Chương 287: Ký ức thất lạc
abcxyz
04/06/2019
Đáp lại, con Goblin rút ra một lưỡi dao, cầm ngược nó trong tay, hơi khom người xuống vào tư thế chuẩn bị.
- Gatrix, Goblin, xin thỉnh giáo!
Không nói thêm bất cứ một lời dư thừa nào, cả hai lao vào nhau, tạo nên một cơn bão tiếng kim loại ngay lập tức! Hai thanh gươm của Parabellum bay múa, lượn nhào trong không trung, như uyên ương hồ điệp, sẵn sàng nhắm vào những chỗ trí mạng nhất trên cơ thể con Goblin.
Jane không khỏi líu lưỡi lại khi thấy Parabellum thật sự chiến đấu nghiêm túc. Bất kể là tốc độ, sức mạnh hay độ tinh diệu của chiêu thức của cô ta đều tăng thêm ít nhất ba phần, càng chứng tỏ ban nãy cô ta đã nương tay với bọn họ.
Không chỉ vậy, ngay cả con Goblin, kẻ mà cô coi là cục tạ, thư viện di động kia cũng đang đánh tay ngang được với Parabellum. Cần nhớ rằng sức mạnh Gatrix đạt được không phải là như Taara! Như hắn đã ngộ ra, sức mạnh của sợi xích là cộng tổng sức mạnh hắn và Taara lại, rồi đem chia trung bình cộng ra.
Thế nên Gatrix có mạnh mẽ hơn, thì cũng không thể nào mạnh được như Taara. Nếu coi Taara là một đấu sĩ cấp trung điển hình, thì Gatrix đâu đó vào tầm đấu sĩ cấp trung mới lên cấp. Bất kể là tốc độ hay sức mạnh đều kém Parabellum một đoạn.
Nhưng vấn đề là kỹ xảo chiến đấu của con Goblin quá tàn bạo! Phong cách của Gatrix từ trước đến nay luôn luôn là lấy công làm thủ, ép đối thủ phải chiến đấu theo tiết tấu của hắn. Điều này là hệ quả của việc Gatrix có thể dự đoán được trước hành động của đối thủ, qua đó tiến hành phản kích nhằm vào điểm yếu của chúng, buộc chúng phải hành động như hắn mong muốn.
Và đó cũng lại là một hệ quả khác của việc Gatrix sở hữu lượng tri thức vô cùng vượt trội, bất kể là chiêu thức tấn công, hay kinh nghiệm chiến đấu tích lũy lại. Gatrix không nhớ được chính xác những ký ức này đến từ đâu, song hắn biết phải làm gì trong thời điểm nào.
Đơn cử như chuyện hắn luôn tìm cách duy trì khoảng cách cận thân với Parabellum, rồi dùng thế tấn công như vũ bão khiến cô nàng rối tay rối chân không biết làm sao. Đặc điểm của hai thanh gươm Parabellum là chúng có độ dài tương đối, bằng nửa thân người cô ta.
Với chiều dài như vậy, lưỡi gươm này sẽ phát huy tác dụng tốt nhất khi được chém ở khoảng cách đâu đó tầm giữa cho tới đầu mũi gươm. Theo nguyên lý cánh tay đòn, thì đó sẽ là khoảng phát lực tốt nhất của thanh gươm.
Trong khi đó, vũ khí của Gatrix là một con dao tầm rất ngắn, ước chừng một bàn tay của Gatrix mà thôi. Lưỡi dao ngắn có nghĩa là Gatrix buộc phải tiến vào khoảng cách da chạm da với đối thủ, và vô hình chung đó cũng là điểm phát lực kém nhất của một thanh gươm.
Còn lưỡi dao thì không có khái niệm như vậy. Ngoại trừ phần ngay sát tay cầm thì đúng là vũ khí nào cũng sẽ có điểm phát lực kém nhất ở đó, còn đâu bất cứ chỗ nào trên lưỡi dao đều có thể phát huy sát thương tốt hơn gươm rất nhiều.
Gatrix thò tay nắm lấy cổ tay của Parabellum, chặn lại ý định dùng gươm cắt ngang thân hắn. Tay kia hắn cầm ngược lưỡi dao, chém ngược về phía cổ Parabellum, để rồi bị chặn lại bởi động tác dựng thẳng gươm của cô.
Vấn đề ở chỗ, hắn chém lên phần gần đầu của mũi gươm, tức là rất xa khỏi tay nắm. Nguyên lý cánh tay đòn là một con dao hai lưỡi. Nó không chỉ giúp cho phần mũi gươm có được lực cắt tốt nhất, mà còn khiến cho phần đó, nếu như chịu lực, sẽ trả lại phản lực lớn nhất lên cổ tay!
Chỉ thấy Parabellum bị bức cho sống gươm tì thẳng lên trán, lún cả vào một đoạn, máu tươi chảy tung tóe. Vậy mà Gatrix không hề dừng lại! Dường như hắn biết rõ kết quả đạt được sẽ phải là như thế, bởi ngay khi chém xong, Gatrix ngựa không dừng vó, tiếp tục thúc một đầu gối lên ngực Parabellum, khiến cô ta ngã loạng choạng ra phía sau.
Gatrix định đuổi theo, gia tăng thêm chiến quả thì một luồng kiếm khí phóng tới. Nhát chém này mạnh tới nỗi, dù còn cách hắn một đoạn, Gatrix đã cảm nhận được da mặt có dấu hiệu nứt toác ra. Con Goblin không thể không dừng lại, đứng nghiêng người, chân trước khuỳnh xuống, chân sau thẳng lên, chuẩn bị đón đỡ.
Hắn xoay xuôi lưỡi dao lại, che ngang trước mặt, tay kia tì lên sống dao làm điểm tì. Chất lượng của Hồng Trần đủ cứng để chặn lại đòn này, còn độ sắc bén thì lại là chuyện khác! Đó cũng là lí do Gatrix chưa hề chém lên trên người Parabellum, dù hắn có thừa cơ hội để làm điều đấy.
Chừng nào mà Gatrix chưa bộc lộ ra bí mật lưỡi Hồng Trần không đủ sắc để chém rách da thịt một đấu sĩ cấp trung, thì Parabellum còn phải chơi theo luật của hắn. Trên thực tế, toàn bộ thời gian ban nãy của Gatrix chỉ đơn giản là thăm dò, và tìm cơ hội cướp đoạt thanh Bellum trên tay cô ta!
Tại sao lại là Bellum mà không phải Pacem, và Gatrix thật sự phân biệt được hai thanh sao? Đầu tiên, Gatrix có thể nhận diện được hai thanh này, một phần vì Parabellum đã giới thiệu chúng ngay từ đầu, một phần khác là bởi phong cách chiến đấu của cô nàng. Về cơ bản, cho dù phong cách một kiếm sĩ hai tay là gì, thì vai trò của hai thanh gươm cũng sẽ có xu hướng khác biệt.
Một thanh sẽ đóng vai trò chủ công, và một thanh thì dùng để phòng ngự. Chỉ có trong những tình huống mà võ sĩ có thể ép đối thủ toàn bộ mà kẻ địch không có cách nào phòng ngự, thì lúc đó kiếm sĩ mới sử dụng cả hai thanh vũ khí để chiến đấu. Còn trong một trận đánh thông thường, thì sẽ có một thanh vũ khí luôn nằm ở gần thân để phòng ngự, và chỉ dùng một thanh khác để mở đầu giao tranh.
Thoạt nhìn thì hai thanh Pacem và Bellum khá giống nhau, nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra một số điểm khác biệt. Pacel có lưỡi ngắn và bề ngang rộng hơn Bellum, cho phép nó có khả năng hấp thụ lực tốt hơn và tránh bị đánh bay. Trong khi đó, Bellum có kết cấu mảnh và dài, tạo điều kiện thuận lợi để lực chém phần gần đầu mũi gươm được cường hoá lên tối đa.
Tất nhiên kết cấu như thế có lợi cũng sẽ có hại! Pacem được thiết kế để có thể chặn đòn một cách hữu hiệu, thành ra nếu dùng để tấn công thì nó sẽ hơi vướng víu. Pacem vẫn có sát thương, song không thật sự tối ưu, ít nhất là so với Bellum. Còn Bellum do có lưỡi mảnh, nên nếu dùng để chặn đòn thì thanh gươm sẽ có xu hướng bị đánh bật đi, gây ngộ thương như chơi.
Chính vì thế, mục tiêu ngay từ ban đầu của Gatrix là nhắm tới thanh vũ khí có sát thương cực lớn này. Trình độ của Gatrix áp đảo hoàn toàn Parabellum, và hắn có thể phòng ngự bản thân một cách thoải mái nhờ Hồng Trần. Thứ hắn thiếu là sát thương, do đó Bellum có thể giúp hắn dễ dàng chém thủng lớp phòng ngự của Parabellum.
Và cơ hội đó đã tới! Gatrix dùng mu bàn chân hất thanh gươm dài gần bằng người hắn lên, thò tay nắm lấy cán gươm, rồi chém một nhát nhanh như chớp về phía Parabellum. Bỗng nhiên con Gatrix cảm thấy một lực kháng cự cực lớn đến từ bản thân thanh gươm, cùng với đó là Parabellum đã xông tới, Pacem quét ngang trước mặt.
Gatrix bất đắc dĩ phải buông bỏ Bellum ra, thối lui về phía sau. Trong quá trình này, thanh Hồng Trần trên tay trái hắn vô tình quẹt phải cẳng tay của Parabellum. Đây không phải là hành động Gatrix mong muốn, mà nó đến từ sự hậu đậu của Parabellum thì đúng hơn. Có vẻ như việc bị đánh tối tăm mặt mũi như này đã khiến nữ Tiên bóng đêm có phần nào đó tức giận.
"Bỏ mẹ rồi!"
Gatrix thầm nghĩ trong lòng, cho tới khi hắn nhận ra máu tuôn ồng ộc từ cẳng tay Parabellum, như thể hắn vừa dùng dao rọc giấy để chọc thủng một cái túi căng mọng nước vậy! Ngay cả Parabellum cũng sững sờ trước kết quả này. Cả hai bọn họ cứ đứng im đấy, trố mắt nhìn vết thương của Parabellum chảy ra cả đống máu, cho tới khi cô nàng đưa tay lên vỗ vào miệng vết thương.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy một lớp máu màu nâu đen phủ lên trên miệng vết thương, chặn lại máu tươi chảy ra. Trên cơ thể vốn đỏ tươi thuần khiết của Parabellum, giờ xuất hiện một mảng màu đen vô cùng xấu xí và ghê rợn nơi cẳng tay. Gatrix đoán rằng cô nàng giờ ắt hẳn sẽ phải nổi điên rồi đây.
Nhưng không! Parabellum bỗng nhiên ngẩn người ra, hoàn toàn quên mất cô đang ở trong một trận chiến sinh tử, với phần bất lợi thậm chí còn nằm ở phía bên mình.
***
Trong mắt Parabellum, cô không thấy mình đứng ở trong căn phòng rộng rãi này nữa, mà đang nằm trên một chiếc bàn đá.
Xung quanh cô là rất nhiều người, đội mũ trùm đen, đang lầm rầm tụng xướng một cái gì đấy. Phía trên đầu cô cũng là một người mặc áo choàng kín mít. Kẻ đó đưa tay lên vuốt mặt cô, rồi nói:
- Giờ ngươi sẽ là kẻ canh giữ phòng tắm! Không được để bất cứ ai xông vào trừ phi có chỉ lệnh!
Cô gật đầu, không nói bất cứ câu nào.
***
- A a a a!
Parabellum đột ngột hét toáng lên, hai tay đưa lên ôm đầu trong sự bất ngờ của bốn người còn lại. Cô ta gầm lên.
- Những kẻ xâm nhập đều phải chết!
Nói xong, Parabellum xách hai thanh gươm lên, chạy băng băng về phía Gatrix. Con Goblin thở dài, nhảy vọt lên không trung, lộn qua đầu nữ huyết nhân, không quên thò tay vẽ một vết cắt cực dài trên lưng cô ta. Cùng với máu tươi tuôn ra, là sự điên cuồng của Parabellum tiếp tục tăng cao!
***
- Lisa!
Cô quay đầu lại. Phía sau cô là một chàng trai với vẻ mặt không quá đẹp, nhưng vuông vắn và phúc hậu. Anh ta mang theo cái nhìn say mê mà cô rõ hơn bất cứ ai, bởi đó cũng chính là ánh mắt của cô khi nhìn lên "người ấy".
- Có chuyện gì thế David?
- Em thật sự không muốn bỏ trốn với anh sao? Toà thành này điên hết cả rồi! Ngày nào cũng có người mất tích! Chủ nhân thì cứ im lặng. Tình hình tiếp tục như vậy sẽ khiến tâm lý mọi người sụp đổ mất!
Cô mỉm cười, đưa tay lên búng vào trán của David.
- Thằng ngốc này, phải gọi là chị chứ! Tôi đáng tuổi bà nội anh luôn rồi đấy, nói bao lần rồi! Chưa kể, anh quên rằng ai là người đã cưu mang chúng ta sao? Nếu không có chủ nhân, có lẽ chúng ta đều đã chết đâu đó nơi đầu đường xó chợ rồi! Thế nên anh muốn trốn cứ trốn, tôi sẽ ở lại đây!
- Gatrix, Goblin, xin thỉnh giáo!
Không nói thêm bất cứ một lời dư thừa nào, cả hai lao vào nhau, tạo nên một cơn bão tiếng kim loại ngay lập tức! Hai thanh gươm của Parabellum bay múa, lượn nhào trong không trung, như uyên ương hồ điệp, sẵn sàng nhắm vào những chỗ trí mạng nhất trên cơ thể con Goblin.
Jane không khỏi líu lưỡi lại khi thấy Parabellum thật sự chiến đấu nghiêm túc. Bất kể là tốc độ, sức mạnh hay độ tinh diệu của chiêu thức của cô ta đều tăng thêm ít nhất ba phần, càng chứng tỏ ban nãy cô ta đã nương tay với bọn họ.
Không chỉ vậy, ngay cả con Goblin, kẻ mà cô coi là cục tạ, thư viện di động kia cũng đang đánh tay ngang được với Parabellum. Cần nhớ rằng sức mạnh Gatrix đạt được không phải là như Taara! Như hắn đã ngộ ra, sức mạnh của sợi xích là cộng tổng sức mạnh hắn và Taara lại, rồi đem chia trung bình cộng ra.
Thế nên Gatrix có mạnh mẽ hơn, thì cũng không thể nào mạnh được như Taara. Nếu coi Taara là một đấu sĩ cấp trung điển hình, thì Gatrix đâu đó vào tầm đấu sĩ cấp trung mới lên cấp. Bất kể là tốc độ hay sức mạnh đều kém Parabellum một đoạn.
Nhưng vấn đề là kỹ xảo chiến đấu của con Goblin quá tàn bạo! Phong cách của Gatrix từ trước đến nay luôn luôn là lấy công làm thủ, ép đối thủ phải chiến đấu theo tiết tấu của hắn. Điều này là hệ quả của việc Gatrix có thể dự đoán được trước hành động của đối thủ, qua đó tiến hành phản kích nhằm vào điểm yếu của chúng, buộc chúng phải hành động như hắn mong muốn.
Và đó cũng lại là một hệ quả khác của việc Gatrix sở hữu lượng tri thức vô cùng vượt trội, bất kể là chiêu thức tấn công, hay kinh nghiệm chiến đấu tích lũy lại. Gatrix không nhớ được chính xác những ký ức này đến từ đâu, song hắn biết phải làm gì trong thời điểm nào.
Đơn cử như chuyện hắn luôn tìm cách duy trì khoảng cách cận thân với Parabellum, rồi dùng thế tấn công như vũ bão khiến cô nàng rối tay rối chân không biết làm sao. Đặc điểm của hai thanh gươm Parabellum là chúng có độ dài tương đối, bằng nửa thân người cô ta.
Với chiều dài như vậy, lưỡi gươm này sẽ phát huy tác dụng tốt nhất khi được chém ở khoảng cách đâu đó tầm giữa cho tới đầu mũi gươm. Theo nguyên lý cánh tay đòn, thì đó sẽ là khoảng phát lực tốt nhất của thanh gươm.
Trong khi đó, vũ khí của Gatrix là một con dao tầm rất ngắn, ước chừng một bàn tay của Gatrix mà thôi. Lưỡi dao ngắn có nghĩa là Gatrix buộc phải tiến vào khoảng cách da chạm da với đối thủ, và vô hình chung đó cũng là điểm phát lực kém nhất của một thanh gươm.
Còn lưỡi dao thì không có khái niệm như vậy. Ngoại trừ phần ngay sát tay cầm thì đúng là vũ khí nào cũng sẽ có điểm phát lực kém nhất ở đó, còn đâu bất cứ chỗ nào trên lưỡi dao đều có thể phát huy sát thương tốt hơn gươm rất nhiều.
Gatrix thò tay nắm lấy cổ tay của Parabellum, chặn lại ý định dùng gươm cắt ngang thân hắn. Tay kia hắn cầm ngược lưỡi dao, chém ngược về phía cổ Parabellum, để rồi bị chặn lại bởi động tác dựng thẳng gươm của cô.
Vấn đề ở chỗ, hắn chém lên phần gần đầu của mũi gươm, tức là rất xa khỏi tay nắm. Nguyên lý cánh tay đòn là một con dao hai lưỡi. Nó không chỉ giúp cho phần mũi gươm có được lực cắt tốt nhất, mà còn khiến cho phần đó, nếu như chịu lực, sẽ trả lại phản lực lớn nhất lên cổ tay!
Chỉ thấy Parabellum bị bức cho sống gươm tì thẳng lên trán, lún cả vào một đoạn, máu tươi chảy tung tóe. Vậy mà Gatrix không hề dừng lại! Dường như hắn biết rõ kết quả đạt được sẽ phải là như thế, bởi ngay khi chém xong, Gatrix ngựa không dừng vó, tiếp tục thúc một đầu gối lên ngực Parabellum, khiến cô ta ngã loạng choạng ra phía sau.
Gatrix định đuổi theo, gia tăng thêm chiến quả thì một luồng kiếm khí phóng tới. Nhát chém này mạnh tới nỗi, dù còn cách hắn một đoạn, Gatrix đã cảm nhận được da mặt có dấu hiệu nứt toác ra. Con Goblin không thể không dừng lại, đứng nghiêng người, chân trước khuỳnh xuống, chân sau thẳng lên, chuẩn bị đón đỡ.
Hắn xoay xuôi lưỡi dao lại, che ngang trước mặt, tay kia tì lên sống dao làm điểm tì. Chất lượng của Hồng Trần đủ cứng để chặn lại đòn này, còn độ sắc bén thì lại là chuyện khác! Đó cũng là lí do Gatrix chưa hề chém lên trên người Parabellum, dù hắn có thừa cơ hội để làm điều đấy.
Chừng nào mà Gatrix chưa bộc lộ ra bí mật lưỡi Hồng Trần không đủ sắc để chém rách da thịt một đấu sĩ cấp trung, thì Parabellum còn phải chơi theo luật của hắn. Trên thực tế, toàn bộ thời gian ban nãy của Gatrix chỉ đơn giản là thăm dò, và tìm cơ hội cướp đoạt thanh Bellum trên tay cô ta!
Tại sao lại là Bellum mà không phải Pacem, và Gatrix thật sự phân biệt được hai thanh sao? Đầu tiên, Gatrix có thể nhận diện được hai thanh này, một phần vì Parabellum đã giới thiệu chúng ngay từ đầu, một phần khác là bởi phong cách chiến đấu của cô nàng. Về cơ bản, cho dù phong cách một kiếm sĩ hai tay là gì, thì vai trò của hai thanh gươm cũng sẽ có xu hướng khác biệt.
Một thanh sẽ đóng vai trò chủ công, và một thanh thì dùng để phòng ngự. Chỉ có trong những tình huống mà võ sĩ có thể ép đối thủ toàn bộ mà kẻ địch không có cách nào phòng ngự, thì lúc đó kiếm sĩ mới sử dụng cả hai thanh vũ khí để chiến đấu. Còn trong một trận đánh thông thường, thì sẽ có một thanh vũ khí luôn nằm ở gần thân để phòng ngự, và chỉ dùng một thanh khác để mở đầu giao tranh.
Thoạt nhìn thì hai thanh Pacem và Bellum khá giống nhau, nhưng nếu nhìn kỹ thì sẽ phát hiện ra một số điểm khác biệt. Pacel có lưỡi ngắn và bề ngang rộng hơn Bellum, cho phép nó có khả năng hấp thụ lực tốt hơn và tránh bị đánh bay. Trong khi đó, Bellum có kết cấu mảnh và dài, tạo điều kiện thuận lợi để lực chém phần gần đầu mũi gươm được cường hoá lên tối đa.
Tất nhiên kết cấu như thế có lợi cũng sẽ có hại! Pacem được thiết kế để có thể chặn đòn một cách hữu hiệu, thành ra nếu dùng để tấn công thì nó sẽ hơi vướng víu. Pacem vẫn có sát thương, song không thật sự tối ưu, ít nhất là so với Bellum. Còn Bellum do có lưỡi mảnh, nên nếu dùng để chặn đòn thì thanh gươm sẽ có xu hướng bị đánh bật đi, gây ngộ thương như chơi.
Chính vì thế, mục tiêu ngay từ ban đầu của Gatrix là nhắm tới thanh vũ khí có sát thương cực lớn này. Trình độ của Gatrix áp đảo hoàn toàn Parabellum, và hắn có thể phòng ngự bản thân một cách thoải mái nhờ Hồng Trần. Thứ hắn thiếu là sát thương, do đó Bellum có thể giúp hắn dễ dàng chém thủng lớp phòng ngự của Parabellum.
Và cơ hội đó đã tới! Gatrix dùng mu bàn chân hất thanh gươm dài gần bằng người hắn lên, thò tay nắm lấy cán gươm, rồi chém một nhát nhanh như chớp về phía Parabellum. Bỗng nhiên con Gatrix cảm thấy một lực kháng cự cực lớn đến từ bản thân thanh gươm, cùng với đó là Parabellum đã xông tới, Pacem quét ngang trước mặt.
Gatrix bất đắc dĩ phải buông bỏ Bellum ra, thối lui về phía sau. Trong quá trình này, thanh Hồng Trần trên tay trái hắn vô tình quẹt phải cẳng tay của Parabellum. Đây không phải là hành động Gatrix mong muốn, mà nó đến từ sự hậu đậu của Parabellum thì đúng hơn. Có vẻ như việc bị đánh tối tăm mặt mũi như này đã khiến nữ Tiên bóng đêm có phần nào đó tức giận.
"Bỏ mẹ rồi!"
Gatrix thầm nghĩ trong lòng, cho tới khi hắn nhận ra máu tuôn ồng ộc từ cẳng tay Parabellum, như thể hắn vừa dùng dao rọc giấy để chọc thủng một cái túi căng mọng nước vậy! Ngay cả Parabellum cũng sững sờ trước kết quả này. Cả hai bọn họ cứ đứng im đấy, trố mắt nhìn vết thương của Parabellum chảy ra cả đống máu, cho tới khi cô nàng đưa tay lên vỗ vào miệng vết thương.
Bằng mắt thường cũng có thể thấy một lớp máu màu nâu đen phủ lên trên miệng vết thương, chặn lại máu tươi chảy ra. Trên cơ thể vốn đỏ tươi thuần khiết của Parabellum, giờ xuất hiện một mảng màu đen vô cùng xấu xí và ghê rợn nơi cẳng tay. Gatrix đoán rằng cô nàng giờ ắt hẳn sẽ phải nổi điên rồi đây.
Nhưng không! Parabellum bỗng nhiên ngẩn người ra, hoàn toàn quên mất cô đang ở trong một trận chiến sinh tử, với phần bất lợi thậm chí còn nằm ở phía bên mình.
***
Trong mắt Parabellum, cô không thấy mình đứng ở trong căn phòng rộng rãi này nữa, mà đang nằm trên một chiếc bàn đá.
Xung quanh cô là rất nhiều người, đội mũ trùm đen, đang lầm rầm tụng xướng một cái gì đấy. Phía trên đầu cô cũng là một người mặc áo choàng kín mít. Kẻ đó đưa tay lên vuốt mặt cô, rồi nói:
- Giờ ngươi sẽ là kẻ canh giữ phòng tắm! Không được để bất cứ ai xông vào trừ phi có chỉ lệnh!
Cô gật đầu, không nói bất cứ câu nào.
***
- A a a a!
Parabellum đột ngột hét toáng lên, hai tay đưa lên ôm đầu trong sự bất ngờ của bốn người còn lại. Cô ta gầm lên.
- Những kẻ xâm nhập đều phải chết!
Nói xong, Parabellum xách hai thanh gươm lên, chạy băng băng về phía Gatrix. Con Goblin thở dài, nhảy vọt lên không trung, lộn qua đầu nữ huyết nhân, không quên thò tay vẽ một vết cắt cực dài trên lưng cô ta. Cùng với máu tươi tuôn ra, là sự điên cuồng của Parabellum tiếp tục tăng cao!
***
- Lisa!
Cô quay đầu lại. Phía sau cô là một chàng trai với vẻ mặt không quá đẹp, nhưng vuông vắn và phúc hậu. Anh ta mang theo cái nhìn say mê mà cô rõ hơn bất cứ ai, bởi đó cũng chính là ánh mắt của cô khi nhìn lên "người ấy".
- Có chuyện gì thế David?
- Em thật sự không muốn bỏ trốn với anh sao? Toà thành này điên hết cả rồi! Ngày nào cũng có người mất tích! Chủ nhân thì cứ im lặng. Tình hình tiếp tục như vậy sẽ khiến tâm lý mọi người sụp đổ mất!
Cô mỉm cười, đưa tay lên búng vào trán của David.
- Thằng ngốc này, phải gọi là chị chứ! Tôi đáng tuổi bà nội anh luôn rồi đấy, nói bao lần rồi! Chưa kể, anh quên rằng ai là người đã cưu mang chúng ta sao? Nếu không có chủ nhân, có lẽ chúng ta đều đã chết đâu đó nơi đầu đường xó chợ rồi! Thế nên anh muốn trốn cứ trốn, tôi sẽ ở lại đây!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.