Bảo Bối Trong Lòng Thẩm Tiên Sinh
Chương 33: Trốn Thoát
Nam An
20/10/2022
“A!!!”
Trong nháy mắt Tống Thành xoay người, ngực bỗng nhiên bị thứ gì đó sắc bén hung hăng cắm vào, Trì Tịch là dùng hết toàn lực, mảnh sứ vỡ năm sáu cm cơ hồ toàn bộ đều chui vào ngực hắn.
“Tiện nhân, tao giết mày!”
Tống Thành giận dữ, hắn làm thế nào cũng đều không ngờ đến Trì Tịch cư nhiên sẽ có lá gan này, cô cư nhiên dám, cô cư nhiên dám. . .
Trước ngực cắm một mảnh nhỏ đồ sứ, nơi bị nắm vào róc rách chảy máu tươi ra bên ngoài.
Sắc mặt Tống Thành hung ác, nhưng bất quá còn có miệng vết thương trước ngực, thân thể lung lay, sau đó quăng ngã đi xuống.
“Là, là chính anh tự tìm. . .”
Trì Tịch cũng sợ, tay run lợi hại, thân thể lui về sau, cuối cùng cất bước liền chạy, chạy ra phòng tắm.
Cô nghiêng ngả lảo đảo đi mở cửa, nhưng cửa lại bị khóa lại từ bên ngoài, mở không ra.
“Cứu mạng, cứu mạng a. . .”
Trì Tịch khóc, giờ phút này cô áo rách quần manh, tóc cũng có chút loạn, không có đeo giày, cả người đều rơi vào trạng thái cực độ khẩn trương.
Trong phòng tắm vang lên vài tiếng vật nàng rơi xuống đất, cũng không biết Tống Thành đánh nghiêng thứ gì.
Trì Tịch càng sợ hãi, cô nép mình vào cạnh cửa, một hồi lâu mới nhớ tới phải gọi điện thoại cầu cứu.
Túi của Trì Tịch không ở nơi này, máy bàn điện thoại trong phòng cũng bị người lấy mất.
Thời điểm Trì Tịch tuyệt vọng liền thấy được một chiếc điện thoại di động màu đen ở trên giường, cô chạy nhanh tới đem điện thoại cầm lấy, đây là di động của Tống Thành, cần phải có mật mã mới có thể giải khóa.
Tuy rằng không mở được khóa, nhưng di động có thể gọi khẩn cấp miễn phí.
…
Thời điểm Thẩm Quyết nhìn thấy Trì Tịch, cô đang ở đồn công an, trên người bọc một chiếc áo sơmi nam nhân, tóc tán loạn, gương mặt bên trái sưng lên, nhìn là bị người khác đánh.
Trên đường tới đây, Thẩm Quyết đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Nguyên bản đêm nay sau khi xã giao trở về, hắn luôn chờ Trì Tịch trở về, hảo hảo ‘ thu thập ’ cô.
Kết quả chờ tới lại là tin tức Trì Tịch bị đưa đến đồn công an.
“Trì Tịch.”
Trì Tịch đang đem mặt chôn ở trong đầu gối mình, cả người hôn hôn trầm trầm nghe thấy giống như có người ở kêu mình.
Cô hút hút cái mũi, thời điểm ngẩng đầu, đầu tiên là thấy một đôi chân dài, tầm mắt hướng lên trên, thấy mặt Thẩm Quyết.
“Thẩm. . . Tiên sinh?”
Trong nháy mắt, Trì Tịch còn tưởng rằng mình xuất hiện ảo giác.
Lúc ấy cửa phòng bị người phá vỡ từ bên ngoài, thời điểm Tống Thành bị người từ trong phòng tắm lôi ra đã mất máu quá nhiều mà hôn mê.
Cả người Trì Tịch đều là ngốc lăng, mẹ Tống Thành đánh cô hai bàn tay, sau đó cô đã mơ màng hồ đồ bị mang lên xe cảnh sát.
Tống phu nhân nói muốn tố cáo cô mưu sát. . .
Mưu sát. . .
Trì Tịch bỗng nhiên run lập cập, cô ngửa đầu nhìn Thẩm Quyết, thanh âm nhẹ nhàng, “Em không muốn giết hắn.”
“Tôi biết.”
Thẩm Quyết kéo kiện áo sơmi bọc trên người cô xuống, đem áo khoác tây trang của mình cởi ra cho cô mặc trên người.
Trong nháy mắt Tống Thành xoay người, ngực bỗng nhiên bị thứ gì đó sắc bén hung hăng cắm vào, Trì Tịch là dùng hết toàn lực, mảnh sứ vỡ năm sáu cm cơ hồ toàn bộ đều chui vào ngực hắn.
“Tiện nhân, tao giết mày!”
Tống Thành giận dữ, hắn làm thế nào cũng đều không ngờ đến Trì Tịch cư nhiên sẽ có lá gan này, cô cư nhiên dám, cô cư nhiên dám. . .
Trước ngực cắm một mảnh nhỏ đồ sứ, nơi bị nắm vào róc rách chảy máu tươi ra bên ngoài.
Sắc mặt Tống Thành hung ác, nhưng bất quá còn có miệng vết thương trước ngực, thân thể lung lay, sau đó quăng ngã đi xuống.
“Là, là chính anh tự tìm. . .”
Trì Tịch cũng sợ, tay run lợi hại, thân thể lui về sau, cuối cùng cất bước liền chạy, chạy ra phòng tắm.
Cô nghiêng ngả lảo đảo đi mở cửa, nhưng cửa lại bị khóa lại từ bên ngoài, mở không ra.
“Cứu mạng, cứu mạng a. . .”
Trì Tịch khóc, giờ phút này cô áo rách quần manh, tóc cũng có chút loạn, không có đeo giày, cả người đều rơi vào trạng thái cực độ khẩn trương.
Trong phòng tắm vang lên vài tiếng vật nàng rơi xuống đất, cũng không biết Tống Thành đánh nghiêng thứ gì.
Trì Tịch càng sợ hãi, cô nép mình vào cạnh cửa, một hồi lâu mới nhớ tới phải gọi điện thoại cầu cứu.
Túi của Trì Tịch không ở nơi này, máy bàn điện thoại trong phòng cũng bị người lấy mất.
Thời điểm Trì Tịch tuyệt vọng liền thấy được một chiếc điện thoại di động màu đen ở trên giường, cô chạy nhanh tới đem điện thoại cầm lấy, đây là di động của Tống Thành, cần phải có mật mã mới có thể giải khóa.
Tuy rằng không mở được khóa, nhưng di động có thể gọi khẩn cấp miễn phí.
…
Thời điểm Thẩm Quyết nhìn thấy Trì Tịch, cô đang ở đồn công an, trên người bọc một chiếc áo sơmi nam nhân, tóc tán loạn, gương mặt bên trái sưng lên, nhìn là bị người khác đánh.
Trên đường tới đây, Thẩm Quyết đã hiểu chuyện gì xảy ra.
Nguyên bản đêm nay sau khi xã giao trở về, hắn luôn chờ Trì Tịch trở về, hảo hảo ‘ thu thập ’ cô.
Kết quả chờ tới lại là tin tức Trì Tịch bị đưa đến đồn công an.
“Trì Tịch.”
Trì Tịch đang đem mặt chôn ở trong đầu gối mình, cả người hôn hôn trầm trầm nghe thấy giống như có người ở kêu mình.
Cô hút hút cái mũi, thời điểm ngẩng đầu, đầu tiên là thấy một đôi chân dài, tầm mắt hướng lên trên, thấy mặt Thẩm Quyết.
“Thẩm. . . Tiên sinh?”
Trong nháy mắt, Trì Tịch còn tưởng rằng mình xuất hiện ảo giác.
Lúc ấy cửa phòng bị người phá vỡ từ bên ngoài, thời điểm Tống Thành bị người từ trong phòng tắm lôi ra đã mất máu quá nhiều mà hôn mê.
Cả người Trì Tịch đều là ngốc lăng, mẹ Tống Thành đánh cô hai bàn tay, sau đó cô đã mơ màng hồ đồ bị mang lên xe cảnh sát.
Tống phu nhân nói muốn tố cáo cô mưu sát. . .
Mưu sát. . .
Trì Tịch bỗng nhiên run lập cập, cô ngửa đầu nhìn Thẩm Quyết, thanh âm nhẹ nhàng, “Em không muốn giết hắn.”
“Tôi biết.”
Thẩm Quyết kéo kiện áo sơmi bọc trên người cô xuống, đem áo khoác tây trang của mình cởi ra cho cô mặc trên người.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.