Bảo Bối Thiên Tài Vừa Ngọt Ngào Vừa Hoang Dã
Chương 11: Khinh Thường Phú Quý, Hủy Bỏ Hôn Ước
Phượng Nguyên Kẹo
14/04/2021
Hạng lão gia tử sửng sốt, sau đó nhìn về phía Kiều Tâm Di , “Tâm Di a, cháu chẳng lẽ không muốn trở thành cháu dâu Hạng gia?”
“Lạc Nhiên đứa nhỏ này tuy rằng có hơi nghiêm túc một ít, nhưng là tâm địa không xấu, tuy rằng nói lời khó nghe, nhưng lại có trách nhiệm, sống với nhau thời gian dài cháu liền sẽ hiểu được……” Hạng lão gia tử một bộ cháu đừng ghét bỏ.
Hạng Lạc Nhiên thở dài, dùng tay xoa xoa giữa mày.
Cũng không biết Kiều Tâm Di cho Hang lão gia tử ăn loại mê hồn dược gì.
Kiều Tâm Di nghe Hạng lão gia tử che chở cho mình, trong lòng có chút cảm động.
Hốc mắt của cô có chút nóng lên.
Cô chủ động kéo cánh tay Hạng lão gia tử, nói: “Ông nội, cháu biết Hạng thiếu gia rất tốt, nhưng là cháu nghĩ, cháu cùng Hạng thiếu thật sự không thích hợp.”
“Cho nên, ông nội, cháu tới, là muốn hủy bỏ hôn ước.”
Kiều Tâm Di cô không phải ỷ lại bất luận kẻ nào càng không dựa vào bất luận kẻ nào, cô dựa vào chính mình!
Cô biết, Hạng Lạc Nhiên là bị buộc cùng cô đính hôn ước.
Trong xương cốt anh có lẽ cũng xem thường cô.
Một khi đã như vậy, như vậy hôn ước này liền hủy bỏ đi!
Cô biết Hạng Lạc Nhiên hiếu thuận, Hạng gia quy củ nghiêm khắc.
Như vậy nếu muốn tự do cho cả hai bên thì phải dựa vào bản thân cô rồi.
Kiều Tâm Di trong đầu đã nghĩ cho dù cô rời đi cũng phải thật tiêu sái.
Muốn cho mọi người nhìn xem, không phải Kiều Tâm Di cô không xứng với Hạng Lạc Nhiên.
Là cô khinh thường hôn ước này, cô khinh thường bán hạnh phúc đổi lấy quyền quý.
Bởi vì bản thân cô là quyền quý.
Thời điểm Kiều Tâm Di nói lời này, ánh mắt vô cùng thuần túy.
Cô cứ như vậy nhìn Hạng Lạc Nhiên, thần sắc cực kỳ nghiêm túc.
Hạng Lạc Nhiên đối diện ánh mắt Kiều Tâm Di, đáy mắt xẹt qua một chút ảm đạm, phảng phất như lốc xoáy, có một loại ma lực như câu hồn đoạt phách người khác.
Ánh mắt rất có ma lực khiến Kiều Tâm Di trong nháy mắt đập lỡ một nhịp tim.
Làm cô có một loại cảm giác quen thuộc.
Nhưng là cụ thể là quen thuộc như thế nào, cô không thể nói được.
Kiều Tâm Di vừa nói xong, hiện trường đều yên lặng.
“Cái gì? Kiều Tâm Di điên rồi sao?”
“Cô ta muốn hủy bỏ hôn ước? Đầu óc cô ta có vấn đề không vậy?”
“Cô ta không phải hẳn là nên vội vàng giữ chặt hôn sự này sao?”
“Đây chính là cháu đường để cô ta tiến vào hào môn, là cơ hội bay lên cành cao biến thành phượng hoàng!”
“Hạng thiếu là người bao cô gái tha thiết ước mơ a, cô ta trước kia không phải cũng là sốt ruột mong chóng muốn đính hôn sao, đây là có chuyện gì?”
“Không phải cô ta bị tẩy não rồi đấy chứ?”
“Cô ta trước kia muốn bá chiếm vị trí này, sống chết đều không buông tay, thực không biết xấu hổ.”
“Chính là như thế nào hôm nay, cảm giác cô ta cùng trước kia có chút khác lạ.”
“Lạc Nhiên đứa nhỏ này tuy rằng có hơi nghiêm túc một ít, nhưng là tâm địa không xấu, tuy rằng nói lời khó nghe, nhưng lại có trách nhiệm, sống với nhau thời gian dài cháu liền sẽ hiểu được……” Hạng lão gia tử một bộ cháu đừng ghét bỏ.
Hạng Lạc Nhiên thở dài, dùng tay xoa xoa giữa mày.
Cũng không biết Kiều Tâm Di cho Hang lão gia tử ăn loại mê hồn dược gì.
Kiều Tâm Di nghe Hạng lão gia tử che chở cho mình, trong lòng có chút cảm động.
Hốc mắt của cô có chút nóng lên.
Cô chủ động kéo cánh tay Hạng lão gia tử, nói: “Ông nội, cháu biết Hạng thiếu gia rất tốt, nhưng là cháu nghĩ, cháu cùng Hạng thiếu thật sự không thích hợp.”
“Cho nên, ông nội, cháu tới, là muốn hủy bỏ hôn ước.”
Kiều Tâm Di cô không phải ỷ lại bất luận kẻ nào càng không dựa vào bất luận kẻ nào, cô dựa vào chính mình!
Cô biết, Hạng Lạc Nhiên là bị buộc cùng cô đính hôn ước.
Trong xương cốt anh có lẽ cũng xem thường cô.
Một khi đã như vậy, như vậy hôn ước này liền hủy bỏ đi!
Cô biết Hạng Lạc Nhiên hiếu thuận, Hạng gia quy củ nghiêm khắc.
Như vậy nếu muốn tự do cho cả hai bên thì phải dựa vào bản thân cô rồi.
Kiều Tâm Di trong đầu đã nghĩ cho dù cô rời đi cũng phải thật tiêu sái.
Muốn cho mọi người nhìn xem, không phải Kiều Tâm Di cô không xứng với Hạng Lạc Nhiên.
Là cô khinh thường hôn ước này, cô khinh thường bán hạnh phúc đổi lấy quyền quý.
Bởi vì bản thân cô là quyền quý.
Thời điểm Kiều Tâm Di nói lời này, ánh mắt vô cùng thuần túy.
Cô cứ như vậy nhìn Hạng Lạc Nhiên, thần sắc cực kỳ nghiêm túc.
Hạng Lạc Nhiên đối diện ánh mắt Kiều Tâm Di, đáy mắt xẹt qua một chút ảm đạm, phảng phất như lốc xoáy, có một loại ma lực như câu hồn đoạt phách người khác.
Ánh mắt rất có ma lực khiến Kiều Tâm Di trong nháy mắt đập lỡ một nhịp tim.
Làm cô có một loại cảm giác quen thuộc.
Nhưng là cụ thể là quen thuộc như thế nào, cô không thể nói được.
Kiều Tâm Di vừa nói xong, hiện trường đều yên lặng.
“Cái gì? Kiều Tâm Di điên rồi sao?”
“Cô ta muốn hủy bỏ hôn ước? Đầu óc cô ta có vấn đề không vậy?”
“Cô ta không phải hẳn là nên vội vàng giữ chặt hôn sự này sao?”
“Đây chính là cháu đường để cô ta tiến vào hào môn, là cơ hội bay lên cành cao biến thành phượng hoàng!”
“Hạng thiếu là người bao cô gái tha thiết ước mơ a, cô ta trước kia không phải cũng là sốt ruột mong chóng muốn đính hôn sao, đây là có chuyện gì?”
“Không phải cô ta bị tẩy não rồi đấy chứ?”
“Cô ta trước kia muốn bá chiếm vị trí này, sống chết đều không buông tay, thực không biết xấu hổ.”
“Chính là như thế nào hôm nay, cảm giác cô ta cùng trước kia có chút khác lạ.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.