Bảo Bối Thiên Tài: Tổng Giám Đốc Có Một Không Hai, Mẹ Hồ Đồ
Chương 14: Qúa tổn hại thuần phong mĩ tục
Ngọc Như Nhan
08/08/2017
Trong buổi tối này,
sắc mặt Đoan Mộc Minh đều là màu đỏ tím, anh dám khẳng định đây hết thảy đều là có người thiết kế trước, hơn nữa người này rất quen thuộc anh,
hơn nữa còn rất quen thuộc người nơi này.
"Điều tra tất cả máy camera theo dõi, nhất là theo dõi ở đường đi tới hậu trường." Anh lúc này đã lại bộ dáng tây trang chỉnh tề, nhưng là khuôn mặt hằng năm nở nụ cười nay lại tràn đầy lạnh lùng.
"Không cần nhìn, tôi đã sớm điều tra rồi, thật là không phát hiện ra, chính là ——" nói tới đây, Diệp Toàn muốn nói lại thôi.
"Ấp a ấp úng, nói." Mở trừng hai mắt, Đoan Mộc Minh ngửa đầu rót rượu vào ly, vốn là đang chóng mặt, lúc này vẻ mặt càng mơ hồ.
"Tôi nghe người ta nói, Doãn Mặc đã trở lại, hơn nữa có tin tức nói, Hỏa Tự cũng sắp trở về." Diệp Toàn thản nhiên nói, hôm nay ở đây gió thổi mây phun, Doãn Mặc cùng Hỏa Tự đột nhiên trở về, chắc hai nhà hắc bạch sẽ nổi lên một trận sóng to gió lớn.
Nhưng là lúc này đây, ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng, hết thảy cũng không thể biết trước.
"Ý của cậu là nói, chuyện đêm nay cùng Doãn Mặc có quan hệ?" Đoan Mộc Minh mày nhíu lại, nếu quả thật là tiểu tử đó làm, anh ——
Vừa nghĩ tới, Doãn Mặc có lẽ đang trốn ở gốc nào đó nhìn anh xấu mặt, Đoan Mộc Minh đã cảm thấy tức giận không có chỗ phát, trong lòng dây cung đang căng đột nhiên đứt phựt một tiếng.
"Đây chỉ là phỏng đoán, không thể nào chứng minh thật." Diệp Toàn nhẹ giọng nói, dù sao bắt trộm phải có tang chứng, bắt kẻ thông dâm phải có bằng chứng, lúc này không có bất kỳ chứng cớ nào, hết thảy đều chỉ có thể xem như phỏng đoán.
"Trước mắt anh ta ở nơi nào?" Lại rót một ly rượu, Đoan Mộc Minh vẻ mặt phiền chán nói, xem ra năm nay anh nghĩ muốn an an ổn ổn là không có khả năng.
"Không biết, phái người đi đến nay cũng chưa có tin tức trở về." Tựa tại trước bàn, Diệp Toàn vẻ mặt dày nói, đánh một cái ngáp thật dài, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại.
"Đi dò tra anh ta và Hỏa Hoan có quan hệ gì không?" Dùng sức khịt khịt mũi, Đoan Mộc Minh tựa hồ nghe thấy được vị của một loại âm mưu.
"Điều tra rồi, bọn họ chẳng qua là cùng lớn lên ở một cô nhi viện, cái khác, hoàn toàn không biết gì cả, hình như không có gì liên hệ máu mủ gì." Nói xong, Diệp Toàn lại đánh một cái ngáp, "Được rồi, chuyện còn lại chính cậu nghĩ đi, tôi đi ngủ trước." Nói xong, anh chậm rãi đi tới phía cửa, đang kéo cửa đột nhiên quay đầu lại.
"Còn có cái kia? Hôm nay cậu xem con nhóc tôi đưa đến trong phòng cậu, về phần chuyện còn lại làm như thế nào, không cần tôi dạy cho cậu đi, còn có, trăm ngàn không cần lại lấy tạo hình như vậy xuất hiện, quá hủy hoại thuần phong mĩ tục, thật sự."
"Cậu. . . . . ." Đoan Mộc Minh nhất thời chán nản, ngay sau đó, đã nhìn thấy một cái ly từ không trung bay tới cái cửa, bịch một tiếng, đụng phải trên ván cửa phát ra một âm thanh thanh thúy.
"Hỏa Hoan, tốt nhất đừng để tôi gặp lại cô." Anh nghiến răng nghiến lợi nói, cả đời này, anh và cô đã kết thù rồi, Nhị thiếu luôn luôn hô mưa gọi gió làm sao lại để cho một con nhóc đùa giỡn trong tay, cho dù là em gái của Hỏa Tự cũng không được.
Đúng lúc này, đang mửi mùi thơm của mì ăn liền Hỏa Hoan đột nhiên thình lình hắt xì một cái, dùng sức hít mũi, cô tiếp tục chăm chú vào bát mì ăn liền.
"Điều tra tất cả máy camera theo dõi, nhất là theo dõi ở đường đi tới hậu trường." Anh lúc này đã lại bộ dáng tây trang chỉnh tề, nhưng là khuôn mặt hằng năm nở nụ cười nay lại tràn đầy lạnh lùng.
"Không cần nhìn, tôi đã sớm điều tra rồi, thật là không phát hiện ra, chính là ——" nói tới đây, Diệp Toàn muốn nói lại thôi.
"Ấp a ấp úng, nói." Mở trừng hai mắt, Đoan Mộc Minh ngửa đầu rót rượu vào ly, vốn là đang chóng mặt, lúc này vẻ mặt càng mơ hồ.
"Tôi nghe người ta nói, Doãn Mặc đã trở lại, hơn nữa có tin tức nói, Hỏa Tự cũng sắp trở về." Diệp Toàn thản nhiên nói, hôm nay ở đây gió thổi mây phun, Doãn Mặc cùng Hỏa Tự đột nhiên trở về, chắc hai nhà hắc bạch sẽ nổi lên một trận sóng to gió lớn.
Nhưng là lúc này đây, ai sẽ là người chiến thắng cuối cùng, hết thảy cũng không thể biết trước.
"Ý của cậu là nói, chuyện đêm nay cùng Doãn Mặc có quan hệ?" Đoan Mộc Minh mày nhíu lại, nếu quả thật là tiểu tử đó làm, anh ——
Vừa nghĩ tới, Doãn Mặc có lẽ đang trốn ở gốc nào đó nhìn anh xấu mặt, Đoan Mộc Minh đã cảm thấy tức giận không có chỗ phát, trong lòng dây cung đang căng đột nhiên đứt phựt một tiếng.
"Đây chỉ là phỏng đoán, không thể nào chứng minh thật." Diệp Toàn nhẹ giọng nói, dù sao bắt trộm phải có tang chứng, bắt kẻ thông dâm phải có bằng chứng, lúc này không có bất kỳ chứng cớ nào, hết thảy đều chỉ có thể xem như phỏng đoán.
"Trước mắt anh ta ở nơi nào?" Lại rót một ly rượu, Đoan Mộc Minh vẻ mặt phiền chán nói, xem ra năm nay anh nghĩ muốn an an ổn ổn là không có khả năng.
"Không biết, phái người đi đến nay cũng chưa có tin tức trở về." Tựa tại trước bàn, Diệp Toàn vẻ mặt dày nói, đánh một cái ngáp thật dài, sau đó chậm rãi nhắm hai mắt lại.
"Đi dò tra anh ta và Hỏa Hoan có quan hệ gì không?" Dùng sức khịt khịt mũi, Đoan Mộc Minh tựa hồ nghe thấy được vị của một loại âm mưu.
"Điều tra rồi, bọn họ chẳng qua là cùng lớn lên ở một cô nhi viện, cái khác, hoàn toàn không biết gì cả, hình như không có gì liên hệ máu mủ gì." Nói xong, Diệp Toàn lại đánh một cái ngáp, "Được rồi, chuyện còn lại chính cậu nghĩ đi, tôi đi ngủ trước." Nói xong, anh chậm rãi đi tới phía cửa, đang kéo cửa đột nhiên quay đầu lại.
"Còn có cái kia? Hôm nay cậu xem con nhóc tôi đưa đến trong phòng cậu, về phần chuyện còn lại làm như thế nào, không cần tôi dạy cho cậu đi, còn có, trăm ngàn không cần lại lấy tạo hình như vậy xuất hiện, quá hủy hoại thuần phong mĩ tục, thật sự."
"Cậu. . . . . ." Đoan Mộc Minh nhất thời chán nản, ngay sau đó, đã nhìn thấy một cái ly từ không trung bay tới cái cửa, bịch một tiếng, đụng phải trên ván cửa phát ra một âm thanh thanh thúy.
"Hỏa Hoan, tốt nhất đừng để tôi gặp lại cô." Anh nghiến răng nghiến lợi nói, cả đời này, anh và cô đã kết thù rồi, Nhị thiếu luôn luôn hô mưa gọi gió làm sao lại để cho một con nhóc đùa giỡn trong tay, cho dù là em gái của Hỏa Tự cũng không được.
Đúng lúc này, đang mửi mùi thơm của mì ăn liền Hỏa Hoan đột nhiên thình lình hắt xì một cái, dùng sức hít mũi, cô tiếp tục chăm chú vào bát mì ăn liền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.