Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Chương 2: Gói Quà Tân Thủ Và Nhiệm Vụ Hàng Ngày

Ludens Vu

11/11/2024

"Ting: Mở ra gói quà Tân Thủ, nhận được: 1 thẻ ngân hàng không thể bị hack hay tra xét, 300 ngàn USD (đã được chuyển khoản vào thẻ này), 1 lần triệu hoán kĩ năng ngẫu nhiên, 1 lần triệu hoán thiên phú ngẫu nhiên, 10 điểm thuộc tính tự do, 50 SC".

"Ting: Kích hoạt nhiệm vụ hàng ngày: Chạy bộ 5km, hít đất 100 cái, gập bụng 100 cái, đu xà đơn 20 phút. Phần thưởng: 3 điểm thuộc tính tự do, 30 SC. Thất bại: Trừ 30 SC”

Quả nhiên là gói quà Tân Thủ, tất cả những thứ này sẽ là tiền vốn đầu tiên để tôi xoay chuyển vận mệnh.

"Vượng Tài, kĩ năng và thiên phú là gì ?? Có phải là mấy thứ chưởng ấn ầm ầm giống trong phim tu tiên không ??" - Tôi nhìn vào bảng Hệ Thống với đôi mắt lấp lánh như sao (Vượng Tài: @@~)

"Chủ nhân thực sự là mơ mộng hão huyền, Vượng Tài cũng không phải là vạn năng làm sao mà đem mấy thứ không hợp thói thường đó ra đây được chứ" - Âm thanh máy móc lại vang lên, không biết có phải tưởng tượng hay không nhưng tôi nghe cứ như nó đang cười vào mặt tôi vậy (O_O")

"Mời chủ nhân lập tức triệu hoán sẽ biết được chúng là gì" - Vượng Tài nhắc nhở.

"Được, lập tức triệu hoán ngẫu nhiên kĩ năng và thiên phú" - Tôi gấp gáp ra lệnh

"Ting: Bắt đầu triệu hoán ngẫu nhiên kĩ năng và thiên phú"

"Ting: Chúc mừng chủ nhân nhận được kĩ năng: Tăng Giá Bán 10%, Giảm Giá Mua 10%"

"Ting: Chúc mừng chủ nhân nhận được thiên phú: Viết Chữ Đẹp"

Từng âm thanh máy móc vang lên trong đầu tôi, thì ra đây là kĩ năng và thiên phú sao. Cứ làm mình mừng hụt được làm tu tiên giả ngự kiếm trên trời, ánh mắt ngạo thị khinh miệt thế gian, haizzz (==")

Vượng Tài như biết được chủ nhân bựa lầy của nó nghĩ gì, nếu có mắt chắc chắn nó sẽ nhìn xuống tên chủ nhân này 1 cách ngạo thị và khinh miệt

"Được rồi, ta đã hiểu kĩ năng và thiên phú. Thế thì SC là gì đây ??"

"Ting: SC là viết tắt của Shopcoin và như tên gọi, là đơn vị tiền tệ để mua vật phẩm thông qua Hệ Thống. Mời chủ nhân xem qua các mặt hàng"

Ngay lập tức, khung Hệ Thống hình chữ nhật biến đổi, trên đó hiển thị ra các mặt hàng cùng với giá tiền đi kèm:

- Bình Xịt Gây Mê 80 SC

- Radar 100 SC

- Angten 100 SC

- Bút Bi 15 SC

- Bản Đồ 45 SC

- Glock 18 300 SC



...

Đắt khiếp !!! Cơ mà thậm chí còn bán hàng nóng thế này rồi lại còn angten với bút bi là chuyện gì ?? Mấy thứ đồ chơi này là phế thải gì

"Ting: Chủ nhân có thể nhấn vào để xem thông tin vật phẩm" - Nhận ra thắc mắc của chủ nhân, Vượng Tài lại lên tiếng nhắc nhở

Làm theo lời nhắc, tôi thử click vào vật phẩm:

- Bút Bi (vật phẩm tiêu hao): Tự động phát thảo bất cứ thứ gì chủ nhân nghĩ tới. Giới hạn dùng: 5 lần

- Angten (vật phẩm vĩnh viễn): Có thể khóa mục tiêu, vị trí của mục tiêu hoàn toàn bị khóa trong tầm mắt của chủ nhân. Giới hạn dùng: Chỉ có thể khóa 1 mục tiêu duy nhất đến khi chủ nhân thu hồi

- Glock 18 (vật phẩm vĩnh viễn): Súng dĩ nhiên không phải cần giải thích dong dài, nhưng có thể thông qua bất cứ cổng an ninh nào mà không hề bị phát hiện. Giới hạn dùng: 20v/băng, tốn 20s để tự nạp lại 1v đạn vào băng

WOW!!! Tôi không nhịn được mà la lớn trong lòng. Quả nhiên là toàn hàng khủng, quả nhiên là hack của hack a

Được rồi, tạm thời cứ để đấy lúc cần sẽ mua và sử dụng thật hợp lí. Bất quá tôi không thể nhịn nỗi mà nhìn vào khẩu Glock 18 kia:

"Cưng sẽ sớm vào tay anh, cưng đợi anh nhé" - Tôi không nhận ra nước dãi đang nhĩu xuống đất từng giọt

"Ting: Xin chủ nhân hãy chăm chỉ thực hiện và hoàn thành các nhiệm vụ, mỗi nhiệm vụ sẽ có các phần thưởng khác nhau. Chúc chủ nhân may mắn"

"Cảm ơn ngươi, Vượng Tài. Ta chắc chắn sẽ không khiến ngươi thất vọng" - Tôi cảm kích nhìn Vượng Tài nói ra

Đọc kĩ vào nhiệm vụ hàng ngày và hồi tưởng lại từng chút những gì mà bản thân tiền kiếp đã trải qua. Lần này đã biết trước nhân quả cộng thêm có Vượng Tài là vũ khí bí mật, tôi tuyệt đối sẽ xoay chuyển thảm kịch của bản thân tôi và ba mẹ

"Cộc cộc cộc ..." - Giữa lúc tôi đang tự khích lệ bản thân, cửa phòng đột nhiên có tiếng gõ

"Cậu chủ, cậu đã dậy chưa ?? Tiểu thư bảo tôi lên đánh thức cậu"

"Tôi dậy rồi, đợi 1 lát" - Tôi vừa trả lời vừa liếc nhìn điện thoại. Đậu Xanh !!! Thế mà đã 7 giờ hơn rồi, không ngờ tìm hiểu công năng của Vượng Tài mà mình lại quên bẵng thời gian

Nhanh chóng chạy như bay vào nhà tắm, vội vã làm vệ sinh cá nhân và tùy tiện mặc vào 1 bộ quần áo chỉnh tề. Bất quá tôi tự nhiên ý thức được 1 chuyện, khuôn mặt cũng trở nên thanh tỉnh:

"Tại sao mình phải xoắn tít thế này ?? Đã quyết tâm thay đổi vận mệnh cơ mà, mặt mũi quần què gì nữa chứ"

Thế là tốc độ của tôi cũng chậm rãi lại, thong thả thay quần áo và chải tóc

Sửa soạn chỉnh chu xong vẻ ngoài, tôi cũng ung dung đi xuống tầng dưới, vào nhà ăn. Ở đó có 1 bàn ăn thịnh soạn, mấy năm nay tôi không hề có dũng khí ngồi ăn trên cái bàn đó nhưng bất quá Lãnh Thiên Băng đâu ???

"Cậu chủ, tiểu thư đã đi trước rồi" - Quản gia đứng sau lưng tôi báo cáo, tuy miệng gọi cậu chủ nhưng tôi có thể nhìn ra trong mắt ông ta không hề có chút tôn trọng nào dành cho tôi



"Được" - Tôi trả lời cho có rồi ung dung ngồi vào bàn ăn đánh chén. Ừm, món bít tết bò A5 này mềm thật, nước sốt cũng cực kì hợp với phần thịt, lại còn cháo bào ngư nữa .. ngoằm ngoằm

"Cậ.. cậu chủ" - Lão quản gia vội vàng dụi mắt, tên phế vật vô dụng này là đang làm cái gì ?? Bị bệnh rồi sao ??

"Chuyện gì ?? Ông cho rằng tôi không thể ngồi vào cái bàn này ăn à ?? Ông có ý kiến ??" - Tôi nhấp 1 ngụm nước chanh, mỉm cười hỏi lão ta

"Không, không, không có chuyện gì đâu, thưa cậu" - Lão quản gia hoảng hồn, lắp bắp trả lời

Trời ơi, đây thực sự là tên chồng phế vật của tiểu thư, ngoài việc nấu ăn dọn dẹp và luồn cúi với mọi người thì mọi thứ còn lại đều vô tích sự đây sao ?? Rõ ràng vẫn là biểu cảm như thường ngày nhưng ông ta đây là làm quản gia của 1 gia tộc lớn, ánh mắt và sắc mặt của người đối diện dĩ nhiên ông để ý rất kĩ. Ánh mắt của tên phế vật này toát ra 10 phần hờ hững và thẳng thắng, thậm chí còn có chút như đang nhìn 1 người chết

"Hừ, vậy sao. Tôi còn tưởng ông không hài lòng với việc tôi ngồi vào bàn ăn uống chứ" - Miệng tôi gặm cái đùi gà Tây, vừa nhẹ nhàng hỏi lại. Hoàn toàn không xem ông ta ra gì

"Không dám, tôi không dám" - Lão quản gia run giọng. Nói gì thì nói dù hắn là phế vật đi nữa nhưng vẫn là chồng của tiểu thư, thân phận và địa vị vẫn là vượt xa bản thân lão

Đã bao nhiêu năm nay quen đối đãi với hắn như phế vật, thực sự là lão quản gia cũng đã quên vị trí của mình rồi

Tôi cũng mặc kệ lão quản gia không nên thân này, dù gì cũng là người sắp chết, không cần quản, tiếp tục đánh chén ngon lành. Ăn uống no nê xong, tôi quyết định hôm nay cũng sẽ không tới công ty gặp nữ nhân kia, trước tiên xem qua bảng chỉ số 1 chút

Không ngờ chỉ số trí tuệ của tôi lại cao như vậy. Khéo léo cao tôi có thể hiểu do tôi có thể tự nhận ra rằng, tay nghề làm bếp của tôi rất tốt, đã từng được chính đầu bếp 3 sao Michellin công nhận. Ngoài ra còn có các kĩ năng lặt vặt khác như xếp giấy, may vá

"Lẽ nào là do những lúc mình kiếm cớ để làm hài lòng Lãnh Thiên Băng cũng được xem là 1 loại trí tuệ hay sao ??" - Tôi thầm nghĩ

"Ting: Hệ thống cập nhật thông tin của chủ nhân 10 phần là minh bạch, mong chủ nhân đừng tự đánh giá thấp bản thân" - Âm thanh máy móc của Vượng Tài vang lên

"Cảm ơn ngươi, ta hiểu rồi" - Tôi cảm kích đáp lại Vượng Tài

Được rồi, não hay tay có tốt cỡ nào đi nữa nhưng sức lực và thể chất yếu cũng là phế vật mà thôi, dĩ nhiên phải tăng đều chỉ số để cân bằng. Tôi lập tức dùng phần thưởng từ gói quà Tân Thủ là 10 điểm thuộc tính tự do, nâng Sức Mạnh lên 10, Thể Chất 12 và Nhanh Nhẹn là 11

"Hình như không có gì thay đổi" - Tôi lẩm bẩm sau khi tự đánh giá cơ thể mình 1 chút

"Ting: Dĩ nhiên chủ nhân sẽ không thấy được rồi. Hệ thống đây là cân bằng chỉ số cơ thể chủ nhân 1 cách hoàn hảo như nó vốn là cơ thể ban đầu của chủ nhân vậy" - Vượng Tài lại nhắc nhở

"Thì ra là vậy, như thế cũng rất tốt" - Tôi gật đầu

Móc chiếc điện thoại trong túi ra, tôi cố gắng giữ bản thân mình thật bình tĩnh, nhắn tin hỏi thăm ba mẹ, cảm xúc trong lòng tôi hiện giờ rất ngổn ngang. Cảnh tượng phải đứng nhìn di ảnh của ba mẹ 1 cách bất lực thực sự là quá kinh khủng, hiện giờ tinh thần của tôi không đủ vững vàng để nghe giọng trực tiếp của họ. Gia đình tôi tuy không giàu có nhưng cũng có chút dư dả, tiệm bánh bao của ba mẹ tôi cũng rất đông khách. Theo ký ức tiền kiếp, sau khi hàng loạt sự kiện xảy ra, ba tôi vì cứu tôi mà chết thê chết thảm, mẹ tôi vốn cơ thể yếu ớt, lại tưởng rằng ba và tôi đã cùng nhau chết trong vụ tại nạn đó mà không chịu nổi đả kích, lên tim mà chết

Nhìn những dòng tin nhắn dịu dàng của mẹ và những lời dặn dò nghiêm khắc của ba, tôi suýt rơi nước mắt nhưng vẫn cố kiềm nén. Ba mẹ yên tâm, kiếp này dù có chết con cũng bảo vệ cho 2 người chu toàn

Tôi lắc lắc đầu để trấn tĩnh bản thân, bắt đầu chuẩn bị thực hiện ngay nhiệm vụ hàng ngày. Vốn là 1 tên lười tập thể dục, những bài tập này nhìn qua có vẻ rất đơn giản nhưng lại là 1 thách thức lớn đối với tôi và đương nhiên tôi sẽ không sử dụng phòng gym trong biệt thự, đồ đạc của cô vợ bá đạo kia tôi cũng lười động vào

...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook