Chương 198: Chị Của Ích Tây
Cư sĩ Quả Khanh
06/08/2021
Bài này là nguyên tác của A Minh, thuộc bên Phật giáo Tây Tạng. Kể về một phụ nữ tự sát. Thông thường những người tự sát đều đọa địa ngục, nhưng nhân vật nữ trong đây không những chẳng đọa địa ngục mà còn chuyển sinh làm nam, xin chuyển đến quý vị làm tư liệu nghiên cứu.
Trong giới luật Phật chế, không những cấm tự sát, mà còn luôn nhấn mạnh: Tự sát là tội cực kỳ nặng. Người tự sát, lúc chết thân tâm mang nhiều thống khổ, tạo thành cừu hận… vì những niệm này mà sau khi tự sát rồi: Nếu phúc mỏng, phải sa vào địa ngục, thọ đại thống khổ.
Những người có hành vi tự sát ngay trong đời này, là đã gieo hạt giống tự sát vào tàng thức, tạo thành tập quán, nên có thói quen ưa tự sát, khiến tương lai đời đời kiếp kiếp họ rất dễ dàng tái lập hành vi tự sát, hơn nữa kiếp sống nào cũng bị quả báo mang nhiều bệnh, đoản thọ vì tội không biết quý sự sống mình từng có được.
Trong bài này, người tự sát là chị của Ích Tây, chị ông từ khi phát hiện ngực mình có khối u, khi đến y viện khám mới hay là ung bướu ác tính thời kỳ đầu, bắt buộc phải phẫu thuật. Nhưng do y viện không đủ điều kiện nên phẫu thuật không thành công mà còn dẫn đến hậu chứng viêm nặng, sau đó bệnh phát tán dữ dội. Chị ông chữa trị một thời gian rồi, do không chịu nổi bịnh đau và thống khổ hành hạ, lại vì bệnh này mà khiến kinh tế gia đình càng thêm khó khăn, cùng đường, chị treo cổ chết.
Ích Tây mỗi lần kể lại chuyện này tỏ ra rất thương tâm. Ông đã mời thỉnh rất nhiều cao tăng người Tạng lẫn Hán, liên tục tụng kinh cầu siêu cho chị mình.
Do tôi và Ích Tây có duyên lành, may mắn được quen nhiều vị có thần thông, vì vậy ông đã nhiều lần hỏi họ về việc chuyển thế đầu thai của chị mình.
Kết quả, mỗi lần hỏi đều có đáp án trùng khớp nhau đến ngạc nhiên. Trong đây có vài lần tôi tận mắt chứng kiến. Vì muốn cho quý vị có tư liệu tham khảo nên tôi không ngại mình vụng về thiển lậu, xin ghi ra đây để chia sẻ.
Do chuyện này xảy ra đã khá lâu, nên khi thuật lại khó đầy đủ chi tiết, nhưng điểm chính là việc này hoàn toàn có thực, ngàn chân muôn thực!
Lần thưa hỏi vị thần thông thứ nhất:
Tôi quen nữ Lạt ma này, nên đã xin bà cái hẹn để dẫn Ích Tây tới gặp, giúp ông giải tỏa những điều thắc mắc. Dù Ích Tây nghe tôi giới thiệu rồi, song vẫn có chút hoài nghi về năng lực của vị này. Gặp nhau xong, qua một hồi thưa hỏi, ông mới tin vị này thực sự có thần thông. Thế là ông hỏi việc chuyển thế của chị mình.
Sau một hồi quán sát, vị Sư nữ này tả rõ tình huống chuyển thế của chị ông. Mặc dù tôi có mặt tại đó, nhưng thời gian tính đến nay đã quá lâu, nên quên hết các tình tiết tỉ mỉ.
Tôi chỉ nhớ rằng vị này nói chị của Ích Tây đã chuyển thế đầu thai đến một gia đình có sáu người, hiện là một bé trai hai tuổi, còn tả rõ nhà đó có mấy phòng, không phải nhà lầu, xây nơi sườn núi và có một con sông gần đó, tương đối bà mô tả rất kỹ.
Nghe vậy Ích Tây nửa tin nửa ngờ. Bởi lúc chị ông chết người trong nhà không kịp báo tin cho ông hay, phải một thời gian lâu ông mới biết. Ích Tây nghĩ rằng chị mình treo cổ chết, hơn nữa suốt 49 ngày người nhà không có mời Đại đức Cao tăng siêu độ, như vậy theo lý đương nhiên thì phải vào địa ngục, không thể nào có chuyện chị chẳng vào địa ngục mà còn được chuyển sinh làm nam.
Tôi bèn biện bác:
– Cho dù anh biết hung tin chị mất rất muộn, nhưng cũng đã tận lực tụng kinh cầu cho chị, nên nhờ vậy mà chị được siêu thoát. Hơn nữa số tuổi đứa bé tái sinh kia rất ứng hợp với thời gian sau khi chị anh mất.
Nhưng Ích Tây vẫn không chịu thừa nhận. Anh khăng khăng nói là mình tu hành không giỏi, cho dù có tụng kinh cầu siêu thì cũng không có uy lực mạnh như thế.
Tôi phản đối: Người tụng kinh có thể kém công đức, nhưng uy lực kinh điển Đại thừa là vô biên, hơn nữa nghiệp duyên không thể nói hay suy lường được, chị anh chẳng vào địa ngục mà chuyển sinh làm nam cũng không phải là chuyện khó tin. Hơn nữa anh cũng có mời chư tăng Hán, Tạng cầu cho mà…
Nhưng Ích Tây vẫn còn băn khoan.
Lần hỏi thứ hai:
Sau đó hai năm, tôi và Ích Tây lại tìm hỏi một vị thuật sĩ Lạt ma Kiên Tán.
Ông này sau một hồi quán sát đã cho đáp án giống y như lời vị nữ Lạt ma trước đây đã nói, nhưng ông mô tả tỉ mỉ hơn. Có điểm khác biệt là bé trai kia giờ đã tăng thêm hai tuổi (do hai năm sau Ích Tây mới thưa hỏi tiếp).
Lần này Ích Tây rất kích động, anh đã bắt đầu tin về tình huống chuyển sinh của chị mình, nhưng anh vẫn nói với tôi: Phải thỉnh một vị Thượng sư tu Kim Cang thừa quán sát giùm cho lần nữa, thì anh mới yên lòng.
Lần thứ ba: Thỉnh vị Phật sống Kagyu trứ danh cầu mộng quan sát.
Chúng tôi quen với một vị Lạt ma nổi danh ở huyện lân cận, kiếp trước ngài là một Rimpoche vô cùng nổi danh ở đất Tạng hầu như ai cũng biết. Mặc dù đời trước Ngài có học thức vô cùng uyên thâm, nhưng ngài lại nổi tiếng về thần thông cao tột.
Đời này ngài tái sinh, xuất gia học pháp tu trì, sự nghiệp độ sinh vô cùng sung mãn, vẫn hiển lộ nhiều chuyện thần kỳ.
Tôi và Ích Tây rất có duyên lành với ngài, hơn nữa ngay lần đầu Ích Tây đến bái kiến Thượng sư, thì đêm trước đó ngài đã mơ thấy một điềm lành.
Chúng tôi ngụ tại chỗ Thượng sư mấy tháng, cùng học Tạng ngữ và giúp ngài về Hán ngữ.
Hôm nọ, Ích Tây thu hết can đảm, hỏi Thượng sư về việc chuyển thế đầu thai của chị mình.
Phải nói là Ích Tây rất có duyên lành nên được Thượng sư đặc biệt quan tâm. Tối đó ngài nhập mộng quan sát…
Sáng ra, ngài truyền thị giả kêu tôi và Ích Tây vào phòng mình rồi dịu dàng thuật lại tình huống chuyển sinh của chị Ích Tây, về căn bản thì cũng giống như hai lần trước.
Có khác chăng là Thượng sư giải thêm cho Ích Tây hiểu: Do bé trai (hậu thân của chị ông) kiếp trước tự sát chết, nên đời này sẽ phải chiêu láy hậu quả bị nhiều bệnh hoạn, đoản thọ. Vì vậy Ích Tây cần phải tụng kinh và phóng sinh thật nhiều để hồi hướng cho chị, may ra mới có thể hóa giải tình huống bất lợi kia.
Cuối cùng Thượng sư nói, chỗ của chị ông chuyển thế, cư ngụ rất gần nhà Ích Tây. Ngài mỉm cười hỏi Ích Tây:
– Con có muốn đi tìm gặp bé trai là chị mình chuyển sinh hay không?
Lần này Ích Tây đã hoàn toàn tin vào việc đầu thai vào cõi thiện của chị mình, hơn nữa đối với Thượng sư còn phát sinh niềm tin vô hạn, anh xin được thọ giáo, học pháp với ngài.
Thượng sư bèn quán sát căn cơ và nhân duyên Ích Tây, rồi truyền cho anh pháp “Bổn tôn” phi thường thù thắng, sau đó ngài giới thiệu anh đến thọ giáo với một vị Lạt ma thành tựu đại viên mãn.
Thực không ngờ, vị thầy mà Ích Tây đến thọ pháp lại chính là sư Kiên Tán.
Thực ra còn có mấy vị Thượng sư khác nữa cũng đều giải rõ chuyện này nhưng tôi chỉ kể bao nhiêu đây thôi.
Trong giới luật Phật chế, không những cấm tự sát, mà còn luôn nhấn mạnh: Tự sát là tội cực kỳ nặng. Người tự sát, lúc chết thân tâm mang nhiều thống khổ, tạo thành cừu hận… vì những niệm này mà sau khi tự sát rồi: Nếu phúc mỏng, phải sa vào địa ngục, thọ đại thống khổ.
Những người có hành vi tự sát ngay trong đời này, là đã gieo hạt giống tự sát vào tàng thức, tạo thành tập quán, nên có thói quen ưa tự sát, khiến tương lai đời đời kiếp kiếp họ rất dễ dàng tái lập hành vi tự sát, hơn nữa kiếp sống nào cũng bị quả báo mang nhiều bệnh, đoản thọ vì tội không biết quý sự sống mình từng có được.
Trong bài này, người tự sát là chị của Ích Tây, chị ông từ khi phát hiện ngực mình có khối u, khi đến y viện khám mới hay là ung bướu ác tính thời kỳ đầu, bắt buộc phải phẫu thuật. Nhưng do y viện không đủ điều kiện nên phẫu thuật không thành công mà còn dẫn đến hậu chứng viêm nặng, sau đó bệnh phát tán dữ dội. Chị ông chữa trị một thời gian rồi, do không chịu nổi bịnh đau và thống khổ hành hạ, lại vì bệnh này mà khiến kinh tế gia đình càng thêm khó khăn, cùng đường, chị treo cổ chết.
Ích Tây mỗi lần kể lại chuyện này tỏ ra rất thương tâm. Ông đã mời thỉnh rất nhiều cao tăng người Tạng lẫn Hán, liên tục tụng kinh cầu siêu cho chị mình.
Do tôi và Ích Tây có duyên lành, may mắn được quen nhiều vị có thần thông, vì vậy ông đã nhiều lần hỏi họ về việc chuyển thế đầu thai của chị mình.
Kết quả, mỗi lần hỏi đều có đáp án trùng khớp nhau đến ngạc nhiên. Trong đây có vài lần tôi tận mắt chứng kiến. Vì muốn cho quý vị có tư liệu tham khảo nên tôi không ngại mình vụng về thiển lậu, xin ghi ra đây để chia sẻ.
Do chuyện này xảy ra đã khá lâu, nên khi thuật lại khó đầy đủ chi tiết, nhưng điểm chính là việc này hoàn toàn có thực, ngàn chân muôn thực!
Lần thưa hỏi vị thần thông thứ nhất:
Tôi quen nữ Lạt ma này, nên đã xin bà cái hẹn để dẫn Ích Tây tới gặp, giúp ông giải tỏa những điều thắc mắc. Dù Ích Tây nghe tôi giới thiệu rồi, song vẫn có chút hoài nghi về năng lực của vị này. Gặp nhau xong, qua một hồi thưa hỏi, ông mới tin vị này thực sự có thần thông. Thế là ông hỏi việc chuyển thế của chị mình.
Sau một hồi quán sát, vị Sư nữ này tả rõ tình huống chuyển thế của chị ông. Mặc dù tôi có mặt tại đó, nhưng thời gian tính đến nay đã quá lâu, nên quên hết các tình tiết tỉ mỉ.
Tôi chỉ nhớ rằng vị này nói chị của Ích Tây đã chuyển thế đầu thai đến một gia đình có sáu người, hiện là một bé trai hai tuổi, còn tả rõ nhà đó có mấy phòng, không phải nhà lầu, xây nơi sườn núi và có một con sông gần đó, tương đối bà mô tả rất kỹ.
Nghe vậy Ích Tây nửa tin nửa ngờ. Bởi lúc chị ông chết người trong nhà không kịp báo tin cho ông hay, phải một thời gian lâu ông mới biết. Ích Tây nghĩ rằng chị mình treo cổ chết, hơn nữa suốt 49 ngày người nhà không có mời Đại đức Cao tăng siêu độ, như vậy theo lý đương nhiên thì phải vào địa ngục, không thể nào có chuyện chị chẳng vào địa ngục mà còn được chuyển sinh làm nam.
Tôi bèn biện bác:
– Cho dù anh biết hung tin chị mất rất muộn, nhưng cũng đã tận lực tụng kinh cầu cho chị, nên nhờ vậy mà chị được siêu thoát. Hơn nữa số tuổi đứa bé tái sinh kia rất ứng hợp với thời gian sau khi chị anh mất.
Nhưng Ích Tây vẫn không chịu thừa nhận. Anh khăng khăng nói là mình tu hành không giỏi, cho dù có tụng kinh cầu siêu thì cũng không có uy lực mạnh như thế.
Tôi phản đối: Người tụng kinh có thể kém công đức, nhưng uy lực kinh điển Đại thừa là vô biên, hơn nữa nghiệp duyên không thể nói hay suy lường được, chị anh chẳng vào địa ngục mà chuyển sinh làm nam cũng không phải là chuyện khó tin. Hơn nữa anh cũng có mời chư tăng Hán, Tạng cầu cho mà…
Nhưng Ích Tây vẫn còn băn khoan.
Lần hỏi thứ hai:
Sau đó hai năm, tôi và Ích Tây lại tìm hỏi một vị thuật sĩ Lạt ma Kiên Tán.
Ông này sau một hồi quán sát đã cho đáp án giống y như lời vị nữ Lạt ma trước đây đã nói, nhưng ông mô tả tỉ mỉ hơn. Có điểm khác biệt là bé trai kia giờ đã tăng thêm hai tuổi (do hai năm sau Ích Tây mới thưa hỏi tiếp).
Lần này Ích Tây rất kích động, anh đã bắt đầu tin về tình huống chuyển sinh của chị mình, nhưng anh vẫn nói với tôi: Phải thỉnh một vị Thượng sư tu Kim Cang thừa quán sát giùm cho lần nữa, thì anh mới yên lòng.
Lần thứ ba: Thỉnh vị Phật sống Kagyu trứ danh cầu mộng quan sát.
Chúng tôi quen với một vị Lạt ma nổi danh ở huyện lân cận, kiếp trước ngài là một Rimpoche vô cùng nổi danh ở đất Tạng hầu như ai cũng biết. Mặc dù đời trước Ngài có học thức vô cùng uyên thâm, nhưng ngài lại nổi tiếng về thần thông cao tột.
Đời này ngài tái sinh, xuất gia học pháp tu trì, sự nghiệp độ sinh vô cùng sung mãn, vẫn hiển lộ nhiều chuyện thần kỳ.
Tôi và Ích Tây rất có duyên lành với ngài, hơn nữa ngay lần đầu Ích Tây đến bái kiến Thượng sư, thì đêm trước đó ngài đã mơ thấy một điềm lành.
Chúng tôi ngụ tại chỗ Thượng sư mấy tháng, cùng học Tạng ngữ và giúp ngài về Hán ngữ.
Hôm nọ, Ích Tây thu hết can đảm, hỏi Thượng sư về việc chuyển thế đầu thai của chị mình.
Phải nói là Ích Tây rất có duyên lành nên được Thượng sư đặc biệt quan tâm. Tối đó ngài nhập mộng quan sát…
Sáng ra, ngài truyền thị giả kêu tôi và Ích Tây vào phòng mình rồi dịu dàng thuật lại tình huống chuyển sinh của chị Ích Tây, về căn bản thì cũng giống như hai lần trước.
Có khác chăng là Thượng sư giải thêm cho Ích Tây hiểu: Do bé trai (hậu thân của chị ông) kiếp trước tự sát chết, nên đời này sẽ phải chiêu láy hậu quả bị nhiều bệnh hoạn, đoản thọ. Vì vậy Ích Tây cần phải tụng kinh và phóng sinh thật nhiều để hồi hướng cho chị, may ra mới có thể hóa giải tình huống bất lợi kia.
Cuối cùng Thượng sư nói, chỗ của chị ông chuyển thế, cư ngụ rất gần nhà Ích Tây. Ngài mỉm cười hỏi Ích Tây:
– Con có muốn đi tìm gặp bé trai là chị mình chuyển sinh hay không?
Lần này Ích Tây đã hoàn toàn tin vào việc đầu thai vào cõi thiện của chị mình, hơn nữa đối với Thượng sư còn phát sinh niềm tin vô hạn, anh xin được thọ giáo, học pháp với ngài.
Thượng sư bèn quán sát căn cơ và nhân duyên Ích Tây, rồi truyền cho anh pháp “Bổn tôn” phi thường thù thắng, sau đó ngài giới thiệu anh đến thọ giáo với một vị Lạt ma thành tựu đại viên mãn.
Thực không ngờ, vị thầy mà Ích Tây đến thọ pháp lại chính là sư Kiên Tán.
Thực ra còn có mấy vị Thượng sư khác nữa cũng đều giải rõ chuyện này nhưng tôi chỉ kể bao nhiêu đây thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.