Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng
Chương 43: Khoe Khoang
Thiên Biên Lão Tứ
17/06/2021
Vốn Khương Thành muốn thi triển U Tuyền Phong Diễm Kiếm, kết quả bởi vì sức lực quá mạnh, không thể thi triển được, cuối cùng chỉ có thể chém một đao.
Nhưng khi chém xuống một đao này, không chỉ mục tiêu ban đầu là Quy Viêm chân nhân mà hàng ngàn đệ tử trong phạm vi bị kiếm ảnh bao phủ đều đều bị giết cùng một lúc.
Cùng lúc lướt qua, giống như cơn gió mạnh thổi qua bãi cỏ, tất cả cỏ dại đều đồng loạt đổ xuống.
“Khôngggggggggggggggg”
Một vài vị trưởng lão nhanh chân đã chạy về phía xa, giữ được một mạng.
Nhìn thấy cảnh này, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.
Loại sức mạnh này, sao có thể chứ?
Đúng lúc này đại trận tấn công kẻ địch lại một lần nữa tự mở ra.
Nhưng mà lần này mới mở ra nửa chừng đại trận tấn công thì lại bị Khương Thành một đao chém trở về.
Ầm ầm ầm!
Các dãy núi phía xa liên tiếp sụt lở, âm thanh không ngừng vang lên trong không trung, cả bầu trời tràn ngập ánh kiếm và ánh lửa.
Theo sau đó, Hộ tông đại trận cũng dừng lại.
Lần này không phải bởi vì đã giết chết mục tiêu nên dừng lại, mà bởi vì bị Khương Thành một đao hủy diệt rồi.
Rầmmm!
Do lực tấn công quá mạnh, linh kiếm lục giai trong tay hắn không chịu sự ma sát của lượng linh lực khổng lồ mà vỡ thành từng mảnh.
“Chạy!!”
“Chạy mau!”
Các trưởng lão và môn nhân còn sống sót không dám ở lại chỗ này, điên cuồng chạy trốn.
Tiếc rằng đã muộn rồi.
Linh đài thần phẩm một lần nữa đánh ra, lần này sức mạnh tăng lên 50 lần!
Không đợi Khương Thành tung ra tuyệt kỹ của linh đài tứ trọng, tất cả mọi người vô hình chung đều bị cái chùy khổng lồ đập vào đầu, rơi từ trên cao xuống.
Còn sau khi hắn thi triển tuyệt phẩm linh đài...
Tuyệt phẩm linh đài giống như mở ra một bữa tiệc nơi âm phủ, thần hồn của tất cả mọi người trong Xích Nhật tông đều bị nghiền nát, không có một chút hơi thở.
Thời gian không đến một phút, toàn bộ Xích Nhật tông đều bị diệt sạch, chỉ còn mỗi hắn sống sót.
Điều này không hiểu sao khiến hắn cảm thấy có chút cô đơn.
Cách giành chiến thắng của hệ thống quả thật quá mạnh rồi, thậm chí đến hắn còn bị giật mình kinh ngạc.
Nghĩ đến chính mình vẫn còn thời gian hai phút để ra vẻ đại lão, nếu lãng phí thì quá đáng tiếc, căn cứ theo truyền thống tốt đẹp không được lãng phí, Thành ca quyết định phải sử dụng thật tốt.
Vì thế mà hắn không nhặt chiến lợi phẩm mà quay trở lại sơn môn của Xích Nhật tông.
Tốc độ hiện tại của hắn cũng nhanh hơn lúc trước mười mấy lần, nháy mắt đã đến được vùng trời phía trên đỉnh đầu các tán tu phía bên ngoài.
Bên ngoài lúc này cũng là một cảnh máu chảy thành sông, gần mười ngàn tu sĩ xem náo nhiệt đều bị giết ở đây.
Có điều việc này không phải do Khương Thành gây ra, mà là do Quy Viêm chân nhân trong một lần tấn công làm ảnh hưởng đến người vô tội.
Ngoài ra, còn có rất nhiều tu sĩ vội vã chạy trốn khỏi nơi này.
Hiện trường hỗn loạn, lúc Khương Thành bay trên không trung lập tức thu hút sự chú ý của người người may mắn còn sống sót.
“Có chuyện gì vậy?”
“Chẳng lẽ Khương chưởng môn bị đánh đuổi ra ngoài?
“Xích Nhật tông đáng chết này quá hung ác rồi, chúng ta còn chưa tiến vào sơn môn của bọn họ, đúng là giết người vô tội vạ mà!”
“Ngươi nói ít thôi, đây là địa bàn của Xích Nhật tông...”
“Mọi người yên tâm, Xích Nhật tông không thể gây ra tội ác nữa rồi!”
Khương Thành giơ cao kiếm, linh lực dồn xuống, giọng nói hùng hồn truyền xa hàng trăm dặm.
“Bản chưởng môn vừa nãy đã tiêu diệt sạch Xích Nhật tông rồi!”
Tiếng nói không ngừng vang dội giữa núi rừng, vang vọng mãi trong tai mọi người.
Cái gì?
Xích Nhật tông bị diệt rồi?
Nhanh như vậy?
Đó là đại bá chủ chiếm giữ Thanh lan phủ hàng vạn năm đó!!!!!!!!!!
Không thể nào???
Cho dù lúc trước ở phía ngoài sơn môn đã trông thấy sức mạnh tuyệt phẩm linh đài của Khương Thành nhưng đối với mọi người mà nói thì việc này quá khó tin rồi.
Hự!
Trường kiếm vung thẳng xuống vùng rừng núi dài hoang vắng không người dài hàng vạn dặm phía trước.
Ngay sau đó tất cả mọi người đều trông thấy một luồng ánh kiếm bao phủ toàn bộ bầu trời phóng ra cuồn cuộn!
Ầm!!!!!!!!!!!!!!
Ầm ầm ầm!
Phía trong dãy núi ngàn dặm không ngừng vang lên những tiếng ầm ầm.
Khói lửa bay thẳng lên trời, ở chỗ này cũng có thể cảm nhận được thanh thế to lớn, hoàn toàn là một hồi long trời lở đất.
Rất nhiều tu sĩ không nhịn được nữa bay lên trời cao, lúc nhìn xuống dưới suýt thì bị doạ đến mức rơi xuống.
Ngay lập tức nhìn thấy phía trong dãy núi mở ra một con đường thẳng tắp, rộng trăm dặm, xuyên qua dãy núi hàng ngàn dặm, nhất thời không nhìn thấy điểm cuối.
Cái này...
Có thể là việc do con người làm ra được sao?
Rõ ràng là uy lực hơn người!!!
Lại nhìn Khương Thành, thu kiếm đứng yên trên không trung, dáng vẻ không nói một lời còn hơn vạn lời nói.
Không cần giải thích nữa, có thực lực như vậy, tiêu diệt Xích Nhật tông không phải là chuyện nhỏ sao?
“Khương chưởng môn uy lực thần kỳ!”
“Khương chưởng môn là thần tiên giáng thế!”
“Đa tạ Khương chưởng môn đã diệt trừ Xích Nhật tông, giúp chúng ta báo thù!”
Những tán tu có mặt ở đây nhận một đòn phá vỡ nhận thức, hoàn toàn thán phục, thậm chí nhiều người còn quỳ xuống và dập đầu tại chỗ.
Trong mắt của họ, Khương Thành không khác gì với các vị thần trong truyền thuyết rồi.
Nhìn thấy cảnh này, Thành ca vô cùng hài lòng, mong muốn làm màu có được sự thỏa mãn trước nay chưa từng có.
Màn phô diễn như vậy thì chắc về sau sẽ chẳng có ai nghi ngờ rằng hắn vẫn là một chú gà yếu ớt Phân Hồn cảnh nữa đâu nhỉ?
Huống hồ việc này coi như là giúp Phi Tiên môn phô trương thanh thế đi.
Không phải lúc trước có nhiều người coi thường, không thèm gia nhập Phi Tiên môn sao?
Bây giờ thì sẽ không còn nữa nhỉ?
Nghĩ tới vẫn còn chưa nhặt chiến lợi phẩm, hơn nữa thời gian làm màu cũng sắp hết, không thể tiếp tục đợt tấn công như vậy nữa, Thành ca vội vàng bắt mây quay trở lại bên trong Xích Nhật tông.
“Ting, ký chủ nhận được 1362 điểm tích phân.”
Cái gì?
Tình huống gì vậy?
Còn chưa bất đầu nhặt nữa mà, sao lại được điểm tích phân rồi.
Mở hệ thống ra nhìn bản ghi chép thì hắn mới hiểu ra.
Vừa nãy giáng kiếm như thần, bên trong chỗ đó có hàng vạn tu sĩ, có hơn ba ngàn người bởi vì quá sùng bái hắn, vậy mà trong lòng nguyện trung thành với hắn.
Cho dù bọn họ chưa gia nhập Phi Tiên môn nhưng đối với hệ thống mà nói, thì bọn họ cũng là người của hắn rồi.
Vậy nên có điểm tích phân khen thưởng là điều đương nhiên.
Chỉ là bởi vì thực lực của đa số mọi người đều quá yếu, thiên phú không cao, vậy cho nên điểm tích phân của ba ngàn người gộp lại cũng chỉ có hơn một ngàn điểm.
Có điều, đây vẫn là niềm vui bất ngờ.
Thành ca suy nghĩ một cách nhanh nhạy, hệ thống là muốn cổ vũ hắn làm màu nhiều hơn đây mà.
Huống chi ký chủ đạt được uy tín và danh vọng càng cao thì đối với mục tiêu của hệ thống là thống nhất tam giới cũng sẽ có lợi.
Đáng tiếc rằng hết Chiến Hồn Chi Lực rồi, bây giờ thực lực hồi phục như ban đầu, nếu không thì hắn đã đi khoe khắp nơi rồi.
Tài nguyên của Xích Nhật tông còn nhiều hơn một tầng so với Cực Nguyệt tông, ngay cả Khương Thành còn cảm thấy sáng lóa hết cả mắt.
Sau khi giữ lại một số vật phẩm chất lượng cao, hắn đổi toàn bộ trang bị linh đan tạm thời không dùng đến lấy điểm tích phân.
Lần đổi này thu được 55048 điểm tích phân.
Linh mạch của Xích Nhật tông còn cao hơn một bậc, là linh mạch tam giai, có thể trực tiếp đổi lấy 20000 điểm.
Một chuyến đến Xích Nhật tông, cuối cùng kiếm được 75 048 điểm tích phân, gấp mười mấy lần so với Cực nguyệt tông.
Điều này làm Khương Thành vui mừng khôn xiết, hắn biết rằng tài nguyên của Xích Nhật tông rất phong phú, nhưng không ngờ lại nhiều đến mức này.
Nghĩ đến số tích phân hắn giành được lúc trước, cộng lại đã hơn tám vạn điểm rồi, khoảng cách mười vạn được thăng cấp sẽ ở trong tầm tay.
Nhưng khi chém xuống một đao này, không chỉ mục tiêu ban đầu là Quy Viêm chân nhân mà hàng ngàn đệ tử trong phạm vi bị kiếm ảnh bao phủ đều đều bị giết cùng một lúc.
Cùng lúc lướt qua, giống như cơn gió mạnh thổi qua bãi cỏ, tất cả cỏ dại đều đồng loạt đổ xuống.
“Khôngggggggggggggggg”
Một vài vị trưởng lão nhanh chân đã chạy về phía xa, giữ được một mạng.
Nhìn thấy cảnh này, hoàn toàn không dám tin vào mắt mình.
Loại sức mạnh này, sao có thể chứ?
Đúng lúc này đại trận tấn công kẻ địch lại một lần nữa tự mở ra.
Nhưng mà lần này mới mở ra nửa chừng đại trận tấn công thì lại bị Khương Thành một đao chém trở về.
Ầm ầm ầm!
Các dãy núi phía xa liên tiếp sụt lở, âm thanh không ngừng vang lên trong không trung, cả bầu trời tràn ngập ánh kiếm và ánh lửa.
Theo sau đó, Hộ tông đại trận cũng dừng lại.
Lần này không phải bởi vì đã giết chết mục tiêu nên dừng lại, mà bởi vì bị Khương Thành một đao hủy diệt rồi.
Rầmmm!
Do lực tấn công quá mạnh, linh kiếm lục giai trong tay hắn không chịu sự ma sát của lượng linh lực khổng lồ mà vỡ thành từng mảnh.
“Chạy!!”
“Chạy mau!”
Các trưởng lão và môn nhân còn sống sót không dám ở lại chỗ này, điên cuồng chạy trốn.
Tiếc rằng đã muộn rồi.
Linh đài thần phẩm một lần nữa đánh ra, lần này sức mạnh tăng lên 50 lần!
Không đợi Khương Thành tung ra tuyệt kỹ của linh đài tứ trọng, tất cả mọi người vô hình chung đều bị cái chùy khổng lồ đập vào đầu, rơi từ trên cao xuống.
Còn sau khi hắn thi triển tuyệt phẩm linh đài...
Tuyệt phẩm linh đài giống như mở ra một bữa tiệc nơi âm phủ, thần hồn của tất cả mọi người trong Xích Nhật tông đều bị nghiền nát, không có một chút hơi thở.
Thời gian không đến một phút, toàn bộ Xích Nhật tông đều bị diệt sạch, chỉ còn mỗi hắn sống sót.
Điều này không hiểu sao khiến hắn cảm thấy có chút cô đơn.
Cách giành chiến thắng của hệ thống quả thật quá mạnh rồi, thậm chí đến hắn còn bị giật mình kinh ngạc.
Nghĩ đến chính mình vẫn còn thời gian hai phút để ra vẻ đại lão, nếu lãng phí thì quá đáng tiếc, căn cứ theo truyền thống tốt đẹp không được lãng phí, Thành ca quyết định phải sử dụng thật tốt.
Vì thế mà hắn không nhặt chiến lợi phẩm mà quay trở lại sơn môn của Xích Nhật tông.
Tốc độ hiện tại của hắn cũng nhanh hơn lúc trước mười mấy lần, nháy mắt đã đến được vùng trời phía trên đỉnh đầu các tán tu phía bên ngoài.
Bên ngoài lúc này cũng là một cảnh máu chảy thành sông, gần mười ngàn tu sĩ xem náo nhiệt đều bị giết ở đây.
Có điều việc này không phải do Khương Thành gây ra, mà là do Quy Viêm chân nhân trong một lần tấn công làm ảnh hưởng đến người vô tội.
Ngoài ra, còn có rất nhiều tu sĩ vội vã chạy trốn khỏi nơi này.
Hiện trường hỗn loạn, lúc Khương Thành bay trên không trung lập tức thu hút sự chú ý của người người may mắn còn sống sót.
“Có chuyện gì vậy?”
“Chẳng lẽ Khương chưởng môn bị đánh đuổi ra ngoài?
“Xích Nhật tông đáng chết này quá hung ác rồi, chúng ta còn chưa tiến vào sơn môn của bọn họ, đúng là giết người vô tội vạ mà!”
“Ngươi nói ít thôi, đây là địa bàn của Xích Nhật tông...”
“Mọi người yên tâm, Xích Nhật tông không thể gây ra tội ác nữa rồi!”
Khương Thành giơ cao kiếm, linh lực dồn xuống, giọng nói hùng hồn truyền xa hàng trăm dặm.
“Bản chưởng môn vừa nãy đã tiêu diệt sạch Xích Nhật tông rồi!”
Tiếng nói không ngừng vang dội giữa núi rừng, vang vọng mãi trong tai mọi người.
Cái gì?
Xích Nhật tông bị diệt rồi?
Nhanh như vậy?
Đó là đại bá chủ chiếm giữ Thanh lan phủ hàng vạn năm đó!!!!!!!!!!
Không thể nào???
Cho dù lúc trước ở phía ngoài sơn môn đã trông thấy sức mạnh tuyệt phẩm linh đài của Khương Thành nhưng đối với mọi người mà nói thì việc này quá khó tin rồi.
Hự!
Trường kiếm vung thẳng xuống vùng rừng núi dài hoang vắng không người dài hàng vạn dặm phía trước.
Ngay sau đó tất cả mọi người đều trông thấy một luồng ánh kiếm bao phủ toàn bộ bầu trời phóng ra cuồn cuộn!
Ầm!!!!!!!!!!!!!!
Ầm ầm ầm!
Phía trong dãy núi ngàn dặm không ngừng vang lên những tiếng ầm ầm.
Khói lửa bay thẳng lên trời, ở chỗ này cũng có thể cảm nhận được thanh thế to lớn, hoàn toàn là một hồi long trời lở đất.
Rất nhiều tu sĩ không nhịn được nữa bay lên trời cao, lúc nhìn xuống dưới suýt thì bị doạ đến mức rơi xuống.
Ngay lập tức nhìn thấy phía trong dãy núi mở ra một con đường thẳng tắp, rộng trăm dặm, xuyên qua dãy núi hàng ngàn dặm, nhất thời không nhìn thấy điểm cuối.
Cái này...
Có thể là việc do con người làm ra được sao?
Rõ ràng là uy lực hơn người!!!
Lại nhìn Khương Thành, thu kiếm đứng yên trên không trung, dáng vẻ không nói một lời còn hơn vạn lời nói.
Không cần giải thích nữa, có thực lực như vậy, tiêu diệt Xích Nhật tông không phải là chuyện nhỏ sao?
“Khương chưởng môn uy lực thần kỳ!”
“Khương chưởng môn là thần tiên giáng thế!”
“Đa tạ Khương chưởng môn đã diệt trừ Xích Nhật tông, giúp chúng ta báo thù!”
Những tán tu có mặt ở đây nhận một đòn phá vỡ nhận thức, hoàn toàn thán phục, thậm chí nhiều người còn quỳ xuống và dập đầu tại chỗ.
Trong mắt của họ, Khương Thành không khác gì với các vị thần trong truyền thuyết rồi.
Nhìn thấy cảnh này, Thành ca vô cùng hài lòng, mong muốn làm màu có được sự thỏa mãn trước nay chưa từng có.
Màn phô diễn như vậy thì chắc về sau sẽ chẳng có ai nghi ngờ rằng hắn vẫn là một chú gà yếu ớt Phân Hồn cảnh nữa đâu nhỉ?
Huống hồ việc này coi như là giúp Phi Tiên môn phô trương thanh thế đi.
Không phải lúc trước có nhiều người coi thường, không thèm gia nhập Phi Tiên môn sao?
Bây giờ thì sẽ không còn nữa nhỉ?
Nghĩ tới vẫn còn chưa nhặt chiến lợi phẩm, hơn nữa thời gian làm màu cũng sắp hết, không thể tiếp tục đợt tấn công như vậy nữa, Thành ca vội vàng bắt mây quay trở lại bên trong Xích Nhật tông.
“Ting, ký chủ nhận được 1362 điểm tích phân.”
Cái gì?
Tình huống gì vậy?
Còn chưa bất đầu nhặt nữa mà, sao lại được điểm tích phân rồi.
Mở hệ thống ra nhìn bản ghi chép thì hắn mới hiểu ra.
Vừa nãy giáng kiếm như thần, bên trong chỗ đó có hàng vạn tu sĩ, có hơn ba ngàn người bởi vì quá sùng bái hắn, vậy mà trong lòng nguyện trung thành với hắn.
Cho dù bọn họ chưa gia nhập Phi Tiên môn nhưng đối với hệ thống mà nói, thì bọn họ cũng là người của hắn rồi.
Vậy nên có điểm tích phân khen thưởng là điều đương nhiên.
Chỉ là bởi vì thực lực của đa số mọi người đều quá yếu, thiên phú không cao, vậy cho nên điểm tích phân của ba ngàn người gộp lại cũng chỉ có hơn một ngàn điểm.
Có điều, đây vẫn là niềm vui bất ngờ.
Thành ca suy nghĩ một cách nhanh nhạy, hệ thống là muốn cổ vũ hắn làm màu nhiều hơn đây mà.
Huống chi ký chủ đạt được uy tín và danh vọng càng cao thì đối với mục tiêu của hệ thống là thống nhất tam giới cũng sẽ có lợi.
Đáng tiếc rằng hết Chiến Hồn Chi Lực rồi, bây giờ thực lực hồi phục như ban đầu, nếu không thì hắn đã đi khoe khắp nơi rồi.
Tài nguyên của Xích Nhật tông còn nhiều hơn một tầng so với Cực Nguyệt tông, ngay cả Khương Thành còn cảm thấy sáng lóa hết cả mắt.
Sau khi giữ lại một số vật phẩm chất lượng cao, hắn đổi toàn bộ trang bị linh đan tạm thời không dùng đến lấy điểm tích phân.
Lần đổi này thu được 55048 điểm tích phân.
Linh mạch của Xích Nhật tông còn cao hơn một bậc, là linh mạch tam giai, có thể trực tiếp đổi lấy 20000 điểm.
Một chuyến đến Xích Nhật tông, cuối cùng kiếm được 75 048 điểm tích phân, gấp mười mấy lần so với Cực nguyệt tông.
Điều này làm Khương Thành vui mừng khôn xiết, hắn biết rằng tài nguyên của Xích Nhật tông rất phong phú, nhưng không ngờ lại nhiều đến mức này.
Nghĩ đến số tích phân hắn giành được lúc trước, cộng lại đã hơn tám vạn điểm rồi, khoảng cách mười vạn được thăng cấp sẽ ở trong tầm tay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.