Bảo Bối Trong Lòng Thẩm Tiên Sinh
Chương 19: Làm Thư Ký
Nam An
12/10/2022
Trì Tịch đang tản bộ trong hoa viên, khi trở về cô vừa lúc nhìn thấy dì Lam đi từ trên lầu xuống, trong tay bà cầm một túi văn kiện.
Dì Lam giải thích với cô, “Thẩm tiên sinh vừa mới gọi điện thoại tới bảo dì mang túi văn kiện này đến công ty của cậu ấy.”
Trì Tịch gật gật đầu, bỗng nhiên cô nghĩ đến cái gì đó vội vàng gọi dì Lam lại.
“Bằng không để con đưa qua cho anh ấy đi?”
“Cô đưa?”
Dì Lam có chút chần chờ, có điều bà nghĩ đến gần đây Thẩm Quyết thật sự rất thích Trì Tịch, ngoài trừ Trì Tịch ra thì bên người cũng không có người phụ nữ nào khác.
Trì tiểu thư ở trong lòng Thẩm tiên sinh hẳn là cũng có chút địa vị đi.
Dì Lam gật gật đầu, đem văn kiện giao cho cô, “Vậy làm phiền Trì tiểu thư.”
…
Đây là lần đầu tiên Trì Tịch tới tập đoàn Thẩm thị, kiến trúc to lớn cao ngất làm người ta nhịn không được mà đánh lên tinh thần toàn thân.
Trì Tịch không có hẹn trước cho nên cô bị ngăn cản lại ở bàn tiếp tân, cô nói bản thân tới đưa văn kiện cho Thẩm tổng, còn giơ giơ văn kiện trong tay lên nhưng lễ tân lại không tin.
Thẩm tổng của bọn họ là người đàn ông độc thân hoàng kim có tiếng toàn thành, mỗi ngày đều có đủ các loại nữ nhân tìm đủ thứ lý do muốn nhìn thấy Thẩm tổng.
Nhân viên lễ tân chắn đào hoa cho giám đốc nhà mình đã chắn đến mức vô cùng có kinh nghiệm.
Trì Tịch không có biện pháp nhưng cô lại không có số điện thoại của Thẩm Quyết, cuối cùng cô chỉ có thể gọi điện thoại cho dì Lam, dì Lam lại gọi điện thoại cho Thẩm Quyết, cứ như vậy lăn lộn một hồi lâu, Trì Tịch cuối cùng mới được cho qua.
Khi lễ tân dẫn cô đi đến chỗ thang máy vẫn nửa tin nửa ngờ.
Văn phòng của Thẩm Quyết ở tầng cao nhất, Trì Tịch ngồi thang máy riêng, một đường thông suốt tới nơi.
Đại khái là Thẩm Quyết đã phân phó qua nên vừa ra khỏi thang máy liền có thư ký xinh đẹp đang chờ cô.
“Trì tiểu thư, mời đi bên này.”
Vị thư ký cười tủm tỉm đem Trì Tịch mang đến phòng khách.
“Thẩm tổng còn đang nghe các giám đốc phòng ban báo cáo, cô chờ một lát.”
Nữ thư ký đi ra ngoài, không tới một lát liền bưng nước trái cây tiến vào, lại cầm văn kiện mà Trì Tịch đưa tới rời đi.
Phòng khách chỉ còn lại có một mình, Trì Tịch không nhịn được mà đánh giá xung quanh, trong lòng không kìm được cảm thán, tập đoàn lớn thật sự là khác biệt.
Nhìn một đống lớn các văn phòng lớn nhỏ xung quanh cao ốc đều là của tập đoàn Thẩm thị có thể thấy được Thẩm Quyết lợi hại bao nhiêu.
Trì Tịch lại nghĩ nếu như có một ngày cô cũng có thể trở thành nữ cường nhân sấm rền gió cuốn thì thật là tốt đẹp biết bao.
Đợi khoảng chừng trên dưới nửa giờ đồng hồ. Đã vượt qua thời gian tan tầm giữa trưa.
Trì Tịch đang nghĩ ngợi có phải Thẩm Quyết đã quên cô rồi hay không, cô đứng dậy vừa mới kéo cửa định đi ra ngoài thì thiếu chút nữa đã cùng người đang muốn đẩy cửa tiến vào đâm sầm vào nhau.
“Xin lỗi đã để em đợi lâu.”
Trên mũi Thẩm Quyết còn có mắt kính, bộ dạng anh tuấn dưới sự phụ trợ của mắt kính làm hắn thoạt nhìn nhiều hơn vài phần cảm giác văn nhã bại hoại.
“Thẩm tiên sinh.”
Cũng không biết sao lại thế này, vừa thấy người này, cả người Trì Tịch liền không biết cố gắng mà mặt đỏ lên.
Cô hơi hơi cắn môi, có chút không dám nhìn hắn.
“Ăn cơm trưa chưa?”
Trên đỉnh đầu vang lên thanh âm từ tính của hắn, Trì Tịch đột nhiên nghĩ tới lúc người này ở trên người cô rong ruổi, trong cổ họng phát ra thanh âm khàn khàn gợi cảm.
Ban ngày ban mặt, cô nghĩ cái gì vậy chứ?
Trì Tịch cảm thấy bản thân thật sự là quá sa đọa, cô nhanh chóng đem những suy nghĩ phế liệu trong đầu tát rơi xuống, nhỏ giọng trả lời, “Chưa ăn.”
“Đi thôi, cùng tôi ăn cơm trưa.”
Ở trong công ty, Trì Tịch đều vô cùng cẩn thận nhắm mắt theo đi đuôi hắn nhưng lại không dám đi quá gần.
Thời điểm từ thang máy bước ra cô còn cảnh giác nhìn nhìn mọi nơi, lúc này mới cách khoảng cách ba bốn bước chân đi theo sau Thẩm Quyết.
Bên này đều là cao ốc thương nghiệp, nhà ăn cũng xa hoa.
Thẩm Quyết mang Trì Tịch đi đến một nhà hàng Trung Quốc, đặt một phòng bao hai người.
Trong lúc chờ đồ ăn, Thẩm Quyết nghiện thuốc lá, rút điếu thuốc hút một ngụm, lúc này mới nhìn về phía Trì Tịch, “Có chuyện gì thì nói đi.”
“. . .”
Dọc theo đường đi Trì Tịch đều ở trong lòng nghĩ xem mình nên mở lời thế nào, còn chưa nghĩ xong hắn đã hỏi tới khiến cô càng cảm thấy khẩn trương.
“Ngượng ngùng sao?”
“Cái đó . . . em. . .” Trì Tịch hít sâu một hơi, lấy hết can đảm nói ra, “Em muốn đi ra ngoài làm việc.”
“Làm việc?”
Thẩm Quyết phun ra một ngụm khói, cách một tầng khói trắng mông lung nhìn cô, “Muốn làm công việc gì?”
Cái này Trì Tịch còn chưa nghĩ ra.
Cô lắc đầu, “Lúc học đại học em học ngành kế toán, có điều cũng không nhất định phải tìm một công việc đúng ngành, miễn thích hợp là được.”
“Em đúng thật là không biết bắt bẻ.”
Người phục vụ đẩy toa ăn tiến vào đưa cơm, thức ăn tinh xảo bày ra hơn phân nửa bàn, còn có một ly ép nước trái cây.
Thẩm Quyết đem ly nước trái cây kia đưa tới trước mặt cô, “Vừa vặn, phòng thư ký của Thẩm thị muốn tuyển thêm vài người, em có thể đi thử xem.”
“…”
Trì Tịch kinh ngạc nhìn hắn, “Thẩm thị? Nhưng em không có kinh nghiệm làm việc, hẳn là không vào được đi?”
Loại tập đoàn lớn này nhận người cho dù có thiếu người tới đâu cũng chẳng thể nào nhận kiểu người không có chút kinh nghiệm nào như cô vào làm việc đúng không?
“Tôi nói em vào thì em cứ vào đi.”
Thẩm Quyết gắp một miếng thịt cá bỏ vào trong chén cô, biểu tình trên mặt nghiêm trang, lời nói ra lại làm tim người ta đập gia tốc.
“Ngay cả em tôi cũng đi vào rồi, chỉ một vị trí thư ký cũng có thể làm khó dễ gì hay sao?”
Ngụ ý chính là trần trụi mở cửa sau cho cô.
Cũng chỉ là một câu nói đó nhưng hắn lại nói thật lưu manh, trong đầu hắn lúc nào cũng đều nghĩ đến loại chuyện này sao?
Trì Tịch nghĩ nghĩ, cô cảm thấy vẫn không được, “Như vậy không tốt lắm, người khác sẽ bàn tán.”
Hắn là tổng giám đốc, nếu như trần trụi mở cửa sau cho cô như vậy thì những người khác sẽ nhìn hai người bọn họ như thế nào?
“Cũng phải.”
Thẩm Quyết gật gật đầu, ăn đồ ăn một lát sau đó buông đũa xuống, hắn cười như không cười nhìn cô, “Vậy em làm thư ký bên người tôi là được.”
“. . .”
…
Trì Tịch không nghĩ tới Thẩm Quyết thật sự nói được làm được, không đến hai ngày đã cho người đem mười mấy bộ đồ công sở tới cho cô.
Thư ký của Thẩm Quyết không ít, có điều người đắc lực nhất lại sắp phải nghỉ sinh con, sau khi sinh xong còn muốn nghỉ ngơi nửa năm mới có thể đi làm.
Trì Tịch cơ hồ là không trâu bắt chó đi cày, làm thư ký bên người của Thẩm Quyết.
Thư ký bên người là làm những gì?
Ngày đầu tiên đi làm, Trì Tịch nhận được điện thoại của Thẩm Quyết, hắn nói muốn cô đưa một bộ quần áo đến khách sạn cho hắn.
Dì Lam giải thích với cô, “Thẩm tiên sinh vừa mới gọi điện thoại tới bảo dì mang túi văn kiện này đến công ty của cậu ấy.”
Trì Tịch gật gật đầu, bỗng nhiên cô nghĩ đến cái gì đó vội vàng gọi dì Lam lại.
“Bằng không để con đưa qua cho anh ấy đi?”
“Cô đưa?”
Dì Lam có chút chần chờ, có điều bà nghĩ đến gần đây Thẩm Quyết thật sự rất thích Trì Tịch, ngoài trừ Trì Tịch ra thì bên người cũng không có người phụ nữ nào khác.
Trì tiểu thư ở trong lòng Thẩm tiên sinh hẳn là cũng có chút địa vị đi.
Dì Lam gật gật đầu, đem văn kiện giao cho cô, “Vậy làm phiền Trì tiểu thư.”
…
Đây là lần đầu tiên Trì Tịch tới tập đoàn Thẩm thị, kiến trúc to lớn cao ngất làm người ta nhịn không được mà đánh lên tinh thần toàn thân.
Trì Tịch không có hẹn trước cho nên cô bị ngăn cản lại ở bàn tiếp tân, cô nói bản thân tới đưa văn kiện cho Thẩm tổng, còn giơ giơ văn kiện trong tay lên nhưng lễ tân lại không tin.
Thẩm tổng của bọn họ là người đàn ông độc thân hoàng kim có tiếng toàn thành, mỗi ngày đều có đủ các loại nữ nhân tìm đủ thứ lý do muốn nhìn thấy Thẩm tổng.
Nhân viên lễ tân chắn đào hoa cho giám đốc nhà mình đã chắn đến mức vô cùng có kinh nghiệm.
Trì Tịch không có biện pháp nhưng cô lại không có số điện thoại của Thẩm Quyết, cuối cùng cô chỉ có thể gọi điện thoại cho dì Lam, dì Lam lại gọi điện thoại cho Thẩm Quyết, cứ như vậy lăn lộn một hồi lâu, Trì Tịch cuối cùng mới được cho qua.
Khi lễ tân dẫn cô đi đến chỗ thang máy vẫn nửa tin nửa ngờ.
Văn phòng của Thẩm Quyết ở tầng cao nhất, Trì Tịch ngồi thang máy riêng, một đường thông suốt tới nơi.
Đại khái là Thẩm Quyết đã phân phó qua nên vừa ra khỏi thang máy liền có thư ký xinh đẹp đang chờ cô.
“Trì tiểu thư, mời đi bên này.”
Vị thư ký cười tủm tỉm đem Trì Tịch mang đến phòng khách.
“Thẩm tổng còn đang nghe các giám đốc phòng ban báo cáo, cô chờ một lát.”
Nữ thư ký đi ra ngoài, không tới một lát liền bưng nước trái cây tiến vào, lại cầm văn kiện mà Trì Tịch đưa tới rời đi.
Phòng khách chỉ còn lại có một mình, Trì Tịch không nhịn được mà đánh giá xung quanh, trong lòng không kìm được cảm thán, tập đoàn lớn thật sự là khác biệt.
Nhìn một đống lớn các văn phòng lớn nhỏ xung quanh cao ốc đều là của tập đoàn Thẩm thị có thể thấy được Thẩm Quyết lợi hại bao nhiêu.
Trì Tịch lại nghĩ nếu như có một ngày cô cũng có thể trở thành nữ cường nhân sấm rền gió cuốn thì thật là tốt đẹp biết bao.
Đợi khoảng chừng trên dưới nửa giờ đồng hồ. Đã vượt qua thời gian tan tầm giữa trưa.
Trì Tịch đang nghĩ ngợi có phải Thẩm Quyết đã quên cô rồi hay không, cô đứng dậy vừa mới kéo cửa định đi ra ngoài thì thiếu chút nữa đã cùng người đang muốn đẩy cửa tiến vào đâm sầm vào nhau.
“Xin lỗi đã để em đợi lâu.”
Trên mũi Thẩm Quyết còn có mắt kính, bộ dạng anh tuấn dưới sự phụ trợ của mắt kính làm hắn thoạt nhìn nhiều hơn vài phần cảm giác văn nhã bại hoại.
“Thẩm tiên sinh.”
Cũng không biết sao lại thế này, vừa thấy người này, cả người Trì Tịch liền không biết cố gắng mà mặt đỏ lên.
Cô hơi hơi cắn môi, có chút không dám nhìn hắn.
“Ăn cơm trưa chưa?”
Trên đỉnh đầu vang lên thanh âm từ tính của hắn, Trì Tịch đột nhiên nghĩ tới lúc người này ở trên người cô rong ruổi, trong cổ họng phát ra thanh âm khàn khàn gợi cảm.
Ban ngày ban mặt, cô nghĩ cái gì vậy chứ?
Trì Tịch cảm thấy bản thân thật sự là quá sa đọa, cô nhanh chóng đem những suy nghĩ phế liệu trong đầu tát rơi xuống, nhỏ giọng trả lời, “Chưa ăn.”
“Đi thôi, cùng tôi ăn cơm trưa.”
Ở trong công ty, Trì Tịch đều vô cùng cẩn thận nhắm mắt theo đi đuôi hắn nhưng lại không dám đi quá gần.
Thời điểm từ thang máy bước ra cô còn cảnh giác nhìn nhìn mọi nơi, lúc này mới cách khoảng cách ba bốn bước chân đi theo sau Thẩm Quyết.
Bên này đều là cao ốc thương nghiệp, nhà ăn cũng xa hoa.
Thẩm Quyết mang Trì Tịch đi đến một nhà hàng Trung Quốc, đặt một phòng bao hai người.
Trong lúc chờ đồ ăn, Thẩm Quyết nghiện thuốc lá, rút điếu thuốc hút một ngụm, lúc này mới nhìn về phía Trì Tịch, “Có chuyện gì thì nói đi.”
“. . .”
Dọc theo đường đi Trì Tịch đều ở trong lòng nghĩ xem mình nên mở lời thế nào, còn chưa nghĩ xong hắn đã hỏi tới khiến cô càng cảm thấy khẩn trương.
“Ngượng ngùng sao?”
“Cái đó . . . em. . .” Trì Tịch hít sâu một hơi, lấy hết can đảm nói ra, “Em muốn đi ra ngoài làm việc.”
“Làm việc?”
Thẩm Quyết phun ra một ngụm khói, cách một tầng khói trắng mông lung nhìn cô, “Muốn làm công việc gì?”
Cái này Trì Tịch còn chưa nghĩ ra.
Cô lắc đầu, “Lúc học đại học em học ngành kế toán, có điều cũng không nhất định phải tìm một công việc đúng ngành, miễn thích hợp là được.”
“Em đúng thật là không biết bắt bẻ.”
Người phục vụ đẩy toa ăn tiến vào đưa cơm, thức ăn tinh xảo bày ra hơn phân nửa bàn, còn có một ly ép nước trái cây.
Thẩm Quyết đem ly nước trái cây kia đưa tới trước mặt cô, “Vừa vặn, phòng thư ký của Thẩm thị muốn tuyển thêm vài người, em có thể đi thử xem.”
“…”
Trì Tịch kinh ngạc nhìn hắn, “Thẩm thị? Nhưng em không có kinh nghiệm làm việc, hẳn là không vào được đi?”
Loại tập đoàn lớn này nhận người cho dù có thiếu người tới đâu cũng chẳng thể nào nhận kiểu người không có chút kinh nghiệm nào như cô vào làm việc đúng không?
“Tôi nói em vào thì em cứ vào đi.”
Thẩm Quyết gắp một miếng thịt cá bỏ vào trong chén cô, biểu tình trên mặt nghiêm trang, lời nói ra lại làm tim người ta đập gia tốc.
“Ngay cả em tôi cũng đi vào rồi, chỉ một vị trí thư ký cũng có thể làm khó dễ gì hay sao?”
Ngụ ý chính là trần trụi mở cửa sau cho cô.
Cũng chỉ là một câu nói đó nhưng hắn lại nói thật lưu manh, trong đầu hắn lúc nào cũng đều nghĩ đến loại chuyện này sao?
Trì Tịch nghĩ nghĩ, cô cảm thấy vẫn không được, “Như vậy không tốt lắm, người khác sẽ bàn tán.”
Hắn là tổng giám đốc, nếu như trần trụi mở cửa sau cho cô như vậy thì những người khác sẽ nhìn hai người bọn họ như thế nào?
“Cũng phải.”
Thẩm Quyết gật gật đầu, ăn đồ ăn một lát sau đó buông đũa xuống, hắn cười như không cười nhìn cô, “Vậy em làm thư ký bên người tôi là được.”
“. . .”
…
Trì Tịch không nghĩ tới Thẩm Quyết thật sự nói được làm được, không đến hai ngày đã cho người đem mười mấy bộ đồ công sở tới cho cô.
Thư ký của Thẩm Quyết không ít, có điều người đắc lực nhất lại sắp phải nghỉ sinh con, sau khi sinh xong còn muốn nghỉ ngơi nửa năm mới có thể đi làm.
Trì Tịch cơ hồ là không trâu bắt chó đi cày, làm thư ký bên người của Thẩm Quyết.
Thư ký bên người là làm những gì?
Ngày đầu tiên đi làm, Trì Tịch nhận được điện thoại của Thẩm Quyết, hắn nói muốn cô đưa một bộ quần áo đến khách sạn cho hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.