Chương 4
HNgọc
16/06/2021
Không biết là Cẩn Mai đi gặp khách hàng ở đâu mà đến tận sáu giờ mấy mới trở về nhà. Trời cũng không còn sớm nữa rồi, bầu trời bắt đầu tối sầm lại
Nàng bấm mật khẩu rồi đẩy cửa bước vào. Bên trong là một khoảng không không ánh sáng, chỉ có mỗi cái đèn bàn được mở
Đi đến gần ghế sofa thì Cẩn Mai phát hiện ra có người nằm ở đó, nàng lo sợ tự phòng thủ cho bản thân. Lấy tạm cây dù ở góc nhà rồi từ từ tiến lại gần
Cho đến khi người đó hiện lên trong mắt thì Cẩn Mai mới hoàn hồn lại, thở phào nhẹ nhõm. Nàng quen với việc ở một mình rồi nên khi thấy có người lạ làm nàng sợ
Thi Hàm dọn dẹp vệ sinh nhiều quá nên có chút mệt mỏi và buồn ngủ, mới đầu định chợp mắt xíu thôi. Không ngờ là đánh một giấc đến tận tối
Cẩn Mai chậm rãi ngồi xuống ghế đối diện, sẵn tiện lấy bình nước trên bàn rót ra ly. Từng cử chỉ hành động đều nhẹ nhàng, nàng sợ đánh thức người kia
Và rồi Cẩn Mai lại một lần nữa nhìn chính diện với gương mặt xinh đẹp của Thi Hàm. Vẻ mặt khi ngủ của cô không một chút muộn phiền nào
Tất cả điều thu vào ánh mắt của Cẩn Mai hết cả rồi, không hiểu tại sao nàng lại bị thu hút bởi vẻ đẹp đó. Và nàng chợt nhận ra tim mình đang đập rất mạnh, cố lấy tay chấn an lại bản thân
Nàng không muốn suy nghĩ gì nữa, đặc biệt là liên quan đến người con gái trước mặt. Cẩn Mai nốc cạn ly nước lọc rồi đặt nó xuống bàn, do vô ý nên đã tạo ra tiếng động, thế là ai kia tỉnh giấc
Thi Hàm rất dễ bị đánh thức dù cho âm thanh ấy nhỏ hay lớn. Cô nhíu mày rồi khẽ mở mắt ra xem thì thứ mà cô nhìn thấy đầu tiên đó chính là Cẩn Mai
Cô giật mình ngồi bật dậy ngay tức khắc, hai tay lập tức dụi dụi hai mắt. Thi Hàm đang khó hiểu tại sao Cẩn Mai về nhà rồi mà không kêu cô dậy mà ngồi đó nhìn
"Tôi làm cô thức giấc sao?"- Cẩn Mai nghiêng đầu hỏi
"À không có. Chị về khi nào sao không gọi tôi dậy?"
"Thấy cô ngủ ngon nên tôi không nỡ đánh thức"
Chính xác là nhìn người ta đến mức quên luôn chứ ở đâu ra chuyện không dám kêu Thi Hàm dậy.
Còn về phần Thi Hàm, cô thấy có chút ngượng ngùng khi ngủ mê man đến thế, cứ tưởng đây là nhà mình
"Chị ăn gì chưa?"
"Câu này tôi định hỏi cô đó, nếu chưa ăn thì để tôi vào bếp nấu cái gì đó rồi cả hai cùng ăn"
"Không cần đâu, tôi có nấu thức ăn cho chị rồi đó. Chị đi thay đồ đi, để tôi hâm nóng nó lại"
Không cần thiết nhận câu trả lời, Thi Hàm ba chân bốn cẳng chạy vọt vào nhà bếp để hâm đồ ăn lại cho nóng. Lúc nãy cô có nấu vài món và canh để cho Cẩn Mai dùng thử
Sau năm phút thay đồ và tẩy trang thì Cẩn Mai bước ra và bận một bộ đồ ngủ tay dài. Nàng thấy trên bàn bây giờ có khá nhiều món ăn đã được làm nóng
Chậm rãi kéo ghế ngồi xuống nhìn bao quát rồi thầm đánh giá trong đầu. Nhìn cũng bắt mắt đấy chứ, mùi vị rất thơm có vẻ rất ngon
"Tôi không biết có hợp khẩu vị với chị hay không, nếu thấy không hợp thì nói, tôi liền nấu món khác"
"Không cần, tôi dễ ăn lắm. Hay là cô ăn với tôi, nhiêu đây chắc một người ăn không hết"
"Thôi, lúc nãy tôi có ăn một chút bánh mì nên không thấy đói, cô cứ ăn tự nhiên"
Cẩn Mai cũng không muốn ép Thi Hàm nữa, nàng bắt đầu gắp thử một miếng thịt rồi đưa vào miệng nhai. Hương vị rất đạm đà, đó giờ nàng chưa nếm thử lần nào
Thi Hàm chăm chú nhìn Cẩn Mai để đợi nàng cho ý kiến vì cô sợ không ngon.
"Như thế nào? Có ngon không?"
"Rất ngon! Không ngờ là cô nấu ăn ngon đến vậy, hơn cả tôi nữa"- Cẩn Mai vừa nói vừa gắp món khác ăn
"Thật ra thì mẹ tôi là đầu bếp nên bà ấy thường xuyên chỉ tôi nấu những món đơn giản đến cầu kì. Cô thích món nào cứ nói, biết đâu tôi nấu được thì sao"
Cũng đã lâu lắm rồi Cẩn Mai mới được ăn những món ăn nấu ở nhà. Thường thì nàng sẽ đi ăn ở bên ngoài, còn không thì nấu đại vài món sơ sơ, ăn cho có lệ
Bữa cơm hôm nay thật ngon miệng, Cẩn Mai ăn tận hai chén cơm.
"Chị là luật sư hả?"
"Đúng rồi, sao cô biết được vậy?"
Thi Hàm e ngại gãi đầu, rồi cười cười đáp lại: "Lúc sáng tôi dọn dẹp thì vô tình nhìn thấy thôi. Nhìn chị bây giờ tôi mới nhớ ra, có phải chị là nữ luật sư tài ba mà mọi người hay nhắc đến không?"
"Tôi thật sự nổi tiếng đến vậy à"- Cẩn Mai mỉm cười một cái rồi lại nói tiếp: "Không nổi tiếng thế đâu, do may mắn thôi"
Công việc quan trọng nhất vào thời điểm này chính là về chỗ ngủ. Căn hộ của Cẩn Mai chỉ có duy nhất mỗi cái phòng ngủ thôi, như thế thì Thi Hàm ngủ ở đâu?
Thi Hàm ôm chặt lấy ba lô rồi lẽo đẽo đi theo phía sau Cẩn Mai, cô đang hồi hộp vì điều gì bản thân cũng không biết
"Tôi chỉ có một phòng ngủ thôi, thật tình thì cũng khó xử quá. Nếu cô không ngại thì có thể ngủ chung giường với tôi"
"A không sao đâu, tôi ngủ ngoài ghế sofa được rồi. Với lại tôi không quen ngủ cùng với người khác"- Thi Hàm lập tức từ chối chuyện ngủ chung với Cẩn Mai ngay từ phút giây đầu tiên nàng mở lời
Thật sự thì cô cảm thấy ngại khi ngủ chung với người lạ, một phần còn lại là rất không đúng cho lắm. Ai đời nào ngủ chung với chủ nhà, trong khi đó mình là khách
"Sao mà được, bên ngoài lạnh lắm, ngủ ở đó rất dễ cảm lạnh"- Cẩn Mai ngừng lại suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Hay là vầy đi, tôi có tấm chăn dày, không ấy cô có thể trải nó ra rồi ngủ ở dưới cạnh giường tôi nè. Cô thấy sao?"
"Cũng được, phiền chị cho tôi chỗ để cái ba lô này với"
Giờ mới để ý, căn phòng của Cẩn Mai khá rộng, có cả một kệ đựng sách và những tấm bằng khen. Phòng được trang trí theo phong cách phương Đông, nhìn vào rất thích
Ngoài ra, bên trong còn tỏa ra một mùi hương đặc biệt, mùi thơm thoang thoảng kích thích thích giác. Rồi ánh mắt Thi Hàm vô tình nhìn thấy một bộ sưu tập truyện Conan ở góc tường kia
Cô khá ngạc nhiên, không nghĩ là người lớn như thế lại có đam mê với truyện tranh.
"Chị thích đọc truyện Conan lắm hả, theo tôi đoán chắc tầm gần cả trăm quyển"
Cẩn Mai đang lấy mền, gối, đệm ra, nghe Thi Hàm hỏi, nàng mỉm cười trả lời: "Đúng rồi, lúc nhỏ tôi thích đọc truyện Conan lắm, nên khi lớn lên tôi muốn trở thành một bác sĩ pháp y nhưng do ba mẹ tôi không đồng nên đành làm luật sư"
"Cẩn Mai này, chiều nay mình đến nhà cậu ăn tối được không? Lâu rồi cũng chưa ghé qua hay là mình ở lại một đêm luôn, tối ngồi nói chuyện"
Nghe Tuệ Lâm ngỏ ý muốn ghé nhà dùng bữa tối làm Cẩn Mai có chút lúng túng. Nếu cô đến nhà thì thế nào cũng sẽ thấy người lạ ở chung với nàng, chắc chắn thế nào Tuệ Lâm cũng hỏi mãi cho xem
"Thôi...hay là hôm khác hẳn đến chơi, mình không có chuẩn bị đồ ăn tối"- Cẩn Mai liền xua tay từ chối, miệng thì cố gắng mỉm cười bình thường
"Ý cậu là sao đây, mỗi lần còn rủ mình đến nhà chơi vậy mà hôm nay lại đuổi khéo"- Nói đoạn, Tuệ Lâm dừng lại rồi nhíu mày làm bộ mặt nghi ngờ nhìn Cẩn Mai rồi tiếp tục: "Cậu giấu mình chuyện gì đúng không, khai mau. À à mình nhớ ra rồi, hiểu rồi"
"Hiểu... hiểu cái gì chứ"
"Mình nhớ không nhầm thì cậu có đặt trên dịch vụ đó, chẳng lẽ lí do cậu không cho mình đến là vì cậu đang che người đó phải không Lục Cẩn Mai?"
Bị nói trúng tim đen, mặt mày của Cẩn Mai bắt đầu chảy mồ hôi hai bên thái dương. Sau mà Tuệ Lâm nhớ dai đến vậy chứ, cứ nghĩ cậu ấy đã quên mất từ lâu rồi đấy
Thôi thì đường nào Tuệ Lâm cũng biết, giấu được một hai ngày chứ đâu thể nào giấu cả đời. Cẩn Mai chỉ xin một điều là Tuệ Lâm biết rồi thì đừng có đem người đó ra chọc ghẹo nàng
Làm vậy thật khó xử, nàng không phải kì thị người đồng tính nhưng nàng không thích bị người khác đem mình ra để gán ghép với bất kỳ ai . ngôn tình hoàn
"Thôi được rồi, cậu thích thì cứ đến đi, mình làm sao cấm cản được"
Cẩn Mai thở dài bất lực, cho dù nàng không đồng ý cho Tuệ Lâm đến nhà cũng không được, cậu ấy nói vậy thôi chứ muốn là đến, ai mà dám phản đối
"Ngay từ đầu đồng ý có phải được hơn không, bày vẻ từ chối mình"
Sau khi hết giờ làm gì, Tuệ Lâm cùng với Cẩn Mai bắt đầu lái xe trở về nhà. Trên đường đi, Tuệ Lâm lúc nào cũng tươi cười vui vẻ, còn ngồi hát vu vơ nua kìa. Ai như Cẩn Mai, mặt bất biến chỉ im lặng đón chờ những chuyện sắp xảy đến phía trước
Cuối cùng cũng đến nơi, Tuệ Lâm chạy thật nhanh đến để mở cửa vì cô biết mật khẩu. Cẩn Mai lũi lũi đi phía sau, trong đầu thì đang nghĩ giờ này Thi Hàm đang làm gì
Bước đi nhanh nhẹn thì bỗng chốc đôi chân ấy dừng lại một cách bất ngờ. Tuệ Lâm trơ hai mắt đứng bất động nhìn cô gái có mái tóc vàng đang đứng gần nhà bếp chuẩn bị đồ ăn tối
Trong đầu Tuệ Lâm lúc này có rất nhiều câu hỏi muốn Cẩn Mai giải đáp. Cô gái này là ai? Tại sao lại ở trong nhà của Cẩn Mai? Sao từ trước đến giờ cô không nghe Cẩn Mai kể qua người này
Thi Hàm đang bưng đồ ăn lên bàn để đợi Cẩn Mai về ăn thì cô cảm thấy có ai đó đang nhìn mình. Theo phản xạ, cô ngước nhìn liền bắt gặp cô gái xa lạ phía trước
Thi Hàm có chút khó hiểu nhưng rồi cúi đầu như một lời chào hỏi, cô cũng đoán sơ sơ chắc là bạn của Cẩn Mai. Nếu không là bạn thì làm sao có thể vào nhà được, từ đó cô suy ra, nếu bạn ở đây vậy thì nàng đã về
Khỏi cần đợi chờ lâu, Cẩn Mai sau khi tháo giày bỏ lên kệ thì nhanh chóng đi vào trong để nói rõ mọi chuyện cho cô bạn kia biết
Thấy Cẩn Mai, Tuệ Lâm bắt đầu thấy khó hiểu thật rồi. Cô nhìn nàng rồi lại nhìn cô gái kia sau đó thì câm lặng, không biết phải nói gì thêm
Cô đây chính là cần một lời giải thích từ chính miệng Cẩn Mai chứ không phải cả ba người đứng đối mặt nhìn nhau
Không gian bây giờ thật im lặng và đầy ngượng ngùng, ai đó có thể thêm tiếng quạ kêu hay là tiếng dế kêu cũng được, cho nó hợp với bối cảnh
"Như vậy là sao? Cô gái này là ai vậy Cẩn Mai? Sao ở trong nhà của cậu"
"Thật ra thì... mình đã nói với cậu rồi đó. Mình có dùng đến dịch vụ thuê người yêu...nói vậy chắc cậu hiểu rồi há"
"What!? Đừng có nói với mình là cậu hứng thú với nữ nhân nha. Hèn chi, hèn chi cậu lúc nào cũng từ chối mấy tên kia rồi chẳng thấy quen ai..."
"Cậu đừng có nghĩ bậy... mình... mình chẳng qua là do bấm nhầm nên mới như thế. Mình không giống như những gì cậu đang nghĩ đâu"
Cẩn Mai ra sức giải thích, chứ nàng biết cái tình nào giờ của Tuệ Lâm, lúc nào cũng làm lố bịch lên. Nhìn cái mặt gian tà không muốn hiểu của Tuệ Lâm cũng làm nàng dư sức biết
Cậu ta chính là cố tình không muốn hiểu và muốn nghĩ theo cái hướng đó.
"Mệt cậu thật, muốn hiểu sao thì hiểu, mình không dư hơi để giải thích"
"Được thôi, mình sẽ hiểu theo cái hướng cậu không muốn mình hiểu lầm"
Nói xong Tuệ Lâm còn lấy tay che miệng cười khúc khích, chuyện này coi bộ thú vị lắm đây. Mà cô gái mà Cẩn Mai chọn cũng đâu phải dạng tầm thường, nhìn thật xinh đẹp và ra dáng một người làm chủ ở trên
Bữa cơm hôm nay là những món khác, mỗi ngày đều thay đổi để không bị ngán. Cẩn Mai thong thả ngồi xuống, mắt đảo nhìn một lượt rồi tự nhiên nở nụ cười
Cứ tưởng là không ai thấy nhưng mà không qua được cặp mắt tinh vi của Tuệ Lâm. Cô lén lút nhìn Cẩn Mai rồi lại nhìn cô gái đó một cái, xem ra cô bạn thân này rất có thể bị động tâm với một người luôn ở bên cạnh
"Tôi không biết hôm nay chị dẫn bạn về nên là tôi làm hơi ít thức ăn, nếu không đủ thì để tôi nấu thêm vài món liền"
Nói xong là Thi Hàm vội vàng muốn rời khỏi nhưng Cẩn Mai đã nhanh hơn, nàng nắm cổ tay cô lại nhìn một cái rồi nói: "Không cần đâu, nhiêu đây đủ rồi"
Tự nhiên trở thành cái bóng đèn, Tuệ Lâm chóng tay trề môi liếc nhìn. Cô chưa ăn gì hết đó, đừng cho cô ăn cơm chó nha
"Coi kìa coi kìa, nắm tay tình tứ chưa. Vậy mà lúc nãy còn giả vờ chối bỏ, bạn tôi thật khó hiểu"
Câu nói vừa dứt, ngay tức khắc Cẩn Mai liền buông tay ra khỏi cô tay của Thi Hàm. Mặt mày phút chốc đỏ ửng lên như khỉ ăn ớt, cả tai cũng không khác gì
Thi Hàm cũng bị vạ lây, cô không hiểu tại sao lời nói ấy lại khiến tim cô xao xuyến thế này. Nhanh chân chạy đi lấy thêm chén và đũa cho Tuệ Lâm, cô không muốn ai đó thấy vẻ mặt ngại ngùng này
"Cậu nói năn như vậy đó hả, mình và Thi Hàm không có gì với nhau hết, đừng có đoán bừa"
"Giải thích với mình làm gì không biết. Mà nè Cẩn Mai, theo con mắt của mình thì cô gái đó hình như có tình ý với cậu đó. Với lại, cậu cũng nên xem lại bản thân mình đi, độc thân lâu lắm rồi, giới tính không quan trọng, miễn sao tìm đúng người, đúng thời điểm thì mọi thứ sẽ tốt đẹp. Nếu tin mình thì cậu nên xem cảm giác của cậu với cô gái đó đi, biết đâu đó chính là người mà định mệnh đã sắp đặt cho cậu"
Nàng bấm mật khẩu rồi đẩy cửa bước vào. Bên trong là một khoảng không không ánh sáng, chỉ có mỗi cái đèn bàn được mở
Đi đến gần ghế sofa thì Cẩn Mai phát hiện ra có người nằm ở đó, nàng lo sợ tự phòng thủ cho bản thân. Lấy tạm cây dù ở góc nhà rồi từ từ tiến lại gần
Cho đến khi người đó hiện lên trong mắt thì Cẩn Mai mới hoàn hồn lại, thở phào nhẹ nhõm. Nàng quen với việc ở một mình rồi nên khi thấy có người lạ làm nàng sợ
Thi Hàm dọn dẹp vệ sinh nhiều quá nên có chút mệt mỏi và buồn ngủ, mới đầu định chợp mắt xíu thôi. Không ngờ là đánh một giấc đến tận tối
Cẩn Mai chậm rãi ngồi xuống ghế đối diện, sẵn tiện lấy bình nước trên bàn rót ra ly. Từng cử chỉ hành động đều nhẹ nhàng, nàng sợ đánh thức người kia
Và rồi Cẩn Mai lại một lần nữa nhìn chính diện với gương mặt xinh đẹp của Thi Hàm. Vẻ mặt khi ngủ của cô không một chút muộn phiền nào
Tất cả điều thu vào ánh mắt của Cẩn Mai hết cả rồi, không hiểu tại sao nàng lại bị thu hút bởi vẻ đẹp đó. Và nàng chợt nhận ra tim mình đang đập rất mạnh, cố lấy tay chấn an lại bản thân
Nàng không muốn suy nghĩ gì nữa, đặc biệt là liên quan đến người con gái trước mặt. Cẩn Mai nốc cạn ly nước lọc rồi đặt nó xuống bàn, do vô ý nên đã tạo ra tiếng động, thế là ai kia tỉnh giấc
Thi Hàm rất dễ bị đánh thức dù cho âm thanh ấy nhỏ hay lớn. Cô nhíu mày rồi khẽ mở mắt ra xem thì thứ mà cô nhìn thấy đầu tiên đó chính là Cẩn Mai
Cô giật mình ngồi bật dậy ngay tức khắc, hai tay lập tức dụi dụi hai mắt. Thi Hàm đang khó hiểu tại sao Cẩn Mai về nhà rồi mà không kêu cô dậy mà ngồi đó nhìn
"Tôi làm cô thức giấc sao?"- Cẩn Mai nghiêng đầu hỏi
"À không có. Chị về khi nào sao không gọi tôi dậy?"
"Thấy cô ngủ ngon nên tôi không nỡ đánh thức"
Chính xác là nhìn người ta đến mức quên luôn chứ ở đâu ra chuyện không dám kêu Thi Hàm dậy.
Còn về phần Thi Hàm, cô thấy có chút ngượng ngùng khi ngủ mê man đến thế, cứ tưởng đây là nhà mình
"Chị ăn gì chưa?"
"Câu này tôi định hỏi cô đó, nếu chưa ăn thì để tôi vào bếp nấu cái gì đó rồi cả hai cùng ăn"
"Không cần đâu, tôi có nấu thức ăn cho chị rồi đó. Chị đi thay đồ đi, để tôi hâm nóng nó lại"
Không cần thiết nhận câu trả lời, Thi Hàm ba chân bốn cẳng chạy vọt vào nhà bếp để hâm đồ ăn lại cho nóng. Lúc nãy cô có nấu vài món và canh để cho Cẩn Mai dùng thử
Sau năm phút thay đồ và tẩy trang thì Cẩn Mai bước ra và bận một bộ đồ ngủ tay dài. Nàng thấy trên bàn bây giờ có khá nhiều món ăn đã được làm nóng
Chậm rãi kéo ghế ngồi xuống nhìn bao quát rồi thầm đánh giá trong đầu. Nhìn cũng bắt mắt đấy chứ, mùi vị rất thơm có vẻ rất ngon
"Tôi không biết có hợp khẩu vị với chị hay không, nếu thấy không hợp thì nói, tôi liền nấu món khác"
"Không cần, tôi dễ ăn lắm. Hay là cô ăn với tôi, nhiêu đây chắc một người ăn không hết"
"Thôi, lúc nãy tôi có ăn một chút bánh mì nên không thấy đói, cô cứ ăn tự nhiên"
Cẩn Mai cũng không muốn ép Thi Hàm nữa, nàng bắt đầu gắp thử một miếng thịt rồi đưa vào miệng nhai. Hương vị rất đạm đà, đó giờ nàng chưa nếm thử lần nào
Thi Hàm chăm chú nhìn Cẩn Mai để đợi nàng cho ý kiến vì cô sợ không ngon.
"Như thế nào? Có ngon không?"
"Rất ngon! Không ngờ là cô nấu ăn ngon đến vậy, hơn cả tôi nữa"- Cẩn Mai vừa nói vừa gắp món khác ăn
"Thật ra thì mẹ tôi là đầu bếp nên bà ấy thường xuyên chỉ tôi nấu những món đơn giản đến cầu kì. Cô thích món nào cứ nói, biết đâu tôi nấu được thì sao"
Cũng đã lâu lắm rồi Cẩn Mai mới được ăn những món ăn nấu ở nhà. Thường thì nàng sẽ đi ăn ở bên ngoài, còn không thì nấu đại vài món sơ sơ, ăn cho có lệ
Bữa cơm hôm nay thật ngon miệng, Cẩn Mai ăn tận hai chén cơm.
"Chị là luật sư hả?"
"Đúng rồi, sao cô biết được vậy?"
Thi Hàm e ngại gãi đầu, rồi cười cười đáp lại: "Lúc sáng tôi dọn dẹp thì vô tình nhìn thấy thôi. Nhìn chị bây giờ tôi mới nhớ ra, có phải chị là nữ luật sư tài ba mà mọi người hay nhắc đến không?"
"Tôi thật sự nổi tiếng đến vậy à"- Cẩn Mai mỉm cười một cái rồi lại nói tiếp: "Không nổi tiếng thế đâu, do may mắn thôi"
Công việc quan trọng nhất vào thời điểm này chính là về chỗ ngủ. Căn hộ của Cẩn Mai chỉ có duy nhất mỗi cái phòng ngủ thôi, như thế thì Thi Hàm ngủ ở đâu?
Thi Hàm ôm chặt lấy ba lô rồi lẽo đẽo đi theo phía sau Cẩn Mai, cô đang hồi hộp vì điều gì bản thân cũng không biết
"Tôi chỉ có một phòng ngủ thôi, thật tình thì cũng khó xử quá. Nếu cô không ngại thì có thể ngủ chung giường với tôi"
"A không sao đâu, tôi ngủ ngoài ghế sofa được rồi. Với lại tôi không quen ngủ cùng với người khác"- Thi Hàm lập tức từ chối chuyện ngủ chung với Cẩn Mai ngay từ phút giây đầu tiên nàng mở lời
Thật sự thì cô cảm thấy ngại khi ngủ chung với người lạ, một phần còn lại là rất không đúng cho lắm. Ai đời nào ngủ chung với chủ nhà, trong khi đó mình là khách
"Sao mà được, bên ngoài lạnh lắm, ngủ ở đó rất dễ cảm lạnh"- Cẩn Mai ngừng lại suy nghĩ một chút rồi nói tiếp: "Hay là vầy đi, tôi có tấm chăn dày, không ấy cô có thể trải nó ra rồi ngủ ở dưới cạnh giường tôi nè. Cô thấy sao?"
"Cũng được, phiền chị cho tôi chỗ để cái ba lô này với"
Giờ mới để ý, căn phòng của Cẩn Mai khá rộng, có cả một kệ đựng sách và những tấm bằng khen. Phòng được trang trí theo phong cách phương Đông, nhìn vào rất thích
Ngoài ra, bên trong còn tỏa ra một mùi hương đặc biệt, mùi thơm thoang thoảng kích thích thích giác. Rồi ánh mắt Thi Hàm vô tình nhìn thấy một bộ sưu tập truyện Conan ở góc tường kia
Cô khá ngạc nhiên, không nghĩ là người lớn như thế lại có đam mê với truyện tranh.
"Chị thích đọc truyện Conan lắm hả, theo tôi đoán chắc tầm gần cả trăm quyển"
Cẩn Mai đang lấy mền, gối, đệm ra, nghe Thi Hàm hỏi, nàng mỉm cười trả lời: "Đúng rồi, lúc nhỏ tôi thích đọc truyện Conan lắm, nên khi lớn lên tôi muốn trở thành một bác sĩ pháp y nhưng do ba mẹ tôi không đồng nên đành làm luật sư"
"Cẩn Mai này, chiều nay mình đến nhà cậu ăn tối được không? Lâu rồi cũng chưa ghé qua hay là mình ở lại một đêm luôn, tối ngồi nói chuyện"
Nghe Tuệ Lâm ngỏ ý muốn ghé nhà dùng bữa tối làm Cẩn Mai có chút lúng túng. Nếu cô đến nhà thì thế nào cũng sẽ thấy người lạ ở chung với nàng, chắc chắn thế nào Tuệ Lâm cũng hỏi mãi cho xem
"Thôi...hay là hôm khác hẳn đến chơi, mình không có chuẩn bị đồ ăn tối"- Cẩn Mai liền xua tay từ chối, miệng thì cố gắng mỉm cười bình thường
"Ý cậu là sao đây, mỗi lần còn rủ mình đến nhà chơi vậy mà hôm nay lại đuổi khéo"- Nói đoạn, Tuệ Lâm dừng lại rồi nhíu mày làm bộ mặt nghi ngờ nhìn Cẩn Mai rồi tiếp tục: "Cậu giấu mình chuyện gì đúng không, khai mau. À à mình nhớ ra rồi, hiểu rồi"
"Hiểu... hiểu cái gì chứ"
"Mình nhớ không nhầm thì cậu có đặt trên dịch vụ đó, chẳng lẽ lí do cậu không cho mình đến là vì cậu đang che người đó phải không Lục Cẩn Mai?"
Bị nói trúng tim đen, mặt mày của Cẩn Mai bắt đầu chảy mồ hôi hai bên thái dương. Sau mà Tuệ Lâm nhớ dai đến vậy chứ, cứ nghĩ cậu ấy đã quên mất từ lâu rồi đấy
Thôi thì đường nào Tuệ Lâm cũng biết, giấu được một hai ngày chứ đâu thể nào giấu cả đời. Cẩn Mai chỉ xin một điều là Tuệ Lâm biết rồi thì đừng có đem người đó ra chọc ghẹo nàng
Làm vậy thật khó xử, nàng không phải kì thị người đồng tính nhưng nàng không thích bị người khác đem mình ra để gán ghép với bất kỳ ai . ngôn tình hoàn
"Thôi được rồi, cậu thích thì cứ đến đi, mình làm sao cấm cản được"
Cẩn Mai thở dài bất lực, cho dù nàng không đồng ý cho Tuệ Lâm đến nhà cũng không được, cậu ấy nói vậy thôi chứ muốn là đến, ai mà dám phản đối
"Ngay từ đầu đồng ý có phải được hơn không, bày vẻ từ chối mình"
Sau khi hết giờ làm gì, Tuệ Lâm cùng với Cẩn Mai bắt đầu lái xe trở về nhà. Trên đường đi, Tuệ Lâm lúc nào cũng tươi cười vui vẻ, còn ngồi hát vu vơ nua kìa. Ai như Cẩn Mai, mặt bất biến chỉ im lặng đón chờ những chuyện sắp xảy đến phía trước
Cuối cùng cũng đến nơi, Tuệ Lâm chạy thật nhanh đến để mở cửa vì cô biết mật khẩu. Cẩn Mai lũi lũi đi phía sau, trong đầu thì đang nghĩ giờ này Thi Hàm đang làm gì
Bước đi nhanh nhẹn thì bỗng chốc đôi chân ấy dừng lại một cách bất ngờ. Tuệ Lâm trơ hai mắt đứng bất động nhìn cô gái có mái tóc vàng đang đứng gần nhà bếp chuẩn bị đồ ăn tối
Trong đầu Tuệ Lâm lúc này có rất nhiều câu hỏi muốn Cẩn Mai giải đáp. Cô gái này là ai? Tại sao lại ở trong nhà của Cẩn Mai? Sao từ trước đến giờ cô không nghe Cẩn Mai kể qua người này
Thi Hàm đang bưng đồ ăn lên bàn để đợi Cẩn Mai về ăn thì cô cảm thấy có ai đó đang nhìn mình. Theo phản xạ, cô ngước nhìn liền bắt gặp cô gái xa lạ phía trước
Thi Hàm có chút khó hiểu nhưng rồi cúi đầu như một lời chào hỏi, cô cũng đoán sơ sơ chắc là bạn của Cẩn Mai. Nếu không là bạn thì làm sao có thể vào nhà được, từ đó cô suy ra, nếu bạn ở đây vậy thì nàng đã về
Khỏi cần đợi chờ lâu, Cẩn Mai sau khi tháo giày bỏ lên kệ thì nhanh chóng đi vào trong để nói rõ mọi chuyện cho cô bạn kia biết
Thấy Cẩn Mai, Tuệ Lâm bắt đầu thấy khó hiểu thật rồi. Cô nhìn nàng rồi lại nhìn cô gái kia sau đó thì câm lặng, không biết phải nói gì thêm
Cô đây chính là cần một lời giải thích từ chính miệng Cẩn Mai chứ không phải cả ba người đứng đối mặt nhìn nhau
Không gian bây giờ thật im lặng và đầy ngượng ngùng, ai đó có thể thêm tiếng quạ kêu hay là tiếng dế kêu cũng được, cho nó hợp với bối cảnh
"Như vậy là sao? Cô gái này là ai vậy Cẩn Mai? Sao ở trong nhà của cậu"
"Thật ra thì... mình đã nói với cậu rồi đó. Mình có dùng đến dịch vụ thuê người yêu...nói vậy chắc cậu hiểu rồi há"
"What!? Đừng có nói với mình là cậu hứng thú với nữ nhân nha. Hèn chi, hèn chi cậu lúc nào cũng từ chối mấy tên kia rồi chẳng thấy quen ai..."
"Cậu đừng có nghĩ bậy... mình... mình chẳng qua là do bấm nhầm nên mới như thế. Mình không giống như những gì cậu đang nghĩ đâu"
Cẩn Mai ra sức giải thích, chứ nàng biết cái tình nào giờ của Tuệ Lâm, lúc nào cũng làm lố bịch lên. Nhìn cái mặt gian tà không muốn hiểu của Tuệ Lâm cũng làm nàng dư sức biết
Cậu ta chính là cố tình không muốn hiểu và muốn nghĩ theo cái hướng đó.
"Mệt cậu thật, muốn hiểu sao thì hiểu, mình không dư hơi để giải thích"
"Được thôi, mình sẽ hiểu theo cái hướng cậu không muốn mình hiểu lầm"
Nói xong Tuệ Lâm còn lấy tay che miệng cười khúc khích, chuyện này coi bộ thú vị lắm đây. Mà cô gái mà Cẩn Mai chọn cũng đâu phải dạng tầm thường, nhìn thật xinh đẹp và ra dáng một người làm chủ ở trên
Bữa cơm hôm nay là những món khác, mỗi ngày đều thay đổi để không bị ngán. Cẩn Mai thong thả ngồi xuống, mắt đảo nhìn một lượt rồi tự nhiên nở nụ cười
Cứ tưởng là không ai thấy nhưng mà không qua được cặp mắt tinh vi của Tuệ Lâm. Cô lén lút nhìn Cẩn Mai rồi lại nhìn cô gái đó một cái, xem ra cô bạn thân này rất có thể bị động tâm với một người luôn ở bên cạnh
"Tôi không biết hôm nay chị dẫn bạn về nên là tôi làm hơi ít thức ăn, nếu không đủ thì để tôi nấu thêm vài món liền"
Nói xong là Thi Hàm vội vàng muốn rời khỏi nhưng Cẩn Mai đã nhanh hơn, nàng nắm cổ tay cô lại nhìn một cái rồi nói: "Không cần đâu, nhiêu đây đủ rồi"
Tự nhiên trở thành cái bóng đèn, Tuệ Lâm chóng tay trề môi liếc nhìn. Cô chưa ăn gì hết đó, đừng cho cô ăn cơm chó nha
"Coi kìa coi kìa, nắm tay tình tứ chưa. Vậy mà lúc nãy còn giả vờ chối bỏ, bạn tôi thật khó hiểu"
Câu nói vừa dứt, ngay tức khắc Cẩn Mai liền buông tay ra khỏi cô tay của Thi Hàm. Mặt mày phút chốc đỏ ửng lên như khỉ ăn ớt, cả tai cũng không khác gì
Thi Hàm cũng bị vạ lây, cô không hiểu tại sao lời nói ấy lại khiến tim cô xao xuyến thế này. Nhanh chân chạy đi lấy thêm chén và đũa cho Tuệ Lâm, cô không muốn ai đó thấy vẻ mặt ngại ngùng này
"Cậu nói năn như vậy đó hả, mình và Thi Hàm không có gì với nhau hết, đừng có đoán bừa"
"Giải thích với mình làm gì không biết. Mà nè Cẩn Mai, theo con mắt của mình thì cô gái đó hình như có tình ý với cậu đó. Với lại, cậu cũng nên xem lại bản thân mình đi, độc thân lâu lắm rồi, giới tính không quan trọng, miễn sao tìm đúng người, đúng thời điểm thì mọi thứ sẽ tốt đẹp. Nếu tin mình thì cậu nên xem cảm giác của cậu với cô gái đó đi, biết đâu đó chính là người mà định mệnh đã sắp đặt cho cậu"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.