Chương 70: Con không thể phóng túng như vậy
Bán Thân Cho Tư Bản
12/05/2023
“Thế nào? Ta đã nói y thuật của Lâm thiếu rất lợi hại mà đúng không?”
Nhìn Liễu Hồng đã hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu, Hồng Diệp hài lòng nói.
Liễu Hồng đứng trước gương, xoay người trái phải.
Quả nhiên, vết thương dữ tợn làm bạn với cô nhiều năm đã biến mất không một dấu vết.
“Cám ơn Lâm thiếu!” Liễu Hồng kích động hướng Lâm Hiên cúi đầu.
Khụ khụ, Lâm Hiên vội vàng quay đầu đi. Đèn pha này thực sự đáng sợ.
Lúc này Liễu Hồng cũng phản ứng lại. Vội vàng mặc quần áo vào.
Sau khi chữa khỏi Liễu Hồng, tin tức về việc Lâm Hiên có thể chữa khỏi vết sẹo đã nhanh chóng lan truyền.
Không bao lâu, toàn bộ La Sát Đường đều biết.
"Lâm thiếu gia có thể xóa sẹo? Có thật không?"
"Đương nhiên là thật, ta chính mắt nhìn thấy, đại tỷ trên người đều không còn vết sẹo nào, ngay cả vết sẹo lớn của chị Liễu Hồng cũng được xóa rồi.”
"Tôi cũng muốn nhờ Lâm thiếu gia xóa sẹo, nhưng không biết Lâm thiếu gia có xóa cho tôi không?"
"Thật ra, Lâm thiếu gia là một người khá tốt, hẳn là sẽ không cự tuyệt. Tuy nhiên nghe nói lúc chữa sẽ phải dùng tay sờ. Nên vẫn phải xem vị trí sẹo kia ở chỗ nào, rồi mới quyết định có nên nhờ Lâm thiếu không.”
"Ta mặc kệ là vị trí nào, chỉ cần tôi có thể loại bỏ vết sẹo chết tiệt đó, đừng nói là dùng tay, Lâm thiếu dùng miệng… ta cũng chịu.”
“Ngươi nghĩ đẹp quá ha!”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đế Phủ trở nên náo nhiệt.
Các cô gái của La Sát Đường nhao nhao tới tìm Lâm Hiên nhờ xóa sẹo.
Bọn họ cả ngày đánh nhau chém giết, cho nên không tránh khỏi bị thương, lưu lại vết sẹo là chuyện bình thường
Đối với các cô gái đến tìm, Lâm Hiên cũng chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Dù sao trước đó bọn họ mới vì hắn mà liều mạng. Giúp các nàng xóa bỏ vết sẹo cũng là điều nên làm.
Mà vị trí những vết sẹo của các cô gái này cũng rất kỳ lạ.
Một số ở lưng, một số ở cổ, một số ở chân. Thậm chí có những người bị thương ở vị trí ‘quan trọng’ kia...
Một hàng dài xếp hàng trước cửa phòng của Lâm Hiên.
Mỗi cô gái bước vào, sau khi đi ra, vẻ mặt đều hài lòng.
Lâm Hiên lại cứ phải chữa nối tiếp không dứt.
Nhưng không biết vì sao sắc mặt của Tô Anh cùng Diệp Ỷ có chút khó coi.
“Tiểu Anh, đi gọi anh trai con tới đây.” Diệp Ỷ trầm mặt nói với Tô Anh.
"Điều này không tốt sao mẹ?" Tô Anh tuy rằng vẻ mặt kích động, nhưng lại giả bộ ngượng ngùng.
“Bảo con đi thì liền đi đi.”
“Vâng ạ.” Tô Anh vội vàng chạy đi.
Trong phòng lúc này đang có chị gái bị thương ở vùng tử cung đang nhờ Lâm Hiên xóa sẹo.
Biết được vị trí bị thương của chị gái này, cả người Lâm Hiên đều không tốt.
Đây là vết sẹo do sinh con lưu lại mà…
May mắn là đúng lúc này, giọng nói Tô Anh vang lên ngoài cửa:
“Anh, mẹ bảo anh qua đó một chút.”
“Được. Tôi đi gặp mẹ tôi trước đã.” Lâm Hiên vội vàng chuồn đi.
"Lâm thiếu, cậu đi nhanh về nhanh nha, tôi chờ cậu đó!” Chị gái kia còn không quên ở phía sau Lâm Hiên hô một tiếng.
Lâm Hiên cuối cùng cũng được tự do, lau mồ hôi trên trán, đi tới phòng Diệp Ỷ.
"Mẹ, mẹ tìm con à?" Lâm Hiên nhìn thấy Diệp Ỷ vẻ mặt nghiêm túc, cảnh giác hỏi.
Diệp Ỷ nghiêm mặt nói: "Tiểu Hiên, tuy rằng con lớn như vậy, mẹ không nên quản con, nhưng con cũng không thể phóng túng như vậy được!”
“Con phúng túng gì ạ?” Lâm Hiên có chút khó hiểu.
Diệp Ỷ thấy Lâm Hiên còn không thừa nhận, trừng mắt với Lâm Hiên một cái:
“Con nói thử xem, tối nay có bao nhiêu cô gái đi vào phòng con rồi hả? Cơ thể con chịu nổi không?”
“Không sao đâu mẹ. Tinh lực con rất tốt. Kỹ năng cũng thành thạo nữa.”
Lâm Hiên còn tưởng rằng Diệp Ỷ là lo lắng hắn xóa sẹo cho nhiều người như vậy sẽ mệt mỏi, đang quan tâm hắn.
"Ngươi thành thạo cái rắm gì. Có nghe qua câu này chưa? Tuổi trẻ không biết quý giá, về già chỉ có thể khóc!"
Diệp Ỷ vì khuyên Lâm Hiên, ngay cả thành ngữ cũng đem ra dùng.
“Còn nữa, con làm như vậy, có xứng đáng với Hồng Diệp không?”
Lâm Hiên rốt cục phản ứng lại chuyện mẹ anh đang nói là gì.
“Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy, con chỉ giúp các cô ấy xóa sẹo mà thôi.”
“Xóa sẹo?”
"Đúng vậy, nếu không thì sao?" Lâm Hiên trợn mắt nói.
“Xoá sẹo thì xoá sẹo, con dù sao cũng phải chú ý chừng mực một chút, cũng không thể có lỗi với Hồng Diệp được!”
Diệp Ỷ biết hiện tại phân phận cùng địa vị của Lâm Hiên không tầm thường, những nữ nhân kia đều hận không thể nhào tới.
"Mẹ, con nói rồi mà. Con và Hồng Diệp cũng không phải loại quan hệ này. Người con thích chính là…”
Lâm Hiên muốn nói cho Diệp Ỷ biết người hắn thích chính là Ninh Hinh. Nhưng đã bị Diệp Ỷ cắt ngang:
"Được rồi, chuyện này không cần nói với mẹ. Nhưng nếu con muốn cưới, thì cũng chỉ có thể cưới Hồng Diệp. Mẹ chỉ nhận một mình Hồng Diệp là con dâu thôi.” Diệp Ỷ khẳng khái nói.
Lâm Hiên còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị Diệp Ỷ đuổi ra khỏi cửa.
“Được rồi, được rồi, các ngươi đều giải tán đi, muốn Lâm thiếu mệt chết à?”
Liễu Hồng thấy tình hình có chút mất khống chế, từ phòng mình đi ra dẹp loạn.
Những cô gái hổ báo này lại mặc kệ chỗ nào có vết sẹo đều để cho Lâm Hiên trị liệu hết.
Vậy chẳng phải sẽ làm Lâm Hiên kiệt sức đến chết à.
“Chị Liễu Hồng, chị không thể qua sông phá cầu như vậy được!”
"Đúng vậy, đúng vậy, chị Liễu Hồng, chồng tôi luôn miệng chê tôi. Chị bảo Lâm thiếu giúp tôi xóa sẹo đi mà!”
"..."
Một đám chị em gái vây quanh Liễu Hồng nói chuyện huyên thuyên, làm cho cô hoa cả mắt.
"Được, được, được. Ta có thể nhờ Lâm thiếu giúp, nhưng chỉ giúp những vết sẹo ở những vị trí có ảnh hưởng lớn đối với cuộc sống các người. Những cái khác không quan trọng thì đừng làm phiền đến Lâm thiếu!"
Liễu Hồng quyết định giúp Lâm Hiên sàng lọc một chút.
Dù sao La Sát Đường vốn là âm thịnh dương suy, mấy chị em này ước chừng có đến mấy trăm người. Nếu cứ chữa trị như vậy không biết đến khi nào mới xong.
Mặc dù có Liễu Hồng sàng lọc giúp rồi đứng canh cửa, nhưng vẫn có hơn hàng chục người cầu xin được xóa sẹo.
Đến cuối cùng khi Hồng Diệp xuất hiện thì mới khống chế được tình hình.
Lâm Hiên nhìn đám người nhao nhao đòi chữa trị này thì không thể không nghĩ đến chuyện, nếu hắn trực tiếp làm ra một sản phẩm xóa sẹo có phải là sẽ kiếm được bộn tiền không?
Tuy rằng hiệu quả không tốt bằng cách trị liệu trực tiếp của hắn, nhưng chỉ cần kiên trì sử dụng, cũng có thể loại bỏ những vết sẹo không quá lớn.
Mặc dù sư phụ Sát Đế cho hắn thẻ đen, nhưng dù sao đó cũng là tiền của sư phụ, hắn không thể luôn dựa vào sư phụ được.
Hơn nữa rất trùng hợp, công ty của Hồng Diệp là kinh doanh mỹ phẩm.
Hoàn toàn có thể sản xuất ra được sản phẩm này, còn có thể bán ra một cách dễ dàng.
"Được rồi, hôm nay dừng ở đây đi!" Lâm Hiên ngáp một cái, nhìn ra bên ngoài, trời đã rạng sáng.
Bị mấy chục chị em gái giày vò cả đêm, Lâm Hiên mặc dù rất cường đại, nhưng cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.
Vừa định nghỉ ngơi một chút thì lại nghe thông báo Thầm Ngạo Tuyết lại tới.
Nhìn Liễu Hồng đã hoàn toàn khôi phục như lúc ban đầu, Hồng Diệp hài lòng nói.
Liễu Hồng đứng trước gương, xoay người trái phải.
Quả nhiên, vết thương dữ tợn làm bạn với cô nhiều năm đã biến mất không một dấu vết.
“Cám ơn Lâm thiếu!” Liễu Hồng kích động hướng Lâm Hiên cúi đầu.
Khụ khụ, Lâm Hiên vội vàng quay đầu đi. Đèn pha này thực sự đáng sợ.
Lúc này Liễu Hồng cũng phản ứng lại. Vội vàng mặc quần áo vào.
Sau khi chữa khỏi Liễu Hồng, tin tức về việc Lâm Hiên có thể chữa khỏi vết sẹo đã nhanh chóng lan truyền.
Không bao lâu, toàn bộ La Sát Đường đều biết.
"Lâm thiếu gia có thể xóa sẹo? Có thật không?"
"Đương nhiên là thật, ta chính mắt nhìn thấy, đại tỷ trên người đều không còn vết sẹo nào, ngay cả vết sẹo lớn của chị Liễu Hồng cũng được xóa rồi.”
"Tôi cũng muốn nhờ Lâm thiếu gia xóa sẹo, nhưng không biết Lâm thiếu gia có xóa cho tôi không?"
"Thật ra, Lâm thiếu gia là một người khá tốt, hẳn là sẽ không cự tuyệt. Tuy nhiên nghe nói lúc chữa sẽ phải dùng tay sờ. Nên vẫn phải xem vị trí sẹo kia ở chỗ nào, rồi mới quyết định có nên nhờ Lâm thiếu không.”
"Ta mặc kệ là vị trí nào, chỉ cần tôi có thể loại bỏ vết sẹo chết tiệt đó, đừng nói là dùng tay, Lâm thiếu dùng miệng… ta cũng chịu.”
“Ngươi nghĩ đẹp quá ha!”
Trong lúc nhất thời, toàn bộ Đế Phủ trở nên náo nhiệt.
Các cô gái của La Sát Đường nhao nhao tới tìm Lâm Hiên nhờ xóa sẹo.
Bọn họ cả ngày đánh nhau chém giết, cho nên không tránh khỏi bị thương, lưu lại vết sẹo là chuyện bình thường
Đối với các cô gái đến tìm, Lâm Hiên cũng chỉ có thể miễn cưỡng đồng ý.
Dù sao trước đó bọn họ mới vì hắn mà liều mạng. Giúp các nàng xóa bỏ vết sẹo cũng là điều nên làm.
Mà vị trí những vết sẹo của các cô gái này cũng rất kỳ lạ.
Một số ở lưng, một số ở cổ, một số ở chân. Thậm chí có những người bị thương ở vị trí ‘quan trọng’ kia...
Một hàng dài xếp hàng trước cửa phòng của Lâm Hiên.
Mỗi cô gái bước vào, sau khi đi ra, vẻ mặt đều hài lòng.
Lâm Hiên lại cứ phải chữa nối tiếp không dứt.
Nhưng không biết vì sao sắc mặt của Tô Anh cùng Diệp Ỷ có chút khó coi.
“Tiểu Anh, đi gọi anh trai con tới đây.” Diệp Ỷ trầm mặt nói với Tô Anh.
"Điều này không tốt sao mẹ?" Tô Anh tuy rằng vẻ mặt kích động, nhưng lại giả bộ ngượng ngùng.
“Bảo con đi thì liền đi đi.”
“Vâng ạ.” Tô Anh vội vàng chạy đi.
Trong phòng lúc này đang có chị gái bị thương ở vùng tử cung đang nhờ Lâm Hiên xóa sẹo.
Biết được vị trí bị thương của chị gái này, cả người Lâm Hiên đều không tốt.
Đây là vết sẹo do sinh con lưu lại mà…
May mắn là đúng lúc này, giọng nói Tô Anh vang lên ngoài cửa:
“Anh, mẹ bảo anh qua đó một chút.”
“Được. Tôi đi gặp mẹ tôi trước đã.” Lâm Hiên vội vàng chuồn đi.
"Lâm thiếu, cậu đi nhanh về nhanh nha, tôi chờ cậu đó!” Chị gái kia còn không quên ở phía sau Lâm Hiên hô một tiếng.
Lâm Hiên cuối cùng cũng được tự do, lau mồ hôi trên trán, đi tới phòng Diệp Ỷ.
"Mẹ, mẹ tìm con à?" Lâm Hiên nhìn thấy Diệp Ỷ vẻ mặt nghiêm túc, cảnh giác hỏi.
Diệp Ỷ nghiêm mặt nói: "Tiểu Hiên, tuy rằng con lớn như vậy, mẹ không nên quản con, nhưng con cũng không thể phóng túng như vậy được!”
“Con phúng túng gì ạ?” Lâm Hiên có chút khó hiểu.
Diệp Ỷ thấy Lâm Hiên còn không thừa nhận, trừng mắt với Lâm Hiên một cái:
“Con nói thử xem, tối nay có bao nhiêu cô gái đi vào phòng con rồi hả? Cơ thể con chịu nổi không?”
“Không sao đâu mẹ. Tinh lực con rất tốt. Kỹ năng cũng thành thạo nữa.”
Lâm Hiên còn tưởng rằng Diệp Ỷ là lo lắng hắn xóa sẹo cho nhiều người như vậy sẽ mệt mỏi, đang quan tâm hắn.
"Ngươi thành thạo cái rắm gì. Có nghe qua câu này chưa? Tuổi trẻ không biết quý giá, về già chỉ có thể khóc!"
Diệp Ỷ vì khuyên Lâm Hiên, ngay cả thành ngữ cũng đem ra dùng.
“Còn nữa, con làm như vậy, có xứng đáng với Hồng Diệp không?”
Lâm Hiên rốt cục phản ứng lại chuyện mẹ anh đang nói là gì.
“Mẹ, mẹ đang nói cái gì vậy, con chỉ giúp các cô ấy xóa sẹo mà thôi.”
“Xóa sẹo?”
"Đúng vậy, nếu không thì sao?" Lâm Hiên trợn mắt nói.
“Xoá sẹo thì xoá sẹo, con dù sao cũng phải chú ý chừng mực một chút, cũng không thể có lỗi với Hồng Diệp được!”
Diệp Ỷ biết hiện tại phân phận cùng địa vị của Lâm Hiên không tầm thường, những nữ nhân kia đều hận không thể nhào tới.
"Mẹ, con nói rồi mà. Con và Hồng Diệp cũng không phải loại quan hệ này. Người con thích chính là…”
Lâm Hiên muốn nói cho Diệp Ỷ biết người hắn thích chính là Ninh Hinh. Nhưng đã bị Diệp Ỷ cắt ngang:
"Được rồi, chuyện này không cần nói với mẹ. Nhưng nếu con muốn cưới, thì cũng chỉ có thể cưới Hồng Diệp. Mẹ chỉ nhận một mình Hồng Diệp là con dâu thôi.” Diệp Ỷ khẳng khái nói.
Lâm Hiên còn muốn nói gì đó, nhưng đã bị Diệp Ỷ đuổi ra khỏi cửa.
“Được rồi, được rồi, các ngươi đều giải tán đi, muốn Lâm thiếu mệt chết à?”
Liễu Hồng thấy tình hình có chút mất khống chế, từ phòng mình đi ra dẹp loạn.
Những cô gái hổ báo này lại mặc kệ chỗ nào có vết sẹo đều để cho Lâm Hiên trị liệu hết.
Vậy chẳng phải sẽ làm Lâm Hiên kiệt sức đến chết à.
“Chị Liễu Hồng, chị không thể qua sông phá cầu như vậy được!”
"Đúng vậy, đúng vậy, chị Liễu Hồng, chồng tôi luôn miệng chê tôi. Chị bảo Lâm thiếu giúp tôi xóa sẹo đi mà!”
"..."
Một đám chị em gái vây quanh Liễu Hồng nói chuyện huyên thuyên, làm cho cô hoa cả mắt.
"Được, được, được. Ta có thể nhờ Lâm thiếu giúp, nhưng chỉ giúp những vết sẹo ở những vị trí có ảnh hưởng lớn đối với cuộc sống các người. Những cái khác không quan trọng thì đừng làm phiền đến Lâm thiếu!"
Liễu Hồng quyết định giúp Lâm Hiên sàng lọc một chút.
Dù sao La Sát Đường vốn là âm thịnh dương suy, mấy chị em này ước chừng có đến mấy trăm người. Nếu cứ chữa trị như vậy không biết đến khi nào mới xong.
Mặc dù có Liễu Hồng sàng lọc giúp rồi đứng canh cửa, nhưng vẫn có hơn hàng chục người cầu xin được xóa sẹo.
Đến cuối cùng khi Hồng Diệp xuất hiện thì mới khống chế được tình hình.
Lâm Hiên nhìn đám người nhao nhao đòi chữa trị này thì không thể không nghĩ đến chuyện, nếu hắn trực tiếp làm ra một sản phẩm xóa sẹo có phải là sẽ kiếm được bộn tiền không?
Tuy rằng hiệu quả không tốt bằng cách trị liệu trực tiếp của hắn, nhưng chỉ cần kiên trì sử dụng, cũng có thể loại bỏ những vết sẹo không quá lớn.
Mặc dù sư phụ Sát Đế cho hắn thẻ đen, nhưng dù sao đó cũng là tiền của sư phụ, hắn không thể luôn dựa vào sư phụ được.
Hơn nữa rất trùng hợp, công ty của Hồng Diệp là kinh doanh mỹ phẩm.
Hoàn toàn có thể sản xuất ra được sản phẩm này, còn có thể bán ra một cách dễ dàng.
"Được rồi, hôm nay dừng ở đây đi!" Lâm Hiên ngáp một cái, nhìn ra bên ngoài, trời đã rạng sáng.
Bị mấy chục chị em gái giày vò cả đêm, Lâm Hiên mặc dù rất cường đại, nhưng cũng cảm thấy có chút mệt mỏi.
Vừa định nghỉ ngơi một chút thì lại nghe thông báo Thầm Ngạo Tuyết lại tới.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.