Chương 101: Trap Hole!
abcxyz
07/10/2018
Nhìn kĩ chiếc mặt nạ kìa!
Một người chợt hoảng sợ, hét lớn lên. Trên mặt đất, máu và thịt dần dần trôi về phía chiếc mặt nạ, ngưng tụ thành một hình người. Nó diễn ra quá nhanh và đột ngột, khi những người sống sót kịp phản ứng lại thì chuyện đã xong rồi!
Đứng trước bọn họ là một thứ hình người, dáng dong dỏng cao, toàn thân trần truồng tràn ngập những thớ cơ bắp, song nó không to cuồn cuộn mà mượt mà như nước chảy, đem lại một mỹ cảm hình thể rất kì dị. Hai bàn tay của nó mọc đầy vuốt sắc, và trên mặt nó đeo chiếc mặt nạ cười kì dị lấm lem vết máu.
- Tập hợp!
Những người mạo hiểm rống to lên, lăm lăm vũ khí trong tay, run rẩy nhìn về phía con quái vật nọ. Nó khoan thai đưa tay lên, lách cách hoạt động những ngón tay sắc bén, lắc lắc cổ, rồi lao vọt về phía đám đông.
Máu văng tung tóe khắp nơi!
- Gặp phải loại phiền toái rồi! Nó thậm chí còn không phải là những cái xúc tu! Nhược điểm của nó hẳn phải nằm trên chiếc mặt nạ. Vera, đi vào tâm trí ta!
Nói xong Gatrix lập tức nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái thiền. Vera dù không hiểu lắm, nhưng biết thế sự cấp bách, cũng ngay lập tức chuyển hóa thành dạng Succubus, tiến vào giấc mơ của hắn. Ở đó, Gatrix đã chờ sẵn, mặt mày vô cùng nghiêm túc. Hắn tạo ra một sa bàn, vẽ lại tình hình hiện trường lúc đó.
- Bây giờ ta sẽ ra kiềm chế Mặt Nạ, tạm gọi nó là vậy đi. Trong lúc đó, cô hãy niệm chú từ tốn phép Xoáy lửa ở vị trí này!
Gatrix chỉ xuống một vị trí trên sa bàn.
- Hiện tại để sử dụng phép Xoáy lửa tối đa uy lực, cô cần tổng cộng mười giây để niệm chú! Ngay khi thấy ta lao ra, cô sẽ bắt đầu niệm, và ở đúng thời điểm cô niệm xong, ta sẽ dẫn dắt nó tới vị trí Xoáy lửa, rõ rồi chứ?
Vera gật đầu, trên mặt tỏ rõ sự căng thẳng. Gatrix nhìn cô không nói, rồi bất chợt mở miệng.
- Trong trường hợp Xoáy lửa không giết được nó, hoặc ta dẫn dắt nó thất bại, góc độ không hợp lý chẳng hạn, thì chúng ta cần một biện pháp dự phòng.
Nói xong Gatrix triệu hồi ra một mô hình phép thuật trên không trung. Đó là mô hình phức tạp nhất mà Vera từng thấy, chỉ nội việc nhìn nó thôi cũng đủ khiến cô hoa hết cả mặt mày rồi.
- Phép này được gọi là Siêu cấp viêm bạo! Uy lực của nó vô cùng khủng khiếp, ma lực tiêu tốn lại không cao, với ma hải hiện tại của cô thì chỉ cần thiền tầm khoảng mười phút là đủ ma lực để thi triển tiếp! Tất nhiên phép này niệm chú và cấu thành mô hình cũng vô cùng lâu, với trình độ của cô thì ta chắc cô sẽ cần tới ba mươi giây để thi triển được phép này!
Vera nhăn trán, cố gắng ghi nhớ thật nhanh mô hình. Cô biết dù rằng thời gian trong mơ dài nhưng cũng chỉ có tỷ lệ nhất định với thời gian thực, bởi sức mạnh tinh thần của Gatrix không cao. Tiếp theo Gatrix niệm ra một mớ chú ngữ dài dòng trúc trắc vô cùng cổ quái, khiến Vera cắn lưỡi rất nhiều lần. Song Gatrix không hề thúc giục Vera, hắn biết trong những giờ phút căng thẳng này, càng áp lực chỉ càng khiến cô bé rối ren mà thôi!
- Nhớ rõ kế hoạch!
Gatrix bỏ lại Vera, lao vọt ra khỏi con hẻm tối tăm. Lúc này lại có vài đội người mạo hiểm tiếp cận chiến trường, trong đó có một người phụ nữ mang theo khí thế hùng hồn bức người, khiến Gatrix không khỏi liếc nhìn vài lần.
- Đấu sĩ trung cấp sao?
Gatrix thầm nghĩ. Ở tầm quy mô như này, bên trong những ngôi nhà đổ nát kia chắc chẳng còn ai sống sót nữa rồi. Nếu bọn họ biết khôn bỏ chạy sớm thì có lẽ sẽ giữ được mạng, vì Gatrix linh cảm rằng chiến trường sẽ còn nở ra to hơn nữa.
Trong tính toán của Gatrix không có đấu sĩ trung cấp, nhưng dùng nó làm bảo hiểm cũng được. Những ý nghĩ xẹt qua xẹt lại trong đầu hắn rất nhanh, rồi Gatrix nắm chặt Hồng trần trong tay, phóng về phía Mặt Nạ.
Megan không biết quái nhân khoác áo choàng trùm kín mít xuất hiện là ai, nhưng cô phải thừa nhận, hắn ta có một bộ kỹ xảo thật hoàn mỹ. Khi chạy tới đây, Megan đã nhìn thấy kẻ đeo mặt nạ đánh cho người mạo hiểm kêu cha gọi mẹ, gần như mỗi lần nó ra tay là lại có vài mạng người ngã xuống, ấy thế mà kẻ trùm áo choàng có thể múa may qua lại với nó mà không hề rơi xuống hạ phong!
Nói mười giây có ngắn không, thì cũng không ngắn, mà bảo dài cũng chẳng dài! Trong mắt những người khác, họ chỉ thấy Gatrix lao ra, đấm đấm đá đá với con quái vật, kéo nó ra xa khỏi bọn họ. Còn với Gatrix thì mỗi một giây trôi qua là một giây hắn phải đánh bạc tính mạng, lách qua khe cửa hẹp để tìm chỗ sống.
Mọi người thấy Gatrix đánh ngang tay, nhưng hắn biết, đây là vì hắn đang mượn lực mà thôi. Mỗi một cú đánh của Mặt Nạ đều khiến xương cốt Gatrix kêu lách cách như muốn rụng ra, mà đó là hắn đã dùng rất nhiều kỹ xảo để thoát bớt lực xuống đất hoặc chỉ chịu một phần lực đánh vào.
Bốn!
Gatrix thầm đếm trong lòng. Hắn còn cách vị trí chỉ định mấy bước chân nữa.
Ba!
Con quái vật vươn tay, bóp hụt Gatrix. Hắn lách người sang trái, rạch một vệt trên cánh tay trái của nó. Vết thương chẳng có bất cứ nghĩa lí gì hết, khi nó liền lại ngay lập tức. Nhưng thứ Gatrix cần bây giờ là trụ vững ở vòng tròn này trong ba giây kế tiếp!
Hai!
Gatrix cắn răng, chịu một cú đấm vào lưỡi dao. Lực ép mạnh tới nỗi Hồng trần tuột khỏi tay hắn, cắm ngập ngược lại vào cẳng tay Gatrix. Song hắn và Mặt Nạ vẫn đứng ở khu vực sát thương này.
Một!
Từ trên vai Gatrix, một con người lửa xuất hiện, phóng thẳng về phía Mặt Nạ. Đồng thời dưới chân hắn, mặt đất cũng nhô lên, khiến cho trọng tâm của mặt nạ bị lệch đi, làm hắn ngã nghiêng về phía sau.
Tạm biệt!
Gatrix rủa thầm trong bụng, trước khi phóng vọt ra khỏi phạm vi Xoáy lửa. Tích tắc kế tiếp, trên khoảnh đất bỗng xuất hiện một ma pháp trận, và ngay sau đó là một cơn lốc đỏ rực phóng tít lên trên tận trời cao!
Megan hoảng hốt nhìn cảnh tượng đang xảy ra trước mắt. Cô có thể thấy rõ người mặc áo choàng kia dùng phép thuật, dù chỉ là những phép sơ đẳng để quấy rối gã đeo mặt nạ, song chừng đó là đủ để chứng minh đây là một vị ma vũ song tu.
Thân thủ tốt, ánh mắt lại vô cùng sắc bén! Nhiêu đó là đủ để Megan bắt đầu nghĩ tới việc chiêu mộ kẻ lạ mặt này rồi. Trừ phi đây là một vị cậu ấm cô chiêu nào đó thì Megan đành bó tay, còn nhược bằng không, liệu có kẻ nào thoát khỏi dụ hoặc của cô!
Chưa kể, có thể đồng bạn của hắn cũng là một pháp sư, mà còn là pháp sư cấp trung! Chí ít cô không tưởng tượng được có phép thuật cấp thấp nào có uy lực và biểu hiện kinh người như thế này!
Khi cơn lốc tắt đi, nó để lại một hố đen sâu hoắm, khét lẹt. Không còn bất cứ dấu vết nào của con quái vật hay chiếc mặt nạ nó đeo nữa! Gatrix thở phào, giờ hắn sẽ phải đối mặt với rắc rối khác đây! Gatrix thầm nghĩ khi Megan dắt theo đoàn đội tiến lại gần hắn.
Đột nhiên một cảm giác lạnh toát sống lưng bao trùm lấy người Gatrix! Là cái gì? Não bộ hắn nhanh chóng vận chuyển, phân tích tất cả mọi thứ có thể, cốt tìm ra nguyên nhân của cơn ớn lạnh này!
- Vị pháp sư này... xin hỏi tê...
Megan chưa kịp dứt lời, và mãi mãi không bao giờ hoàn thành được câu nói ấy! Từ trong lòng đất, một viên tinh thể hình thoi nhỏ xíu màu đỏ bắn vọt ra với tốc độ xé gió, đâm thẳng vào trán cô, máu vọt lên ba thước!
- Đội trưởng!
Đám người xung quanh cô hét lớn, song Gatrix chỉ kịp buông lại một câu trước khi quay lưng bỏ chạy.
- Trốn đi!
Trên trán Megan lúc này có một viên tinh thể màu đỏ đang tỏa ánh sáng rực rỡ. Nó ăn sâu vào bên trong trán cô, và bằng mắt thường cũng có thể thấy những đường ống ngọ nguậy nhúc nhích xuất phát từ viên tinh thể, lan ra cả người Megan.
- Đội trưởng?
Megan không trả lời bọn họ, mà thay vào đó, cô ta đưa tay lên vung một cái. Vài cái đầu văng lên không trung, rơi lộp bộp xuống mắt đất trong cái nhìn kinh hoàng của những người xung quanh.
Gatrix đột ngột giơ bàn tay lên, xòe ra nắm vào một lượt! Đó là ám hiệu giữa hắn với Vera. Khi Gatrix làm như vậy, nó có nghĩa là Vera phải thi triển phép thuật kia, bất chấp tất cả thiệt hại. Ngay lập tức, Vera nhắm mắt lại, miệng thì thào niệm chú. Cây gậy phép dần dần bay lên lơ lửng trước mặt cô, nhanh chóng xoay tít trong không trung, hình thành nên một vòng tròn ma pháp trận cực kì tinh xảo và phức tạp.
Quay trở lại với Gatrix, lúc này hắn đang nhìn chằm chằm vào Megan. Sau khi giết hết những người xung quanh, cô ta đưa tay lên đầu, như thể vô cùng đau đớn, nhưng điều quỷ dị là dù miệng Megan há to song lại chẳng có bất cứ âm thanh gì phát ra.
Hoặc là thứ âm thanh tai người không nghe được!
Gatrix biến sắc, lập tức vẽ nên một vòng lửa xung quanh bản thân, rồi tạo ra một quả cầu gió rất mỏng bao trùm lấy cơ thể. Tích tắc tiếp theo, hắn "nhìn thấy" những ngôi nhà xung quanh họ bắt đầu đổ sụp xuống, còn những người đang chạy thục mạng trên đường bỗng ngã ầm ầm như một bộ phim kinh dị vậy! Bản thân Gatrix cũng cảm thấy nội tạng bị chấn động nhè nhẹ, ngực tức, đầu ù đặc hẳn đi.
Từng là một kẻ học xong "Chấn động", Gatrix hiểu quá rõ chiêu thức này. Megan vừa rồi đã hét lên một thứ âm thanh có tần số cực thấp, gọi là hạ âm. Thứ sóng âm thanh này có mức độ xuyên thấu rất cao, và đủ sức bóp vụn hết nội tạng bên trong cơ thể con người bình thường ra.
Vậy nên hắn đã tạo ra một vòng lửa xung quanh để đốt bớt không khí, tạo ra một môi trường gần sát với chân không, sau đó triệu hồi ra một quả cầu gió có sức chấn động hỗn loạn để chống lại hạ âm. Nếu như không có cả hai tầng bảo hiểm này, thì hiện giờ Gatrix sẽ không chỉ là tức ngực ộc máu mũi đơn giản như vậy đâu.
Chỉ trong chốc lát, trên cả con đường chỉ còn mỗi Gatrix và Megan đang đứng. Cả một ngã tư ban nãy còn bao nhiêu người khóc la, giờ im lặng không còn bất cứ tiếng động nào!. Megan đã ngừng hét, cúi mặt xuống. Chỉ thấy...
...gương mặt Megan bắt đầu biến dạng, căng ra, đổi màu, và trở thành...
... một chiếc mặt nạ màu trắng đang cười!
Với quy mô chiến đấu cỡ này thì chỉ có thể hi vọng trưởng trấn và ba vị đội trưởng tới kịp!
Phạm vi ảnh hưởng của hạ âm không quá lớn, khi Gatrix nhìn thấy một tốp người mạo hiểm khác, trông khá đông đang chạy hùng hục tới. Bọn họ nên cảm thấy may mắn vì sự chậm chạp của mình, vì nếu bọn họ nhanh chân hơn một chút, thì giờ đã nằm xuống cùng những người khác rồi.
- Chạy đi! Đừng lại đây!
Gatrix hét lớn, xua tay ra hiệu cho đoàn người bỏ chạy. Đồng thời hắn cũng lập tức nhẩm tính, với phạm vi như này thì ít nhất Vera sẽ an toàn, phép thuật đó sẽ không bị ngắt!
Megan, không, Mặt Nạ lạnh lùng quan sát đám đông nhốn nháo xung quanh. Khác với các phiên bản trước, phiên bản này Mặt Nạ giữ nguyên hình thể của Megan, chỉ biến đổi gương mặt cô ta thành một chiếc mặt nạ mà thôi... hoặc nhìn bề ngoài là vậy! Từ trong lòng bàn tay Mặt Nạ, một chiếc xúc tu chui ra, ngưng đọng lại thành một chiếc rìu chiến cực lớn. Bằng mắt thường cũng có thể thấy không khí cuộn trào, lao tới, xoáy thành một cơn lốc xung quanh chiếc rìu.
Sau đó Mặt Nạ vung rìu!
- Tránh ra!
Gatrix tuyệt vọng hô lớn. Hơn năm mươi đấu sĩ đứng trên hướng mà Mặt Nạ vung rìu, lập tức hóa thành khí! Nó dùng lực và kỹ xảo đặc thù ép không khí trước mặt thành một cái búa tạ, sau đó đập về phía trước. Do lực lượng quá chênh lệch cho nên thân thể của những người mạo hiểm này đã bị đánh thành phấn, để lại trong không khí giờ tràn ngập một màn sương đỏ rực như máu!
Một người chợt hoảng sợ, hét lớn lên. Trên mặt đất, máu và thịt dần dần trôi về phía chiếc mặt nạ, ngưng tụ thành một hình người. Nó diễn ra quá nhanh và đột ngột, khi những người sống sót kịp phản ứng lại thì chuyện đã xong rồi!
Đứng trước bọn họ là một thứ hình người, dáng dong dỏng cao, toàn thân trần truồng tràn ngập những thớ cơ bắp, song nó không to cuồn cuộn mà mượt mà như nước chảy, đem lại một mỹ cảm hình thể rất kì dị. Hai bàn tay của nó mọc đầy vuốt sắc, và trên mặt nó đeo chiếc mặt nạ cười kì dị lấm lem vết máu.
- Tập hợp!
Những người mạo hiểm rống to lên, lăm lăm vũ khí trong tay, run rẩy nhìn về phía con quái vật nọ. Nó khoan thai đưa tay lên, lách cách hoạt động những ngón tay sắc bén, lắc lắc cổ, rồi lao vọt về phía đám đông.
Máu văng tung tóe khắp nơi!
- Gặp phải loại phiền toái rồi! Nó thậm chí còn không phải là những cái xúc tu! Nhược điểm của nó hẳn phải nằm trên chiếc mặt nạ. Vera, đi vào tâm trí ta!
Nói xong Gatrix lập tức nhắm mắt lại, tiến vào trạng thái thiền. Vera dù không hiểu lắm, nhưng biết thế sự cấp bách, cũng ngay lập tức chuyển hóa thành dạng Succubus, tiến vào giấc mơ của hắn. Ở đó, Gatrix đã chờ sẵn, mặt mày vô cùng nghiêm túc. Hắn tạo ra một sa bàn, vẽ lại tình hình hiện trường lúc đó.
- Bây giờ ta sẽ ra kiềm chế Mặt Nạ, tạm gọi nó là vậy đi. Trong lúc đó, cô hãy niệm chú từ tốn phép Xoáy lửa ở vị trí này!
Gatrix chỉ xuống một vị trí trên sa bàn.
- Hiện tại để sử dụng phép Xoáy lửa tối đa uy lực, cô cần tổng cộng mười giây để niệm chú! Ngay khi thấy ta lao ra, cô sẽ bắt đầu niệm, và ở đúng thời điểm cô niệm xong, ta sẽ dẫn dắt nó tới vị trí Xoáy lửa, rõ rồi chứ?
Vera gật đầu, trên mặt tỏ rõ sự căng thẳng. Gatrix nhìn cô không nói, rồi bất chợt mở miệng.
- Trong trường hợp Xoáy lửa không giết được nó, hoặc ta dẫn dắt nó thất bại, góc độ không hợp lý chẳng hạn, thì chúng ta cần một biện pháp dự phòng.
Nói xong Gatrix triệu hồi ra một mô hình phép thuật trên không trung. Đó là mô hình phức tạp nhất mà Vera từng thấy, chỉ nội việc nhìn nó thôi cũng đủ khiến cô hoa hết cả mặt mày rồi.
- Phép này được gọi là Siêu cấp viêm bạo! Uy lực của nó vô cùng khủng khiếp, ma lực tiêu tốn lại không cao, với ma hải hiện tại của cô thì chỉ cần thiền tầm khoảng mười phút là đủ ma lực để thi triển tiếp! Tất nhiên phép này niệm chú và cấu thành mô hình cũng vô cùng lâu, với trình độ của cô thì ta chắc cô sẽ cần tới ba mươi giây để thi triển được phép này!
Vera nhăn trán, cố gắng ghi nhớ thật nhanh mô hình. Cô biết dù rằng thời gian trong mơ dài nhưng cũng chỉ có tỷ lệ nhất định với thời gian thực, bởi sức mạnh tinh thần của Gatrix không cao. Tiếp theo Gatrix niệm ra một mớ chú ngữ dài dòng trúc trắc vô cùng cổ quái, khiến Vera cắn lưỡi rất nhiều lần. Song Gatrix không hề thúc giục Vera, hắn biết trong những giờ phút căng thẳng này, càng áp lực chỉ càng khiến cô bé rối ren mà thôi!
- Nhớ rõ kế hoạch!
Gatrix bỏ lại Vera, lao vọt ra khỏi con hẻm tối tăm. Lúc này lại có vài đội người mạo hiểm tiếp cận chiến trường, trong đó có một người phụ nữ mang theo khí thế hùng hồn bức người, khiến Gatrix không khỏi liếc nhìn vài lần.
- Đấu sĩ trung cấp sao?
Gatrix thầm nghĩ. Ở tầm quy mô như này, bên trong những ngôi nhà đổ nát kia chắc chẳng còn ai sống sót nữa rồi. Nếu bọn họ biết khôn bỏ chạy sớm thì có lẽ sẽ giữ được mạng, vì Gatrix linh cảm rằng chiến trường sẽ còn nở ra to hơn nữa.
Trong tính toán của Gatrix không có đấu sĩ trung cấp, nhưng dùng nó làm bảo hiểm cũng được. Những ý nghĩ xẹt qua xẹt lại trong đầu hắn rất nhanh, rồi Gatrix nắm chặt Hồng trần trong tay, phóng về phía Mặt Nạ.
Megan không biết quái nhân khoác áo choàng trùm kín mít xuất hiện là ai, nhưng cô phải thừa nhận, hắn ta có một bộ kỹ xảo thật hoàn mỹ. Khi chạy tới đây, Megan đã nhìn thấy kẻ đeo mặt nạ đánh cho người mạo hiểm kêu cha gọi mẹ, gần như mỗi lần nó ra tay là lại có vài mạng người ngã xuống, ấy thế mà kẻ trùm áo choàng có thể múa may qua lại với nó mà không hề rơi xuống hạ phong!
Nói mười giây có ngắn không, thì cũng không ngắn, mà bảo dài cũng chẳng dài! Trong mắt những người khác, họ chỉ thấy Gatrix lao ra, đấm đấm đá đá với con quái vật, kéo nó ra xa khỏi bọn họ. Còn với Gatrix thì mỗi một giây trôi qua là một giây hắn phải đánh bạc tính mạng, lách qua khe cửa hẹp để tìm chỗ sống.
Mọi người thấy Gatrix đánh ngang tay, nhưng hắn biết, đây là vì hắn đang mượn lực mà thôi. Mỗi một cú đánh của Mặt Nạ đều khiến xương cốt Gatrix kêu lách cách như muốn rụng ra, mà đó là hắn đã dùng rất nhiều kỹ xảo để thoát bớt lực xuống đất hoặc chỉ chịu một phần lực đánh vào.
Bốn!
Gatrix thầm đếm trong lòng. Hắn còn cách vị trí chỉ định mấy bước chân nữa.
Ba!
Con quái vật vươn tay, bóp hụt Gatrix. Hắn lách người sang trái, rạch một vệt trên cánh tay trái của nó. Vết thương chẳng có bất cứ nghĩa lí gì hết, khi nó liền lại ngay lập tức. Nhưng thứ Gatrix cần bây giờ là trụ vững ở vòng tròn này trong ba giây kế tiếp!
Hai!
Gatrix cắn răng, chịu một cú đấm vào lưỡi dao. Lực ép mạnh tới nỗi Hồng trần tuột khỏi tay hắn, cắm ngập ngược lại vào cẳng tay Gatrix. Song hắn và Mặt Nạ vẫn đứng ở khu vực sát thương này.
Một!
Từ trên vai Gatrix, một con người lửa xuất hiện, phóng thẳng về phía Mặt Nạ. Đồng thời dưới chân hắn, mặt đất cũng nhô lên, khiến cho trọng tâm của mặt nạ bị lệch đi, làm hắn ngã nghiêng về phía sau.
Tạm biệt!
Gatrix rủa thầm trong bụng, trước khi phóng vọt ra khỏi phạm vi Xoáy lửa. Tích tắc kế tiếp, trên khoảnh đất bỗng xuất hiện một ma pháp trận, và ngay sau đó là một cơn lốc đỏ rực phóng tít lên trên tận trời cao!
Megan hoảng hốt nhìn cảnh tượng đang xảy ra trước mắt. Cô có thể thấy rõ người mặc áo choàng kia dùng phép thuật, dù chỉ là những phép sơ đẳng để quấy rối gã đeo mặt nạ, song chừng đó là đủ để chứng minh đây là một vị ma vũ song tu.
Thân thủ tốt, ánh mắt lại vô cùng sắc bén! Nhiêu đó là đủ để Megan bắt đầu nghĩ tới việc chiêu mộ kẻ lạ mặt này rồi. Trừ phi đây là một vị cậu ấm cô chiêu nào đó thì Megan đành bó tay, còn nhược bằng không, liệu có kẻ nào thoát khỏi dụ hoặc của cô!
Chưa kể, có thể đồng bạn của hắn cũng là một pháp sư, mà còn là pháp sư cấp trung! Chí ít cô không tưởng tượng được có phép thuật cấp thấp nào có uy lực và biểu hiện kinh người như thế này!
Khi cơn lốc tắt đi, nó để lại một hố đen sâu hoắm, khét lẹt. Không còn bất cứ dấu vết nào của con quái vật hay chiếc mặt nạ nó đeo nữa! Gatrix thở phào, giờ hắn sẽ phải đối mặt với rắc rối khác đây! Gatrix thầm nghĩ khi Megan dắt theo đoàn đội tiến lại gần hắn.
Đột nhiên một cảm giác lạnh toát sống lưng bao trùm lấy người Gatrix! Là cái gì? Não bộ hắn nhanh chóng vận chuyển, phân tích tất cả mọi thứ có thể, cốt tìm ra nguyên nhân của cơn ớn lạnh này!
- Vị pháp sư này... xin hỏi tê...
Megan chưa kịp dứt lời, và mãi mãi không bao giờ hoàn thành được câu nói ấy! Từ trong lòng đất, một viên tinh thể hình thoi nhỏ xíu màu đỏ bắn vọt ra với tốc độ xé gió, đâm thẳng vào trán cô, máu vọt lên ba thước!
- Đội trưởng!
Đám người xung quanh cô hét lớn, song Gatrix chỉ kịp buông lại một câu trước khi quay lưng bỏ chạy.
- Trốn đi!
Trên trán Megan lúc này có một viên tinh thể màu đỏ đang tỏa ánh sáng rực rỡ. Nó ăn sâu vào bên trong trán cô, và bằng mắt thường cũng có thể thấy những đường ống ngọ nguậy nhúc nhích xuất phát từ viên tinh thể, lan ra cả người Megan.
- Đội trưởng?
Megan không trả lời bọn họ, mà thay vào đó, cô ta đưa tay lên vung một cái. Vài cái đầu văng lên không trung, rơi lộp bộp xuống mắt đất trong cái nhìn kinh hoàng của những người xung quanh.
Gatrix đột ngột giơ bàn tay lên, xòe ra nắm vào một lượt! Đó là ám hiệu giữa hắn với Vera. Khi Gatrix làm như vậy, nó có nghĩa là Vera phải thi triển phép thuật kia, bất chấp tất cả thiệt hại. Ngay lập tức, Vera nhắm mắt lại, miệng thì thào niệm chú. Cây gậy phép dần dần bay lên lơ lửng trước mặt cô, nhanh chóng xoay tít trong không trung, hình thành nên một vòng tròn ma pháp trận cực kì tinh xảo và phức tạp.
Quay trở lại với Gatrix, lúc này hắn đang nhìn chằm chằm vào Megan. Sau khi giết hết những người xung quanh, cô ta đưa tay lên đầu, như thể vô cùng đau đớn, nhưng điều quỷ dị là dù miệng Megan há to song lại chẳng có bất cứ âm thanh gì phát ra.
Hoặc là thứ âm thanh tai người không nghe được!
Gatrix biến sắc, lập tức vẽ nên một vòng lửa xung quanh bản thân, rồi tạo ra một quả cầu gió rất mỏng bao trùm lấy cơ thể. Tích tắc tiếp theo, hắn "nhìn thấy" những ngôi nhà xung quanh họ bắt đầu đổ sụp xuống, còn những người đang chạy thục mạng trên đường bỗng ngã ầm ầm như một bộ phim kinh dị vậy! Bản thân Gatrix cũng cảm thấy nội tạng bị chấn động nhè nhẹ, ngực tức, đầu ù đặc hẳn đi.
Từng là một kẻ học xong "Chấn động", Gatrix hiểu quá rõ chiêu thức này. Megan vừa rồi đã hét lên một thứ âm thanh có tần số cực thấp, gọi là hạ âm. Thứ sóng âm thanh này có mức độ xuyên thấu rất cao, và đủ sức bóp vụn hết nội tạng bên trong cơ thể con người bình thường ra.
Vậy nên hắn đã tạo ra một vòng lửa xung quanh để đốt bớt không khí, tạo ra một môi trường gần sát với chân không, sau đó triệu hồi ra một quả cầu gió có sức chấn động hỗn loạn để chống lại hạ âm. Nếu như không có cả hai tầng bảo hiểm này, thì hiện giờ Gatrix sẽ không chỉ là tức ngực ộc máu mũi đơn giản như vậy đâu.
Chỉ trong chốc lát, trên cả con đường chỉ còn mỗi Gatrix và Megan đang đứng. Cả một ngã tư ban nãy còn bao nhiêu người khóc la, giờ im lặng không còn bất cứ tiếng động nào!. Megan đã ngừng hét, cúi mặt xuống. Chỉ thấy...
...gương mặt Megan bắt đầu biến dạng, căng ra, đổi màu, và trở thành...
... một chiếc mặt nạ màu trắng đang cười!
Với quy mô chiến đấu cỡ này thì chỉ có thể hi vọng trưởng trấn và ba vị đội trưởng tới kịp!
Phạm vi ảnh hưởng của hạ âm không quá lớn, khi Gatrix nhìn thấy một tốp người mạo hiểm khác, trông khá đông đang chạy hùng hục tới. Bọn họ nên cảm thấy may mắn vì sự chậm chạp của mình, vì nếu bọn họ nhanh chân hơn một chút, thì giờ đã nằm xuống cùng những người khác rồi.
- Chạy đi! Đừng lại đây!
Gatrix hét lớn, xua tay ra hiệu cho đoàn người bỏ chạy. Đồng thời hắn cũng lập tức nhẩm tính, với phạm vi như này thì ít nhất Vera sẽ an toàn, phép thuật đó sẽ không bị ngắt!
Megan, không, Mặt Nạ lạnh lùng quan sát đám đông nhốn nháo xung quanh. Khác với các phiên bản trước, phiên bản này Mặt Nạ giữ nguyên hình thể của Megan, chỉ biến đổi gương mặt cô ta thành một chiếc mặt nạ mà thôi... hoặc nhìn bề ngoài là vậy! Từ trong lòng bàn tay Mặt Nạ, một chiếc xúc tu chui ra, ngưng đọng lại thành một chiếc rìu chiến cực lớn. Bằng mắt thường cũng có thể thấy không khí cuộn trào, lao tới, xoáy thành một cơn lốc xung quanh chiếc rìu.
Sau đó Mặt Nạ vung rìu!
- Tránh ra!
Gatrix tuyệt vọng hô lớn. Hơn năm mươi đấu sĩ đứng trên hướng mà Mặt Nạ vung rìu, lập tức hóa thành khí! Nó dùng lực và kỹ xảo đặc thù ép không khí trước mặt thành một cái búa tạ, sau đó đập về phía trước. Do lực lượng quá chênh lệch cho nên thân thể của những người mạo hiểm này đã bị đánh thành phấn, để lại trong không khí giờ tràn ngập một màn sương đỏ rực như máu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.