Chương 25: Bạo Nha Trân
Biên Thành Lãng Tử
18/05/2021
Cái huyệt động này giống hệt trong tưởng tượng của Lý Đại Long, là một cái động do nham thạch nóng chảy tạo thành.
Vừa vào được liền bị luồng khí nóng làm cho người ta cơ hồ hít thở không thông đập vào mặt, địa hình lại đơn giản, một con đường duy nhất.
Nhưng mà hai người đi được khoảng mười phút thì bắt buộc phải dừng lại, bởi vì địa hình phía trước tương đối hung hiểm, một cái ao cực lớn chia đôi đường đi, bên trong ao nham thạch nóng chảy đỏ rực đang sôi trào, muốn đi qua cũng chỉ có cách đi bằng chiếc "Cầu treo" ở trung tâm.
Nhưng cái này cũng không phải cầu treo đúng nghĩa, nó được tạo thành từ đá màu nâu, nhìn giống "Cầu" mà thôi, nhưng mà nó lại rất gồ ghề, chỉ rộng có 1 mét, dài hơn 20 mét, đừng nói đi qua, ngươi muốn đứng trên cái cầu đó nhất định phải có gan.
Đối diện là một đài rộng, cùng với miệng huyệt động thông ra bốn phía, chỉ tiếc trên đất có hai Chiến Sĩ mặc Đằng Giáp, cầm đoản kiếm, vừa nhìn liền biết phụ trách ngăn người ở cửa.
Đinh Đinh Ngư thể chất yếu ớt, chân đi trên cầu chân đều phát run, nhưng lá gan của Long chó điên rất lớn, thuần thục liền chạy về phía trước.
- Đứng lại!
Chiến Sĩ đi đầu quyết đoán quát lên bảo dừng lại:
- Ở đây đã được Bạch Vân Thế Gia bao hết rồi, không phải người trong bang thì không cho phép đi vào, xin mời rời đi, bằng không tự gánh lấy hậu quả.
Câu này vẫn được coi như là ôn hòa, cho nên bạn học Đại Long liền cười hì hì mở miệng:
- Hai vị đại ca, chúng tôi chỉ qua đường, có thể tạo chút điều kiện hay không. . .
Hắn còn chưa nói hết lời, vị đằng sau liền hung ác mở miệng:
- Rác rưởi! Cút!
Đù mé, giời ạ còn bá đạo hơn cả ta, Lý Đại Long lập tức nổi cáu, nhưng mà hắn không hề động thủ, bây giờ động thủ hắn cũng không phải là đối thủ của người ta, cho nên Long chó điên không nói hai lời xoay người rời đi, người khác thấy hắn ngậm bồ hòn làm ngọt lập tức rời đi, nhưng mà lúc đi đến ở giữa cầu hắn đột nhiên xoay người giương một tay lên.
Lần này ném ra không phải "Mìn Hoa Cúc", mà là Thổ Hỏa Pháo, cái đồ chơi này tổn thương nguyên thủy cũng phải 20 điểm, đừng thấy hai người đối diện đã cấp 5, bị nổ liên tục mấy phát chắc chắn không chịu được.
- Đùng
Một tiếng nổ vang, hai người kia lập tức cảm thấy hạ thân đau đớn.
Còn chưa kịp làm rõ chuyện gì xảy ra, Long chó điên trên cầu liền chống eo ngửa mặt lên trời cuồng tiếu:
- Oa ha ha ha ha, hai thằng ngu á, nhảy như con gà, này này này, tụi bây tới hết đây. . .
Hắn vừa trào phúng vừa ném Thổ Hỏa Pháo qua, chỗ đối diện vừa chật vừa hẹp, hai vị này không phải không kịp chuẩn bị, mà là muốn tránh cũng không thể tránh, cho nên cứ như vậy bị nổ.
- Phóng ngựa đến đây đi, mày sẽ chết rất quang vinh.
Long vô sỉ tiếp tục trào phúng.
Cái người đằng sau lập tức nổi cáu rồi, mẹ kiếp, ở đâu ra một tên tân thủ không biết sống chết, cư nhiên dám ở chỗ này hung hăng càn quấy, ngay sau đó hắn rút kiếm tiến lên.
Long chó điên trong lòng biết rõ, hắn không sợ ngươi lên, chỉ sợ ngươi không lên.
"Mìn Hoa Cúc" sớm đã nắm trong tay, kíp nổ quẹt một phát trên đá lửa, lần này hắn không lập tức quăng ra, mà đợi sau khi đốt được mấy giây mới ném về phía đối phương, lần này dùng tư thế vô cùng tiêu sái, chính là động tác tiêu chuẩn học sinh tiểu học ném tạ, đương nhiên, duy trì tư thế ném 3 giây đó là quy tắc.
- Ầm ầm
Một tiếng vang thật lớn, một chùm ánh lửa lóe lên, vị Mao Tháo ca kia bị nổ bay.
Lý Đại Long thấy rất rõ ràng, tổn thương 55 điểm, nhưng mà lúc Mao Tháo ca ngã vào trong ao nham thạch, trị số tổn thương vậy mà lại là 100 điểm tròn.
Á đù, đám nham thạch nóng chảy này chính là thần khí miểu sát, xem ra phải lợi dụng triệt để mới được.
Mao Tháo ca bị nham thạch nóng chảy thôn phệ đến kêu thảm thiết cũng không kịp, người còn lại lập tức choáng váng, phản ứng đầu tiên của hắn chính là, hack, tuyệt đối là hack!
Hắn nghĩ như vậy cũng có đạo lý, đối phương rõ ràng tân thủ, sao có thể có kĩ năng này chứ?
Có kỹ năng còn chưa tính, cái Hỏa Cầu Thuật này sao có thể nổ bay người chứ?
Chính phủ Liên Bang gần đây thế nào vậy? Không hề bảo vệ hệ thống đầu não, bây giờ Pháp Sư tân thủ lại có BUG lớn như vậy.
Lý Đại Long nếu như biết rõ ý nghĩ của đối phương, chắc sẽ cười rút gân.
Nhưng mà Long chó điên không hề cười, mà là hiên ngang lẫm liệt đứng ở trên cầu gào thét:
- Thiển Xướng Tịch Mịch đến đây dọn bãi, những người không quen biết ca mời rời đi, bằng không tự gánh lấy hậu quả.
Đây là lời nói mà Chiến Sĩ kia vừa nói, bây giờ Long chó điên gần như lặp lại nguyên câu, hơn nữa điều vô sỉ nhất là hắn nói láo tên mình, nói láo để gây họa.
- Đến đây, sao lại không tới đây? Sợ à?
Lý Đại Long vừa nói lại ném mấy quả Thổ Hỏa pháo đi qua, nổ đối phương trốn đông trốn tây.
- Tụi bây không đến, vậy ca liền đi qua nha!
Long chó điên cười gằn đi lên, hắn nắm được tâm lý của đối phương, đoán được đối phương căn bản không dám tiếp chiêu, quả nhiên, cái tên Chiến Sĩ kia hung ác kêu lên:
- Tiểu tử, mày giỏi thì đừng có chạy, ở chỗ này đợi đấy.
- Nhanh lên, nhanh đi gọi người! Ca chờ ngươi!
Long chó điên chẳng hề để ý lên tiếng, người không rõ chân tướng người trông thấy thần thái của hắn, chắc sẽ cho rằng hắn là cao thủ, nhưng trên thực tế, thích đao to búa lớn chính là tật xấu thối nát nhất của Long chó điên.
Chiến Sĩ chạy mất dạng, hai vị MM đi theo sau không thể không bội phục.
- Bằng hữu, vị bằng hữu này, chúng ta thương lượng chút chuyện đi.
Đạo bào MM bắt đầu bắt chuyện.
Long chó điên đĩnh đạc lên tiếng:
- Mỹ nữ, chuyện gì?
Đạo bào MM mỉm cười nói:
- Chúng ta có thể tổ đội một chút được không?
Đinh Đinh Ngư ở bên cạnh nghe xong yêu cầu này, trong lòng cảm thấy thoải mái, tổ đội với mỹ nữ, chỉ cần là đàn ông con trai bình thường thì sẽ không cự tuyệt, huống chi hai người này đẳng cấp cao.
Nhưng Long chó điên đúng là bệnh tâm thần, không thuộc về phạm trù đàn ông bình thường, cho nên hắn liền lộ ra vẻ mặt kinh điển, "Khó xử" .
- Cái này sao, để tôi suy nghĩ. . .
Long chó điên vẻ mặt như đang suy xét.
Hai mỹ nữ xem ra cũng phối hợp đã lâu, sau khi liếc mắt nhìn nhau, Đằng Giáp MM liền mở miệng:
- Bằng hữu, tôi nói thẳng, mọi người tổ đội, lúc nữa người của bọn chúng đến, chúng ta có thể liên thủ ngăn chặn, người của bang chúng tôi còn đang trên đường đến, chẳng mấy chốc nữa sẽ đến, nếu như hai người giúp đỡ đem người Bạch Vân Thế Gia đuổi đi, tôi cam đoan, các vị sẽ được báo đáp.
Nghe xong hai chữ "Báo đáp", Lý Đại Long không tiếp tục suy xét nữa, mà là vẻ mặt mê tiền:
- Báo đáp này, cô có thể cam đoan?
Hai chữ "Cam đoan" được hắn nhấn mạnh, người ta sao có thể nghe không hiểu, Đằng Giáp MM đắc ý cười:
- Bang hội của chúng tôi ở Thành Hoffield, không tin thì anh nhìn xem.
Nói xong, cô cùng đạo bào MM đồng thời lộ ra ID, phía trước ID của hai người giống nhau:
- Mộc Tử Tinh Mâu — Linh Tử Hiên.
Hai người này vừa lộ thân phận, Đinh Đinh Ngư hơi kinh ngạc, hắn có không ít bằng hữu ở Thành Hoffield, hắn đương nhiên từng nghe nói về bang hội đó.
Kỳ thực, đâu chỉ nghe nói, quả thực chính là đại danh đỉnh đỉnh, như sấm dội bên tai.
Vừa vào được liền bị luồng khí nóng làm cho người ta cơ hồ hít thở không thông đập vào mặt, địa hình lại đơn giản, một con đường duy nhất.
Nhưng mà hai người đi được khoảng mười phút thì bắt buộc phải dừng lại, bởi vì địa hình phía trước tương đối hung hiểm, một cái ao cực lớn chia đôi đường đi, bên trong ao nham thạch nóng chảy đỏ rực đang sôi trào, muốn đi qua cũng chỉ có cách đi bằng chiếc "Cầu treo" ở trung tâm.
Nhưng cái này cũng không phải cầu treo đúng nghĩa, nó được tạo thành từ đá màu nâu, nhìn giống "Cầu" mà thôi, nhưng mà nó lại rất gồ ghề, chỉ rộng có 1 mét, dài hơn 20 mét, đừng nói đi qua, ngươi muốn đứng trên cái cầu đó nhất định phải có gan.
Đối diện là một đài rộng, cùng với miệng huyệt động thông ra bốn phía, chỉ tiếc trên đất có hai Chiến Sĩ mặc Đằng Giáp, cầm đoản kiếm, vừa nhìn liền biết phụ trách ngăn người ở cửa.
Đinh Đinh Ngư thể chất yếu ớt, chân đi trên cầu chân đều phát run, nhưng lá gan của Long chó điên rất lớn, thuần thục liền chạy về phía trước.
- Đứng lại!
Chiến Sĩ đi đầu quyết đoán quát lên bảo dừng lại:
- Ở đây đã được Bạch Vân Thế Gia bao hết rồi, không phải người trong bang thì không cho phép đi vào, xin mời rời đi, bằng không tự gánh lấy hậu quả.
Câu này vẫn được coi như là ôn hòa, cho nên bạn học Đại Long liền cười hì hì mở miệng:
- Hai vị đại ca, chúng tôi chỉ qua đường, có thể tạo chút điều kiện hay không. . .
Hắn còn chưa nói hết lời, vị đằng sau liền hung ác mở miệng:
- Rác rưởi! Cút!
Đù mé, giời ạ còn bá đạo hơn cả ta, Lý Đại Long lập tức nổi cáu, nhưng mà hắn không hề động thủ, bây giờ động thủ hắn cũng không phải là đối thủ của người ta, cho nên Long chó điên không nói hai lời xoay người rời đi, người khác thấy hắn ngậm bồ hòn làm ngọt lập tức rời đi, nhưng mà lúc đi đến ở giữa cầu hắn đột nhiên xoay người giương một tay lên.
Lần này ném ra không phải "Mìn Hoa Cúc", mà là Thổ Hỏa Pháo, cái đồ chơi này tổn thương nguyên thủy cũng phải 20 điểm, đừng thấy hai người đối diện đã cấp 5, bị nổ liên tục mấy phát chắc chắn không chịu được.
- Đùng
Một tiếng nổ vang, hai người kia lập tức cảm thấy hạ thân đau đớn.
Còn chưa kịp làm rõ chuyện gì xảy ra, Long chó điên trên cầu liền chống eo ngửa mặt lên trời cuồng tiếu:
- Oa ha ha ha ha, hai thằng ngu á, nhảy như con gà, này này này, tụi bây tới hết đây. . .
Hắn vừa trào phúng vừa ném Thổ Hỏa Pháo qua, chỗ đối diện vừa chật vừa hẹp, hai vị này không phải không kịp chuẩn bị, mà là muốn tránh cũng không thể tránh, cho nên cứ như vậy bị nổ.
- Phóng ngựa đến đây đi, mày sẽ chết rất quang vinh.
Long vô sỉ tiếp tục trào phúng.
Cái người đằng sau lập tức nổi cáu rồi, mẹ kiếp, ở đâu ra một tên tân thủ không biết sống chết, cư nhiên dám ở chỗ này hung hăng càn quấy, ngay sau đó hắn rút kiếm tiến lên.
Long chó điên trong lòng biết rõ, hắn không sợ ngươi lên, chỉ sợ ngươi không lên.
"Mìn Hoa Cúc" sớm đã nắm trong tay, kíp nổ quẹt một phát trên đá lửa, lần này hắn không lập tức quăng ra, mà đợi sau khi đốt được mấy giây mới ném về phía đối phương, lần này dùng tư thế vô cùng tiêu sái, chính là động tác tiêu chuẩn học sinh tiểu học ném tạ, đương nhiên, duy trì tư thế ném 3 giây đó là quy tắc.
- Ầm ầm
Một tiếng vang thật lớn, một chùm ánh lửa lóe lên, vị Mao Tháo ca kia bị nổ bay.
Lý Đại Long thấy rất rõ ràng, tổn thương 55 điểm, nhưng mà lúc Mao Tháo ca ngã vào trong ao nham thạch, trị số tổn thương vậy mà lại là 100 điểm tròn.
Á đù, đám nham thạch nóng chảy này chính là thần khí miểu sát, xem ra phải lợi dụng triệt để mới được.
Mao Tháo ca bị nham thạch nóng chảy thôn phệ đến kêu thảm thiết cũng không kịp, người còn lại lập tức choáng váng, phản ứng đầu tiên của hắn chính là, hack, tuyệt đối là hack!
Hắn nghĩ như vậy cũng có đạo lý, đối phương rõ ràng tân thủ, sao có thể có kĩ năng này chứ?
Có kỹ năng còn chưa tính, cái Hỏa Cầu Thuật này sao có thể nổ bay người chứ?
Chính phủ Liên Bang gần đây thế nào vậy? Không hề bảo vệ hệ thống đầu não, bây giờ Pháp Sư tân thủ lại có BUG lớn như vậy.
Lý Đại Long nếu như biết rõ ý nghĩ của đối phương, chắc sẽ cười rút gân.
Nhưng mà Long chó điên không hề cười, mà là hiên ngang lẫm liệt đứng ở trên cầu gào thét:
- Thiển Xướng Tịch Mịch đến đây dọn bãi, những người không quen biết ca mời rời đi, bằng không tự gánh lấy hậu quả.
Đây là lời nói mà Chiến Sĩ kia vừa nói, bây giờ Long chó điên gần như lặp lại nguyên câu, hơn nữa điều vô sỉ nhất là hắn nói láo tên mình, nói láo để gây họa.
- Đến đây, sao lại không tới đây? Sợ à?
Lý Đại Long vừa nói lại ném mấy quả Thổ Hỏa pháo đi qua, nổ đối phương trốn đông trốn tây.
- Tụi bây không đến, vậy ca liền đi qua nha!
Long chó điên cười gằn đi lên, hắn nắm được tâm lý của đối phương, đoán được đối phương căn bản không dám tiếp chiêu, quả nhiên, cái tên Chiến Sĩ kia hung ác kêu lên:
- Tiểu tử, mày giỏi thì đừng có chạy, ở chỗ này đợi đấy.
- Nhanh lên, nhanh đi gọi người! Ca chờ ngươi!
Long chó điên chẳng hề để ý lên tiếng, người không rõ chân tướng người trông thấy thần thái của hắn, chắc sẽ cho rằng hắn là cao thủ, nhưng trên thực tế, thích đao to búa lớn chính là tật xấu thối nát nhất của Long chó điên.
Chiến Sĩ chạy mất dạng, hai vị MM đi theo sau không thể không bội phục.
- Bằng hữu, vị bằng hữu này, chúng ta thương lượng chút chuyện đi.
Đạo bào MM bắt đầu bắt chuyện.
Long chó điên đĩnh đạc lên tiếng:
- Mỹ nữ, chuyện gì?
Đạo bào MM mỉm cười nói:
- Chúng ta có thể tổ đội một chút được không?
Đinh Đinh Ngư ở bên cạnh nghe xong yêu cầu này, trong lòng cảm thấy thoải mái, tổ đội với mỹ nữ, chỉ cần là đàn ông con trai bình thường thì sẽ không cự tuyệt, huống chi hai người này đẳng cấp cao.
Nhưng Long chó điên đúng là bệnh tâm thần, không thuộc về phạm trù đàn ông bình thường, cho nên hắn liền lộ ra vẻ mặt kinh điển, "Khó xử" .
- Cái này sao, để tôi suy nghĩ. . .
Long chó điên vẻ mặt như đang suy xét.
Hai mỹ nữ xem ra cũng phối hợp đã lâu, sau khi liếc mắt nhìn nhau, Đằng Giáp MM liền mở miệng:
- Bằng hữu, tôi nói thẳng, mọi người tổ đội, lúc nữa người của bọn chúng đến, chúng ta có thể liên thủ ngăn chặn, người của bang chúng tôi còn đang trên đường đến, chẳng mấy chốc nữa sẽ đến, nếu như hai người giúp đỡ đem người Bạch Vân Thế Gia đuổi đi, tôi cam đoan, các vị sẽ được báo đáp.
Nghe xong hai chữ "Báo đáp", Lý Đại Long không tiếp tục suy xét nữa, mà là vẻ mặt mê tiền:
- Báo đáp này, cô có thể cam đoan?
Hai chữ "Cam đoan" được hắn nhấn mạnh, người ta sao có thể nghe không hiểu, Đằng Giáp MM đắc ý cười:
- Bang hội của chúng tôi ở Thành Hoffield, không tin thì anh nhìn xem.
Nói xong, cô cùng đạo bào MM đồng thời lộ ra ID, phía trước ID của hai người giống nhau:
- Mộc Tử Tinh Mâu — Linh Tử Hiên.
Hai người này vừa lộ thân phận, Đinh Đinh Ngư hơi kinh ngạc, hắn có không ít bằng hữu ở Thành Hoffield, hắn đương nhiên từng nghe nói về bang hội đó.
Kỳ thực, đâu chỉ nghe nói, quả thực chính là đại danh đỉnh đỉnh, như sấm dội bên tai.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.