Bảo Bối Thiên Tài Vừa Ngọt Ngào Vừa Hoang Dã
Chương 25: Thực Ra Trong Lòng Luôn Xem Thường Kiều Tâm Di
Phượng Nguyên Kẹo
17/04/2021
Đám người hầu có chút tức giận nói những lời này.
Dù trước đó Hạng lão gia tử đã từng sa thải người hầu, nhưng là bí mật, mọi người vẫn rất xem thường Kiều Tâm Di. Đây là Hạng gia, là đỉnh cấp hào môn Hạng gia, gia đình giàu có, không phải nơi loại người nào cũng có thể đi vào.
Bọn họ mặc dù là người hầu, thì cũng là trải qua tầng tầng lớp lớp sàng lọc mới có thể được nhận vào làm, đều là người có trình độ có kỹ năng. Để bọn họ hầu hạ con cháu hào môn Hạng gia bọn họ sẽ không lời oán giận. Nhưng để bọn họ hầu hạ loại người từ nông thôn bước ra, bất học vô tài như Kiều Tâm Di, bọn họ thầm mắng trong lòng không phục. Bọn họ cảm thấy mình còn cao quý hơn Kiều Tâm Nhiễm nhiều. Cho nên có đôi khi sẽ nói những lời chua ngoa ghen ghét đố kị.
Kỳ thật nói trắng ra là, vẫn là đố kỵ Kiều Tâm Di. Ngay cả một đứa nhà quê đến từ nông thôn còn có thể vào ở Hạng gia, được gia chủ đối đãi. Hạng gia cho đãi ngộ vô cùng tốt, bọn họ không muốn bị sa thải, huống hồ làm việc ở Hạng gia, đi ra ngoài bọn họ cũng rất có thể diện. Cho nên bọn họ không thể làm gì Kiều Tâm Nhiễm, nhưng bí mật châm chọc như vậy vài câu thì vẫn rất bình thường. Nhất là bọn họ còn chứng kiến Hạng thiếu trở về đối với Kiều Tâm Nhiễm không giống trước kia.
......
Kiều Tâm Di dựa theo trong ký ức trong đầu trở về phòng, nhìn thấy cả phòng toàn là màu xanh xanh đỏ đỏ, mắt cũng muốn mù luôn.
Đây là phẩm vị của nguyên thân sao?
Cay mắt quá đi! Ga giường lớn màu tím, là màu sắc thịnh hành từ hơn mười năm trước, còn có dèm cửa, lấp la lấp lánh.
Kiều Tâm Di lại đi xem tủ quần áo, quần áo trong tủ cũng toàn là phong cách HKT.
Khóe miệng Kiều Tâm Di khẽ giật một cái: "Những thứ này tôi sao mà mặc được, chắc cũng phải có vài bộ có thể mặc tạm chứ!"
Nói xong, Kiều Tâm Di lật tung tủ quần áo. Chút nữa cô còn phải đi ra ngoài một chuyến, tìm một ký giả truyền thông!
Ngay lúc Kiều Tâm Di bới tung tủ quần áo của mình, điện thoại di động của cô kêu lên, là Trang Tây Triết gọi đến.
Kiều Tâm Di nhíu mày, tiếp điện thoại: " Ừm, Tây Triết à! Anh tìm em có chuyện gì thế, có phải là nhớ người ta rồi không!"
Kiều Tâm Nhiễm lập tức thay đổi dáng vẻ, nũng nịu lên tiếng.
Cô không thể khiến Trang Tây Triết buồn nôn chết thì cũng phải giày vò Trang Tây Triết đến chết.
Trang Tây Triết ở đầu bên kia điện thoại nói: "Tâm Di, em chuyển ra khỏi Hạng gia rồi sao?"
"Không có, Hạng lão gia nói để em ở lại Hạng gia!"
"Tâm Di, em ở lại Hạng gia như thế không thích hợp đâu."
Kiều Tâm Di cười lạnh một tiếng: "Không thích hợp, vậy ở nhà anh mới thích hợp sao?"
"Tâm Di, em biết tình cảm của anh dành cho em mà."
Kiều Tâm Di nghe mà buồn nôn, không biết Trang Tây Triết sao lại có thể thốt ra những lời mắc ói như thế này được.
Kiều Tâm Di nói: "Bây giờ em đang bận, những lời này để bao giờ chúng ta gặp mặt thì nói."
Nói xong, Kiều Tâm Di trực tiếp cúp điện thoại, nhưng nội dung cuộc gọi, cô đã ghi âm lại rồi. Chờ cô biết rõ mục đích của Trang Tây Triết, cô sẽ vạch trần bộ mặt thật của hắn.
Cô thích nhất chính là chơi đùa.
......
Trang gia.
Trang Tây Triết nhìn điện thoại đã bị ngắt kết nối, hoàn toàn không thể tin được. Kiều Tâm Di cho tới bây giờ chưa từng cúp máy điện thoại của anh ta.
Chị gái của Trang Tây Triết, Trang Tây Lôi nhìn anh ta nói: "Thế nào, Kiều Tâm Di chuyển ra khỏi Hạng gia rồi sao?"
"Chị, cô ta không nói gì hết, bây giờ chắc cô ta vẫn ở tại Hạng gia, cô ta còn bảo gặp mặt rồi nói."
Trang Tây Lôi đi tới đi lui, nói: "Cô ta chắc chắn sẽ không chủ động chuyển khỏi Hạng gia."
Yến hội trên thuyền, cô cũng tham gia. Cảnh tượng lúc đó, cô còn nhớ rất rõ. Cô chỉ lo lắng, Kiều Tâm Di một mực bám vào Hạng gia sống chết không đi. Hạng lão gia tử là người trọng ân tình, chẳng lẽ cứ để cô ta ở Hạng gia mãi. Hạng lão gia tử để Kiều Tâm Di ở lại Hạng gia, thì Kiều Tâm Di mới ở lại, chỉ cần tự Kiều Tâm Di khăng khăng đòi rời khỏi, người Hạng gia chắc chắn sẽ đồng ý.
Dù trước đó Hạng lão gia tử đã từng sa thải người hầu, nhưng là bí mật, mọi người vẫn rất xem thường Kiều Tâm Di. Đây là Hạng gia, là đỉnh cấp hào môn Hạng gia, gia đình giàu có, không phải nơi loại người nào cũng có thể đi vào.
Bọn họ mặc dù là người hầu, thì cũng là trải qua tầng tầng lớp lớp sàng lọc mới có thể được nhận vào làm, đều là người có trình độ có kỹ năng. Để bọn họ hầu hạ con cháu hào môn Hạng gia bọn họ sẽ không lời oán giận. Nhưng để bọn họ hầu hạ loại người từ nông thôn bước ra, bất học vô tài như Kiều Tâm Di, bọn họ thầm mắng trong lòng không phục. Bọn họ cảm thấy mình còn cao quý hơn Kiều Tâm Nhiễm nhiều. Cho nên có đôi khi sẽ nói những lời chua ngoa ghen ghét đố kị.
Kỳ thật nói trắng ra là, vẫn là đố kỵ Kiều Tâm Di. Ngay cả một đứa nhà quê đến từ nông thôn còn có thể vào ở Hạng gia, được gia chủ đối đãi. Hạng gia cho đãi ngộ vô cùng tốt, bọn họ không muốn bị sa thải, huống hồ làm việc ở Hạng gia, đi ra ngoài bọn họ cũng rất có thể diện. Cho nên bọn họ không thể làm gì Kiều Tâm Nhiễm, nhưng bí mật châm chọc như vậy vài câu thì vẫn rất bình thường. Nhất là bọn họ còn chứng kiến Hạng thiếu trở về đối với Kiều Tâm Nhiễm không giống trước kia.
......
Kiều Tâm Di dựa theo trong ký ức trong đầu trở về phòng, nhìn thấy cả phòng toàn là màu xanh xanh đỏ đỏ, mắt cũng muốn mù luôn.
Đây là phẩm vị của nguyên thân sao?
Cay mắt quá đi! Ga giường lớn màu tím, là màu sắc thịnh hành từ hơn mười năm trước, còn có dèm cửa, lấp la lấp lánh.
Kiều Tâm Di lại đi xem tủ quần áo, quần áo trong tủ cũng toàn là phong cách HKT.
Khóe miệng Kiều Tâm Di khẽ giật một cái: "Những thứ này tôi sao mà mặc được, chắc cũng phải có vài bộ có thể mặc tạm chứ!"
Nói xong, Kiều Tâm Di lật tung tủ quần áo. Chút nữa cô còn phải đi ra ngoài một chuyến, tìm một ký giả truyền thông!
Ngay lúc Kiều Tâm Di bới tung tủ quần áo của mình, điện thoại di động của cô kêu lên, là Trang Tây Triết gọi đến.
Kiều Tâm Di nhíu mày, tiếp điện thoại: " Ừm, Tây Triết à! Anh tìm em có chuyện gì thế, có phải là nhớ người ta rồi không!"
Kiều Tâm Nhiễm lập tức thay đổi dáng vẻ, nũng nịu lên tiếng.
Cô không thể khiến Trang Tây Triết buồn nôn chết thì cũng phải giày vò Trang Tây Triết đến chết.
Trang Tây Triết ở đầu bên kia điện thoại nói: "Tâm Di, em chuyển ra khỏi Hạng gia rồi sao?"
"Không có, Hạng lão gia nói để em ở lại Hạng gia!"
"Tâm Di, em ở lại Hạng gia như thế không thích hợp đâu."
Kiều Tâm Di cười lạnh một tiếng: "Không thích hợp, vậy ở nhà anh mới thích hợp sao?"
"Tâm Di, em biết tình cảm của anh dành cho em mà."
Kiều Tâm Di nghe mà buồn nôn, không biết Trang Tây Triết sao lại có thể thốt ra những lời mắc ói như thế này được.
Kiều Tâm Di nói: "Bây giờ em đang bận, những lời này để bao giờ chúng ta gặp mặt thì nói."
Nói xong, Kiều Tâm Di trực tiếp cúp điện thoại, nhưng nội dung cuộc gọi, cô đã ghi âm lại rồi. Chờ cô biết rõ mục đích của Trang Tây Triết, cô sẽ vạch trần bộ mặt thật của hắn.
Cô thích nhất chính là chơi đùa.
......
Trang gia.
Trang Tây Triết nhìn điện thoại đã bị ngắt kết nối, hoàn toàn không thể tin được. Kiều Tâm Di cho tới bây giờ chưa từng cúp máy điện thoại của anh ta.
Chị gái của Trang Tây Triết, Trang Tây Lôi nhìn anh ta nói: "Thế nào, Kiều Tâm Di chuyển ra khỏi Hạng gia rồi sao?"
"Chị, cô ta không nói gì hết, bây giờ chắc cô ta vẫn ở tại Hạng gia, cô ta còn bảo gặp mặt rồi nói."
Trang Tây Lôi đi tới đi lui, nói: "Cô ta chắc chắn sẽ không chủ động chuyển khỏi Hạng gia."
Yến hội trên thuyền, cô cũng tham gia. Cảnh tượng lúc đó, cô còn nhớ rất rõ. Cô chỉ lo lắng, Kiều Tâm Di một mực bám vào Hạng gia sống chết không đi. Hạng lão gia tử là người trọng ân tình, chẳng lẽ cứ để cô ta ở Hạng gia mãi. Hạng lão gia tử để Kiều Tâm Di ở lại Hạng gia, thì Kiều Tâm Di mới ở lại, chỉ cần tự Kiều Tâm Di khăng khăng đòi rời khỏi, người Hạng gia chắc chắn sẽ đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.