Chương 31: Chương 31: Trại lính
abcxyz
28/09/2018
Thầy trò Johny tay xách nách mang... làm gì có chuyện đấy! Hắn xách toàn bộ hành lý, kể cả đồ của Katarina, chứ làm gì có chuyện cả hai lỉnh kỉnh mang theo đồ? Nguyên nhân là bởi sáng nay, khi họ chia tay Isa, cô có thì thầm vào tai anh.
- Là quý ông thì đừng để phụ nữ xách đồ nhé!
Và Johny trong một phút ngu xuẩn, máu bốc lên não đã gật đầu. Giờ thì tay trái hắn kéo va li quần áo bản thân, tay phải giữ một chiếc túi du lịch vắt qua vai - đồ của Kat. Isa đã bỏ ra cả buổi tối để sửa soạn cho họ.
Phía sau hắn là Katarina, hai tay chắp sau lưng, vừa đi vừa huýt sáo vui vẻ, hết ngó đông rồi lại ngó tây. Johny cố nhịn, vì Katarina chính là bảo kê chủ lực của hắn ở ngoài kia. Hắn có thể mặc bộ võ sư vào để tăng khả năng võ thuật lên A-, nhưng đó chỉ là tri thức, còn thể chất hắn có theo kịp không lại là chuyện khác hoàn toàn. Trong khi đó, Katarina là một sát thủ chuyên nghiệp có tiếng tăm của Noxus, không cần đồ đạc gì cũng đã đạt tới B+, hiển nhiên là đáng tin hơn hắn nhiều lắm.
Nhắc mới nhớ, để chuẩn bị cho chuyến đi này, Johny đã sắm một ít trang bị ở tiệm thợ rèn của lão người Lùn Manhunter. Phong cách của Johny chỉ sử dụng tay chân là chính, cho nên hắn mua hai bộ găng bảo hộ các khớp ngón tay - chúng có mấu lồi đấm cực đau. Với Katarina, hắn mua tặng cô nàng hai cây kiếm ngắn, và theo cô nàng yêu cầu thì mua thêm bốn con dao rèn đặc chế làm ám khí. Hắn cũng sắm lấy hai bộ áo giáp, là giáp da thôi. Tổng cộng hắn nướng gần một nghìn đồng vàng tính cả các dụng cụ vệ sinh cá nhân linh tinh khác. Ngoài ra hắn còn mua thêm một ít thứ lặt vặt nữa.
Vốn sau khi hoàn thành nhiệm vụ Sophia, Johny chỉ được có một nghìn rưởi, thoáng cái đã mất một nghìn sẽ khiến cho hắn lâm vào tình trạng tài chính bất ổn. Không ngờ Don Borbit khi thấy Sophia xuất sắc hơn mong đợi, ngoài mời hắn đi dự tiệc, còn lén đưa hắn một nghìn đồng vàng gọi là "khoản đầu tư nho nhỏ". Đương nhiên Johny không có lí do gì từ chối cả. Hắn còn ước gì ngài cựu bộ trưởng đầu tư nhiều hơn, như vậy hắn có thể nhảy lên con thuyền to khổng lồ đó, thoát khỏi cảnh bấp bênh như thế này. Nhưng đáng tiếc, hắn vẫn chỉ là mầm mống tốt mà thôi!
Bao ngoài Tòa Thành Trắng là một cơ số các trại lính. Johny không rõ có tổng cộng bao nhiêu trại, nhưng hắn biết trại của mình đánh số chín mươi ba, thuộc khu vực quản lý của Ouro.
Ngoại trừ Giáo hoàng một lòng tôn kính thần linh nào đó, còn bốn thế lực thì chưa bao giờ ngừng đấu đá nhau. Họ ăn bên trong tòa thành thôi chưa đủ, mà còn ăn cả bên ngoài Xóm Liều. Mỗi một thế lực độc chiếm một khu vực riêng, và mọi hoạt động kinh doanh trong đó sẽ được đặt dưới sự quản lý của họ. Lấy ví dụ, một khi Farid bắt được nô lệ ở phạm vi Ouro, thì khi bán nô lệ đó, hắn sẽ phải trích một phần chuyển cho quý tộc của Ouro.
Các quý tộc sẽ tiến hành chia cắt miếng bánh màu mỡ này. Nắm tay ai to thì bánh sẽ được nhiều. Còn với các quý tộc khác, nếu cảm thấy không muốn tranh đấu hoặc không thể tranh đấu với thế lực nhà mình thì có thể đi đánh chiếm của các thế lực khác, miễn sao có thể trụ lại thì tùy. Bởi thế thành ra phía ngoài Xóm Liều chưa bao giờ ngừng chiến loạn.
Như thế thì số lượng người ở Xóm Liều sẽ giảm rất nghiêm trọng? Tòa Thành Trắng ước còn chẳng được! Nhưng số lượng người mỗi ngày rơi vào cái thế giới này vẫn cứ tăng, và thế là địa ngục vẫn cứ tiếp diễn.
Các trại lính có nhiệm vụ đánh chặn bất cứ quái vật nào dám tiến vào gần Tòa Thành Trắng. Tiến vào gần! Tức là nếu lũ quái vật tóm được ai đó ở trước vạch cảnh giới, xin chia buồn! Lũ lính sẽ đứng xem, cười hô hố, và đánh bạc về khả năng sống sót của kẻ đó.
Các trại lính thuộc các thế lực khác nhau sẽ có đặc điểm khác nhau. Ví dụ như Kamra thì rất thô sơ đơn giản, vì lũ quái vật không cần xa hoa. Ouro mang màu sắc công nghệ cao, trong khi Cronus lại là một bãi tha ma. Chỉ có Bull là giống doanh trại bình thường: có hàng rào, lều vải v...v. Người Bull tuy trông cổ điển, nhưng bọn họ có đội ngũ thầy tu đến từ Tòa Thành Trắng hỗ trợ.
Trại lính không được quyền can thiệp vào tranh chấp giữa các quý tộc. Nhắc lại, bọn họ chỉ có đúng một nghĩa vụ là tiêu diệt quái vật từ Sương mù, hết! Sở dĩ có điều luật trung lập này là để tránh các trại lính chém giết lẫn nhau, làm suy yếu lớp phòng thủ của tòa thành.
Lính nghĩa vụ khác với lính chính quy. Lính chính quy có chỗ ăn ở đàng hoàng tử tế, còn lính nghĩa vụ, nếu như là công dân hạng C thì sẽ được cấp cho một chiếc lều nhỏ. Còn nếu thấp hơn, rất tiếc hết chỗ, ra ngoài Xóm Liều mà thuê!
Johny được mấy tên lính chỉ đến một khu đất trống. Ở đó có khoảng sáu căn nhà hình con nhộng - sản phẩm công nghệ cao, chỉ cần ném xuống đất và tưới nước là nở thành một căn phòng đủ sống. Nguyên lý không rõ!
- Chỉ có sáu chiếc lều thôi sao?
- Thế thanh niên nghĩ công dân hạng C nhiều lắm à?
Tên lính dắt hắn đến lều cười cợt. Ở trại lính, bất kể thân phận trước đó của ngươi thế nào, đều trở thành "đồng đội" hết.
Tùy thuộc vào chính sách của từng thế lực, mà số lượng và độ khó thăng cấp của mỗi hạng sẽ khác nhau. Đơn cử như vua Arthas cho mình là cao nhất, thành ra Hội trưởng cũng chỉ là công dân A+ của Bull mà thôi. Công dân A+ có đầy đủ quyền lợi như S, nhưng mà trên mặt chữ thì thấp hơn S. Già rồi lắm trò!
Nhưng nói chung, công dân hạng F là dân cư phổ thông, hạng D là có chút tiếng tăm, hạng C đã có thể gọi là đức cao trọng vọng. Cấp độ B tương đương với sắc phong quý tộc, ngoài ra còn bao gồm cả những đấu sĩ vô địch đấu trường hay đua ngựa và xin tự do. Những cư dân "đức cao trọng vọng ấy", có bao nhiêu cơ hội có thể xếp cùng một trại? Họ phải cùng xin đi nghĩa vụ vào một thời điểm, và cùng được xếp vào một trại lính trên tổng số hàng trăm trại lính thuộc phạm vi thế lực! Lần này có tới sáu người hạng C giống Johny đã có thể gọi là kỳ tích! Thường thì chỉ có một hai người thôi! Biết làm sao, ai bảo hắn gây thù chuốc oán với quý tộc nhà người ta?
***
Kat không vui. Rất không vui! Tự nhiên vì cái thằng ngốc này mà cô phải rời xa khỏi căn nhà ấm áp ấy! Chợt cô giật mình! Lúc trước cô chưa bao giờ quan tâm tới việc đi hay ở, ngủ ở đâu và thế nào. Có lẽ đúng như người ta nói, khi yêu, ai cũng trở nên nhạy cảm hơn?! Kat không biết, và cô càng không biết cái cảm giác tức tối nghẹn chặt trong lồng ngực này là gì!
- Này Katarina, lại đây dọn dẹp xem nào!
Kẻ trước mắt cô là một gã sở khanh đúng nghĩa! Thực sự thì ở thế giới của cô, việc đàn ông năm thê bảy thiếp là điều bình thường, nhưng giờ cô yêu Isa, và hắn dám bắt cá hai tay? Hừ hừ! Làm sao, tiêu chuẩn kép đấy, cãi nhau với chị à?
Làu bàu một vài tiếng, Kat cuối cùng cũng tiến tới giúp hắn quét dọn căn phòng. Căn buồng này không áp dụng hệ thống không gian của khu Ouro, vậy nên không gian bên trong rất là hẹp, chỉ đủ cho hai người đi lại chạm vai nhau mà thôi. Để bù lại, nhờ cấu trúc con nhộng này nên căn phòng rất dài, có thể chia làm nhiều không gian riêng nếu muốn. Một đầu là để nhà tắm và nhà vệ sinh, chúa ơi, chúng bẩn như thể nhiều năm chưa cọ rửa vậy. Kat suýt nôn khi móc lên một đống lông và tóc kẹt trong ống nước. Là lông ngựa! Nghe Johny kể thì ở thế giới này, các quân nhân sau nhiều năm chiến đấu thường bị điên, hoặc là họ sẽ im lặng rồi bộc phát thành kẻ giết người hàng loạt, hoặc là họ phát tiết chúng lên người khác. Với trường hợp thứ hai, không thiếu các ghi nhận quân nhân "nhặt xà phòng" lẫn nhau - không phải vì họ không thể tìm được gái! Gái rất nhiều, họ ra Xóm Liều chơi xong trả tiền với giá rẻ như bèo cũng được, hoặc bắt các cô gái khốn khổ lạc vào Sương mù về doanh trại hoan lạc cũng được, nhưng chỉ có quân nhân với nhau mới có thể tin tưởng tuyệt đối! Và thế là tình cảm vượt tình đồng chí ra đời!
Một vài kẻ khác thì yêu quý những sinh vật chiến đấu bên cạnh mình, như ngựa, chó v...v. Bên cạnh việc "giải sầu" với thú cưng, họ cũng giúp thú cưng "giải sầu", bằng cách thuê các gái điếm với giá cao một chút sẵn sàng ngủ với động vật. Johny miêu tả hời hợt, nhưng Kat vẫn cảm thấy rợn cả người. Làm tình với ngựa? Đúng là sống lâu quá hóa bệnh hoạn! Ở Noxus, khi họ chiến thắng, các tướng lĩnh sẽ tự động kiềm hãm những người lính của mình, không cho họ đụng vào dân thường. Swain yêu cầu họ làm vậy! Và giờ hắn là vị thống lĩnh tối cao kính yêu của cả Noxus!
Phía giữa gian phòng là bếp và bồn rửa. Bếp thoải mái cho hai người đứng, nhưng muốn ăn thì chỉ có cách lấy bàn xếp mang ra ngoài ăn. Hoặc ăn trên giường ngủ và để kiến bò đầy mặt?! Kat thử vặn vặn vòi nước. Không có vấn đề gì! Không biết từ bao giờ, tiểu thư cao quý của dòng họ Du Couteau, bông hồng sát thủ của Noxus, chỉ cần nghe tên đã khiến người khác mất mật, giờ lại có thể thành thạo nấu nướng và dọn dẹp như thế này. Tất cả là nhờ chị Isa! Kat hơi đỏ mặt, và ăn nguyên một cặp găng cao su!
- Này, cầm lấy! Mua tặng cô đấy! Đeo vào đỡ bị nước ăn tay!
Kat cố kiềm chế! Được rồi, dù sao hắn cũng có ý tốt! Và nếu tranh chấp thì cô cũng không thắng nổi! Cãi nhau chỉ tổ thiệt thân! Hít sâu, thở dài! Mày làm được mà Kat!
- Mèo ăn mất lưỡi rồi à?
- Anh bảo ai là mèo?
Và thế là họ lại đánh nhau!
***
- Cô sẽ ngủ dưới sàn, còn ta nằm giường!
Johny nhanh chóng nằm phịch lên giường, nhún nhún đầy thoải mái.
- Hừ, anh nỡ để một người phụ nữ yếu đuối nằm trên đất sao? Nhất là khi chị Isa đã dặn dò anh như thế!
- Đầu tiên, cô đánh tôi rụng răng còn được! Thứ hai, nếu như cảm thấy khó khăn, thế cô lên đây ngủ với tôi! Đảm bảo thuần khiết! A ha ha ha!
Ngủ cùng tên đàn ông cô ghét nhất? Đừng bao giờ! Kat tức giận đá cửa đi ra ngoài. Đằng sau cô vọng lại tiếng Johny.
- Này, đừng đi xa quá nhé!
Kat không nói, tiếp tục đi. Bất chợt cô thấy một vật xé gió lao tới, và nện bụp lên đầu cô.
- Anh...
Kat dừng lại. Dưới mặt đất là một chiếc huy hiệu.
- Cầm lấy phòng thân! Nhỡ đâu gặp mấy thằng có mắt không tròng thì giơ ra, như vậy nếu cô gây chuyện thì ít nhất họ sẽ thông báo với tôi trước khi đập chết cô!
- Ai cần!
Nói vậy nhưng cô vẫn đút chiếc huy hiệu vào túi sau. Thằng này thực ra cũng không tệ như mình tưởng!
Phía sau cô, Johny đứng tựa ở cửa, nghĩ ngợi gì đó.
***
Kat không phải là kẻ ngu. Sở dĩ cô dám tự tin đi dạo trong trại lính, là bởi vì cô rất mạnh! Nếu như dùng hệ thống của Johny để quan sát thì khi mặc đầy đủ vũ khí, Kat có thể đạt tới hạng A-. Nói như vậy Johny không dùng vũ khí có phải là ngu không? Có!
Theo như Johny giải thích thì đại khái trình độ của Kat thuộc vào nhóm đỉnh của trại lính rồi, nên nếu như không phải cô mất trí đi khiêu khích lũ lính, thì khó có ai có thể tổn thương Kat.
Kat thấy những gã lính chính quy đang chạy rầm rập quanh doanh trại, đi cùng họ là giáo quan, miệng quát tháo liên tục. Việc này làm cô nhớ lại những ký ức lúc quan sát quân đội Noxus luyện tập. Ha ha, đúng là ở đâu cũng vậy, cho dù người có khác nhau, nhưng phương pháp thì vẫn chỉ có một vài cái là hiệu quả nhất!
Trại lính tương đối đìu hiu vào thời điểm này, vì đây là lúc quân đội đi tuần. Từ ngày mai, cô và Johny cũng sẽ phải tham gia đội tuần tra. Bọn họ sẽ được phân vào các tổ nhỏ, sau đó tản ra ngoài kia kiểm tra một khu vực chỉ định. Chiến lợi phẩm tìm được sẽ thuộc về cả đội, sau đó tự ăn chia, cho nên dù nguy hiểm, nhưng có rất nhiều lính gác xin làm tuần tra. Đứng trên chòi canh cả ngày, mắt chỉ nhìn thấy Sương mù xám xịt sẽ làm tổn thương nghiêm trọng tâm lý của các binh sĩ, cho nên đối với lính chính quy, các tướng giữ trại thường cắt lượt luân phiên tuần tra. Còn lính nghĩa vụ, xì, có một tháng bọ, làm gì đã đến mức đấy!
- Chỉ hi vọng lần này qua nhanh!
Kat thầm nghĩ trước khi quay về lều. Cô cần phải nhanh chân, nếu không thì Johny sẽ càm ràm cô suốt cả bữa, và rất có thể "ban tặng" cô một ít Khoái cảm!
- Là quý ông thì đừng để phụ nữ xách đồ nhé!
Và Johny trong một phút ngu xuẩn, máu bốc lên não đã gật đầu. Giờ thì tay trái hắn kéo va li quần áo bản thân, tay phải giữ một chiếc túi du lịch vắt qua vai - đồ của Kat. Isa đã bỏ ra cả buổi tối để sửa soạn cho họ.
Phía sau hắn là Katarina, hai tay chắp sau lưng, vừa đi vừa huýt sáo vui vẻ, hết ngó đông rồi lại ngó tây. Johny cố nhịn, vì Katarina chính là bảo kê chủ lực của hắn ở ngoài kia. Hắn có thể mặc bộ võ sư vào để tăng khả năng võ thuật lên A-, nhưng đó chỉ là tri thức, còn thể chất hắn có theo kịp không lại là chuyện khác hoàn toàn. Trong khi đó, Katarina là một sát thủ chuyên nghiệp có tiếng tăm của Noxus, không cần đồ đạc gì cũng đã đạt tới B+, hiển nhiên là đáng tin hơn hắn nhiều lắm.
Nhắc mới nhớ, để chuẩn bị cho chuyến đi này, Johny đã sắm một ít trang bị ở tiệm thợ rèn của lão người Lùn Manhunter. Phong cách của Johny chỉ sử dụng tay chân là chính, cho nên hắn mua hai bộ găng bảo hộ các khớp ngón tay - chúng có mấu lồi đấm cực đau. Với Katarina, hắn mua tặng cô nàng hai cây kiếm ngắn, và theo cô nàng yêu cầu thì mua thêm bốn con dao rèn đặc chế làm ám khí. Hắn cũng sắm lấy hai bộ áo giáp, là giáp da thôi. Tổng cộng hắn nướng gần một nghìn đồng vàng tính cả các dụng cụ vệ sinh cá nhân linh tinh khác. Ngoài ra hắn còn mua thêm một ít thứ lặt vặt nữa.
Vốn sau khi hoàn thành nhiệm vụ Sophia, Johny chỉ được có một nghìn rưởi, thoáng cái đã mất một nghìn sẽ khiến cho hắn lâm vào tình trạng tài chính bất ổn. Không ngờ Don Borbit khi thấy Sophia xuất sắc hơn mong đợi, ngoài mời hắn đi dự tiệc, còn lén đưa hắn một nghìn đồng vàng gọi là "khoản đầu tư nho nhỏ". Đương nhiên Johny không có lí do gì từ chối cả. Hắn còn ước gì ngài cựu bộ trưởng đầu tư nhiều hơn, như vậy hắn có thể nhảy lên con thuyền to khổng lồ đó, thoát khỏi cảnh bấp bênh như thế này. Nhưng đáng tiếc, hắn vẫn chỉ là mầm mống tốt mà thôi!
Bao ngoài Tòa Thành Trắng là một cơ số các trại lính. Johny không rõ có tổng cộng bao nhiêu trại, nhưng hắn biết trại của mình đánh số chín mươi ba, thuộc khu vực quản lý của Ouro.
Ngoại trừ Giáo hoàng một lòng tôn kính thần linh nào đó, còn bốn thế lực thì chưa bao giờ ngừng đấu đá nhau. Họ ăn bên trong tòa thành thôi chưa đủ, mà còn ăn cả bên ngoài Xóm Liều. Mỗi một thế lực độc chiếm một khu vực riêng, và mọi hoạt động kinh doanh trong đó sẽ được đặt dưới sự quản lý của họ. Lấy ví dụ, một khi Farid bắt được nô lệ ở phạm vi Ouro, thì khi bán nô lệ đó, hắn sẽ phải trích một phần chuyển cho quý tộc của Ouro.
Các quý tộc sẽ tiến hành chia cắt miếng bánh màu mỡ này. Nắm tay ai to thì bánh sẽ được nhiều. Còn với các quý tộc khác, nếu cảm thấy không muốn tranh đấu hoặc không thể tranh đấu với thế lực nhà mình thì có thể đi đánh chiếm của các thế lực khác, miễn sao có thể trụ lại thì tùy. Bởi thế thành ra phía ngoài Xóm Liều chưa bao giờ ngừng chiến loạn.
Như thế thì số lượng người ở Xóm Liều sẽ giảm rất nghiêm trọng? Tòa Thành Trắng ước còn chẳng được! Nhưng số lượng người mỗi ngày rơi vào cái thế giới này vẫn cứ tăng, và thế là địa ngục vẫn cứ tiếp diễn.
Các trại lính có nhiệm vụ đánh chặn bất cứ quái vật nào dám tiến vào gần Tòa Thành Trắng. Tiến vào gần! Tức là nếu lũ quái vật tóm được ai đó ở trước vạch cảnh giới, xin chia buồn! Lũ lính sẽ đứng xem, cười hô hố, và đánh bạc về khả năng sống sót của kẻ đó.
Các trại lính thuộc các thế lực khác nhau sẽ có đặc điểm khác nhau. Ví dụ như Kamra thì rất thô sơ đơn giản, vì lũ quái vật không cần xa hoa. Ouro mang màu sắc công nghệ cao, trong khi Cronus lại là một bãi tha ma. Chỉ có Bull là giống doanh trại bình thường: có hàng rào, lều vải v...v. Người Bull tuy trông cổ điển, nhưng bọn họ có đội ngũ thầy tu đến từ Tòa Thành Trắng hỗ trợ.
Trại lính không được quyền can thiệp vào tranh chấp giữa các quý tộc. Nhắc lại, bọn họ chỉ có đúng một nghĩa vụ là tiêu diệt quái vật từ Sương mù, hết! Sở dĩ có điều luật trung lập này là để tránh các trại lính chém giết lẫn nhau, làm suy yếu lớp phòng thủ của tòa thành.
Lính nghĩa vụ khác với lính chính quy. Lính chính quy có chỗ ăn ở đàng hoàng tử tế, còn lính nghĩa vụ, nếu như là công dân hạng C thì sẽ được cấp cho một chiếc lều nhỏ. Còn nếu thấp hơn, rất tiếc hết chỗ, ra ngoài Xóm Liều mà thuê!
Johny được mấy tên lính chỉ đến một khu đất trống. Ở đó có khoảng sáu căn nhà hình con nhộng - sản phẩm công nghệ cao, chỉ cần ném xuống đất và tưới nước là nở thành một căn phòng đủ sống. Nguyên lý không rõ!
- Chỉ có sáu chiếc lều thôi sao?
- Thế thanh niên nghĩ công dân hạng C nhiều lắm à?
Tên lính dắt hắn đến lều cười cợt. Ở trại lính, bất kể thân phận trước đó của ngươi thế nào, đều trở thành "đồng đội" hết.
Tùy thuộc vào chính sách của từng thế lực, mà số lượng và độ khó thăng cấp của mỗi hạng sẽ khác nhau. Đơn cử như vua Arthas cho mình là cao nhất, thành ra Hội trưởng cũng chỉ là công dân A+ của Bull mà thôi. Công dân A+ có đầy đủ quyền lợi như S, nhưng mà trên mặt chữ thì thấp hơn S. Già rồi lắm trò!
Nhưng nói chung, công dân hạng F là dân cư phổ thông, hạng D là có chút tiếng tăm, hạng C đã có thể gọi là đức cao trọng vọng. Cấp độ B tương đương với sắc phong quý tộc, ngoài ra còn bao gồm cả những đấu sĩ vô địch đấu trường hay đua ngựa và xin tự do. Những cư dân "đức cao trọng vọng ấy", có bao nhiêu cơ hội có thể xếp cùng một trại? Họ phải cùng xin đi nghĩa vụ vào một thời điểm, và cùng được xếp vào một trại lính trên tổng số hàng trăm trại lính thuộc phạm vi thế lực! Lần này có tới sáu người hạng C giống Johny đã có thể gọi là kỳ tích! Thường thì chỉ có một hai người thôi! Biết làm sao, ai bảo hắn gây thù chuốc oán với quý tộc nhà người ta?
***
Kat không vui. Rất không vui! Tự nhiên vì cái thằng ngốc này mà cô phải rời xa khỏi căn nhà ấm áp ấy! Chợt cô giật mình! Lúc trước cô chưa bao giờ quan tâm tới việc đi hay ở, ngủ ở đâu và thế nào. Có lẽ đúng như người ta nói, khi yêu, ai cũng trở nên nhạy cảm hơn?! Kat không biết, và cô càng không biết cái cảm giác tức tối nghẹn chặt trong lồng ngực này là gì!
- Này Katarina, lại đây dọn dẹp xem nào!
Kẻ trước mắt cô là một gã sở khanh đúng nghĩa! Thực sự thì ở thế giới của cô, việc đàn ông năm thê bảy thiếp là điều bình thường, nhưng giờ cô yêu Isa, và hắn dám bắt cá hai tay? Hừ hừ! Làm sao, tiêu chuẩn kép đấy, cãi nhau với chị à?
Làu bàu một vài tiếng, Kat cuối cùng cũng tiến tới giúp hắn quét dọn căn phòng. Căn buồng này không áp dụng hệ thống không gian của khu Ouro, vậy nên không gian bên trong rất là hẹp, chỉ đủ cho hai người đi lại chạm vai nhau mà thôi. Để bù lại, nhờ cấu trúc con nhộng này nên căn phòng rất dài, có thể chia làm nhiều không gian riêng nếu muốn. Một đầu là để nhà tắm và nhà vệ sinh, chúa ơi, chúng bẩn như thể nhiều năm chưa cọ rửa vậy. Kat suýt nôn khi móc lên một đống lông và tóc kẹt trong ống nước. Là lông ngựa! Nghe Johny kể thì ở thế giới này, các quân nhân sau nhiều năm chiến đấu thường bị điên, hoặc là họ sẽ im lặng rồi bộc phát thành kẻ giết người hàng loạt, hoặc là họ phát tiết chúng lên người khác. Với trường hợp thứ hai, không thiếu các ghi nhận quân nhân "nhặt xà phòng" lẫn nhau - không phải vì họ không thể tìm được gái! Gái rất nhiều, họ ra Xóm Liều chơi xong trả tiền với giá rẻ như bèo cũng được, hoặc bắt các cô gái khốn khổ lạc vào Sương mù về doanh trại hoan lạc cũng được, nhưng chỉ có quân nhân với nhau mới có thể tin tưởng tuyệt đối! Và thế là tình cảm vượt tình đồng chí ra đời!
Một vài kẻ khác thì yêu quý những sinh vật chiến đấu bên cạnh mình, như ngựa, chó v...v. Bên cạnh việc "giải sầu" với thú cưng, họ cũng giúp thú cưng "giải sầu", bằng cách thuê các gái điếm với giá cao một chút sẵn sàng ngủ với động vật. Johny miêu tả hời hợt, nhưng Kat vẫn cảm thấy rợn cả người. Làm tình với ngựa? Đúng là sống lâu quá hóa bệnh hoạn! Ở Noxus, khi họ chiến thắng, các tướng lĩnh sẽ tự động kiềm hãm những người lính của mình, không cho họ đụng vào dân thường. Swain yêu cầu họ làm vậy! Và giờ hắn là vị thống lĩnh tối cao kính yêu của cả Noxus!
Phía giữa gian phòng là bếp và bồn rửa. Bếp thoải mái cho hai người đứng, nhưng muốn ăn thì chỉ có cách lấy bàn xếp mang ra ngoài ăn. Hoặc ăn trên giường ngủ và để kiến bò đầy mặt?! Kat thử vặn vặn vòi nước. Không có vấn đề gì! Không biết từ bao giờ, tiểu thư cao quý của dòng họ Du Couteau, bông hồng sát thủ của Noxus, chỉ cần nghe tên đã khiến người khác mất mật, giờ lại có thể thành thạo nấu nướng và dọn dẹp như thế này. Tất cả là nhờ chị Isa! Kat hơi đỏ mặt, và ăn nguyên một cặp găng cao su!
- Này, cầm lấy! Mua tặng cô đấy! Đeo vào đỡ bị nước ăn tay!
Kat cố kiềm chế! Được rồi, dù sao hắn cũng có ý tốt! Và nếu tranh chấp thì cô cũng không thắng nổi! Cãi nhau chỉ tổ thiệt thân! Hít sâu, thở dài! Mày làm được mà Kat!
- Mèo ăn mất lưỡi rồi à?
- Anh bảo ai là mèo?
Và thế là họ lại đánh nhau!
***
- Cô sẽ ngủ dưới sàn, còn ta nằm giường!
Johny nhanh chóng nằm phịch lên giường, nhún nhún đầy thoải mái.
- Hừ, anh nỡ để một người phụ nữ yếu đuối nằm trên đất sao? Nhất là khi chị Isa đã dặn dò anh như thế!
- Đầu tiên, cô đánh tôi rụng răng còn được! Thứ hai, nếu như cảm thấy khó khăn, thế cô lên đây ngủ với tôi! Đảm bảo thuần khiết! A ha ha ha!
Ngủ cùng tên đàn ông cô ghét nhất? Đừng bao giờ! Kat tức giận đá cửa đi ra ngoài. Đằng sau cô vọng lại tiếng Johny.
- Này, đừng đi xa quá nhé!
Kat không nói, tiếp tục đi. Bất chợt cô thấy một vật xé gió lao tới, và nện bụp lên đầu cô.
- Anh...
Kat dừng lại. Dưới mặt đất là một chiếc huy hiệu.
- Cầm lấy phòng thân! Nhỡ đâu gặp mấy thằng có mắt không tròng thì giơ ra, như vậy nếu cô gây chuyện thì ít nhất họ sẽ thông báo với tôi trước khi đập chết cô!
- Ai cần!
Nói vậy nhưng cô vẫn đút chiếc huy hiệu vào túi sau. Thằng này thực ra cũng không tệ như mình tưởng!
Phía sau cô, Johny đứng tựa ở cửa, nghĩ ngợi gì đó.
***
Kat không phải là kẻ ngu. Sở dĩ cô dám tự tin đi dạo trong trại lính, là bởi vì cô rất mạnh! Nếu như dùng hệ thống của Johny để quan sát thì khi mặc đầy đủ vũ khí, Kat có thể đạt tới hạng A-. Nói như vậy Johny không dùng vũ khí có phải là ngu không? Có!
Theo như Johny giải thích thì đại khái trình độ của Kat thuộc vào nhóm đỉnh của trại lính rồi, nên nếu như không phải cô mất trí đi khiêu khích lũ lính, thì khó có ai có thể tổn thương Kat.
Kat thấy những gã lính chính quy đang chạy rầm rập quanh doanh trại, đi cùng họ là giáo quan, miệng quát tháo liên tục. Việc này làm cô nhớ lại những ký ức lúc quan sát quân đội Noxus luyện tập. Ha ha, đúng là ở đâu cũng vậy, cho dù người có khác nhau, nhưng phương pháp thì vẫn chỉ có một vài cái là hiệu quả nhất!
Trại lính tương đối đìu hiu vào thời điểm này, vì đây là lúc quân đội đi tuần. Từ ngày mai, cô và Johny cũng sẽ phải tham gia đội tuần tra. Bọn họ sẽ được phân vào các tổ nhỏ, sau đó tản ra ngoài kia kiểm tra một khu vực chỉ định. Chiến lợi phẩm tìm được sẽ thuộc về cả đội, sau đó tự ăn chia, cho nên dù nguy hiểm, nhưng có rất nhiều lính gác xin làm tuần tra. Đứng trên chòi canh cả ngày, mắt chỉ nhìn thấy Sương mù xám xịt sẽ làm tổn thương nghiêm trọng tâm lý của các binh sĩ, cho nên đối với lính chính quy, các tướng giữ trại thường cắt lượt luân phiên tuần tra. Còn lính nghĩa vụ, xì, có một tháng bọ, làm gì đã đến mức đấy!
- Chỉ hi vọng lần này qua nhanh!
Kat thầm nghĩ trước khi quay về lều. Cô cần phải nhanh chân, nếu không thì Johny sẽ càm ràm cô suốt cả bữa, và rất có thể "ban tặng" cô một ít Khoái cảm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.