Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 51: Cảm Giác Sai Trái

Ludens Vu

14/11/2024

Tại tư dinh của Vĩnh gia

Một gã đàn ông đang thấp thỏm, liếc mắt nhìn qua nhìn lại. Bộ dạng dáo dác, lén la lén lút

Hắn chính là người trong đội ngũ kỹ thuật của Vĩnh gia và là một trong số ít những người đã xem qua đoạn video "cấm" kia

Mặc dù đã bị lão gia chủ răn đe. Nhưng với bản tính hiếu kỳ và hám lợi, lúc phân tích đoạn video đó. Hắn đã lén lút sao lưu ra một cái USB khác

Đêm qua, hắn nghe lỏm được có hai bên đã ra giá vô cùng hậu hĩnh cho đoạn video này. Không bỏ lỡ cơ hội, hắn nhanh tay đặt sẵn vé một chuyến bay ra nước ngoài, sau đó liên hệ giao dịch với hai bên kia

Lúc này, hắn đang trốn ở trong một góc khuất với các camera:

"Cái giá này vẫn hơi thấp. Các người có thể thêm vào một số không nữa được không ?? Tôi xin đảm bảo, nội dung từ đoạn video này chắc chắn khiến các người chấn kinh tại chỗ"

"Không được !! Phải chuyển khoản đầy đủ trước cho tôi bằng Bitcoin, rồi tôi sẽ gửi nó cho các người" - Hai tay hắn run rẩy gõ chữ trên bàn phím điện thoại

Sau khoảng độ 10 phút mặc cả. Cuối cùng, ví Bitcoin của hắn đã hiện lên con số mà hắn yêu cầu

"Mỗi bên 50 Bicoin cho một đoạn video. Khặc khặc !!" - Hắn vô cùng kích động khi nhìn vào số Bitcoin từ ví điện tử của mình

Nhưng hắn vẫn cố gắng trấn tỉnh bản thân mình. Gửi tiếp một đoạn tin nhắn cho cả hai bên:

"Tôi đã nhận được tiền. Khoảng ba .. không, khoảng một ngày nữa sau khi đã an toàn, tôi sẽ gửi ngay cho các người"

"Yên tâm đi, đây là bằng chứng" - Hắn chụp ảnh màn hình đoạn video mà hắn đang giữ

Đúng vào lúc này, cái bộ đàm hắn đeo trên ngực bỗng phát ra âm thanh:

"Xẹt..xẹt..alo ??"

Hắn giật thót tim, vội vã nhấn nút trả lời:

"V..v..vâng !! Là tôi đây"

"Mày chết đi đâu rồi"

"À ?? Tôi bị đ..đau bụng ạ. Đợi một lat tôi sẽ đến ngay đây"

"Hôm nay đến lượt mày rà soát dữ liệu đấy. Đến đây ngay đi"

Hai mắt hắn sáng lên. Đây chính là cơ hội bằng vàng của hắn để bỏ chạy

"Được !! Tôi đến ngay đây"

Hắn cố gắng kiềm nén sự kích động, hít thở thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Bước thong thả xuống bãi giữ xe

Có vẻ thần may mắn đang mỉm cười với hắn, cả một đường thuận lợi không một ai để ý đến hắn ta cả

Khoảnh khắc hắn bước lên xe, lái ra khỏi tư dinh Vĩnh gia. Tảng đá lớn trong lòng hắn cuối cùng cũng được thả xuống

Dĩ nhiên hắn sẽ không đi "rà soát dữ liệu" ở trụ sở rồi, mà lái thẳng một mạch đến sân bay

...

Quay trở lại trang viên Lãnh gia

Khác với lần trước đến đây, Huy Vũ không còn bị ngăn lại ở trước cổng nữa. Anh đậu xe trước cổng toà lâu đài màu trắng, lấy điện thoại ra nhắn tin cho Lãnh Tuyết Ly

- Huy Vũ: Anh đến rồi đây

- Lãnh Tuyết Ly:

Huy Vũ mở cửa bước xuống xe. Trong lòng anh có chút hồi hộp khi hồi tưởng lại buổi đi chơi với Tuyết Ly đêm qua, điên cuồng tự nhắc nhở bản thân:

"Chăc chắn là do mình uống hơi quá nhiều mà thôi. Sau này nhất quyết không quá chén nữa"

Khoảng chừng năm phút sau, Huy Vũ đã nhìn thấy một thân ảnh xinh đẹp trong tà áo dài màu xanh da trời. Đang bước nhanh đến đây

"Anh rể !!" - Lãnh Tuyết Ly vẫy vẫy tay, gương mặt nở một nụ cười tỏa nắng

Chợt, bước chân của cô bé khựng lại. Hai mắt trừng lớn, trong đôi mắt long lanh như lấp lóe hai hình trái tim

"Em sao vậy ??" - Huy Vũ nghiêng đầu khó hiểu

"A..anh.. E hèm .. anh rể !! Nhìn anh rể khác quá nha" - Gò má Lãnh Tuyết Ly đỏ ửng

"Vậy à ?? Chắc là do em nhìn nhầm thôi" - Huy Vũ cười tủm tỉm

Đôi mắt xinh xắn của Lãnh Tuyết Ly đảo qua đảo lại, dò xét Huy Vũ từ trên xuống dưới

"Chuyện gì thế này ?? Tại sao anh yêu của mình lại trông có vẻ đẹp trai hơn rất nhiều. Bộ suit màu kem nhạt này cũng rất hợp với anh ấy nữa"

"Chúng ta mới gặp nhau hôm qua cơ mà ?? Sao anh ấy lại có thể thay đổi nhanh đến như vậy ??"

"Tức quá, biết thế lúc nãy mình cũng mặc màu kem luôn" - Hô hấp của cô bé ngày một gấp gáp hơn. Cố gắng kiềm chế để không làm ra những hành động thất thố



Nhìn bộ dạng si ngốc của Lãnh Tuyết Ly, Huy Vũ khẽ cười đắc ý. Xem ra đúng như Vượng Tài đã nói, chỉ có người khác mới có thể nhìn ra sự thay đổi của bản thân mình (Vượng Tài: X_X)

"Nào em lên xe đi. Đói bụng rồi đúng không ??" - Huy Vũ vừa cười nói, vừa mở cửa xe cho cô bé

"Dạ ?? A ..a .. vâng ạ. Chúng ta đi ăn thôi ạ" - Lãnh Tuyết Ly giật thót, lắp bắp trả lời. Nhanh chóng bước lên xe

"Sầm"

"Em muốn ăn gì nào ??" - Huy Vũ đóng cửa xe, sau đó hỏi thăm

"Để em xem nào. Em muốn đi ăn món tây nha, thịt bò đi ạ" - Cô bé nhí nhảnh trả lời

"OK. Chúng ta đi thôi. Ồ, em đang đeo sợi dây chuyền đó hả" - Huy Vũ hơi ngạc nhiên

"Vâng ạ !! Sợi dây anh tặng cho em đúng gu của em luôn. Phối với style quần áo nào cũng rất hợp nha"

"Hơn nữa, sau chuyện đêm hôm qua. Em đã coi nó như một tấm bùa hộ mệnh vậy" - Lãnh Tuyết Ly vừa trả lời, vừa đưa tay mân mê mặt dây chuyền

Ánh mắt cô bé nhìn Huy Vũ đầy mê ly

"!!!"

Cả cơ thể Huy Vũ lập tức rùng mình, trái tim lại nhói lên cực mạnh

| Cái cảm giác kỳ lạ này là sao chứ ?? Rõ ràng ban nãy khi ở ngoài vườn, mình nói chuyện với em ấy rất bình thường kia mà ?? |

| Khốn kiếp thật, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra chứ ?? Chẳng lẽ ham muốn của mình khó kiểm soát đến như vậy sao ?? |

Nghe được những tiếng lòng đó, Lãnh Tuyết Ly khẽ cười nhạt trong lòng. Cất giọng nũng nịu:

"Mình đi thôi anh. Em đói lắm rồi"

"À ừm" - Huy Vũ cố gắng trấn tĩnh bản thân, nổ máy lái xe rời khỏi trang viên Lãnh gia

...

Chiếc G63 vừa ra khỏi cổng

"Cạch" - Lãnh Tuyết Ly lập tức nhấc đồ gạc tay giữa hai người lên, xích sát lại gần với Huy Vũ hết mức có thể

Đôi tay nhỏ nhắn và tinh xảo như được tháo xích, âu yếm sờ soạng cơ thể rắn chắc bên cạnh

"Anh à, hôm qua mấy giờ anh về tới nhà vậy ??" - Lãnh Tuyết Ly cất giọng ôn nhu như đang hỏi thăm người tình

Cả người Huy Vũ nổi đầy da gà trước sự động chạm và giọng nói này của cô bé. Anh khẽ cắn lưỡi để lấy lại bình tĩnh

"H..hôm qua ấy hả ?? Ừm vừa đưa em về tới nhà là anh chạy thẳng về luôn. Chắc khoảng độ 12 giờ thì phải”

“Ủa lạ vậy ta ?? Sáng nay, chị Băng có gọi cho em hỏi sao nghe người hầu nói đêm qua anh không về nhà á ??” - Lãnh Tuyết Ly lập tức cau mày

“H..hả ?? Làm sao có chuyện đó được !! Chắc lúc anh về là họ ngủ rồi nên không biết đấy thôi” - Huy Vũ ấp a ấp úng. Trong lòng lại bắt đầu nghĩ bâng quơ

| Vãi chưởng thật. Sao Thiên Băng lại gọi cho Tuyết Ly để hỏi thăm chứ ?? Hố chết mình rồi !! |

| Nguyên một đêm qua mình chẳng ngủ được tẹo nào. Tùm lum thứ xảy ra |

“Quả nhiên” - Lãnh Tuyết Ly khẽ nhếch môi đầy kiêu ngạo

Thực ra Lãnh Thiên Băng không hề gọi hỏi thăm tình hình, chính Lãnh Tuyết Ly đã gài Huy Vũ lọt hố. Dù sao, những suy nghĩ của anh cũng chỉ như một cuốn sách mở đối với cô bé

“Anh đói quá. Chúng ta sắp tới rồi, em ráng đợi chút nha” - Huy Vũ lập tức thay đổi chủ đề

“Dạ vâng” - Lãnh Tuyết Ly cười tủm tỉm

| Phù !! May quá, em ấy không hỏi quá nhiều. Đâu thể nói lý do mình đi cả đêm không về là đi giết người chứ |

| Cơ mà không biết bọn chúng đã phát hiện ra chưa. Tối qua mình đã cải trang thành tình nhân của Phong Liệt Minh mà ra tay, coi như giúp Tuyết Ly trả trước một phần ân oán |

| Haha !! Thằng bán nam bán nữ đó mà mất đi nhân tình, chắc sẽ đau khổ lắm đây |

“…”

“Anh yêu đã vì em mà vất vả cả đêm qua sao ?? Hihi !!” - Trong lòng cô bé cực độ vui sướng, ánh mắt nhìn Huy Vũ tràn đầy tình cảm

Đầu não của Lãnh Tuyết Ly bắt đầu âm thầm tính toán, lên kế hoạch từng chút một:

"Anh yêu đã vất vả rất nhiều rồi. Mình không thể để anh ấy làm hết tất cả mọi thứ được"

"Nếu muốn giành lấy thứ gì, bắt buộc phải bỏ ra công sức kia mà"

...

Chừng 20 phút sau, Huy Vũ đã lái xe đến một nhà hàng cao cấp có vẻ ngoài mang phong cách châu Âu

Bảng hiệu "Mexam Restaurant" trông vô cùng hào nhoáng

"Chúng ta đến rồi" - Huy Vũ cười nói, mở cửa xe cho Lãnh Tuyết Ly



"Nhà hàng này nhìn đẹp thật nha. Không biết tay nghề của họ có bằng với đầu bếp của chúng ta không" - Vừa bước xuống xe, Lãnh Tuyết Ly đã lập tức dựa sát rạt vào người Huy Vũ

"Em yên tâm đi, chắc chắn không làm em thất vọng đâu. Chúng ta vào thôi" - Huy Vũ cũng choàng tay ôm lấy cô bé

Cả hai vừa cười nói vui vẻ, vừa bước vào nhà hàng

Nội thất trong nhà hàng này thuần một màu trắng, xung quanh các bức tường được treo đầy các tác phẩm hội họa

Ngoài ra còn có ảnh chụp lưu niệm của vài người nổi tiếng đến ăn tại nhà hàng này

"Xin chào, rất hân hạnh được đón tiếp quý khách ạ" - Một nam tiếp tân bước tới tiếp đón hai người

"Xin chào, chúng tôi đi hai người"

"Vâng ạ, hiện tại nhà hàng chúng tôi vẫn còn một phòng Vip. Không biết .."

Còn chưa đợi nhân viên giới thiệu xong và Huy Vũ kịp phản ứng, Lãnh Tuyết Ly lại chen vào:

"Cho chúng tôi phòng riêng đó. Cảm ơn"

"À vâng ạ. Xin mời đi theo tôi" - Nam tiếp tân nở nụ cười tươi, sau đó làm động tác mời

Nhìn vào biểu cảm ngạc nhiên của Huy Vũ, Lãnh Tuyết Ly nở nụ cười tinh nghịch

"Mình đi thôi anh, em đói rồi. Muar" - Cô bé hôn lên mép môi của Huy Vũ một cái

"Ực !! Đúng vậy, đ..đi thôi" - Huy Vũ cố gắng giữ bình tĩnh trước những cảm xúc sai trái này

Nam tiếp tân dẫn hai người vào một phòng bao rất cao cấp, không gian ấm cúng có view nhìn ra những ngọn đồi thơ mộng

Đương nhiên Lãnh Tuyết Ly không thèm bận tâm đến những việc đó, cô bé đẩy Huy Vũ ngồi vào góc trong

"Cho chúng tôi hai set menu Vip nhất. Cứ như vậy đi" - Lãnh Tuyết Ly gọi đồ ăn như muốn đuổi nhân viên phục vụ đi càng sớm càng tốt

"Vâng ạ, xin quý khách chờ trong giây lát”

-Cạch-

...

Cánh cửa vừa được đóng lại, Lãnh Tuyết Ly ngay lập tức hiện nguyên hình:

"Anh ơi, anh thấy bộ áo dài này có hợp với em không ạ ??"

"Ừm, em đẹp lắm" - Huy Vũ vẫn đang cố gắng giữ vững lý trí, trái tim đang ngày càng đau nhói hơn

| Bình tĩnh nào, đây là Tuyết Ly. Em gái ngây thơ và trong sáng của mày đấy |

| Kugh !! Em ấy thơm quá. Vừa mềm mại, vừa thơm thế này ai mà chịu cho nổi đây |

Lãnh Tuyết Ly lén nở một nụ cười gian xảo, cô bé cảm thấy mình đã sắp thành công rồi:

"Em đã sờ anh rất nhiều rồi. Giờ thì cũng nên tới lượt anh dê em thôi nhỉ ?? Khanh...khách"

Thế là trong lúc trò chuyện với nhau. Lãnh Tuyết Ly "vô ý" đặt cánh tay của Huy Vũ lên đùi mình

Huy Vũ hơi rùng mình một cái nhưng cũng không thu tay lại. Tiếp tục nói chuyện với cô bé như không có gì xảy ra

"Anh ơi, em sắp kết hôn rồi. Sau này chúng ta chắc sẽ ít gặp nhau hơn đó" - Lãnh Tuyết Ly nở một nụ cười ủy khuất, nhưng thực ra cô bé đang cảm nhận bàn tay của Huy Vũ trên đùi mình

"Em yên chí đi. Chỉ cần em gọi anh sẽ lập tức có mặt" - Huy Vũ trả lời nghiêm túc

| Hôn lễ của em chắc chắn sẽ không diễn ra |

| Kiếp này, lũ lòng lang dạ sói đó đừng hòng mơ tưởng |

"Hihi !! Em biết là anh tốt với em nhất mà️" - Lãnh Tuyết Ly vùi đầu vào lồng ngực săn chắc, điên cuồng hít lấy hít để

Bàn tay không đứng đắn của Huy Vũ cũng không còn nhịn được nữa, bóp thật mạnh vào đùi của cô bé

Lãnh Tuyết Ly sướng run người. Tuy nhiên vẫn cố gắng biểu cảm như bình thường, như vậy mới có thể tiến càng xa hơn được



Hôm nay sinh nhật ta nên bom 3 chap tặng các đh nhá

...

Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~

STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu

Paypal: [email protected]

~ Cảm ơn các đh rất nhiều ~

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook