Chương 89: 7. Phá Thai Là Tội Nặng
Cư sĩ Quả Khanh
05/08/2021
Hiện nay trong xã hội vấn đế phá thai ngày càng nghiêm trọng, quả báo phá thai rất đáng sợ, không những ảnh hưởng đến tình cảm vợ chồng mà còn tạo nên thống cực lớn cho tâm tư lẫn sức khỏe của nữ giới. Hơn nữa tương lại còn phải chịu khổ báo nơi địa ngục.
Chúng ta phải tận lực đề xướng yêu quý thân mạng, ngăn cản cấm việc phá thai. Đệ tử tại gia của Phật nên sống chung thủy, tiết dục, giữ gìn và quý trọng sức khỏe mình. Riêng đối với người đã phá thai, không phải chỉ sám hối thôi, mà còn phải phóng sinh, tụng kinh hồi hướng cho vong thai, mới mong giải oán kết…
Ngày nọ có một nữ sĩ họ Kim đến phòng mạch chúng tôi khám bệnh. Cô trông rất thanh tú, búi tóc trái đào, dung nhan buồn thảm, mặt tối sầm… trông rất tiều tụy. Vừa vào cửa, cô Kim thống khổ nói thật nhỏ:
– Bác sĩ, xin hãy giúp tôi, cứu tôi với. Cả người tôi đau đớn…
Tôi bắt mạch cho cô ta, thấy mạch mệt mỏi vô lực, như vừa trải qua cơn bệnh nặng. Tôi liền hỏi:
– Cô dạo gần đây có phá thai không?
Cô Kim bật khóc, sụt sùi kể:
Tôi năm nay 35 tuổi, khó khăn lắm mới có được em bé. Mang thai được bảy tháng, đến bệnh viện kiểm tra thì bác sĩ nói tim em bé phát triển không ổn, tốt nhất nên đỉnh chỉ việc mang thai. Thế nhưng trong lúc tôi đang do dự chưa quyết thì bắt buộc phải vâng theo ý người nhà, triệt phá cái thai bảy tháng đó đi… Kể từ hôm phá thai xong, tâm lực tôi suy sụp cùng cực, mãi cho đến nay, lúc nào tôi cũng có ý muốn tự sát và rất thống khổ. Bác sĩ hãy cứu tôi với…
Kim nữ sĩ vốn là người có sự nghiệp thành đạt, cô kết hôn đã ba năm, rất khao khát có con, năm nay nguyện ước cuối cùng cũng đạt được. Nhưng do thời kỳ đầu mang thai, cô thường phải ra ngoài công tác lại thêm chuyện xã giao thù tạc với khách, dẫn đến việc tạo nghiệp sát sinh liên miên. Cô đã không biết bảo vệ sức khỏe minh trong lúc mang thai, lại chẳng có cơ may được nghe giảng hay biết đến Phật pháp, suốt 7 tháng mang thai cô cũng không gặp được người bạn Phật tử nào, do chẳng biết bảo vệ thai tốt, mới tạo thành bi kịch như vậy. Nhìn Kim nữ sĩ đau khổ, tôi khuyên:
– Cô không nên kích động, phá thai đối với phụ nữ rất nguy hiểm. Cô phá đứa con đã bảy tháng lại càng nguy hiểm hơn. Sát nghiệp phá thai hết sức nghiêm trọng. Không những gây tổn hại sức khỏe bản thân, mà còn làm giảm thiểu hạnh phúc, ảnh hưởng đến sự phát triển sự nghiệp gia đỉnh về sau.
Bây giờ ngoài việc chữa trị bằng thuốc men, cô còn phải thành tâm thành ý sám hối các sát nghiệp đã tạo. Hãy vì vong thai tụng kinh “Phật Thuyết Trường Thọ Diệt Tội Hộ Chư Đồng Tử Đà-la-ni Kinh” ít nhất bảy bộ, hằng ngày nên tụng đều đặn một-hai bộ (có thề quỳ tụng rồi hồi hướng cho vong thai bị phá), giúp nó nghe Phật pháp sớm vãng sinh thiện đạo.
Cô Kim nghe xong gật đầu. Được một tháng rưỡi, cô đến. Tôi thấy mặt mày cô đã đổi khác, nhan diện tươi hồng, tinh thần phấn chấn, cô hớn hở mách tôi:
Hiện giờ sức khỏe em đã hồi phục chín phần, tâm lý cũng thoải mái… không còn tư tưởng muốn tự sát nữa. Thật là cảm tạ bác sĩ quá. Nhìn cô “sống lại”, tìm được niềm tin, tôi bảo:
Cô không cần cảm ơn tôi. Hãy cảm tạ Phật pháp. Tất cả chúng sinh đều có Phật tính, vì vậy ta phải dùng lòng từ bi đối với mọi chúng sinh, không nên làm thương hại…
Từ vô thỉ kiếp đến nay, do không được nghe hay biết đến Phật pháp, mà chúng ta tạo ra vô lượng tội, làm thương hại vô số chúng sinh.
Cho nên ta phải thành thật nhận ra lỗi lầm của mình, không oán trời trách người, chí thành sám hối, rộng làm công đức hồi hướng cho những kẻ bị mình làm tổn hại… Có như vậy mới mong được chúng sinh tha thứ…
Khi cô về nhà, nên thường xuyên đọc, nghiên cứu kinh Phật cho nhiều, ráng xem Kinh Kim Cang sư Tuyên Hóa giảng để hiểu ý nghĩa quan trọng của cuộc sống… Xem xong kinh cô sẽ biết mình phải làm sao, chính trong bước đường học Phật tu hành thực tiễn, sẽ tìm ra con đường ly khổ được vui, nếm mùi vị đại giải thoát, sống một đời có trí tuệ và thai nhi bị phá cũng nhờ nghe kinh, nương theo đó mà giải oán…
Chúng ta phải tận lực đề xướng yêu quý thân mạng, ngăn cản cấm việc phá thai. Đệ tử tại gia của Phật nên sống chung thủy, tiết dục, giữ gìn và quý trọng sức khỏe mình. Riêng đối với người đã phá thai, không phải chỉ sám hối thôi, mà còn phải phóng sinh, tụng kinh hồi hướng cho vong thai, mới mong giải oán kết…
Ngày nọ có một nữ sĩ họ Kim đến phòng mạch chúng tôi khám bệnh. Cô trông rất thanh tú, búi tóc trái đào, dung nhan buồn thảm, mặt tối sầm… trông rất tiều tụy. Vừa vào cửa, cô Kim thống khổ nói thật nhỏ:
– Bác sĩ, xin hãy giúp tôi, cứu tôi với. Cả người tôi đau đớn…
Tôi bắt mạch cho cô ta, thấy mạch mệt mỏi vô lực, như vừa trải qua cơn bệnh nặng. Tôi liền hỏi:
– Cô dạo gần đây có phá thai không?
Cô Kim bật khóc, sụt sùi kể:
Tôi năm nay 35 tuổi, khó khăn lắm mới có được em bé. Mang thai được bảy tháng, đến bệnh viện kiểm tra thì bác sĩ nói tim em bé phát triển không ổn, tốt nhất nên đỉnh chỉ việc mang thai. Thế nhưng trong lúc tôi đang do dự chưa quyết thì bắt buộc phải vâng theo ý người nhà, triệt phá cái thai bảy tháng đó đi… Kể từ hôm phá thai xong, tâm lực tôi suy sụp cùng cực, mãi cho đến nay, lúc nào tôi cũng có ý muốn tự sát và rất thống khổ. Bác sĩ hãy cứu tôi với…
Kim nữ sĩ vốn là người có sự nghiệp thành đạt, cô kết hôn đã ba năm, rất khao khát có con, năm nay nguyện ước cuối cùng cũng đạt được. Nhưng do thời kỳ đầu mang thai, cô thường phải ra ngoài công tác lại thêm chuyện xã giao thù tạc với khách, dẫn đến việc tạo nghiệp sát sinh liên miên. Cô đã không biết bảo vệ sức khỏe minh trong lúc mang thai, lại chẳng có cơ may được nghe giảng hay biết đến Phật pháp, suốt 7 tháng mang thai cô cũng không gặp được người bạn Phật tử nào, do chẳng biết bảo vệ thai tốt, mới tạo thành bi kịch như vậy. Nhìn Kim nữ sĩ đau khổ, tôi khuyên:
– Cô không nên kích động, phá thai đối với phụ nữ rất nguy hiểm. Cô phá đứa con đã bảy tháng lại càng nguy hiểm hơn. Sát nghiệp phá thai hết sức nghiêm trọng. Không những gây tổn hại sức khỏe bản thân, mà còn làm giảm thiểu hạnh phúc, ảnh hưởng đến sự phát triển sự nghiệp gia đỉnh về sau.
Bây giờ ngoài việc chữa trị bằng thuốc men, cô còn phải thành tâm thành ý sám hối các sát nghiệp đã tạo. Hãy vì vong thai tụng kinh “Phật Thuyết Trường Thọ Diệt Tội Hộ Chư Đồng Tử Đà-la-ni Kinh” ít nhất bảy bộ, hằng ngày nên tụng đều đặn một-hai bộ (có thề quỳ tụng rồi hồi hướng cho vong thai bị phá), giúp nó nghe Phật pháp sớm vãng sinh thiện đạo.
Cô Kim nghe xong gật đầu. Được một tháng rưỡi, cô đến. Tôi thấy mặt mày cô đã đổi khác, nhan diện tươi hồng, tinh thần phấn chấn, cô hớn hở mách tôi:
Hiện giờ sức khỏe em đã hồi phục chín phần, tâm lý cũng thoải mái… không còn tư tưởng muốn tự sát nữa. Thật là cảm tạ bác sĩ quá. Nhìn cô “sống lại”, tìm được niềm tin, tôi bảo:
Cô không cần cảm ơn tôi. Hãy cảm tạ Phật pháp. Tất cả chúng sinh đều có Phật tính, vì vậy ta phải dùng lòng từ bi đối với mọi chúng sinh, không nên làm thương hại…
Từ vô thỉ kiếp đến nay, do không được nghe hay biết đến Phật pháp, mà chúng ta tạo ra vô lượng tội, làm thương hại vô số chúng sinh.
Cho nên ta phải thành thật nhận ra lỗi lầm của mình, không oán trời trách người, chí thành sám hối, rộng làm công đức hồi hướng cho những kẻ bị mình làm tổn hại… Có như vậy mới mong được chúng sinh tha thứ…
Khi cô về nhà, nên thường xuyên đọc, nghiên cứu kinh Phật cho nhiều, ráng xem Kinh Kim Cang sư Tuyên Hóa giảng để hiểu ý nghĩa quan trọng của cuộc sống… Xem xong kinh cô sẽ biết mình phải làm sao, chính trong bước đường học Phật tu hành thực tiễn, sẽ tìm ra con đường ly khổ được vui, nếm mùi vị đại giải thoát, sống một đời có trí tuệ và thai nhi bị phá cũng nhờ nghe kinh, nương theo đó mà giải oán…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.