Bao Lâu...em Sẽ Quên?

Chương 22: Gia đình

Dreamy

17/05/2013

1 tháng sau……

Chuyến bay mang số hiệu 58372 Hà Nội_Thành phố Hồ Chí Minh….sẽ khởi hành trong 30 phút nữa….đề nghị quý khách hoàn thành các thủ tục…..

Nó quyết định vào Sài Gòn…tìm gia đình nó…..để lại bức thư cho Quân…

“Anh ak, em phải đi…..

Đi để quên được những đau khổ của quá khứ….

Em yêu anh…chỉ 1 mình anh thôi…

Nhưng người em hận nhất là mẹ anh….

Những chuyện mẹ anh làm với em…em có thể bỏ qua…..kể cả chuyện bà ấy bắt em phá bỏ giọt máu của anh………

5 năm trước, em vẫn ngây thơ nghĩ rằng khi có con, bà ấy sẽ chấp nhận em…..nhưng bà ấy chỉ lẳng lặng nói “ phá đi”

Em không muốn….nhưng chính cái hôm tai nạn xảy ra….em đã mất con…………….

Xin lỗi vì giấu anh tới tận bây giờ……

Trước lúc mẹ mất, chính bà ta đã tới nói vào mặt mẹ em là không chấp nhận một đứa không có cha như em là con dâu………….

Em không cho phép ai thương tổn mẹ em…kể cả đó có thể là mẹ chồng em…….

Yêu em, anh sẽ phải lựa chọn giữa mẹ và em………..

Sẽ rất khổ cho anh…..

Thế nên mình chia tay anh nhé..chia tay để anh tìm một tình yêu ít mệt mỏi hơn…..để anh vẫn là đứa con ngoan của mẹ anh!!

Đừng tìm em nữa……

Rồi em sẽ về…nhưng em sẽ không còn là Gia Hân trước kia nữa đâu anh!”

TRẦN THỊ………

_Xin lỗi chị cho tôi gặp chủ tịch Trần…..

_Chị có hẹn trước không ạ?

_Tôi không hẹn trước…..

_Xin lỗi, tôi không thể để chị vào được………..

_Vậy chị có thể giúp tôi đưa sợi dây này cho ông ấy không?

_Vâng…chị chờ chút….chị là?

_Tôi là Trần Gia Hân…

_Thưa chủ tịch, có người đưa cho chú cái này ạ?

Ông Nam nhìn vào sợi dây chuyền có mặt đá hồng ngọc….sợi dây đó là của con gái ông……ông không còn giữ được bình tĩnh nữa…..ông hỏi cô thư ký:



_Ai đưa cho cô cái này?

_Một cô gái trẻ..cô ấy nói tên là Trần Gia Hân!

_Cô mau mời cô ấy vào…..

Cánh cửa phòng làm việc lại một lần nữa mở ra…..

Cô gái trẻ bước vào….không còn nghi ngờ gì nữa….cô bé giống hệt vợ ông…..

_cháu chào bác…………….

_Chiếc vòng này…

_Là của cháu…từ nhỏ cháu đã mang nó….

_ …con của ba……….

_Ba…….

_Nào đừng khóc…… Ba vẫn tin là con còn sống mà….con về là tốt rồi…ba mẹ có lỗi với con nhiều quá….

_Ba đừng nói thế…có ai muốn như thế đâu….

_Thôi, về nhà đi….ba đưa con gặp mẹ…..bao nhiêu năm qua bà ấy nhớ con lắm…lúc nào cũng ân hận vì năm ấy để con 1 mình ở nhà…..

Biệt thự nhà họ Trần……

Có lẽ đó là ngày vui nhất của ông bà Nam…đứa con gái tưởng chừng đã không còn lại quay về….mừng mừng tủi tủi……

Nó có 1 gia đình…có ba mẹ thương yêu nó…anh trai quan tâm hết mực……giờ nó là con gái của Trần thị_tập đoàn lớn nhất nước hoạt động ở hầu hết các lĩnh vực…..

Về nhà được hơn 1 tháng nó nói với anh:

_Em muốn đi làm……

Phong nhìn nó rồi nói:

_Thời gian qua em vất vả rồi…..cứ chơi 1 thời gian nữa cho thoải mái…hay đi châu Âu đi….

_Em còn việc phải làm mà…..

_Việc gì?

_Nhưng anh phải giúp em…..

_Uh….

_Em phải trở ra Hà Nội…

_Sao lại thế?Em ở nhà không quen ak?

_Không phải…em còn dang dở chút việc ngoài đó…giải quyết xong em mới yên tâm về đây làm em gái anh…..thế nên anh nói với ba mẹ giúp em….

_Anh không biết đâu…..

_Anh…………….



Nó kéo tay Phong trông y như con nít…..Cũng thương em cậu khẽ gật đầu….

Phòng khách….

_Ba mẹ con có chuyện muốn nói…

_Chuyện gì con….

_Con muốn ra Hà Nội..

_Gì vậy con?Vừa về với ba mẹ lại đòi đi là sao?

_Con giải quyết chút việc…sẽ không lâu đâu…..

Ông Nam nói:

_Uh..thôi con lớn rồi..tự quyết định cũng được……Nhưng để anh Phong đi cùng con…ra cơ sở ngoài đó cũng tốt….

_Không cần đâu ba….

_Ba không yên tâm…đằng nào cơ sở ngoài đó cũng cần người quản lý….

_Con đồng ý ba ạ!Để con với em ra…..

_Thế cũng được ba ạ!

_Có 1 chuyện nữa….ba phải giúp con…….

_Con nói đi…..

_Con muốn 1 công ty thời trang…..

_Ba sẽ lập cho con…

_Không…con muốn mua lại công ty MORE………

_Sao phải là công ty đó……đó là công ty con của Quân Phát….

_Con không muốn nói lý do……ba giúp con đi …đây là yêu cầu đầu tiên của con mà…..mẹ…….mẹ nói dùm con với…..Ba tin con đi…con không phải kiểu tiểu thư quậy phá đâu…con đã làm ở đó gần 3 năm rồi….với lại họ còn thiếu con 1 món nợ….

_Nợ?

_Những gì đã qua với con ba mẹ không biết được đâu!!!Con không muốn nhắc lại nữa…Con xin phép lên phòng trước…..

_Phong con điều tra xem em con có vấn đề gì với công ty đó…….

** **

_Ba con đã nói chuyện với bạn thân của em ngoài đó…cô ấy nói, em yêu con trai của Quân Phát….nhưng mẹ cậu ta không đồng ý..dứt khoát chia cắt…..đã 2 lần bà ta mang tiền ra đặt điều kiện với em…….5 năm qua, bà ta vẫn không buông tha….còn nữa, trước ngày dì Dung mất, bà ta đến và nói em là người không cha, không có giáo dục………..nhất định sẽ không chấp nhận 1 người con dâu như thế…

_Thật là quá quắt…bà ta dám…….con bé sao nó không chịu nói chứ???

Người khinh thường con gái tôi, sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu………..

Con hãy thu thập cổ phiếu của MORE….bằng mọi giá phải dành được ghế chủ tịch của công ty đó…………..

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bao Lâu...em Sẽ Quên?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook