Chương 25: Tạm biệt
Mộng Vũ Thần
10/03/2018
Bạch Tử Họa quay lại thấy Thiều Nguyệt đang tĩnh tọa chữa thương, còn Hoa Thiên Cốt thì ngồi bên cô, hắn phi thân xuống, "Tiểu Nguyệt, thương thế của muội sao rồi?"
Thiều Nguyệt đứng dậy, "Sư huynh, không còn gì đáng ngại nữa, chỉ là bị pháp lực phản phệ thôi mà."
"Tiểu Nguyệt, sau này không được phép hành xử nóng vội." Bạch Tử Họa dặn dò, ngoái đầu lại nhìn Hoa Thiên Cốt, Hoa Thiên Cốt vội vàng tự giới thiệu bản thân, "À, con là Hoa Thiên Cốt, tới Thục Sơn theo phân phó của Thanh Hư Đạo Trưởng, đúng rồi, ngài là Thượng tiên Bạch Tử Họa ư?"
Bạch Tử Họa gật đầu một cái, "Là ta."
"Thanh Hư Đạo Trường nhờ con nhắn lại cho ngài..."
"Tiểu Nguyệt báo ta rồi, ta đã biết." Bạch Tử Họa ngắt lời.
"Sư huynh, Thuyên Thiên Liên đâu?" Thiều Nguyệt lo lắng hỏi.
"Đã lấy về." Bạch Tử Họa xòe lòng bàn tay, Thuyên Thiên Liên phù xuất hiện phía trên, "Tiểu Nguyệt, mau quay lại Trường Lưu đi, muội phải nhanh chóng dưỡng thương."
"Vâng," Thiều Nguyệt quay đầu, đưa tay về phía Hoa Thiên Cốt, "Tiểu Cốt, để ta đưa con xuống núi."
Hoa Thiên Cốt nhìn tay Thiều Nguyệt, vô cùng tự nhiên nắm lấy tay cô, Thiều Nguyệt thấy Hoa Thiên Cốt đứng lên phi kiếm, nhắc nhở, "Nhớ đứng cho vững!" xong bay lên không trung. Hoa Thiên Cốt vội giữ thật chặt cánh tay Thiều Nguyệt để phòng ngừa trường hợp mình bị rớt, mới vừa rồi lúc Thiều Nguyệt đưa tay, nàng không chút do dự nắm lấy, tựa như cách đây rất lâu, nàng cũng đã từng làm như vậy. Nàng không ngừng hồi tưởng, cũng có một người luôn tồn tại trong kí ức ôn nhu gọi tên nàng Tiểu Cốt, cũng đưa tay về phía nàng, nhưng mỗi lần muốn nhìn rõ dung nhan người đó thì một ánh sáng trắng lại xuất hiện, che phủ toàn bộ khiến nàng nhìn không rõ, song nàng vẫn có thể khẳng định, người đấy chính là Nguyệt tỷ tỷ.
Hoa Thiên Cốt ngẩng đầu nhìn gò má Thiều Nguyệt, trong lòng dâng lên sự nghi hoặc, liệu người có phải Nguyệt tỷ tỷ hay không? Ngay lập tức, ý nghĩ ấy dọa nàng sợ hãi, nàng lắc lắc đầu, ban nãy khi nàng đề cập đến Nguyệt tỷ tỷ, người không hề phản ứng gì hết mà, Hoa Thiên Cốt tránh không khỏi thở dài.
Thiều Nguyệt nghe thấy tiếng thở dài của Hoa Thiên Cốt bèn hỏi, "Sao thế, sợ độ cao à?"
"Dạ?" Hoa Thiên Cốt ngây ngốc nhìn xuống phía dưới chân, bây giờ hai người đang ngự kiếm phi hành trên không trung, Hoa Thiên Cốt thấy phong cảnh Thục Sơn thì hưng phấn thốt lên, Thiều Nguyệt cười cười, mặc kệ nàng. Bạch Tử Họa phi hành bên cạnh tiến lại gần, thắc mắc, "Sao thế?"
Hoa Thiên Cốt cười đáp, "Quá thần kì, lần đầu tiên con được bay trên trời, oaaaaa...." Hoa Tiên Cốt cao hứng dang hai tay, Thiều Nguyệt vội nói, "Bám chắc vào, Tiểu Cốt!"
Vừa dứt lời, Hoa Thiên Cốt bắt đầu mất thăng bằng trên thân kiếm, vốn dĩ Bạch Tử Họa đang lo lắng cho thương thế của Thiều Nguyệt nên hắn luôn ở bên chú ý tình hình hai bên này, nay thấy Hoa Thiên Cốt lảo đảo lắc lư, hắn vội vàng xuất thủ tiến tới đỡ nàng, nhưng một khắc tiếp xúc với Hoa Thiên Cốt kia, đột nhiên nội lực của hắn biến mất, Bạch Tử Họa cũng lay động theo.
Thiều Nguyệt tự nhủ ban nãy thật nguy hiểm, thiếu chút nữa đã quên béng mất chuyện Hoa Thiên Cốt là sinh tử kiếp của Bạch Tử Họa, chỉ cần Hoa Thiên Cốt chạm vào Bạch Tử Họa thôi là nội lực của Bạch Tử Họa sẽ tiêu thất, may mà vừa rồi nàng kịp kéo Hoa Thiên Cốt về.
*
Ở một tửu lâu trong thành, Hoa Thiên Cốt thỏa mãn ăn ngấu ăn nghiến, miệng đầy đồ ăn, trong tay còn cầm miếng bánh nướng, lòng thầm nghĩ, Thượng tiên thật tốt bụng, đãi mình ăn cơm. Thiều Nguyệt ngồi bên cạnh, mỉm cười nhìn nàng, chẳng khác gì khi còn bé, thật đúng là một con quỷ nhỏ ham ăn! Thiều Nguyệt cầm đũa gắp cho nàng vài món, "Ăn từ từ thôi, thức ăn cũng đâu biết chạy trốn."
Hoa Thiên Cốt ngẩng đầu cười nhí nhảnh, "Cơm quán này ngon quá! Nhưng không có bằng đồ Nguyệt tỷ tỷ nấu, ha ha!" Tay cầm đũa của Thiều Nguyệt hơi khựng lại, sau đó chậm rãi buông xuống.
"Đúng rồi, Thượng tiên ơi, sao người biết con thích ăn gì thế, đây toàn là những món con thích." Hoa Thiên Cốt lồi mồm phổng má hỏi.
Thiều Nguyệt nhất thời khó có thể trả lời, đúng lúc Bạch Tử Họa trở lại, đặt bọc đồ ăn được đóng gói kĩ lên bàn, Hoa Thiên Cốt ngẩng đầu, "Thượng tiên, quán này nấu rất ngon, chi bằng ngài cũng ăn chút gì đi."
Bạch Tử Họa lập tức từ chối, "Ta không đói bụng! Đây là cho con ăn trên đường."
"Dạ? Cho con sao." Hoa Thiên Cốt tò mò muốn mở ra nghía thử.
"Ta đã trả tiền cho số thức ăn này rồi, giờ ta còn chút việc quan trọng, phải đi trước." Bạch Tử Họa xoay người, lại ngoái đầu thấy Thiều Nguyệt vẫn ngồi đó, "Tiểu Nguyệt, chúng ta phải đi mau."
"Vâng, sư huynh." Tuy Thiều Nguyệt không nỡ xa Hoa Thiên Cốt, nhưng cô phải về Trường Lưu, "Tiểu Cốt, chúng ta đi đây, con phải bảo trọng."
Hoa Thiên Cốt vội vàng đứng dậy, kêu lên. "Thượng tiên!"
Bạch Tử Họa và Thiều Nguyệt quay lại nhìn nàng, Bạch Tử Họa hỏi. "Sao thế?"
Đột nhiên Hoa Thiên Cốt quỳ xuống, "Thượng tiên, Tiểu Cốt có chuyện muốn nhờ."
Bạch Tử Họa trầm mặc nhìn nàng, Thiều Nguyệt tiến đến đỡ Hoa Thiên Cốt dậy, "Con không cần phải làm vậy, cứ nói đi."
Hoa Thiên Cốt vẫn cố chấp quỳ, không để cho Thiều Nguyệt kéo lên, nàng nắm lấy cánh tay Thiều Nguyệt, "Tiểu Cốt thỉnh cầu Thượng tiên thu Tiểu Cốt làm đệ tử Trường Lưu."
"Tiểu Cốt...." Thiều Nguyệt không biết nên nói gì cho phải, cô rất muốn thu, song đảm bảo sư huynh sẽ không đồng ý.
Quả nhiên, Bạch Tử Họa đáp, "Tại sao lại muốn tới Trường Lưu?"
"Bởi vì...." Hoa Thiên Cốt nhìn Thiều Nguyệt, thật ra nàng muốn biết rốt cuộc Thiều Nguyệt có quan hệ với Nguyệt tỷ tỷ hay không, nhưng cái đó thì đâu thể trở thành lí do được?
"Trường Lưu yêu cầu cực kì cao đối với tư chất đệ tử, con không đạt tiêu chuẩn." Bạch Tử Họa lạnh lùng nói, nói xong cũng xoay người rời đi.
Hoa Thiên Cốt vội vàng đứng dậy, ngăn Bạch Tử Họa lại, "Thượng tiên, con van ngài, con không còn chỗ nào để đi nữa."
Mặt Bạch Tử Họa không biến sắc trả lời, "Trường Lưu có quy tắc của Trường Lưu, Trường Lưu vẫn còn những đợt thu nhận tân đệ tử, lần kế tiếp là ba năm sau, nếu như con vượt qua khảo hạch, con có thể tiến nhập Trường Lưu, chuyện của Thục Sơn, ta sẽ thông báo cho toàn bộ ngoại môn đệ tử quay về Thục Sơn, để cho Thục Sơn sống lại lần nữa, con không cần lo lắng." Dứt lời, Bạch Tử Họa đi lướt qua người Hoa Thiên Cốt.
Thiều Nguyệt tới sau lưng nàng, "Tiểu Cốt, con đến Trường Lưu để tìm người ư?" Diễn biến trong "Hoa Thiên Cốt" chính là vì muốn kiếm Mặc Băng, cũng chính là Bạch Tử Họa của Trường Lưu.
"Người.... sao Thượng tiên biết?" Hoa Thiên Cốt kinh ngạc nhìn Thiều Nguyệt, sao người biết mình muốn tìm Nguyệt tỷ tỷ? Chẳng lẽ người với Nguyệt tỷ tỷ....
Thiều Nguyệt lắc đầu thở dài, "Bất kể con lên Trường Lưu với mục đích gì, ta chỉ hy vọng Tiểu Cốt chớ quên tu tiên đạo không phải con đường dễ đi, bắt buộc phải chịu đựng sự cô đơn, chống lại cám dỗ, giữ vững bản thân, thanh tâm quả dục, tâm tư trong sáng, con cần phải suy nghĩ kĩ, suy nghĩ xong hẵng lên Trường Lưu."
Hoa Thiên Cốt dõi theo bóng lưng rời đi của Thiều Nguyệt, kì quái nói, "Sao cảm giác như Thượng tiên biết chắc mình nhất định sẽ vào được Trường Lưu vậy nhỉ?"
*
Trở về Tuyệt Tình điện, Bạch Tử Họa lập tức chữa thương cho Thiều Nguyệt, sau khi thu công, Bạch Tử Họa nói, "Tiểu Nguyệt, sau này không được phép xử lí vấn đề nóng vội."
"Sư huynh, tình huống lúc đó rất khẩn cấp, ta không có nhiều thời gian để suy nghĩ." Thiều Nguyệt vừa biết Hoa Thiên Cốt gặp nguy hiểm thì chỉ muốn mau mau tới cứu nàng.
"Là vì Hoa Thiên Cốt sao?" Bạch Tử Họa nhìn cô, Thiều Nguyệt gật đầu một cái, Bạch Tử Họa nói tiếp, "Tiểu Nguyệt, muội mãi không đột phá nổi Ngũ Trọng Tiên, cũng bởi ràng buộc của muội với nàng ta quá nhiều, ngăn cản muội không thể chuyên chú tu hành."
"Sư huynh..."
"Kể từ bây giờ, muội hãy cứ dưỡng thương thật tốt, sau đó bế quan tu luyện."
"Dạ, sư huynh." Thiều Nguyệt cũng cảm thấy tu vi mình đình trệ không thăng tiến, cũng nên bế quan, dù sao Tiểu Cốt cũng đã qua phân đoạn nguy hiểm, sắp tới đợt khảo hạch của Trường Lưu, hẳn sẽ không có sự cố gì, cô cũng có thể an tâm tu luyện.
"Tạm thời muội không cần phải để ý công chuyện ở Trường Lưu, chuyên tâm tu luyện đi." Bạch Tử Họa dặn dò.
Bấy giờ, Lạc Thập Nhất tới Tuyệt Tình điện, hành lễ, "Bái kiến Tôn Thượng, Kiếm Tôn! Tôn Thượng, các môn phái chờ ở đại điện đã lâu."
"Được," Bạch Tử Họa vừa mới đi một bước đã không quên quay đầu nhắc nhở, "Thương lành hẵng tu luyện."
"Muội biết, sư huynh, huynh mau đi đi!" Thiều Nguyệt có chút bất đắc dĩ, sư huynh sao cứ không yên lòng về mình vậy?
Lúc này Bạch Tử Họa mới hài lòng gật đầu một cái, xoay người đi ra ngoài, Lạc Thập Nhất chờ Bạch Tử Họa rời đi, thi lễ với Thiều Nguyệt xong cũng cáo lui.
*
Trong đại điện, Bạch Tử Họa, Ma Nghiêm và Sênh Tiêu Mặc ngồi ngay phía trên, Chưởng môn các phái tọa hai bên tả hữu, thăm hỏi lẫn nhau. Bấy giờ, Chưởng môn Bồng Lai - Nghê Thiên Trượng vỗ cái ghế, đứng dậy, tức giận nói, "Lại là Sát Thiên Mạch, hắn quá mức càn rỡ, lại dám sát hại toàn bộ đệ tử Thục Sơn, cướp lấy Thuyên Thiên Liên!"
"Hành động này của Sát Thiên Mạch chính là muốn tiêu diệt từng môn phái." Chưởng môn Thiên Sơn - Duẫn Hồng Uyên lên tiếng.
"Đúng vậy, kể từ khi Sát Thiên Mạch lên làm Thánh quân Thất Sát, hắn ỷ pháp lực cao cường, từng bước phô trương, hôm nay xem ra Thần khí mới chính là mục tiêu cuối cùng của hắn." Chưởng môn Thái Bạch - Phi Nhan mở miệng.
"Nếu mục tiêu của Sát Thiên Mạch chính là Thần khí, vậy những đại môn phái đang bảo vệ Thần khí kia, nhất định sẽ không được yên ôn." Chưởng môn Trường Bạch sơn - Ôn Phong Dư lo lắng.
"Lúc vạn bất đắc dĩ, chúng ta chỉ còn cách đánh đòn phủ đầu." Chưởng môn Thiều Bạch - Nhạn Đình Sa nói, ý muốn quyết chiến với phái Thất Sát.
Bạch Tử Họa giơ tay ngăn bọn họ, "Không thể đại chiến, đấy cũng không phải sách lược vẹn toàn, hôm nay ta triệu tập các phái, cũng là muốn bàn một chút về việc phân chia Thần khí."
"Tất cả nghe theo Tôn Thượng an bài." Chưởng môn phái Thiên Sơn nói.
"Vậy không biết Tôn Thượng định sắp xếp lại Thần khí như thế nào?" Chưởng môn Trường Bạch đứng dậy.
"Việc này vô cùng hệ trọng, chờ sau khi ta quyết định sẽ báo riêng cho từng môn phái, vô luận có hay không phụ trách bảo hộ Thần khí, xin các Chưởng môn giữ bí mật." Bạch Tử Họa trịnh trọng đáp.
Chưởng môn Bồng Lai phụ họa, "Đúng vậy, chúng ta đã bảo vệ Thần khí hơn ngàn năm, đã sớm coi chúng như bảo vật trấn phái, nếu thật như vậy...."
Ma Nghiêm đứng dậy ngắt lời, "Nghê Chưởng môn, Chưởng môn sư đệ cũng vừa mới nói rồi, đây là chuyện hệ trọng, chờ sau khi chúng ta thương nghị sẽ ra tiếp quyết định, các vị Chưởng môn thấy thế nào?"
Chưởng môn các phái bàn luận sôi nổi, phần lớn đều không muốn giao Thần khí ra, Bạch Tử Họa thấy các môn phái đoàn kết như thế thì chỉ đành dật tan ý định. Lúc chỉ còn Bạch Tử Họa, Ma Nghiêm và Sênh Tiêu Mặc, Ma Nghiêm bất mãn chuyện Bạch Tử Họa một mình đi Thục Sơn đoạt lại Thuyên Thiên Liên, "Sư đệ, sao đệ lại có thể vô tình như vậy, cả sư muội nữa, đột nhiên chạy đến Thục Sơn, bây giờ lại vác cả người đầy thương tích quay về."
"Ta tự có chừng mực." Bạch Tử Họa nhàn nhạt đáp.
"Cơ mà sư huynh cũng đã đoạt lại được Thuyên Thiên Liên, hơn nữa còn mang tiểu sư muội về, cũng không quá mất thể diện." Sênh Tiêu Mặc nói.
"Đệ...." Ma Nghiêm tức giận nhìn Sênh Tiêu Mặc, sau đó quay sang phía Bạch Tử Họa, "Vậy đệ định bố trí Thuyên Thiên Liên thế nào đây?"
"Chờ đệ phong ấn Thuyên Thiên Liên lại, đệ sẽ giao nó cho môn phái thích hợp bảo vệ."
"Huynh nhất định phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ Thần khí lên vai mình sao?" Sênh Tiêu Mặc hỏi.
"Đúng vậy, Tử Họa, nếu chỉ có mình đệ biết rõ tung tích Thần khí, sợ sau này người Thất Sát điện cũng sẽ chỉ nhắm vào mình đệ." Ma Nghiêm lo lắng.
"Tình thế hôm nay đủ để thấy khó có thể liên thủ cùng các môn phái khác bảo hộ Thần khí." Bạch Tử Họa nhớ buổi hội nghị hỗn loạn vừa rồi tránh không khỏi có chút thất vọng.
"Công lực Sát Thiên Mạch ngang ngửa với sư huynh, một khi Thất Sát tiến công, đệ chỉ sợ... chúng ta không nắm chắc phần thắng trong tay." Sênh Tiêu Mặc cũng cảm thấy tình thế không mấy lạc quan.
"Ta phải mau đột phá Thập Trọng Thiên, vậy mới có thể chống lại Sát Thiên Mạch." Bạch Tử Họa quyết định.
"Nhưng đệ cũng biết việc tu luyện chú trọng thiên địa nhân hòa, bây giờ mà đột phá Thập Trọng Thiên sẽ vô cùng nguy hiểm, quá mạo hiểm." Ma Nghiêm không đồng tình.
"Sư huynh, không cần thảo luận chuyện này nữa."
"Chờ chút, sư huynh, không phải tiểu sư muội cũng là Thượng tiên sao, chỉ cần hai người liên hiệp, Sát Thiên Mạch cũng chưa chắc đã là đối thủ." Chợt Sênh Tiêu Mặc nhớ ra.
"Đúng thế, Tử Họa, đột phá Thập Trọng Thiên quá hung hiểm, nhưng sư muội lại dễ dàng đột phá Ngũ Trọng Thiên, chỉ cần sư muội cố gắng đột phá đến Cửu Trọng Thiên, cho dù Thất Sát có xâm phạm, chúng ta cũng đủ năng lực đánh lùi bọn chúng." Ma Nghiêm đồng ý.
"Nhưng bây giờ Tiểu Nguyệt đang bị thương, hơn nữa..." Bạch Tử Họa nghĩ về Hoa Thiên Cốt, Thiều Nguyệt quá để tâm tới nàng, chỉ sợ nhất thời không tập trung tu luyện.
"Ai da, sư huynh, thiên phú tu luyện của tiểu sư muội quá rõ rệt mà, huynh cứ yên tâm, đệ đi thăm bệnh tiểu sư muội đây." Sênh Tiêu Mặc nói xong chạy như một làn khói.
"Sư đệ!" Ma Nghiêm bất đắc dĩ thở dài, song cũng đi theo đến Tuyệt Tình điện để kiểm tra thương thế Thiều Nguyệt, Bạch Tử Họa lại không an lòng, vẫn phải chuẩn bị tốt vạn phần thì hơn, hắn muốn thử đột phá Thập Trọng Thiên.
--- ------ ------ ------ ------ -------
Thiều Nguyệt đứng dậy, "Sư huynh, không còn gì đáng ngại nữa, chỉ là bị pháp lực phản phệ thôi mà."
"Tiểu Nguyệt, sau này không được phép hành xử nóng vội." Bạch Tử Họa dặn dò, ngoái đầu lại nhìn Hoa Thiên Cốt, Hoa Thiên Cốt vội vàng tự giới thiệu bản thân, "À, con là Hoa Thiên Cốt, tới Thục Sơn theo phân phó của Thanh Hư Đạo Trưởng, đúng rồi, ngài là Thượng tiên Bạch Tử Họa ư?"
Bạch Tử Họa gật đầu một cái, "Là ta."
"Thanh Hư Đạo Trường nhờ con nhắn lại cho ngài..."
"Tiểu Nguyệt báo ta rồi, ta đã biết." Bạch Tử Họa ngắt lời.
"Sư huynh, Thuyên Thiên Liên đâu?" Thiều Nguyệt lo lắng hỏi.
"Đã lấy về." Bạch Tử Họa xòe lòng bàn tay, Thuyên Thiên Liên phù xuất hiện phía trên, "Tiểu Nguyệt, mau quay lại Trường Lưu đi, muội phải nhanh chóng dưỡng thương."
"Vâng," Thiều Nguyệt quay đầu, đưa tay về phía Hoa Thiên Cốt, "Tiểu Cốt, để ta đưa con xuống núi."
Hoa Thiên Cốt nhìn tay Thiều Nguyệt, vô cùng tự nhiên nắm lấy tay cô, Thiều Nguyệt thấy Hoa Thiên Cốt đứng lên phi kiếm, nhắc nhở, "Nhớ đứng cho vững!" xong bay lên không trung. Hoa Thiên Cốt vội giữ thật chặt cánh tay Thiều Nguyệt để phòng ngừa trường hợp mình bị rớt, mới vừa rồi lúc Thiều Nguyệt đưa tay, nàng không chút do dự nắm lấy, tựa như cách đây rất lâu, nàng cũng đã từng làm như vậy. Nàng không ngừng hồi tưởng, cũng có một người luôn tồn tại trong kí ức ôn nhu gọi tên nàng Tiểu Cốt, cũng đưa tay về phía nàng, nhưng mỗi lần muốn nhìn rõ dung nhan người đó thì một ánh sáng trắng lại xuất hiện, che phủ toàn bộ khiến nàng nhìn không rõ, song nàng vẫn có thể khẳng định, người đấy chính là Nguyệt tỷ tỷ.
Hoa Thiên Cốt ngẩng đầu nhìn gò má Thiều Nguyệt, trong lòng dâng lên sự nghi hoặc, liệu người có phải Nguyệt tỷ tỷ hay không? Ngay lập tức, ý nghĩ ấy dọa nàng sợ hãi, nàng lắc lắc đầu, ban nãy khi nàng đề cập đến Nguyệt tỷ tỷ, người không hề phản ứng gì hết mà, Hoa Thiên Cốt tránh không khỏi thở dài.
Thiều Nguyệt nghe thấy tiếng thở dài của Hoa Thiên Cốt bèn hỏi, "Sao thế, sợ độ cao à?"
"Dạ?" Hoa Thiên Cốt ngây ngốc nhìn xuống phía dưới chân, bây giờ hai người đang ngự kiếm phi hành trên không trung, Hoa Thiên Cốt thấy phong cảnh Thục Sơn thì hưng phấn thốt lên, Thiều Nguyệt cười cười, mặc kệ nàng. Bạch Tử Họa phi hành bên cạnh tiến lại gần, thắc mắc, "Sao thế?"
Hoa Thiên Cốt cười đáp, "Quá thần kì, lần đầu tiên con được bay trên trời, oaaaaa...." Hoa Tiên Cốt cao hứng dang hai tay, Thiều Nguyệt vội nói, "Bám chắc vào, Tiểu Cốt!"
Vừa dứt lời, Hoa Thiên Cốt bắt đầu mất thăng bằng trên thân kiếm, vốn dĩ Bạch Tử Họa đang lo lắng cho thương thế của Thiều Nguyệt nên hắn luôn ở bên chú ý tình hình hai bên này, nay thấy Hoa Thiên Cốt lảo đảo lắc lư, hắn vội vàng xuất thủ tiến tới đỡ nàng, nhưng một khắc tiếp xúc với Hoa Thiên Cốt kia, đột nhiên nội lực của hắn biến mất, Bạch Tử Họa cũng lay động theo.
Thiều Nguyệt tự nhủ ban nãy thật nguy hiểm, thiếu chút nữa đã quên béng mất chuyện Hoa Thiên Cốt là sinh tử kiếp của Bạch Tử Họa, chỉ cần Hoa Thiên Cốt chạm vào Bạch Tử Họa thôi là nội lực của Bạch Tử Họa sẽ tiêu thất, may mà vừa rồi nàng kịp kéo Hoa Thiên Cốt về.
*
Ở một tửu lâu trong thành, Hoa Thiên Cốt thỏa mãn ăn ngấu ăn nghiến, miệng đầy đồ ăn, trong tay còn cầm miếng bánh nướng, lòng thầm nghĩ, Thượng tiên thật tốt bụng, đãi mình ăn cơm. Thiều Nguyệt ngồi bên cạnh, mỉm cười nhìn nàng, chẳng khác gì khi còn bé, thật đúng là một con quỷ nhỏ ham ăn! Thiều Nguyệt cầm đũa gắp cho nàng vài món, "Ăn từ từ thôi, thức ăn cũng đâu biết chạy trốn."
Hoa Thiên Cốt ngẩng đầu cười nhí nhảnh, "Cơm quán này ngon quá! Nhưng không có bằng đồ Nguyệt tỷ tỷ nấu, ha ha!" Tay cầm đũa của Thiều Nguyệt hơi khựng lại, sau đó chậm rãi buông xuống.
"Đúng rồi, Thượng tiên ơi, sao người biết con thích ăn gì thế, đây toàn là những món con thích." Hoa Thiên Cốt lồi mồm phổng má hỏi.
Thiều Nguyệt nhất thời khó có thể trả lời, đúng lúc Bạch Tử Họa trở lại, đặt bọc đồ ăn được đóng gói kĩ lên bàn, Hoa Thiên Cốt ngẩng đầu, "Thượng tiên, quán này nấu rất ngon, chi bằng ngài cũng ăn chút gì đi."
Bạch Tử Họa lập tức từ chối, "Ta không đói bụng! Đây là cho con ăn trên đường."
"Dạ? Cho con sao." Hoa Thiên Cốt tò mò muốn mở ra nghía thử.
"Ta đã trả tiền cho số thức ăn này rồi, giờ ta còn chút việc quan trọng, phải đi trước." Bạch Tử Họa xoay người, lại ngoái đầu thấy Thiều Nguyệt vẫn ngồi đó, "Tiểu Nguyệt, chúng ta phải đi mau."
"Vâng, sư huynh." Tuy Thiều Nguyệt không nỡ xa Hoa Thiên Cốt, nhưng cô phải về Trường Lưu, "Tiểu Cốt, chúng ta đi đây, con phải bảo trọng."
Hoa Thiên Cốt vội vàng đứng dậy, kêu lên. "Thượng tiên!"
Bạch Tử Họa và Thiều Nguyệt quay lại nhìn nàng, Bạch Tử Họa hỏi. "Sao thế?"
Đột nhiên Hoa Thiên Cốt quỳ xuống, "Thượng tiên, Tiểu Cốt có chuyện muốn nhờ."
Bạch Tử Họa trầm mặc nhìn nàng, Thiều Nguyệt tiến đến đỡ Hoa Thiên Cốt dậy, "Con không cần phải làm vậy, cứ nói đi."
Hoa Thiên Cốt vẫn cố chấp quỳ, không để cho Thiều Nguyệt kéo lên, nàng nắm lấy cánh tay Thiều Nguyệt, "Tiểu Cốt thỉnh cầu Thượng tiên thu Tiểu Cốt làm đệ tử Trường Lưu."
"Tiểu Cốt...." Thiều Nguyệt không biết nên nói gì cho phải, cô rất muốn thu, song đảm bảo sư huynh sẽ không đồng ý.
Quả nhiên, Bạch Tử Họa đáp, "Tại sao lại muốn tới Trường Lưu?"
"Bởi vì...." Hoa Thiên Cốt nhìn Thiều Nguyệt, thật ra nàng muốn biết rốt cuộc Thiều Nguyệt có quan hệ với Nguyệt tỷ tỷ hay không, nhưng cái đó thì đâu thể trở thành lí do được?
"Trường Lưu yêu cầu cực kì cao đối với tư chất đệ tử, con không đạt tiêu chuẩn." Bạch Tử Họa lạnh lùng nói, nói xong cũng xoay người rời đi.
Hoa Thiên Cốt vội vàng đứng dậy, ngăn Bạch Tử Họa lại, "Thượng tiên, con van ngài, con không còn chỗ nào để đi nữa."
Mặt Bạch Tử Họa không biến sắc trả lời, "Trường Lưu có quy tắc của Trường Lưu, Trường Lưu vẫn còn những đợt thu nhận tân đệ tử, lần kế tiếp là ba năm sau, nếu như con vượt qua khảo hạch, con có thể tiến nhập Trường Lưu, chuyện của Thục Sơn, ta sẽ thông báo cho toàn bộ ngoại môn đệ tử quay về Thục Sơn, để cho Thục Sơn sống lại lần nữa, con không cần lo lắng." Dứt lời, Bạch Tử Họa đi lướt qua người Hoa Thiên Cốt.
Thiều Nguyệt tới sau lưng nàng, "Tiểu Cốt, con đến Trường Lưu để tìm người ư?" Diễn biến trong "Hoa Thiên Cốt" chính là vì muốn kiếm Mặc Băng, cũng chính là Bạch Tử Họa của Trường Lưu.
"Người.... sao Thượng tiên biết?" Hoa Thiên Cốt kinh ngạc nhìn Thiều Nguyệt, sao người biết mình muốn tìm Nguyệt tỷ tỷ? Chẳng lẽ người với Nguyệt tỷ tỷ....
Thiều Nguyệt lắc đầu thở dài, "Bất kể con lên Trường Lưu với mục đích gì, ta chỉ hy vọng Tiểu Cốt chớ quên tu tiên đạo không phải con đường dễ đi, bắt buộc phải chịu đựng sự cô đơn, chống lại cám dỗ, giữ vững bản thân, thanh tâm quả dục, tâm tư trong sáng, con cần phải suy nghĩ kĩ, suy nghĩ xong hẵng lên Trường Lưu."
Hoa Thiên Cốt dõi theo bóng lưng rời đi của Thiều Nguyệt, kì quái nói, "Sao cảm giác như Thượng tiên biết chắc mình nhất định sẽ vào được Trường Lưu vậy nhỉ?"
*
Trở về Tuyệt Tình điện, Bạch Tử Họa lập tức chữa thương cho Thiều Nguyệt, sau khi thu công, Bạch Tử Họa nói, "Tiểu Nguyệt, sau này không được phép xử lí vấn đề nóng vội."
"Sư huynh, tình huống lúc đó rất khẩn cấp, ta không có nhiều thời gian để suy nghĩ." Thiều Nguyệt vừa biết Hoa Thiên Cốt gặp nguy hiểm thì chỉ muốn mau mau tới cứu nàng.
"Là vì Hoa Thiên Cốt sao?" Bạch Tử Họa nhìn cô, Thiều Nguyệt gật đầu một cái, Bạch Tử Họa nói tiếp, "Tiểu Nguyệt, muội mãi không đột phá nổi Ngũ Trọng Tiên, cũng bởi ràng buộc của muội với nàng ta quá nhiều, ngăn cản muội không thể chuyên chú tu hành."
"Sư huynh..."
"Kể từ bây giờ, muội hãy cứ dưỡng thương thật tốt, sau đó bế quan tu luyện."
"Dạ, sư huynh." Thiều Nguyệt cũng cảm thấy tu vi mình đình trệ không thăng tiến, cũng nên bế quan, dù sao Tiểu Cốt cũng đã qua phân đoạn nguy hiểm, sắp tới đợt khảo hạch của Trường Lưu, hẳn sẽ không có sự cố gì, cô cũng có thể an tâm tu luyện.
"Tạm thời muội không cần phải để ý công chuyện ở Trường Lưu, chuyên tâm tu luyện đi." Bạch Tử Họa dặn dò.
Bấy giờ, Lạc Thập Nhất tới Tuyệt Tình điện, hành lễ, "Bái kiến Tôn Thượng, Kiếm Tôn! Tôn Thượng, các môn phái chờ ở đại điện đã lâu."
"Được," Bạch Tử Họa vừa mới đi một bước đã không quên quay đầu nhắc nhở, "Thương lành hẵng tu luyện."
"Muội biết, sư huynh, huynh mau đi đi!" Thiều Nguyệt có chút bất đắc dĩ, sư huynh sao cứ không yên lòng về mình vậy?
Lúc này Bạch Tử Họa mới hài lòng gật đầu một cái, xoay người đi ra ngoài, Lạc Thập Nhất chờ Bạch Tử Họa rời đi, thi lễ với Thiều Nguyệt xong cũng cáo lui.
*
Trong đại điện, Bạch Tử Họa, Ma Nghiêm và Sênh Tiêu Mặc ngồi ngay phía trên, Chưởng môn các phái tọa hai bên tả hữu, thăm hỏi lẫn nhau. Bấy giờ, Chưởng môn Bồng Lai - Nghê Thiên Trượng vỗ cái ghế, đứng dậy, tức giận nói, "Lại là Sát Thiên Mạch, hắn quá mức càn rỡ, lại dám sát hại toàn bộ đệ tử Thục Sơn, cướp lấy Thuyên Thiên Liên!"
"Hành động này của Sát Thiên Mạch chính là muốn tiêu diệt từng môn phái." Chưởng môn Thiên Sơn - Duẫn Hồng Uyên lên tiếng.
"Đúng vậy, kể từ khi Sát Thiên Mạch lên làm Thánh quân Thất Sát, hắn ỷ pháp lực cao cường, từng bước phô trương, hôm nay xem ra Thần khí mới chính là mục tiêu cuối cùng của hắn." Chưởng môn Thái Bạch - Phi Nhan mở miệng.
"Nếu mục tiêu của Sát Thiên Mạch chính là Thần khí, vậy những đại môn phái đang bảo vệ Thần khí kia, nhất định sẽ không được yên ôn." Chưởng môn Trường Bạch sơn - Ôn Phong Dư lo lắng.
"Lúc vạn bất đắc dĩ, chúng ta chỉ còn cách đánh đòn phủ đầu." Chưởng môn Thiều Bạch - Nhạn Đình Sa nói, ý muốn quyết chiến với phái Thất Sát.
Bạch Tử Họa giơ tay ngăn bọn họ, "Không thể đại chiến, đấy cũng không phải sách lược vẹn toàn, hôm nay ta triệu tập các phái, cũng là muốn bàn một chút về việc phân chia Thần khí."
"Tất cả nghe theo Tôn Thượng an bài." Chưởng môn phái Thiên Sơn nói.
"Vậy không biết Tôn Thượng định sắp xếp lại Thần khí như thế nào?" Chưởng môn Trường Bạch đứng dậy.
"Việc này vô cùng hệ trọng, chờ sau khi ta quyết định sẽ báo riêng cho từng môn phái, vô luận có hay không phụ trách bảo hộ Thần khí, xin các Chưởng môn giữ bí mật." Bạch Tử Họa trịnh trọng đáp.
Chưởng môn Bồng Lai phụ họa, "Đúng vậy, chúng ta đã bảo vệ Thần khí hơn ngàn năm, đã sớm coi chúng như bảo vật trấn phái, nếu thật như vậy...."
Ma Nghiêm đứng dậy ngắt lời, "Nghê Chưởng môn, Chưởng môn sư đệ cũng vừa mới nói rồi, đây là chuyện hệ trọng, chờ sau khi chúng ta thương nghị sẽ ra tiếp quyết định, các vị Chưởng môn thấy thế nào?"
Chưởng môn các phái bàn luận sôi nổi, phần lớn đều không muốn giao Thần khí ra, Bạch Tử Họa thấy các môn phái đoàn kết như thế thì chỉ đành dật tan ý định. Lúc chỉ còn Bạch Tử Họa, Ma Nghiêm và Sênh Tiêu Mặc, Ma Nghiêm bất mãn chuyện Bạch Tử Họa một mình đi Thục Sơn đoạt lại Thuyên Thiên Liên, "Sư đệ, sao đệ lại có thể vô tình như vậy, cả sư muội nữa, đột nhiên chạy đến Thục Sơn, bây giờ lại vác cả người đầy thương tích quay về."
"Ta tự có chừng mực." Bạch Tử Họa nhàn nhạt đáp.
"Cơ mà sư huynh cũng đã đoạt lại được Thuyên Thiên Liên, hơn nữa còn mang tiểu sư muội về, cũng không quá mất thể diện." Sênh Tiêu Mặc nói.
"Đệ...." Ma Nghiêm tức giận nhìn Sênh Tiêu Mặc, sau đó quay sang phía Bạch Tử Họa, "Vậy đệ định bố trí Thuyên Thiên Liên thế nào đây?"
"Chờ đệ phong ấn Thuyên Thiên Liên lại, đệ sẽ giao nó cho môn phái thích hợp bảo vệ."
"Huynh nhất định phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ Thần khí lên vai mình sao?" Sênh Tiêu Mặc hỏi.
"Đúng vậy, Tử Họa, nếu chỉ có mình đệ biết rõ tung tích Thần khí, sợ sau này người Thất Sát điện cũng sẽ chỉ nhắm vào mình đệ." Ma Nghiêm lo lắng.
"Tình thế hôm nay đủ để thấy khó có thể liên thủ cùng các môn phái khác bảo hộ Thần khí." Bạch Tử Họa nhớ buổi hội nghị hỗn loạn vừa rồi tránh không khỏi có chút thất vọng.
"Công lực Sát Thiên Mạch ngang ngửa với sư huynh, một khi Thất Sát tiến công, đệ chỉ sợ... chúng ta không nắm chắc phần thắng trong tay." Sênh Tiêu Mặc cũng cảm thấy tình thế không mấy lạc quan.
"Ta phải mau đột phá Thập Trọng Thiên, vậy mới có thể chống lại Sát Thiên Mạch." Bạch Tử Họa quyết định.
"Nhưng đệ cũng biết việc tu luyện chú trọng thiên địa nhân hòa, bây giờ mà đột phá Thập Trọng Thiên sẽ vô cùng nguy hiểm, quá mạo hiểm." Ma Nghiêm không đồng tình.
"Sư huynh, không cần thảo luận chuyện này nữa."
"Chờ chút, sư huynh, không phải tiểu sư muội cũng là Thượng tiên sao, chỉ cần hai người liên hiệp, Sát Thiên Mạch cũng chưa chắc đã là đối thủ." Chợt Sênh Tiêu Mặc nhớ ra.
"Đúng thế, Tử Họa, đột phá Thập Trọng Thiên quá hung hiểm, nhưng sư muội lại dễ dàng đột phá Ngũ Trọng Thiên, chỉ cần sư muội cố gắng đột phá đến Cửu Trọng Thiên, cho dù Thất Sát có xâm phạm, chúng ta cũng đủ năng lực đánh lùi bọn chúng." Ma Nghiêm đồng ý.
"Nhưng bây giờ Tiểu Nguyệt đang bị thương, hơn nữa..." Bạch Tử Họa nghĩ về Hoa Thiên Cốt, Thiều Nguyệt quá để tâm tới nàng, chỉ sợ nhất thời không tập trung tu luyện.
"Ai da, sư huynh, thiên phú tu luyện của tiểu sư muội quá rõ rệt mà, huynh cứ yên tâm, đệ đi thăm bệnh tiểu sư muội đây." Sênh Tiêu Mặc nói xong chạy như một làn khói.
"Sư đệ!" Ma Nghiêm bất đắc dĩ thở dài, song cũng đi theo đến Tuyệt Tình điện để kiểm tra thương thế Thiều Nguyệt, Bạch Tử Họa lại không an lòng, vẫn phải chuẩn bị tốt vạn phần thì hơn, hắn muốn thử đột phá Thập Trọng Thiên.
--- ------ ------ ------ ------ -------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.