Chương 11: Muốn biết
Ngung Ngung
02/06/2021
Trung quan suy nghĩ thế nào, Cố tướng đoán được vài phần. Hắn là có nỗi khổ không thể nói ra, nếu đồng ý cho Trần Nhan Linh lui tới với Cố Vân Hi, vậy Trần Dục Kỳ chỉ sợ sẽ có điều nghi kỵ hắn, nhưng nếu không đồng ý, Trần Nhan Linh người này nếu không cao hứng có khi sẽ cho hắn một tội danh dĩ hạ phạm thượng, chưa biết chừng sẽ triệt tiêu hết cả cái Cố phủ này.
Cố Vân Hi dĩ nhiên biết Cố tướng nghĩ gì, phụ thân cáo già này của nàng đầu óc toàn là quyền thế, hiện giờ phỏng chừng là đang cân nhắc lợi hại. Nhưng nàng không thể cho hắn cơ hội cân nhắc, nếu không nàng cũng mất đi lợi thế của mình.
Cố tướng đen mặt, nàng liền cảm thấy vô cùng vui vẻ, thứ nữ mà hắn chướng mắt nhất lại có năng lực quấy rầy toan tính quyền mưu của hắn. Vừa nghĩ vậy, Cố Vân Hi liền mong tiết Nguyệt Tịch chóng chóng đến.
Cố Vân Vãn đứng một bên nhìn Cố Vân Hi lúm đồng tiền như hoa, nàng càng thêm chán ghét Cố Vân Hi. Đúng là loại con gái tâm cơ vì được đến quyền thế mà không tiếc ủy thân cho Trần Nhan Linh. Còn Trần Nhan Linh, vì muốn có được nàng mà lại lợi dụng thứ muội của nàng, hòng làm nàng ghen, một chiêu lạt mềm buộc chặt này đúng là đánh ra bài tốt.
【 Độ hảo cảm của nữ chính đối với ký chủ tăng lên đến -50, ký chủ ngài tự giải quyết cho tốt, nếu tới -100, đó chính là thâm cừu đại hận. 】
"Vậy độ hảo cảm của Cố Vân Hi đối với tôi là bao nhiêu?"
Cái hệ thống chết tiệt này, mỗi lần thế nào cũng phải đợi nàng mở miệng hỏi mới cho nàng biết độ hảo cảm của Cố Vân Hi, còn nói cái gì độ hảo cảm của nữ phụ không quan trọng.
【 Độ hảo cảm của Cố Vân Hi với ký chủ là 50. 】
Nghe hệ thống thông báo, Trần Nhan Linh mỉm cười, song thầm mắng nữ chính một trăm lần. Nữ chính rác rưởi, độ hảo cảm sao lại khó cày như thế! Còn không chân thật bằng độ hảo cảm của Cố Vân Hi người ta, thật là khiến nàng giận đến tức ngực mà!
Nàng từ biệt Cố Vân Hi, sau đó liền đi.
Hôm nay nàng chính là đến gặp Cố Vân Hi, biểu hiện thành ý. Nữ phụ vai ác chỉ số thông minh cao như vậy, nếu nàng có thể giao hảo với Cố Vân Hi, được Cố Vân Hi trợ giúp, lại nghĩ cách tiêu trừ địch ý của nàng đối với Cố Vân Vãn, vậy chẳng phải là hóa thù thành bạn, nhất tiễn hạ song điêu sao?
Nhưng mà nàng xem nhẹ một việc, trong mắt người kinh thành, nàng là một kỳ nữ tử thích nữ nhân.
Trần Nhan Linh trước giờ không chút kinh nghiệm yêu đương, cũng không quan tâm đến tình yêu, thật đúng là không biết sự khác biệt giữa ái muội và giao hảo là thế nào.
Nhưng nàng cũng không có tâm tư làm rõ chuyện này, nàng và Vệ Nhất thật mau rời khỏi Cố phủ. Mấy ngày nay, nàng bận rộn xử lý việc phần lớn Cấm Vệ quân đang bị thay máu.
Thám tử báo cáo, Cấm Vệ quân phụ trách an ninh kinh thành đang bị đổi người, không còn là đám thùng cơm lúc trước nữa, mà xuất hiện rất nhiều gương mặt mới. Mấy người mới nhìn qua đều là dân biết võ, nhưng dường như chưa trải qua huấn luyện quân đội, vậy nên còn kém xa Nhan gia quân của nàng, nhưng mấu chốt là những người này số lượng rất nhiều. Đa phần Nhan gia quân đóng quân thủ thành ở phương Bắc, chỉ có năm vạn binh mã theo nàng trở lại kinh thành. Nhìn thì tưởng nhiều, nhưng kỳ thật có một phần còn bị Trần Dục Kỳ phái đi.
Những tên Cấm Vệ quân mới nhậm chức này không giống quân đội chính thống, y Trần Nhan Linh xem, bọn họ càng giống tư binh hơn.
Các đại gia tộc trong tối ngoài sáng đều sẽ có tư binh, mỹ kỳ danh là vì bảo vệ an toàn phủ trạch, nhưng kỳ thật chính là một đám tay đấm của riêng mình. Tư binh của đại gia tộc có khi số lượng vô cùng đông đảo, thời Tiên hoàng từng có một vương hầu nuôi tư binh nhiều bằng một đội quân, về sau bị Tiên hoàng dùng thủ đoạn lôi đình mà xử tử. Từ đó, Tiên hoàng hạ lệnh, tư binh của bất kỳ gia tộc nào cũng không được vượt quá hạn lượng. Hạn lượng định theo nhân số gia tộc, mỗi năm đều sẽ có quan viên cải trang vi hành, điều tra số lượng tư binh của các đại gia tộc. Nếu gia tộc nào vượt khuôn phép, đó chính là phạm vào trọng tội phải bị xét nhà diệt tộc.
Nhưng sau khi Trần Dục Kỳ kế vị, hắn lại không phái quan viên đi điều tra tư binh.
Trần Nhan Linh không tin hắn không sợ những gia tộc này tư binh quá nhiều, chỉ sợ hắn đang muốn dựa thế các gia tộc có số tư binh khổng lồ này, ý đồ khiêu khích nàng.
Vệ Tam đưa danh sách đổi người của Cấm Vệ quân cho Trần Nhan Linh xem, Trần Nhan Linh vừa nhìn đống chữ rậm rạp kia đầu óc liền phát nhức. Số đếm thời đại này đều là vẽ chữ, nàng nhìn mà thấy to cả đầu. Xem ra lúc rảnh phải dạy bọn họ viết số Ả Rập, thuận tiện dạy chút mật mã ở thế giới nàng, xài như tiếng lóng giữa phe mình cũng được.
Thật vất vả mới xem xong tình báo, Trần Nhan Linh xoa xoa huyệt thái dương. Khó trách Trần Dục Kỳ dám dùng thủ đoạn thấp kém như thế để hãm hại nàng. Ngày đó nếu nàng để lộ ra khí, hoặc là triệu ám vệ tới, tội danh nào cũng đủ để phán nàng tội chết ngay lập. Đám Cấm Vệ quân đột nhiên nhiều ra gần gấp ba này từ đâu mà đến đã thật rõ ràng.
"Tra kỹ xem Cấm Vệ quân mới là tư binh của gia tộc nào, ta muốn bọn họ biết thế nào là cho mượn mà không được trả lại."
"Bẩm Vương gia, Vệ Nhị đã phái thuộc hạ tra hết rồi, chỉ chờ Vương gia hỏi liền bẩm báo Vương gia." Vệ Tam lấy ra một phần tình báo khác đưa cho Trần Nhan Linh.
Tuy vẻ mặt Trần Nhan Linh thật bình tĩnh, nhưng trong lòng nàng lại vô cùng khiếp sợ. Vệ Nhị này là ám vệ đi theo nguyên chủ lâu nhất, từng cùng nguyên chủ lên chiến trường, là ám vệ nguyên chủ tín nhiệm nhất, hơn nữa hai người đều là nữ tử, quan hệ cũng thân cận hơn mấy người Vệ Nhất rất nhiều. Cũng chính vì quá mức quen thuộc như vậy, nên lúc Trần Nhan Linh mới xuyên vào thân thể nguyên chủ liền tìm cớ phái nàng đi bộ phận tình báo, mục đích chính là phòng ngừa bị nàng nhận ra thân xác nguyên chủ đã đổi linh hồn.
Nhưng không ngờ Vệ Nhị dù không ở bên người nguyên chủ cũng có thể tính tốt bước tiếp theo nàng yêu cầu điều gì, thật sự quá quen thuộc nguyên chủ, khiến nàng cảm thấy hơi lo lắng.
Nhưng hiện giờ nàng xác thật rất cần phần tình báo này, không suy nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm đọc tình báo.
Cấm Vệ quân mới đến từ rất nhiều gia tộc, trong đó thậm chí có tư binh của Thanh Hầu, nhưng phần lớn lại đến từ một gia tộc duy nhất—— Hoài Nam Chân thị.
Tình báo tinh tường chú giải, Chân thị là mẫu gia của Đại phu nhân nhà Cố tướng, là gia tộc giàu có và đông đúc nhất vùng Hoài Nam, hơn nữa lại có người là chính thê của đương kim Thừa tướng. Bọn họ vốn chính là kia Hoàng đế địa phương, vừa gả được người vào nhà Thừa tướng liền càng thêm quyền thế ngập trời, ở Hoài Nam không ai dám chọc Chân thị.
Chân thị? Trần Nhan Linh nhớ tới nữ tử lạ mặt mới thấy hôm nay ở Cố phủ, diện mạo thậm chí còn non nớt hơn mấy người Cố Vân Hi. Theo lời Vệ Nhất, nữ tử này tự xưng là biểu tiểu thư Cố phủ. Nàng không phải biểu muội của Cố Vân Hi, tính tình lại ngang ngược như thế, vậy thì chính là biểu muội của Cố Vân Vãn rồi. Người này tám phần chính là người Hoài Nam Chân thị.
Hoài Nam Chân thị cấu kết với Trần Dục Kỳ, mà Chân thị lại là mẫu gia của Cố phu nhân, quan hệ thông đồng giữa Trần Dục Kỳ và Cố liền rất rõ ràng.
Nàng còn tưởng rằng nàng có thể bức Cố tướng đứng vào hàng. Hiện giờ xem ra, Cố tướng đã sớm chọn hàng đứng rồi, lần này nàng hành động như vậy, chỉ sợ sẽ chọc cho người nào đó chó cùng rứt giậu.
Mục đích châm ngòi đã đạt được. Đối với nàng, Cố tướng và Trần Dục Kỳ có thông đồng cũng không sao, dù sao Cố tướng sẽ không bao giờ đứng về phía nàng. Nếu Cố tướng đã chọn phe, vậy lần này hắn sợ Trần Dục Kỳ sinh nghi, vì bảo vệ Cố gia, nhất định là sẽ tỏ lòng trung thành với Trần Dục Kỳ.
Phương pháp thần tử cổ đại dùng để tỏ lòng trung với Hoàng thượng không nhiều lắm, chỉ có uỷ quyền hoặc là tặng người.
Cố tướng thật vất vả mới ngồi được vào vị trí Thừa tướng, muốn hắn mới tuổi này liền uỷ quyền đương nhiên là không thể nào, như vậy chỉ còn một con đường —— tặng người.
Qua một tháng nữa liền đến dịp tuyển tú, từ thời Tiên hoàng đã có quy định, quan viên chính ngũ phẩm trở lên có quyền không đưa nữ nhi tiến cung tuyển tú, dĩ nhiên không cấm tự nguyện tiến cung. Quan viên chính ngũ phẩm trở lên đưa nữ nhi vào cung đa phần là nhằm mục đích mượn sức Thiên tử củng cố thế lực gia tộc. Mà hiện giờ tuyển tú cho Trần Dục Kỳ, Cố tướng vì tỏ lòng trung thành, ít nhất cũng phải đưa một nữ nhi tiến cung.
Cố Vân Vãn thích Trần Dục Kỳ như vậy, chắc chắn nàng ta sẽ muốn vào cung. Chỉ lo nếu Cố tướng vì muốn phá hư mối giao hảo giữa nàng và Cố Vân Hi mà muốn đưa cả Cố Vân Hi vào cung, Cố Vân Hi phải ở bên nữ chính tiếp tục hằng ngày xài xể đấu đá nhau. Chỉ nghĩ sơ thôi Trần Nhan Linh đã cảm thấy không chịu được, Cố Vân Hi là vừa nhìn thì là một nữ tử vô cùng dịu dàng, nhưng nàng tiếp xúc mấy phen, trừ bỏ tâm cơ nặng, trên người càng hiển hiện một phần ngạo khí khó diệt. Thân phận nàng ấy đã chú định nàng ấy phải tiến cung làm vật hi sinh, nếu đổi thành Trần Nhan Linh, nàng chắc chắn không muốn.
Trần Nhan Linh tuyệt đối sẽ không để Cố tướng đưa Cố Vân Hi vào cung làm vật hi sinh.
Vệ Nhất và Vệ Tam chờ một bên, nhìn vẻ mặt chủ tử nhà mình âm tình khó định, hai người đều áp tiếng thở, một chút thanh âm cũng không dám phát ra.
Trần Nhan Linh đem quăng tình báo lên bàn sách, lạnh mặt nói: "Ngày mai phái người đi bao một chiếc thuyền hoa tại hồ Ngự Đình, rồi phái nhiều người canh giữ trên hồ, ta có chuyện quan trọng phải thương lượng với Cố tiểu thư."
"Bẩm Vương gia, ngày mai là tiết Nguyệt Tịch."
Trần Nhan Linh gật đầu: "Bổn vương biết."
Vệ Nhất mồ hồi đầy đầu, tiết Nguyệt Tịch chẳng lẽ không phải ngày hội lãng mạn để các cặp đôi đi ngắm trăng ngắm đèn sao? Sao Vương gia nhà mình lại muốn bàn chuyện với Cố tiểu thư lúc ấy chứ!
Vệ Tam bất đắc dĩ mà liếc nhìn Vệ Nhất đang nghẹn họng không dám nói lời nào, cả gan tiến lên một bước, nhẹ giọng nói: "Vương gia, ngài mời Cố tiểu thư đồng du tiết Nguyệt Tịch chẳng lẽ chỉ vì thương lượng chuyện quan trọng thôi sao?"
"Chứ gì nữa?" Làm chị em cùng nhau đi dạo phố sao? Trần Nhan Linh nghi hoặc nhìn hai người.
"Vương gia ngài không phải tâm duyệt Cố tam tiểu thư sao? Hay là bàn công việc trước đã rồi hẵng du hồ ngắm đèn? Hội Hoa Đăng ngày mai hẳn sẽ rất náo nhiệt."
Trần Nhan Linh sợ tới mức thiếu chút sặc chết: "Khụ khụ! Ai bảo các ngươi ta tâm duyệt Cố Vân Hi!"
Vệ Nhất là cái hũ nút, nhưng lúc này cũng buồn bực nói: "Ngài tặng nàng cả hai bảo vật trấn phủ là bình gốm Tễ Lam lẫn Lang Nhãn thạch Tiên hoàng ban cho, chẳng lẽ đây không phải thể hiện tình ý thâm hậu sao?"
Trần Nhan Linh tức khắc tim đập liên hồi, lúc này nàng mới nhớ ra, nguyên chủ chính là một người phụ nữ thích phụ nữ! Trong mắt người kinh thành, nàng đối xử tốt với cô gái nào chính là vì thích. Mấu chốt là nguyên chủ thích Cố Vân Vãn, mà nàng đối đãi Cố Vân Hi như vậy, khó trách Cố Vân Vãn điên cuồng hạ hảo cảm với nàng.
Vậy Cố Vân Hi có hiểu lầm mục đích của nàng không? Trần Nhan Linh đặt lòng mong chờ rất cao ở Cố Vân Hi, nàng cảm thấy Cố Vân Hi không phải người dễ dàng bị tin đồn ảnh hưởng, rốt cuộc đồn đãi về Cố Vân Vãn cũng là do Cố Vân Hi tạo thành, nàng tất nhiên biết sức mạnh của lời đồn.
Bên này Trần Nhan Linh lo lắng bất an mà suy đoán ý nghĩ của Cố Vân Hi đối với mình, bên kia Cố Vân Hi liền tương đối nhẹ nhàng.
Hôm đó Hồng Oánh thấy thật nhiều lễ vật được đưa vào viện của Cố Vân Hi, mắt sáng lên mà đăng ký toàn bộ các món. Vừa nghĩ rằng đây là do vị Yến vương từng cứu tiểu thư nhà mình rất nhiều lần đưa tới, nàng liền thấy cảm kích, nhưng đồng thời cũng có chút bất an.
"Ôi chao, tiểu thư, ngài xem cái này. Đây là chiếc váy ta dùng tơ lụa Yến vương đưa tới đi Linh Lung các đặt làm cho ngài, đẹp không?"
Cố Vân Hi dời tầm mắt khỏi bình gốm Tễ Lam, thất thần mà đáp: "Đẹp, liền bộ này đi."
"Vậy bộ này thì sao?" Hồng Oánh hưng phấn cứ như là chính mình mặc bộ đồ mới vậy, "Linh Lung các thật không hổ là cửa hàng quý nữ kinh thành ai cũng thích, người ta thu tơ lụa giúp chúng ta làm xiêm y, thế mà không lấy một xu."
Cố Vân Hi bất đắc dĩ mà nhìn Hồng Oánh: "Tơ lụa ngươi đưa đi là Yến vương sai người mang tới, chỉ sợ là tơ lụa tiến cống. Linh Lung các là kinh thành nhất tuyệt, tự nhiên nhận biết hàng thượng phẩm, bọn họ làm sao dám lấy tiền người có được loại tơ lụa này."
Hồng Oánh đặc biệt khoa trương mà "Oa" một tiếng. Tiểu thư nhà mình thông minh, còn mình vẫn y như đồ ngốc vậy. Khó trách xiêm y đều là Linh Lung các phái chuyên gia đưa vào phủ.
"Mặc kệ, dù sao tiểu thư mặc xiêm y gì nhất định đều sẽ khuynh quốc khuynh thành!"
Cố Vân Hi cười mắng Hồng Oánh mấy câu, tâm trí lại miên man suy nghĩ. Ngày mai chính là tiết Nguyệt Tịch, không biết người nọ sẽ sửa soạn thế nào đến gặp mình đây? Là một thân váy hồng đoan trang, hay là váy trắng lụa là mềm mỏng. Mặc kệ là y phục nào, cứ mặc trên người nàng nhất định đều sẽ đẹp.
Hồng Oánh đột nhiên lại nhíu mày: "Không được, tiểu thư ngài không thể ăn mặc quá đẹp, Yến vương có sở thích ma kính, vạn nhất nàng sinh ra tâm tư khác với ngài thì sao đây?"
"Vì sao không được?" Cố Vân Hi không chút hoang mang mà trả lời.
"Tiểu thư sau này ngài chính là cần tìm một nhà hảo nhi lang, Yến vương không thể." Hồng Oánh cau mày nói.
Cố Vân Hi thất vọng mà lắc đầu với Hồng Oánh: "Lời này về sau không thể lặp lại. Hôm nay chỉ có ta ngươi hai người nên ta không truy cứu, nhưng ngày sau ta không muốn nghe lại lời này."
Hồng Oánh cảm thấy bất an, vội nói với Cố Vân Hi: "Tiểu thư, Hồng Oánh biết sai rồi! Sau này sẽ không nói mê sảng như vậy nữa."
Cố Vân Hi đoán Hồng Oánh tất nhiên vẫn không cam lòng, chỉ là không dám nói những ra trước mặt nàng thôi. Trước kia nàng không có bất kỳ cảm giác gì với Trần Nhan Linh người này, chỉ biết có một người như thế. Ngay cả thời nhỏ những khi tham gia cung yến, Trần Nhan Linh đều là người cao cao tại thượng ngồi bên Tiên hoàng, giữa các nàng không có bất kỳ giao thoa gì.
Nhưng mà gần đây, nàng lại thường xuyên thắc mắc Trần Nhan Linh làm sao có thể sống thật tự do trong kinh thành hệt như lao tù này, khiến cho người ta cực kỳ hâm mộ. Nàng muốn đến gần, muốn biết càng nhiều về dáng vẻ chân thật của Trần Nhan Linh, những mặt mà nàng ấy không muốn ai biết được.
- --
Cố Vân Hi dĩ nhiên biết Cố tướng nghĩ gì, phụ thân cáo già này của nàng đầu óc toàn là quyền thế, hiện giờ phỏng chừng là đang cân nhắc lợi hại. Nhưng nàng không thể cho hắn cơ hội cân nhắc, nếu không nàng cũng mất đi lợi thế của mình.
Cố tướng đen mặt, nàng liền cảm thấy vô cùng vui vẻ, thứ nữ mà hắn chướng mắt nhất lại có năng lực quấy rầy toan tính quyền mưu của hắn. Vừa nghĩ vậy, Cố Vân Hi liền mong tiết Nguyệt Tịch chóng chóng đến.
Cố Vân Vãn đứng một bên nhìn Cố Vân Hi lúm đồng tiền như hoa, nàng càng thêm chán ghét Cố Vân Hi. Đúng là loại con gái tâm cơ vì được đến quyền thế mà không tiếc ủy thân cho Trần Nhan Linh. Còn Trần Nhan Linh, vì muốn có được nàng mà lại lợi dụng thứ muội của nàng, hòng làm nàng ghen, một chiêu lạt mềm buộc chặt này đúng là đánh ra bài tốt.
【 Độ hảo cảm của nữ chính đối với ký chủ tăng lên đến -50, ký chủ ngài tự giải quyết cho tốt, nếu tới -100, đó chính là thâm cừu đại hận. 】
"Vậy độ hảo cảm của Cố Vân Hi đối với tôi là bao nhiêu?"
Cái hệ thống chết tiệt này, mỗi lần thế nào cũng phải đợi nàng mở miệng hỏi mới cho nàng biết độ hảo cảm của Cố Vân Hi, còn nói cái gì độ hảo cảm của nữ phụ không quan trọng.
【 Độ hảo cảm của Cố Vân Hi với ký chủ là 50. 】
Nghe hệ thống thông báo, Trần Nhan Linh mỉm cười, song thầm mắng nữ chính một trăm lần. Nữ chính rác rưởi, độ hảo cảm sao lại khó cày như thế! Còn không chân thật bằng độ hảo cảm của Cố Vân Hi người ta, thật là khiến nàng giận đến tức ngực mà!
Nàng từ biệt Cố Vân Hi, sau đó liền đi.
Hôm nay nàng chính là đến gặp Cố Vân Hi, biểu hiện thành ý. Nữ phụ vai ác chỉ số thông minh cao như vậy, nếu nàng có thể giao hảo với Cố Vân Hi, được Cố Vân Hi trợ giúp, lại nghĩ cách tiêu trừ địch ý của nàng đối với Cố Vân Vãn, vậy chẳng phải là hóa thù thành bạn, nhất tiễn hạ song điêu sao?
Nhưng mà nàng xem nhẹ một việc, trong mắt người kinh thành, nàng là một kỳ nữ tử thích nữ nhân.
Trần Nhan Linh trước giờ không chút kinh nghiệm yêu đương, cũng không quan tâm đến tình yêu, thật đúng là không biết sự khác biệt giữa ái muội và giao hảo là thế nào.
Nhưng nàng cũng không có tâm tư làm rõ chuyện này, nàng và Vệ Nhất thật mau rời khỏi Cố phủ. Mấy ngày nay, nàng bận rộn xử lý việc phần lớn Cấm Vệ quân đang bị thay máu.
Thám tử báo cáo, Cấm Vệ quân phụ trách an ninh kinh thành đang bị đổi người, không còn là đám thùng cơm lúc trước nữa, mà xuất hiện rất nhiều gương mặt mới. Mấy người mới nhìn qua đều là dân biết võ, nhưng dường như chưa trải qua huấn luyện quân đội, vậy nên còn kém xa Nhan gia quân của nàng, nhưng mấu chốt là những người này số lượng rất nhiều. Đa phần Nhan gia quân đóng quân thủ thành ở phương Bắc, chỉ có năm vạn binh mã theo nàng trở lại kinh thành. Nhìn thì tưởng nhiều, nhưng kỳ thật có một phần còn bị Trần Dục Kỳ phái đi.
Những tên Cấm Vệ quân mới nhậm chức này không giống quân đội chính thống, y Trần Nhan Linh xem, bọn họ càng giống tư binh hơn.
Các đại gia tộc trong tối ngoài sáng đều sẽ có tư binh, mỹ kỳ danh là vì bảo vệ an toàn phủ trạch, nhưng kỳ thật chính là một đám tay đấm của riêng mình. Tư binh của đại gia tộc có khi số lượng vô cùng đông đảo, thời Tiên hoàng từng có một vương hầu nuôi tư binh nhiều bằng một đội quân, về sau bị Tiên hoàng dùng thủ đoạn lôi đình mà xử tử. Từ đó, Tiên hoàng hạ lệnh, tư binh của bất kỳ gia tộc nào cũng không được vượt quá hạn lượng. Hạn lượng định theo nhân số gia tộc, mỗi năm đều sẽ có quan viên cải trang vi hành, điều tra số lượng tư binh của các đại gia tộc. Nếu gia tộc nào vượt khuôn phép, đó chính là phạm vào trọng tội phải bị xét nhà diệt tộc.
Nhưng sau khi Trần Dục Kỳ kế vị, hắn lại không phái quan viên đi điều tra tư binh.
Trần Nhan Linh không tin hắn không sợ những gia tộc này tư binh quá nhiều, chỉ sợ hắn đang muốn dựa thế các gia tộc có số tư binh khổng lồ này, ý đồ khiêu khích nàng.
Vệ Tam đưa danh sách đổi người của Cấm Vệ quân cho Trần Nhan Linh xem, Trần Nhan Linh vừa nhìn đống chữ rậm rạp kia đầu óc liền phát nhức. Số đếm thời đại này đều là vẽ chữ, nàng nhìn mà thấy to cả đầu. Xem ra lúc rảnh phải dạy bọn họ viết số Ả Rập, thuận tiện dạy chút mật mã ở thế giới nàng, xài như tiếng lóng giữa phe mình cũng được.
Thật vất vả mới xem xong tình báo, Trần Nhan Linh xoa xoa huyệt thái dương. Khó trách Trần Dục Kỳ dám dùng thủ đoạn thấp kém như thế để hãm hại nàng. Ngày đó nếu nàng để lộ ra khí, hoặc là triệu ám vệ tới, tội danh nào cũng đủ để phán nàng tội chết ngay lập. Đám Cấm Vệ quân đột nhiên nhiều ra gần gấp ba này từ đâu mà đến đã thật rõ ràng.
"Tra kỹ xem Cấm Vệ quân mới là tư binh của gia tộc nào, ta muốn bọn họ biết thế nào là cho mượn mà không được trả lại."
"Bẩm Vương gia, Vệ Nhị đã phái thuộc hạ tra hết rồi, chỉ chờ Vương gia hỏi liền bẩm báo Vương gia." Vệ Tam lấy ra một phần tình báo khác đưa cho Trần Nhan Linh.
Tuy vẻ mặt Trần Nhan Linh thật bình tĩnh, nhưng trong lòng nàng lại vô cùng khiếp sợ. Vệ Nhị này là ám vệ đi theo nguyên chủ lâu nhất, từng cùng nguyên chủ lên chiến trường, là ám vệ nguyên chủ tín nhiệm nhất, hơn nữa hai người đều là nữ tử, quan hệ cũng thân cận hơn mấy người Vệ Nhất rất nhiều. Cũng chính vì quá mức quen thuộc như vậy, nên lúc Trần Nhan Linh mới xuyên vào thân thể nguyên chủ liền tìm cớ phái nàng đi bộ phận tình báo, mục đích chính là phòng ngừa bị nàng nhận ra thân xác nguyên chủ đã đổi linh hồn.
Nhưng không ngờ Vệ Nhị dù không ở bên người nguyên chủ cũng có thể tính tốt bước tiếp theo nàng yêu cầu điều gì, thật sự quá quen thuộc nguyên chủ, khiến nàng cảm thấy hơi lo lắng.
Nhưng hiện giờ nàng xác thật rất cần phần tình báo này, không suy nghĩ nhiều nữa, chuyên tâm đọc tình báo.
Cấm Vệ quân mới đến từ rất nhiều gia tộc, trong đó thậm chí có tư binh của Thanh Hầu, nhưng phần lớn lại đến từ một gia tộc duy nhất—— Hoài Nam Chân thị.
Tình báo tinh tường chú giải, Chân thị là mẫu gia của Đại phu nhân nhà Cố tướng, là gia tộc giàu có và đông đúc nhất vùng Hoài Nam, hơn nữa lại có người là chính thê của đương kim Thừa tướng. Bọn họ vốn chính là kia Hoàng đế địa phương, vừa gả được người vào nhà Thừa tướng liền càng thêm quyền thế ngập trời, ở Hoài Nam không ai dám chọc Chân thị.
Chân thị? Trần Nhan Linh nhớ tới nữ tử lạ mặt mới thấy hôm nay ở Cố phủ, diện mạo thậm chí còn non nớt hơn mấy người Cố Vân Hi. Theo lời Vệ Nhất, nữ tử này tự xưng là biểu tiểu thư Cố phủ. Nàng không phải biểu muội của Cố Vân Hi, tính tình lại ngang ngược như thế, vậy thì chính là biểu muội của Cố Vân Vãn rồi. Người này tám phần chính là người Hoài Nam Chân thị.
Hoài Nam Chân thị cấu kết với Trần Dục Kỳ, mà Chân thị lại là mẫu gia của Cố phu nhân, quan hệ thông đồng giữa Trần Dục Kỳ và Cố liền rất rõ ràng.
Nàng còn tưởng rằng nàng có thể bức Cố tướng đứng vào hàng. Hiện giờ xem ra, Cố tướng đã sớm chọn hàng đứng rồi, lần này nàng hành động như vậy, chỉ sợ sẽ chọc cho người nào đó chó cùng rứt giậu.
Mục đích châm ngòi đã đạt được. Đối với nàng, Cố tướng và Trần Dục Kỳ có thông đồng cũng không sao, dù sao Cố tướng sẽ không bao giờ đứng về phía nàng. Nếu Cố tướng đã chọn phe, vậy lần này hắn sợ Trần Dục Kỳ sinh nghi, vì bảo vệ Cố gia, nhất định là sẽ tỏ lòng trung thành với Trần Dục Kỳ.
Phương pháp thần tử cổ đại dùng để tỏ lòng trung với Hoàng thượng không nhiều lắm, chỉ có uỷ quyền hoặc là tặng người.
Cố tướng thật vất vả mới ngồi được vào vị trí Thừa tướng, muốn hắn mới tuổi này liền uỷ quyền đương nhiên là không thể nào, như vậy chỉ còn một con đường —— tặng người.
Qua một tháng nữa liền đến dịp tuyển tú, từ thời Tiên hoàng đã có quy định, quan viên chính ngũ phẩm trở lên có quyền không đưa nữ nhi tiến cung tuyển tú, dĩ nhiên không cấm tự nguyện tiến cung. Quan viên chính ngũ phẩm trở lên đưa nữ nhi vào cung đa phần là nhằm mục đích mượn sức Thiên tử củng cố thế lực gia tộc. Mà hiện giờ tuyển tú cho Trần Dục Kỳ, Cố tướng vì tỏ lòng trung thành, ít nhất cũng phải đưa một nữ nhi tiến cung.
Cố Vân Vãn thích Trần Dục Kỳ như vậy, chắc chắn nàng ta sẽ muốn vào cung. Chỉ lo nếu Cố tướng vì muốn phá hư mối giao hảo giữa nàng và Cố Vân Hi mà muốn đưa cả Cố Vân Hi vào cung, Cố Vân Hi phải ở bên nữ chính tiếp tục hằng ngày xài xể đấu đá nhau. Chỉ nghĩ sơ thôi Trần Nhan Linh đã cảm thấy không chịu được, Cố Vân Hi là vừa nhìn thì là một nữ tử vô cùng dịu dàng, nhưng nàng tiếp xúc mấy phen, trừ bỏ tâm cơ nặng, trên người càng hiển hiện một phần ngạo khí khó diệt. Thân phận nàng ấy đã chú định nàng ấy phải tiến cung làm vật hi sinh, nếu đổi thành Trần Nhan Linh, nàng chắc chắn không muốn.
Trần Nhan Linh tuyệt đối sẽ không để Cố tướng đưa Cố Vân Hi vào cung làm vật hi sinh.
Vệ Nhất và Vệ Tam chờ một bên, nhìn vẻ mặt chủ tử nhà mình âm tình khó định, hai người đều áp tiếng thở, một chút thanh âm cũng không dám phát ra.
Trần Nhan Linh đem quăng tình báo lên bàn sách, lạnh mặt nói: "Ngày mai phái người đi bao một chiếc thuyền hoa tại hồ Ngự Đình, rồi phái nhiều người canh giữ trên hồ, ta có chuyện quan trọng phải thương lượng với Cố tiểu thư."
"Bẩm Vương gia, ngày mai là tiết Nguyệt Tịch."
Trần Nhan Linh gật đầu: "Bổn vương biết."
Vệ Nhất mồ hồi đầy đầu, tiết Nguyệt Tịch chẳng lẽ không phải ngày hội lãng mạn để các cặp đôi đi ngắm trăng ngắm đèn sao? Sao Vương gia nhà mình lại muốn bàn chuyện với Cố tiểu thư lúc ấy chứ!
Vệ Tam bất đắc dĩ mà liếc nhìn Vệ Nhất đang nghẹn họng không dám nói lời nào, cả gan tiến lên một bước, nhẹ giọng nói: "Vương gia, ngài mời Cố tiểu thư đồng du tiết Nguyệt Tịch chẳng lẽ chỉ vì thương lượng chuyện quan trọng thôi sao?"
"Chứ gì nữa?" Làm chị em cùng nhau đi dạo phố sao? Trần Nhan Linh nghi hoặc nhìn hai người.
"Vương gia ngài không phải tâm duyệt Cố tam tiểu thư sao? Hay là bàn công việc trước đã rồi hẵng du hồ ngắm đèn? Hội Hoa Đăng ngày mai hẳn sẽ rất náo nhiệt."
Trần Nhan Linh sợ tới mức thiếu chút sặc chết: "Khụ khụ! Ai bảo các ngươi ta tâm duyệt Cố Vân Hi!"
Vệ Nhất là cái hũ nút, nhưng lúc này cũng buồn bực nói: "Ngài tặng nàng cả hai bảo vật trấn phủ là bình gốm Tễ Lam lẫn Lang Nhãn thạch Tiên hoàng ban cho, chẳng lẽ đây không phải thể hiện tình ý thâm hậu sao?"
Trần Nhan Linh tức khắc tim đập liên hồi, lúc này nàng mới nhớ ra, nguyên chủ chính là một người phụ nữ thích phụ nữ! Trong mắt người kinh thành, nàng đối xử tốt với cô gái nào chính là vì thích. Mấu chốt là nguyên chủ thích Cố Vân Vãn, mà nàng đối đãi Cố Vân Hi như vậy, khó trách Cố Vân Vãn điên cuồng hạ hảo cảm với nàng.
Vậy Cố Vân Hi có hiểu lầm mục đích của nàng không? Trần Nhan Linh đặt lòng mong chờ rất cao ở Cố Vân Hi, nàng cảm thấy Cố Vân Hi không phải người dễ dàng bị tin đồn ảnh hưởng, rốt cuộc đồn đãi về Cố Vân Vãn cũng là do Cố Vân Hi tạo thành, nàng tất nhiên biết sức mạnh của lời đồn.
Bên này Trần Nhan Linh lo lắng bất an mà suy đoán ý nghĩ của Cố Vân Hi đối với mình, bên kia Cố Vân Hi liền tương đối nhẹ nhàng.
Hôm đó Hồng Oánh thấy thật nhiều lễ vật được đưa vào viện của Cố Vân Hi, mắt sáng lên mà đăng ký toàn bộ các món. Vừa nghĩ rằng đây là do vị Yến vương từng cứu tiểu thư nhà mình rất nhiều lần đưa tới, nàng liền thấy cảm kích, nhưng đồng thời cũng có chút bất an.
"Ôi chao, tiểu thư, ngài xem cái này. Đây là chiếc váy ta dùng tơ lụa Yến vương đưa tới đi Linh Lung các đặt làm cho ngài, đẹp không?"
Cố Vân Hi dời tầm mắt khỏi bình gốm Tễ Lam, thất thần mà đáp: "Đẹp, liền bộ này đi."
"Vậy bộ này thì sao?" Hồng Oánh hưng phấn cứ như là chính mình mặc bộ đồ mới vậy, "Linh Lung các thật không hổ là cửa hàng quý nữ kinh thành ai cũng thích, người ta thu tơ lụa giúp chúng ta làm xiêm y, thế mà không lấy một xu."
Cố Vân Hi bất đắc dĩ mà nhìn Hồng Oánh: "Tơ lụa ngươi đưa đi là Yến vương sai người mang tới, chỉ sợ là tơ lụa tiến cống. Linh Lung các là kinh thành nhất tuyệt, tự nhiên nhận biết hàng thượng phẩm, bọn họ làm sao dám lấy tiền người có được loại tơ lụa này."
Hồng Oánh đặc biệt khoa trương mà "Oa" một tiếng. Tiểu thư nhà mình thông minh, còn mình vẫn y như đồ ngốc vậy. Khó trách xiêm y đều là Linh Lung các phái chuyên gia đưa vào phủ.
"Mặc kệ, dù sao tiểu thư mặc xiêm y gì nhất định đều sẽ khuynh quốc khuynh thành!"
Cố Vân Hi cười mắng Hồng Oánh mấy câu, tâm trí lại miên man suy nghĩ. Ngày mai chính là tiết Nguyệt Tịch, không biết người nọ sẽ sửa soạn thế nào đến gặp mình đây? Là một thân váy hồng đoan trang, hay là váy trắng lụa là mềm mỏng. Mặc kệ là y phục nào, cứ mặc trên người nàng nhất định đều sẽ đẹp.
Hồng Oánh đột nhiên lại nhíu mày: "Không được, tiểu thư ngài không thể ăn mặc quá đẹp, Yến vương có sở thích ma kính, vạn nhất nàng sinh ra tâm tư khác với ngài thì sao đây?"
"Vì sao không được?" Cố Vân Hi không chút hoang mang mà trả lời.
"Tiểu thư sau này ngài chính là cần tìm một nhà hảo nhi lang, Yến vương không thể." Hồng Oánh cau mày nói.
Cố Vân Hi thất vọng mà lắc đầu với Hồng Oánh: "Lời này về sau không thể lặp lại. Hôm nay chỉ có ta ngươi hai người nên ta không truy cứu, nhưng ngày sau ta không muốn nghe lại lời này."
Hồng Oánh cảm thấy bất an, vội nói với Cố Vân Hi: "Tiểu thư, Hồng Oánh biết sai rồi! Sau này sẽ không nói mê sảng như vậy nữa."
Cố Vân Hi đoán Hồng Oánh tất nhiên vẫn không cam lòng, chỉ là không dám nói những ra trước mặt nàng thôi. Trước kia nàng không có bất kỳ cảm giác gì với Trần Nhan Linh người này, chỉ biết có một người như thế. Ngay cả thời nhỏ những khi tham gia cung yến, Trần Nhan Linh đều là người cao cao tại thượng ngồi bên Tiên hoàng, giữa các nàng không có bất kỳ giao thoa gì.
Nhưng mà gần đây, nàng lại thường xuyên thắc mắc Trần Nhan Linh làm sao có thể sống thật tự do trong kinh thành hệt như lao tù này, khiến cho người ta cực kỳ hâm mộ. Nàng muốn đến gần, muốn biết càng nhiều về dáng vẻ chân thật của Trần Nhan Linh, những mặt mà nàng ấy không muốn ai biết được.
- --
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.