Chương 42: Trận đấu và Tinh thần
Giấc Mơ Nhỏ Nhoi
13/06/2023
Nhiếp Minh Nguyên bước ra khỏi kết giới. Cậu cầm Tinh Nguyên thần kiếm, vào thế chiến đấu.
Cảm nhận được có sự sống. Yêu Quỷ lao mạnh tới chỗ Nhiếp Minh Nguyên.
Thấy nó lao tới, cậu nhảy lên cao tránh đòn. U Minh Thú chỉ đánh trúng nền đất trống.
Đòn đánh rất mạnh, những mảnh đá vụn bay tung tóe, làm thành một cái ổ gà.
Trên cao, Nhiếp Minh Nguyên vào thế xuất kiếm:
- Đỡ lấy nè! Mèo thúi!
Cậu xoay người, làm một đường kiếm dài, một lưỡi đao linh lực "Tinh Nguyệt Trảm" hình bán nguyệt hướng thẳng trước mắt U Minh Thú.
Nhưng nào dễ ăn, U Minh Thú vừa kịp phát giác. Nó không né, mà thẳng tay nhận đòn. U Minh Thú tập hợp sức mạnh vào chi trước, một cổ linh lực đỏ rực như lửa bao quanh, thách thức đáp trả lại "Tinh Nguyệt Trảm" cũng bằng một đường chém.
Linh lực của hai bên va chạm vào nhau, tạo thành vụ nổ. Nhiếp Minh Nguyên đáp đất, nhưng nền đất gồ ghề, chỗ được chỗ nát, chân cậu liền bị kẹt dưới nền đất.
Thấy có sơ hở, U Minh Thú chớp lấy thời cơ, tặng cho cậu nhóc một viên Hỏa Cầu khổng lồ.
Hoả Cầu bay rất nhanh đến chỗ cậu. Thấy bản thân không thể tránh, Nhiếp Minh Nguyên tập trung linh lực vào thanh kiếm, chém đôi Hoả Cầu ra làm hai.
Vẫn chưa hết, U Minh Thú tiếp tục tấn công, nó lại lao đến tóm cậu một lần nữa.
Minh Nguyên cố rút chân ra khỏi nền đất, U Minh Thú sắp sửa lao tới gần.
Không thể né tránh được, Nhiếp Minh Nguyên liền cắm thanh kiếm xuống đất. Ngay tại vị trí của U Minh Thú, một cột đá xông lên cao, trúng trực diện ngay bụng của U Minh Thú, hất văng nó ra xa.
Nhân cơ hội, Nhiếp Minh Nguyên thành công rút chân bị kẹt ra khỏi nền đất.
Dính đòn trực diện, U Minh Thú có chút choáng váng, nhưng không ảnh hưởng quá nhiều, nó đứng dậy, tiếp tục lao tới tấn công.
Nhiếp Minh Nguyên không chịu thua kém, nắm chặt Thần kiếm xông tới.
Cả hai bên đều đưa ta những đòn đánh quyết liệt. Không ai chịu thua kém ai.
Trưởng lão đứng trước cổng tông môn, chứng kiến toàn bộ trận đấu. Ông không ngờ Nhiếp Minh Nguyên lại có thể tiến bộ nhanh đến như vậy.
Dù Nhiếp Minh Nguyên không thể nghe thấy, trưởng lão vẫn tán thưởng cậu nhóc:
- (ông vuốt râu) Đứa trẻ này đúng là một Thiên Tài. Không! Là Thiên Tài của các Thiên Tài.
- Kĩ năng chiến đấu rất tốt. Ứng biến tình huống cũng rất mau lẹ.
- (ông nắm chặt tay lại) Đứa trẻ này. Ta sẽ nuôi dạy thật tốt. Không thể để hạt giống tốt này bị hư héo được.
Trưởng lão nhìn trận chiến. Cứ kéo dài như vậy, cậu nhóc sẽ mất sức nhiều hơn, mà rơi vào thế khó.
Đúng như suy đoán của ông. Sau khi hai bên đều đưa ra những đòn đánh, Nhiếp Minh Nguyên đã có dấu hiệu đuối sức, U Minh Thú có lợi thế hơn về sức bền của một con Yêu thú.
Nhiếp Minh Nguyên bị đánh bật ra xa, cậu lùi lại, trên người cậu nhóc toàn vết cào xước, cậu bé liên tục thở hỗn hển. Sức bền của cậu sắp sửa đạt đến giới hạn của bản thân.
U Minh Thú thì vẫn trâu bò, dù khắp người toàn vết chém. Nhưng với nó chỉ như muỗi đốt. Sức lực còn sung. Nó lại tiếp tục lao tới. Lần này còn nhanh hơn.
Nhiếp Minh Nguyên không vội né đòn, cậu giơ thanh kiếm ra trước, hít lấy một hơi thật sâu. Khi U Minh Thú sắp sửa lao tới gần hơn, cậu liền nhảy cao tránh đòn.
U Minh Thú không kịp phản ứng lại, theo quán tính lao thẳng xuống đất, hai chi trước dính chặt vào nền đất. Lần này đến lượt U Minh Thú bị kẹt.
Nhân lúc U Minh Thú còn loay hoay, Nhiếp Minh Nguyên liền tạo ra những ảnh kiếm vây quanh mình, cậu thi triển kiếm pháp:
- VẠN KIẾM QUY TÔNG.
Những ảnh kiếm lần lượt xông thẳng vào U Minh Thú. Chắc chắn không thể tránh được đòn này. U Minh Thú trực tiếp hứng toàn bộ ảnh kiếm.
Những ảnh kiếm điên cuồng tấn công theo mệnh lệnh của cậu nhóc, đất đá xung quanh văng tung tóe, khói bụi bay mù mịt.
Đợt tấn công đã hết, Nhiếp Minh Nguyên đứng cách xa xa, tận dụng chút thời gian để lấy sức. Cậu nhóc không ngừng thở lên thở xuống.
Cậu tin chắc rằng Yêu Quỷ sẽ kiệt sức sau đòn này.
Nhưng. Cậu đã lầm. Khi bụi đã bay đi hết. Nhiếp Minh Nguyên sốc ngang. Những ảnh kiếm không hề làm tổn thương U Minh Thú.
Trước khi ảnh kiếm chạm vào mình, U Minh Thú đã kịp tạo kết giới bảo vệ bản thân.
Tuy nhiên, cũng phải khen ngợi Nhiếp Minh Nguyên, những ảnh kiếm không phải không làm được chút gì, uy lực khá mạnh, mặc dù không làm U Minh Thú tổn thương, nhưng một phần ảnh kiếm vẫn có thể xuyên qua kết giới.
Nhìn con Yêu Quỷ vẫn còn có thể trụ vững trước những đợt tấn công mà cậu đưa ra, Nhiếp Minh Nguyên có phần bất lực. Tinh thần chiến đấu của cậu đang tuột dốc không phanh khi những nỗ lực của mình lại bị hoá giải dễ dàng.
Cậu còn thấy, U Minh Thú đang là Yêu Quỷ vẫn còn ở mức Kim Đan kì. Nhưng còn cậu, cậu lúc này đã sắp đạt cảnh giới Nguyên Anh. Hơn nhau gần một cảnh giới.
Càng nghĩ đến, Minh Nguyên càng cảm thấy mình như một kẻ thất bại.
Ảnh kiếm tan biến, U Minh Thú bỏ lớp kết giới.
Nó nhe răng, nước dãi chảy ròng, từ từ đi đến chỗ cậu nhóc.
Nhiếp Minh Nguyên có phần sợ hãi. Tay cậu liên tục run lên. Cậu không biết mình phải làm gì bây giờ.
...Tinh thần yếu đi. Yêu Quỷ đang bước tới. Nhiếp Minh Nguyên sẽ làm gì tiếp theo?...
Cảm nhận được có sự sống. Yêu Quỷ lao mạnh tới chỗ Nhiếp Minh Nguyên.
Thấy nó lao tới, cậu nhảy lên cao tránh đòn. U Minh Thú chỉ đánh trúng nền đất trống.
Đòn đánh rất mạnh, những mảnh đá vụn bay tung tóe, làm thành một cái ổ gà.
Trên cao, Nhiếp Minh Nguyên vào thế xuất kiếm:
- Đỡ lấy nè! Mèo thúi!
Cậu xoay người, làm một đường kiếm dài, một lưỡi đao linh lực "Tinh Nguyệt Trảm" hình bán nguyệt hướng thẳng trước mắt U Minh Thú.
Nhưng nào dễ ăn, U Minh Thú vừa kịp phát giác. Nó không né, mà thẳng tay nhận đòn. U Minh Thú tập hợp sức mạnh vào chi trước, một cổ linh lực đỏ rực như lửa bao quanh, thách thức đáp trả lại "Tinh Nguyệt Trảm" cũng bằng một đường chém.
Linh lực của hai bên va chạm vào nhau, tạo thành vụ nổ. Nhiếp Minh Nguyên đáp đất, nhưng nền đất gồ ghề, chỗ được chỗ nát, chân cậu liền bị kẹt dưới nền đất.
Thấy có sơ hở, U Minh Thú chớp lấy thời cơ, tặng cho cậu nhóc một viên Hỏa Cầu khổng lồ.
Hoả Cầu bay rất nhanh đến chỗ cậu. Thấy bản thân không thể tránh, Nhiếp Minh Nguyên tập trung linh lực vào thanh kiếm, chém đôi Hoả Cầu ra làm hai.
Vẫn chưa hết, U Minh Thú tiếp tục tấn công, nó lại lao đến tóm cậu một lần nữa.
Minh Nguyên cố rút chân ra khỏi nền đất, U Minh Thú sắp sửa lao tới gần.
Không thể né tránh được, Nhiếp Minh Nguyên liền cắm thanh kiếm xuống đất. Ngay tại vị trí của U Minh Thú, một cột đá xông lên cao, trúng trực diện ngay bụng của U Minh Thú, hất văng nó ra xa.
Nhân cơ hội, Nhiếp Minh Nguyên thành công rút chân bị kẹt ra khỏi nền đất.
Dính đòn trực diện, U Minh Thú có chút choáng váng, nhưng không ảnh hưởng quá nhiều, nó đứng dậy, tiếp tục lao tới tấn công.
Nhiếp Minh Nguyên không chịu thua kém, nắm chặt Thần kiếm xông tới.
Cả hai bên đều đưa ta những đòn đánh quyết liệt. Không ai chịu thua kém ai.
Trưởng lão đứng trước cổng tông môn, chứng kiến toàn bộ trận đấu. Ông không ngờ Nhiếp Minh Nguyên lại có thể tiến bộ nhanh đến như vậy.
Dù Nhiếp Minh Nguyên không thể nghe thấy, trưởng lão vẫn tán thưởng cậu nhóc:
- (ông vuốt râu) Đứa trẻ này đúng là một Thiên Tài. Không! Là Thiên Tài của các Thiên Tài.
- Kĩ năng chiến đấu rất tốt. Ứng biến tình huống cũng rất mau lẹ.
- (ông nắm chặt tay lại) Đứa trẻ này. Ta sẽ nuôi dạy thật tốt. Không thể để hạt giống tốt này bị hư héo được.
Trưởng lão nhìn trận chiến. Cứ kéo dài như vậy, cậu nhóc sẽ mất sức nhiều hơn, mà rơi vào thế khó.
Đúng như suy đoán của ông. Sau khi hai bên đều đưa ra những đòn đánh, Nhiếp Minh Nguyên đã có dấu hiệu đuối sức, U Minh Thú có lợi thế hơn về sức bền của một con Yêu thú.
Nhiếp Minh Nguyên bị đánh bật ra xa, cậu lùi lại, trên người cậu nhóc toàn vết cào xước, cậu bé liên tục thở hỗn hển. Sức bền của cậu sắp sửa đạt đến giới hạn của bản thân.
U Minh Thú thì vẫn trâu bò, dù khắp người toàn vết chém. Nhưng với nó chỉ như muỗi đốt. Sức lực còn sung. Nó lại tiếp tục lao tới. Lần này còn nhanh hơn.
Nhiếp Minh Nguyên không vội né đòn, cậu giơ thanh kiếm ra trước, hít lấy một hơi thật sâu. Khi U Minh Thú sắp sửa lao tới gần hơn, cậu liền nhảy cao tránh đòn.
U Minh Thú không kịp phản ứng lại, theo quán tính lao thẳng xuống đất, hai chi trước dính chặt vào nền đất. Lần này đến lượt U Minh Thú bị kẹt.
Nhân lúc U Minh Thú còn loay hoay, Nhiếp Minh Nguyên liền tạo ra những ảnh kiếm vây quanh mình, cậu thi triển kiếm pháp:
- VẠN KIẾM QUY TÔNG.
Những ảnh kiếm lần lượt xông thẳng vào U Minh Thú. Chắc chắn không thể tránh được đòn này. U Minh Thú trực tiếp hứng toàn bộ ảnh kiếm.
Những ảnh kiếm điên cuồng tấn công theo mệnh lệnh của cậu nhóc, đất đá xung quanh văng tung tóe, khói bụi bay mù mịt.
Đợt tấn công đã hết, Nhiếp Minh Nguyên đứng cách xa xa, tận dụng chút thời gian để lấy sức. Cậu nhóc không ngừng thở lên thở xuống.
Cậu tin chắc rằng Yêu Quỷ sẽ kiệt sức sau đòn này.
Nhưng. Cậu đã lầm. Khi bụi đã bay đi hết. Nhiếp Minh Nguyên sốc ngang. Những ảnh kiếm không hề làm tổn thương U Minh Thú.
Trước khi ảnh kiếm chạm vào mình, U Minh Thú đã kịp tạo kết giới bảo vệ bản thân.
Tuy nhiên, cũng phải khen ngợi Nhiếp Minh Nguyên, những ảnh kiếm không phải không làm được chút gì, uy lực khá mạnh, mặc dù không làm U Minh Thú tổn thương, nhưng một phần ảnh kiếm vẫn có thể xuyên qua kết giới.
Nhìn con Yêu Quỷ vẫn còn có thể trụ vững trước những đợt tấn công mà cậu đưa ra, Nhiếp Minh Nguyên có phần bất lực. Tinh thần chiến đấu của cậu đang tuột dốc không phanh khi những nỗ lực của mình lại bị hoá giải dễ dàng.
Cậu còn thấy, U Minh Thú đang là Yêu Quỷ vẫn còn ở mức Kim Đan kì. Nhưng còn cậu, cậu lúc này đã sắp đạt cảnh giới Nguyên Anh. Hơn nhau gần một cảnh giới.
Càng nghĩ đến, Minh Nguyên càng cảm thấy mình như một kẻ thất bại.
Ảnh kiếm tan biến, U Minh Thú bỏ lớp kết giới.
Nó nhe răng, nước dãi chảy ròng, từ từ đi đến chỗ cậu nhóc.
Nhiếp Minh Nguyên có phần sợ hãi. Tay cậu liên tục run lên. Cậu không biết mình phải làm gì bây giờ.
...Tinh thần yếu đi. Yêu Quỷ đang bước tới. Nhiếp Minh Nguyên sẽ làm gì tiếp theo?...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.