Bảo Bối Thiên Tài Vừa Ngọt Ngào Vừa Hoang Dã
Chương 28: Bí Mật
Phượng Nguyên Kẹo
26/04/2021
Kiều Tâm Di luôn cảm thấy rằng ánh mắt của Hạng Lạc Nhiên dường như đang chờ đợi để chê cười cô.
Cô không thể để Hạng Lạc Nhiên coi thường mình như vậy được.
Kiều Tâm Nhiễm bĩu môi : “Coi thường người!”
Khả năng của cô cũng không thể coi thường.
Hơn nữa Hạng Lạc Nhiên có thể dễ dàng mang bằng một tay, thế thì cô sao lại không thể chứ!
Chiếc vali này xem ra cũng không quá lớn.
Nhưng khi Kiều Tâm Di dùng tay nâng lên, cánh tay đều rất đau, không nhấc nổi lên, : “Không lẽ trong đây chứa đá hay sao?”
Kiều Tâm Di ngẩng đầu lên nhìn Hạng Lạc Nhiên, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Dựa vào trí nhớ của mình, cô khá chắc chắn rằng đây đúng là vali của mình.
Cô cũng không thể bỏ đá vào đó.
Khóe miệng Hạng Lạc Nhiên gợi lên một nụ cười nhàn nhạt có một loại cảm giác mê hoặc điên đảo tất cả chúng sinh.
Hạng Lạc Nhiên cười nhẹ nhàng nói: “Đây là vali của cô, bên trong là cái gì, không lẽ chính cô cũng không biết sao?”
Kiều Tâm Di nhìn vào nụ cười của anh, chỉ cảm thấy cực kỳ có sức hút cũng cực kỳ chói mắt khiến tim người ta rung động.
Kiều Tâm Di nghĩ ngay đến bốn chữ, nam nhan họa thủy!
Người này bình thường đến mỉm cười cũng cười một cách nghiêm chỉnh, cứ như thể anh không cười.
Nhưng khi cười lên trông cũng đẹp quá đi!
Nghe anh nói cô lấy tay vỗ nhẹ vào đầu mình, thực sự xấu hổ chết mất.
Cô thực sự không nhớ bên trong có gì.
Ai mà biết bên trong vali cô để gì vào.
Các mảnh kí ức rời rạc.
Kiều Tâm Di lúng túng cười, “ Ha, tôi không nhấc được, anh giúp tôi đem vào phòng được không?
Cô thực sự không biết tại sao Hạng Lạc Nhiên lại có thể dễ dàng nhấc một chiếc vali nặng như vậy chỉ bằng một tay.
Quá khoẻ rồi!
Anh mặc áo sơ mi trắng, có dáng người hoàn hảo, thoạt nhìn trông anh rất mạnh mẽ.
Dáng người này chắc chắn sẽ khiến nhiều chị em phải chảy nước miếng!
Hạng Lạc Nhiên không trực tiếp mang vali đến phòng cô, mà nhàn nhạt hỏi: “ Muốn đi ra ngoài à?”
KIều Tâm Di vén tóc, “ Ừm, muốn ra ngoài đi dạo một chút”.
Hạng Lạc Nhiên khẽ nói : “ Váy quá ngắn!”
KIều Tâm Di lúng túng kéo váy nhưng vẫn mạnh miệng nói: “ Tôi thấy rất bình thường!”
“ Với lại phong cách này cũng đang phổ biến hiện nay!”
Kiều Tâm Di không biết rằng làn da của cô rất trắng, đôi chân thon thả và thẳng tắp, mặc một chiếc váy màu đen ngắn như vậy cả người cô như mang một vẻ đẹp hòa trộn giữa thuần khiết và quyến rũ.
Gợi cho người nhìn một cảm giác mê hoặc.
Một tia sáng xẹt qua ánh mắt sâu thẳm của Hạng Lạc Nhiên, : “ Đổi đi!’
Kiều Tâm Di trở nên tức giận: “ Này Hạng Lạc Nhiên, tôi mặc gì là quyền tự do của tôi, anh không có quyền kiểm soát tôi!”
Hạng Lạc Nhiên đứng đó, nhìn xuống Kiều Tâm Di, “ Không gọi ca ca nữa à?”
“Anh không phải anh trai của tôi!”
Hạng Lạc Kiêu ánh mắt thâm thúy, nói: “Nếu cô đã gọi tôi là anh, tôi sẽ có trách nhiệm với cô.”
“Trời tối rồi, em đi ra ngoài thế này rất nguy hiểm.”
Giọng của Hạng Lạc Nhiên có chút nghiêm trọng.
Kiều Tâm Di cúi đầu không nói gì, cô không thể nói rằng cô chỉ có đúng một bộ váy này là nhìn bình thường một chút!
Chiếc váy hoa trắng trước đây cũng cần phải giặt rồi.
Hạng Lạc Nhiên nhìn Kiều Tâm Di cúi đầu không nói, bất lực thở dài: “Cô tức giận sao?”
“Không phải, quần áo trong tủ đều là như thế này.” Trước đây bị Trang Tây Lôi lừa mà mua loại quần áo này.
Những loại quần áo đó đều sặc sỡ cũng là kiểu cực ngắn.
Thoạt nhìn không giống một cô gái đứng đắn một chút nào.
Kiều Tâm Di không phải là người không biết tốt xấu, Hạng Lạc Nhiên làm như vậy cũng là muốn tốt cho cô, cô đương nhiên biết.
Vì vậy cũng không hề tức giận.
Một tia sáng kì lạ lóe lên trong mắt Hạng Lạc Nhiên, “Lát nữa tôi sẽ chở cô đi mua quần áo.”
KIều Tâm Di nhìn Hạng Lạc Nhiên, cô nhớ rằng khi nãy đang đi trên đường, hình như có người gọi cho Hạng Lạc Nhiên.
Buổi tối anh có việc gấp thì phải?
“Anh có bận không?”
Cô không thể để Hạng Lạc Nhiên coi thường mình như vậy được.
Kiều Tâm Nhiễm bĩu môi : “Coi thường người!”
Khả năng của cô cũng không thể coi thường.
Hơn nữa Hạng Lạc Nhiên có thể dễ dàng mang bằng một tay, thế thì cô sao lại không thể chứ!
Chiếc vali này xem ra cũng không quá lớn.
Nhưng khi Kiều Tâm Di dùng tay nâng lên, cánh tay đều rất đau, không nhấc nổi lên, : “Không lẽ trong đây chứa đá hay sao?”
Kiều Tâm Di ngẩng đầu lên nhìn Hạng Lạc Nhiên, trong mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.
Dựa vào trí nhớ của mình, cô khá chắc chắn rằng đây đúng là vali của mình.
Cô cũng không thể bỏ đá vào đó.
Khóe miệng Hạng Lạc Nhiên gợi lên một nụ cười nhàn nhạt có một loại cảm giác mê hoặc điên đảo tất cả chúng sinh.
Hạng Lạc Nhiên cười nhẹ nhàng nói: “Đây là vali của cô, bên trong là cái gì, không lẽ chính cô cũng không biết sao?”
Kiều Tâm Di nhìn vào nụ cười của anh, chỉ cảm thấy cực kỳ có sức hút cũng cực kỳ chói mắt khiến tim người ta rung động.
Kiều Tâm Di nghĩ ngay đến bốn chữ, nam nhan họa thủy!
Người này bình thường đến mỉm cười cũng cười một cách nghiêm chỉnh, cứ như thể anh không cười.
Nhưng khi cười lên trông cũng đẹp quá đi!
Nghe anh nói cô lấy tay vỗ nhẹ vào đầu mình, thực sự xấu hổ chết mất.
Cô thực sự không nhớ bên trong có gì.
Ai mà biết bên trong vali cô để gì vào.
Các mảnh kí ức rời rạc.
Kiều Tâm Di lúng túng cười, “ Ha, tôi không nhấc được, anh giúp tôi đem vào phòng được không?
Cô thực sự không biết tại sao Hạng Lạc Nhiên lại có thể dễ dàng nhấc một chiếc vali nặng như vậy chỉ bằng một tay.
Quá khoẻ rồi!
Anh mặc áo sơ mi trắng, có dáng người hoàn hảo, thoạt nhìn trông anh rất mạnh mẽ.
Dáng người này chắc chắn sẽ khiến nhiều chị em phải chảy nước miếng!
Hạng Lạc Nhiên không trực tiếp mang vali đến phòng cô, mà nhàn nhạt hỏi: “ Muốn đi ra ngoài à?”
KIều Tâm Di vén tóc, “ Ừm, muốn ra ngoài đi dạo một chút”.
Hạng Lạc Nhiên khẽ nói : “ Váy quá ngắn!”
KIều Tâm Di lúng túng kéo váy nhưng vẫn mạnh miệng nói: “ Tôi thấy rất bình thường!”
“ Với lại phong cách này cũng đang phổ biến hiện nay!”
Kiều Tâm Di không biết rằng làn da của cô rất trắng, đôi chân thon thả và thẳng tắp, mặc một chiếc váy màu đen ngắn như vậy cả người cô như mang một vẻ đẹp hòa trộn giữa thuần khiết và quyến rũ.
Gợi cho người nhìn một cảm giác mê hoặc.
Một tia sáng xẹt qua ánh mắt sâu thẳm của Hạng Lạc Nhiên, : “ Đổi đi!’
Kiều Tâm Di trở nên tức giận: “ Này Hạng Lạc Nhiên, tôi mặc gì là quyền tự do của tôi, anh không có quyền kiểm soát tôi!”
Hạng Lạc Nhiên đứng đó, nhìn xuống Kiều Tâm Di, “ Không gọi ca ca nữa à?”
“Anh không phải anh trai của tôi!”
Hạng Lạc Kiêu ánh mắt thâm thúy, nói: “Nếu cô đã gọi tôi là anh, tôi sẽ có trách nhiệm với cô.”
“Trời tối rồi, em đi ra ngoài thế này rất nguy hiểm.”
Giọng của Hạng Lạc Nhiên có chút nghiêm trọng.
Kiều Tâm Di cúi đầu không nói gì, cô không thể nói rằng cô chỉ có đúng một bộ váy này là nhìn bình thường một chút!
Chiếc váy hoa trắng trước đây cũng cần phải giặt rồi.
Hạng Lạc Nhiên nhìn Kiều Tâm Di cúi đầu không nói, bất lực thở dài: “Cô tức giận sao?”
“Không phải, quần áo trong tủ đều là như thế này.” Trước đây bị Trang Tây Lôi lừa mà mua loại quần áo này.
Những loại quần áo đó đều sặc sỡ cũng là kiểu cực ngắn.
Thoạt nhìn không giống một cô gái đứng đắn một chút nào.
Kiều Tâm Di không phải là người không biết tốt xấu, Hạng Lạc Nhiên làm như vậy cũng là muốn tốt cho cô, cô đương nhiên biết.
Vì vậy cũng không hề tức giận.
Một tia sáng kì lạ lóe lên trong mắt Hạng Lạc Nhiên, “Lát nữa tôi sẽ chở cô đi mua quần áo.”
KIều Tâm Di nhìn Hạng Lạc Nhiên, cô nhớ rằng khi nãy đang đi trên đường, hình như có người gọi cho Hạng Lạc Nhiên.
Buổi tối anh có việc gấp thì phải?
“Anh có bận không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.