Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 31: Lén Lút
Ludens Vu
14/11/2024
Trong văn phòng tổng giám đốc của tập đoàn Thời Đại
Một gã đàn ông trẻ tuổi đang yên vị trên chiếc ghế giám đốc. Còn vị nữ tổng tài bá đạo và băng lãnh thì đang quỳ gối trước mặt hắn trông vô cùng thấp kém
Cả hai đều không có một mảnh vải che thân, hoàn toàn trần truồng
"Sụp..Slurrpp..Sụp" - Những âm thanh bú mút phóng đãng vang vọng khắp văn phòng
Lãnh Thiên Băng đang quỳ gối trên nền đất, đôi môi anh đào của cô đang tận tình hầu hạ thanh nhục côn đã trù dập mình liên tục cả buổi trưa. Huyệt động đỏ hỏn bên dưới vẫn đang không ngừng rỉ ra hỗn hợp dâm dịch đặc quánh màu trắng đục
“Em yêu, mở quà ra đi. Anh mong là em sẽ thích” - Tôi cầm lấy hộp quà đưa cho Thiên Băng
“Ưm … chỉ cần là anh tặng, em sẽ đều thích” - Lãnh Thiên Băng nhả thanh hung khí ra đánh lưỡi dọc chiều dài của nó một cái. Đưa tay nhận lấy hộp quà
Cô ngồi vào lòng Huy Vũ, mở giấy gói quà ra một cách cẩn thận
Dưới lớp giấy gói là một hộp nhẫn cũng màu bạc trắng. Có thiết kế khá đơn giản với hàng chữ Cartier trên nắp hộp
Cô chầm chậm mở chiếc hộp ra
Bên trong là một chiếc nhẫn được chế tác hết sức tinh xảo từ vàng trắng. Dọc theo mặt nhẫn được đính các viên đá quý màu xanh biển
“Em yêu, em thích nó chứ ??” - Tôi hồi hộp hỏi cô ấy trong khi đang chơi đùa với cặp nhũ hoa săn cứng
Đôi mắt đẹp của Lãnh Thiên Băng ửng đỏ, khoé mi đã hơi ươn ướt:
“Anh ơi !! Em thích lắm ạ” - Cô lập tức xoay người lại ôm chầm lấy Huy Vũ
Lãnh Thiên Băng không thèm quan tâm chiếc nhẫn này giá bao nhiêu. Chỉ cần là món quà mà người đàn ông cô yêu nhất tặng thì nó chính là vô giá
“Em thích là tốt rồi. Đây, để anh đeo cho em”
Tôi nhận lại chiếc nhẫn, chầm chậm đeo vào ngón tay của Thiên Băng
“Hợp với em lắm đó” - Tôi cảm thán khi ngắm nhìn viên đá quý màu xanh lấp lánh trên bàn tay tinh xảo của cô ấy
Lãnh Thiên Băng gật đầu, môi nở nụ cười rạng rỡ
"Nào chúng ta đi ăn trưa thôi. Anh có vài chuyện quan trọng muốn nói với em" - Tôi đét mạnh vào cặp mông cô ấy một phát
"Vâng !!" - Lãnh Thiên Băng cười dâm, liếm mặt Huy Vũ vài cái rồi đứng dậy
Hai người cùng nhau mặc lại quần áo. Lãnh Thiên Băng kéo quần chíp lên, không hề quan tâm huyệt động đang đầy ắp tinh dịch
...
"Băng tỷ, chị đi dùng bữa với anh Vũ ạ ??" - Thanh Ngọc đứng lên khi nhìn thấy hai vợ chồng họ bước ra
Cô cũng rất tò mò, không biết hai người đã làm gì trong đó suốt gần 3 tiếng đồng hồ
"Ừm, hôm nay anh chị có chút việc riêng nên không dùng bữa cùng em được. Hẹn em dịp khác nhé" - Lãnh Thiên Băng đang đeo bám vào Huy Vũ như một con Koala, mỉm cười trả lời
"Đâu có gì đâu ạ, với lại em cũng đã ăn rồi. Chúc anh chị dùng bữa ngon miệng và tình cảm nha" - Thanh Ngọc che miệng cười trêu chọc
Lãnh Thiên Băng đưa bó hoa cho Thanh Ngọc căn dặn:
"Em giúp chị cắm bó hoa này thật cẩn thận rồi đặt trong văn phòng chị nhé ??"
"Vâng ạ !! Chị cứ để đó cho em"
"Được rồi, vậy anh chị đi đây"
Tôi cũng gật đầu chào tạm biệt Thanh Ngọc. Sau đó cùng Thiên Băng bước vào thang máy
"Ứm .. anh hư quá đi à" - Lãnh Thiên Băng liếc xéo Huy Vũ, cất giọng nũng nịu
"Ngoan, để yên anh khám cái lỗ này chút nào" - Tôi nháy mắt. Thọt tay vào quần ngoáy ngoáy lỗ hậu của cô ấy
"Ưm em thích lắm .. mạnh hơn nữa đi anh" - Lãnh Thiên Băng oằn mình tận hưởng. Cảm nhận ngón tay của chồng đang khều móc sâu vào bên trong
Trước khi bước ra khỏi thang máy. Tôi đút hai ngón tay vừa khám phá huyệt động thứ 2 của Thiên Băng vào miệng nhấm nháp ngon lành
Lãnh Thiên Băng cười lớn khi nhìn cảnh đó, vỗ tay khen hay
...
Vẫn như lần trước, hôm nay toàn bộ nhà hàng chỉ có hai chúng tôi
"Anh yêu, có chuyện quan trọng gì vậy" - Vừa ngồi vào chỗ, Lãnh Thiên Băng đã lập tức lên tiếng hỏi
"Nào nào, trông em còn gấp hơn cả anh" - Tôi ngắt mũi cô ấy một cái
"Hừ, chuyện quan trọng của anh cũng chính là của em" - Lãnh Thiên Băng hừ một tiếng rồi rúc vào lòng Huy Vũ
| Tạm thời từ từ tìm cách tuồn đống bằng chứng phi pháp của Vĩnh Đạt Thành cho bên phía Hàn gia sau |
| Nghe nói vì một số tranh chấp mà Hàn gia và Vĩnh gia những năm qua như nước với lửa |
Càng nghe, cô lại càng cảm thấy chồng mình rất khó lường:
"Không hiểu anh ấy đã dùng thủ đoạn khủng khiếp gì để giết người khiến cho Vĩnh gia làm rùa rút đầu. Bây giờ thậm chí còn trộm được những bằng chứng chí mạng như vậy nữa"
"Được rồi em xem cái này đi" - Tôi giao đống bằng chứng của Phong gia ra cho cô ấy
Lãnh Thiên Băng nhận lấy một tập tài liệu khá dày, cô bắt đầu đọc rất chăm chú
Trên đó có ghi rõ ràng ngày, giờ và thông tin địa điểm
"Có lý do gì để anh phải ra tay tàn nhẫn thế này sao ??" - Lãnh Thiên Băng trầm giọng thắc mắc
Dù rất nổi tiếng vì sự bá đạo và lạnh lùng của mình. Nhưng như vậy không có nghĩa là cô không biết phân biệt trắng đen
"Phong gia đã sắp trở thành sui gia với gia đình bọn em rồi. Nếu chỉ vì chuyện kiếm lợi nhuận mà gây khó dễ áp bức họ thì thật không phải" - Cô nói tiếp
| Quả nhiên là em, tốt lắm |
| Em luôn suy xét kĩ càng mọi thứ trước khi ra tay | - Tôi nhìn Thiên Băng với ánh mắt khâm phục, sau đó lên tiếng:
"Những thông tin trên này vẫn chưa diễn ra đâu. Em giao cho người giỏi đi thu thập bằng chứng là được"
"Chuyện này có liên quan trực tiếp đến tương lai của Tuyết Ly. Em phải tin anh"
Lãnh Thiên Băng dĩ nhiên hoàn toàn tin tưởng vào quyết định của Huy Vũ, cô lập tức rút điện thoại ra bắt đầu gửi thông tin cho cấp dưới
Lúc này phục vụ viên cũng đã bê các món ăn lên sau đó lập tức rời khỏi
Chưa vội ăn ngay, tôi đưa cho Thiên Băng tấm thiệp mời tôi nhận được từ Hàn Mộng Nhu lúc sáng
"Tối mai là lễ mừng thọ của gia chủ Hàn Lĩnh của Hàn gia. Cô ấy định đích thân đến đây trao tận tay cho em nhưng nhân lúc gặp anh đã đưa cho anh luôn"
Lãnh Thiên Băng nhận lấy tấm thiệp mời. Bất quá cô vẫn hỏi dò:
"Anh gặp được cô ta ở đâu ??"
"Sáng nay anh có ghé tiệm trà Hàn Thu để chữa lành đôi chút. Tình cờ gặp được cô ấy" - Tôi mỉm cười, giải thích mọi chuyện
Lãnh Thiên Băng lắng nghe rất chăm chú, cô và Hàn Mộng Nhu cũng khá thân thiết. Mặc cho vẻ ngoài lương thiện và ấm áp nhưng thật sâu bên trong thâm tâm, Hàn Mộng Nhu lại vô cùng tâm cơ và sắc sảo
"Xem ra cô ta đã có hứng thú với anh ấy rồi" - Lãnh Thiên Băng cười nhạt. Trong lòng có chút ghen tuông
"Chuyện là như vậy đó" - Tôi không biết mình đã ba hoa được bao nhiêu phút
"Ừm thì ra là vậy. Anh nói đúng, tối mai sẽ là lần đầu tiên vợ chồng chúng ta công khai xuất hiện trước giới hào môn" - Lãnh Thiên Băng cũng rất mong chờ
"Chúng ta ăn thôi. Anh cũng đói rồi" - Tôi véo má Thiên Băng vài cái rồi cầm muỗng nĩa lên. Bắt đầu đánh chén
Vừa mới "hoạt động mạnh" khá lâu nên cả hai người ăn rất ngon lành
Dĩ nhiên không thiếu những hành động ám muội với nhau
…
"Anh yêu, chiều nay em sẽ về sớm với anh. Phải ngoan ngoãn chờ em đi đấy" - Lãnh Thiên Băng thì thầm vào tai chồng, tay bóp bóp vào nhục côn bên dưới
"Được rồi. Vậy bây giờ anh sẽ về nhà liền để ngồi đợi luôn" - Tôi mỉm cười trả lời
"Em sẽ xong nhanh thôi. Ưm !!"
Cả hai lại thưởng thức cháo lưỡi thật lâu, sau đó mới lưu luyến tách rời nhau ra
...
"Sầm" - Về tới văn phòng, Lãnh Thiên Băng bước nhanh đến gian phòng ngủ
Trên chiếc ga giường ngủ màu trắng tinh, có một vệt máu màu đỏ thẫm
Cô lập tức tháo chiếc ga giường ra, dùng kéo cắt xung quanh vùng đỏ thẩm ấy hết sức cẩn thận. Hoàn thành xong xuôi, Lãnh Thiên Băng gật đầu hài lòng khi nhìn miếng vải nhỏ được cắt tỉ mỉ trên tay
Tiếp sau đó cô lại tiến tới chiếc đồng hồ để bàn đối diện giường ngủ, lấy ra một cái camera nhỏ xíu
Cái camera này được lắp ở đây đã rất lâu. Mục đích ban đầu là do lo xa sẽ có người xâm nhập vào phòng ngủ của mình, hôm nay nó lại phát huy diệu dụng
"Hihi .. ahahaha !!" - Lãnh Thiên Băng nở nụ cười gằn. Sau đó cô quay trở lại văn phòng. Khóa cửa, kết nối camera vào laptop trên bàn làm việc
"Ớ..ớ..ha..m..ạnh.mạnh nữa lên anh ơi !! Ứm..đâm chết e..em luôn đi á..hơ"
Màn hình laptop hiện lên hình ảnh lúc giữa trưa. Trên chiếc giường ngủ có một đôi nam nữ trần truồng đang làm tình cực độ phóng túng
Lãnh Thiên Băng đeo tai nghe, ngồi vào bàn làm việc. Xem "phim 18+" của chính mình
Nhìn biểu cảm hưởng thụ dâm đãng đến cực hạn và nghe những âm thanh rên rỉ ỷ ôi của mình trong video. Môi cô nhếch lên một nụ cười đầy thích thú
Ở những đoạn cao trào, khi Huy Vũ bơm tinh dịch vào tận sâu bên trong. Lãnh Thiên Băng khẽ rùng mình vì quá kích thích, cô có thể cảm nhận được chúng vẫn còn rất nhiều trong tử cung của mình
Tâm trạng cô bây giờ không có chút hứng thú làm việc nào. Cô quyết định ngồi xem "phim" cho đến giờ tan làm
...
Tinh thần tôi vẫn còn đang mê mang. Vẫn chưa thể tin nổi chuyện lúc trưa là sự thật
Biểu cảm gương mặt và tiếng rên rỉ thoả mãn của Thiên Băng vẫn còn như in trong tâm trí tôi
"Về nhà đợi cô ấy thôi. Giờ ai có gọi tới nữa cũng mặc kệ" - Tôi lập tức đạp ga lái xe thẳng về biệt thự
"Chào mừng cậu chủ đã trở về" - Một nữ vệ sĩ khom người chào đón tôi
Tôi giao chìa khóa xe cho cô ta, sau đó chạy vào biệt thự
"Chào mừng cậu chủ đã trở về" - Quản gia và các nữ hầu đồng loạt cuối chào
"Quản gia, tối nay tôi và vợ muốn ăn món Pháp" - Tôi không tài nào nấu ăn được khi tâm trạng đang háo hức thế này. Quyết định giao lại cho họ
"Đã rõ, thưa cậu chủ" - Nữ hầu trung niên cúi đầu nhận lệnh
Giao phó công việc xong, tôi chạy về phòng riêng tắm rửa thật kĩ
"Chắc chắn hôm nay chúng ta sẽ ngủ cùng nhau rồi. Mình luôn muốn được ngủ trong phòng của Thiên Băng" - Tôi cười thầm trong lòng
Tắm táp xong xuôi và thay vào một bộ quần áo thoải mái, tôi bước xuống bếp để quan sát các nữ hầu đang làm việc
Khoảng gần 2 tiếng sau, tôi nghe có tiếng mở cổng trước biệt thự
"Anh yêu !! Em về rồi đây" - Lãnh Thiên Băng gọi to. Giọng nói có phần vội vã
Tôi lập tức chạy như bay ra đón cô ấy. Chợt, tôi nhìn thấy có hai nữ vệ sĩ đang bê vào vài bình rượu kì lạ
| Rượu á ?? Chết rồi, tửu lượng của mình rất kém. Lỡ uống nhiều quá thì làm sao tối nay hành sự được đây | - Tôi tự thì thầm trong lòng
Huy Vũ quá chú tâm vào mấy bình rượu. Anh không hề để ý gương mặt Lãnh Thiên Băng đang lén nở một nụ cười vô cùng gian xảo và đĩ thỏa
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Một gã đàn ông trẻ tuổi đang yên vị trên chiếc ghế giám đốc. Còn vị nữ tổng tài bá đạo và băng lãnh thì đang quỳ gối trước mặt hắn trông vô cùng thấp kém
Cả hai đều không có một mảnh vải che thân, hoàn toàn trần truồng
"Sụp..Slurrpp..Sụp" - Những âm thanh bú mút phóng đãng vang vọng khắp văn phòng
Lãnh Thiên Băng đang quỳ gối trên nền đất, đôi môi anh đào của cô đang tận tình hầu hạ thanh nhục côn đã trù dập mình liên tục cả buổi trưa. Huyệt động đỏ hỏn bên dưới vẫn đang không ngừng rỉ ra hỗn hợp dâm dịch đặc quánh màu trắng đục
“Em yêu, mở quà ra đi. Anh mong là em sẽ thích” - Tôi cầm lấy hộp quà đưa cho Thiên Băng
“Ưm … chỉ cần là anh tặng, em sẽ đều thích” - Lãnh Thiên Băng nhả thanh hung khí ra đánh lưỡi dọc chiều dài của nó một cái. Đưa tay nhận lấy hộp quà
Cô ngồi vào lòng Huy Vũ, mở giấy gói quà ra một cách cẩn thận
Dưới lớp giấy gói là một hộp nhẫn cũng màu bạc trắng. Có thiết kế khá đơn giản với hàng chữ Cartier trên nắp hộp
Cô chầm chậm mở chiếc hộp ra
Bên trong là một chiếc nhẫn được chế tác hết sức tinh xảo từ vàng trắng. Dọc theo mặt nhẫn được đính các viên đá quý màu xanh biển
“Em yêu, em thích nó chứ ??” - Tôi hồi hộp hỏi cô ấy trong khi đang chơi đùa với cặp nhũ hoa săn cứng
Đôi mắt đẹp của Lãnh Thiên Băng ửng đỏ, khoé mi đã hơi ươn ướt:
“Anh ơi !! Em thích lắm ạ” - Cô lập tức xoay người lại ôm chầm lấy Huy Vũ
Lãnh Thiên Băng không thèm quan tâm chiếc nhẫn này giá bao nhiêu. Chỉ cần là món quà mà người đàn ông cô yêu nhất tặng thì nó chính là vô giá
“Em thích là tốt rồi. Đây, để anh đeo cho em”
Tôi nhận lại chiếc nhẫn, chầm chậm đeo vào ngón tay của Thiên Băng
“Hợp với em lắm đó” - Tôi cảm thán khi ngắm nhìn viên đá quý màu xanh lấp lánh trên bàn tay tinh xảo của cô ấy
Lãnh Thiên Băng gật đầu, môi nở nụ cười rạng rỡ
"Nào chúng ta đi ăn trưa thôi. Anh có vài chuyện quan trọng muốn nói với em" - Tôi đét mạnh vào cặp mông cô ấy một phát
"Vâng !!" - Lãnh Thiên Băng cười dâm, liếm mặt Huy Vũ vài cái rồi đứng dậy
Hai người cùng nhau mặc lại quần áo. Lãnh Thiên Băng kéo quần chíp lên, không hề quan tâm huyệt động đang đầy ắp tinh dịch
...
"Băng tỷ, chị đi dùng bữa với anh Vũ ạ ??" - Thanh Ngọc đứng lên khi nhìn thấy hai vợ chồng họ bước ra
Cô cũng rất tò mò, không biết hai người đã làm gì trong đó suốt gần 3 tiếng đồng hồ
"Ừm, hôm nay anh chị có chút việc riêng nên không dùng bữa cùng em được. Hẹn em dịp khác nhé" - Lãnh Thiên Băng đang đeo bám vào Huy Vũ như một con Koala, mỉm cười trả lời
"Đâu có gì đâu ạ, với lại em cũng đã ăn rồi. Chúc anh chị dùng bữa ngon miệng và tình cảm nha" - Thanh Ngọc che miệng cười trêu chọc
Lãnh Thiên Băng đưa bó hoa cho Thanh Ngọc căn dặn:
"Em giúp chị cắm bó hoa này thật cẩn thận rồi đặt trong văn phòng chị nhé ??"
"Vâng ạ !! Chị cứ để đó cho em"
"Được rồi, vậy anh chị đi đây"
Tôi cũng gật đầu chào tạm biệt Thanh Ngọc. Sau đó cùng Thiên Băng bước vào thang máy
"Ứm .. anh hư quá đi à" - Lãnh Thiên Băng liếc xéo Huy Vũ, cất giọng nũng nịu
"Ngoan, để yên anh khám cái lỗ này chút nào" - Tôi nháy mắt. Thọt tay vào quần ngoáy ngoáy lỗ hậu của cô ấy
"Ưm em thích lắm .. mạnh hơn nữa đi anh" - Lãnh Thiên Băng oằn mình tận hưởng. Cảm nhận ngón tay của chồng đang khều móc sâu vào bên trong
Trước khi bước ra khỏi thang máy. Tôi đút hai ngón tay vừa khám phá huyệt động thứ 2 của Thiên Băng vào miệng nhấm nháp ngon lành
Lãnh Thiên Băng cười lớn khi nhìn cảnh đó, vỗ tay khen hay
...
Vẫn như lần trước, hôm nay toàn bộ nhà hàng chỉ có hai chúng tôi
"Anh yêu, có chuyện quan trọng gì vậy" - Vừa ngồi vào chỗ, Lãnh Thiên Băng đã lập tức lên tiếng hỏi
"Nào nào, trông em còn gấp hơn cả anh" - Tôi ngắt mũi cô ấy một cái
"Hừ, chuyện quan trọng của anh cũng chính là của em" - Lãnh Thiên Băng hừ một tiếng rồi rúc vào lòng Huy Vũ
| Tạm thời từ từ tìm cách tuồn đống bằng chứng phi pháp của Vĩnh Đạt Thành cho bên phía Hàn gia sau |
| Nghe nói vì một số tranh chấp mà Hàn gia và Vĩnh gia những năm qua như nước với lửa |
Càng nghe, cô lại càng cảm thấy chồng mình rất khó lường:
"Không hiểu anh ấy đã dùng thủ đoạn khủng khiếp gì để giết người khiến cho Vĩnh gia làm rùa rút đầu. Bây giờ thậm chí còn trộm được những bằng chứng chí mạng như vậy nữa"
"Được rồi em xem cái này đi" - Tôi giao đống bằng chứng của Phong gia ra cho cô ấy
Lãnh Thiên Băng nhận lấy một tập tài liệu khá dày, cô bắt đầu đọc rất chăm chú
Trên đó có ghi rõ ràng ngày, giờ và thông tin địa điểm
"Có lý do gì để anh phải ra tay tàn nhẫn thế này sao ??" - Lãnh Thiên Băng trầm giọng thắc mắc
Dù rất nổi tiếng vì sự bá đạo và lạnh lùng của mình. Nhưng như vậy không có nghĩa là cô không biết phân biệt trắng đen
"Phong gia đã sắp trở thành sui gia với gia đình bọn em rồi. Nếu chỉ vì chuyện kiếm lợi nhuận mà gây khó dễ áp bức họ thì thật không phải" - Cô nói tiếp
| Quả nhiên là em, tốt lắm |
| Em luôn suy xét kĩ càng mọi thứ trước khi ra tay | - Tôi nhìn Thiên Băng với ánh mắt khâm phục, sau đó lên tiếng:
"Những thông tin trên này vẫn chưa diễn ra đâu. Em giao cho người giỏi đi thu thập bằng chứng là được"
"Chuyện này có liên quan trực tiếp đến tương lai của Tuyết Ly. Em phải tin anh"
Lãnh Thiên Băng dĩ nhiên hoàn toàn tin tưởng vào quyết định của Huy Vũ, cô lập tức rút điện thoại ra bắt đầu gửi thông tin cho cấp dưới
Lúc này phục vụ viên cũng đã bê các món ăn lên sau đó lập tức rời khỏi
Chưa vội ăn ngay, tôi đưa cho Thiên Băng tấm thiệp mời tôi nhận được từ Hàn Mộng Nhu lúc sáng
"Tối mai là lễ mừng thọ của gia chủ Hàn Lĩnh của Hàn gia. Cô ấy định đích thân đến đây trao tận tay cho em nhưng nhân lúc gặp anh đã đưa cho anh luôn"
Lãnh Thiên Băng nhận lấy tấm thiệp mời. Bất quá cô vẫn hỏi dò:
"Anh gặp được cô ta ở đâu ??"
"Sáng nay anh có ghé tiệm trà Hàn Thu để chữa lành đôi chút. Tình cờ gặp được cô ấy" - Tôi mỉm cười, giải thích mọi chuyện
Lãnh Thiên Băng lắng nghe rất chăm chú, cô và Hàn Mộng Nhu cũng khá thân thiết. Mặc cho vẻ ngoài lương thiện và ấm áp nhưng thật sâu bên trong thâm tâm, Hàn Mộng Nhu lại vô cùng tâm cơ và sắc sảo
"Xem ra cô ta đã có hứng thú với anh ấy rồi" - Lãnh Thiên Băng cười nhạt. Trong lòng có chút ghen tuông
"Chuyện là như vậy đó" - Tôi không biết mình đã ba hoa được bao nhiêu phút
"Ừm thì ra là vậy. Anh nói đúng, tối mai sẽ là lần đầu tiên vợ chồng chúng ta công khai xuất hiện trước giới hào môn" - Lãnh Thiên Băng cũng rất mong chờ
"Chúng ta ăn thôi. Anh cũng đói rồi" - Tôi véo má Thiên Băng vài cái rồi cầm muỗng nĩa lên. Bắt đầu đánh chén
Vừa mới "hoạt động mạnh" khá lâu nên cả hai người ăn rất ngon lành
Dĩ nhiên không thiếu những hành động ám muội với nhau
…
"Anh yêu, chiều nay em sẽ về sớm với anh. Phải ngoan ngoãn chờ em đi đấy" - Lãnh Thiên Băng thì thầm vào tai chồng, tay bóp bóp vào nhục côn bên dưới
"Được rồi. Vậy bây giờ anh sẽ về nhà liền để ngồi đợi luôn" - Tôi mỉm cười trả lời
"Em sẽ xong nhanh thôi. Ưm !!"
Cả hai lại thưởng thức cháo lưỡi thật lâu, sau đó mới lưu luyến tách rời nhau ra
...
"Sầm" - Về tới văn phòng, Lãnh Thiên Băng bước nhanh đến gian phòng ngủ
Trên chiếc ga giường ngủ màu trắng tinh, có một vệt máu màu đỏ thẫm
Cô lập tức tháo chiếc ga giường ra, dùng kéo cắt xung quanh vùng đỏ thẩm ấy hết sức cẩn thận. Hoàn thành xong xuôi, Lãnh Thiên Băng gật đầu hài lòng khi nhìn miếng vải nhỏ được cắt tỉ mỉ trên tay
Tiếp sau đó cô lại tiến tới chiếc đồng hồ để bàn đối diện giường ngủ, lấy ra một cái camera nhỏ xíu
Cái camera này được lắp ở đây đã rất lâu. Mục đích ban đầu là do lo xa sẽ có người xâm nhập vào phòng ngủ của mình, hôm nay nó lại phát huy diệu dụng
"Hihi .. ahahaha !!" - Lãnh Thiên Băng nở nụ cười gằn. Sau đó cô quay trở lại văn phòng. Khóa cửa, kết nối camera vào laptop trên bàn làm việc
"Ớ..ớ..ha..m..ạnh.mạnh nữa lên anh ơi !! Ứm..đâm chết e..em luôn đi á..hơ"
Màn hình laptop hiện lên hình ảnh lúc giữa trưa. Trên chiếc giường ngủ có một đôi nam nữ trần truồng đang làm tình cực độ phóng túng
Lãnh Thiên Băng đeo tai nghe, ngồi vào bàn làm việc. Xem "phim 18+" của chính mình
Nhìn biểu cảm hưởng thụ dâm đãng đến cực hạn và nghe những âm thanh rên rỉ ỷ ôi của mình trong video. Môi cô nhếch lên một nụ cười đầy thích thú
Ở những đoạn cao trào, khi Huy Vũ bơm tinh dịch vào tận sâu bên trong. Lãnh Thiên Băng khẽ rùng mình vì quá kích thích, cô có thể cảm nhận được chúng vẫn còn rất nhiều trong tử cung của mình
Tâm trạng cô bây giờ không có chút hứng thú làm việc nào. Cô quyết định ngồi xem "phim" cho đến giờ tan làm
...
Tinh thần tôi vẫn còn đang mê mang. Vẫn chưa thể tin nổi chuyện lúc trưa là sự thật
Biểu cảm gương mặt và tiếng rên rỉ thoả mãn của Thiên Băng vẫn còn như in trong tâm trí tôi
"Về nhà đợi cô ấy thôi. Giờ ai có gọi tới nữa cũng mặc kệ" - Tôi lập tức đạp ga lái xe thẳng về biệt thự
"Chào mừng cậu chủ đã trở về" - Một nữ vệ sĩ khom người chào đón tôi
Tôi giao chìa khóa xe cho cô ta, sau đó chạy vào biệt thự
"Chào mừng cậu chủ đã trở về" - Quản gia và các nữ hầu đồng loạt cuối chào
"Quản gia, tối nay tôi và vợ muốn ăn món Pháp" - Tôi không tài nào nấu ăn được khi tâm trạng đang háo hức thế này. Quyết định giao lại cho họ
"Đã rõ, thưa cậu chủ" - Nữ hầu trung niên cúi đầu nhận lệnh
Giao phó công việc xong, tôi chạy về phòng riêng tắm rửa thật kĩ
"Chắc chắn hôm nay chúng ta sẽ ngủ cùng nhau rồi. Mình luôn muốn được ngủ trong phòng của Thiên Băng" - Tôi cười thầm trong lòng
Tắm táp xong xuôi và thay vào một bộ quần áo thoải mái, tôi bước xuống bếp để quan sát các nữ hầu đang làm việc
Khoảng gần 2 tiếng sau, tôi nghe có tiếng mở cổng trước biệt thự
"Anh yêu !! Em về rồi đây" - Lãnh Thiên Băng gọi to. Giọng nói có phần vội vã
Tôi lập tức chạy như bay ra đón cô ấy. Chợt, tôi nhìn thấy có hai nữ vệ sĩ đang bê vào vài bình rượu kì lạ
| Rượu á ?? Chết rồi, tửu lượng của mình rất kém. Lỡ uống nhiều quá thì làm sao tối nay hành sự được đây | - Tôi tự thì thầm trong lòng
Huy Vũ quá chú tâm vào mấy bình rượu. Anh không hề để ý gương mặt Lãnh Thiên Băng đang lén nở một nụ cười vô cùng gian xảo và đĩ thỏa
...
Cầu donate nha các đh. Các đh có lòng thì ủng hộ ta qua STK hoặc Paypal này nha ^^~
STK: 19036078342027 - Techcombank - Tong Ho Anh Vu
Paypal: [email protected]
~ Tks các đh rất nhiều ~
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.