem đó có phải là vợ mình thật hay không
- Xấc xược . Em tưởng tôi là kẻ IQ thiểu năng đến nỗi không biết cái thiên tài của trường này hay sao ? Còn dám tự nhận . Tôi sẽ gọi hiệu trưởng tới đây
Cả lớp mặt không còn giọt máu . Dây vào bà cô này đã đủ để biết nay lại thêm hiệu trưởng chắc không sống nổi . Có lẽ chỉ gia tộc Hoàng Ngọc mới ra được lệnh . Học sinh ở đây đều biết như thế nên chẳng mấy ai dám lấy thế lực bé nhỏ ra lên mặt . Đó chính là sự công bằng trong môi trường giáo dục hàng đầu
- Tốt thôi !
- Em . . . - bà ta tức nghẹn cổ họng Chỉ chốc sau , hiệu trưởng đã lên , lớp học im ắng. Nó và giáo viên dạy triết đang đứng trên bục giảng giống như một mình nó chống chọi với tất cả giông tố mà không một ai bên cạnh
- Cô có chuyện gì sao !
- Thầy phải làm cho ra miễ chuyện này . Kẻ này dám giai mạo thiên tài - bà cô giương ánh mắt quyền uy
Nó cũng không thèm nói . Căn bản là không muốn mới vì giải thích cũng chỉ tốn calo . Ông hiệu trưởng đẩy gọng kính . Dưới lớp , nhiều học sinh tay chân sự cầm cập đến giỏ tranh sách cũng không xong . Ánh mắt lướt qua lớp , nó giật mình vì vừa bắt gặp ánh nhìn của hắn . Như phản xạ có điều kiện , cô vội vã né tránh
- Nghiêm trọng đấy . Em mới em là Hoàng Ngọc Băng Nhi nhưng mà em và con bé thiên tài ấy khác nhau như mặt đất với bầu trời vậy . Em có thể chứng minh không
- Không thích - nó nói
- Em thật xấc xược . Kể cả với tôi và thầy hiệu trưởng . Không biết gia đình em đã giáo dục em như thế nào nhưng theo tình hình này thì kỳ thực là không ổn . Gia đình là nơi dạy dỗ em , hẳn gia đình em cũng chẳng tốt đẹp và gia giáo gì nên nhân cách em cũng như vậy . Hay gia đình em cũng toàn là những người vô giáo dục - bà ta lên tiếng . Trong tâm trí bà ta hẳn trong ngôi trường này chưa một ai thoát khỏi quyền lực thâu tóm của trường nhưng bà ta đã lầm
Bàn tay nó nắm thành quyền
Nỗi căm tức đến đỉnh song ở dưới lớp , còn có một người tức giận gấp ngàn lần . Vũ đập tay đứng dậy
- khốn nạn !
Lại tiếp tục . Tất cả đều trợn tròn mắt kinh ngạc . Ông hiệu trưởng trừng mắt rồi trợn mắt và . . . Cúi người lễ độ làm mọi người suýt chết . Vũ đi lên . Việc Vũ là người thừa kế của JW thì tất thảy ai cũng biết vì dạo gần đây cậu bắt đầu xuất hiện nhiều trên các mặt báo và trực tiếp đứng ra tiếp quản công ty lớn của gia đình còn cô , chưa một lần xuất hiện , con người cô ít nhiều còn là ẩn số với báo chí trong nước chưa kể khi về Royal cô lại dưới danh nghĩa nhận học bổng và make up xấu xí như thế để rồi hôm nay bỗng lột xác thì thật làm người khác sock . Cơn giận trong cậu ức chế khiến cậu muốn đáng người
- thiếu gia ! Người . . .
Mọi người nhìn Vũ đang làm gì đó trước thế chiến
- câm miệng - Vũ hét lên
Bà cô lắp bắp
- Em là . . .
- Hoàng Minh Vũ
Một số học viên bắt đầu khinh bỉ bà cô già không đọc báo , không xem tin tức này là con người nguyên thủy
- ra là vậy - bà ta cười - xin chào thiếu gia . Người băn khoăn hay bất bình gì chăng ! Cậu biết đấy ! Hoàng Ngọc Băng Nhi được xem là thiên tài , là bộ mặt của trường chúng ta nay cô ta lại đến giả mạo . Đứng trên lập trường của một người chủ tập đoàn , cậu nên biết phân biệt nặng nhẹ . Việc này vô cùng nghiêm trọng và ảnh hưởng lớn . Cô ta làm như thế chẳng khác nào xem JW toàn là một đám bù nhìn
Gã hiệu trưởng có vẻ hài lòng . Nếu vụ này gây được ấn tượng những người hết mực tận tâm cho tập đoàn thì lương của bà ta sẽ thêm vài con số 0 thậm chí là vài chục
- với cái giọng dẻo ngọt này của bà tại sao lại làm giáo viên . Thật là lãng phí nhân tài
- cậu quá khen - bà ta cười sung sướng
- quả thật là chuyện này rất lớn , sẽ chấn động cả Royal này
- vâng . Không sai - ông hiệu trưởng chen vào . Gã cũng muốn cướp công
- bởi vì cô ta - Vũ chỉ tay vào nó - là Hoàng Ngọc Băng Nhi , cô con gái duy nhất của Hoàng Ngọc , em gái của Hoàng Minh Vũ , bảo bối của The Rose và Jw và trên đời này chỉ có một thiên tài là Hoàng Ngọc Băng Nhi thôi ! Là-em-gái-tôi . Kẻ-sinh-ra-trong-gia-đình- vô-giáo-dục - Vũ gằn giọng
- thiếu. . . . gia . . . - hai kẻ kia lắp bắp
Họ đã quá ngu si , mù quáng với chút quyền lực nhỏ bé trong tay mà làm càn . Họ không nhận ra điều căn bản này
Dưới lớp một số kẻ miệng lắp bắp " . . . . Hoàng . . . .ngọc . . . "
Giờ ra chơi
Như vị cứu tinh thoát khỏi sự bức bối của lớp học . Tất cả đều thở phào nhẹ nhõm . Rồi ai nấy lại bắt đầu loan tin ầm ĩ . Nhi luồn tay ra sau gáy . Cô nghiêng cổ cho đỡ mỏi rồi gấp máy lại , rời khỏi lớp . Cô xuống căn tin . Cái bụng réo lên vì đói . Gần hai ngày nay cô chưa bỏ gì vào bụng trong khi đêm qua lại thức thâu đêm . Ít ra cô cũng cần phải sống cho đến khi hoàn thành xong một việc . Lúc đó có như thế nào cô cũng mặc kệ . Ngồi vào bàn , cô gọi ngay một ít bánh , một ly sữa , một ly cà phê với tâm trạng không tốt . Bữa ăn không ngon nay lại càng tệ khi có một kẻ phá đám . Một tốp nữ sinh đến gần bên cô không khỏi thu hút sự chú ý của cả nơi này . Chừng 7,8 đứa mắt xanh phấn son lòe loẹt , tóc đủ kiểu màu Thật chướng mắt khi trong trường này lại có những tế bào ung thư , một nhỏ tiến lên , đập tay xuống bàn - mày là Hoàng Ngọc Băng Nhi à - thì sao ? - nó nói . Giọng nói bay và nhẹ như mây - tốt . Cuối cùng cũng gặp được người con gái của sự ngưỡng mộ - nhỏ cười thích thú . Kéo theo đó là tiếng cười khoái trá của mấy con nhỏ phía sau - đồ điên ! - nó nói rồi toan đứng dậy Một bàn tay đã giữ lấy tay nó , kéo nó đứng đậy - mày vừa nói cái gì ? - điếc sao ? Đồ điên - nó nhấn mạnh - mày . . . . - nhỏ nghiến răng - sao ? - mày có được tất cả . Sắc đẹp , quyền lực , gia thế , địa vị đều là nhất . Cái gì mày cũng đứng trên đỉnh cao ! Tại sao ! Mày trở thành hình mẫu tuyệt vời trong mắt đàn ông và khuôn mẫu hoàn mĩ trong mắt phụ nữ . Nhưng mày sẽ không được như thế đâu - nhỏ nâng ly cà phê lên . Hất mạnh . Cô bình tĩnh xoay chân . Cả ly cà phê hất thẳng vào người phía sau nó . Kẻ hứng chịu đó là Thiên Di . Nhỏ vừa mới đến nên hẳn không biết gì ! Không . Phải gọi là quá rõ khi nhỏ chẳng khác nào là hiện thân của hồ ly tinh . Thiên , Băng , Vũ chau mày . Cả ba đều đã có mặt từ sau khi nó rời khỏi lớp . Cô không nói gì , đến bên bàn , cầm ly sinh tố dâu và hất thẳng vào mặt con nhỏ láo toét đó . Cô đã không muốn đụng chạm thì đừng chạm đến cô . Là bọn họ gây sự trước . Cô cũng biết bọn chúng có chuẩn bị máy quay . Muốn làm xấu cô , chúng nghĩ cô là tiểu thư ẻo lả hay sao . Nhỏ kia nghiến răng . Khuôn mặt dính đầy chất đỏ , quát lên như mình có quyền uy - con khốn nạn . Lên tiếp theo . Một tốp 10 đứa con gái tiến lên để đánh đồng đội . Nhưng . Bọn chúng chọn nhầm người rồi và đặc biệt lại là người mang tâm trạng tệ nhất . Lửa giận bùng phát , cô gần như không còn lý tính . Cú đá xoay chân cuối cùng nó dành cho con nhỏ đứng đầu . Tất cả nằm la liệt trên mặt đất trước sự kinh ngạc của đám học sinh trong đó có hắn - cô ấy biết võ - không hẳn . Chỉ biết đủ để phòng thân , con bé học lúc 10 tuổi sau đó nó bỏ -Vũ giải thích- không tồi - hắn nói Vừa vặn , cô đi ngang qua hắn , nghe được cậu khen ngợi của hắn . Không tồi ư . Đúng là không tồi nhưng đủ sức để giết chết hắn . Lâm Hàn Thiên , bây giờ cô thật muốn hắn biến mất khỏi cõi đời này để cô không suy tư về hắn , không nghĩ về hắn và đau vì hắn . Tay cô cảm thấy những ngón tay ấm áp của ai đó đang lướt trên những ngón tay thon mềm mại . Cô đang muốn quay lại thì
- Hàn Thiên - Di tiến lại gần Thiên
Hắn quay về phía Thiên Di nhưng tay vẫn nắm lấy tay cô
- cậu có chuyện gì sao ?
- chỉ là tớ có chuyện riêng muốn nói với cậu - lời mới thoát ra khỏi cửa miệng mặt nhỏ đỏ lên tỏ vẻ xấu hổ , thẹn thùng
Cô chán ghét bộ mặt giả tạo đó và cô cảm thấy mình ghét lây sang Thiên . Cô rút tay ra khỏi tay hắn rồi rời đi trước sự khó hiểu của mọi người và niềm sung sướng của Thiên Di
Tại sân trường Royal
Tất cả học sinh náo loạn cả lên . Không phải vì Thiên hay vì Vũ . Một con xe đen Lambori đen bóng và đắt đỏ vừa lao vào sân trường . Xe của Vũ và hắn đều đã có mặt ! Vậy là ai ? Hẳn tất cả đều tò mò về người chủ của chiếc xe ngoại này . Học sinh trong trường luôn biết tới mức độ giàu có của Băng và Vũ khi cả hai gần như thay xe như thay áo . Còn về hắn , dạo gần đây cậu hay đi xe riêng tới trường nên do đó phần nào lũ học sinh cũng hiểu hắn không phải là một người vừa vặn . Chỉ có điều họ không biết Thiên chính là hoàng tử thừa kế tài sản kếch xù nhà JK và là bảo bối độc tôn của Lâm gia . Nếu đến hắn họ còn không biết thì chẳng lý nào họ biết được nó ? Cánh của xe bật mở . Mọi ánh nhìn đều đổ dồn vào đó .
Rồi .
Nhi bước ra . Hàng ngàn đôi mắt mở căng . Dưới ánh nắng , mái tóc màu hạt dẻ dày bóng mượt , làn da trắng như tuyết đông , đôi môi tươi như anh đào giữa mùa . Cô bước đi . Lạnh lùng và vô cảm . Tất cả đều chết trân vì nó . Vì vẻ đẹp và sức cuốn hút khó tả này . Cô đi qua . Như một cơn gió lạnh qua miền địa cực. Đối với mức độ lạnh lùng của Thiên và nó bây giờ thì cậu . . . - còn - thua - xa
Vào lớp
Ngỡ tưởng như mọi người đã thấy hết . Song chưa . Tất cả con mắt trong lớp đều nhìn nó hiếu kì . Nhưng chẳng một ai dám đến gần bởi mức độ nguy hiểm rất cao đang bao quanh cô . Thiên chau mày nhìn nó . Có lẽ , hình ảnh của hắn hay thậm chí là cái nhìn của cậu cũng chẳng được mắt cô lọt vào dù là một tia nhỏ . Băng và Vũ suýt hét lên kinh hoàng trước cô , nếu đại não họ không kịp kìm chế được thì chắc cả một ngôi trường sẽ sập ngay và báo chia sẽ đưa tin là : Ngôi trường Royal đã bị sập bởi hai giọng hét siêu nhiên . Cả ba người kia phải chăng đang nghĩ cô sẽ ngồi vào chỗ quen thuộc có Thiên và họ đang chờ để thẩm vấn và tra tấn cô . Thế nhưng . Nhi đi thẳng , cô không có dấu hiệu nào như là ba người kia muốn vì cô ghê tởm cái chỗ ngồi như vết xe đổ của cô . Băng và Vũ khó hiểu , cả hai cứ nhìn theo cô , chắc hai người đó đang muốn biết cô muốn làm gì . Rất nay cho họ bởi còn được võng mạc cô tiếp thu , không như hắn . . . Cô ngồi xuống , lôi trong balo ra laptop . Muôn người đều ngạc nhiên , riêng ba người trố mắt . Một học sinh gương mẫu là đây . Chắc nhìn nhầm . Bởi trong balo cô chẳng có sách vở hay bút thước . Đó cũng là những suy nghĩ riêng của ba người còn những người kia đang trên đỉnh cao của sự tò mò với cô - một người lạ . Thiên không thể chịu nổi , cậu rời khỏi bàn , xách balo xuống bàn sau Băng và Vũ - nơi cô đang ngự trị . Cậu cứ nhìn nó . Thiên thật sự không biết là nó có laptop . Rõ rằng đây không phải là khinh thường mà là cậu thực sự chỉ thấy nó luôn ôm Ipad và lúc nào cũng thế . Trong phòng của hai người cũng hẳn là chưa có nữa trừ của cậu . Thiên nghi hoặc . Cũng có thể là mới mua . Loại này khá đắt đỏ trên thị trường nên ít ai dùng đến , xử lý thông tin thuộc loại siêu nhanh , tốc độ lưu trữ cũng rất hẳn . . . Nhưng vấn đề là cô cần dùng đến nó để làm gì ?
Thiên cũng dùng loại này song cậu vẫn chưa lý giải nổi được việc nó cần dùng laptop để làm gì trong khi suốt ngày ôm ipad , điện thoại , tivi . . . Và rồi cả thái độ hôm nay nữa ? Tất cả đối với cậu là một ẩn số?
- Em vừa mới mua nó à ? - hắn hỏi
Đáp lại câu hỏi đó chỉ là một sự thờ ơ vô cảm . Cô đang tập trung cao vào màn hình máy tính . Đôi lúc mày khẽ nhăn lại . Cậu không thể biết cô đang làm gì vì màn hình bị quay đối lưng với cậu
- Em đang làm gì vậy ?Nhi vẫn không trả lời , Vũ cũng quay xuống . Cậu cũng nhìn thấy cảnh tượng chẳng khác hắn là mấy . Tất nhiên là cậu khác với Thiên vì cậu là anh trai của nó
- Em đang làm việc à . Ba mẹ mới với anh về việc giao cho em một số dự án ? - Vũ nói và cũng đồng nghĩa với việc Thiên hiểu
- Làm việc ? - hắn hỏi
- Tất nhiên ! Cậu đừng mơ tưởng là bảo bối sẽ làm việc cho gia đình cậu . Ít ra nên làm cho nhà mình trước sau đó rồi thì tính sau - Vũ vênh mặt
Thiên cũng chẳng thèm nói nữa . Cậu lôi laptop ra và hoàn thành tiếp đống công việc như núi
- Hai người tính làm việc đồng đội à ! Đúng là . . .
Trong suốt giờ học , cô và hắn luôn tập trung cao độ cho công việc của mình . Thiên Di cũng không đi học và điều đó làm cô thấy thoải mái hơn . Đôi lúc , cô khẽ liếc sang hắn , chỉ thấy in hình màn hình máy tính sáng trưng thu nhỏ và hắn cũng vậy . Cả hai ánh mắt luôn nhìn nhau nhưng chẳng bao giờ trùng nhau giống như đã lệch quỹ đạo . Sự xuất hiện của một thiên thần trong lớp và sự biến mất của một thiên tài trong trường không thể không làm các giáo theo chú ý . Hết thảy học sinh đều gắn mác cho cô là học sinh mới và cũng treo cho Thiên cái biển " đào hoa " từ đó
- Hoàng Ngọc Băng Nhi ! Lên bảng - cô giáo dậy triết gọi
Bà cô đang muốn kiểm tra xem học trò bảo bối của Royal không thua gì Hoàng Ngọc Băng Nhi của The Rose trừ sắc đẹp đang ở đâu . Bà ta hẳn cũng biết sự xuất hiện của người đẹp trong lớp này . Có lẽ bà ta không quan tâm . Điều bà ta đang muốn là kiểm tra tính đúng sai của thông tin hiện đang hot . Nhi nhăn mặt như bị ai làm phiền trong lúc tập trung cao độ . Gấp laptop lại , cô đứng dậy khiến mọi người đều ngạc nhiên trừ 3 người . Cô lên bảng , đúng như yêu cầu . Bà ta nhăn mặt lại , đây là dấu hiệu của tử thần khi gặp bà ta
- Em là ai ? Tôi gọi Hoàng Ngọc Băng Nhi chứ không phải em ?
Nó vẫn đứng yên , không động tĩnh
- Em bị điếc sao ? - bà ta trừng mắt
- Hoàng Ngọc Băng Nhi- miệng nó thốt lên . Lạnh thật . Khiến Thiên giật mình rồi khỏi máy tính để xác minh xem đó có phải là vợ mình thật hay không
- Xấc xược . Em tưởng tôi là kẻ IQ thiểu năng đến nỗi không biết cái thiên tài của trường này hay sao ? Còn dám tự nhận . Tôi sẽ gọi hiệu trưởng tới đây
Cả lớp mặt không còn giọt máu . Dây vào bà cô này đã đủ để biết nay lại thêm hiệu trưởng chắc không sống nổi . Có lẽ chỉ gia tộc Hoàng Ngọc mới ra được lệnh . Học sinh ở đây đều biết như thế nên chẳng mấy ai dám lấy thế lực bé nhỏ ra lên mặt . Đó chính là sự công bằng trong môi trường giáo dục hàng đầu
- Tốt thôi !
- Em . . . - bà ta tức nghẹn cổ họng Chỉ chốc sau , hiệu trưởng đã lên , lớp học im ắng. Nó và giáo viên dạy triết đang đứng trên bục giảng giống như một mình nó chống chọi với tất cả giông tố mà không một ai bên cạnh
- Cô có chuyện gì sao !
- Thầy phải làm cho ra miễ chuyện này . Kẻ này dám giai mạo thiên tài - bà cô giương ánh mắt quyền uy
Nó cũng không thèm nói . Căn bản là không muốn mới vì giải thích cũng chỉ tốn calo . Ông hiệu trưởng đẩy gọng kính . Dưới lớp , nhiều học sinh tay chân sự cầm cập đến giỏ tranh sách cũng không xong . Ánh mắt lướt qua lớp , nó giật mình vì vừa bắt gặp ánh nhìn của hắn . Như phản xạ có điều kiện , cô vội vã né tránh
- Nghiêm trọng đấy . Em mới em là Hoàng Ngọc Băng Nhi nhưng mà em và con bé thiên tài ấy khác nhau như mặt đất với bầu trời vậy . Em có thể chứng minh không
- Không thích - nó nói
- Em thật xấc xược . Kể cả với tôi và thầy hiệu trưởng . Không biết gia đình em đã giáo dục em như thế nào nhưng theo tình hình này thì kỳ thực là không ổn . Gia đình là nơi dạy dỗ em , hẳn gia đình em cũng chẳng tốt đẹp và gia giáo gì nên nhân cách em cũng như vậy . Hay gia đình em cũng toàn là những người vô giáo dục - bà ta lên tiếng . Trong tâm trí bà ta hẳn trong ngôi trường này chưa một ai thoát khỏi quyền lực thâu tóm của trường nhưng bà ta đã lầm
Bàn tay nó nắm thành quyền
Nỗi căm tức đến đỉnh song ở dưới lớp , còn có một người tức giận gấp ngàn lần . Vũ đập tay đứng dậy
- khốn nạn !
Lại tiếp tục . Tất cả đều trợn tròn mắt kinh ngạc . Ông hiệu trưởng trừng mắt rồi trợn mắt và . . . Cúi người lễ độ làm mọi người suýt chết . Vũ đi lên . Việc Vũ là người thừa kế của JW thì tất thảy ai cũng biết vì dạo gần đây cậu bắt đầu xuất hiện nhiều trên các mặt báo và trực tiếp đứng ra tiếp quản công ty lớn của gia đình còn cô , chưa một lần xuất hiện , con người cô ít nhiều còn là ẩn số với báo chí trong nước chưa kể khi về Royal cô lại dưới danh nghĩa nhận học bổng và make up xấu xí như thế để rồi hôm nay bỗng lột xác thì thật làm người khác sock . Cơn giận trong cậu ức chế khiến cậu muốn đáng người
- thiếu gia ! Người . . .
Mọi người nhìn Vũ đang làm gì đó trước thế chiến
- câm miệng - Vũ hét lên
Bà cô lắp bắp
- Em là . . .
- Hoàng Minh Vũ
Một số học viên bắt đầu khinh bỉ bà cô già không đọc báo , không xem tin tức này là con người nguyên thủy
- ra là vậy - bà ta cười - xin chào thiếu gia . Người băn khoăn hay bất bình gì chăng ! Cậu biết đấy ! Hoàng Ngọc Băng Nhi được xem là thiên tài , là bộ mặt của trường chúng ta nay cô ta lại đến giả mạo . Đứng trên lập trường của một người chủ tập đoàn , cậu nên biết phân biệt nặng nhẹ . Việc này vô cùng nghiêm trọng và ảnh hưởng lớn . Cô ta làm như thế chẳng khác nào xem JW toàn là một đám bù nhìn
Gã hiệu trưởng có vẻ hài lòng . Nếu vụ này gây được ấn tượng những người hết mực tận tâm cho tập đoàn thì lương của bà ta sẽ thêm vài con số 0 thậm chí là vài chục
- với cái giọng dẻo ngọt này của bà tại sao lại làm giáo viên . Thật là lãng phí nhân tài
- cậu quá khen - bà ta cười sung sướng
- quả thật là chuyện này rất lớn , sẽ chấn động cả Royal này
- vâng . Không sai - ông hiệu trưởng chen vào . Gã cũng muốn cướp công
- bởi vì cô ta - Vũ chỉ tay vào nó - là Hoàng Ngọc Băng Nhi , cô con gái duy nhất của Hoàng Ngọc , em gái của Hoàng Minh Vũ , bảo bối của The Rose và Jw và trên đời này chỉ có một thiên tài là Hoàng Ngọc Băng Nhi thôi ! Là-em-gái-tôi . Kẻ-sinh-ra-trong-gia-đình- vô-giáo-dục - Vũ gằn giọng
- thiếu. . . . gia . . . - hai kẻ kia lắp bắp
Họ đã quá ngu si , mù quáng với chút quyền lực nhỏ bé trong tay mà làm càn . Họ không nhận ra điều căn bản này
Dưới lớp một số kẻ miệng lắp bắp " . . . . Hoàng . . . .ngọc . . . "
Giờ ra chơi
Như vị cứu tinh thoát khỏi sự bức bối của lớp học . Tất cả đều thở phào nhẹ nhõm . Rồi ai nấy lại bắt đầu loan tin ầm ĩ . Nhi luồn tay ra sau gáy . Cô nghiêng cổ cho đỡ mỏi rồi gấp máy lại , rời khỏi lớp . Cô xuống căn tin . Cái bụng réo lên vì đói . Gần hai ngày nay cô chưa bỏ gì vào bụng trong khi đêm qua lại thức thâu đêm . Ít ra cô cũng cần phải sống cho đến khi hoàn thành xong một việc . Lúc đó có như thế nào cô cũng mặc kệ . Ngồi vào bàn , cô gọi ngay một ít bánh , một ly sữa , một ly cà phê với tâm trạng không tốt . Bữa ăn không ngon nay lại càng tệ khi có một kẻ phá đám . Một tốp nữ sinh đến gần bên cô không khỏi thu hút sự chú ý của cả nơi này . Chừng 7,8 đứa mắt xanh phấn son lòe loẹt , tóc đủ kiểu màu Thật chướng mắt khi trong trường này lại có những tế bào ung thư , một nhỏ tiến lên , đập tay xuống bàn - mày là Hoàng Ngọc Băng Nhi à - thì sao ? - nó nói . Giọng nói bay và nhẹ như mây - tốt . Cuối cùng cũng gặp được người con gái của sự ngưỡng mộ - nhỏ cười thích thú . Kéo theo đó là tiếng cười khoái trá của mấy con nhỏ phía sau - đồ điên ! - nó nói rồi toan đứng dậy Một bàn tay đã giữ lấy tay nó , kéo nó đứng đậy - mày vừa nói cái gì ? - điếc sao ? Đồ điên - nó nhấn mạnh - mày . . . . - nhỏ nghiến răng - sao ? - mày có được tất cả . Sắc đẹp , quyền lực , gia thế , địa vị đều là nhất . Cái gì mày cũng đứng trên đỉnh cao ! Tại sao ! Mày trở thành hình mẫu tuyệt vời trong mắt đàn ông và khuôn mẫu hoàn mĩ trong mắt phụ nữ . Nhưng mày sẽ không được như thế đâu - nhỏ nâng ly cà phê lên . Hất mạnh . Cô bình tĩnh xoay chân . Cả ly cà phê hất thẳng vào người phía sau nó . Kẻ hứng chịu đó là Thiên Di . Nhỏ vừa mới đến nên hẳn không biết gì ! Không . Phải gọi là quá rõ khi nhỏ chẳng khác nào là hiện thân của hồ ly tinh . Thiên , Băng , Vũ chau mày . Cả ba đều đã có mặt từ sau khi nó rời khỏi lớp . Cô không nói gì , đến bên bàn , cầm ly sinh tố dâu và hất thẳng vào mặt con nhỏ láo toét đó . Cô đã không muốn đụng chạm thì đừng chạm đến cô . Là bọn họ gây sự trước . Cô cũng biết bọn chúng có chuẩn bị máy quay . Muốn làm xấu cô , chúng nghĩ cô là tiểu thư ẻo lả hay sao . Nhỏ kia nghiến răng . Khuôn mặt dính đầy chất đỏ , quát lên như mình có quyền uy - con khốn nạn . Lên tiếp theo . Một tốp 10 đứa con gái tiến lên để đánh đồng đội . Nhưng . Bọn chúng chọn nhầm người rồi và đặc biệt lại là người mang tâm trạng tệ nhất . Lửa giận bùng phát , cô gần như không còn lý tính . Cú đá xoay chân cuối cùng nó dành cho con nhỏ đứng đầu . Tất cả nằm la liệt trên mặt đất trước sự kinh ngạc của đám học sinh trong đó có hắn - cô ấy biết võ - không hẳn . Chỉ biết đủ để phòng thân , con bé học lúc 10 tuổi sau đó nó bỏ -Vũ giải thích- không tồi - hắn nói Vừa vặn , cô đi ngang qua hắn , nghe được cậu khen ngợi của hắn . Không tồi ư . Đúng là không tồi nhưng đủ sức để giết chết hắn . Lâm Hàn Thiên , bây giờ cô thật muốn hắn biến mất khỏi cõi đời này để cô không suy tư về hắn , không nghĩ về hắn và đau vì hắn . Tay cô cảm thấy những ngón tay ấm áp của ai đó đang lướt trên những ngón tay thon mềm mại . Cô đang muốn quay lại thì
- Hàn Thiên - Di tiến lại gần Thiên
Hắn quay về phía Thiên Di nhưng tay vẫn nắm lấy tay cô
- cậu có chuyện gì sao ?
- chỉ là tớ có chuyện riêng muốn nói với cậu - lời mới thoát ra khỏi cửa miệng mặt nhỏ đỏ lên tỏ vẻ xấu hổ , thẹn thùng
Cô chán ghét bộ mặt giả tạo đó và cô cảm thấy mình ghét lây sang Thiên . Cô rút tay ra khỏi tay hắn rồi rời đi trước sự khó hiểu của mọi người và niềm sung sướng của Thiên Di
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.