Bắt Đầu Chuyển Phát Nhanh Ban Thưởng 1 Tỷ
Chương 82: Phần thưởng đặc thù thứ chín: Cao ốc trung tâm phố tài chính quốc tế!
Phao Phao Phao
24/04/2020
Đến biệt thự, Diệp Huyền lại bị bảo tiêu cản lại.
"Tại sao lại là anh?"
Bảo tiêu nhíu mày.
"Đưa chuyển phát nhanh tiếp!"
Diệp Huyền nhún vai: "Nhà anh lại có chuyển phát nhanh!"
"Vì sao đại tiểu thư lại nhiều chuyển phát nhanh như vậy nhỉ?"
Bảo tiêu cau mày nói.
"Cái này, anh đi mà hỏi cô ấy."
Diệp Huyền một mặt mỉm cười nói: "Con gái mà, thích mua mua mua đúng không?"
Bảo tiêu hỏi không ra nguyên nhân, đành phải để Diệp Huyền tiến vào.
Diệp Huyền ôm cái thùng đi vào phòng Tô Viện Viện.
Tô Viện Viện hưng phấn, trợn to đôi mắt đẹp: "Đây là cái gì?"
"Con ngựa thành Troy!"
Diệp Huyền vỗ vỗ cái thùng, mỉm cười nói: "Kiện hàng em mong nhất —— tự do!"
"Òa!"
Trong nháy mắt Tô Viện Viện hiểu ra kế hoạch của Diệp Huyền, trợn mắt: "Anh định... bỏ tôi vào trong thùng chuyển phát nhanh này, mang ra ngoài?"
"Đúng rồi!"
Diệp Huyền búng tay, chỉ cái thùng: "Xin mời vào."
"Thế nhưng mà!"
Tô Viện Viện quay đầu lấy ra hai cái balo siêu to khổng lồ… cao hơn một mét từ trong ngăn tủ!
"Đồ vật người ta đóng gói để rời nhà trốn đi, làm sao bây giờ?"
Nhìn hai cái balo, Diệp Huyền phát điên: Mo mo%%...!
"Em dọn nhà hay là rời nhà trốn đi?"
"Người ta là con gái mà, nhiều đồ."
Tô Viện Viện tủi thân nói: "Tôi chọn chọn lựa lựa mãi tới trưa, đã bỏ đi rất nhiều thứ."
"Tự em chọn đi." Diệp Huyền tức giận nói: "Muốn tự do hay là đồ vật?"
"Được rồi."
Tô Viện Viện mím môi nói: "Nghe anh, tôi không mang gì cả đi được chưa?"
"Nhưng thùng nhỏ như vậy, làm sao vào được?"
"Không phải em từng học vũ đạo sao?" Diệp Huyền chỉ khung ảnh chụp bên cạnh, bên trên là hình Tô Viện Viện đứng cong chân. Tô Viện Viện từ nhỏ luyện vũ đạo, tính dẻo dai thân thể rất tốt, uốn người dễ như chơi.
"Người ta thử một chút. Tôi đi thay quần áo."
"Thay quần áo?"
Diệp Huyền ngẩn người, nhìn Tô Viện Viện đổi một bộ đồ múa bó sát người, chậm rãi đi ra.
Diệp Huyền: Không nhìn thấy gì! Không nhìn thấy gì!
Cho tới bây giờ hắn mới biết, nữ thần Tô Viện Viện một khi mặc đồ múa vào, xinh đẹp đến nhường nào, mỹ lệ đến nhường nào.
"Không mặc cái này, không có cách nào thực hiện động tác."
Tô Viện Viện xấu hổ đỏ mặt.
"Hiểu rồi, khụ khụ."
Diệp Huyền vội nói.
Tô Viện Viện đứng ở giữa thùng, hít một hơi sâu, cuộn người lại.
Không hổ là nữ thần luyện vũ đạo từ nhỏ, thân thể thật mềm mại, hai tay ôm đầu gối, cuộn thành một đoàn, chui vào trong thùng chuyển phát nhanh.
Như một con mèo.
Nhìn xem mỹ nữ trong thùng chuyển phát nhanh, Diệp Huyền: "㐃㐃! Đây mới là mỹ nữ chuyển phát nhanh thật!"
Nếu như một nam sinh, nhận được loại chuyển phát nhanh này, trên đó viết "Lão Hứa, ông có muốn vợ không?"
Vốn cho rằng là bịa, mở ra xem, lại là nữ thần, lại còn mặc đồ múa, nam sinh kia có khi nào vui muốn chết không?
Diệp Huyền tằng hắng một cái, đóng gói thùng chuyển phát nhanh, còn cố ý lưu lại mấy cái lỗ, để Tô Viện Viện thở.
Diệp Huyền ôm lấy cái thùng, đi ra ngoài.
Cũng may, nữ thần Tô Viện Viện không nặng, chắc khoảng 50kg, bằng không thì Diệp Huyền chưa chắc đã ôm nổi.
"Đợi một chút!"
Bảo tiêu ngoài cổng, nhìn thấy Diệp Huyền lúc đi ra, còn cầm thùng chuyển phát nhanh lúc đi vào, ngăn lại: "Chuyện gì xảy ra thế?"
"Không nhận đồ!"
Diệp Huyền tức giận nói: "Đại tiểu thư của các anh, nói kiện chuyển phát nhanh này không phải cái cô ta muốn! Bảo tôi cầm về!"
"..."
Bảo tiêu cũng không hiểu nhiều lắm về chuyển phát nhanh, dù sao lão bản mệnh lệnh cho bọn họ là trông kỹ Tô Viện Viện, không cho phép cô đi ra ngoài, không có yêu cầu khác, cũng liền gật đầu cho đi.
Diệp Huyền dùng thùng chuyển phát nhanh, thuận lợi đưa Tô Viện Viện ra ngoài.
Nửa giờ sau...
Tô Chí Cường trở về.
"Viện Viện có đi ra ngoài không?"
Tô Chí Cường hỏi bảo tiêu.
"Không có!" Bảo tiêu thề son sắt: "Đại tiểu thư cả ngày đều không đi ra ngoài."
Vỗ ngực!
Tôi, bảo tiêu, đáng tin!!
"Ừm."
Tô Chí Cường gật gật đầu, vui mừng.
Xem ra con gái trưởng thành, chịu nghe lời.
Hơ, không sai không sai.
Nghĩ tới buổi sáng cãi nhau cùng con gái, thái độ mình thô bạo, Tô Chí Cường cũng có chút hối hận.
Đợi chút nữa vẫn nên trấn an con gái một chút.
Vào cửa, Tô Chí Cường khó được bày ra một khuôn mặt tươi cười: "Viện Viện à, ba ba về rồi này."
"..."
"Viện Viện?"
5 phút sau, biệt thự bộc phát ra gầm lên giận dữ, suýt nữa đem nóc phòng lật tung đến rồi!
"%%#!! Viện Viện chạy rồi?"
"Hai phế vật các người! Ngay cả một con bé cũng không trông được!"
"Còn không mau đi tìm?"
Tô Chí Cường suýt nữa thì tức đến đau tim, kém chút ngỏm...
Diệp Huyền vụng trộm mang Tô Viện Viện ra khỏi nhà, rốt cục nhận được nhắc nhở hệ thống tha thiết ước mơ bấy lâu.
[Tinh... Kiểm tra thấy túc chủ vừa mới hoàn thành một đơn chuyển phát nhanh đặc thù, ban thưởng văn phòng phố tài chính: một tòa cao ốc trung tâm tài chính quốc tế! 】
[Tinh... độ hoàn thành giai đoạn thứ nhất nhiệm vụ chính tuyến 9/10, xin hãy cố gắng không ngừng! 】,
"Trung tâm tài chính Quốc tế? Một tòa? Cao ốc?"
…
Diệp Huyền lúc ấy liền sợ ngây người...
Ôi cái đm!
Giỏi!!
Hắn biết phố Tài chính.
Phố Tài chính trâu bò đến nhường nào?
Nói như vậy.
Nếu như phố Tài chính có xảy ra việc gì đó, tỉ như cả con đường đều cháy, vậy thì toàn bộ Hạ quốc, thị trường chứng khoán sẽ tê liệt trong nháy mắt!
Nơi này, tập trung tất cả tổng bộ 5 ngân hàng quốc hữu lớn nhất!
Tập trung cơ hồ tất cả tổng bộ công ty bảo hiểm!
Tập trung tổng bộ mấy chục ngân hàng thương nghiệp.
Mỗi tòa nhà, chính là tổng bộ một đại tập đoàn.
Chỉ riêng 500 mạnh công ty thế giới, đặt tổng bộ trên phố tài chính, liền có mười mấy nhà.
Thấy sợ không?
Trên con phố Tài chính này, đúng là tấc đất tấc vàng!
Nghe nói, năm ngoái bình quân một mét vuông tiền thuê tại phố Tài chính, là 10 đô la mỹ một ngày!
Một mét vuông, một ngày, 10 đô la mỹ!
Mà giá mặt đường ở đó, sớm đã đột phá mỗi mét vuông 20 vạn nhân dân tệ.
Một tòa cao ốc lớn bao nhiêu?
Ít nhất cũng phải mấy chục nghìn mét vuông?
Vậy tòa cao ốc này, một năm chỉ riêng tiền thuê đã được bao nhiêu? Tổng giá trị lại là con số thiên văn nhường nào?
Trên cơ bản, một tòa cao ốc trên phố Tài chính, tổng giá trị ít nhất cũng phải tại 20 tỷ trở lên, lớn nhất phải hơn 10 tỷ.
Nói thẳng ra, đại bộ phận công ty đưa ra thị trường, gom toàn bộ tài sản cũng không đạt được con số này.
Thần hào như Diệp Huyền cũng không ngờ, phần thuởng của hệ thống, lại trâu bò như vậy!
Trực tiếp cho một tòa, cao ốc, trên phố Tài chính!
"Tại sao lại là anh?"
Bảo tiêu nhíu mày.
"Đưa chuyển phát nhanh tiếp!"
Diệp Huyền nhún vai: "Nhà anh lại có chuyển phát nhanh!"
"Vì sao đại tiểu thư lại nhiều chuyển phát nhanh như vậy nhỉ?"
Bảo tiêu cau mày nói.
"Cái này, anh đi mà hỏi cô ấy."
Diệp Huyền một mặt mỉm cười nói: "Con gái mà, thích mua mua mua đúng không?"
Bảo tiêu hỏi không ra nguyên nhân, đành phải để Diệp Huyền tiến vào.
Diệp Huyền ôm cái thùng đi vào phòng Tô Viện Viện.
Tô Viện Viện hưng phấn, trợn to đôi mắt đẹp: "Đây là cái gì?"
"Con ngựa thành Troy!"
Diệp Huyền vỗ vỗ cái thùng, mỉm cười nói: "Kiện hàng em mong nhất —— tự do!"
"Òa!"
Trong nháy mắt Tô Viện Viện hiểu ra kế hoạch của Diệp Huyền, trợn mắt: "Anh định... bỏ tôi vào trong thùng chuyển phát nhanh này, mang ra ngoài?"
"Đúng rồi!"
Diệp Huyền búng tay, chỉ cái thùng: "Xin mời vào."
"Thế nhưng mà!"
Tô Viện Viện quay đầu lấy ra hai cái balo siêu to khổng lồ… cao hơn một mét từ trong ngăn tủ!
"Đồ vật người ta đóng gói để rời nhà trốn đi, làm sao bây giờ?"
Nhìn hai cái balo, Diệp Huyền phát điên: Mo mo%%...!
"Em dọn nhà hay là rời nhà trốn đi?"
"Người ta là con gái mà, nhiều đồ."
Tô Viện Viện tủi thân nói: "Tôi chọn chọn lựa lựa mãi tới trưa, đã bỏ đi rất nhiều thứ."
"Tự em chọn đi." Diệp Huyền tức giận nói: "Muốn tự do hay là đồ vật?"
"Được rồi."
Tô Viện Viện mím môi nói: "Nghe anh, tôi không mang gì cả đi được chưa?"
"Nhưng thùng nhỏ như vậy, làm sao vào được?"
"Không phải em từng học vũ đạo sao?" Diệp Huyền chỉ khung ảnh chụp bên cạnh, bên trên là hình Tô Viện Viện đứng cong chân. Tô Viện Viện từ nhỏ luyện vũ đạo, tính dẻo dai thân thể rất tốt, uốn người dễ như chơi.
"Người ta thử một chút. Tôi đi thay quần áo."
"Thay quần áo?"
Diệp Huyền ngẩn người, nhìn Tô Viện Viện đổi một bộ đồ múa bó sát người, chậm rãi đi ra.
Diệp Huyền: Không nhìn thấy gì! Không nhìn thấy gì!
Cho tới bây giờ hắn mới biết, nữ thần Tô Viện Viện một khi mặc đồ múa vào, xinh đẹp đến nhường nào, mỹ lệ đến nhường nào.
"Không mặc cái này, không có cách nào thực hiện động tác."
Tô Viện Viện xấu hổ đỏ mặt.
"Hiểu rồi, khụ khụ."
Diệp Huyền vội nói.
Tô Viện Viện đứng ở giữa thùng, hít một hơi sâu, cuộn người lại.
Không hổ là nữ thần luyện vũ đạo từ nhỏ, thân thể thật mềm mại, hai tay ôm đầu gối, cuộn thành một đoàn, chui vào trong thùng chuyển phát nhanh.
Như một con mèo.
Nhìn xem mỹ nữ trong thùng chuyển phát nhanh, Diệp Huyền: "㐃㐃! Đây mới là mỹ nữ chuyển phát nhanh thật!"
Nếu như một nam sinh, nhận được loại chuyển phát nhanh này, trên đó viết "Lão Hứa, ông có muốn vợ không?"
Vốn cho rằng là bịa, mở ra xem, lại là nữ thần, lại còn mặc đồ múa, nam sinh kia có khi nào vui muốn chết không?
Diệp Huyền tằng hắng một cái, đóng gói thùng chuyển phát nhanh, còn cố ý lưu lại mấy cái lỗ, để Tô Viện Viện thở.
Diệp Huyền ôm lấy cái thùng, đi ra ngoài.
Cũng may, nữ thần Tô Viện Viện không nặng, chắc khoảng 50kg, bằng không thì Diệp Huyền chưa chắc đã ôm nổi.
"Đợi một chút!"
Bảo tiêu ngoài cổng, nhìn thấy Diệp Huyền lúc đi ra, còn cầm thùng chuyển phát nhanh lúc đi vào, ngăn lại: "Chuyện gì xảy ra thế?"
"Không nhận đồ!"
Diệp Huyền tức giận nói: "Đại tiểu thư của các anh, nói kiện chuyển phát nhanh này không phải cái cô ta muốn! Bảo tôi cầm về!"
"..."
Bảo tiêu cũng không hiểu nhiều lắm về chuyển phát nhanh, dù sao lão bản mệnh lệnh cho bọn họ là trông kỹ Tô Viện Viện, không cho phép cô đi ra ngoài, không có yêu cầu khác, cũng liền gật đầu cho đi.
Diệp Huyền dùng thùng chuyển phát nhanh, thuận lợi đưa Tô Viện Viện ra ngoài.
Nửa giờ sau...
Tô Chí Cường trở về.
"Viện Viện có đi ra ngoài không?"
Tô Chí Cường hỏi bảo tiêu.
"Không có!" Bảo tiêu thề son sắt: "Đại tiểu thư cả ngày đều không đi ra ngoài."
Vỗ ngực!
Tôi, bảo tiêu, đáng tin!!
"Ừm."
Tô Chí Cường gật gật đầu, vui mừng.
Xem ra con gái trưởng thành, chịu nghe lời.
Hơ, không sai không sai.
Nghĩ tới buổi sáng cãi nhau cùng con gái, thái độ mình thô bạo, Tô Chí Cường cũng có chút hối hận.
Đợi chút nữa vẫn nên trấn an con gái một chút.
Vào cửa, Tô Chí Cường khó được bày ra một khuôn mặt tươi cười: "Viện Viện à, ba ba về rồi này."
"..."
"Viện Viện?"
5 phút sau, biệt thự bộc phát ra gầm lên giận dữ, suýt nữa đem nóc phòng lật tung đến rồi!
"%%#!! Viện Viện chạy rồi?"
"Hai phế vật các người! Ngay cả một con bé cũng không trông được!"
"Còn không mau đi tìm?"
Tô Chí Cường suýt nữa thì tức đến đau tim, kém chút ngỏm...
Diệp Huyền vụng trộm mang Tô Viện Viện ra khỏi nhà, rốt cục nhận được nhắc nhở hệ thống tha thiết ước mơ bấy lâu.
[Tinh... Kiểm tra thấy túc chủ vừa mới hoàn thành một đơn chuyển phát nhanh đặc thù, ban thưởng văn phòng phố tài chính: một tòa cao ốc trung tâm tài chính quốc tế! 】
[Tinh... độ hoàn thành giai đoạn thứ nhất nhiệm vụ chính tuyến 9/10, xin hãy cố gắng không ngừng! 】,
"Trung tâm tài chính Quốc tế? Một tòa? Cao ốc?"
…
Diệp Huyền lúc ấy liền sợ ngây người...
Ôi cái đm!
Giỏi!!
Hắn biết phố Tài chính.
Phố Tài chính trâu bò đến nhường nào?
Nói như vậy.
Nếu như phố Tài chính có xảy ra việc gì đó, tỉ như cả con đường đều cháy, vậy thì toàn bộ Hạ quốc, thị trường chứng khoán sẽ tê liệt trong nháy mắt!
Nơi này, tập trung tất cả tổng bộ 5 ngân hàng quốc hữu lớn nhất!
Tập trung cơ hồ tất cả tổng bộ công ty bảo hiểm!
Tập trung tổng bộ mấy chục ngân hàng thương nghiệp.
Mỗi tòa nhà, chính là tổng bộ một đại tập đoàn.
Chỉ riêng 500 mạnh công ty thế giới, đặt tổng bộ trên phố tài chính, liền có mười mấy nhà.
Thấy sợ không?
Trên con phố Tài chính này, đúng là tấc đất tấc vàng!
Nghe nói, năm ngoái bình quân một mét vuông tiền thuê tại phố Tài chính, là 10 đô la mỹ một ngày!
Một mét vuông, một ngày, 10 đô la mỹ!
Mà giá mặt đường ở đó, sớm đã đột phá mỗi mét vuông 20 vạn nhân dân tệ.
Một tòa cao ốc lớn bao nhiêu?
Ít nhất cũng phải mấy chục nghìn mét vuông?
Vậy tòa cao ốc này, một năm chỉ riêng tiền thuê đã được bao nhiêu? Tổng giá trị lại là con số thiên văn nhường nào?
Trên cơ bản, một tòa cao ốc trên phố Tài chính, tổng giá trị ít nhất cũng phải tại 20 tỷ trở lên, lớn nhất phải hơn 10 tỷ.
Nói thẳng ra, đại bộ phận công ty đưa ra thị trường, gom toàn bộ tài sản cũng không đạt được con số này.
Thần hào như Diệp Huyền cũng không ngờ, phần thuởng của hệ thống, lại trâu bò như vậy!
Trực tiếp cho một tòa, cao ốc, trên phố Tài chính!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.