Bất Đắc Dĩ Đương Pháo Hôi

Chương 7: Kết Thúc.

Lạc Hoa Khai

06/09/2021

Đồng thời các nghệ sĩ ở đây cũng nhìn Tiếu Lung Linh như nhìn ngốc tử, trong lòng đại gia cũng thật rõ ràng.

Người này được mời tới e rằng sự việc không có đơn giản như vậy, đắc tội với Mộ tổng, chẳng khác nào đi tìm đường chết.

Đương kim tiểu thư của Tiếu gia thì như thế nào? Sớm muộn gì Tiếu gia cũng phải từ bỏ.

Vậy nên mấy người nghệ sĩ ở đây không có nói, cũng không có chào hỏi hay là chủ động bắt chuyện với cô, nói không chừng lại khiến chính mình xui xẻo.

Tiếu Lung Linh làm như không thấy, cô trực tiếp đi tới ngồi lên xe, sau đó ngoảnh đầu lại nhìn đám người phía dưới, cười tủm tỉm:

“Còn không đi sao?”

Đại gia hai mặt liếc nhau sau đó theo đuôi nhau lên xe.

“Bây giờ xuất phát” tổ đạo diễn vội gật đầu, đồng thời trong lòng đối với Tiếu Lung Linh càng thêm khinh thường, để xem sau khi phát sóng chương trình này cô ta xoay người kiểu gì.

Tổ đạo diễn cười lạnh một cái, không nói một lời liền ra hiệu cho đoàn xe khởi động.

Chương trình hôm nay ai đến mục đích là để cho khách mời trải nghiệm cuộc sống ở nông thôn, tới vùng xa xôi hẻo lánh mà sống ở làng quê dân dã, bọn họ muốn thông qua việc này mà vạch trần quá khứ của Tiếu Lung Linh ra, cho cô phải đau khổ khi bị lột sạch trước mọi người.

Không phải cô ta vẫn luôn kiêu ngạo kinh người sao? Xem xem, quá khứ cũng không mấy gì tốt đẹp như người bình thường, thì ra cũng chỉ là con nhà quê mới lên thành phố thôi.

Cái mục đích ghê tởm như vậy, Tiếu Lung Linh thật ra dùng đầu ngón chân cũng biết là ai nghĩ ra, còn không phải là vị nam chính kia sao?

Tiếu Lung Linh mỉm cười, bà đây đếch quan tâm!

Khách mời có khoảng mười người, tổ chương trình cho bọn họ tự chọn đồng đội, hiển nhiên là khi chọn xong cũng chỉ có Tiếu Lung Linh riêng lẻ đứng đấy, tình thế bỗng chốc trở lên xấu hổ.

Một vị nam khách mời nhỏ tuổi đứng ra hỏi: “tổ đội không thể chứa bốn người sao?”



“Không thể, đây là quy tắc bên trên quy định”

Thiếu niên trẻ tuổi gật đầu: “vậy được, Linh tỷ, em có thể ra nhập tổ đội với chị không?”

Tiếu Lung Linh cười cười, cô híp mắt nhìn thiếu niên tên Quang Cảnh Hàm này, đây có kẻ không sợ đắc tội với Mộ Hàn sao?

Tiếu Lung Linh có chút hứng thú gật đầu, xem như là đồng ý rồi.

Chương trình này phát sóng trực tiếp, lượng rating từ trước tới giờ rất cao, mà lần này lại có thêm một thân toàn hắc đầy lưu lượng như Tiếu Lung Linh nữa, khỏi nói cũng biết, người xem phải đông tới cỡ nào, đa phần thì họ cũng chỉ là tới để xem cô bẽ mặt, biểu cảm vui sướng khi có người gặp hoạ.

Tiếu Lung Linh cũng đã nghĩ rằng mình thực sự đánh giá cao EQ của chương trình này rồi, thật sự ngu hết chỗ nói, mấy chiêu cạn bã khiêu khích người thấp hèn như vậy, thật sự là sỉ nhục IQ của cô, Tiếu Lung Linh có chút không hiểu cái chương trình này làm sao có thể tồn tại tới hiện giờ.

“Nghe đồn Tiếu tiểu thư từng sống ở nông thôn, chắc hẳn là rất quen thuộc với nơi đây, Tiếu tiểu thư, cô nhất định là người phát huy tốt nhất”

Tiếu Lung Linh nhe răng ra cười với Dương Liễu: “cảm ơn cô đã khen tặng, tôi còn không biết tôi được đánh giá cao như vậy đâu”

Còn không phải nhiệm vụ là đi bắt cá sao? Cô cũng biết bắt, hừ.

Dương Liễu khinh thường nhìn cô, cái gì cũng không nói, thiên kim tiểu thư thì thế nào? Thực chất cũng chỉ là một con nhà quê.

Tiếu Lung Linh mặc kệ bọn họ, dù gì số tiền cô nhận trong chương trình này cũng đủ cho cô tiêu xài, muốn làm gì thì làm, cô cũng sẽ hết sức phối hợp.

Trường Ca thấy cô như vậy thì cũng chỉ cảm thái lắc đầu, vị thiên kim tiểu thư này, nhân duyên cũng cực kỳ kém.

Tới khi chương trình kết thúc, Tiếu Lung Linh cũng chỉ tuỳ tiện chọn thêm vài kịch bản đóng những bộ phim nhỏ.

Tuy những bộ phim này được công chiếu không phải là cực hot, nhưng với lưu lượng trên người cô cũng khiến không ít người nhảy vô bàn luận.

Khen có, chê bai cũng có, nói cô nhờ vào việc này để tẩy trắng cũng có.

Nhưng Tiếu Lung Linh vẫn mặc kệ, được vài ba năm sau khi biến mất không chút tăm hơi ở giới giải trí, Tiếu Lung Linh lại bất ngờ tuyên bố giải nghệ khiến toàn cư dân mạng bùng nổ.



Khi trước cô công bố giải trừ hôn ước, cắt đứt mọi quan hệ với Mộ Tổng đã khiến không biết bao nhiêu người hoài nghi, bây giờ lại ra quyết định như vậy không khỏi khiến mọi người sốc toàn tập.

Vẫn luôn kiêu ngạo ngu dốt, hám tài như vị thiên kim tiểu thư kia cũng có thể dễ dàng buông bỏ như vậy? Chết tâm rồi sao? Hay là bọn họ thấy hàng giả đi!!

“Con quyết định rồi sao? Ra khỏi căn nhà này, con sẽ không là người Tiếu gia nữa”

Tiếu Lung Linh kiên quyết gật đầu, mặc cho mẹ Tiếu vẫn đứng ra khuyên nhủ, khi trước cô tuyên bố cắt đứt mọi quan hệ với Mộ gia đã khiến Tiếu ba nổi giận, còn nói rằng nếu cô dám làm như vậy thì đừng có vác mặt về Tiếu gia nữa, Tiếu Lung Linh đồng ý.

Tuy thân thể này có máu mủ huyết thống với gia đình bọn họ, nhưng thực chất nguyên chủ chỉ mới ở đây có mấy năm, quan hệ đối với người nhà cũng không phải là thân cận gì, thậm chí còn gây không biết bao nhiêu phiền phức cho bọn họ.

Vậy nên trong quan hệ hôn ước giữa cô và Mộ Hàn này, cô chỉ là một công cụ liên hôn cho hai nhà phát triển mà thôi, bây giờ Tiếu gia tuyên bố cắt đứt quan hệ với Mộ gia, nói đúng hơn thì không khác gì hai nhà tuyên bố đã xé mặt với nhau.

Nhưng mà đó chỉ là tác nhân bên ngoài, trên thực tế, hai nhà họ cũng đã đấu đá trong tối không biết đã bao nhiêu năm, cô đây cũng chỉ là khiến cho họ công khai cạnh tranh thôi.

Lại nói kết cục của Tiếu gia trong kịch bản không phải là đẹp đẽ gì, ít nhất nếu lần này bọn họ tự chuẩn bị thì sẽ có thêm hi vọng.

Nếu như cô mà mềm yếu không chịu huỷ bỏ hôn ước, người chịu thiệt trong việc này cũng chỉ có mình cô, kịch bản sẽ mạnh mẽ khiến cô trở thành nữ phụ độc ác, chết không có nơi dung thân.

Tiếu Lung Linh không muốn dính líu gì với cuộc đời của nam chính, cũng không muốn cuộc sống của mình bị người khác điều khiển.

Vì cái gì mà cô lại phải chịu đựng cay đắng vì bọn họ? Nói cô ích kỷ cũng được, độc ác cũng chẳng sao.

Tiếu Lung Linh cô thà rằng là một người qua được mờ nhạt có sinh mệnh của riêng mình, còn hơn là làm nữ chính mặc cho kịch bản chi phối.

Kéo vali ra khỏi Tiếu gia, Tiếu Lung Linh ngẩng đầu lên nhìn bầu trời xanh, cô bất giác mỉm cười một cái, thế gian rộng lớn, cô làm sao mà phải lo sợ sẽ không có chỗ dung thân đâu?

Tự do tự tại, đó mới là cuộc sống cô theo đuổi.

(Kết thúc chính văn)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Bất Đắc Dĩ Đương Pháo Hôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook