Báo Động Phía Trước Có Năng Lượng Cao!!!
Chương 178: Quỷ ám
Nhất Đăng Huỳnh Hoả
22/12/2021
Mã Văn Siêu ban đầu đã bị Quỷ Đế Giường giết chết, hơn nữa còn bám vào người.
Đương nhiên, trước khi chưa hoàn toàn giải quyết sự kiện thần quái, cũng không thể nhận định rằng Mã Văn Siêu đã chết.
Chẳng qua tỉ lệ Mã Văn Siêu còn sống tương đối nhỏ, bởi vì chỉ cần là người thỏa mãn điều kiện giết người của lệ quỷ, cơ hồ đều tử vong.
Đêm dần dần buông xuống.
Đám Hạ Nhạc Thiên ngồi một chỗ không nói gì, mà Triệu Thần Húc càng về đêm càng trở nên khẩn trương, ánh mắt thỉnh thoảng liếc qua đế giường, sợ có quỷ bất thình lình từ bên trong vọt ra bóp giết mình.
Thời gian lại qua nửa giờ.
Triệu Thần Húc thấy mấy người Hạ Nhạc Thiên vẫn bình chân như vại, bèn không nhịn được dò hỏi, "Trần, Trần tiên sinh......"
Lời còn chưa nói xong, Trần Đỉnh liền lập tức nhíu mày nhìn Triệu Thần Húc, cảnh cáo: "Không được nói chuyện."
Nhưng lúc này Triệu Thần Húc lại không lựa chọn thỏa hiệp như lúc trước, hắn đứng lên, "Trần tiên sinh, tôi tiêu tiền là để các người giúp tôi xử lý --"
Trần Đỉnh che miệng Triệu Thần Húc, đột nhiên biến sắc: "Anh muốn chết đúng không?!!"
Triệu Thần Húc run lên, sợ hãi mở to mắt.
Vài giây sau Trần Đỉnh mới buông Triệu Thần Húc ra, hạ giọng nói: "Anh cứ thành thật ngồi ở chỗ kia, hiểu chưa?"
Triệu Thần Húc hoảng loạn gật đầu, không dám nói nữa.
Thời gian tiếp tục trôi đi, đã qua nửa đêm, đột nhiên có âm thanh gì đó truyền từ đế giường lên.
Hạ Nhạc Thiên cảnh giác nhìn dưới giường.
Tuy đám Trần Đỉnh chưa nghe được gì, nhưng thấy phản ứng của Hạ Nhạc Thiên thì lập tức nhận ra, chuẩn bị sẵn sàng tư thế đón địch nhìn chằm chằm đế giường.
Hạ Nhạc Thiên nghĩ tới một chuyện, nhanh chóng mở điện thoại bấm vào app trò chơi.
Trò Chơi Tử Vong từ đầu đến cuối vẫn không có chút động tĩnh nào, lúc nãy cuối cùng cũng tuyên bố nhiệm vụ và nhắc nhở của sự kiện thần quái lần này.
[Kiểm tra đo lường được gần người chơi có sự kiện thần quái.]
[Vết Bẩn Dưới Giường?] (*)
[Phân loại: Quỷ Oán]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 8]
[Xin hỏi có nhận nhiệm vụ hay không?]
Vết bẩn dưới giường?
((*) Nguyên văn là [Giường đế nó?], nghĩ nát óc không thay được từ gì cho từ nó.)
Ánh mắt Hạ Nhạc Thiên hơi loé lên, vì sao phía sau tên nhiệm vụ lại có thêm một dấu chấm hỏi?
Rốt cuộc trò chơi muốn ám chỉ cho mình điều gì?
Nghĩ đến đây.
Hạ Nhạc Thiên không chút do dự nhận nhiệm vụ, ngay sau đó giao diện lại đổi mới, xuất hiện càng nhiều nhắc nhở về nhiệm vụ lần này.
[Vết Bẩn Dưới Giường?]
[Phân loại: Quỷ Oán]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 10]
[Nhiệm vụ: Xin hãy phong ấn bản thể thật của nó, tránh cho nhiều người vô tội tử vong.]
[Nhắc nhở ấm áp:...Đưa bản thể của nó về chỗ cũ, mới có thể phong ấn nó.]
Mà đám người Trần Đỉnh vì Hạ Nhạc Thiên đã nhiệm vụ, nên không thể nhìn thấy điện thoại thông báo, càng không thể nhận nhiệm vụ.
Hạ Nhạc Thiên lập tức mời đám người Trần Đỉnh vào đội, sau đó hỏi: "Đều nhận được nhiệm vụ chứ?"
Mọi người gật đầu.
Nhưng mà đúng lúc này, giao diện trò chơi của Hạ Nhạc Thiên xuất hiện biến hóa.
[Vết Bẩn Dưới Giường?]
[Phân loại: Quỷ Oán]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 20]
Hạ Nhạc Thiên giật mình, điểm từ +10 nhảy lên tận +20.
Tại sao lại như vậy.
Cậu chắc chắn lúc nãy mình không nhìn nhầm, trước khi nhận nhiệm vụ này, rõ ràng chỉ có +8 điểm, sau đó cậu nhận nhiệm vụ lại biến thành +10.
Nhưng hiện tại, điểm nhảy lên đến +20, sắp bằng điểm khen thưởng cho nhiệm vụ Diễm Quỷ lần trước.
Hạ Nhạc Thiên nhíu mày, trong đầu có một phỏng đoán.
Không lẽ -- bởi vì mình trở thành đội trưởng, hơn nữa chia sẻ nhiệm vụ cho các đồng đội khác, điểm số mới biến hóa lớn như vậy sao?
Khả năng này rất cao.
Vậy những người khác thì sao?
Khi mình đem nhiệm vụ chia sẻ cho đồng đội, điểm số mà đối thu hoạch được có giống mình không.
Hạ Nhạc Thiên ra hiệu cho Đường Quốc Phi đưa giao diện nhiệm vụ cho mình xem.
[Vết Bẩn Dưới Giường?]
[Phân loại: Quỷ Oán]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 5]
[Nhiệm vụ: Xin hãy phong ấn bản thể thật của nó, tránh cho nhiều người vô tội tử vong.]
Xem xong, Hạ Nhạc Thiên không khỏi thở dài trong lòng.
Hóa ra cho dù cậu có nhận nhiệm vụ, sau đó chia sẻ cho các đồng đội khác, điểm của bọn họ vẫn không khác gì các người chơi khác.
Sau khi Đường Quốc Phi hoàn thành sự kiện thần quái lần này, chỉ được 5 điểm Sinh Tồn, ngay cả đạo cụ rẻ nhất cũng không mua được.
Trong lòng Hạ Nhạc Thiên có hơi thất vọng, xem ra cậu không có cách nào lợi dụng tính đặc biệt của mình để giúp người anh em này chiếm nhiều lợi ích hơn rồi.
Mà sau khi Bùi Anh nhìn thấy điểm khen thưởng nhiệm vụ, thì thở ra một hơi rất nhẹ.
Lần này mới chỉ có 5 điểm, bởi vậy có thể thấy được nhiệm vụ cũng không quá khó khăn.
Về phần Trần Đỉnh, giờ phút này không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay nên thất vọng, tâm tình trở nên vô cùng phức tạp.
Sự kiện thần quái lần này có độ khó không cao, cho nên điều kiện thỏa mãn lệ quỷ giết người sẽ tương đối khó, vậy nguy hiểm Bùi Anh phải đối mặt sẽ hạ thấp rất nhiều.
Nhưng mà, điểm Sinh Tồn của sự kiện thần quái lần này, ngay cả một món đạo cụ cũng không mua nổi.
Nghĩ xong, Trần Đỉnh quyết định mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng tuyệt đối không sử dụng bùa vàng để giải quyết nguy cơ, làm vậy mất nhiều hơn được.
Mọi người ôm tâm tư khác nhau, Hạ Nhạc Thiên thu hồi điện thoại lại, sau đó đi về phía chiếc giường duy nhất trong phòng.
Không khí tựa hồ trở nên khẩn trương.
Đường Quốc Phi thấy thế cũng theo sau, không muốn để Hạ Nhạc Thiên một mình đối mặt với nguy hiểm, cho dù hắn không muốn tiếp xúc với Quỷ Đế Giường một chút nào.
Chỉ nghĩ tới thôi cũng sởn gai ốc.
Hạ Nhạc Thiên quay đầu lại nhìn Đường Quốc Phi, cũng không có ngăn cản đối phương.
Vừa lúc sự kiện thần quái này không quá khó khăn, có thể mượn dịp này rèn luyện can đảm cho Đường Quốc Phi, tránh để đối phương tử vong trong trò chơi.
Trần Đỉnh nhìn thấy hành động của Hạ Nhạc Thiên thì nhanh chóng túm gậy gỗ đặt gần cửa lên, vẻ mặt khẩn trương canh giữ ở cửa.
Hạ Nhạc Thiên chậm rãi ngồi xổm xuống xốc khăn trải giường lên, mơ hồ thấy được dưới đế giường có rất nhiều thịt nát quái dị, đang chậm rãi tụ lại thành hình người, không ngừng mấp máy, nhìn qua như đang bò ra ngoài.
Triệu Thần Húc thấy thế lập tức hoảng hốt: "Chính là thứ này! Nó vẫn luôn xuất hiện dưới giường tôi, các người nhất định phải giúp tôi bỏ nó đi."
Hạ Nhạc Thiên không để ý đến Triệu Thần Húc, mà quan sát kỹ lưỡng thứ đồ dưới đế giường.
Dần dần, biểu tình của Hạ Nhạc Thiên trở nên quái dị.
Vật thể hình người này, hình như cũng không phải đang bò ra khỏi giường như lời của Triệu Thần Húc, bởi vì khi vết bẩn hình thành hình dạng con người, cả cơ thể đều hoàn toàn ngừng biến hóa.
Chỉ có chỗ tay phải đang từ từ vươn ngón trỏ ra, chậm rãi dùng tốc độ nhỏ bé vung vẩy lên xuống.
Thật giống như -- đang viết gì đó.
Hạ Nhạc Thiên lập tức nhìn chằm chằm vị trí biến hoá của cái tay kia, âm thầm ghi nhớ quy luật từng nét bút.
- - chấm, thẳng, chấm.
Trong đầu Hạ Nhạc Thiên lập tức hiện ra chữ 'tâm' ( 忄) trong thiên bàng bộ thủ(*), ngay sau đó, vật thể hình người vẫn tiếp tục quơ tay.
- - ngang ngập, ngang, phẩy, mác.
Viết xong, vật thể hình người hơi dừng một chút, tựa hồ đang ám chỉ chữ này đã viết xong rồi, Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng đem các nét nét bút tổ chức lại trong đầu, lập tức đoán được chữ này là 'nhanh' ( 快 )
Ngay sau đó, hình người vật thể tiếp tục bắt đầu nét bút lên.
- - ngang, thẳng, ngang, ngang, phẩy, mác.
Là 'đi' ( 走 ).
Sau đó nó dừng một chút, rồi tiếp tục quơ ngón tay thành nét bút.
Nhưng không biết có phải là ảo giác hay không, Hạ Nhạc Thiên cảm thấy tốc độ khoa tay múa chân của nó bắt đầu nhanh hơn, mang theo chút nôn nóng bất an, giống như có cái gì nguy hiểm đang dần dần tới gần.
Hạ Nhạc Thiên chỉ có thể chuyên tâm ghi nhớ những nét chữ vào trong đầu, không dám phân tâm, sợ nhớ lầm chữ.
Nhưng vào lúc này.
Ngoài cửa chợt truyền đến tiếng gõ nhẹ.
- - Cốc.
- - Cốc.
- - Cốc.
Tiếng gõ thong thả mang theo một chút áp bách, từng chút từng chút đập vào lòng mỗi người, Hạ Nhạc Thiên vẫn không quay đầu, chỉ tiếp tục nhìn chằm chằm vết bẩn hình người kia đang khoa tay múa chân.
Đường Quốc Phi ý thức được thứ ngoài cửa có khả năng là quỷ, lập tức bước đến gần Hạ Nhạc Thiên tìm kiếm chút an toàn.
Triệu Thần Húc nghe tiếng gõ cửa bèn theo bản năng đi về phía cửa, muốn mở cửa ra, nhưng lại bị Trần Đỉnh nhanh chóng ngăn cản lại.
Triệu Thần Húc nhìn Trần Đỉnh, hoảng loạn nói: "Trần, Trần tiên sinh......"
Trần Đỉnh căng mặt, nhìn Triệu Thần Húc lắc đầu, ý bảo không được mở cửa.
Tuy Triệu Thần Húc không rõ nguyên do, nhưng vẫn quyết định nghe theo Trần Đỉnh, có chút khẩn trương nói với Mã Văn Siêu ngoài cửa: "Văn Siêu, anh về phòng đi, bên chỗ tôi đã ngủ rồi."
Ngoài cửa không đáp lời.
Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục vang lên thong thả.
Cốc.
Cốc.
Triệu Thần Húc bắt đầu cảm thấy không đúng, miễn cưỡng cười vài tiếng, nói vọng ra với người ngoài cửa: "Văn Siêu, tôi phải đi ngủ, anh đừng gõ cửa nữa, bạn của tôi sắp bị anh đánh thức cả rồi."
Mã Văn Siêu vẫn không trả lời.
Chỉ là tiếng đập cửa lại mạnh hơn.
- - Rầm rầm rầm!!!!!!
Triệu Thần Húc trắng bệch mặt mũi, bỗng nhiên cảm giác được sợ hãi vô tận.
Người ngoài cửa chẳng lẽ không phải Mã Văn Siêu thật sự?
Mà là Mã Văn Siêu đã xuất hiện mấy lần trước, cũng chính là lệ quỷ!!
Sắc mặt Trần Đỉnh có chút khó coi, ánh mắt lo lắng nhìn qua Bùi Anh, ý bảo đối phương lập tức rời xa cánh cửa, sợ bị lệ quỷ theo dõi.
Bùi Anh biết mình bị thương, nếu thật sự bị lệ quỷ theo dõi, ngược lại sẽ trở thành trói buộc khiến Trần Đỉnh mạo hiểm cứu mình, vội gật đầu lùi ra sau.
Bảo vệ tốt chính mình, mới là chân chính giúp đỡ Trần Đỉnh.
Triệu Thần Húc theo bản năng lùi về sau vài bước, sợ hãi nói: "Ngoài, ngoài cửa chẳng lẽ là --"
Hắn không dám nói từ kia, sợ sẽ bị quỷ ngoài cửa theo dõi.
Nhưng tiếng đập cửa bên ngoài lại càng ngày càng dồn dập, đập mạnh đến nỗi cánh cửa có dấu hiệu lung lay theo.
Trần Đỉnh lập tức ra dấu cho Triệu Thần Húc lại hỗ trợ hắn đẩy ngăn tủ qua chặn cửa, nhưng Triệu Thần Húc đã sợ đến chân mềm, một bước cũng khó đi.
Đường Quốc Phi thấy thế vội vàng chạy tới, giúp Trần Đỉnh đẩy ngăn tủ qua, sau đó nhỏ giọng gấp gáp hỏi Trần Đỉnh, "Chúng ta làm sao bây giờ?"
***
(*) Thiên bàng hộ thủ: Chữ đơn thể cấu tạo thành chữ hợp thể được gọi là thiên bàng. Thiên bàng biểu thị ý nghĩa gọi là hình bàng.... Theo truyền thống, các loại tự điển quy các chữ có chung hình bàng vào một bộ, lấy hình bàng này làm chữ đầu (thủ tự) của bộ đó, do vậy hình bàng còn gọi là "bộ thủ" - Theo tiếng Hoa Online
Đương nhiên, trước khi chưa hoàn toàn giải quyết sự kiện thần quái, cũng không thể nhận định rằng Mã Văn Siêu đã chết.
Chẳng qua tỉ lệ Mã Văn Siêu còn sống tương đối nhỏ, bởi vì chỉ cần là người thỏa mãn điều kiện giết người của lệ quỷ, cơ hồ đều tử vong.
Đêm dần dần buông xuống.
Đám Hạ Nhạc Thiên ngồi một chỗ không nói gì, mà Triệu Thần Húc càng về đêm càng trở nên khẩn trương, ánh mắt thỉnh thoảng liếc qua đế giường, sợ có quỷ bất thình lình từ bên trong vọt ra bóp giết mình.
Thời gian lại qua nửa giờ.
Triệu Thần Húc thấy mấy người Hạ Nhạc Thiên vẫn bình chân như vại, bèn không nhịn được dò hỏi, "Trần, Trần tiên sinh......"
Lời còn chưa nói xong, Trần Đỉnh liền lập tức nhíu mày nhìn Triệu Thần Húc, cảnh cáo: "Không được nói chuyện."
Nhưng lúc này Triệu Thần Húc lại không lựa chọn thỏa hiệp như lúc trước, hắn đứng lên, "Trần tiên sinh, tôi tiêu tiền là để các người giúp tôi xử lý --"
Trần Đỉnh che miệng Triệu Thần Húc, đột nhiên biến sắc: "Anh muốn chết đúng không?!!"
Triệu Thần Húc run lên, sợ hãi mở to mắt.
Vài giây sau Trần Đỉnh mới buông Triệu Thần Húc ra, hạ giọng nói: "Anh cứ thành thật ngồi ở chỗ kia, hiểu chưa?"
Triệu Thần Húc hoảng loạn gật đầu, không dám nói nữa.
Thời gian tiếp tục trôi đi, đã qua nửa đêm, đột nhiên có âm thanh gì đó truyền từ đế giường lên.
Hạ Nhạc Thiên cảnh giác nhìn dưới giường.
Tuy đám Trần Đỉnh chưa nghe được gì, nhưng thấy phản ứng của Hạ Nhạc Thiên thì lập tức nhận ra, chuẩn bị sẵn sàng tư thế đón địch nhìn chằm chằm đế giường.
Hạ Nhạc Thiên nghĩ tới một chuyện, nhanh chóng mở điện thoại bấm vào app trò chơi.
Trò Chơi Tử Vong từ đầu đến cuối vẫn không có chút động tĩnh nào, lúc nãy cuối cùng cũng tuyên bố nhiệm vụ và nhắc nhở của sự kiện thần quái lần này.
[Kiểm tra đo lường được gần người chơi có sự kiện thần quái.]
[Vết Bẩn Dưới Giường?] (*)
[Phân loại: Quỷ Oán]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 8]
[Xin hỏi có nhận nhiệm vụ hay không?]
Vết bẩn dưới giường?
((*) Nguyên văn là [Giường đế nó?], nghĩ nát óc không thay được từ gì cho từ nó.)
Ánh mắt Hạ Nhạc Thiên hơi loé lên, vì sao phía sau tên nhiệm vụ lại có thêm một dấu chấm hỏi?
Rốt cuộc trò chơi muốn ám chỉ cho mình điều gì?
Nghĩ đến đây.
Hạ Nhạc Thiên không chút do dự nhận nhiệm vụ, ngay sau đó giao diện lại đổi mới, xuất hiện càng nhiều nhắc nhở về nhiệm vụ lần này.
[Vết Bẩn Dưới Giường?]
[Phân loại: Quỷ Oán]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 10]
[Nhiệm vụ: Xin hãy phong ấn bản thể thật của nó, tránh cho nhiều người vô tội tử vong.]
[Nhắc nhở ấm áp:...Đưa bản thể của nó về chỗ cũ, mới có thể phong ấn nó.]
Mà đám người Trần Đỉnh vì Hạ Nhạc Thiên đã nhiệm vụ, nên không thể nhìn thấy điện thoại thông báo, càng không thể nhận nhiệm vụ.
Hạ Nhạc Thiên lập tức mời đám người Trần Đỉnh vào đội, sau đó hỏi: "Đều nhận được nhiệm vụ chứ?"
Mọi người gật đầu.
Nhưng mà đúng lúc này, giao diện trò chơi của Hạ Nhạc Thiên xuất hiện biến hóa.
[Vết Bẩn Dưới Giường?]
[Phân loại: Quỷ Oán]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 20]
Hạ Nhạc Thiên giật mình, điểm từ +10 nhảy lên tận +20.
Tại sao lại như vậy.
Cậu chắc chắn lúc nãy mình không nhìn nhầm, trước khi nhận nhiệm vụ này, rõ ràng chỉ có +8 điểm, sau đó cậu nhận nhiệm vụ lại biến thành +10.
Nhưng hiện tại, điểm nhảy lên đến +20, sắp bằng điểm khen thưởng cho nhiệm vụ Diễm Quỷ lần trước.
Hạ Nhạc Thiên nhíu mày, trong đầu có một phỏng đoán.
Không lẽ -- bởi vì mình trở thành đội trưởng, hơn nữa chia sẻ nhiệm vụ cho các đồng đội khác, điểm số mới biến hóa lớn như vậy sao?
Khả năng này rất cao.
Vậy những người khác thì sao?
Khi mình đem nhiệm vụ chia sẻ cho đồng đội, điểm số mà đối thu hoạch được có giống mình không.
Hạ Nhạc Thiên ra hiệu cho Đường Quốc Phi đưa giao diện nhiệm vụ cho mình xem.
[Vết Bẩn Dưới Giường?]
[Phân loại: Quỷ Oán]
[Nhiệm vụ khen thưởng: 5]
[Nhiệm vụ: Xin hãy phong ấn bản thể thật của nó, tránh cho nhiều người vô tội tử vong.]
Xem xong, Hạ Nhạc Thiên không khỏi thở dài trong lòng.
Hóa ra cho dù cậu có nhận nhiệm vụ, sau đó chia sẻ cho các đồng đội khác, điểm của bọn họ vẫn không khác gì các người chơi khác.
Sau khi Đường Quốc Phi hoàn thành sự kiện thần quái lần này, chỉ được 5 điểm Sinh Tồn, ngay cả đạo cụ rẻ nhất cũng không mua được.
Trong lòng Hạ Nhạc Thiên có hơi thất vọng, xem ra cậu không có cách nào lợi dụng tính đặc biệt của mình để giúp người anh em này chiếm nhiều lợi ích hơn rồi.
Mà sau khi Bùi Anh nhìn thấy điểm khen thưởng nhiệm vụ, thì thở ra một hơi rất nhẹ.
Lần này mới chỉ có 5 điểm, bởi vậy có thể thấy được nhiệm vụ cũng không quá khó khăn.
Về phần Trần Đỉnh, giờ phút này không biết nên thở phào nhẹ nhõm hay nên thất vọng, tâm tình trở nên vô cùng phức tạp.
Sự kiện thần quái lần này có độ khó không cao, cho nên điều kiện thỏa mãn lệ quỷ giết người sẽ tương đối khó, vậy nguy hiểm Bùi Anh phải đối mặt sẽ hạ thấp rất nhiều.
Nhưng mà, điểm Sinh Tồn của sự kiện thần quái lần này, ngay cả một món đạo cụ cũng không mua nổi.
Nghĩ xong, Trần Đỉnh quyết định mặc kệ xảy ra chuyện gì, cũng tuyệt đối không sử dụng bùa vàng để giải quyết nguy cơ, làm vậy mất nhiều hơn được.
Mọi người ôm tâm tư khác nhau, Hạ Nhạc Thiên thu hồi điện thoại lại, sau đó đi về phía chiếc giường duy nhất trong phòng.
Không khí tựa hồ trở nên khẩn trương.
Đường Quốc Phi thấy thế cũng theo sau, không muốn để Hạ Nhạc Thiên một mình đối mặt với nguy hiểm, cho dù hắn không muốn tiếp xúc với Quỷ Đế Giường một chút nào.
Chỉ nghĩ tới thôi cũng sởn gai ốc.
Hạ Nhạc Thiên quay đầu lại nhìn Đường Quốc Phi, cũng không có ngăn cản đối phương.
Vừa lúc sự kiện thần quái này không quá khó khăn, có thể mượn dịp này rèn luyện can đảm cho Đường Quốc Phi, tránh để đối phương tử vong trong trò chơi.
Trần Đỉnh nhìn thấy hành động của Hạ Nhạc Thiên thì nhanh chóng túm gậy gỗ đặt gần cửa lên, vẻ mặt khẩn trương canh giữ ở cửa.
Hạ Nhạc Thiên chậm rãi ngồi xổm xuống xốc khăn trải giường lên, mơ hồ thấy được dưới đế giường có rất nhiều thịt nát quái dị, đang chậm rãi tụ lại thành hình người, không ngừng mấp máy, nhìn qua như đang bò ra ngoài.
Triệu Thần Húc thấy thế lập tức hoảng hốt: "Chính là thứ này! Nó vẫn luôn xuất hiện dưới giường tôi, các người nhất định phải giúp tôi bỏ nó đi."
Hạ Nhạc Thiên không để ý đến Triệu Thần Húc, mà quan sát kỹ lưỡng thứ đồ dưới đế giường.
Dần dần, biểu tình của Hạ Nhạc Thiên trở nên quái dị.
Vật thể hình người này, hình như cũng không phải đang bò ra khỏi giường như lời của Triệu Thần Húc, bởi vì khi vết bẩn hình thành hình dạng con người, cả cơ thể đều hoàn toàn ngừng biến hóa.
Chỉ có chỗ tay phải đang từ từ vươn ngón trỏ ra, chậm rãi dùng tốc độ nhỏ bé vung vẩy lên xuống.
Thật giống như -- đang viết gì đó.
Hạ Nhạc Thiên lập tức nhìn chằm chằm vị trí biến hoá của cái tay kia, âm thầm ghi nhớ quy luật từng nét bút.
- - chấm, thẳng, chấm.
Trong đầu Hạ Nhạc Thiên lập tức hiện ra chữ 'tâm' ( 忄) trong thiên bàng bộ thủ(*), ngay sau đó, vật thể hình người vẫn tiếp tục quơ tay.
- - ngang ngập, ngang, phẩy, mác.
Viết xong, vật thể hình người hơi dừng một chút, tựa hồ đang ám chỉ chữ này đã viết xong rồi, Hạ Nhạc Thiên nhanh chóng đem các nét nét bút tổ chức lại trong đầu, lập tức đoán được chữ này là 'nhanh' ( 快 )
Ngay sau đó, hình người vật thể tiếp tục bắt đầu nét bút lên.
- - ngang, thẳng, ngang, ngang, phẩy, mác.
Là 'đi' ( 走 ).
Sau đó nó dừng một chút, rồi tiếp tục quơ ngón tay thành nét bút.
Nhưng không biết có phải là ảo giác hay không, Hạ Nhạc Thiên cảm thấy tốc độ khoa tay múa chân của nó bắt đầu nhanh hơn, mang theo chút nôn nóng bất an, giống như có cái gì nguy hiểm đang dần dần tới gần.
Hạ Nhạc Thiên chỉ có thể chuyên tâm ghi nhớ những nét chữ vào trong đầu, không dám phân tâm, sợ nhớ lầm chữ.
Nhưng vào lúc này.
Ngoài cửa chợt truyền đến tiếng gõ nhẹ.
- - Cốc.
- - Cốc.
- - Cốc.
Tiếng gõ thong thả mang theo một chút áp bách, từng chút từng chút đập vào lòng mỗi người, Hạ Nhạc Thiên vẫn không quay đầu, chỉ tiếp tục nhìn chằm chằm vết bẩn hình người kia đang khoa tay múa chân.
Đường Quốc Phi ý thức được thứ ngoài cửa có khả năng là quỷ, lập tức bước đến gần Hạ Nhạc Thiên tìm kiếm chút an toàn.
Triệu Thần Húc nghe tiếng gõ cửa bèn theo bản năng đi về phía cửa, muốn mở cửa ra, nhưng lại bị Trần Đỉnh nhanh chóng ngăn cản lại.
Triệu Thần Húc nhìn Trần Đỉnh, hoảng loạn nói: "Trần, Trần tiên sinh......"
Trần Đỉnh căng mặt, nhìn Triệu Thần Húc lắc đầu, ý bảo không được mở cửa.
Tuy Triệu Thần Húc không rõ nguyên do, nhưng vẫn quyết định nghe theo Trần Đỉnh, có chút khẩn trương nói với Mã Văn Siêu ngoài cửa: "Văn Siêu, anh về phòng đi, bên chỗ tôi đã ngủ rồi."
Ngoài cửa không đáp lời.
Tiếng gõ cửa vẫn tiếp tục vang lên thong thả.
Cốc.
Cốc.
Triệu Thần Húc bắt đầu cảm thấy không đúng, miễn cưỡng cười vài tiếng, nói vọng ra với người ngoài cửa: "Văn Siêu, tôi phải đi ngủ, anh đừng gõ cửa nữa, bạn của tôi sắp bị anh đánh thức cả rồi."
Mã Văn Siêu vẫn không trả lời.
Chỉ là tiếng đập cửa lại mạnh hơn.
- - Rầm rầm rầm!!!!!!
Triệu Thần Húc trắng bệch mặt mũi, bỗng nhiên cảm giác được sợ hãi vô tận.
Người ngoài cửa chẳng lẽ không phải Mã Văn Siêu thật sự?
Mà là Mã Văn Siêu đã xuất hiện mấy lần trước, cũng chính là lệ quỷ!!
Sắc mặt Trần Đỉnh có chút khó coi, ánh mắt lo lắng nhìn qua Bùi Anh, ý bảo đối phương lập tức rời xa cánh cửa, sợ bị lệ quỷ theo dõi.
Bùi Anh biết mình bị thương, nếu thật sự bị lệ quỷ theo dõi, ngược lại sẽ trở thành trói buộc khiến Trần Đỉnh mạo hiểm cứu mình, vội gật đầu lùi ra sau.
Bảo vệ tốt chính mình, mới là chân chính giúp đỡ Trần Đỉnh.
Triệu Thần Húc theo bản năng lùi về sau vài bước, sợ hãi nói: "Ngoài, ngoài cửa chẳng lẽ là --"
Hắn không dám nói từ kia, sợ sẽ bị quỷ ngoài cửa theo dõi.
Nhưng tiếng đập cửa bên ngoài lại càng ngày càng dồn dập, đập mạnh đến nỗi cánh cửa có dấu hiệu lung lay theo.
Trần Đỉnh lập tức ra dấu cho Triệu Thần Húc lại hỗ trợ hắn đẩy ngăn tủ qua chặn cửa, nhưng Triệu Thần Húc đã sợ đến chân mềm, một bước cũng khó đi.
Đường Quốc Phi thấy thế vội vàng chạy tới, giúp Trần Đỉnh đẩy ngăn tủ qua, sau đó nhỏ giọng gấp gáp hỏi Trần Đỉnh, "Chúng ta làm sao bây giờ?"
***
(*) Thiên bàng hộ thủ: Chữ đơn thể cấu tạo thành chữ hợp thể được gọi là thiên bàng. Thiên bàng biểu thị ý nghĩa gọi là hình bàng.... Theo truyền thống, các loại tự điển quy các chữ có chung hình bàng vào một bộ, lấy hình bàng này làm chữ đầu (thủ tự) của bộ đó, do vậy hình bàng còn gọi là "bộ thủ" - Theo tiếng Hoa Online
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.