Bảo Bối Thiên Tài: Tổng Giám Đốc Có Một Không Hai, Mẹ Hồ Đồ
Chương 18: Lòng bị thương
Ngọc Như Nhan
11/08/2017
Editor: thanh huyền
"Doãn Mặc, tên hỗn đản này." diendanlequidon.....
Theo một thanh âm táo bạo, trên mặt Doãn Mặc nhất thời đã trúng một quyền thật mạnh . diendanlequidon.....
Trong lúc nhất thời, Hỏa Hoan, thấy rõ người đến là ai thì trong con ngươi kia sáng trong rồi đột nhiên lướt qua vẻ mừng như điên, "Ca...... Ca ca." Khi nói chuyện, cô mạnh mẽ từ trên giường nhảy dựng lên, sau đó ôm lấy người tới.
Hỏa Tự thân mình nháy mắt cứng ngắc, cuối cùng tự nhiên mà vậy ôm eo của cô, cặp con ngươi kia sắc bén cũng đang từng điểm từng điểm lăng trì Doãn Mặc. diendanlequidon.....
"Tự, cậu không cần ác như vậy đi? Tôi khuya còn có hội diễn xướng( biểu diễn)." Khẽ chạm vào khóe miệng, Doãn Mặc hút một hơi khí lạnh, cho đến nhìn đến Hỏa Hoan giống như là bạch tuộc bình thường ở trên người Hỏa Tự thì cặp tử nhãn xẹt qua một đạo thần sắc ghen tị . diendanlequidon.....
"Xứng đáng, tôi đã cảnh cáo cậu." Kéo Hỏa Hoan ở một bên trên sô pha ngồi xuống, Hỏa Tự lành lạnh nói.
"Cái gì? Cậu không phải liền vì này mới vội vàng hỏa hỏa tới rồi a?" Che miệng, Doãn Mặc từ trên giường đi xuống, nhìn đến người khởi xướng thế nhưng một bộ không có việc gì, nhất thời một cỗ tức giận, đối với chân của anh ta hung hăng một cước, "Xú tiểu tử, gương mặt này nếu bị hủy, Lãnh Mị nhất định sẽ giết cậu." diendanlequidon.....
"Phải không? Tôi đã cho là tôi vì thế gian trừ bỏ đại hại.” Trừng mắt liếc anh ta một cái, Hỏa Tự đem Hỏa Hoan ôm ngồi ở trên đùi, "Hoan Hoan, nói cho ca ca, cầm - thú không làm gì em đi?" diendanlequidon.....
"Hỏa Tự, chú ý dùng từ một chút, tôi nhưng sẽ kiện cậu tôi vu tội nha." Một câu còn chưa nói xong, đối diện bay tới một cái gối ôm nhất thời thành công ngăn chận cái miệng của anh ta. diendanlequidon.....
"Doãn ca ca?" Hỏa Hoan vẻ mặt khó hiểu nhìn anh, "Không có a."
"Vậy là tốt rồi, về sau cách người như vậy xa một chút." Nói xong, Hỏa Tự chậm rãi đứng lên diendanlequidon.....
Anh cao ít nhất 1m8, quần áo thoáng bó sát người đem dáng người hoàn mỹ ****, tóc xinh đẹp làm cho người ta chắc lưỡi, cặp mắt kia trong suốt sáng ngời, lộ ra một chút tính trẻ con, mũi thẳng thắn, làn da bóng loáng, môi mỏng manh bày biện ra màu hồng đáng yêu, ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ sẽ làm nữ nhân nhìn thấy thét chói tai. diendanlequidon.....
Lúc này, trên mặt của anh lộ vẻ một chút loáng thoáng cười, cặp con ngươi kia vốn sắc bén bởi vì tiểu nữ nhân trước mắt mà trở nên nhu tình bốn phía.
Nhìn người kia trở mặt so với lật sách còn nhanh nhân, Doãn Mặc thật dài thở ra một hơi, cho đến tầm mắt nhìn đến Hỏa Hoan thì cặp con ngươi kia vốn sâu u trong xẹt qua một tia hờ hững.
"Còn đứng ngây đó làm gì? Không cút sao?" Hỏa Tự ác thanh ác khí nói, quay đầu đối mặt Hỏa Hoan, vừa cười thành một đóa hoa.
"Cậu muốn trước cút hay không, như thế nào vài năm không thấy, tính tình của cậu vẫn là giống nhau thối a, Hoan Hoan lại đây, tâm Doãn ca ca bị thương." Chỉ vào lòng mình, Doãn Mặc đáng thương nói.
"Đi tìm chết, bên ngoài nhiều nữ nhân muốn vì cậu chữa thương phải là, cách muội muội của tôi xa một chút." Lại là một cái ôm gối phá không mà đến, bị Doãn Mặc hơi hơi nghiêng đầu tránh đi.
"Muội muội?" Tinh tế lập lại xưng hô thế này, Doãn Mặc đột nhiên ngoài cười nhưng trong không cười, vươn tay ngoắc ngón tay, "Hoan Hoan lại đây, Doãn ca ca nói cho em biết một bí mật."
"Cái gì a?"...
"Doãn Mặc, tên hỗn đản này." diendanlequidon.....
Theo một thanh âm táo bạo, trên mặt Doãn Mặc nhất thời đã trúng một quyền thật mạnh . diendanlequidon.....
Trong lúc nhất thời, Hỏa Hoan, thấy rõ người đến là ai thì trong con ngươi kia sáng trong rồi đột nhiên lướt qua vẻ mừng như điên, "Ca...... Ca ca." Khi nói chuyện, cô mạnh mẽ từ trên giường nhảy dựng lên, sau đó ôm lấy người tới.
Hỏa Tự thân mình nháy mắt cứng ngắc, cuối cùng tự nhiên mà vậy ôm eo của cô, cặp con ngươi kia sắc bén cũng đang từng điểm từng điểm lăng trì Doãn Mặc. diendanlequidon.....
"Tự, cậu không cần ác như vậy đi? Tôi khuya còn có hội diễn xướng( biểu diễn)." Khẽ chạm vào khóe miệng, Doãn Mặc hút một hơi khí lạnh, cho đến nhìn đến Hỏa Hoan giống như là bạch tuộc bình thường ở trên người Hỏa Tự thì cặp tử nhãn xẹt qua một đạo thần sắc ghen tị . diendanlequidon.....
"Xứng đáng, tôi đã cảnh cáo cậu." Kéo Hỏa Hoan ở một bên trên sô pha ngồi xuống, Hỏa Tự lành lạnh nói.
"Cái gì? Cậu không phải liền vì này mới vội vàng hỏa hỏa tới rồi a?" Che miệng, Doãn Mặc từ trên giường đi xuống, nhìn đến người khởi xướng thế nhưng một bộ không có việc gì, nhất thời một cỗ tức giận, đối với chân của anh ta hung hăng một cước, "Xú tiểu tử, gương mặt này nếu bị hủy, Lãnh Mị nhất định sẽ giết cậu." diendanlequidon.....
"Phải không? Tôi đã cho là tôi vì thế gian trừ bỏ đại hại.” Trừng mắt liếc anh ta một cái, Hỏa Tự đem Hỏa Hoan ôm ngồi ở trên đùi, "Hoan Hoan, nói cho ca ca, cầm - thú không làm gì em đi?" diendanlequidon.....
"Hỏa Tự, chú ý dùng từ một chút, tôi nhưng sẽ kiện cậu tôi vu tội nha." Một câu còn chưa nói xong, đối diện bay tới một cái gối ôm nhất thời thành công ngăn chận cái miệng của anh ta. diendanlequidon.....
"Doãn ca ca?" Hỏa Hoan vẻ mặt khó hiểu nhìn anh, "Không có a."
"Vậy là tốt rồi, về sau cách người như vậy xa một chút." Nói xong, Hỏa Tự chậm rãi đứng lên diendanlequidon.....
Anh cao ít nhất 1m8, quần áo thoáng bó sát người đem dáng người hoàn mỹ ****, tóc xinh đẹp làm cho người ta chắc lưỡi, cặp mắt kia trong suốt sáng ngời, lộ ra một chút tính trẻ con, mũi thẳng thắn, làn da bóng loáng, môi mỏng manh bày biện ra màu hồng đáng yêu, ngũ quan tinh xảo tuyệt mỹ sẽ làm nữ nhân nhìn thấy thét chói tai. diendanlequidon.....
Lúc này, trên mặt của anh lộ vẻ một chút loáng thoáng cười, cặp con ngươi kia vốn sắc bén bởi vì tiểu nữ nhân trước mắt mà trở nên nhu tình bốn phía.
Nhìn người kia trở mặt so với lật sách còn nhanh nhân, Doãn Mặc thật dài thở ra một hơi, cho đến tầm mắt nhìn đến Hỏa Hoan thì cặp con ngươi kia vốn sâu u trong xẹt qua một tia hờ hững.
"Còn đứng ngây đó làm gì? Không cút sao?" Hỏa Tự ác thanh ác khí nói, quay đầu đối mặt Hỏa Hoan, vừa cười thành một đóa hoa.
"Cậu muốn trước cút hay không, như thế nào vài năm không thấy, tính tình của cậu vẫn là giống nhau thối a, Hoan Hoan lại đây, tâm Doãn ca ca bị thương." Chỉ vào lòng mình, Doãn Mặc đáng thương nói.
"Đi tìm chết, bên ngoài nhiều nữ nhân muốn vì cậu chữa thương phải là, cách muội muội của tôi xa một chút." Lại là một cái ôm gối phá không mà đến, bị Doãn Mặc hơi hơi nghiêng đầu tránh đi.
"Muội muội?" Tinh tế lập lại xưng hô thế này, Doãn Mặc đột nhiên ngoài cười nhưng trong không cười, vươn tay ngoắc ngón tay, "Hoan Hoan lại đây, Doãn ca ca nói cho em biết một bí mật."
"Cái gì a?"...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.