Chương 42: Ngươi là người của bổn vương
Diệp Vũ Sắc
19/02/2016
“Bổn vương bị thương
bệnh tật đầy mình, không được ra cửa, bởi vậy muốn mời người ở lầu Tiêu
Tương tới phủ biểu diễn một trận” Ông ta không hỏi mà dùng giọng thương
lượng nói, còn nói cho nàng biết một sự thật, “Lão phu nhân và vương
phi, còn có người trong nhà, đều rất thích màn ca múa của các ngươi, nếu có thể biểu diễn trong phủ một buổi thì đã thoả mãn các bà ấy rồi”
“Vương gia, có thể tới phủ biểu diễn cho Vương gia và người nhà Vương gia, lão bản lầu Tiêu Tương Lãnh Tiêu Tương nhất định cảm thấy rất vinh hạnh ạ”
“Trong phủ cũng đã lâu rồi chưa từng náo nhiệt, lão phu nhân chắc sẽ rất vui. Bổn vương còn có thể yêu cầu bệ hạ tới vương phủ thưởng thức ca múa nữa, các đại thần văn võ trong triều cũng tới cổ động, như thế cũng giúp lầu Tiêu Tương các ngươi tăng thêm danh tiếng” Thuỵ vương cười to nói.
“Vậy tiểu nữ tử xin được về nói một câu với lão bản, để cho họ chuẩn bị thật kỹ”
Diệp Vũ nghĩ cũng chỉ có chuyện thế thôi ư?
Ông ta đứng lên, đi tới, “Bổn vương biết tài nghệ của ngươi trác tuyệt, màn ca múa này nếu được ngươi nhảy, thì thật cũng đáng xem” Ông ta kéo nàng đứng dậy, lấy bộ dạng trưởng bối nói, “Vũ Nhi, bổn vương muốn ngươi khởi đầu, nhảy một điệu câu hồn đoạt phách”
Nàng kinh ngạc hỏi, “Vương gia an bài như thế có lợi gì?”
Thuỵ vương mặt lạnh, “Bổn vương muốn ngươi mê hoặc một người, chỉ cần hắn ta bị ngươi mê hoặc, bổn vương sẽ đưa ngươi tiến cung, trở thành phi tần thiên tử. Như vậy, ngươi nương và đệ đệ của ngươi có thể hưởng thụ vinh hoá phú quý, không phải bị người ta bắt nạt, nếu không, bổn vương cho chúng sống không bằng chết”
Câu cuối cùng, nói năng đầy khí phách, như thép nguội vậy. Hoá ra, ông ta muốn nàng quyến rũ, mê hoặc Sở Minh Phong.
“Vương gia, có thể tới phủ biểu diễn cho Vương gia và người nhà Vương gia, lão bản lầu Tiêu Tương Lãnh Tiêu Tương nhất định cảm thấy rất vinh hạnh ạ”
“Trong phủ cũng đã lâu rồi chưa từng náo nhiệt, lão phu nhân chắc sẽ rất vui. Bổn vương còn có thể yêu cầu bệ hạ tới vương phủ thưởng thức ca múa nữa, các đại thần văn võ trong triều cũng tới cổ động, như thế cũng giúp lầu Tiêu Tương các ngươi tăng thêm danh tiếng” Thuỵ vương cười to nói.
“Vậy tiểu nữ tử xin được về nói một câu với lão bản, để cho họ chuẩn bị thật kỹ”
Diệp Vũ nghĩ cũng chỉ có chuyện thế thôi ư?
Ông ta đứng lên, đi tới, “Bổn vương biết tài nghệ của ngươi trác tuyệt, màn ca múa này nếu được ngươi nhảy, thì thật cũng đáng xem” Ông ta kéo nàng đứng dậy, lấy bộ dạng trưởng bối nói, “Vũ Nhi, bổn vương muốn ngươi khởi đầu, nhảy một điệu câu hồn đoạt phách”
Nàng kinh ngạc hỏi, “Vương gia an bài như thế có lợi gì?”
Thuỵ vương mặt lạnh, “Bổn vương muốn ngươi mê hoặc một người, chỉ cần hắn ta bị ngươi mê hoặc, bổn vương sẽ đưa ngươi tiến cung, trở thành phi tần thiên tử. Như vậy, ngươi nương và đệ đệ của ngươi có thể hưởng thụ vinh hoá phú quý, không phải bị người ta bắt nạt, nếu không, bổn vương cho chúng sống không bằng chết”
Câu cuối cùng, nói năng đầy khí phách, như thép nguội vậy. Hoá ra, ông ta muốn nàng quyến rũ, mê hoặc Sở Minh Phong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.