Chương 72: Carbuncle tập kích
ofrgS29000
02/01/2021
Muốn đến được khu rừng Boundary thì phải đi qua một thành phố lớn tên là Rose Garden, vì nó tiếp giáp với nơi đó.
Sau đó hắn và nhóm hai người Éclair khởi hành từ thị trấn Magnolia đến thành phố Rose Garden bằng tàu hỏa.
Khi cả ba đến nơi cũng là chiều hôm sau.
Ở thành phố này tràn ngập ma pháp khắp nơi, không như những thị trấn nhỏ, thì những thành phố lớn này là nơi tụ tập của tất cả pháp sự, từ đủ loại ma pháp đến chức nghiệp.
Về đêm thành phố nhìn từ trên cao xuống vô cùng đẹp mắt, đủ loại màu sắc bên dưới tỏa sáng cứ như những vì sao lấp lánh.
Cả ba người Kuro sau đó cùng đi dạo với nhau trong thành phố trước khi thuê một khách sạn nào đó nghỉ chân để ngày mai vào khu rừng.
Hắn từng dẫn chúng nữ đến đây tham quan vài lần rồi, nhưng đó chuyện của những năm về trước, dù trôi qua nhiều năm thì nơi đây vẫn nhộn nhịp như lúc đầu bản thân tới vậy.
Ngoài chuyện thưởng thức nơi này ra, hắn còn suy nghĩ không biết nhóm hắc hội được tên hoàng đế đương nhiệm của Veronica thuê tới bắt Éclair cùng một nửa viên đá Phượng Hoàng có hành động giống nguyên tác hay không nữa.
Trong nguyên tác nhóm hắc hội này tập kích nhóm người Fairy Tail khi đang hộ tống nàng đến đây, chỉ là bây giờ đổi sang công hội của hắn thì không biết như thế nào.
Đương nhiên bọn này không có ngu ngốc tìm đường chết mà tấn công tổng bộ Nữ Thần hội như nguyên tác tập kích Fairy Tail, khi đó Makarow đang đi hợp ở hội đồng.
Dù sao công hội của hắn vốn là nổi kinh hoàng đối với tất cả hắc hội, không ai nguyện ý trêu trọc.
Tuy nhiên chỉ có hắn và nàng thì không biết bọn chúng có dám tập kích hay không, vì lúc này chỉ có hai người họ mà thôi, đây có thể là cơ hội vô cùng tốt để hành động.
Nhưng chỉ cần chúng dám tập kích thì hắn sẽ có cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân, nghĩ tới đây liền vui vẻ rồi.
Trong lúc suy nghĩ điều tốt đẹp, thì quay sang nhìn Éclair thấy vẻ mặt không mấy vui vẻ của nàng khi nhìn từng người sử dụng ma thuật liền hiểu là chuyện gì nhưng ra vẻ không biết quan tâm hỏi:
“ Sao vậy ?”
“Tôi không thích phép thuật.” Éclair lãnh đạm nói: “ nó chỉ gây thêm nổi buồn mà thôi.”
Chỉ là nàng không biết trong giọng nói của mình mang theo vẻ cô đơn và đau khổ như có như không.
Kuro nghe vậy thì thương tiếc cho nàng, trước lúc mất trí nhớ thì đối phương phải chứng kiến từng người bên cạnh chết đi trong khi bản thân bất tử nên điều đó khiến nàng cô đơn và đau khổ cho đến khi quên đi mọi thứ thì trong tiềm thức mới chán ghét phép thuật.
“Momon thì sao ?” Kuro chỉ Momon kế bên nàng hỏi: “Vốn chỉ là một con thú nhồi bông nhưng sau khi được đá Phượng Hoàng ban phước thì nó đã trở thành một vật sống và trở thành một người bạn đồng hành cùng nàng, điều đó không hạnh phúc sao?
“không lẽ đây gây thêm nổi buồn cho nàng ?”
“Chuyện này…” Éclair bị hắn hỏi một câu nhất thời á khẩu không trả lời được.
Từ khi có xuất hiện của Momon khiến cho cuộc sống cô độc của nàng tốt hơn.
“Cho nên đừng nói những điều như vậy nữa.” Kuro mỉm cười rồi khẽ nhéo má nàng một cái nói: “Nếu không ngươi sẽ làm tổn thương Momon đấy.”
Sau đó hắn liền tiếp tục đi về phía trước, để lại Éclair xẩu hổ phía sau khi bị đối xử như vậy, tuy nhiên không hiểu vì sao trong lòng nào có cảm giác thoái mái và vui vẻ hơn rất nhiều sau khi nghe hắn nói như vậy.
Nàng lúc này mới khom người xuống vuốt ve đấu của Momon nói: “Xin lỗi.”
“Không sao… nhìn thấy Éclair vui vẻ như vậy là tốt rồi.” Momon lắc đầu mỉm cười nói.
Một nhóm ba người cùng thưởng thức mọi người biểu diễn ma thuật khác nhau trên thành phố, Eclair khi xem khóe miệng hơi nhếch lên không còn bộ dàng lãnh đạm như lúc trước, có lẽ do ảnh hương từ câu nói của hắn lúc nãy.
Kuro nhìn thấy điều này thì cười cười rồi dẫn cả hai tiếp tục xem ma thuật, rồi đi ăn, sau đó tham gia trò chơi. Éclair dần dần chiếm đấm trong cảm giác vui vẻ này.
Đến khi kết thúc thì cả ba đang ngồi trên một băng ghế đá thưởng thức một cây kem ma thuật.
“Cảm ơn…” Éclair một bên thưởng thức vị ngọt của kem cùng nhìn Momon vui vẻ bên cạnh trong lòng cảm giác thoái mái hơn rất nhiều không còn khó chịu và lạc lõng như lúc trước nữa, nhìn về phía hắn nói.
“Không có gì… tôi đơn gian chỉ muốn những người bên cạnh mình luôn vui vẻ và hạnh phúc là được.” Kuro cười nói.
Éclair sau khi nghe vậy liền nhếch môi im lặng thưởng thức cây kem của mình, chỉ là đôi mắt như có như không nhìn đối phương.
“Ồ… thú vị.”
Trong lúc cả ba đang yên bình thưởng thức kem thì Kuro kêu lên một tiếng rồi cười.
“Có chuyện gì sao ?” Éclair lấy làm lạ hỏi.
“Chúng ta có khách.”
Kuro mỉm cười nói câu sau đó đem Momon cho nàng ôm lấy rồi nắm lấy tay đối phương kéo đi bình thản như cặp đôi vậy.
Éclair rất lâu mới cùng người khác giới nắm tay trong lòng có cảm giác là lạ đã vậy còn đối tượng còn là hắn nên hơi ngượng ngùng, còn về câu nói của đối phương không hề để ý.
Nàng cứ thế ngơ ngác bị hắn dẫn đi.
Rất nhanh hắn liền dẫn nàng vào hẻm tối tách biệt với quan cảnh nhộn nhịp bên ngoài.
Kuro sau khi dẫn nàng tới đây liền dừng lại mỉm cười nói: “Bốn con chuột nhắt, theo dõi lâu như vậy rồi cũng nên hiện thân đi.”
“Tiểu tử không tệ vậy mà có thể phát hiện ra bọn ta, thành viên Fairy Tail cũng có chổ hơn người đấy.”
Phía trước mặt nhóm Kuro có bốn thân ảnh xuất hiện, đây chính nhóm hắc hội Carbuncle.
“Fairy Tail ?”
Kuro nghe bọn này nói xong liền ngẩn người.
“Các ngươi…”
Éclair nhìn thấy nhóm người xuất hiện liền cảnh giác muốn hỏi thì Kuro ngắt ngang giải đáp cho nàng.
“Không cần hỏi, chúng là hắc hội Carbuncle được tên hoàng tử Creem của vương quốc Venorica thuê tới bắt nàng và viên đá Phượng Hoàng.”
“Hắc hắc… tiểu tử nếu ngươi đã biết còn không giao nàng ra đây.”
Dyst cười kiêu ngạo nói.
“Vậy sao ?”
Bất ngờ từ phía sau bốn người có một âm thanh vang lên khiến cả nhóm Carbuncle biến sắc, vừa quay người lại thì thấy Kuro trong bộ dạng Lôi Phạt đầy bá đạo cùng khinh thường nhìn họ.
Cả đám kinh hãi bộ dạng và tộc độ của hắn thế nhưng còn chưa kịp hành động hay phản ứng thì Kuro đã ra tay trước.
“Thiên Điểu (Chidori)…”
Chỉ thấy một tay của Kuro bao trùm những tia sét màu vàng nhảy múa đầy mạnh mẽ đánh tới tên to con nhất của chúng, Cannon.
Do bị bất ngờ cùng tộc độ của hắn quá nhanh nên tên liền lãnh một cú vào mặt.
“Ầm…”
Tên này liền bị một quyền của hắn đánh cho bay qua bên trái, dình vào tường, do lực lượng mạnh mẽ nên bức tường phía sau rạn nứt như mạng nhện.
Ba thành viên còn lại của Carbuncle vô cùng hoảng sợ chỉ với một quyền của đối phương liền đã phế đi một thành viên của họ.
Trong khi bọn chúng còn đang khiếp sợ thì Kuro tới trước mặt của Coorinator đang trong tư thế đưa tay ra muốn tóm lấy đối phương.
Nàng là nữ nhân duy nhất trong bọn, lúc này thấy Kuro vừa xuất hiện liền vội dùng đưa tay về phía hắn dùng ma thuật Dispel (xua tan), vì nghĩ rằng sức mạnh của đối phương đến từ năng lực biến hình.
Nhưng khiến nàng phải thất vọng và khủng hoảng là nó không hiệu nghiệm với đối phương, cùng lúc này thì tay của Kuro đã chụp lấy đầu của nàng.
“Xoẹt…”
“A…”
Vô sô tia sét bao trùm khắp cơ thể khiến cho Coorinator hét thảm rồi ngất tại chổ.
Sau khi giải quyết thành viên thứ hai xong thì Kuro liền chuyển mục tiêu qua tên mặc áo choàng, Chase nhất thời tay chân lạnh lẽo cứ như một con sư tử tối cổ nhìn chầm chầm vào vậy.
Không chút do dự sử dụng Shadow Magiac để ẩn thân xuống đất giống như Rogue của Sabertooth, chuẩn bị trốn khỏi tên này càng xa càng tốt.
“Lôi Thần Nộ.”
Tuy nhiên tên chỉ vừa mới động một cái thì Kuro lại càng phản ứng nhanh hơn, một chân tỏa sáng cùng tia sét lấp lóe không chút do dự dậm xuống đất.
“Ầm…”
Một trân địa chấn nhẹ run lên mặt đất trước mặt hắn cho tới chổ Dyst liền sụp đổ.
“A…”
Từ bên dưới có một âm thanh kêu thảm kêu lên rồi im bặt, chỉ lại một khu vật sụp đổ đáng sợ mà thôi.
“Ngươi… tránh xa ta ra.” Dyst lúc này hoàn toàn sợ hãi không còn bộ dạng tự tin và kiêu ngạo như lúc trước, vừa thấy Kuro bước tới một bước liền kinh hoàng dùng ma thuật Telekinesis điểu khiển toàn bộ đất đá sụp đổ trước đó đánh tới Kuro cứ như một siêu lực gia mạnh mẽ vậy.
Toàn bộ đất đá lao tới cư như con mưa sao băng.
“Lôi Thần Quyền.”
Kuro không chút biến sắc, tay phải bao trùm tia sét sáng rực đấm ra một quyền.
Quyền ảnh bao trùm sấm sét phá tan toàn bộ đất đá bay tới mỗi khi nó đi qua cùng đó mang theo khí thế đáng sợ đánh tới Dyst với tốc độ rất nhanh.
Dyst ăn một quyền đầy mạnh mẽ này liền văng ngược ra sau, ngã tới trước mặt của Éclair.
Mọi thứ kết thúc vô cùng nhanh chóng với một bên áp đảo tuyệt đối.
Sau đó hắn và nhóm hai người Éclair khởi hành từ thị trấn Magnolia đến thành phố Rose Garden bằng tàu hỏa.
Khi cả ba đến nơi cũng là chiều hôm sau.
Ở thành phố này tràn ngập ma pháp khắp nơi, không như những thị trấn nhỏ, thì những thành phố lớn này là nơi tụ tập của tất cả pháp sự, từ đủ loại ma pháp đến chức nghiệp.
Về đêm thành phố nhìn từ trên cao xuống vô cùng đẹp mắt, đủ loại màu sắc bên dưới tỏa sáng cứ như những vì sao lấp lánh.
Cả ba người Kuro sau đó cùng đi dạo với nhau trong thành phố trước khi thuê một khách sạn nào đó nghỉ chân để ngày mai vào khu rừng.
Hắn từng dẫn chúng nữ đến đây tham quan vài lần rồi, nhưng đó chuyện của những năm về trước, dù trôi qua nhiều năm thì nơi đây vẫn nhộn nhịp như lúc đầu bản thân tới vậy.
Ngoài chuyện thưởng thức nơi này ra, hắn còn suy nghĩ không biết nhóm hắc hội được tên hoàng đế đương nhiệm của Veronica thuê tới bắt Éclair cùng một nửa viên đá Phượng Hoàng có hành động giống nguyên tác hay không nữa.
Trong nguyên tác nhóm hắc hội này tập kích nhóm người Fairy Tail khi đang hộ tống nàng đến đây, chỉ là bây giờ đổi sang công hội của hắn thì không biết như thế nào.
Đương nhiên bọn này không có ngu ngốc tìm đường chết mà tấn công tổng bộ Nữ Thần hội như nguyên tác tập kích Fairy Tail, khi đó Makarow đang đi hợp ở hội đồng.
Dù sao công hội của hắn vốn là nổi kinh hoàng đối với tất cả hắc hội, không ai nguyện ý trêu trọc.
Tuy nhiên chỉ có hắn và nàng thì không biết bọn chúng có dám tập kích hay không, vì lúc này chỉ có hai người họ mà thôi, đây có thể là cơ hội vô cùng tốt để hành động.
Nhưng chỉ cần chúng dám tập kích thì hắn sẽ có cơ hội anh hùng cứu mỹ nhân, nghĩ tới đây liền vui vẻ rồi.
Trong lúc suy nghĩ điều tốt đẹp, thì quay sang nhìn Éclair thấy vẻ mặt không mấy vui vẻ của nàng khi nhìn từng người sử dụng ma thuật liền hiểu là chuyện gì nhưng ra vẻ không biết quan tâm hỏi:
“ Sao vậy ?”
“Tôi không thích phép thuật.” Éclair lãnh đạm nói: “ nó chỉ gây thêm nổi buồn mà thôi.”
Chỉ là nàng không biết trong giọng nói của mình mang theo vẻ cô đơn và đau khổ như có như không.
Kuro nghe vậy thì thương tiếc cho nàng, trước lúc mất trí nhớ thì đối phương phải chứng kiến từng người bên cạnh chết đi trong khi bản thân bất tử nên điều đó khiến nàng cô đơn và đau khổ cho đến khi quên đi mọi thứ thì trong tiềm thức mới chán ghét phép thuật.
“Momon thì sao ?” Kuro chỉ Momon kế bên nàng hỏi: “Vốn chỉ là một con thú nhồi bông nhưng sau khi được đá Phượng Hoàng ban phước thì nó đã trở thành một vật sống và trở thành một người bạn đồng hành cùng nàng, điều đó không hạnh phúc sao?
“không lẽ đây gây thêm nổi buồn cho nàng ?”
“Chuyện này…” Éclair bị hắn hỏi một câu nhất thời á khẩu không trả lời được.
Từ khi có xuất hiện của Momon khiến cho cuộc sống cô độc của nàng tốt hơn.
“Cho nên đừng nói những điều như vậy nữa.” Kuro mỉm cười rồi khẽ nhéo má nàng một cái nói: “Nếu không ngươi sẽ làm tổn thương Momon đấy.”
Sau đó hắn liền tiếp tục đi về phía trước, để lại Éclair xẩu hổ phía sau khi bị đối xử như vậy, tuy nhiên không hiểu vì sao trong lòng nào có cảm giác thoái mái và vui vẻ hơn rất nhiều sau khi nghe hắn nói như vậy.
Nàng lúc này mới khom người xuống vuốt ve đấu của Momon nói: “Xin lỗi.”
“Không sao… nhìn thấy Éclair vui vẻ như vậy là tốt rồi.” Momon lắc đầu mỉm cười nói.
Một nhóm ba người cùng thưởng thức mọi người biểu diễn ma thuật khác nhau trên thành phố, Eclair khi xem khóe miệng hơi nhếch lên không còn bộ dàng lãnh đạm như lúc trước, có lẽ do ảnh hương từ câu nói của hắn lúc nãy.
Kuro nhìn thấy điều này thì cười cười rồi dẫn cả hai tiếp tục xem ma thuật, rồi đi ăn, sau đó tham gia trò chơi. Éclair dần dần chiếm đấm trong cảm giác vui vẻ này.
Đến khi kết thúc thì cả ba đang ngồi trên một băng ghế đá thưởng thức một cây kem ma thuật.
“Cảm ơn…” Éclair một bên thưởng thức vị ngọt của kem cùng nhìn Momon vui vẻ bên cạnh trong lòng cảm giác thoái mái hơn rất nhiều không còn khó chịu và lạc lõng như lúc trước nữa, nhìn về phía hắn nói.
“Không có gì… tôi đơn gian chỉ muốn những người bên cạnh mình luôn vui vẻ và hạnh phúc là được.” Kuro cười nói.
Éclair sau khi nghe vậy liền nhếch môi im lặng thưởng thức cây kem của mình, chỉ là đôi mắt như có như không nhìn đối phương.
“Ồ… thú vị.”
Trong lúc cả ba đang yên bình thưởng thức kem thì Kuro kêu lên một tiếng rồi cười.
“Có chuyện gì sao ?” Éclair lấy làm lạ hỏi.
“Chúng ta có khách.”
Kuro mỉm cười nói câu sau đó đem Momon cho nàng ôm lấy rồi nắm lấy tay đối phương kéo đi bình thản như cặp đôi vậy.
Éclair rất lâu mới cùng người khác giới nắm tay trong lòng có cảm giác là lạ đã vậy còn đối tượng còn là hắn nên hơi ngượng ngùng, còn về câu nói của đối phương không hề để ý.
Nàng cứ thế ngơ ngác bị hắn dẫn đi.
Rất nhanh hắn liền dẫn nàng vào hẻm tối tách biệt với quan cảnh nhộn nhịp bên ngoài.
Kuro sau khi dẫn nàng tới đây liền dừng lại mỉm cười nói: “Bốn con chuột nhắt, theo dõi lâu như vậy rồi cũng nên hiện thân đi.”
“Tiểu tử không tệ vậy mà có thể phát hiện ra bọn ta, thành viên Fairy Tail cũng có chổ hơn người đấy.”
Phía trước mặt nhóm Kuro có bốn thân ảnh xuất hiện, đây chính nhóm hắc hội Carbuncle.
“Fairy Tail ?”
Kuro nghe bọn này nói xong liền ngẩn người.
“Các ngươi…”
Éclair nhìn thấy nhóm người xuất hiện liền cảnh giác muốn hỏi thì Kuro ngắt ngang giải đáp cho nàng.
“Không cần hỏi, chúng là hắc hội Carbuncle được tên hoàng tử Creem của vương quốc Venorica thuê tới bắt nàng và viên đá Phượng Hoàng.”
“Hắc hắc… tiểu tử nếu ngươi đã biết còn không giao nàng ra đây.”
Dyst cười kiêu ngạo nói.
“Vậy sao ?”
Bất ngờ từ phía sau bốn người có một âm thanh vang lên khiến cả nhóm Carbuncle biến sắc, vừa quay người lại thì thấy Kuro trong bộ dạng Lôi Phạt đầy bá đạo cùng khinh thường nhìn họ.
Cả đám kinh hãi bộ dạng và tộc độ của hắn thế nhưng còn chưa kịp hành động hay phản ứng thì Kuro đã ra tay trước.
“Thiên Điểu (Chidori)…”
Chỉ thấy một tay của Kuro bao trùm những tia sét màu vàng nhảy múa đầy mạnh mẽ đánh tới tên to con nhất của chúng, Cannon.
Do bị bất ngờ cùng tộc độ của hắn quá nhanh nên tên liền lãnh một cú vào mặt.
“Ầm…”
Tên này liền bị một quyền của hắn đánh cho bay qua bên trái, dình vào tường, do lực lượng mạnh mẽ nên bức tường phía sau rạn nứt như mạng nhện.
Ba thành viên còn lại của Carbuncle vô cùng hoảng sợ chỉ với một quyền của đối phương liền đã phế đi một thành viên của họ.
Trong khi bọn chúng còn đang khiếp sợ thì Kuro tới trước mặt của Coorinator đang trong tư thế đưa tay ra muốn tóm lấy đối phương.
Nàng là nữ nhân duy nhất trong bọn, lúc này thấy Kuro vừa xuất hiện liền vội dùng đưa tay về phía hắn dùng ma thuật Dispel (xua tan), vì nghĩ rằng sức mạnh của đối phương đến từ năng lực biến hình.
Nhưng khiến nàng phải thất vọng và khủng hoảng là nó không hiệu nghiệm với đối phương, cùng lúc này thì tay của Kuro đã chụp lấy đầu của nàng.
“Xoẹt…”
“A…”
Vô sô tia sét bao trùm khắp cơ thể khiến cho Coorinator hét thảm rồi ngất tại chổ.
Sau khi giải quyết thành viên thứ hai xong thì Kuro liền chuyển mục tiêu qua tên mặc áo choàng, Chase nhất thời tay chân lạnh lẽo cứ như một con sư tử tối cổ nhìn chầm chầm vào vậy.
Không chút do dự sử dụng Shadow Magiac để ẩn thân xuống đất giống như Rogue của Sabertooth, chuẩn bị trốn khỏi tên này càng xa càng tốt.
“Lôi Thần Nộ.”
Tuy nhiên tên chỉ vừa mới động một cái thì Kuro lại càng phản ứng nhanh hơn, một chân tỏa sáng cùng tia sét lấp lóe không chút do dự dậm xuống đất.
“Ầm…”
Một trân địa chấn nhẹ run lên mặt đất trước mặt hắn cho tới chổ Dyst liền sụp đổ.
“A…”
Từ bên dưới có một âm thanh kêu thảm kêu lên rồi im bặt, chỉ lại một khu vật sụp đổ đáng sợ mà thôi.
“Ngươi… tránh xa ta ra.” Dyst lúc này hoàn toàn sợ hãi không còn bộ dạng tự tin và kiêu ngạo như lúc trước, vừa thấy Kuro bước tới một bước liền kinh hoàng dùng ma thuật Telekinesis điểu khiển toàn bộ đất đá sụp đổ trước đó đánh tới Kuro cứ như một siêu lực gia mạnh mẽ vậy.
Toàn bộ đất đá lao tới cư như con mưa sao băng.
“Lôi Thần Quyền.”
Kuro không chút biến sắc, tay phải bao trùm tia sét sáng rực đấm ra một quyền.
Quyền ảnh bao trùm sấm sét phá tan toàn bộ đất đá bay tới mỗi khi nó đi qua cùng đó mang theo khí thế đáng sợ đánh tới Dyst với tốc độ rất nhanh.
Dyst ăn một quyền đầy mạnh mẽ này liền văng ngược ra sau, ngã tới trước mặt của Éclair.
Mọi thứ kết thúc vô cùng nhanh chóng với một bên áp đảo tuyệt đối.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.