Chương 115: Trận đấu đầu tiên
abcxyz
20/10/2018
Sự xuất hiện của Vera khiến cho toàn trường phải chú ý. Không chỉ bởi
gương mặt rất xinh đẹp, mà quan trọng là việc phối đồ tinh tế của Gatrix giúp Vera tôn lên được dáng vẻ mảnh mai săn chắc của mình, trong khi
vẫn thể hiện ra được sự tinh tế mềm mại cần có.
Đơn cử như chiếc vòng phát hiện đấu khí chẳng hạn. Với những đấu sĩ thông thường thì nó chẳng có gì đặc biệt, song khi kết hợp với chiếc cổ thon dài trắng hồng của Vera, màu đen đó lại tạo nên một vẻ đẹp rất khó tả. Hơn nữa, chính cách Gatrix chọn áo trắng có cổ cho Vera càng làm sự tương phản giữa đen - trắng - hồng thêm rõ nét!
Nghe theo tư vấn của Gatrix, Vera đã buộc cao đám tóc "giả" của mình lên, tạo thành một búi màu vàng trên đầu, để lộ ra phần gáy vẫn còn dựng lên những sợi tóc vàng tơ. Có rất nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng, phần gáy của người phụ nữ là một trong những vị trí gợi cảm nhất, và Vera còn có nhiều hơn thế.
Cho dù đã được Gatrix dạy cách khống chế dòng máu Succubus, nhưng có những thứ được gọi là khí chất thì rất khó để thay đổi trong một sớm một chiều. Mỗi một động tác liếc mắt, liếm khẽ môi trên, nhếch miệng cười của cô đều khiến không chỉ người xem mà cả những đấu sĩ đang quan sát cũng phải xao xuyến trong lòng.
- Với từng đó lợi thế ngầm, chắc là đủ để con bé vào sâu rồi!
Gatrix lẩm bẩm, lấy ra một miếng thịt tẩm bột mỳ chiên xù, bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến. Chiếc nhẫn không gian có một lợi ích rất lớn là nó giữ cho sự vật đứng yên khi đang ở bên trong nhẫn, thế nên hắn có thể chế biến sẵn một đống đồ ăn vặt rồi khi đói thì lôi ra mà không sợ thiu hỏng hay mất vị. Không biết có cách nào giải quyết triệt để cơn đói này không nữa, Gatrix đưa tay lên gãi cằm nghĩ ngợi.
- Xin chào, tôi là Vera!
Vera hơi cúi đầu chào, sau đó tiến vào tư thế chuẩn bị. Một chân của cô duỗi ra đằng trước, trọng tâm dồn lên chân sau. Hai tay của cô cầm chắc chiếc gậy phép, chĩa về phía đối thủ, tạo thành một góc nghiêng che đi tất cả những phần cơ thể khác.
Đây là tư thế cơ bản của tất cả các loại võ thuật, đó là giảm bớt phần cơ thể của mình trong mắt đối thủ, và hướng vũ khí về phía địch. Gatrix rất hài lòng khi thấy bước chân gọn gàng của Vera, và hiển nhiên, một chi tiết quan trọng như thế không thể nào thoát nổi khỏi cặp mắt sắc sảo của gã tuyển trạch viên!
- Felix!
Cô nàng cầm đao đáp lại gọn lọn. Tư thế của cô ta khác hoàn toàn với thế của Vera. Thay vì nghiêng người giảm tiết diện, Felix đứng dạng hai chân, lưỡi đao cầm thẳng hơi chúc về phía đối thủ. Gatrix không khỏi nhướn mày.
Đây chẳng phải là thức mở đầu của một môn võ có tên Phong Lâm Hỏa Sơn sao? Tĩnh như núi, động như lửa, nhanh như gió, chậm như rừng. Nếu vậy chẳng phải Vera đang gặp nguy hiểm sao?
...
- Nghe này Vera, nếu như trận đấu diễn ra trên sân cát, thì những vũ khí dài cần sự linh hoạt như cây gậy của em sẽ cực kì bất lợi. Bởi đặc tính của cát là sự lún và sự trơn trượt, cho nên em chỉ có thể tạm khắc phục bằng cách tăng diện tích tiếp xúc với cát lên, ví dụ đi một đôi giày có đế cực kì to bè chẳng hạn. Nhưng do cây gậy của em có trọng lượng rất lớn, nên sẽ không có cách nào tránh được sự lún cả.
Quay trở lại đêm hôm trước, khi Vera và Gatrix đang luyện tập trong không gian tinh thần của con Goblin. Lúc này Vera đang bị kẹt nửa người dưới lớp cát!
- Sân cát là cơn ác mộng đối với những đấu sĩ linh hoạt, song nó lại là thiên đường của những con trâu, bởi khi em không còn khả năng né tránh, thì chỉ có nắm đấm và đầu gối đập vào thịt mới là đáng tin nhất. Tuy nhiên ngoài việc đọ sức một cách ngu xuẩn thì những thế khóa và vật đo sàn mới thật sự là vũ khí chết người.
Vừa nói, Gatrix vừa tiến lại gần Vera, ấn đầu cô xuống dưới mặt cát.
- Tất nhiên đây là một tình huống rất khó xảy ra, bởi cát sẽ không sâu đến như thế. Song với các thế khóa, em hoàn toàn có thể lựa góc để bẻ một tay kẻ địch, ấn đầu chúng xuống cát như anh đang làm đây!
- U u u!
Tiếng Vera phát ra từ dưới nền cát đầy bực tức khiến Gatrix xóa hết đi môi trường cát giả lập. Bọn họ lại quay trở lại bãi biển trong xanh ban đầu.
- Những chiêu vật khóa sẽ là chủ đề chính của bài hôm nay, có điều anh muốn em tận dụng vũ khí của mình một lần trước khi nó bị đào thải.
Gatrix nháy mắt đầy tinh ranh. Nó khiến trái tim của Vera có chút cảm thương cho đối thủ đầu tiên của cô vào ngày mai.
...
Cả hai bước rất chậm rãi lại vị trí của nhau. Không phải Vera không thể chạy nhanh hơn, mà cô cần phải di chuyển nhẹ nhàng để bản thân không bị chìm ngược xuống dưới cát. Còn đối thủ của cô... nhìn vào đôi chân là đã hiểu kỹ thuật của cô ta chỉ mới ở mức tay mơ thôi.
Ngay khi đã tiến vào tầm đánh, Vera lập tức đưa gậy đâm về phía trước, gõ thẳng xuống thanh đao đối thủ lúc này đang che ngang người một cách rất là ngầu lòi nhưng cũng không kém phần khó hiểu.
Cầm thanh đao theo kiểu thu hai tay lại gần vai, lưỡi đao hướng lên trên ngoài việc cho bạn một tư thế rất đẹp ra thì chẳng có tác dụng gì cả! Không thể chuyển hóa nó thành bất cứ đòn tấn công nào, và kể cả phòng thủ thì theo nguyên lý cánh tay đòn, cầm lưỡi đao như vậy sẽ khiến cho lực phải chịu ở mũi đao là cực kì lớn.
Tất nhiên Felix đã được trải nghiệm điều này ngay lập tức, khi cô nàng chỉ thấy mũi gậy của đối phương gõ vào lưỡi đao của mình một cái thôi mà không khác gì cả một quả núi đang đè xuống vậy.
Lực lớn và bất ngờ quá khiến Felix không kiểm soát nổi vũ khí, buộc cô nàng phải nâng cao vai sau lên để cố giữ không cho thanh đao vuột khỏi tay. Chỉ chờ có vậy, Vera không cần thu gậy súc thế, mà tiếp tục đâm thẳng vào cổ học Felix.
Nói thì dài song thực chất trận đấu này chỉ đúc kết trong ba động tác mà thôi! Cả hai lại gần nhau, Vera gõ thấp vũ khí Felix, Vera đâm vào cổ họng Felix. Chuỗi hai động tác phía sau gọn gàng và mượt mà tới mức chỉ trong chớp mắt, người xem đã thấy nữ võ sĩ Felix buông đao, hai tay ôm chặt cổ họng, miệng phun ra máu tươi rồi!
- Bác sĩ! Chúng ta cần bác sĩ!
Mặc dù các đấu sĩ được phép dùng đấu khí để bảo vệ bản thân khi gặp nguy hiểm với cái giá là thua ngay lập tức, song mỗi tuyển thủ đều phải ký một tờ giấy từ bỏ trách nhiệm, sống chết bất luận, chính là để tránh trong những tình huống như thế này.
Cú đâm đó quá bất ngờ, tới mức Felix chưa kịp vận đấu khí lên bảo vệ cổ họng thì đã bị chọc nát rồi! Ở thời đại này, đấu khí có thể làm rất nhiều chuyện, thế nên y học không thật sự phát triển cho lắm, có chăng là trong các bệnh viện quân đội.
Những vết thương như này cho dù có gọi thầy y tới cũng chỉ lắc đầu bó tay mà thôi. Trừ phi đấu sĩ đó đủ mạnh để dùng đấu khí chữa trị cơ thể, ví dụ như cái cách mà Glenn Skydragon dùng đấu khí để chữa cổ họng vậy.
- Tránh ra!
Một giọng nữ hơi trầm vang lên phía sau đám đông. Cô gái với mái tóc trắng và đôi giày gắn đầy dao ngồi thụp xuống, đưa tay đặt lên khu vực gần cổ Felix. Từ bàn tay cô, một luồng ánh sáng dịu nhẹ màu vàng đỏ tỏa ra, khiến cho đấu khí trong người Felix sôi trào mãnh liệt, lao ầm ầm về khu vực cổ họng.
Chúng tấn công điên cuồng vào dòng đấu khí ngoại lai, đồng thời tự động chữa trị những vết thương ẩn dưới lớp da không thể nhìn bằng mắt thường. Khi cô gái tóc trắng thu tay lại, trên mặt Felix đã xuất hiện sinh khí, dù rằng nó vẫn trắng nhợt như kẻ sắp chết.
- Mang cô ấy xuống đi!
Những người dân vội vàng khiêng Felix xuống phía dưới, đặt cô lên một cái cáng hai người khiêng rồi chạy vọt đi.
- Cảm ơn cô, tuyển thủ Sophia! Nếu như không có cô thì suýt chút nữa đã có người phải chết rồi!
- Tiện tay thôi!
Sophia trả lời rất lạnh nhạt. Nói xong cô quay sang Vera, liếc một lần từ trên xuống dưới.
- Cô có kỹ thuật thú vị đấy! Hi vọng có thể gặp được cô!
Vera đăm chiêu nhìn theo Sophia nhảy khỏi sàn đấu, bước về phía một hàng ghế trống và ngồi xuống. Có một điều gì đó khiến cho cô cảm thấy bất an khi nhìn người phụ nữ này, kể từ lần đầu họ gặp nhau. Song trước tiên cô phải rời khỏi sàn đấu đã.
Khi Vera tiến về chỗ ngồi, Gatrix đã chuẩn bị sẵn khăn ướp lạnh và nước cho cô.
- Cô gái vừa nãy, Sophia, là một đấu sĩ cấp cao đó!
Đồng tử Vera hơi co lại khi nghe thấy Gatrix nói câu đó.
- Nhưng đừng lo lắng, cô ta cũng không phải là mẫu đấu sĩ phù hợp khi thi đấu trên sân cát, ít nhất nếu cô ta chuyên dùng đòn chân thì sẽ là như vậy. Phải chờ xem khi cô ta thi đấu sẽ như nào đã!
- Anh nói dễ quá, cô ta có cường độ thân thể tương đương cấp trung đó!
- Thế thì cũng chỉ như Minas đúng không?
Vera im lặng không nói gì. Những ký ức đó dù cô đã vượt qua, song nó thật sự chẳng vui vẻ gì.
- Cứ yên tâm nhóc, chiến đấu trên sa mạc phức tạp hơn trên đất phẳng nhiều lắm! Đối với những kẻ không quen thì phát huy được bốn năm phần sức mạnh đã là giỏi, chưa kể thân thể tưởng là mạnh lại có thể tồn tại những điểm yếu cực kì chí mạng. Anh sẽ tìm ra cách để em thắng được cô ta!
Những lời nói của Gatrix giúp Vera cảm thấy an tâm hơn phần nào. Cả hai quyết định im lặng theo dõi tiếp các trận đấu. Cách họ một quãng xa là một nhóm bốn người mạo hiểm đang ngồi bàn luận.
- Này người to con, nếu cậu lên đánh thì có thắng được cô ta không?
- Con gái... yếu đuối... Cyrax đập!
Gã khổng lồ có thân hình cao gấp đôi một con Goblin thông thường cất giọng ồm ồm. Trên người hắn là một giáp da rẻ tiền, để lộ ra cánh tay to bằng cả bắp đùi của người khác. Đầu của hắn bóng lưỡng, được gắn lên trên một cái cổ thậm chí còn rộng hơn cả đầu.
Trên vai hắn ta là một cô gái, có lẽ đang tuổi thiếu niên, bởi cái sức sống thanh xuân phát ra từ cô nàng chẳng lẫn đi vào đâu được. Cô gái không hẳn là xinh xắn, nhưng tươi trẻ, và có một mái tóc đỏ bông xù lên trông như lông cừu vậy.
Ngồi bên cạnh họ là một cặp đôi nam nữ. Nam thì tuấn tú đẹp trai với thanh đại kiếm hai tay cắm ngập một phần dưới đất. Nữ thì duyên dáng mềm mại tựa như làn thu thủy, sau lưng cô là một cây trường cung cùng ống tên. Bọn họ chính là đội thám hiểm Nanh cọp, với chàng trai tuấn tú tên Jake là đội trưởng. Khi thấy gã đỡ đòn có phần kém phát triển trí tuệ rống lên, Jake lập tức xoa dịu!
- Ừ rồi, tôi biết là cậu sẽ vô địch mà! Xông lên và đập bẹp hết tất cả nhé Cyrax!
- Xông lên! Đập bẹp!
Cyrax gầm lên, gồng tay khoe những thớ cơ bắp cứng như thép nguội của gã, đồng thời vung cây rìu hai lưỡi xung quanh khiến khán giả gần đó chạy mất cả dép!
Đơn cử như chiếc vòng phát hiện đấu khí chẳng hạn. Với những đấu sĩ thông thường thì nó chẳng có gì đặc biệt, song khi kết hợp với chiếc cổ thon dài trắng hồng của Vera, màu đen đó lại tạo nên một vẻ đẹp rất khó tả. Hơn nữa, chính cách Gatrix chọn áo trắng có cổ cho Vera càng làm sự tương phản giữa đen - trắng - hồng thêm rõ nét!
Nghe theo tư vấn của Gatrix, Vera đã buộc cao đám tóc "giả" của mình lên, tạo thành một búi màu vàng trên đầu, để lộ ra phần gáy vẫn còn dựng lên những sợi tóc vàng tơ. Có rất nhiều nghiên cứu đã chỉ ra rằng, phần gáy của người phụ nữ là một trong những vị trí gợi cảm nhất, và Vera còn có nhiều hơn thế.
Cho dù đã được Gatrix dạy cách khống chế dòng máu Succubus, nhưng có những thứ được gọi là khí chất thì rất khó để thay đổi trong một sớm một chiều. Mỗi một động tác liếc mắt, liếm khẽ môi trên, nhếch miệng cười của cô đều khiến không chỉ người xem mà cả những đấu sĩ đang quan sát cũng phải xao xuyến trong lòng.
- Với từng đó lợi thế ngầm, chắc là đủ để con bé vào sâu rồi!
Gatrix lẩm bẩm, lấy ra một miếng thịt tẩm bột mỳ chiên xù, bỏ vào miệng nhai ngấu nghiến. Chiếc nhẫn không gian có một lợi ích rất lớn là nó giữ cho sự vật đứng yên khi đang ở bên trong nhẫn, thế nên hắn có thể chế biến sẵn một đống đồ ăn vặt rồi khi đói thì lôi ra mà không sợ thiu hỏng hay mất vị. Không biết có cách nào giải quyết triệt để cơn đói này không nữa, Gatrix đưa tay lên gãi cằm nghĩ ngợi.
- Xin chào, tôi là Vera!
Vera hơi cúi đầu chào, sau đó tiến vào tư thế chuẩn bị. Một chân của cô duỗi ra đằng trước, trọng tâm dồn lên chân sau. Hai tay của cô cầm chắc chiếc gậy phép, chĩa về phía đối thủ, tạo thành một góc nghiêng che đi tất cả những phần cơ thể khác.
Đây là tư thế cơ bản của tất cả các loại võ thuật, đó là giảm bớt phần cơ thể của mình trong mắt đối thủ, và hướng vũ khí về phía địch. Gatrix rất hài lòng khi thấy bước chân gọn gàng của Vera, và hiển nhiên, một chi tiết quan trọng như thế không thể nào thoát nổi khỏi cặp mắt sắc sảo của gã tuyển trạch viên!
- Felix!
Cô nàng cầm đao đáp lại gọn lọn. Tư thế của cô ta khác hoàn toàn với thế của Vera. Thay vì nghiêng người giảm tiết diện, Felix đứng dạng hai chân, lưỡi đao cầm thẳng hơi chúc về phía đối thủ. Gatrix không khỏi nhướn mày.
Đây chẳng phải là thức mở đầu của một môn võ có tên Phong Lâm Hỏa Sơn sao? Tĩnh như núi, động như lửa, nhanh như gió, chậm như rừng. Nếu vậy chẳng phải Vera đang gặp nguy hiểm sao?
...
- Nghe này Vera, nếu như trận đấu diễn ra trên sân cát, thì những vũ khí dài cần sự linh hoạt như cây gậy của em sẽ cực kì bất lợi. Bởi đặc tính của cát là sự lún và sự trơn trượt, cho nên em chỉ có thể tạm khắc phục bằng cách tăng diện tích tiếp xúc với cát lên, ví dụ đi một đôi giày có đế cực kì to bè chẳng hạn. Nhưng do cây gậy của em có trọng lượng rất lớn, nên sẽ không có cách nào tránh được sự lún cả.
Quay trở lại đêm hôm trước, khi Vera và Gatrix đang luyện tập trong không gian tinh thần của con Goblin. Lúc này Vera đang bị kẹt nửa người dưới lớp cát!
- Sân cát là cơn ác mộng đối với những đấu sĩ linh hoạt, song nó lại là thiên đường của những con trâu, bởi khi em không còn khả năng né tránh, thì chỉ có nắm đấm và đầu gối đập vào thịt mới là đáng tin nhất. Tuy nhiên ngoài việc đọ sức một cách ngu xuẩn thì những thế khóa và vật đo sàn mới thật sự là vũ khí chết người.
Vừa nói, Gatrix vừa tiến lại gần Vera, ấn đầu cô xuống dưới mặt cát.
- Tất nhiên đây là một tình huống rất khó xảy ra, bởi cát sẽ không sâu đến như thế. Song với các thế khóa, em hoàn toàn có thể lựa góc để bẻ một tay kẻ địch, ấn đầu chúng xuống cát như anh đang làm đây!
- U u u!
Tiếng Vera phát ra từ dưới nền cát đầy bực tức khiến Gatrix xóa hết đi môi trường cát giả lập. Bọn họ lại quay trở lại bãi biển trong xanh ban đầu.
- Những chiêu vật khóa sẽ là chủ đề chính của bài hôm nay, có điều anh muốn em tận dụng vũ khí của mình một lần trước khi nó bị đào thải.
Gatrix nháy mắt đầy tinh ranh. Nó khiến trái tim của Vera có chút cảm thương cho đối thủ đầu tiên của cô vào ngày mai.
...
Cả hai bước rất chậm rãi lại vị trí của nhau. Không phải Vera không thể chạy nhanh hơn, mà cô cần phải di chuyển nhẹ nhàng để bản thân không bị chìm ngược xuống dưới cát. Còn đối thủ của cô... nhìn vào đôi chân là đã hiểu kỹ thuật của cô ta chỉ mới ở mức tay mơ thôi.
Ngay khi đã tiến vào tầm đánh, Vera lập tức đưa gậy đâm về phía trước, gõ thẳng xuống thanh đao đối thủ lúc này đang che ngang người một cách rất là ngầu lòi nhưng cũng không kém phần khó hiểu.
Cầm thanh đao theo kiểu thu hai tay lại gần vai, lưỡi đao hướng lên trên ngoài việc cho bạn một tư thế rất đẹp ra thì chẳng có tác dụng gì cả! Không thể chuyển hóa nó thành bất cứ đòn tấn công nào, và kể cả phòng thủ thì theo nguyên lý cánh tay đòn, cầm lưỡi đao như vậy sẽ khiến cho lực phải chịu ở mũi đao là cực kì lớn.
Tất nhiên Felix đã được trải nghiệm điều này ngay lập tức, khi cô nàng chỉ thấy mũi gậy của đối phương gõ vào lưỡi đao của mình một cái thôi mà không khác gì cả một quả núi đang đè xuống vậy.
Lực lớn và bất ngờ quá khiến Felix không kiểm soát nổi vũ khí, buộc cô nàng phải nâng cao vai sau lên để cố giữ không cho thanh đao vuột khỏi tay. Chỉ chờ có vậy, Vera không cần thu gậy súc thế, mà tiếp tục đâm thẳng vào cổ học Felix.
Nói thì dài song thực chất trận đấu này chỉ đúc kết trong ba động tác mà thôi! Cả hai lại gần nhau, Vera gõ thấp vũ khí Felix, Vera đâm vào cổ họng Felix. Chuỗi hai động tác phía sau gọn gàng và mượt mà tới mức chỉ trong chớp mắt, người xem đã thấy nữ võ sĩ Felix buông đao, hai tay ôm chặt cổ họng, miệng phun ra máu tươi rồi!
- Bác sĩ! Chúng ta cần bác sĩ!
Mặc dù các đấu sĩ được phép dùng đấu khí để bảo vệ bản thân khi gặp nguy hiểm với cái giá là thua ngay lập tức, song mỗi tuyển thủ đều phải ký một tờ giấy từ bỏ trách nhiệm, sống chết bất luận, chính là để tránh trong những tình huống như thế này.
Cú đâm đó quá bất ngờ, tới mức Felix chưa kịp vận đấu khí lên bảo vệ cổ họng thì đã bị chọc nát rồi! Ở thời đại này, đấu khí có thể làm rất nhiều chuyện, thế nên y học không thật sự phát triển cho lắm, có chăng là trong các bệnh viện quân đội.
Những vết thương như này cho dù có gọi thầy y tới cũng chỉ lắc đầu bó tay mà thôi. Trừ phi đấu sĩ đó đủ mạnh để dùng đấu khí chữa trị cơ thể, ví dụ như cái cách mà Glenn Skydragon dùng đấu khí để chữa cổ họng vậy.
- Tránh ra!
Một giọng nữ hơi trầm vang lên phía sau đám đông. Cô gái với mái tóc trắng và đôi giày gắn đầy dao ngồi thụp xuống, đưa tay đặt lên khu vực gần cổ Felix. Từ bàn tay cô, một luồng ánh sáng dịu nhẹ màu vàng đỏ tỏa ra, khiến cho đấu khí trong người Felix sôi trào mãnh liệt, lao ầm ầm về khu vực cổ họng.
Chúng tấn công điên cuồng vào dòng đấu khí ngoại lai, đồng thời tự động chữa trị những vết thương ẩn dưới lớp da không thể nhìn bằng mắt thường. Khi cô gái tóc trắng thu tay lại, trên mặt Felix đã xuất hiện sinh khí, dù rằng nó vẫn trắng nhợt như kẻ sắp chết.
- Mang cô ấy xuống đi!
Những người dân vội vàng khiêng Felix xuống phía dưới, đặt cô lên một cái cáng hai người khiêng rồi chạy vọt đi.
- Cảm ơn cô, tuyển thủ Sophia! Nếu như không có cô thì suýt chút nữa đã có người phải chết rồi!
- Tiện tay thôi!
Sophia trả lời rất lạnh nhạt. Nói xong cô quay sang Vera, liếc một lần từ trên xuống dưới.
- Cô có kỹ thuật thú vị đấy! Hi vọng có thể gặp được cô!
Vera đăm chiêu nhìn theo Sophia nhảy khỏi sàn đấu, bước về phía một hàng ghế trống và ngồi xuống. Có một điều gì đó khiến cho cô cảm thấy bất an khi nhìn người phụ nữ này, kể từ lần đầu họ gặp nhau. Song trước tiên cô phải rời khỏi sàn đấu đã.
Khi Vera tiến về chỗ ngồi, Gatrix đã chuẩn bị sẵn khăn ướp lạnh và nước cho cô.
- Cô gái vừa nãy, Sophia, là một đấu sĩ cấp cao đó!
Đồng tử Vera hơi co lại khi nghe thấy Gatrix nói câu đó.
- Nhưng đừng lo lắng, cô ta cũng không phải là mẫu đấu sĩ phù hợp khi thi đấu trên sân cát, ít nhất nếu cô ta chuyên dùng đòn chân thì sẽ là như vậy. Phải chờ xem khi cô ta thi đấu sẽ như nào đã!
- Anh nói dễ quá, cô ta có cường độ thân thể tương đương cấp trung đó!
- Thế thì cũng chỉ như Minas đúng không?
Vera im lặng không nói gì. Những ký ức đó dù cô đã vượt qua, song nó thật sự chẳng vui vẻ gì.
- Cứ yên tâm nhóc, chiến đấu trên sa mạc phức tạp hơn trên đất phẳng nhiều lắm! Đối với những kẻ không quen thì phát huy được bốn năm phần sức mạnh đã là giỏi, chưa kể thân thể tưởng là mạnh lại có thể tồn tại những điểm yếu cực kì chí mạng. Anh sẽ tìm ra cách để em thắng được cô ta!
Những lời nói của Gatrix giúp Vera cảm thấy an tâm hơn phần nào. Cả hai quyết định im lặng theo dõi tiếp các trận đấu. Cách họ một quãng xa là một nhóm bốn người mạo hiểm đang ngồi bàn luận.
- Này người to con, nếu cậu lên đánh thì có thắng được cô ta không?
- Con gái... yếu đuối... Cyrax đập!
Gã khổng lồ có thân hình cao gấp đôi một con Goblin thông thường cất giọng ồm ồm. Trên người hắn là một giáp da rẻ tiền, để lộ ra cánh tay to bằng cả bắp đùi của người khác. Đầu của hắn bóng lưỡng, được gắn lên trên một cái cổ thậm chí còn rộng hơn cả đầu.
Trên vai hắn ta là một cô gái, có lẽ đang tuổi thiếu niên, bởi cái sức sống thanh xuân phát ra từ cô nàng chẳng lẫn đi vào đâu được. Cô gái không hẳn là xinh xắn, nhưng tươi trẻ, và có một mái tóc đỏ bông xù lên trông như lông cừu vậy.
Ngồi bên cạnh họ là một cặp đôi nam nữ. Nam thì tuấn tú đẹp trai với thanh đại kiếm hai tay cắm ngập một phần dưới đất. Nữ thì duyên dáng mềm mại tựa như làn thu thủy, sau lưng cô là một cây trường cung cùng ống tên. Bọn họ chính là đội thám hiểm Nanh cọp, với chàng trai tuấn tú tên Jake là đội trưởng. Khi thấy gã đỡ đòn có phần kém phát triển trí tuệ rống lên, Jake lập tức xoa dịu!
- Ừ rồi, tôi biết là cậu sẽ vô địch mà! Xông lên và đập bẹp hết tất cả nhé Cyrax!
- Xông lên! Đập bẹp!
Cyrax gầm lên, gồng tay khoe những thớ cơ bắp cứng như thép nguội của gã, đồng thời vung cây rìu hai lưỡi xung quanh khiến khán giả gần đó chạy mất cả dép!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.