Chương 3: Khởi Đầu Của Tân Vua Bóng Tối
sleeping king
09/12/2022
Khi đi vào hầm ngục,nhóm thợ săn họ gặp vài con quái nhỏ, đối với họ bọn chúng chỉ là kiến hôi nhưng với Sung Jin Woo bọn chúng chẳng khác gì ác mộng cả,dù chúng chỉ cấp em thôi
"Cậu lại bị thương rồi, cẩn thận chứ hiểu không" Juhee Ssi nói trong sự tức giận.
"Ha ha không sao cả, tôi cũng quen rồi" Sung Jin Woo nó trong khi Juhee Ssi đang phục hồi cho cậu.
Đoàn trưởng dừng lại rồi quay người nó "có tin xấu đây,quái và tinh thạch ở đây gần như đã hết, chúng ta sẽ bầu, liệu có nên đi tiếp không".
Sau hồi lâu suy nghĩ, đi tiếp có thể nguy hiểm bù lại có thể đồ khá ngon, còn về nay lúc này sẽ tổn thất không nhỏ chỉ vài tinh thạch và mấy cái xác thì chẳng được bao tiền cả, sau hồi lâu thì một nửa từ bỏ và một nửa đi tiếp cuối cùng chỉ còn Sung Jin Woo chưa chọn.
Sung Jin Woo đắn đo suy nghĩ, cậu cần tiền lo tiền viện cho mẹ cần tiền lo cho đứa em gái đang đi học,cần tiền cho rất nhiều thứ, sau tất cả khối tạ đè nặng lên vai cậu mang tẻn đồng tiền.
Sung Jin Woo đưa ra quyết định "có đi tiếp thôi".
Bên trong hầm ngục cấp F của Nguyễn Khang,10 quả trứng đã nở,những con qua này nhìn bề ngoài có tám con mắt mỗi bên bốn con, thân đầu bộc giáp đỏ, hai tay có móng nhọn thu ra thu vào được, chẳng khác mấy hắn ở trạng thái ma thần cả ngoài nó có nhiều hơn hắn sáu con mắt và không thề có xúc tu ra thì cái đuôi chúng linh hoạt cái đuôi hình lưỡi thái vậy.
"Mở bản trạng thái bọn này đi"
【Chủng loại: xích quỷ
Biệt danh: đứa con ma thần
Khả năng Đặc biệt: siêu tái tạo
Skill: tạo quái cấp thấp, sinh mệnh cung phụng】
Nhìn dòng tạo quái cấp thấp hắn cười tà tà nói"Này mấy đứa sinh sản đi".
Nghe được mệnh lệnh bọn xích quỷ grào grào vài cái rồi từ miệng ói ra vài cá thể, bọn chúng sau vài giây sinh ra liền trưởng thành, bọn quái này đạt cấp F khi vừa sinh,nhìn chẳng khác mấy bọn xích quỷ, nhưng không có đuôi, hai tay thay vì bàn tay năm ngón và móng ẩn trong tay là hai cái móng dài như lưỡi hái
"Mở thông tin bọn này đê" hắn nhìn bảng thông tin hiện lên vui sướng vì cứ nhân bản như thế 10 con xin 10 lại xin 10 con mỗi con chỉ vài giây ra đời như thế chẳng khác đéo gì hack cả.
【Chủng loại: quỷ cấp thấp
Biệt danh: kẻ săn thợ săn
Khả năng đặc biệt: siêu tốc độ
Skill: hồi phục, sinh mệnh cung phụng】
【Kí chủ à tưởng không làm mà đòi ăn nữa à】hệ thống lên dọng chế diễu,dọng cà khịa lẻn thẳng.
Nguyễn khang cay cú la lên "cái con mất dạy ẩn trong hệ thống có ngon ra đây solo này đừng có mà ẩn ẩn trong hệ thống" cái dọng này hắn biết đéo phải hệ thống đâu đơn giản giọng hệ thống rất robot và vô cảm, còn cái giọng này chút tinh nghịch, chút trẻ con, chút kiêu ngạo.
Một bóng hình xuất hiện, gương mặt mặt tuyệt sắc mỹ nhân, mái tóc xanh bồng bềnh, đôi môi căn mộng, mũi cao, mắt đẹp nói chung là mỹ nhân, mặc đồ bó sát tôn dáng nàng hai tay ôm Nguyễn Khang, cái miệng cười nhìn gương mặt đỏ hai mặt nhắm lại như giác ngộ của thằng trai tân chưa bao giờ ôm gái.
Nàng lên tiếng giọng thách thức "chẳng phải người ta ra đây rồi sao muốn là gì thì làm đi" nàng cười lấy tay chạm mặt Nguyễn Khang nói.
Tim đập nhanh muốn rớt ra ngoài, chưa kịp nói gì nàng đã mở miệng "thì thì kí chủ nhát gái thế thì ăn được ai, ta tên tiểu tuyết là linh hồn hệ thống mong kí chủ giúp đỡ" nói xong nàng hôn môi hắn cái rồi biến mất trong khi Nguyễn Khang đang nhơ ngát.
Tim Nguyễn Khang đập mạnh hơn mặt hắn đỏ bừng sau lớp giáp, đây là yêu hả ?, hắn tự hỏi, đám xích quỷ và quỷ cấp thấp ngơ ngác nhìn chủ nhân mình.
Hầm ngục bên Sung Jin Woo.
Khi đi sau vào trong nhóm thợ săn phát hiện cách cảnh lớn, có thể là phòng boss tuy nhiên hơn một nửa muốn vào nên Đoàn trưởng đành mở cách cửa ra.
Bên trong phòng boss rất rộng, xung quanh toàn bộ là những bức tượng cầm vũ khí, còn có những bức tướng cầm nhạc cụ, phía trung tâm bức tượng đội vương miện ngồi trên ngai vàng, cao ngạo nhìn họ như nhìn kiến con.
Khi bước vào những thợ săn nhìn xung quanh phát hiện một bức tưỡng có sáu cách thiên thần, áo trùm đầu, hai tay cầm bia đá bên trên có ghi, "điều thứ nhất: tôn sùng chúa tể, điều thứ hai: ca tụng chúa tể điều cuối cùng: chứng minh đức tin với chúa tể" một người có kỹ năng dịch thuật la lên vì chỉ anh ta hiểu được, mọi người đang suy nghĩ bông .
"Bùng bùng". Cánh cửa vào động lại, một số người hoảng sợ la hét, một người đàn ông ta lớn đi đến cửa dùng lực muốn mở nó.
"Xẹttttttttt".
bức tượng ngay cửa vung vũ khí chém chết người đó chết chưa kịp phản ứng gì, mọi người hoảng sợ ngồi xuống ôm đầu, "aaaaaaaaa" một người phụ nữ đứng lên hoảng loạn chạy đi
"Đùng đùng xẹtttttt" chùm tia sáng xuất hiện biến người phụ nữ chỉ còn hai bàn chân mang dày,nhiều người hoảng sợ chạy đi kết cuộc chỉ còn tay hoặc chân ở lại,các bộ phận khác biêns thành than bụi nhỏ.
Sung Jin Woo suy nghĩ rồi đứng lên, chùm tia chuẩn bị bắn, bổng cậu quỳ xuống,chùm tia biến mất, Sung jin woo đã khẳng định được điều gì đó rồi nói.
"Mọi người quỳ xuống nó sẽ không bắn" nghe thế người bán tính bắn nghi nhưng vẫn làm theo, bức tướng thấy thế nở nụ cười kinh dị đứng lên.
Sung Jin Woo thấy thế lẩm bẩm điều thứ hai "ca tụng, ca tụng, ca tụng rốt cuộc là ca tụng sa cho được" chưa kịp đợi cậu suy nghĩ xong bức tượng đạp nát vài người, Sung jin woo quan sát để ý những bức tượng cầm nhạc cụ, cậu đánh liều cầm tay Juhee Ssi chạy đến đó, bức tượng cầm nhạc củ bổng cử động khi Sung Jin Woo và Juhee Ssi chạy lại bức tượng đuổi theo nó đạp xuống, cậu và Juhee Ssi may đã chạy đến bức tượng cầm nhạc cụ, bức tượng cất lên tiếng nhạc cụ, tên bức chúa tể dừng lại đổi mục tiêu, Juhee Ssi thì không sao tuy nhiên chân phải cậu gần như đã chẳng còn gì.
Juhee Ssi khóc lóc liên tục hồi phục cho cậu, cuối cùng cũng cầm máu lại được tuy thế Juhee Ssi cuỗu cạn sạch mana.
Thấy thế một số người chân nhanh hơn não chạy đến chỗ bức tuongqj gần nhất, kết quả đều chết trong đau đớn, một số còn lại có não nên đã chạy về tượng nhạc cụ.
Khi tất cả đã đứng dưới tươngh cầm nhạc cụ thì, cái bàn đá có hoa vaqn kì lạ xuất hiện xung quanh là những đốm lửa xanh trắng
"Là cái đéo gì thế" một âm thanh tò mò hỏi.
"Tế đàn dùng để tế người khác, nghi thức hoàn thành" Sung Jin Woo đáp lại tiếng hỏi.
Một thợ săn bị cắt đi cánh tay bên cạnh một người bị thương nặng khác đi đến chỗ tế đàn "nếu sống sót trở về hãy hứa nói với vợ con chúng tôi rằng, chúng tôi đã hi sinh anh dũng" nó rồi hai người tiến về tế đan tuy nhiên chỉ hai đóm lửa xuất hiện, thấy thế một người khác đi đến tế đàn lại đóm lửa xuất hiện, một người rồi một người dần dần tất cả đều trên tế đàn.
"Bùng bùng rạchhhhh" cánh cửa một ra,một con gái chạy lại cánh cửa mọi ngày tưởng cô ta sẽ chết, các bức tượng không làm gì cả, thấy thế càn người chạy đi các đóm lửa dần dần ít lại cùng lúc đã các bức tượng tiến lại gần hơn, giờ chỉ người bị cắt tay và Juhee Ssi cùng Sung Jin Woo.
Cậu cắn răng nói ra " mong chú mang cậu ấy đi" nghe thế ông chú bị cắt tay ngạc nhiên sau đó bế Juhee Ssi hoảng loạn sợ hãi lên vai, cô ấy phản ứng dữ dội.
"Cậu điên à, cậu chết ai lo cho mẹ cậu ai lo cho em gái cậu" nước mắt chảy ra Juhee Ssi la hét nhìn Sung Jin Woo.
"Xin lỗi, có lẽ hai từ này chẳng chút giá trị" cậu đưa viên tinh thạch còn trong túi trong đặt lên tay cô ấy " hay lời xin lỗi của tôi".
Ông chú vác theo Juhee Ssi chạy đi chỉ thấy cô ấy la hét tuyệt vọng khi thấy sau cách cửa đang khép lại những bức tượng đang đi lại gần cậu hơn.
Trong thời khắc này sợ ư ? Chẳng còn cảm giác như trên thế giới chẳng còn gì khiến Sung Jin Woo sợ nữa kể cả cái chết.
Cầm thanh kiếm trong balo lên Sung Jin Woo dơ nó về phía bức tượng, những bức tượng bắt đầu tấn công một cây thương xuyên bụng cậu một thanh kiếm chém cái chất còn lại của Sung Jin Woo, máu từ đó bắn ra phủ cả tế đàn.
Sung Jin Woo bị đặt ngay chung tâm tế đàn, thời gian nhưng ngưng lại từ khoảng khắc từ nhỏ đến lớn của cậu được tái hiện.
Bỗng nhiên tiếng thứ gì đó vang lên
[Bạn đã hoàn thành thành tựu sự dũng cảm của kẻ yếu, bạn xứng đáng trở thành người chơi, banh có muốn thành người chơi không].
[Nếu không trở thành người chơi banh sẽ chết sau 0.1 giây do mất máu].
"Có, tôi muốn trở thành người chơi"
[Đinh thành công]
Sau đó ý thức Sung Jin Woo mờ dần rồi mất đi.
"Cậu lại bị thương rồi, cẩn thận chứ hiểu không" Juhee Ssi nói trong sự tức giận.
"Ha ha không sao cả, tôi cũng quen rồi" Sung Jin Woo nó trong khi Juhee Ssi đang phục hồi cho cậu.
Đoàn trưởng dừng lại rồi quay người nó "có tin xấu đây,quái và tinh thạch ở đây gần như đã hết, chúng ta sẽ bầu, liệu có nên đi tiếp không".
Sau hồi lâu suy nghĩ, đi tiếp có thể nguy hiểm bù lại có thể đồ khá ngon, còn về nay lúc này sẽ tổn thất không nhỏ chỉ vài tinh thạch và mấy cái xác thì chẳng được bao tiền cả, sau hồi lâu thì một nửa từ bỏ và một nửa đi tiếp cuối cùng chỉ còn Sung Jin Woo chưa chọn.
Sung Jin Woo đắn đo suy nghĩ, cậu cần tiền lo tiền viện cho mẹ cần tiền lo cho đứa em gái đang đi học,cần tiền cho rất nhiều thứ, sau tất cả khối tạ đè nặng lên vai cậu mang tẻn đồng tiền.
Sung Jin Woo đưa ra quyết định "có đi tiếp thôi".
Bên trong hầm ngục cấp F của Nguyễn Khang,10 quả trứng đã nở,những con qua này nhìn bề ngoài có tám con mắt mỗi bên bốn con, thân đầu bộc giáp đỏ, hai tay có móng nhọn thu ra thu vào được, chẳng khác mấy hắn ở trạng thái ma thần cả ngoài nó có nhiều hơn hắn sáu con mắt và không thề có xúc tu ra thì cái đuôi chúng linh hoạt cái đuôi hình lưỡi thái vậy.
"Mở bản trạng thái bọn này đi"
【Chủng loại: xích quỷ
Biệt danh: đứa con ma thần
Khả năng Đặc biệt: siêu tái tạo
Skill: tạo quái cấp thấp, sinh mệnh cung phụng】
Nhìn dòng tạo quái cấp thấp hắn cười tà tà nói"Này mấy đứa sinh sản đi".
Nghe được mệnh lệnh bọn xích quỷ grào grào vài cái rồi từ miệng ói ra vài cá thể, bọn chúng sau vài giây sinh ra liền trưởng thành, bọn quái này đạt cấp F khi vừa sinh,nhìn chẳng khác mấy bọn xích quỷ, nhưng không có đuôi, hai tay thay vì bàn tay năm ngón và móng ẩn trong tay là hai cái móng dài như lưỡi hái
"Mở thông tin bọn này đê" hắn nhìn bảng thông tin hiện lên vui sướng vì cứ nhân bản như thế 10 con xin 10 lại xin 10 con mỗi con chỉ vài giây ra đời như thế chẳng khác đéo gì hack cả.
【Chủng loại: quỷ cấp thấp
Biệt danh: kẻ săn thợ săn
Khả năng đặc biệt: siêu tốc độ
Skill: hồi phục, sinh mệnh cung phụng】
【Kí chủ à tưởng không làm mà đòi ăn nữa à】hệ thống lên dọng chế diễu,dọng cà khịa lẻn thẳng.
Nguyễn khang cay cú la lên "cái con mất dạy ẩn trong hệ thống có ngon ra đây solo này đừng có mà ẩn ẩn trong hệ thống" cái dọng này hắn biết đéo phải hệ thống đâu đơn giản giọng hệ thống rất robot và vô cảm, còn cái giọng này chút tinh nghịch, chút trẻ con, chút kiêu ngạo.
Một bóng hình xuất hiện, gương mặt mặt tuyệt sắc mỹ nhân, mái tóc xanh bồng bềnh, đôi môi căn mộng, mũi cao, mắt đẹp nói chung là mỹ nhân, mặc đồ bó sát tôn dáng nàng hai tay ôm Nguyễn Khang, cái miệng cười nhìn gương mặt đỏ hai mặt nhắm lại như giác ngộ của thằng trai tân chưa bao giờ ôm gái.
Nàng lên tiếng giọng thách thức "chẳng phải người ta ra đây rồi sao muốn là gì thì làm đi" nàng cười lấy tay chạm mặt Nguyễn Khang nói.
Tim đập nhanh muốn rớt ra ngoài, chưa kịp nói gì nàng đã mở miệng "thì thì kí chủ nhát gái thế thì ăn được ai, ta tên tiểu tuyết là linh hồn hệ thống mong kí chủ giúp đỡ" nói xong nàng hôn môi hắn cái rồi biến mất trong khi Nguyễn Khang đang nhơ ngát.
Tim Nguyễn Khang đập mạnh hơn mặt hắn đỏ bừng sau lớp giáp, đây là yêu hả ?, hắn tự hỏi, đám xích quỷ và quỷ cấp thấp ngơ ngác nhìn chủ nhân mình.
Hầm ngục bên Sung Jin Woo.
Khi đi sau vào trong nhóm thợ săn phát hiện cách cảnh lớn, có thể là phòng boss tuy nhiên hơn một nửa muốn vào nên Đoàn trưởng đành mở cách cửa ra.
Bên trong phòng boss rất rộng, xung quanh toàn bộ là những bức tượng cầm vũ khí, còn có những bức tướng cầm nhạc cụ, phía trung tâm bức tượng đội vương miện ngồi trên ngai vàng, cao ngạo nhìn họ như nhìn kiến con.
Khi bước vào những thợ săn nhìn xung quanh phát hiện một bức tưỡng có sáu cách thiên thần, áo trùm đầu, hai tay cầm bia đá bên trên có ghi, "điều thứ nhất: tôn sùng chúa tể, điều thứ hai: ca tụng chúa tể điều cuối cùng: chứng minh đức tin với chúa tể" một người có kỹ năng dịch thuật la lên vì chỉ anh ta hiểu được, mọi người đang suy nghĩ bông .
"Bùng bùng". Cánh cửa vào động lại, một số người hoảng sợ la hét, một người đàn ông ta lớn đi đến cửa dùng lực muốn mở nó.
"Xẹttttttttt".
bức tượng ngay cửa vung vũ khí chém chết người đó chết chưa kịp phản ứng gì, mọi người hoảng sợ ngồi xuống ôm đầu, "aaaaaaaaa" một người phụ nữ đứng lên hoảng loạn chạy đi
"Đùng đùng xẹtttttt" chùm tia sáng xuất hiện biến người phụ nữ chỉ còn hai bàn chân mang dày,nhiều người hoảng sợ chạy đi kết cuộc chỉ còn tay hoặc chân ở lại,các bộ phận khác biêns thành than bụi nhỏ.
Sung Jin Woo suy nghĩ rồi đứng lên, chùm tia chuẩn bị bắn, bổng cậu quỳ xuống,chùm tia biến mất, Sung jin woo đã khẳng định được điều gì đó rồi nói.
"Mọi người quỳ xuống nó sẽ không bắn" nghe thế người bán tính bắn nghi nhưng vẫn làm theo, bức tướng thấy thế nở nụ cười kinh dị đứng lên.
Sung Jin Woo thấy thế lẩm bẩm điều thứ hai "ca tụng, ca tụng, ca tụng rốt cuộc là ca tụng sa cho được" chưa kịp đợi cậu suy nghĩ xong bức tượng đạp nát vài người, Sung jin woo quan sát để ý những bức tượng cầm nhạc cụ, cậu đánh liều cầm tay Juhee Ssi chạy đến đó, bức tượng cầm nhạc củ bổng cử động khi Sung Jin Woo và Juhee Ssi chạy lại bức tượng đuổi theo nó đạp xuống, cậu và Juhee Ssi may đã chạy đến bức tượng cầm nhạc cụ, bức tượng cất lên tiếng nhạc cụ, tên bức chúa tể dừng lại đổi mục tiêu, Juhee Ssi thì không sao tuy nhiên chân phải cậu gần như đã chẳng còn gì.
Juhee Ssi khóc lóc liên tục hồi phục cho cậu, cuối cùng cũng cầm máu lại được tuy thế Juhee Ssi cuỗu cạn sạch mana.
Thấy thế một số người chân nhanh hơn não chạy đến chỗ bức tuongqj gần nhất, kết quả đều chết trong đau đớn, một số còn lại có não nên đã chạy về tượng nhạc cụ.
Khi tất cả đã đứng dưới tươngh cầm nhạc cụ thì, cái bàn đá có hoa vaqn kì lạ xuất hiện xung quanh là những đốm lửa xanh trắng
"Là cái đéo gì thế" một âm thanh tò mò hỏi.
"Tế đàn dùng để tế người khác, nghi thức hoàn thành" Sung Jin Woo đáp lại tiếng hỏi.
Một thợ săn bị cắt đi cánh tay bên cạnh một người bị thương nặng khác đi đến chỗ tế đàn "nếu sống sót trở về hãy hứa nói với vợ con chúng tôi rằng, chúng tôi đã hi sinh anh dũng" nó rồi hai người tiến về tế đan tuy nhiên chỉ hai đóm lửa xuất hiện, thấy thế một người khác đi đến tế đàn lại đóm lửa xuất hiện, một người rồi một người dần dần tất cả đều trên tế đàn.
"Bùng bùng rạchhhhh" cánh cửa một ra,một con gái chạy lại cánh cửa mọi ngày tưởng cô ta sẽ chết, các bức tượng không làm gì cả, thấy thế càn người chạy đi các đóm lửa dần dần ít lại cùng lúc đã các bức tượng tiến lại gần hơn, giờ chỉ người bị cắt tay và Juhee Ssi cùng Sung Jin Woo.
Cậu cắn răng nói ra " mong chú mang cậu ấy đi" nghe thế ông chú bị cắt tay ngạc nhiên sau đó bế Juhee Ssi hoảng loạn sợ hãi lên vai, cô ấy phản ứng dữ dội.
"Cậu điên à, cậu chết ai lo cho mẹ cậu ai lo cho em gái cậu" nước mắt chảy ra Juhee Ssi la hét nhìn Sung Jin Woo.
"Xin lỗi, có lẽ hai từ này chẳng chút giá trị" cậu đưa viên tinh thạch còn trong túi trong đặt lên tay cô ấy " hay lời xin lỗi của tôi".
Ông chú vác theo Juhee Ssi chạy đi chỉ thấy cô ấy la hét tuyệt vọng khi thấy sau cách cửa đang khép lại những bức tượng đang đi lại gần cậu hơn.
Trong thời khắc này sợ ư ? Chẳng còn cảm giác như trên thế giới chẳng còn gì khiến Sung Jin Woo sợ nữa kể cả cái chết.
Cầm thanh kiếm trong balo lên Sung Jin Woo dơ nó về phía bức tượng, những bức tượng bắt đầu tấn công một cây thương xuyên bụng cậu một thanh kiếm chém cái chất còn lại của Sung Jin Woo, máu từ đó bắn ra phủ cả tế đàn.
Sung Jin Woo bị đặt ngay chung tâm tế đàn, thời gian nhưng ngưng lại từ khoảng khắc từ nhỏ đến lớn của cậu được tái hiện.
Bỗng nhiên tiếng thứ gì đó vang lên
[Bạn đã hoàn thành thành tựu sự dũng cảm của kẻ yếu, bạn xứng đáng trở thành người chơi, banh có muốn thành người chơi không].
[Nếu không trở thành người chơi banh sẽ chết sau 0.1 giây do mất máu].
"Có, tôi muốn trở thành người chơi"
[Đinh thành công]
Sau đó ý thức Sung Jin Woo mờ dần rồi mất đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.