Bắt Đầu Chuyển Phát Nhanh Ban Thưởng 1 Tỷ
Chương 14: Chuyển phát nhanh cái lông í!
Phao Phao Phao
04/04/2020
Sáng sớm hôm sau.
Diệp Huyền tỉnh lại.
Thoải mái!
Diệp Huyền tắm xong, nhẹ nhàng thoải mái mở điện thoại ra.
Liền nhìn thấy hoa khôi lớp Lily gửi hơn mười tin Wechat!
Diệp Huyền ngẩn ra…
Tin nhắn gần nhất là ba giờ rưỡi sáng!
Cô gái này không muốn ngủ sao?
Hắn không có tâm trạng đọc mấy tin đó, hắn còn phải đi giao đồ chuyển phát nhanh nữa!
(Vu Hải Đào, Tống Tư Minh hất bàn: (╯‵□)╯︵┻━┻ Chuyển phát nhanh cái lông í!)
Trả lời một câu "Được rồi", Diệp Huyền liền ra cửa.
Diệp Huyền xuống lầu, liền gặp dì Tống chủ nhà.
Dì Tống nhiệt tình chào hỏi: “Ôi, Tiểu Diệp, chào buổi sáng!"
Diệp Huyền mỉm cười nói: "Chào buổi sáng, dì Tống."
Dì Tống chủ nhà đã cho Diệp Huyền thuê phòng ba năm, đối xử với hắn rất tốt, lễ tết đều cho Diệp Huyền hoa quả, còn hay lôi kéo muốn giới thiệu bạn gái cho hắn.
Chuyện khiến Diệp Huyền cảm thấy rất bất đắc dĩ là, tuy dì Tống chủ nhà rất nhiệt tình, nhưng…
Chất lượng bạn gái mà bà giới thiệu cho hắn, thật sự đáng lo!
Một lần không thành.
Diệp Huyền sợ rồi.
Một lần, dì Tống giới thiệu cho hắn một nữ sinh hơi mập, hơn nữa còn rất cực phẩm!
Diệp Huyền bị dọa phải lấy cớ đi wc, rồi chuồn mất.
Nhưng lần này, dì Tống rất nhiệt tình, vỗ ngực đảm bảo:
"Tiểu Diệp, yên tâm đi, lần này chắc chắn là một đại mỹ nữ! Nếu không phải mỹ nữ thì tháng sau không lấy tiền thuê phòng của cháu nữa!"
Sau đó là một màn giới thiệu nhiệt tình.
Diệp Huyền không chịu nổi sự nhiệt tình như vậy, hơn nữa dì Tống cũng rất tốt với hắn, vậy nên hắn không đành lòng cự tuyệt.
"Được rồi, được rồi, cháu sẽ đi gặp, cảm ơn dì Tống."
"Ừm, lần này nhất định là được!" DìTống còn làm động tác cố lên.
Diệp Huyền lau mồ hôi, nhanh chóng cưỡi xe ba bánh chạy mất.
...
Sau khi ăn bữa sáng đơn giản phong phú, Diệp Huyền đến điểm chuyển phát nhanh.
"Anh Diệp, chào buổi sáng."
"Anh Diệp, chào buổi sáng, có ăn bánh bao hấp không? Em mua hai phần này."
Các đồng nghiệp nhiệt tình chào hỏi.
"Tôi ăn rồi, cảm ơn."
Mọi người náo nhiệt một hồi thì bắt đầu chia đồ để đi chuyển phát.
Diệp Huyền để đồ cần chuyển phát nhanh vào xe ba bánh.
Đi ra ngoài.
"A, đây không phải là Diệp Huyền sao?" Một giọng nói vang lên.
Diệp Huyền đưa mắt nhìn sang, liền thấy một cô gái đang đứng trước chiếc xe thể thao Mercedes Benz của mình.
"Là cô?" Diệp Huyền nhận ra cô gái này.
Giang Phiêu Phiêu, đối tượng hẹn hò mà dì Tống chủ nhà giới thiệu cho Diệp Huyền nửa năm trước!
Tự xưng: Nữ thần hơi mập!
Thật ra, theo Diệp Huyền thì cô ta chỉ là một người phổ thông nhan sắc 60 điểm, trang điểm vào thì lên 70 điểm.
Nhưng Giang Phiêu Phiêu lại cực kì tự tin về sắc đẹp và dáng người của mình.
Cô ta kiên trì nhận mình là nữ thần hơi mập, mặc dù hơi mập, nhưng vẫn là nữ thần.
Nửa năm trước, trong lúc xem mắt, cô ta còn tự biên tự diễn rất nhiều, hơn nữa còn mỉa mai công việc của Diệp Huyền.
Diệp Huyền chỉ gặp mặt cô ta 5 phút, sau đó bại lui, phải lấy cơ đi wc chuồn đi
Nữ thần hơi mập, không thể trêu vào, không thể trêu vào.
"Đúng vậy, là tôi." Lúc này, Giang Phiêu Phiêu đang dựa vào xe đua Mercedes Benz của Diệp Huyền, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn hắn.
Bây giờ, Diệp Huyền tạm thời chưa có chỗ đỗ xe nên chỉ có thể để xe thể thao trước điểm chuyển phát nhanh.
Giang Phiêu Phiêu nhìn thấy Diệp Huyền lấy xe ba bánh ra thì ánh mắt lóe lên, khinh thường.
"May là năm đó tôi không thành đôi với anh, không ngờ trông thì đẹp trai mà lại thảm hại thế, còn giao đồ chuyển phát nhanh… Chậc chậc..."
Giang Phiêu Phiêu vừa châm chọc Diệp Huyền, vừa vỗ ngực, cảm thán mình may mắn.
Nữ thần hơi mập này chỉ còn thiếu nói ‘bà đây suýt nữa biến thành người tài không được trọng dụng, bị anh làm chậm trễ cả đời’ thôi.
"Tôi nghe dì Tống nói cô tìm được một bạn trai có tiền phải không?" Diệp Huyền sờ mũi, cười như không cười nói.
"Đúng vậy, thấy không? Xe này, là của bạn trai tôi." Giang Phiêu Phiêu vênh mặt, chỉ vào Mercedes Benz, nói là xe của bạn trai mình!
Cô ta nghĩ, chắc không trùng hợp đến mức chủ xe xuất hiện, vạch trần cô ta đâu nhỉ?
Nữ thần hơi mập khoe khoang vô cùng tự tin.
"Cái gì?"
Diệp Huyền dở khóc dở cười: "Xe này, là của bạn trai cô?"
"Đúng vậy, thế nào?"
Giang Phiêu Phiêu vênh mặt, tỏ vẻ hơn người, dựa lên xe đua, nhíu mày nói: "Ghen tỵ không?"
"Chỉ có một vấn đề nhỏ."
Diệp Huyền nhếch miệng, móc chìa khóa ra.
Ấn một cái!
Tích tích!
Mercedes Benz Maruti kêu mấy tiếng, đèn xe nhấp nháy.
Giang Phiêu Phiêu dựa lên xe đua giật nảy mình!
Cô ta sợ hãi nhảy dựng lên, suýt nữa ngã ra đất.
Không ngờ, chiếc xe này…
"Không đúng!!"
Giang Phiêu Phiêu khiếp sợ nhìn Diệp Huyền.
"Sao anh lại có chìa khóa chiếc xe đó?"
Diệp Huyền nhìn thấy xe sáng lên, nhẹ nhàng thở ra: "A, may quá, tôi cứ tưởng là xe người khác chứ. Còn xe là tốt rồi."
Hắn nói xong liền đạp xe ba bánh rời khỏi.
Giang Phiêu Phiêu hoàn toàn ngu người!
Cô ta không thể ngờ được rằng, chiếc xe Mercedes Benz Maruti vô cùng phong cách này lại là của Diệp Huyền!
Xấu hổ ~!
Giang Phiêu Phiêu hơi lúng túng, nhưng sắc mặt nhanh chóng thay đổi.
Loại con gái dám chỉ vào xe người ta nói là xe bạn trai mình thì liêm sỉ gì tầm này nữa.
Giang Phiêu Phiêu làm như không có chuyện gì, thái độ với Diệp Huyền thay đổi 180 độ, vô cùng nhiệt tình đi lên cuốn lấy hắn.
"Diệp Huyền, không ngờ anh lại làm ăn được vậy, là tôi không đúng. Hì hì, vừa nãy tôi đùa với anh thôi. Chiếc xe đó của anh thật sao?"
Giang Phiêu Phiêu quấn lấy Diệp Huyền như keo da trâu.
Lúc này, Tô Thiển Thiển vừa hay cầm một bó hoa hồng đi tới.
"Theo như bản đồ thì điểm chuyển phát nhanh của anh trai đó chắc chắn là chỗ này."
"Cố lên!"
"Tô Thiển Thiển, nhất định mày có thể làm được mà."
"Oa oa oa ~~~ "
Từ lần gặp hôm đó, Tô Thiển Thiển liền nhớ mãi không quên Diệp Huyền.
Cô muốn gặp lại Diệp Huyền, ít nhất cũng phải lấy được Wechat của trai đẹp.
Tô Thiển Thiển là kiểu nữ sinh cute, đáng yêu, cho dù là nhan sắc hay dáng người đều tuyệt vời, thuộc loại em gái mềm mại xinh xắn.
Mấy ngày nay, cô phí rất nhiều công sức mới thông qua bưu kiện chuyển phát nhanh, tìm được chút manh mối về Diệp Huyền, giờ đang cầm hoa chạy tới, muốn theo đuổi Diệp Huyền.
Vừa hay, Tô Thiển Thiển nhìn thấy nữ thần hơi mập Giang Phiêu Phiêu đang quấy rầy Diệp Huyền!
"Oa! Anh đẹp trai!"
Tô Thiển Thiển cầm hoa chạy tới, đưa cho Diệp Huyền: "Cho anh này."
Giang Phiêu Phiêu nhìn thấy cô bé xinh đẹp đáng yêu Tô Thiển Thiển chủ động chạy tới bày tỏ với Diệp Huyền thì như gặp đại địch.
Mặc dù cô ta hay khoe khoang, nhưng vẫn tự hiểu lấy mình.
Nhan sắc của cô ta nhiều lắm là 60 điểm, còn em gái Tô Thiển Thiển thì phải trên 90.
Chênh lệch lớn như vậy, có mù cũng biết chọn ai.
Giang Phiêu Phiêu bá đạo đẩy Tô Thiển Thiển ra: "Cô là ai? Cô là gì của anh ấy?"
Diệp Huyền tỉnh lại.
Thoải mái!
Diệp Huyền tắm xong, nhẹ nhàng thoải mái mở điện thoại ra.
Liền nhìn thấy hoa khôi lớp Lily gửi hơn mười tin Wechat!
Diệp Huyền ngẩn ra…
Tin nhắn gần nhất là ba giờ rưỡi sáng!
Cô gái này không muốn ngủ sao?
Hắn không có tâm trạng đọc mấy tin đó, hắn còn phải đi giao đồ chuyển phát nhanh nữa!
(Vu Hải Đào, Tống Tư Minh hất bàn: (╯‵□)╯︵┻━┻ Chuyển phát nhanh cái lông í!)
Trả lời một câu "Được rồi", Diệp Huyền liền ra cửa.
Diệp Huyền xuống lầu, liền gặp dì Tống chủ nhà.
Dì Tống nhiệt tình chào hỏi: “Ôi, Tiểu Diệp, chào buổi sáng!"
Diệp Huyền mỉm cười nói: "Chào buổi sáng, dì Tống."
Dì Tống chủ nhà đã cho Diệp Huyền thuê phòng ba năm, đối xử với hắn rất tốt, lễ tết đều cho Diệp Huyền hoa quả, còn hay lôi kéo muốn giới thiệu bạn gái cho hắn.
Chuyện khiến Diệp Huyền cảm thấy rất bất đắc dĩ là, tuy dì Tống chủ nhà rất nhiệt tình, nhưng…
Chất lượng bạn gái mà bà giới thiệu cho hắn, thật sự đáng lo!
Một lần không thành.
Diệp Huyền sợ rồi.
Một lần, dì Tống giới thiệu cho hắn một nữ sinh hơi mập, hơn nữa còn rất cực phẩm!
Diệp Huyền bị dọa phải lấy cớ đi wc, rồi chuồn mất.
Nhưng lần này, dì Tống rất nhiệt tình, vỗ ngực đảm bảo:
"Tiểu Diệp, yên tâm đi, lần này chắc chắn là một đại mỹ nữ! Nếu không phải mỹ nữ thì tháng sau không lấy tiền thuê phòng của cháu nữa!"
Sau đó là một màn giới thiệu nhiệt tình.
Diệp Huyền không chịu nổi sự nhiệt tình như vậy, hơn nữa dì Tống cũng rất tốt với hắn, vậy nên hắn không đành lòng cự tuyệt.
"Được rồi, được rồi, cháu sẽ đi gặp, cảm ơn dì Tống."
"Ừm, lần này nhất định là được!" DìTống còn làm động tác cố lên.
Diệp Huyền lau mồ hôi, nhanh chóng cưỡi xe ba bánh chạy mất.
...
Sau khi ăn bữa sáng đơn giản phong phú, Diệp Huyền đến điểm chuyển phát nhanh.
"Anh Diệp, chào buổi sáng."
"Anh Diệp, chào buổi sáng, có ăn bánh bao hấp không? Em mua hai phần này."
Các đồng nghiệp nhiệt tình chào hỏi.
"Tôi ăn rồi, cảm ơn."
Mọi người náo nhiệt một hồi thì bắt đầu chia đồ để đi chuyển phát.
Diệp Huyền để đồ cần chuyển phát nhanh vào xe ba bánh.
Đi ra ngoài.
"A, đây không phải là Diệp Huyền sao?" Một giọng nói vang lên.
Diệp Huyền đưa mắt nhìn sang, liền thấy một cô gái đang đứng trước chiếc xe thể thao Mercedes Benz của mình.
"Là cô?" Diệp Huyền nhận ra cô gái này.
Giang Phiêu Phiêu, đối tượng hẹn hò mà dì Tống chủ nhà giới thiệu cho Diệp Huyền nửa năm trước!
Tự xưng: Nữ thần hơi mập!
Thật ra, theo Diệp Huyền thì cô ta chỉ là một người phổ thông nhan sắc 60 điểm, trang điểm vào thì lên 70 điểm.
Nhưng Giang Phiêu Phiêu lại cực kì tự tin về sắc đẹp và dáng người của mình.
Cô ta kiên trì nhận mình là nữ thần hơi mập, mặc dù hơi mập, nhưng vẫn là nữ thần.
Nửa năm trước, trong lúc xem mắt, cô ta còn tự biên tự diễn rất nhiều, hơn nữa còn mỉa mai công việc của Diệp Huyền.
Diệp Huyền chỉ gặp mặt cô ta 5 phút, sau đó bại lui, phải lấy cơ đi wc chuồn đi
Nữ thần hơi mập, không thể trêu vào, không thể trêu vào.
"Đúng vậy, là tôi." Lúc này, Giang Phiêu Phiêu đang dựa vào xe đua Mercedes Benz của Diệp Huyền, vẻ mặt kiêu ngạo nhìn hắn.
Bây giờ, Diệp Huyền tạm thời chưa có chỗ đỗ xe nên chỉ có thể để xe thể thao trước điểm chuyển phát nhanh.
Giang Phiêu Phiêu nhìn thấy Diệp Huyền lấy xe ba bánh ra thì ánh mắt lóe lên, khinh thường.
"May là năm đó tôi không thành đôi với anh, không ngờ trông thì đẹp trai mà lại thảm hại thế, còn giao đồ chuyển phát nhanh… Chậc chậc..."
Giang Phiêu Phiêu vừa châm chọc Diệp Huyền, vừa vỗ ngực, cảm thán mình may mắn.
Nữ thần hơi mập này chỉ còn thiếu nói ‘bà đây suýt nữa biến thành người tài không được trọng dụng, bị anh làm chậm trễ cả đời’ thôi.
"Tôi nghe dì Tống nói cô tìm được một bạn trai có tiền phải không?" Diệp Huyền sờ mũi, cười như không cười nói.
"Đúng vậy, thấy không? Xe này, là của bạn trai tôi." Giang Phiêu Phiêu vênh mặt, chỉ vào Mercedes Benz, nói là xe của bạn trai mình!
Cô ta nghĩ, chắc không trùng hợp đến mức chủ xe xuất hiện, vạch trần cô ta đâu nhỉ?
Nữ thần hơi mập khoe khoang vô cùng tự tin.
"Cái gì?"
Diệp Huyền dở khóc dở cười: "Xe này, là của bạn trai cô?"
"Đúng vậy, thế nào?"
Giang Phiêu Phiêu vênh mặt, tỏ vẻ hơn người, dựa lên xe đua, nhíu mày nói: "Ghen tỵ không?"
"Chỉ có một vấn đề nhỏ."
Diệp Huyền nhếch miệng, móc chìa khóa ra.
Ấn một cái!
Tích tích!
Mercedes Benz Maruti kêu mấy tiếng, đèn xe nhấp nháy.
Giang Phiêu Phiêu dựa lên xe đua giật nảy mình!
Cô ta sợ hãi nhảy dựng lên, suýt nữa ngã ra đất.
Không ngờ, chiếc xe này…
"Không đúng!!"
Giang Phiêu Phiêu khiếp sợ nhìn Diệp Huyền.
"Sao anh lại có chìa khóa chiếc xe đó?"
Diệp Huyền nhìn thấy xe sáng lên, nhẹ nhàng thở ra: "A, may quá, tôi cứ tưởng là xe người khác chứ. Còn xe là tốt rồi."
Hắn nói xong liền đạp xe ba bánh rời khỏi.
Giang Phiêu Phiêu hoàn toàn ngu người!
Cô ta không thể ngờ được rằng, chiếc xe Mercedes Benz Maruti vô cùng phong cách này lại là của Diệp Huyền!
Xấu hổ ~!
Giang Phiêu Phiêu hơi lúng túng, nhưng sắc mặt nhanh chóng thay đổi.
Loại con gái dám chỉ vào xe người ta nói là xe bạn trai mình thì liêm sỉ gì tầm này nữa.
Giang Phiêu Phiêu làm như không có chuyện gì, thái độ với Diệp Huyền thay đổi 180 độ, vô cùng nhiệt tình đi lên cuốn lấy hắn.
"Diệp Huyền, không ngờ anh lại làm ăn được vậy, là tôi không đúng. Hì hì, vừa nãy tôi đùa với anh thôi. Chiếc xe đó của anh thật sao?"
Giang Phiêu Phiêu quấn lấy Diệp Huyền như keo da trâu.
Lúc này, Tô Thiển Thiển vừa hay cầm một bó hoa hồng đi tới.
"Theo như bản đồ thì điểm chuyển phát nhanh của anh trai đó chắc chắn là chỗ này."
"Cố lên!"
"Tô Thiển Thiển, nhất định mày có thể làm được mà."
"Oa oa oa ~~~ "
Từ lần gặp hôm đó, Tô Thiển Thiển liền nhớ mãi không quên Diệp Huyền.
Cô muốn gặp lại Diệp Huyền, ít nhất cũng phải lấy được Wechat của trai đẹp.
Tô Thiển Thiển là kiểu nữ sinh cute, đáng yêu, cho dù là nhan sắc hay dáng người đều tuyệt vời, thuộc loại em gái mềm mại xinh xắn.
Mấy ngày nay, cô phí rất nhiều công sức mới thông qua bưu kiện chuyển phát nhanh, tìm được chút manh mối về Diệp Huyền, giờ đang cầm hoa chạy tới, muốn theo đuổi Diệp Huyền.
Vừa hay, Tô Thiển Thiển nhìn thấy nữ thần hơi mập Giang Phiêu Phiêu đang quấy rầy Diệp Huyền!
"Oa! Anh đẹp trai!"
Tô Thiển Thiển cầm hoa chạy tới, đưa cho Diệp Huyền: "Cho anh này."
Giang Phiêu Phiêu nhìn thấy cô bé xinh đẹp đáng yêu Tô Thiển Thiển chủ động chạy tới bày tỏ với Diệp Huyền thì như gặp đại địch.
Mặc dù cô ta hay khoe khoang, nhưng vẫn tự hiểu lấy mình.
Nhan sắc của cô ta nhiều lắm là 60 điểm, còn em gái Tô Thiển Thiển thì phải trên 90.
Chênh lệch lớn như vậy, có mù cũng biết chọn ai.
Giang Phiêu Phiêu bá đạo đẩy Tô Thiển Thiển ra: "Cô là ai? Cô là gì của anh ấy?"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.