Báo Thù Là Món Ăn Ngon Nhất Khi Để Nguội
Chương 6: Vợ À, Chúc Em Chơi Bời Sảng Khoái
Ludens Vu
11/11/2024
Tiếng lòng vừa rồi của Huy Vũ thực sự đã khiến nội tâm của Lãnh Thiên Băng chấn động cực mạnh:
"Bộ anh ta quá lậm tiểu thuyết và phim ảnh rồi hay sao ?? Cơ mà mình lại thấy nó hợp lý đến kì lạ"
Tất cả những chuyện đang diễn ra tối nay anh ấy đều dự đoán chính xác, không thể có chuyện Lý Gia Hà và Lãnh Thiên Tâm nói ra kế hoạch của họ cho anh ta được. Chưa kể còn có cái thái độ hờ hững cùng ánh mắt vô cảm kia làm cô cảm thấy vô cùng khó hiểu. Kết hôn với Huy Vũ đã 4 năm, anh ấy lúc nào cũng luồn cúi khép nép với mọi người, ăn nói thì lắp bắp, rõ ràng mới hôm qua vẫn như vậy. Chỉ mới qua 1 ngày mà con người anh ta thay đổi chóng vánh 180 độ
"Vậy tất cả những chuyện này anh ấy đã từng trải qua sao ?? Mình bị biến thành công cụ giải trí cho 10 gã lưu manh, còn Lãnh gia sẽ phá sản nhanh chóng sau việc này ??" - Lãnh Thiên Băng rùng mình, mồ hôi lạnh đổ khắp người
Nếu những thông tin đó là sự thật vậy cũng chẳng thể trách Huy Vũ luôn miệng gọi cô là nữ nhân băng giá, đồ ngu xuẩn trong tiếng lòng của mình được. Chính cô đã làm anh ấy tổn thương quá sâu sắc
Ánh mắt Lãnh Thiên Băng đầy sát khí liếc sang Lý Gia Hà đang đứng lên, trong lòng tràn ngập phẫn nộ:
"Những khúc mắc và sự ghét bỏ của tôi dành cho con tiểu tiện nhân Lãnh Thiên Tâm kia cô đều biết rõ ràng, vậy mà không ngờ cô lại dám hợp tác với nó để tính kế đâm sau lưng tôi, hủy hoại danh tiết của tôi bằng 1 đám lưu manh"
"Nếu 2 kẻ cặn bã các ngươi đã khốn nạn đến thế, vậy thì đêm nay cũng đừng trách tôi"
Nhưng bây giờ không phải lúc để suy nghĩ đến những chuyện này, cô phải chuẩn bị hành động
"Gia Hà, cậu giúp mình tiễn Huy Vũ ra cổng quán bar, mình sẽ gọi chú Hiển tài xế đến ngay" - Lãnh Thiên Băng cất giọng lạnh lùng, nhưng đôi mắt đẹp nhìn Huy Vũ lại tràn đầy vẻ tự trách
Chỉ cần Lý Gia Hà đưa Huy Vũ đi, cô sẽ nhanh chóng đổi toàn bộ chỗ rượu đã bị tẩm thuốc này sang những chai rượu khác
Đến khi ả ta quay lại, màn kịch hay sẽ chính thức bắt đầu
"Được rồi vậy thì anh về trước đây, để anh nấu sẵn cho em 1 bát canh giải rượu" - Tôi đứng dậy trả lời hết sức vui vẻ
| Thế là xong, sau khi mình rời đi thì tất cả phải dựa vào ả tâm cơ này và tiểu tiện nhân kia rồi, sau đêm nay chuyện ly hôn là chắc như đinh đóng cột |
| Nữ nhân băng giá, tôi cũng không rảnh rỗi mà làm canh giải rượu cho cô đâu. Cô cứ thoải mái mà vui vẻ tận hứng cùng 10 tên lưu manh kia đi |
| Ngày mai xem như mình cũng kết thúc cuộc hôn nhân địa ngục này rồi, bắt đầu những tháng ngày tự do tốt đẹp |
"Ừ anh nghĩ cũng hay lắm, có cái nịt mà đòi ly hôn với tôi, cả đời này cũng không có khả năng đó đâu" - Lãnh Thiên Băng liếc xéo
Tôi mở cửa phòng bao chuẩn bị rời đi cùng ả tâm cơ Lý Gia Hà, quay đầu lại nhìn thẳng vào Lãnh Thiên Băng nở nụ cười đầy ẩn ý:
"Vợ yêu, chúc em vui vẻ thật tận hứng"
| Kể ra thì cũng cẩu huyết thật, ả tâm cơ Lý Gia Hà này là 1 kẻ vô cùng hẹp hòi có lòng ghen tị cực cao. Nữ nhân băng giá này không hề đắc tội hay bạc đãi gì ả, ả ta chỉ là ghen ghét với tất cả những người có bối cảnh hơn mình mà thôi, không cam lòng bản thân chỉ là nhân vật phụ. Nữ nhân băng giá này càng đối xử tốt với ả, ả sẽ chỉ càng cảm thấy nữ nhân băng giá này đang lợi dụng ả ta để đánh bóng mặt mũi. Đúng là ả đàn bà điên |
| Nhưng mà nói cho nó ngay thì nữ nhân băng giá cũng có khác gì so với ả tâm cơ này ?? Là 1 kẻ kiêu ngạo mắt cao hơn đầu nhìn đời bằng nửa con mắt, kiếp trước và cả kiếp này mình hết lòng đối đãi với cô ta nhưng đổi lại được gì ?? Chỉ là sự vô tình cùng cái ánh mắt băng lãnh kia |
Nhìn nụ cười và nghe được những tiếng lòng trước khi rời đi của Huy Vũ, lòng Lãnh Thiên Băng cũng không còn dâng lên nộ khí như trước, anh ta nói đúng cô cũng có khác gì so với Lý Gia Hà và Lãnh Thiên Tâm đâu. Hồi tưởng lại những nỗ lực và sự chân thành của Huy Vũ, trong lòng cô tràn đầy hối hận
4 năm trời dài đằng đẵng dành tất cả tình cảm cho cô nhưng đổi lại là sự chán ghét từ cô, là người bình thường sợ rằng đã sớm bỏ đi rồi. Đã thế theo như Huy Vũ nói, kiếp trước sau ngày hôm nay cô còn ép Huy Vũ ly hôn với cô để chạy theo tên Diệp Thần kia mặc cho anh ấy đau khổ van xin. Cho đến lúc cuối cùng vẫn là Huy Vũ, dù cơ thể đã tàn phế nhưng vẫn lưu lạc khắp nơi làm ăn xin xuyên suốt 15 năm chỉ để kiếm tiền lo mồ mả cho cô và gia đình
Lãnh Thiên Băng tự mình ngẫm nghĩ, đặt trường hợp là bản thân cô liệu cô có thể hi sinh cả cuộc đời, làm ăn xin chịu biết bao sự sỉ nhục vì 1 người luôn ra vẻ chán ghét với mình thế hay không ?? Đáp án dĩ nhiên là không thể nào, thà là tự sát còn hơn
Đây mới là người đàn ông toàn tâm toàn ý yêu cô thực sự, đáng tiếc là đời này có lẽ anh ấy đã muốn rời xa cô mãi mãi
Lãnh Thiên Băng nhìn vào cánh cửa đã đóng, thất thần vài giây nhưng thân là 1 nữ tổng tài bá đạo, cô đã xốc lại tinh thần rất nhanh bắt đầu xử lý sự việc trước mắt. Đầu tiên, cô tráo đổi 2 ly rượu và lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho chú Hiển tài xế câu thêm 1 chút thời gian
Tiếp theo cô mở nắp cả 3 chai rượu bị tẩm thuốc đổ ra ngoài, sau đó lại nhanh chóng đánh tráo rượu trái cây trong những cái chai khác vào 3 chai rỗng đó
Các loại rượu trái cây này đều có màu trong suốt, chỉ hơi khác 1 chút khi có ánh sáng chiếu vào nhưng trong ánh đèn mập mờ này của phòng bao rất khó nhìn ra sự khác biệt. Loại của cô có vỏ chai màu tím, của Lý Gia Hà màu lục còn Lãnh Thiên Tâm là vỏ chai màu vàng
Giải quyết xong xuôi tất cả Lãnh Thiên Băng mới kiêu ngạo nhấc ly rượu của mình lên nhấp 1 ngụm, ánh mắt đầy sát khí nhìn thẳng vào cánh cửa kia chờ đợi "bạn thân" của mình
"Cạch" - Cánh cửa phòng bao mở ra, là Lý Gia Hà đã quay lại:
"Băng Băng, mình đã tiễn đồ phế vật đó về rồi. Nào, đêm nay sẽ là 1 đêm khó quên của chúng ta" - Lý Gia Hà tươi cười nhìn Lãnh Thiên Băng, đặt mông ngồi xuống đối diện:
"Nào, chúng ta cạn ly"
Ả ta không chút do dự, nhanh chóng cầm ly rượu của mình lên cạn ly cùng Lãnh Thiên Băng và ngửa đầu uống cạn
Lý Gia Hà tâm cơ sâu gần như không đáy, cô ta luôn lợi dụng mối quan hệ tốt với Lãnh Thiên Băng để kể khổ về hoàn cảnh gia đình, xây dựng hình tượng có vẻ ngoài đáng thương nhưng luôn cố gắng trong công việc được giao. Thế là Lãnh Thiên Băng liên tục trợ giúp kinh tế cho ả ta mà không chút do dự
Bằng vào thủ đoạn như vậy qua nhiều năm với sự chu cấp từ Lãnh Thiên Băng, ả ta đã từ 1 nhân viên vô danh trở thành 1 nữ triệu phú cao cao tại thượng. Chỉ là hiện giờ toàn bộ tiền và tài sản lại đang bị quản lý bởi gia đình ả ta
"Đúng vậy, đêm nay sẽ là 1 kỷ niệm khó quên với chị em chúng ta" - Lãnh Thiên Băng trả lời, đôi mắt nhìn vào cái ly cạn rỗng của Lý Gia Hà
Lãnh Thiên Băng lại nhấp 1 ngụm rượu, nhìn thấy vậy Lý Gia Hà khẽ nhếch môi liền nhắn 1 tin nhắn ra hiệu cho "đối tác" đang ở trong căn phòng bên cạnh
Lãnh Thiên Tâm vừa nhận được tin nhắn thì liền biết đã đến lúc mình xuất hiện. Với tính cách bá đạo cùng sự chán ghét mà bà chị nuôi tổng tài kia dành cho cô, Lãnh Thiên Tâm nắm chắc chỉ cần mình kích thích 1 chút thì ả ta sẽ uống sạch cả 3 chai rượu bị tẩm thuốc
"A chị Băng, chị cũng ở đây à ??" - 1 âm thanh nhu nhược, dịu dàng vang lên
Lãnh Thiên Băng nghe được âm thanh nhu nhược giả tạo này thì ngay lập tức nhận ra tiểu tiện nhân Lãnh Thiên Tâm kia đã đến, bình thường cô sẽ không nhịn nổi mà quát đuổi đi. Lần này cô cũng sẽ làm y hệt như vậy để tránh làm bại lộ. Dù sao da mặt tiểu tiện nhân này rất dày lại còn đang mong ngóng kịch hay mà bản thân dày công tính kế, sẽ không dễ dàng rời đi như vậy:
"Lãnh Thiên Tâm, ngươi đây là không nghe thủng những gì ta đã nói sao ?? Bộ tai ngươi là tai trâu à ?? Ta đã nói ta không muốn nhìn thấy ngươi xuất hiện trước mặt ta, cút"
Lãnh Thiên Tâm lập tức bày ra bộ dạng tội nghiệp, cúi đầu lí nhí với Lãnh Thiên Băng:
"Chị Băng ... là Thiên Tâm sai rồi. Em chỉ muốn bồi rượu, cùng uống với chị thôi mà"
Đây chính là bộ dạng thường ngày của Lãnh Thiên Tâm. Cô ta luôn ra vẻ yếu đuối tội nghiệp này với tất cả mọi người, cộng thêm thân hình nhỏ nhắn khiến người ta không nhịn được muốn ôm vào che chở. Từ khi còn nhỏ Lãnh Thiên Băng đã vô cùng chán ghét với cái vẻ giả tạo này, lúc này cô chỉ muốn hất toàn bộ ly rượu đang cầm vào cái mặt khó ưa kia
"Hừ, không cần ngươi bồi, ta tự mình uống" - Lãnh Thiên Băng hừ lạnh, lập tức uống rượu liên tục hết ly này đến ly khác, ánh mắt không ngừng dò xét 2 kẻ cặn bã trước mặt, tay lại nhắn tin cho cấp dưới ra chỉ thị điều tra toàn bộ thông tin gia đình cùng tất cả tài sản của Lý Gia Hà. Thông qua tiếng lòng của Huy Vũ, cô cũng nhận ra chuyện này cũng có phần của tên khốn kiếp Diệp Thần kia, món nợ của hắn cô chắc chắn sẽ trả lại gấp ngàn vạn lần
Rất nhanh, 3 chai rượu màu tím đã dần cạn
"Băng Băng à, mình thấy hơi chóng mặt, chúng ta cùng sang phòng cách âm bên cạnh nghỉ ngơi nhé ??" - Lý Gia Hà sau khi nhìn thấy 3 chai rượu tẩm thuốc đã hết thì lên tiếng
"Em .. em cũng thấy có chút choáng váng" - Lãnh Thiên Tâm phụ họa theo
Cả 2 đều hiểu rất rõ, chỉ cần mình nói ra đề nghị như vậy thì Lãnh Thiên Băng nhất định sẽ không từ chối
"Được, chúng ta đi thôi" - Lãnh Thiên Băng lạnh lùng đáp ứng
Hai ả tâm cơ vụng trôm liếc mắt nhìn nhau cười nhạt, trong lòng cả 2 vô cùng phấn khởi nghĩ rằng kế hoạch đã sắp thành công mỹ mãn
Chỉ là cả 2 đều không phát giác ra mặt mũi bản thân đang dần đỏ lên, cả cơ thể cũng đang nóng bừng đến mức không tự chủ mà cởi bỏ từng cái nút áo, ánh mắt dần dần mơ màng
...
"Bộ anh ta quá lậm tiểu thuyết và phim ảnh rồi hay sao ?? Cơ mà mình lại thấy nó hợp lý đến kì lạ"
Tất cả những chuyện đang diễn ra tối nay anh ấy đều dự đoán chính xác, không thể có chuyện Lý Gia Hà và Lãnh Thiên Tâm nói ra kế hoạch của họ cho anh ta được. Chưa kể còn có cái thái độ hờ hững cùng ánh mắt vô cảm kia làm cô cảm thấy vô cùng khó hiểu. Kết hôn với Huy Vũ đã 4 năm, anh ấy lúc nào cũng luồn cúi khép nép với mọi người, ăn nói thì lắp bắp, rõ ràng mới hôm qua vẫn như vậy. Chỉ mới qua 1 ngày mà con người anh ta thay đổi chóng vánh 180 độ
"Vậy tất cả những chuyện này anh ấy đã từng trải qua sao ?? Mình bị biến thành công cụ giải trí cho 10 gã lưu manh, còn Lãnh gia sẽ phá sản nhanh chóng sau việc này ??" - Lãnh Thiên Băng rùng mình, mồ hôi lạnh đổ khắp người
Nếu những thông tin đó là sự thật vậy cũng chẳng thể trách Huy Vũ luôn miệng gọi cô là nữ nhân băng giá, đồ ngu xuẩn trong tiếng lòng của mình được. Chính cô đã làm anh ấy tổn thương quá sâu sắc
Ánh mắt Lãnh Thiên Băng đầy sát khí liếc sang Lý Gia Hà đang đứng lên, trong lòng tràn ngập phẫn nộ:
"Những khúc mắc và sự ghét bỏ của tôi dành cho con tiểu tiện nhân Lãnh Thiên Tâm kia cô đều biết rõ ràng, vậy mà không ngờ cô lại dám hợp tác với nó để tính kế đâm sau lưng tôi, hủy hoại danh tiết của tôi bằng 1 đám lưu manh"
"Nếu 2 kẻ cặn bã các ngươi đã khốn nạn đến thế, vậy thì đêm nay cũng đừng trách tôi"
Nhưng bây giờ không phải lúc để suy nghĩ đến những chuyện này, cô phải chuẩn bị hành động
"Gia Hà, cậu giúp mình tiễn Huy Vũ ra cổng quán bar, mình sẽ gọi chú Hiển tài xế đến ngay" - Lãnh Thiên Băng cất giọng lạnh lùng, nhưng đôi mắt đẹp nhìn Huy Vũ lại tràn đầy vẻ tự trách
Chỉ cần Lý Gia Hà đưa Huy Vũ đi, cô sẽ nhanh chóng đổi toàn bộ chỗ rượu đã bị tẩm thuốc này sang những chai rượu khác
Đến khi ả ta quay lại, màn kịch hay sẽ chính thức bắt đầu
"Được rồi vậy thì anh về trước đây, để anh nấu sẵn cho em 1 bát canh giải rượu" - Tôi đứng dậy trả lời hết sức vui vẻ
| Thế là xong, sau khi mình rời đi thì tất cả phải dựa vào ả tâm cơ này và tiểu tiện nhân kia rồi, sau đêm nay chuyện ly hôn là chắc như đinh đóng cột |
| Nữ nhân băng giá, tôi cũng không rảnh rỗi mà làm canh giải rượu cho cô đâu. Cô cứ thoải mái mà vui vẻ tận hứng cùng 10 tên lưu manh kia đi |
| Ngày mai xem như mình cũng kết thúc cuộc hôn nhân địa ngục này rồi, bắt đầu những tháng ngày tự do tốt đẹp |
"Ừ anh nghĩ cũng hay lắm, có cái nịt mà đòi ly hôn với tôi, cả đời này cũng không có khả năng đó đâu" - Lãnh Thiên Băng liếc xéo
Tôi mở cửa phòng bao chuẩn bị rời đi cùng ả tâm cơ Lý Gia Hà, quay đầu lại nhìn thẳng vào Lãnh Thiên Băng nở nụ cười đầy ẩn ý:
"Vợ yêu, chúc em vui vẻ thật tận hứng"
| Kể ra thì cũng cẩu huyết thật, ả tâm cơ Lý Gia Hà này là 1 kẻ vô cùng hẹp hòi có lòng ghen tị cực cao. Nữ nhân băng giá này không hề đắc tội hay bạc đãi gì ả, ả ta chỉ là ghen ghét với tất cả những người có bối cảnh hơn mình mà thôi, không cam lòng bản thân chỉ là nhân vật phụ. Nữ nhân băng giá này càng đối xử tốt với ả, ả sẽ chỉ càng cảm thấy nữ nhân băng giá này đang lợi dụng ả ta để đánh bóng mặt mũi. Đúng là ả đàn bà điên |
| Nhưng mà nói cho nó ngay thì nữ nhân băng giá cũng có khác gì so với ả tâm cơ này ?? Là 1 kẻ kiêu ngạo mắt cao hơn đầu nhìn đời bằng nửa con mắt, kiếp trước và cả kiếp này mình hết lòng đối đãi với cô ta nhưng đổi lại được gì ?? Chỉ là sự vô tình cùng cái ánh mắt băng lãnh kia |
Nhìn nụ cười và nghe được những tiếng lòng trước khi rời đi của Huy Vũ, lòng Lãnh Thiên Băng cũng không còn dâng lên nộ khí như trước, anh ta nói đúng cô cũng có khác gì so với Lý Gia Hà và Lãnh Thiên Tâm đâu. Hồi tưởng lại những nỗ lực và sự chân thành của Huy Vũ, trong lòng cô tràn đầy hối hận
4 năm trời dài đằng đẵng dành tất cả tình cảm cho cô nhưng đổi lại là sự chán ghét từ cô, là người bình thường sợ rằng đã sớm bỏ đi rồi. Đã thế theo như Huy Vũ nói, kiếp trước sau ngày hôm nay cô còn ép Huy Vũ ly hôn với cô để chạy theo tên Diệp Thần kia mặc cho anh ấy đau khổ van xin. Cho đến lúc cuối cùng vẫn là Huy Vũ, dù cơ thể đã tàn phế nhưng vẫn lưu lạc khắp nơi làm ăn xin xuyên suốt 15 năm chỉ để kiếm tiền lo mồ mả cho cô và gia đình
Lãnh Thiên Băng tự mình ngẫm nghĩ, đặt trường hợp là bản thân cô liệu cô có thể hi sinh cả cuộc đời, làm ăn xin chịu biết bao sự sỉ nhục vì 1 người luôn ra vẻ chán ghét với mình thế hay không ?? Đáp án dĩ nhiên là không thể nào, thà là tự sát còn hơn
Đây mới là người đàn ông toàn tâm toàn ý yêu cô thực sự, đáng tiếc là đời này có lẽ anh ấy đã muốn rời xa cô mãi mãi
Lãnh Thiên Băng nhìn vào cánh cửa đã đóng, thất thần vài giây nhưng thân là 1 nữ tổng tài bá đạo, cô đã xốc lại tinh thần rất nhanh bắt đầu xử lý sự việc trước mắt. Đầu tiên, cô tráo đổi 2 ly rượu và lấy điện thoại ra gửi tin nhắn cho chú Hiển tài xế câu thêm 1 chút thời gian
Tiếp theo cô mở nắp cả 3 chai rượu bị tẩm thuốc đổ ra ngoài, sau đó lại nhanh chóng đánh tráo rượu trái cây trong những cái chai khác vào 3 chai rỗng đó
Các loại rượu trái cây này đều có màu trong suốt, chỉ hơi khác 1 chút khi có ánh sáng chiếu vào nhưng trong ánh đèn mập mờ này của phòng bao rất khó nhìn ra sự khác biệt. Loại của cô có vỏ chai màu tím, của Lý Gia Hà màu lục còn Lãnh Thiên Tâm là vỏ chai màu vàng
Giải quyết xong xuôi tất cả Lãnh Thiên Băng mới kiêu ngạo nhấc ly rượu của mình lên nhấp 1 ngụm, ánh mắt đầy sát khí nhìn thẳng vào cánh cửa kia chờ đợi "bạn thân" của mình
"Cạch" - Cánh cửa phòng bao mở ra, là Lý Gia Hà đã quay lại:
"Băng Băng, mình đã tiễn đồ phế vật đó về rồi. Nào, đêm nay sẽ là 1 đêm khó quên của chúng ta" - Lý Gia Hà tươi cười nhìn Lãnh Thiên Băng, đặt mông ngồi xuống đối diện:
"Nào, chúng ta cạn ly"
Ả ta không chút do dự, nhanh chóng cầm ly rượu của mình lên cạn ly cùng Lãnh Thiên Băng và ngửa đầu uống cạn
Lý Gia Hà tâm cơ sâu gần như không đáy, cô ta luôn lợi dụng mối quan hệ tốt với Lãnh Thiên Băng để kể khổ về hoàn cảnh gia đình, xây dựng hình tượng có vẻ ngoài đáng thương nhưng luôn cố gắng trong công việc được giao. Thế là Lãnh Thiên Băng liên tục trợ giúp kinh tế cho ả ta mà không chút do dự
Bằng vào thủ đoạn như vậy qua nhiều năm với sự chu cấp từ Lãnh Thiên Băng, ả ta đã từ 1 nhân viên vô danh trở thành 1 nữ triệu phú cao cao tại thượng. Chỉ là hiện giờ toàn bộ tiền và tài sản lại đang bị quản lý bởi gia đình ả ta
"Đúng vậy, đêm nay sẽ là 1 kỷ niệm khó quên với chị em chúng ta" - Lãnh Thiên Băng trả lời, đôi mắt nhìn vào cái ly cạn rỗng của Lý Gia Hà
Lãnh Thiên Băng lại nhấp 1 ngụm rượu, nhìn thấy vậy Lý Gia Hà khẽ nhếch môi liền nhắn 1 tin nhắn ra hiệu cho "đối tác" đang ở trong căn phòng bên cạnh
Lãnh Thiên Tâm vừa nhận được tin nhắn thì liền biết đã đến lúc mình xuất hiện. Với tính cách bá đạo cùng sự chán ghét mà bà chị nuôi tổng tài kia dành cho cô, Lãnh Thiên Tâm nắm chắc chỉ cần mình kích thích 1 chút thì ả ta sẽ uống sạch cả 3 chai rượu bị tẩm thuốc
"A chị Băng, chị cũng ở đây à ??" - 1 âm thanh nhu nhược, dịu dàng vang lên
Lãnh Thiên Băng nghe được âm thanh nhu nhược giả tạo này thì ngay lập tức nhận ra tiểu tiện nhân Lãnh Thiên Tâm kia đã đến, bình thường cô sẽ không nhịn nổi mà quát đuổi đi. Lần này cô cũng sẽ làm y hệt như vậy để tránh làm bại lộ. Dù sao da mặt tiểu tiện nhân này rất dày lại còn đang mong ngóng kịch hay mà bản thân dày công tính kế, sẽ không dễ dàng rời đi như vậy:
"Lãnh Thiên Tâm, ngươi đây là không nghe thủng những gì ta đã nói sao ?? Bộ tai ngươi là tai trâu à ?? Ta đã nói ta không muốn nhìn thấy ngươi xuất hiện trước mặt ta, cút"
Lãnh Thiên Tâm lập tức bày ra bộ dạng tội nghiệp, cúi đầu lí nhí với Lãnh Thiên Băng:
"Chị Băng ... là Thiên Tâm sai rồi. Em chỉ muốn bồi rượu, cùng uống với chị thôi mà"
Đây chính là bộ dạng thường ngày của Lãnh Thiên Tâm. Cô ta luôn ra vẻ yếu đuối tội nghiệp này với tất cả mọi người, cộng thêm thân hình nhỏ nhắn khiến người ta không nhịn được muốn ôm vào che chở. Từ khi còn nhỏ Lãnh Thiên Băng đã vô cùng chán ghét với cái vẻ giả tạo này, lúc này cô chỉ muốn hất toàn bộ ly rượu đang cầm vào cái mặt khó ưa kia
"Hừ, không cần ngươi bồi, ta tự mình uống" - Lãnh Thiên Băng hừ lạnh, lập tức uống rượu liên tục hết ly này đến ly khác, ánh mắt không ngừng dò xét 2 kẻ cặn bã trước mặt, tay lại nhắn tin cho cấp dưới ra chỉ thị điều tra toàn bộ thông tin gia đình cùng tất cả tài sản của Lý Gia Hà. Thông qua tiếng lòng của Huy Vũ, cô cũng nhận ra chuyện này cũng có phần của tên khốn kiếp Diệp Thần kia, món nợ của hắn cô chắc chắn sẽ trả lại gấp ngàn vạn lần
Rất nhanh, 3 chai rượu màu tím đã dần cạn
"Băng Băng à, mình thấy hơi chóng mặt, chúng ta cùng sang phòng cách âm bên cạnh nghỉ ngơi nhé ??" - Lý Gia Hà sau khi nhìn thấy 3 chai rượu tẩm thuốc đã hết thì lên tiếng
"Em .. em cũng thấy có chút choáng váng" - Lãnh Thiên Tâm phụ họa theo
Cả 2 đều hiểu rất rõ, chỉ cần mình nói ra đề nghị như vậy thì Lãnh Thiên Băng nhất định sẽ không từ chối
"Được, chúng ta đi thôi" - Lãnh Thiên Băng lạnh lùng đáp ứng
Hai ả tâm cơ vụng trôm liếc mắt nhìn nhau cười nhạt, trong lòng cả 2 vô cùng phấn khởi nghĩ rằng kế hoạch đã sắp thành công mỹ mãn
Chỉ là cả 2 đều không phát giác ra mặt mũi bản thân đang dần đỏ lên, cả cơ thể cũng đang nóng bừng đến mức không tự chủ mà cởi bỏ từng cái nút áo, ánh mắt dần dần mơ màng
...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.